Teal Swan Transcripts 028
Làm thế nào để buông bỏ cảm giác tội lỗi
- Phần 2
02-09-2012
Đức Phật nói:
"Ai đã từng làm điều tổn hại nhưng sau đó bù đắp bằng điều tốt lành thì giống
như mặt trăng thoát khỏi mây mù, chiếu sáng thế gian."
Trước hết, tội lỗi
là một cảm xúc. Một cảm xúc thoáng qua. Nó là dấu hiệu cho thấy bạn đã làm điều
gì đó mà bạn không muốn lặp lại. Cảm giác tội lỗi, theo nghĩa thoáng qua, có mục
đích nhắc nhở bạn rằng điều bạn đã làm hoặc nói không phù hợp với bản ngã cao
hơn của bạn. Chúng ta gọi dấu hiệu của sự hiểu biết bên trong này là: Lương tâm.
Lương tâm có thể
giúp bạn nhận ra những cách mà bạn đang đi chệch khỏi sự chính trực của mình,
chống lại bản ngã cao hơn. Nó có thể khiến bạn ý thức rằng bạn đang làm điều gì
đó có hại cho chính mình hoặc người khác, hoặc không tôn trọng bản thân và vũ
trụ. Lương tâm, một chức năng của bản ngã cao hơn, không đi kèm với sự hối tiếc.
Nó nhìn nhận mọi sự việc xảy ra như một phần không thể thiếu của sự phát triển.
Và đúng vậy, kể cả những sự kiện tàn khốc như thảm họa diệt chủng.
Hãy tưởng tượng
bạn đang ở trong một tòa nhà. Cảm giác tội lỗi giống như hơi cay bị xả ra, tràn
ngập khắp nơi. Hối tiếc là thứ khiến bạn mắc kẹt trong tòa nhà, tự trách móc bản
thân và không thể rời đi. Nó giữ bạn lại trong đau khổ của chính thứ ban đầu (hơi
cay), thứ đáng lẽ ra phải khiến bạn đi theo hướng ngược lại để thoát khỏi
nó.
Hối tiếc mang đến
cảm giác tội lỗi cho những điều đã xảy ra trong quá khứ, dù bạn đã nhận ra rằng
đó không phải là điều bạn muốn lặp lại. Nhưng đó chính là chức năng của lương
tâm. Một khi bạn đã nhận thức được điều này, thì cảm giác tội lỗi không còn mục
đích gì nữa. Nó chỉ giúp bạn phân biệt giữa điều bạn đã làm và điều bạn muốn
làm. Nhưng sau khi bạn đã có nhận thức đó, thì tội lỗi không còn giá trị gì về
mặt vũ trụ. Nó không giúp bạn tiến về phía trước, mà chỉ giữ bạn bị mắc kẹt
trong tội lỗi.
Trong tiếng Anh,
có một vấn đề là đôi khi có quá ít từ để diễn tả chính xác điều chúng ta muốn
nói. Vì vậy, khi chúng ta nói về tội lỗi, chúng ta thực sự không đề cập đến cảm
xúc tội lỗi nhất thời, thứ chỉ đơn thuần là một chức năng của lương tâm. Trong
video này, khi tôi nói về tội lỗi, tôi không nhắc đến cảm xúc thoáng qua cho thấy
điều gì đó bạn làm không phù hợp với bản ngã cao hơn. Tôi muốn nói đến hệ thống
tự điều chỉnh dựa trên sự trách móc bản thân, tự trừng phạt hoặc tự hành hạ, thứ
khiến bạn mắc kẹt trong cảm giác này.
Vậy nên, trong
video này, tôi gọi tội lỗi là sự tự trách móc và tự trừng phạt.
Bước 1: để buông
bỏ tội lỗi là Nhận ra
Hãy hiểu tội lỗi
là gì, nó bắt đầu như thế nào, và nó tác động ra sao. Bạn phải nhận thức rằng tội
lỗi gây hại chứ không mang lại lợi ích, trước khi có thể buông bỏ nó. Bạn phải
hiểu rằng tội lỗi không phục vụ lợi ích cao nhất của bạn, nó chỉ là một hình thức
tự hành hạ bản thân. Hãy nhận ra rằng tội lỗi và xấu hổ đều là cảm xúc tiêu cực,
được nuôi dưỡng bởi những suy nghĩ tiêu cực, và chúng không giúp bạn đi theo hướng
bạn muốn.
Bước 2: Quyết định
rằng bạn đã sẵn sàng, muốn và sẵn lòng buông bỏ cảm giác tội lỗi.
Dù tội lỗi có thể
là thứ duy nhất khiến bạn cảm thấy mình vẫn còn tốt, bạn phải sẵn sàng buông bỏ
nó. Vì nó đang gây hại nhiều hơn là có lợi. Tôi luôn nói điều này: Chúng ta phải
sẵn sàng và mong muốn buông bỏ một thứ gì đó trước khi thực sự có thể buông bỏ
nó. Vì vậy, quyết định này là bước then chốt trong quá trình buông bỏ tội lỗi.
Bước 3: Thay thế
niềm tin rằng bạn xứng đáng bị trừng phạt
Hãy thay thế suy
nghĩ bạn đáng bị trừng phạt, bạn đáng phải đau khổ, bạn không xứng đáng hạnh
phúc, bạn không xứng đáng được yêu thương bằng niềm tin rằng bạn xứng đáng được
yêu và hạnh phúc. Để làm điều này, bạn có thể xem lại video tôi đã làm về cách
thay đổi niềm tin. Hãy bắt đầu thực hiện với những niềm tin đó ngay từ bây giờ.
Chủ đề về sự xứng
đáng thực sự là một nội dung riêng biệt, và tôi sẽ làm một video về chủ đề này
trong tương lai, vì vậy hãy để ý theo dõi nhé.
Bước 4: Chỉ chịu
trách nhiệm cho những gì thực sự là trách nhiệm của bạn
Chịu trách nhiệm
không phải là xấu hổ, mà là sự thấu hiểu. Nó không có nghĩa là bạn nhận lấy lỗi
lầm về những gì đã xảy ra, mà có nghĩa là bạn chấp nhận trách nhiệm thay đổi
trong tương lai. Nói cách khác, đó là việc bạn có trách nhiệm nói, làm hoặc suy
nghĩ khác đi trong tương lai, để từ đó thay đổi những sự kiện sắp tới.
Bước
5:
Gỡ bỏ "cặp kính màu hồng" khi nhìn về quá khứ
Tội lỗi thường
xuất phát từ việc nhìn lại một tình huống trong quá khứ và cho rằng đáng lẽ
mình có thể làm khác đi, ngay cả khi vào thời điểm đó bạn không có lựa chọn hoặc
không có đủ nhận thức để làm khác.
Thật dễ dàng để
nhìn lại quá khứ với lợi ích của kiến thức mà bạn có ở hiện tại. Tôi sẽ đưa ra
một ví dụ về một người mà tôi từng tư vấn để minh họa cho điều này.
Có một người phụ
nữ tôi từng tư vấn, chồng của cô ấy là một người nghiện rượu. Khi cô ấy đeo cặp
kính màu hồng để nhìn về quá khứ, cô ấy nghĩ: "Giá mà mình đưa anh ấy đi
điều trị, cuộc hôn nhân đã có thể cứu vãn và mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp." Cô
ấy đi đến kết luận rằng cô ấy quá yếu đuối hoặc ngu ngốc nên đã không thể giúp
chồng điều trị. Cô tự trách mình vì đã phá vỡ cuộc hôn nhân, và đổ lỗi cho bản
thân vì đã khiến con cái mất đi người cha.
Nhưng đây là những
gì mà "cặp kính màu hồng" không cho phép cô ấy nhìn thấy:
1. Cô ấy không
biết chồng mình là một người nghiện rượu cho đến vài năm sau khi ly hôn. Cô chỉ
nghĩ rằng anh ấy đơn giản là uống quá nhiều.
2. Ngay cả khi
cô ấy đã biết, chồng cô cũng sẽ không đồng ý điều trị vào thời điểm đó. Thực tế
là, anh ta chỉ đồng ý đi cai nghiện sau khi đã mất tất cả, kể cả gia đình.
- Nói cách khác, anh ấy cần phải tự trải qua
hành trình của mình, ở tốc độ của riêng mình, để sẵn sàng giải phóng nỗi đau của
chính mình.
- Việc cô ấy rời đi có thể đã cứu mạng anh ấy.
Khi nhìn lại, cô
ấy thấy lựa chọn hòa giải, nhưng cô đã quên rằng:
- Cô ấy đã cố gắng
hết sức để cứu vãn cuộc hôn nhân, nhiều lần, cho đến khi mọi phương án đã cạn
kiệt và cô buộc phải rời đi.
- Khi cô ấy ly
hôn, khái niệm trị liệu tâm lý không phổ biến như bây giờ. Lúc đó, trị liệu được
coi là dành cho người điên hoặc người hoàn toàn không thể hòa nhập xã hội. Nó không
phải là một lựa chọn khả thi đối với cô vào thời điểm đó. Sự thật là, lựa chọn
trị liệu như ngày nay đã không tồn tại vào thời điểm đó.
Cô ấy đang cảm
thấy tội lỗi vì không chọn những lựa chọn mà thực tế chưa từng có sẵn. Cô ấy tự
trách bản thân vì không biết những gì mà cô không thể biết vào lúc đó.
Không ai có thể
chiến thắng với những tiêu chuẩn như vậy. Mức tiêu chuẩn đó đơn giản là không
thể đạt được. Và đây chính là mảnh đất màu mỡ để tội lỗi nảy sinh.
Hãy nhìn lại xem
bạn đang đeo cặp kính màu hồng như thế nào khi nghĩ về quá khứ, và bắt đầu phản
bác những lập luận "giá như" mà bạn đang tự đặt ra. Nói cách khác, tìm
cách để bác bỏ những suy nghĩ kiểu "giá mà".
-----------------------
Bước 6: Xin lỗi
những người bạn đã làm tổn thương trong quá khứ, đặc biệt là chính bản thân bạn.
Nếu bạn thực sự
cảm thấy mình đã làm tổn thương ai đó, hãy chân thành xin lỗi. Điều này có thể
giúp bạn giải tỏa sự chống đối bên trong đối với những hành động và lời nói
trong quá khứ của mình.
Rất khó để buông
bỏ tội lỗi khi bạn biết ai đó vẫn đang đau khổ vì hành động của bạn. Vì vậy,
hãy chân thành xin lỗi, và cho họ hiểu rằng nếu bạn biết những gì bạn biết bây
giờ, bạn đã có thể làm khác đi.
Nếu người, động
vật hoặc sự vật mà bạn muốn xin lỗi không còn ở bên bạn nữa, hoặc nếu bạn chưa
sẵn sàng đối mặt với họ, thì bạn có thể viết một lá thư bày tỏ lời xin lỗi của
mình. Sau đó, bạn có thể đem lá thư ra một nơi an toàn và đốt nó đi.
Khi nhìn thấy nó
cháy, hãy tự nhắc nhở mình: "Tôi sẵn sàng buông bỏ sự trừng phạt và trách
móc bản thân để hướng tới một điều gì đó khác biệt."
Hãy tuyên bố rõ
ràng điều bạn muốn hướng tới, đặt ra ý định mới của mình.
---------------
Bước 7: Lập kế
hoạch mới cho cách bạn sẽ hành động trong hiện tại và tương lai.
Nếu bạn không có
một kế hoạch mới để thay đổi cách ứng xử của mình trong lần tới, rất có thể bạn
sẽ lặp lại sai lầm cũ. Hãy biến quá trình vô thức này thành một quá trình có ý
thức.
Tội lỗi tồn tại
để chỉ ra điều bạn thực sự muốn làm hoặc nói. Vì vậy, hãy nhìn sâu vào bên
trong và xác định rõ thông điệp mà cảm giác tội lỗi đang cố gắng nói với bạn.
Buông bỏ tội lỗi
không phải để tích lũy thêm tội lỗi, mà là để bạn có thể bắt đầu lại với một
góc nhìn mới.
---------------
Bước 8: Nhận ra
giá trị của sai lầm
Nếu bạn không biết
mình không muốn điều gì, bạn cũng sẽ không biết mình thực sự muốn điều gì. Nếu
bạn không biết điều gì không hiệu quả, bạn cũng sẽ không biết điều gì hiệu quả.
Sai lầm là một phần tất yếu của sự mở rộng, không chỉ của bạn, mà còn của vũ trụ.
Sai lầm chỉ trở
thành đau khổ khi chúng ta gán cho nó sự đổ lỗi và trừng phạt bản thân. Chúng
ta thêm sự xấu hổ và hành hạ bản thân vào bài học đáng lẽ nên chỉ là một sự thấu
hiểu và phát triển.
--------------
Bước 9: Xác định
những giả định và phán xét mà bạn đang tạo ra về bản thân.
Nhiều khi, sự
đau khổ cực độ của chúng ta không đến từ cảm giác tội lỗi, mà đến từ những đánh
giá mà ta tự áp đặt lên chính mình.
Ví dụ: Một người
từng ăn cắp một món đồ.
- Khi hành động
đó xảy ra, họ có thể cảm thấycơn đau thoáng qua của tội lỗi, nhắc nhở họ rằng trộm
cắp không phù hợp với bản ngã cao hơn của họ.
- Nhưng điều thực
sự làm họ đau khổ là những suy nghĩ kiểu: "Những người ăn cắp là kẻ xấu."
"Tôi đã ăn cắp, điều đó có nghĩa là tôi là người xấu."
Niềm tin rằng "Tôi
là người xấu" mới chính là nguyên nhân của cảm xúc tiêu cực cực độ, chứ
không chỉ là hành động đã xảy ra. Vậy nên, hãy xem xét những giả định và phán
xét mà bạn đang áp đặt lên chính mình, rồi dành thời gian để thay đổi những niềm
tin đó.
Hành động sai lầm
không định nghĩa con người bạn. Chúng ta có thể đã làm những điều tồi tệ, chúng
ta có thể hối hận và thề sẽ không bao giờ lặp lại chúng. Nhưng điều đó không có
nghĩa là bản chất chúng ta là xấu xa.
Hành động của một
người không quyết định giá trị thật của họ.
------------------
Bước 10: Tội lỗi
là đối lập của yêu thương bản thân
Vậy chúng ta nên
làm gì để hóa giải rung động của tội lỗi?
Hãy tìm cách củng
cố rung động của tình yêu thương bản thân.
Tội lỗi khiến
chúng ta thu hút thêm nhiều trải nghiệm và gặp gỡ nhiều người củng cố cảm giác
tội lỗi với chúng ta.
Vậy nên, nếu bạn
thấy mình mắc kẹt trong vòng lặp trách móc và hành hạ bản thân, hãy:
- Thể hiện sự
yêu thương và quan tâm đến chính mình.
- Học cách trở
thành người bạn tốt nhất của chính mình.
- Nhìn vào bên
trong và nhận ra rằng bạn cũng đang cần lòng trắc ẩn.
- Chống lại sự tự
ghét bỏ bản thân bằng tình yêu thương bản thân.
Hãy làm bất cứ
điều gì giúp bạn cảm thấy được yêu thương, dù là nghỉ ngơi, chăm sóc bản thân,
nói chuyện nhẹ nhàng với chính mình, hay đơn giản là tha thứ cho chính mình.
Điều đó có thể
có nghĩa là tắm nước ấm, viết ra những lời khẳng định tích cực, luyện tập nói
chuyện với bản thân trước gương, xem một bộ phim khiến bạn cảm thấy yêu bản
thân hơn, hoặc hình dung bản thân đang tràn đầy tình yêu thương.
Nếu chúng ta gặp
khó khăn trong việc thể hiện tình yêu với chính mình, đó là vì chúng ta không
nghĩ rằng mình xứng đáng. Con người thường có vấn đề với việc cảm thấy mình xứng
đáng nhận được điều gì đó. Vì chúng ta đã được dạy rằng "xứng đáng" đồng
nghĩa với "được quyền đòi hỏi".
Vậy nên, nếu bạn
đang cố gắng yêu thương bản thân, nhưng lại cảm thấy tội lỗi về điều gì đó
trong quá khứ, bạn có thể có cảm giác rằng mình đang thưởng thay vì trừng phạt
cho hành động sai lầm của mình.
Nhưng vũ trụ
không hoạt động theo cách đó.
Nếu bạn có thể đưa
bản thân vào một trạng thái rung động của tình yêu thương bản thân, thì bạn sẽ
không còn bị thu hút vào những hành động có thể khiến bạn cảm thấy tội lỗi hoặc
làm tổn thương người khác.
Vậy nên, điều
quan trọng nhất để tránh mắc phải những sai lầm khiến bạn hối hận sau này chính
là đặt mình vào trạng thái yêu thương bản thân.
---
Bước 11: Tha thứ
cho chính mình
Bước cuối cùng chính
là tự tha thứ cho chính mình.
Hãy hiểu rằng mọi
người trên thế giới này luôn đưa ra quyết định tốt nhất mà họ có thể, dựa trên
góc nhìn, thông tin và hiểu biết mà họ có vào thời điểm đó. Nói cách khác, ai
cũng nghĩ rằng mình đang làm điều đúng đắn trong khoảnh khắc đó.
Nhưng vì cách xã
hội dạy chúng ta tự trừng phạt, chúng ta mắc kẹt trong cảm giác tội lỗi về những
quyết định mà tại thời điểm đó, chúng ta không có lựa chọn nào tốt hơn.
Bạn không thể
phán xét bản thân trong quá khứ dựa trên góc nhìn rộng lớn hơn mà bạn có hôm
nay. Bạn cũng không thể vừa yêu thương bản thân, vừa từ chối tha thứ cho chính
mình. Bạn không thể có một cuộc sống hạnh phúc nếu bạn luôn giam cầm bản thân
trong cảm giác tội lỗi.
Mong muốn sống hạnh
phúc, trong khi không ngừng tự trách móc bản thân, cũng giống như nói rằng: "Không, tôi vẫn có thể hạnh phúc dù tôi
đang hành hạ chính mình mỗi ngày."
Tha thứ là thực
hành sự bình an với chính mình. Khi bạn tha thứ cho bản thân, bạn giải phóng
chính mình khỏi xiềng xích của quá khứ, mở ra cánh cửa để tiến về phía trước và
đón nhận hạnh phúc. Trong sự tha thứ thực sự, cảm xúc tiêu cực không còn tồn tại.
Tha thứ là buông
bỏ những gì đang kìm hãm bạn, để bạn có thể hướng về điều mà bạn thực sự mong
muốn và không tiếp tục mang quá khứ vào hiện tại nữa.
Mọi sự giải
thoát và an yên đều bắt nguồn từ việc thay đổi góc nhìn của bạn về một vấn đề.
Tôi muốn nói với
bạn rằng: Nếu bạn có thể thay đổi góc nhìn của mình, góc nhìn đang khiến bạn tự
trách móc, thì sẽ không còn gì có thể làm tổn thương bạn nữa.
Một khi bạn thay
đổi cách nhìn nhận về điều khiến bạn dằn vặt, cảm giác tội lỗi sẽ không còn tồn
tại trong thực tại của bạn nữa.
Bài học cuối
cùng là: Để buông bỏ tội lỗi, bạn phải thay đổi góc nhìn của mình về những sự
kiện trong quá khứ.
Chúc bạn có một
tuần tuyệt vời!
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=EH7UJFt9GAQ
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.