Swaruu Transcripts 1229
Những nguyên tắc cơ bản của việc du hành thời gian,
Phần 2 – Minerva Swaruu
05-02-2024
Xin chào lần nữa các bạn của tôi!
Cảm ơn bạn đã ở đây với tôi một lần nữa.
Tôi hy vọng hôm nay các bạn hạnh phúc và
khỏe mạnh, tôi gửi đến các bạn một cái ôm thật chặt.
Tôi là Mari!
Thông tin này có thể được coi là khoa học
viễn tưởng hoặc theo cách mà người xem hiểu nó và tôi đăng nó chỉ nhằm mục đích
giải trí. Tuy nhiên, tôi rất coi trọng thông tin của mình và dành cho ai có mắt
để nhìn.
Đây là phần thứ hai của chủ đề du hành
thời gian và mặc dù video này có thể khá dễ hiểu nhưng tôi khuyên bạn nên xem
phần đầu tiên, trước phần này, để có thể hiểu tất cả các khái niệm nhiều nhất
có thể.
Tôi tiếp tục từ phần mà tôi đã dừng lại:
Nếu ngày nay chúng ta có một căn phòng
không có cửa sổ, được trang trí như thể đó là năm 1945, với tất cả đồ đạc trong
đó ở một vị trí nhất định, và bằng cách nào đó chúng ta chuyển một người đàn
ông cùng năm đó vào căn phòng, anh ta sẽ không thấy bất kỳ sự khác biệt nào so
với năm của anh ta, anh ta sẽ cho rằng bây giờ vẫn là năm 1945.
Hơn nữa, nếu người đàn ông đó được chuyển
đến một căn phòng khác chứa đầy máy tính hiện đại, không có cửa sổ, anh ta cũng
sẽ cho rằng đó vẫn là năm 1945, trừ khi bạn nói với anh ta rằng không phải vậy,
đồng thời sử dụng khung cảnh xung quanh làm bằng chứng cho thấy anh ta đang ở
tương lai, và chỉ khi đó, anh ta mới lựa chọn có tin bạn hay không. Vì vậy việc
quyết định thực tế của mình sẽ như thế nào là tùy thuộc vào anh ấy.
Anh ấy có thể chọn không tin bạn ngay cả
khi có bằng chứng, bởi vì tâm trí và kiến thức của anh ấy, đơn giản là chưa sẵn
sàng để hiểu những thông tin choáng ngợp như vậy. Ngược lại, nếu bạn được quay
ngược thời gian về năm 1945 và thấy mình đang ở trong cùng căn phòng đó, bạn vẫn
có thể cho rằng đó là năm 2024, trừ khi bạn được thông báo rằng bạn đã được đưa
trở lại năm 1945, nhưng vì tâm trí của bạn đã chuẩn bị sẵn sàng để hiểu những
thông tin đó và làm thế nào mà nó có thể xảy ra, bạn tin rằng mình đang ở vào
năm 1945, bởi vì bạn hoàn toàn hiểu cơ chế làm thế nào để bạn đến được đó.
Quan điểm của tôi là không có gì xảy ra
vào năm 1945, hoặc bất kỳ năm nào khác cho vấn đề đó, điều khiến nó trở nên như
vậy, ngoại trừ niềm tin cá nhân hoặc tập thể cho rằng đó chính là năm đó. Bây
giờ, khi quan sát các năm từ góc nhìn mở rộng hơn của một chủng tộc giữa các vì
sao với khả năng du hành thời gian, tôi hỏi:
Điều gì tạo nên và điều gì xác định một
năm cụ thể?
Tại sao năm này lại khác với năm khác,
theo quan điểm khoa học cơ bản và phi nhân loại?
Câu trả lời rõ ràng nhất cho câu hỏi đó
là niềm tin mãnh liệt của những người sống trong năm này hay năm khác, những
người có một biểu hiện chung về năm mà họ đang sống, sử dụng nhận thức và thỏa
thuận xã hội, và vâng, cuối cùng thì điều này đúng là như vậy, nhưng điều này
không đủ hữu ích cho chúng ta khi mục tiêu của chúng ta là du hành thời gian.
Vì vậy, điều thực sự xác định năm này khác
biệt so với năm khác về mặt vật chất hữu hình là đồ vật, sự vật và con người
trong mỗi năm hoặc trong bất kỳ thời điểm cụ thể nào khác. Điều xác định thời
điểm chính xác này so với thời điểm khác là sự sắp xếp, vị trí chính xác của từng
vật thể tồn tại ở đó, đặc điểm của chúng và mối quan hệ giữa chúng với nhau.
Như một ví dụ đơn giản, nếu bạn có một bàn
có 10 đối tượng trên đó, vị trí chính xác của từng đối tượng và khoảng cách với
nhau sẽ xác định một thời điểm và khi bạn di chuyển các đối tượng xung quanh cái
bàn, nó sẽ xác định một địa điểm khác trong thời gian, v.v., và đây cũng là điều
xảy ra với một nơi rộng lớn chẳng hạn như hành tinh Trái đất.
Chính những gì có trong đó và những gì tồn
tại ở đó về mặt vật chất, sẽ quyết định năm và thời điểm mà mọi người đang sống
ở đó. Ai đó có thể lập luận rằng vị trí chính xác giữa các vật thể trên bàn có
thể không thay đổi, nhưng thời gian vẫn trôi về phía trước, ngay cả khi các vật
thể không di chuyển, điều này xảy ra, là khi và bởi vì, chính người quan sát với
một chiếc đồng hồ đang hoạt ảnh thời gian như một nhận thức trong tâm trí của
mình và áp dụng nhận thức đó vào cái bàn và mọi thứ không chuyển động trên bàn.
Vấn đề hoặc hiện tượng nhận thức này được
giải quyết khi du hành thời gian bằng cách sử dụng các nguyên tắc hệ thống
chứa đựng (hệ thống/môi trường
khép kín – Ghi chú từ người dịch bài). Chúng được xác định bởi các giới hạn
vật lý và nhận thức, bao quanh mỗi địa điểm hoặc nơi, và khiến người đang trải
nghiệm địa điểm đó và khoảnh khắc của nó, chỉ có thể tập trung vào những gì
đang xảy ra bên trong các giới hạn đó và không có sự tương phản hoặc không có
tài liệu tham khảo bên ngoài nào mâu thuẫn với những gì giác quan của họ đang cảm
nhận.
Ví dụ về các hệ thống chứa đựng sẽ là bên
trong của một chiếc máy bay thương mại, ở tốc độ cao và trong chuyến bay, nơi mọi
người thậm chí có thể cảm thấy rằng họ không hề di chuyển chút nào, vì đồ uống
của họ ổn định và không bị đổ, và họ có thể thoải mái đi qua lối đi giữa các hàng
ghế mà hầu như không cảm thấy có bất kỳ chuyển động nào, trong khi máy bay đang
di chuyển với vận tốc 900 km/h, ở độ cao 35.000 ft và với nhiệt độ bên ngoài là
-50°C.
Một ví dụ khác mở rộng hơn nhiều về một
hệ thống khép kín và môi trường kín, đó là Trái Đất và thế giới hiện sinh, Ma
trận của nó sẽ là ví dụ điển hình nhất. Con người bị nhốt trên hành tinh đó, do
nhận thức của họ và mọi thứ xuất phát từ nó, cũng được chính quyền sàng lọc và
biện minh, như một thứ gì đó khác, thứ gì đó phù hợp với câu chuyện chính thức
của họ, có thể là khoa học, chính trị, văn hóa, v.v. Vì vậy, toàn bộ thực tế của
hầu hết mọi người sống trên Trái đất được chứa trong một gói nhỏ gọi là
"hành tinh Trái đất".
Ví dụ tham khảo về du hành thời gian của
tôi đối với Trái Đất sẽ là căn phòng năm 1945 không có cửa sổ, nó hoàn toàn giống
nhau. Ví dụ nhỏ nhất hoặc đơn giản nhất về hệ thống chứa đựng, thậm chí có thể
là bên trong chiếc xe hơi khi đang di chuyển với tốc độ cao trên đường, vì có
nhiều thứ có thể liên quan hoặc tương tự như ví dụ về máy bay ở trên.
Không có ngày phổ quát thực sự theo
nghĩa đen vì nó luôn là hiện tại. Vũ trụ không có thời gian, không có ngày
tháng và không có tính tuyến tính, tất cả những điều đó chỉ là kết quả của một
ý thức đang diễn giải chính nó như một chuỗi các sự kiện mà nó đang biểu hiện
cho chính nó, trong trải nghiệm tồn tại của nó, trong một cơ thể sinh học, hoặc
một dạng cơ thể vía.
Nhận thức chung duy nhất về thời gian sẽ
là nhận thức mà bản thân Nguồn sẽ có theo cấp độ và cách giải thích riêng của
nó, nhưng nó nằm ngoài tầm với và sự hiểu biết của chúng ta, mặc dù chúng ta có
thể lập luận rằng với tư cách là Nguồn, nó không bao giờ có thể có nhận thức về
thời gian theo bất kỳ cách nào mà chúng ta thậm chí có thể bắt đầu hiểu được, bởi
vì ở cấp độ Nguồn, nó sẽ phải hoạt động bên ngoài mọi tính hai mặt, mọi không
gian và mọi thời gian, như chúng ta biết về chúng.
Mỗi hệ thống chứa đựng, chẳng hạn như một
thế giới trên Trái Đất, có nhận thức riêng về thời gian, chẳng hạn như các chu
kỳ ngày và đêm, cũng như các chu kỳ hàng năm của nó, chúng là cơ sở cho các đơn
vị thời gian như chúng được con người trên Trái đất hiểu, tuy nhiên chúng chỉ
có giá trị theo quan điểm từ bên trong hệ thống chứa đựng đó trên Trái đất, chỉ
có giá trị theo quan điểm của cư dân trên hành tinh đó chứ không phải ở nơi nào
khác.
Đến mức mà tất cả các tính toán về thời
gian và không gian do khoa học Trái đất phát triển, chỉ có giá trị theo quan điểm
và từ sự hiểu biết hạn chế về khoa học và toán học của nó, do đó gần như tất cả,
nếu không muốn nói là tất cả, về vũ trụ học, sự hiểu biết của nó về vũ trụ, chỉ
phản ánh mức độ hiểu biết và nhận thức có giới hạn của các nhà khoa học và cư
dân của nó. Toàn bộ hành tinh Trái đất trở thành một hệ thống được bao bọc giống
như căn phòng biệt lập mà chúng ta đã sử dụng trong ví dụ về năm 1945.
Nhưng hãy biết rằng có những con người
khác trong không gian và những nền văn minh phi nhân loại khác nằm ngoài cái hộp
hệ thống khép kín được gọi là Trái đất và đã phát triển sự hiểu biết mở rộng
hơn nhiều về vũ trụ cũng như hiểu biết toán học tốt hơn về tất cả, nhưng họ vẫn
đủ khiêm tốn để hiểu rằng họ bị giới hạn bởi mức độ ý thức của chính họ.
Một hệ thống khép kín, trong trường hợp
này là một thế giới như Trái đất, có giới hạn vật lý, giới hạn của hành tinh,
nơi mọi thứ bên trong đều có giá trị về mặt khối lượng, nghĩa là mỗi vật thể
bên trong nó có một giá trị tùy thuộc vào đặc điểm của nó, chẳng hạn như kích
thước và mật độ của vật liệu tạo nên nó. Khối lượng của mọi vật thể tồn tại được
cho và được xác định bởi lượng trọng lực mà nó đang nhận. Vật thể có khối lượng
càng lớn thì trọng lực của nó càng lớn.
Một vật thể có khối lượng là kết quả của
sự tập trung năng lượng trong dòng trọng lực, trong một môi trường đó là ether,
hoạt động giống như một chất lỏng có rung động hiện sinh siêu cao với định luật
tương tự như định luật thủy động lực học. Tất cả những điều này đã được giải
thích chi tiết trong Lý thuyết về sự biểu hiện, mà những người tiền nhiệm của
tôi đã xuất bản và chia sẻ trên các kênh YouTube, Despejando Enigmas và Cosmic
Agency, nhiều năm trước, và tôi sẽ sớm xuất bản phiên bản Lý thuyết biểu hiện của
riêng mình ở đây.
Trọng lực là ý thức thuần túy, nó không
phải là một lực như vậy, nó là một dòng năng lượng có tần số rất cao trong ether,
một dòng điện có vectơ và nó có vô số tần số, lực hấp dẫn khác nhau bên trong
chính nó. Điều này có nghĩa là trọng lực có phổ tần số có thể đo được bằng các
cảm biến tiên tiến, tương tự như giao thoa kế dùng để phát hiện neutrino.
Vì có thể đo được các tần số và mức độ
trọng lực khác nhau trong một hệ thống khép kín, chúng ta có thể phát triển một
bản đồ chi tiết về toàn bộ khu vực, một bản đồ mô tả chi tiết sự sắp xếp và
phân bổ trọng lực/khối lượng trong hệ thống khép kín đó. Đây được gọi là bản đồ
tần số, hay còn được gọi là bản đồ khối lượng bên trong hệ thống khép kín đó.
Việc này được thực hiện bằng cách sử dụng
các cảm biến tiên tiến cung cấp thông tin cho các máy tính tiên tiến, sau đó chúng
sẽ phát triển bản đồ chi tiết về tất cả các đối tượng bên trong hệ thống khép
kín mà chúng ta đang quan sát, cũng như tất cả các mối quan hệ giữa tất cả các
đối tượng, cách chúng giao thoa với nhau và theo cách nào.
Các giá trị khối lượng, cũng như mối
quan hệ giữa tất cả các đối tượng, được biểu thị bằng các giá trị số và toán học,
thậm chí có thể dự đoán được khi thiếu một số dữ liệu, chẳng hạn như khi có một
khu vực nhỏ hơn bên trong hệ thống khép kín không được lập bản đồ đầy đủ. Tại
đây, máy tính có thể lấp đầy các khoảng trống, bằng cách sử dụng các công thức
toán học, dự đoán giá trị năng lượng và khối lượng trong vùng bị thiếu, dựa
trên cách phần còn lại của trường hoạt động và dựa trên mối quan hệ toán học về
trọng lực/khối lượng giữa tất cả các phần còn lại, các đối tượng xung quanh và
các khu vực đã được lập bản đồ rõ ràng.
Hôm nay tôi phải dừng viết ở đây, cho đến
nay, chủ đề quá phức tạp nên không thể gói gọn trong hai video. Tôi sẽ tiếp tục
nơi tôi đã dừng lại trong video tiếp theo.
Cảm ơn sự kiên nhẫn của bạn, thật buồn
cười khi ban đầu tôi nghĩ mình có thể kể tất cả những điều này trong một video,
nhưng tôi muốn làm nhiều video và cung cấp cho bạn tất cả thông tin chi tiết nhất
có thể.
Cảm ơn bạn đã xem video của tôi cũng như
đã thích, chia sẻ và đăng ký kênh, tôi đánh giá cao điều đó rất nhiều và tôi hy
vọng được gặp bạn ở đây vào lần tới.
Bảo trọng!
Với rất nhiều tình yêu!
Bạn của bạn!
Mari Swaruu
Link gốc của bài viết
https://www.youtube.com/watch?v=paoenwNi-ZU
https://www.youtube.com/watch?v=fJ6KP8JtHa4
https://swaruu.org/transcripts
Theo dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.