Swaruu Transcripts 708 - Thao túng thời gian - Thay đổi quá khứ của bạn - Du hành thời gian – Phần 2 - Swaruu de Erra

 

Swaruu Transcripts 708


Thao túng thời gian - Thay đổi quá khứ của bạn - Du hành thời gian – Phần 2 - Swaruu de Erra

 

27-01-2020





Bài thuyết trình của Robert

 

Xin chào và chào mừng bạn, một lần nữa, đến với kênh Despejando Enigmas. Trong video ngày hôm nay, chúng ta sẽ xem phần thứ hai của Thao túng thời gian, một bài viết của Swarúu de Erra. Tôi cũng sẽ chia sẻ một cuộc trò chuyện mà Swarúu, Gosia và tôi đã có mặt. Chúng tôi khuyên bạn nên xem phần đầu tiên của Video Thao túng Thời gian và Điều hướng sao, để hiểu rõ hơn về những gì chúng tôi sẽ tiết lộ ngày hôm nay.

 

Chúng tôi bắt đầu và tôi hy vọng rằng video phù hợp với sở thích của bạn. Hẹn gặp lại, tạm biệt, tạm biệt.

 

BẮT ĐẦU VIDEO

 

Thao túng thời gian, phần 2, bài viết của Swarúu de Erra

 

Robert.-Nhưng một quyết định tồi tệ được đưa ra trong quá khứ có thể khiến bạn phải gánh chịu hậu quả trong suốt cuộc đời, một ví dụ về điều này là những người yêu cầu các khoản vay từ ngân hàng.

 

Swarúu.- Nó cũng là nhận thức, nếu bạn chọn rằng nó là như vậy, thì nó sẽ là như vậy, bạn chọn nó sẽ như vậy. Quyết định tồi tệ của bạn đã khiến bạn sống trong khu ổ chuột ở Sri Lanka, bạn nhớ rằng bạn đã được hứa hẹn một công việc, nhưng cuối cùng lại là một trò lừa đảo, và bạn không thể trở về nhà. Đó là cách đây 17 năm, và bạn đã thực hiện cuộc sống của mình ở Sri Lanka để sửa chữa tàu thuyền cho ngư dân ... hoặc bạn có thể tập hợp cả một câu chuyện xung quanh nó để giải thích lý do tại sao bạn quyết định sống như vậy, một điều gì đó hạnh phúc hơn, và cùng với đó bạn cũng sẽ có quyền tự do không bị cuốn vào vòng lặp của những suy nghĩ tiêu cực, khiến bạn bị nhốt trong một cuộc sống mà bạn không thích.

 

Con tàu của bạn bị hỏng và bạn bị mắc kẹt ở Sri Lanka, trong khi đó, bạn chờ cứu hộ, trong khi đó, hãy quan sát xem người đàn ông da nâu nhỏ bé đó đã trở thành người bạn tốt nhất của bạn như thế nào, và con chó hoang bị bệnh mà bạn đã cứu và hiện đang đồng hành cùng bạn ở đó. Trên bãi biển đó, những cây cọ… bình yên bên trong bạn, mang đến cho bạn một cuộc sống bình dị.

 

Mặc dù tôi vẫn xem đó là một cuộc trốn chạy khỏi ký ức và quá khứ của bạn, khi bạn hiểu rằng thực sự không có quá khứ, chỉ có hiện tại và những gì bạn quyết định là nhận thức ngay bây giờ, bạn cũng không quan tâm đến việc ảnh hưởng từ ký ức, bởi vì điều đó cũng cho thấy rằng bạn vẫn phụ thuộc vào chúng theo một cách nào đó. Bạn không hoàn toàn tự do, mặc dù bạn cũng có thể nói rằng bạn hoàn toàn là một sinh vật tự do, điều đó cũng cho bạn ý chí tự do để tạo ra một quá khứ mới, nhưng chỉ vì bạn muốn nó theo cách đó vì niềm vui, nhưng không cần thiết. Nó không phải là tạo ra, bạn đang truy cập vào một dòng khác, đó là lý do tại sao nó là công việc bên trong.

 

Robert.- Vâng, tôi thấy rất rõ những gì bạn nói Swarúu, vâng, nhưng ngay cả đối với một người đang có những suy nghĩ tiêu cực và cần truy cập những ký ức khác nhau. Để tạo ra những gì sẽ có trong thời điểm này, trước đây bạn chỉ truy cập vào một dòng khác. Nhưng nếu bạn nhận ra rằng bạn thậm chí không ở trong các vòng lặp, rằng bạn đang tự do, thì không còn gì quan trọng nữa.

 

Swarúu.- Những suy nghĩ tiêu cực liên tục là khởi đầu của tâm lý nạn nhân, liên tục đổ lỗi cho những người khác xung quanh bạn và Vũ trụ về những bất hạnh của bạn.

 

Robert.- Vâng, và chia sẻ những nỗi buồn chứ không phải những thành công, chính xác Swarúu, đó là lý do tại sao việc truy cập những ký ức khác nhau là dành cho họ. Nếu bạn đã nhận ra rằng bạn đang tự do, bạn không cần phải tìm kiếm, hoặc truy cập vào những ký ức khác, hoặc điều đó, đối với bạn không quan trọng, phải không?

 

Swarúu.- Đó là lý do tại sao công việc bên trong, để giải phóng bản thân khỏi những suy nghĩ liên quan đến sự kiện tiêu cực.

 

Robert.- Nhưng làm thế nào để bạn giải thích cho một người lớn tuổi làm công việc bên trong? Nếu họ thậm chí không tin vào những vấn đề này. Vâng, điều quan trọng là đối với họ, đối với quá trình làm việc bên trong. Công việc đặt lại những kỷ niệm khác là một công việc vui vẻ, một người lớn tuổi có thể sẽ thích nó.

 

Swarúu.- Bạn có thể cho một con ngựa uống nước, bạn có thể mang cho nó một xô đầy nước, nhưng nó sẽ không uống nếu nó không muốn, làm thế nào bạn thuyết phục nó uống nước?

 

Robert.- Làm thế nào để bạn thuyết phục nó uống nước?

 

Swarúu.- Điều đó có thể được thực hiện bằng liệu pháp thôi miên, cấy ghép hoặc chèn ký ức, bạn cho tôi biết Robert, bạn làm thế nào để làm cho con ngựa uống nước?

 

Robert.- Tôi đã cho nó đi bộ cho đến khi nó khát.

 

Swarúu.- Sự thiếu hụt nước được tạo ra với con ngựa, chúng sẽ coi nước là thứ quan trọng.

 

Robert.- Họ biết đúng lúc họ cần. Tôi nghĩ điều tương tự cũng xảy ra với những linh hồn, họ sẽ biết khi nào họ cần nó, để biết mình có thể hiện nó tốt hay không. Bạn đi đến kết luận này về các dòng thời gian mà bạn không nên, bởi vì nó không thay đổi dòng của bạn.

 

Swaruu.- Vâng.

 

Robert.- Để đạt được điều này, về lý thuyết, bạn sẽ phải quay lại dòng trước đó của mình để xác minh rằng nó không thực sự được sửa đổi, hoặc nếu không, bạn đã xác minh cơ chế này như thế nào?



Swarúu.- Về cơ bản, bạn du hành từ điểm A, về điểm cần sửa đổi năm 1944 một lần nữa và sửa lại vấn đề, sau đó chúng ta sẽ thấy diễn tiến từ phần đó trở đi. Vì vậy, từ đó trở đi, trong dòng đó, bạn sẽ không thấy vấn đề. Tất cả đều hạnh phúc, nhưng đó chỉ là ảo tưởng, bởi vì từ quá khứ thay thế đó, tại thời điểm năm 1944, nếu bạn nhảy xem tương lai từ dòng đã được sửa chữa, bạn sẽ chỉ nhìn thấy tương lai đã được sửa của dòng đó. Rõ ràng bạn sẽ giải quyết được vấn đề cho mọi người, nhưng từ nơi bạn xuất phát (điểm A) vấn đề vẫn tồn tại, chỉ là bạn không còn nhận thức được nó mà thôi.

 

Robert.- Nhưng, đó là câu hỏi của tôi, làm thế nào bạn biết rằng nó là như vậy? Điều đó được xác minh như thế nào? Để khám phá điều này trên lý thuyết, bạn sẽ phải quay lại đó và thấy rằng không có gì thay đổi, và nói với chính mình : nó vẫn như vậy! Không có gì thay đổi.

 

Swarúu.- Đó là khi bạn nhảy từ điểm A, về điểm năm 1944 trong máy tính, bạn vẫn có các tọa độ tần số đó từ điểm bắt đầu A, nhưng điều bạn muốn là nhìn vào tương lai để xem liệu sự thay đổi có đã có hiệu lực hay chưa, bạn sẽ không sử dụng các tọa độ A đó, mà sẽ sử dụng một phép tính mới trong máy tính dựa trên sự thay đổi của điểm cần sửa đổi, hoặc nếu bạn quay lại điểm A, điều đó giống như xóa bỏ công việc thực hiện thay đổi của bạn.

 

Nếu bạn quay trở lại điểm A đã được nhập trong máy tính, bạn sẽ thấy rằng bạn thực sự không thay đổi được gì, nhưng ảo tưởng là bạn cũng nhận thấy rằng bạn đã không làm bất kỳ công việc nào ở điểm cần thay đồi (1944). Nhiệm vụ không hoàn thành.

 

Robert.- Và bạn đã làm được chưa, bạn đã bao giờ quay lại chưa? Tôi nghĩ đây là câu hỏi của tôi, vâng.

 

Swarúu.- Vâng, nhiều lần.

 

Robert.- Bạn có quay lại điểm xuất phát sau khi thực hiện các thay đổi không?

 

Swarúu.- Tôi đã khám phá rộng rãi các biến thể điều hướng đó, vâng, và không có thay đổi nào.

 

Robert.- À, được rồi, đó là những gì tôi muốn biết. Đối với tôi, có vẻ hợp lý là bạn nên quay lại kiểm tra một trăm phần trăm. Nhưng nếu bạn đi đến điểm bạn muốn sửa đổi, có vẻ hợp lý là không có thay đổi nào được nhìn thấy.

 

Swarúu.- Nhưng nó được dạy trong công việc của đội Đồng hồ cát rằng, khi bạn thay đổi và quay trở lại tương lai đó, bạn sẽ bị mắc kẹt trong tương lai tiêu cực ban đầu mà bạn muốn thay đổi ngay từ đầu, nhưng đó chỉ là ảo tưởng, đó là lý do tại sao tôi có thể đi đến điểm cần thay đổi được kết nối từ A, và sau đó quay lại A, nhưng bạn sẽ không thấy bất kỳ thay đổi nào, vậy tại sao bạn lại nhảy? Bạn phải xác minh công việc của mình từ vị trí của đường màu cam với một tương lai đã thay đổi từ điểm cần thay đổi, và tương lai mà bạn sẽ thấy là điểm hạnh phúc B. Nhưng điểm A ban đầu vẫn tồn tại, giống như tất cả các điểm khác, đó là lý do tại sao tôi nói, ví dụ, tôi nói rằng Trái đất đã tự giải phóng và trong một dòng thời gian khác, chỉ là chúng ta không nhận thức được nó, nhưng bằng cách thay đổi nhận thức của chúng ta, chính xác là giải phóng Trái đất khỏi cái gì? Đối với tập thể bình thường vẫn muốn nó giống như nó vốn có, kể cả những người chiến đấu để giải phóng Trái đất, bởi vì những gì họ muốn thấy và trải nghiệm lại chính là cuộc chiến.

 

Robert.- Nếu không, chúng ta sẽ hình dung một dòng thời gian khác mà Trái đất đã được giải phóng. Nó không quan trọng, nhưng Cabal không có quyền áp đặt những ý tưởng nô lệ của chúng.

 

Swarúu.- Bạn làm việc cho mục đích cuối cùng, nhưng bạn không đạt được kết quả. Vì mục đích của một bản giao hưởng không phải là đi đến phần cuối của bản giao hưởng, mà nó là để thưởng thức quá trình của nó, thời lượng của nó.

 

Rằng trong cuộc sống bạn phải làm việc để nghỉ hưu là vô nghĩa, đó không phải là cuộc sống.

 

Robert.- Swarúu, những người nói rằng họ vẫn muốn hệ thống này, giống như những người nói rằng họ đang có giấy bóng kính đẹp trên khuôn mặt của họ và họ không có lựa chọn nào khác. Chúng ta chỉ đơn giản là đưa ra các lựa chọn khác, ai đó phải làm điều đó, không chỉ có Cabal có thể đưa ra lối sống và nhận thức.

 

Swarúu.- Và chúng ta đưa ra các lựa chọn, ngày nay nhiều người cũng giống như con ngựa, khao khát một cái gì đó khác. Sự thiếu hụt tâm linh đã được tạo ra, thì đó là lúc chúng ta có thể đưa ra lựa chọn, chứ không phải trước đó, hoặc họ sẽ thiêu đốt chúng họ, và tin rằng đó là những gì họ làm, vâng.

 

Robert.- Mặc dù có nhiều thứ để cung cấp cho họ những lựa chọn thay thế, giáo phái, đạo sư, tôn giáo, “Thời đại mới”, v.v. vân vân. Chúng tôi đang ở trong cuộc đua này mặc dù nó không phải là một "cuộc đua", con ngựa sẽ nhìn thấy chúng tôi nếu nó đồng ý với những gì chúng tôi đưa ra, và vâng, bây giờ là lúc.

 

Swarúu.- Chúng tôi chỉ cung cấp những thông tin này cho những người đồng ý với tất cả những điều này, vâng.

 

Robert.- Và các chủng tộc khác đã "nhảy" để thực hiện những nghiên cứu này chưa?

 

Swarúu.- Cho đến nay có vẻ như không, hoặc không giống như cách chúng tôi làm, cũng như không ai nói về sự mở rộng thời gian trong ba chiều X, Y, Z.

 

Robert.- Khi nhiều người nói về du hành thời gian, họ nói nó luôn gây ra những nghịch lý, v.v. Họ không thấy nó xảy ra với họ, rằng họ đang đi đến một dòng thời gian khác.

 

Swarúu.- Không có nghịch lý nào cả, những gì tôi giải thích ở đây nằm ngoài khoa học của con người, ngoài vật lý lượng tử và cho thấy thuyết tương đối như một sơ đồ phi lý.

 

Robert.- Vâng, và tất cả đó đều rất tuyến tính và cơ bản. Khoa học viễn tưởng của con người, họ không nghĩ ra những điều này.

 

Swarúu.- “Nhảy thời gian” chỉ có tác dụng với người đã nhảy, vâng, nó có hiệu quả, nhưng với bạn, không phải vì mục đích sửa chữa. Người ta cho rằng bằng cách nghiên cứu kỹ câu chuyện, bạn có thể thấy các điểm liên quan. Điểm liên quan là nơi quyết định thay đổi một cuộc đời. Ví dụ, một sinh viên ngồi trong công viên mở hai phong bì từ hai trường đại học, mở một phong bì với nội dung: Tâm lý học, được chấp nhận. Anh ta mở cái kia với nội dung: Lịch sử, được chấp nhận. Tại thời điểm đó, anh ấy có tiền để đăng ký, nhưng chỉ có thể thực hiện chọn một trong hai trường, anh ấy suy nghĩ một lúc… anh ấy tưởng tượng mình đang ở một nơi rồi đến nơi khác. Đưa ra quyết định chọn ngành Tâm lý học. Đó là điểm liên quan rõ ràng làm thay đổi toàn bộ cuộc đời, và nó được tóm gọn trong những giây do dự đó.

 

Nếu bạn muốn thay đổi điều đó, bạn có thể có tần số chính xác của thời điểm đó, sau khi kiểm tra và điều hướng liên tục để tìm kiếm nó, và vì bạn biết rằng phong bì ngành Lịch sử có dải màu đỏ và phong bì Tâm lý học có dải màu xanh, bạn có thể đi qua công viên và hỏi anh chàng đó là mấy giờ, và bạn ăn cắp phong bì Tâm lý học, hoặc bạn thay thế nó bằng một phong bì khác có ghi “Tâm lý học, bị từ chối”, với điều đó bạn thay đổi câu chuyện.

 

Toàn bộ cuộc sống của bạn sẽ trở nên khác biệt, và bạn chỉ mất vài giây để thay đổi.

 

Robert.- Nhưng đó là gian lận, phải không?

 

Swarúu.- Công việc của đội Đồng hồ cát là vậy.

 

Robert.- Nó có vẻ thú vị.

 

Swarúu.- Nhảy đúng lúc và những việc nhỏ hay lớn đều thay đổi tương lai.

 

Robert.- Ok, nhưng bạn không thể làm… tại thời điểm này, bạn giải thích cách điều này không thực sự thay đổi câu chuyện, chỉ có tác dụng với người nhảy. Hiện tại, các quyết định của chúng tôi đã dẫn chúng tôi đến với bạn... Vâng, nó thay đổi câu chuyện của cậu sinh viên đó.

 

Swarúu.- Hoặc bạn có biết rằng một kỹ sư hàng không vũ trụ có tài liệu quan trọng trong cặp của anh ấy, anh ấy sẽ bị tai nạn ở New York, lúc 12:11 chiều trên Đại lộ 11, giao lộ với đường số 7. Bạn đến đó, chặn anh ta lại và hỏi anh ta làm thế nào để đến Tòa nhà Chrysler, anh ấy chỉ mất 30 giây để cho bạn biết đó là hai con phố bên phải, nhưng với điều đó khiến cho anh ta đến nơi muộn và không bị tai nạn, thay đổi toàn bộ câu chuyện.

 

Đó là đối với những người du hành thới gian, nó được coi là một thành công. Nhà khoa học đó đã phát minh ra động cơ phản lực Spike với hiệu suất nhiên liệu cải thiện 60% so với động cơ tên lửa thông thường, ngoài ra còn giải quyết được vấn đề giãn nở khí ở vòi xả của tên lửa, cải tiến công nghệ trong nhiều năm, nhưng đó là từ nhận thức của bạn mà bạn biết rằng bạn đã ngăn anh ta khỏi bị tai nạn.

 

Bạn quan sát nó, bạn tạo ra nó, bạn biểu hiện nó cho thế giới của bạn, nhưng bạn không thay đổi bất cứ điều gì từ nơi bạn đến để thực hiện sứ mệnh này, bởi vì bạn đến từ một nơi trong thời gian và không gian nơi nó đã diễn ra, điều đó không thay đổi, rằng nó không thay đổi. Những gì đã xảy ra chỉ có thể xảy ra theo cách duy nhất đó, những gì đã xảy ra không thể đảo ngược, tuy nhiên, đối với bạn, điều đó có thể xảy ra, bởi vì bạn đã nhảy, với bản chất và ý định sáng tạo, bạn đã thay đổi tương lai đó, nhưng chỉ có bạn, người đã nhảy, mới có thể nhận thức được nó, và không phải từ nơi bạn đã rời đi lúc đầu.

 

Vì vậy, thế giới thay thế đó là sự sáng tạo của bạn, một sức mạnh gần như các vị thần, đó là sự thật, hoặc là ảo ảnh của chính bạn do tâm trí bạn tạo ra, chỉ có giá trị đối với bạn, nhưng trong mọi trường hợp, điều này khác với tưởng tượng của chính bạn như thế nào?

 

Một vấn đề khác mà hầu như không được đề cập đến, các sự kiện giống như những thứ có sóng hài tần số của riêng chúng. Số phận, có thể gọi là như vậy, từ sự thay đồi của bạn, sóng hài của một tần số vẫn còn ở đó. Dòng chảy hiện sinh và động lực của ý thức khác cũng mang tính sáng tạo, đó là của nhà khoa học, vẫn thay đổi về những gì mà bạn đã thay đổi, như một kẻ thao túng thời gian muốn hoặc sẽ muốn.

 

Nhà khoa học về nhà vào ngày hôm đó, anh ta không bao giờ biết rằng ai đó đã cứu anh ta khỏi bị tai nạn ngày hôm đó, anh ta không bao giờ biết rằng anh ta sẽ chết vào ngày hôm đó, nhưng ngày hôm sau anh ta xuất hiện, hoặc hai tuần sau đó, và bị một chiếc taxi đụng phải anh ấy, khi bạn không còn theo dõi anh ấy nữa, và khiến bạn phải lùi lại (nhảy thời gian) một lần nữa để cứu anh ta. Bạn cứu anh ta và ba ngày sau anh ta bị một chiếc xe tuần tra cán qua, bạn lại nhảy nữa và lần này anh ta bị xe buýt cán qua, bạn lại nhảy nữa và anh ta bị một chiếc xe du lịch cán qua. Thời gian và số phận rất khó thay đổi ngay cả với công nghệ, bởi vì động lực năng lượng sáng tạo, sóng hài của một tần số vẫn còn đó, tại sao chúng vẫn hoạt động như vậy ở đó? Bởi vì một người chỉ là một nút trong trường năng lượng tiềm năng, một sóng dừng trong Ether. Nhà khoa học không có số mệnh, đó là số phận của chính anh ta.

 


Động cơ tên lửa Spike

 

 

Swarúu.- Bạn hãy hỏi và sau đó tôi tiếp tục.

 

Robert.- Bằng cách nào đó, số phận đã được định sẵn cho nhà khoa học, điều duy nhất là ai đó đang thay đổi nó trong thời điểm nào đó.

 

Swarúu.- Nhà khoa học này không có số mệnh, anh ta là định mệnh của chính anh ấy, anh ta là một tần số, anh ta tương thích để kết thúc cuộc đời của anh ấy trong một vụ tại nạn giao thông.

 

Robert.- Vâng, nhưng bằng cách nào đó, một người nào đó bên ngoài anh ta, hoặc chính anh ta từ một dòng thời gian khác đang thay đổi số phận của anh ta.

 

Swarúu.- Bởi vì anh ấy là như vậy.

 

Robert.- Chắc chắn rồi! Đó là lý do tại sao nó không quan trọng nếu bạn cố gắng thay đổi một cái gì đó trong cuộc sống của anh ấy.

 

Swarúu.- Chiếc xe liên tục đâm anh ta qua hoặc bởi một cái gì đó bởi vì đó là tần suất anh ta, (anh ta) tin điều đó.

 

Robert.- Ý tôi là vậy, cảm ơn.

 

Swarúu.- Bạn không có một số phận, bạn là số phận của chính bạn, nó không phải là bên ngoài bạn, bạn tạo ra nó bởi vì đó là những gì bạn đang có.

 

Robert.- Tôi hiểu Swaruu, cảm ơn. Điều này rất thú vị, thực sự.

 

Swarúu.- Một trong những người liên hệ của chúng tôi đã nói với chúng tôi điều này.

 

Robert.- Tôi không hiểu, một trong những người liên hệ của bạn?

 

Swarúu.- Một ngày nọ, anh ta đã cứu một con mèo vằn khỏi xe cộ, vì thấy nó vướng vào dây treo của một chiếc ô tô, anh đã dừng xe và chui xuống gầm và cứu con mèo, nhận nuôi nó và đưa nó về sống ở vùng ngoại ô, nơi hầu như không có ô tô. Con mèo sống yên bình hơn một năm và không bao giờ ra ngoài, con mèo rất yên tĩnh. Không biết tại sao, nhưng nó đã đi ra, và lần duy nhất đó nó ra ngoài, nó đã bị xe tông.

 

Robert.- Ví dụ rất tốt.

 

Swarúu.- Bạn đã là định mệnh của bạn.

 

Robert .- Nhưng trong trường hợp này, có vẻ như làm những việc tốt đó cũng chẳng ích lợi gì.

 

Swarúu.- Muốn thay đổi vận mệnh thì phải thay đổi bản thân, tương thích với thứ khác. Đó là lý do tại sao, cuối cùng, con mèo đó có một năm sống hạnh phúc.

 

Robert.- Vâng, tôi nghĩ họ tạo ra số phận của họ, nhưng mỗi ngày họ thay đổi tần số của họ hàng ngày, và hành động của bạn có thể không thay đổi số phận của họ, nhưng nó thay đổi một số điều về tần số của họ, và tần số đó sẽ thay đổi số phận của họ.

 

Swarúu.- Nhưng đó là sự thật, rằng nó không tác động nhiều hoặc không có gì hữu ích để nhảy dòng để thay đổi lịch sử, và đây không phải là lý thuyết, nó là thực nghiệm được quan sát, qua nhiều, rất nhiều năm thực hành, số liệu và quan sát.

 

Robert.- Vì vậy, số phận của chúng ta là sống một mình cho đến khi chúng ta một trăm tuổi, ngay cả khi chúng ta đang ở Taygeta.

 

Swarúu.- Vâng, nhưng ở Taygeta, bạn tính toán trăm năm như thế nào?

 

Robert.- Làm thế nào để cho một con vật buồn bã vào một ngôi nhà tốt? Bạn thay đổi tần số của họ và cùng với đó bạn thay đổi số phận của họ.

 

Swarúu.- Vâng, nhưng đôi khi số phận của một con vật là bạn phải giải cứu nó và nó sống hạnh phúc trong những ngày còn lại của cuộc đời nó. Điều đó không phụ thuộc vào bạn, bạn không thể biết được điều đó, bạn chỉ có thể làm những gì bạn cho là tốt nhất, điều đúng đắn nhất theo bạn và vì vậy bạn không cần phải nhảy thời gian.

 

Robert.-Nhưng vì chúng ta đang sống trong một thế giới kết nối với những người khác, những gì người khác làm, tần số xung quanh, cũng có thể ảnh hưởng đến chúng ta, và theo đó số phận của chúng ta thay đổi bởi vì nó thay đổi nhận thức của chúng ta, mọi thứ đan xen vào nhau.

 

Swarúu.- Đúng vậy, đó là lý do tại sao bạn sống trong một xã hội, đó là lý do tại sao bạn tạo ra một tập thể với các thỏa thuận, thậm chí khi bạn nhận ra điều đó, bạn từ chối nó và cô lập bản thân để đạt được thế giới của riêng bạn, sự sáng tạo của chính bạn biểu hiện thành thực tế của chính bạn và với nó bạn trở thành một sinh vật chống đối xã hội.

 

Robert.- Ok, tóm lại có hai điểm ở đây từ những gì tôi hiểu:

 

• Một, bạn không nên nhảy thời gian, bởi vì làm như vậy bạn thay đổi một cái gì đó, nhưng phiên bản khác (bản gốc) vẫn giữ nguyên, tôi nói một cách đơn giản hóa.

 

• Thứ hai, vì sóng hài và tần số của người mà bạn muốn ảnh hưởng, họ vẫn sẽ tiếp tục tạo ra số phận của chính họ bất chấp những gì bạn làm, phải không?

 

Swarúu.- Đúng vậy, nó vẫn mang lại cho bạn ảo tưởng về sự kiểm soát, rằng cá nhân bạn làm điều đúng đắn, sau đó bạn sẽ tiếp tục làm điều đó, nhưng cho chính bạn.

 

Robert.- Vì vậy, những gì chúng ta đang nói: Nghịch lý không tồn tại. Một câu hỏi hiển nhiên ở thời điểm này, bạn đã cố gắng thay đổi điều gì trong lịch sử để đi đến kết luận này?

 

Swarúu.- Rất nhiều thứ mà tôi không thể liệt kê hết được. Bạn sẽ luôn thấy bàn tay của tôi hoặc nỗ lực của tôi trong việc thao túng để thay đổi lịch sử. Đó là không phải tự cho mình là trung tâm, nó chỉ là như vậy, tôi là chính tôi, con người mà tôi đã phải trở thành. Không có nghịch lý như họ nói, bởi vì thời gian không phải là tuyến tính.

 

Nhưng tôi không thấy mục đích của việc tiếp tục thay đổi dòng thời gian với những gì tôi biết ngày hôm nay, với những gì tôi đã nói với bạn.

 

 

 

Nếu tôi quay ngược thời gian và thay đổi kết quả, ví dụ, về một chuyến bay máy bay bị rơi, nó sẽ gây ra một chuỗi sự kiện nối tiếp nhau, đơn giản là tôi đã không thông báo với họ bất cứ điều gì về chiếc máy bay đó, bởi vì không có gì xảy ra, giống như rất nhiều lần khác mà tôi muốn cảm thấy rằng nó không gặp những thảm họa đó.

 

Không có gì để thông cáo, nhưng đó là điều tốt, chúng ta sẽ làm việc về một chủ đề khác, bạn sẽ thực hiện một video khác. Ai đó sẽ xem nó trên YouTube và nó sẽ cho họ một ý tưởng khác. Anh ấy sẽ đến muộn ở đâu đó, giả sử quito, Ecuador, vì nghe video, anh ấy đã bị sa thải. Chưa kể rằng những hành khách đó đã đến đích an toàn; họ đã lên kế hoạch và ăn tối với gia đình của họ, không biết gì về những gì đã xảy ra.

 

Bằng cách nhảy chỉ có tôi mới thấy, còn bạn thì không, và tôi sẽ nói chuyện với một Robert và Gosia hơi khác, nhưng không phải bạn. Một thay đổi nhỏ, nhưng nó sẽ tăng thêm cho đến khi bạn mất đi danh tính của mình, bạn đến từ đâu, bạn là ai? Và bởi vì ý thức thay đổi DNA, cuối cùng bạn sẽ thay đổi loài của mình để tạo thành một loài mới.

 

Robert.- Có điều gì đó tôi vẫn chưa rõ, bạn nói rằng bằng cách cứu chiếc máy bay đó chẳng hạn, những người đó sẽ lặng lẽ về nhà của họ mà không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng ở dòng khác nơi họ chết, nó vẫn tiếp tục, vì vậy việc thay đổi là vô ích, thì câu hỏi của tôi là: Tại sao ý thức của những người được cứu này lại ở trong dòng của những người được cứu, chứ không phải ở dòng họ đã chết? Tại sao họ có thể nhận ra từ dòng đã cứu họ nếu thời điểm kết nối được chia ra theo nhiều hướng?

 

Swarúu.- Bởi vì có tất cả các khả năng, nếu bạn nghĩ về nó, ở đâu đó, nhưng nó dành cho bạn, không phải cho họ. Vì vậy, tôi đi và cứu họ, nhưng đó là những gì tôi nhận thức được. Ở đây trong dòng này, họ đã chết. Điều đó không thể thay đổi được.

 

Robert.- Vì vậy, những người thuộc dòng mới, có thể nói, không biết rằng họ đã được cứu. Các dòng từ nơi bạn xuất phát, họ đã chết, và đó là vì đó là nơi bạn ở.

 

Swarúu.- Du hành về quá khứ chỉ thay đổi nhận thức của bạn về quá khứ và về các tình huống và sự kiện tạo nên nó, chứ không phải của những người khác. Không phụ thuộc vào chúng ta để biết hoặc nhận thức những gì họ sẽ làm nếu họ sống ngày hôm nay. Đúng vậy, điều đó không thay đổi, đó là, tôi rời khỏi dòng này, tôi du hành đến thứ hai tuần trước và tôi trở lại đây, nhưng nó sẽ là tương lai của dòng đó, không phải dòng này, dòng này vẫn như cũ.

 

Robert.- Nhưng “dòng cũ” và “mới” nghe như thể ý thức luôn phân chia, phải chăng, nó bị phân chia? Và chúng ta không phát hiện ra rằng yếu tố thời gian là do ý thức làm sinh động một chuỗi các chuỗi sự kiện duy nhất cho chúng ta?

 

Swarúu.- Sau đó, tôi sẽ cho bạn biết tại sao tôi không thể quay lại đây chính xác nếu nó là tần số và nó có thể được lưu trong máy tính của tàu. Vâng, nó có thể được lưu, nhưng sau đó tôi đã đến đây và trong ký ức của tôi, tôi đã cứu họ, nhưng không phải trong nhận thức của họ, cũng không phải trong nhận thức của vụ tai nạn, nếu không bạn sẽ không nhớ nó. Vì vậy, tôi đã không đạt được bất cứ điều gì.

 

Điều đó cũng giống như khi tôi nói với bạn ngay bây giờ rằng tôi vừa quay ngược thời gian và cứu họ, nhưng những người được cứu lại ở trong một dòng thời gian khác, không phải trong dòng thời gian này. Nhưng điều đó khác với tưởng tượng như thế nào? Trong trường hợp đó, tốt hơn là không nên làm bất cứ điều gì vì tôi biết rằng các dòng khác họ đã được cứu hoặc đơn giản là điều đó không bao giờ xảy ra. Tôi không cần phải nhảy để cứu họ, tôi biết họ vẫn ổn trên những dòng khác.

 

Vậy tại sao phải nhảy ngay từ đầu? Nó chỉ là thứ chỉ ảnh hưởng đến tôi, để làm cho thế giới của tôi, một nơi tốt đẹp hơn cho tôi, không hơn không kém, Ở đó, với một con tàu và một bản đồ sao, vâng, tôi là nữ thần toàn năng, và tôi đã làm điều đó ở một mức độ tuyệt vời khi biết điều đó chỉ dành cho tôi. Tôi hoàn thành trong một thế giới gần như hoàn hảo, lý tưởng, buồn tẻ và cô đơn.

 

Những gì tôi chưa làm là không nhảy và tôi thường thay đổi các sự kiện mà tôi biết, với suy nghĩ của tôi, trong dòng thời gian này mà tôi chia sẻ với tất cả các bạn, tôi không chỉ chia sẻ về sự sáng tạo, vì điều đó không cần thiết phải có tàu hoặc kiến thức về dòng thời gian, chỉ cần sống tốt nhất mà mỗi người có thể trong mỗi khoảnh khắc. Nhưng điều đó khác với cuộc sống như mọi người như thế nào? Không nhiều lắm. Nó khiến bạn trân trọng những gì mình đang có và nhận ra rằng mọi thứ đều có lý do, và ngay cả với những cỗ máy thời gian và máy tính siêu mạnh trong các tàu vũ trụ, bạn cũng có thể sửa chữa cuộc sống của mình.

 

Bởi vì cuộc sống của bạn không phải là thứ bạn khao khát, thứ mà bạn muốn đến đó để có được hạnh phúc. Nó là thứ bạn sống hàng ngày, nó không phải là một cuộc hành trình có đích đến. Cuộc sống chỉ có vậy, những khoảnh khắc sống mà dù có hay không có công nghệ siêu cao…nó không bao giờ quay trở lại.

 

Bạn phải sống như vậy để nhận ra rằng những gì bạn có là ngay từ đầu, những gì bạn muốn là sự bình yên mang lại cho bạn.

 

Sức mạnh của nữ thần với sự thay đổi thời gian theo ý muốn của bạn sẽ khiến bạn không còn gì khác ngoài sự cô đơn.

 

Tôi đã đợi cho đến thời điểm này để nói về chủ đề này, Thời Gian. Bạn không cần những con tàu để hạnh phúc, chỉ khi bạn hạnh phúc, bạn mới nhận ra rằng bạn đã có mọi thứ bạn cần.

 

Robert.- Sự thật là để hạnh phúc, bạn không cần nhiều. Nhưng bạn sẽ hạnh phúc nếu không có những trải nghiệm này trước tiên?

 

Swarúu.- Những người đã liên hệ với tôi, câu chuyện về con mèo đã nói với tôi một điều khác: khi còn nhỏ, anh ấy có một chiếc xe máy 125 phân khối nhỏ, và anh ấy đã thất vọng vì mong muốn có một chiếc lớn hơn, mạnh mẽ hơn và sang trọng hơn. Khi lớn lên, anh có đủ loại mô tô và kích cỡ, 1000 phân phối, giải thi đấu Ducati, và khi lớn hơn, anh nhận ra rằng xe máy 125 hoặc 150cc khiến anh ấy hạnh phúc hơn. Không phải là những cái lớn.

 

Robert.- Khi chúng ta nói về việc cứu người khỏi máy bay, một số dòng họ chết, những dòng khác thì họ sống sót, và họ không biết chuyện gì đã xảy ra.  Nhưng dòng cũ và mới này nghe có vẻ như ý thức luôn phân chia, nó phân chia và chúng ta chỉ đơn giản là không phát hiện ra vì yếu tố thời gian, đó là ý thức hoạt ảnh một chuỗi các sự kiện duy nhất cho chúng ta, đó là điều mà tôi cố gắng hiểu rõ.

 

Swarúu.- Đó là ý thức luôn luôn bị phân chia, nó cùng một định nghĩa rằng chúng ta là những mảnh ba chiều của Nguồn. Chúng ta chuyển hoặc truy cập thông tin từ các dòng khác mọi lúc. Đúng vậy, thời gian là thứ mà chỉ bạn mới cảm nhận được theo cách đặc biệt của bạn, nó là chữ ký của bạn và nó là duy nhất.

 

Robert.- Nếu tôi đang ở trên máy bay, thì một người sẽ đi xuống và người kia được cứu, điều này quyết định tôi được cứu hay tôi chết.

 

Swarúu.- Tần số của bạn.

 

Robert.- Tôi, giống như nhận thức của tôi?

 

Swarúu.- Cho dù nó có tương thích với điều đó hay không.

 

Robert.- Vì mọi thứ là do tôi… À, tôi hiểu rồi.

 

Swarúu.- Và bạn là tần số của bạn, bạn không có một tần số, cả hai đều tồn tại đồng thời.

 

Robert.- Tần số cao, sự kiện tích cực và tần số thấp, sự kiện tiêu cực, và cùng với đó, bạn sẽ hiểu được các sự kiện thăng thiên và các sự kiện thảm khốc.

 

Swarúu.- Người sống và kẻ chết, vì vậy nó là như vậy.

 

Gosia.- Nhưng tôi không nghĩ nó dễ dàng như Robert đã nói, sự kiện tích cực có tần số cao, sự kiện tiêu cực có tần số thấp, bởi vì những điều với tần số thấp có thể xảy ra với những người tần số cao, tôi không nghĩ rằng tất cả mọi người, trong ví dụ máy bay, đã có cùng một tần số thấp, hoặc sẽ đi vào việc xác định đâu là yếu tố có tần số thấp, nó là tương đối.

 

Swarúu.- Đúng rồi, đó là tương đối, cho dù đó là tần số thấp hay tiêu cực.

 

Robert.- Nếu không có ích gì khi thay đổi một số dòng thời gian, tại sao bạn không thay đổi dòng thời gian của chính mình mà không phải là dòng thời gian khác? Có thể là những cabal này đang thay đổi dòng thời gian và loại bỏ bản thân của họ khỏi những dòng mà họ đã cố gắng sửa đổi, để định vị bản thân và tận dụng những thay đổi mà họ đang thực hiện?

 

Swarúu.- Tôi không biết liệu tôi có hiểu câu hỏi của bạn hay không.

 

Robert.- Ý tôi là, ví dụ, tôi đi đến dòng thời gian với con tàu của mình, nơi tôi nhìn thấy con người khác của tôi, sống với mọi thứ mà tôi luôn muốn, nhưng tôi không bao giờ có được vì tần số của mình. Khi tôi ở trong dòng thời gian tích cực đó, tôi loại bỏ cái tôi của mình để thay thế nó.

 

Swarúu.- Vâng, hoàn toàn có thể.

 

Robert.- Tôi tưởng tượng rằng một số người làm điều này, phải không?

 

Swarúu.- Vâng, nó có thể. Tôi không biết, nhưng tôi không hiểu tại sao lại không nếu họ có công nghệ đó.

 

Robert.- Nếu bạn đang tưởng tượng, sẽ đi cứu chiếc máy bay đó. Bạn sẽ cứu anh ta từ một dòng khác, không phải dòng này, nhưng sau đó bạn sẽ trở về với dòng này của chúng tôi, bạn sẽ không biến mất?

 

Swarúu.- Tôi có thể quay lại dòng này sau khi cứu chiếc máy bay đó, nhưng bạn sẽ không thấy bất kỳ sự khác biệt nào bởi vì bạn đang ở trên dòng này và không phải trên dòng kia, vì vậy nó giống như thể tôi đã nói với bạn rằng, đêm qua tôi đã cứu chiếc máy bay đó trên một dòng khác, chỉ có điều bạn không thể nhìn thấy nó, nhưng có gì khác biệt khi bạn nghĩ rằng đó có thể là do tôi tưởng tượng ra nó? Họ sẽ coi đó là một lời nói dối, hoặc đơn giản bởi vì không có thay đổi nào được nhìn thấy, nó được xem là vô ích từ dòng này. Vì vậy, để có một thay đổi được nhìn thấy, bạn phải nhảy đến ngày đó từ dòng nơi máy bay được cứu. Tương lai này, chính xác một tuần sau, nhưng từ dòng tôi đã cứu chiếc máy bay đó. Vì vậy, cứ như thể tôi đã nói với bạn rằng tôi đã cứu một chiếc máy bay vì nó gặp tai nạn trên một dòng khác, nhưng một lần nữa bạn sẽ thấy nó như thể nó không xảy ra, rằng tôi chỉ bịa ra, bởi vì bạn không nghe bất kỳ thông tin nào về máy bay bị rơi.

 

Như thể hôm nay tôi nói với bạn rằng để cứu một chiếc máy bay khác bị rơi, bạn không biết chiếc máy bay nào đã bị rơi trước đó, vì vậy tôi chỉ bịa ra những thứ đó cho bạn, trong cả hai trường hợp đều không có bằng chứng nào từ bên ngoài, từ điểm quan sát của một trong những người đang quan sát mà không nhảy thời gian. Vì vậy, thay đổi mọi thứ chỉ phục vụ cho người nhảy và chứ không phải ai khác.

 

Robert.- Chính xác, sự kiện đã xảy ra trong dòng thời gian của chúng tôi, bạn sẽ phải cứu chiếc máy bay trước khi sự cố xảy ra trong dòng thời gian của chúng tôi, nhưng đối với chúng tôi, tin tức đó sẽ giống như ảo ảnh hoặc trí tưởng tượng, nó sẽ giống như bịa ra mọi thứ, giống như bạn nói.

 

Swarúu.- Vâng, một tháng trước tôi đã cứu một chiếc xe buýt rơi xuống một khe núi với 35 người trên xe, bằng chứng nào về điều đó? Không quan trọng nếu tôi không làm bất cứ điều gì cả, chỉ là tôi đã nhảy, vâng, cho dù đó có phải là sự thật hay không, chỉ là ví dụ đó, tôi không cứu được gì cả.

 

Robert.- Có phải DNA của bạn chỉ bị thay đổi bởi rất nhiều chuyến du hành thời gian? Nhưng sẽ đến lúc DNA đó không thể thay đổi được nữa.

 

Swarúu.- Không, DNA không bao giờ cố định, nó thay đổi khi thời gian trôi qua theo cuộc sống của chúng ta, gen tắt và những gen khác được bật, những gen mới cũng được tạo ra, điều không thay đổi là ý thức của người có nó, về người đang sử dụng nó, bởi vì tự nó là một phần của chính người đó.

 

Nó như một biểu hiện của tinh thể của linh hồn và ý thức, đây là cách các loài khác được tạo ra, không phải với sự tiến hóa tự nhiên về sự sống sót thích nghi của loài khỏe mạnh nhất (Darwin), mà bởi sự phản ánh hoặc quan sát mà DNA thể hiện trong một thế giới được gọi là vật chất, vì mọi thứ là etheric, của một ý thức. Bản thân khái niệm DNA về sự hình thành của nó như một ví dụ hoặc ký ức về một thực thể, linh hồn ở dạng toán học tinh thể, cũng được áp dụng trong các máy tính lượng tử ba chiều của người ngoài hành tinh.

 

Chúng tôi đã nói rằng các dòng nhảy chỉ có lợi cho người nhảy chứ không phải những người quan sát từ bên ngoài. Thực tế là từ một quan điểm nào đó, ai đó được gửi đi và sau đó người ta quan sát thấy mọi thứ thay đổi như trong phim, như trong hiệu ứng Mandela, như trong du hành thời gian của một số học giả, là sai và tạo ra sự thiếu hiểu biết hoàn toàn về chủ đề này, nhưng điều này có thể quan sát được từ quan điểm logic, nếu không phải từ quan điểm thực nghiệm. Tôi đang đề cập đến công chúng nói chung từ quan điểm logic.

 

Tiền đề 1.- Điều gì xảy ra nếu thời gian là kết quả của ý thức làm sinh động mọi thứ và đó là điều cá nhân?

 

Tiền đề 2.- Vì vậy, nếu nó là kết quả của ý thức, tại sao bạn có thể thấy thời gian thay đổi như thế nào chỉ vì một sự thay đổi trong nhận thức? Không có thời gian bên ngoài ý thức.

 

Tiền đề 3.- Vậy thì thời gian không tồn tại và chỉ là một cái gì đó bên trong trải nghiệm cá nhân của mỗi người hoặc điểm chú ý của ý thức.

 

Tiền đề 4.- Sau đó, như một nguyên nhân bên ngoài, thời gian không tồn tại.

 

Tiền đề 5.- Nếu thời gian không tồn tại, nó không thể là nguyên nhân của một chuỗi sự kiện cố định, theo quan điểm của một ý thức từ người quan sát. Chỉ theo logic, du hành thời gian để thay đổi tương lai và điều đó được phản ánh trong các hiệu ứng Mandela, như nhiều người nói, bao gồm cả Alfred Lambremont Webre, là sai. Những gì họ nói chỉ là sự phản ánh nhận thức của họ về thời gian là tuyến tính, như một khối tập thể duy nhất. Bây giờ, tập trung vào những nghịch lý, chúng cũng không thể tồn tại, ví dụ như nghịch lý về ông nội: Rằng tôi du hành ngược thời gian về thời gian khi ông nội tôi còn trẻ và vẫn chưa có con, tôi tranh cãi với ông nội của tôi và giết ông ấy, làm thế nào mà bố tôi được sinh ra, sau đó là tôi được sinh ra để du hành ngược thời gian và giết ông ấy ngay từ đầu? Những kiểu nghịch lý này là nguyên nhân nuôi dưỡng cốt truyện của những bộ phim như Back to the Future, nơi thời gian là cố định và tuyến tính.

 

Nhận thức về thời gian là tuyến tính, nhưng nó không hoạt động như vậy trong súp ý thức của tập thể được tạo ra bởi tất cả nhận thức cá nhân và tập thể, về tất cả các điểm chú ý của ý thức. Câu trả lời là trong dòng đó, chàng trai du hành xuyên thời gian đó sẽ không bao giờ được sinh ra và sẽ có cả một chuỗi các sự kiện khác nhau sau đó, nhưng anh ta sẽ không biến mất bởi vì từ dòng riêng của anh ta, từ cuốn phim của chính anh ta, anh ta đến từ một dòng thời gian riêng nơi anh sinh ra. Nếu bạn du hành ngược thời gian và cung cấp cho bản thân trẻ hơn của bạn một bản ghi chép về những phát minh trong tương lai của bạn, và bản thân trẻ hơn đó viết sách, thì nguồn cảm hứng sáng tạo đến từ đâu?

 

Và những dòng khác không biến mất, chúng chỉ ở đó, và trong chính chúng, chúng chỉ giải thích nguồn cảm hứng, như "tinh thần" hoặc như một linh hồn đã thổi cảm hứng từ một bình diện hiện sinh khác.

 

Chỉ có thông tin từ các dòng khác mới được truy cập, và nó ở đó vì không có thời gian, vì vậy những gì sẽ có từ một góc độ khác hoặc một điểm chú ý, và điều này dẫn chúng ta đến điều gì?

 

Có đúng là du hành thời gian chỉ phục vụ người du hành chứ không phải cho ai khác? Chúng tôi đã thấy rằng nó không có ích gì cho bất kỳ ai khác theo logic thuần túy, bởi vì nếu bạn tạo ra hoạt ảnh thời gian do nhận thức của bạn, bạn không thể thay đổi nhận thức của người khác, bởi vì thời gian phụ thuộc vào nhận thức về điểm chú ý của ý thức sáng tạo, nhưng chỉ là một trải nghiệm và đặc biệt, mọi thứ đều là nhận thức.

 

Và việc bạn có giải thích thế giới bên ngoài rõ ràng và ảo tưởng hay không, chỉ phụ thuộc vào những gì bạn biết, tùy thuộc vào cấp độ tiến hóa của bạn, như một linh hồn, như một mảnh ba chiều của Nguồn.

 

Vì vậy, thời gian chỉ có thể là một trải nghiệm chứ không phải là một thứ gì đó bên ngoài đối với con người.

 

Người ta nói rằng có những hạt thời gian được gọi là chronoton, điều này không có ý nghĩa và chúng chỉ tồn tại trong tâm trí của các nhà khoa học CERN, những người biểu hiện từ những gì họ tìm kiếm, bởi vì những gì bạn tìm kiếm bạn sẽ tìm thấy (định luật gương), và điều này chủ yếu áp dụng cho các hạt hạ nguyên tử, vì lượng năng lượng cần thiết để biểu hiện chúng là rất ít, như đã được giải thích trong Cơ chế về sự biểu hiện.

 

Ý thức tập trung năng lượng tiềm năng từ Ether vào một nút hoặc sóng dừng sẽ là một hạt vật chất hoặc năng lượng tiềm năng tập trung tại một điểm duy nhất. Như đã thấy từ năm 1909 trong thử nghiệm khe đôi.

 

Nhưng có đúng là du hành thời gian chỉ mang lại lợi ích cho những người thực hiện nó? Chúng tôi đã thấy rằng nó không mang lại lợi ích cho ai khác, nó có thực sự mang lại lợi ích cho những người nhảy không? Từ quan điểm bên ngoài đối với người nhảy, điều đó có lợi cho anh ta vì anh ta có thể thay đổi thế giới mà anh ta nhận thức, theo hướng tốt hơn hoặc mong muốn hơn, nghĩa là anh ta sẽ có được một vị trí tốt hơn trong cuộc sống, giàu có nếu anh ta muốn, mọi thứ, bởi vì anh ta đang sửa đổi mọi thứ một cách thuận tiện, và từ quan điểm đạo đức, nó không lấy đi bất cứ điều gì từ bất cứ ai, dù sao thì mọi thứ đã có, nhưng đó là từ quan điểm vật chất, về trải nghiệm cuộc sống trong đó giá trị bản thân phụ thuộc vào những gì bạn có chứ không phải vào những gì bạn đang có. Sẽ đến lúc những gì anh ta có sẽ chẳng còn giá trị gì đối với anh ấy, vật chất là hư ảo và nhàm chán. Nếu bạn không hài lòng với những gì bạn có, bạn sẽ không hạnh phúc với những gì bạn muốn có.

 

Là một linh hồn mong muốn mở rộng, phát triển ý thức, hiểu biết nhiều hơn, điều này mang lại cho bạn một trải nghiệm hạn chế, bởi vì có điều gì đó mà không cỗ máy thời gian nào có thể thay đổi được và tôi đang nói về việc ai sẽ nhảy. Một cái gì đó không thể tránh khỏi, không có công nghệ thao túng thời gian nào có thể thay đổi thành lợi thế cho bạn. Bạn sẽ nhảy những dòng và sửa đổi những gì bạn muốn, và mọi thứ có thể có lợi cho bạn, nhưng bạn sẽ tìm thấy thứ gì đó không thể tránh khỏi, bất biến, ổn định và vững chắc.

 

Không có công nghệ thao túng thời gian, dù cao đến đâu… sẽ có thể khiến bạn, người nhảy, thoát khỏi chính bạn, khỏi con người bạn, từ con người bạn đã từng, khỏi bản thể và bản chất của bạn. Những gì bạn đã làm định nghĩa bạn, nó là thứ tạo nên bạn là ai. Bạn tải vào bộ nhớ của mình nơi bạn đã ở, nơi bạn đã nhảy, các biến thể của những gì bạn đã thay đổi. Bạn tạo ra cuộn băng tuyến tính về thời gian.

 

Là một điểm nhận thức của con người, nó là bất biến và những sai lầm của bạn là không thể thay đổi và không thể sửa chữa. Xử lý điều này, bạn là ai, bạn đang đi đâu, danh tính của bạn như một con người, bạn tiếp cận với sự đơn giản của cuộc sống mà không cần phải nhảy các dòng. Những gì bạn muốn thay đổi bên ngoài đối với bạn hóa ra chỉ là một giả dược thời gian, một hương vị bên ngoài vô ích.

 

Robert.- Cảm ơn bạn rất nhiều, câu hỏi: Vậy một mảnh ba chiều của Nguồn phát triển như thế nào, hay chính xác thì linh hồn tiến hóa như thế nào? Không biết bạn đã trả lời nó hay chưa, về sự tích lũy kinh nghiệm?

 

Swarúu.- Vâng, đó là những gì bạn mang theo bên mình, cho dù bạn có nhảy dòng hay không. Của bạn sẽ luôn là một câu chuyện, dòng của bạn, với quá khứ, hiện tại hoặc tương lai, đây là cách một ý thức phát triển, nhưng việc bỏ qua các dòng chỉ mang lại cho nó trải nghiệm và nếu chúng thay đổi nhiều, nhưng chúng là trải nghiệm và không còn diễn ra nữa. Bạn không thể làm lại trải nghiệm mà bạn đã có.

 

Gosia.- Cảm ơn bạn, wow Swarúu, cảm ơn bạn, tôi vào bếp một lúc để suy nghĩ về những gì bạn nói và bạn biết không? Ở cấp độ nhỏ nhất, tôi đã đi đến kết luận tương tự. Rằng bạn đang đi du lịch để tích lũy kinh nghiệm, nhưng nếu bạn không hài lòng với bản thân trước, với nhận thức về danh tính của mình, việc đi ra ngoài và nhìn thấy địa điểm mới sẽ không mang lại cho bạn cảm giác thực sự mới về bản thân, nó vẫn là bản chất của bạn. Bởi vì đôi khi tôi tìm kiếm qua những chuyến đi để hạnh phúc hơn, và bằng cách nào đó khi tôi làm điều đó, nhưng tôi phát hiện ra rằng bất chấp điều đó, tôi vẫn là tôi, mặc dù môi trường xung quanh tôi thay đổi. Vì vậy, không có ích gì khi tìm kiếm hạnh phúc ở bất cứ thứ gì bên ngoài bản thân bạn. Ví dụ, nếu bạn đi du lịch trong trường hợp của tôi, đó không phải là để tìm kiếm hạnh phúc hơn cho bản thân mình, chỉ đơn giản là để tận hưởng quá trình này.

 

Swarúu.- Ở đây cũng vậy, Gosia, vâng, tất nhiên là chính xác, và việc nhảy các dòng rất thú vị, nhưng bạn không thoát khỏi con người của bạn.

 

Gosia.- Chính xác! Vâng, chính xác, nó là bản chất của bạn. Và mặc dù nó có vẻ hợp lý, nhưng bạn thực sự cảm thấy điều này khi bạn làm điều đó, khi bạn đi du lịch, khi nhảy thời gian như bạn làm, bạn thực sự khám phá ra rằng bản chất của bạn theo bạn, bất kể bạn ở đâu, và đó là một nhận thức thú vị.

 

Robert.- Gosia, bạn không đi du lịch để nhận ra rằng bản chất của bạn đang ám ảnh bạn. Điều này giống như nói rằng bình minh ở Ấn Độ tốt hơn bình minh ở đây. Mọi thứ đều tương đối với bản thân mỗi người.

 

Gosia.- Chính xác, tôi đã nói điều này ở trên, rằng đối với một người không làm điều đó, chẳng hạn như người không đi du lịch, điều này sẽ có vẻ siêu đơn giản, hợp lý, nhưng bạn thực sự cảm nhận được điều này một cách sâu sắc khi bạn làm điều đó.

 

Swarúu.- Nó chỉ thay đổi bạn vì trải nghiệm bạn đã nhận được, nó không thay đổi bạn một cách giả tạo, và trải nghiệm đó định hình bạn, điều đó không còn nghi ngờ gì nữa, nhưng bạn nhận được nó dù có hoặc không có nhảy thời gian. Vì vậy, có thể có một cỗ máy thời gian không phải là con đường tắt để được giác ngô, nếu có một thứ như vậy.

 

Robert.- Đúng! Nhưng nếu Gosia và tôi được trích xuất, nó sẽ thay đổi chúng tôi một cách giả tạo. Nhưng để thực sự cảm thấy rằng bản chất của bạn vẫn như vậy, mặc dù bạn đã biết trước điều đó, về mặt trí tuệ, bạn phải có sự tương phản của môi trường bên ngoài, một cái gì đó mới bên ngoài để thực sự cảm thấy rằng bạn vẫn như vậy. Đó là một điều rất thú vị, đã xảy ra với tôi khi tôi nghĩ rằng Gosia đã chết, đó là tôi không có cơ thể.

 

Swarúu.- Không chỉ vậy, việc được trích xuất, đó là không có sự khác biệt nào ngoài việc thay đổi vị trí không gian, giống như việc đến sống ở Phần Lan. Bạn sẽ tiếp tục nhìn và nhận thức cuộc sống của mình một cách tuyến tính, rằng Gosia, sự tương phản, là chính xác.

 

Gosia.- Nhìn theo cách này, Swarúu, đúng.

 

Robert.- Đúng vậy, đối với tôi, được trích xuất không có gì là giả tạo, nó giống như được sống ở một đất nước khác.

 

Gosia.- Vâng, và nó phải như vậy, một điều bình thường. Ngoài ra, nó không phải là một đất nước mới, nó sẽ giống như trở về nhà. Hôm qua nói chuyện với Dale, anh ấy nói, "Ôi, tôi nhớ nhà làm sao."

 

Swarúu.- Khi đi trên con tàu với vận tốc 650 hải lý ở độ cao 35.000 feet mà không có mây, bạn cảm thấy rằng bạn không di chuyển gì cả, bạn không di chuyển, nhưng nếu bạn đi với vận tốc 650 hải lý nhưng chỉ cách mặt đất vài mét, bạn có độ tương phản cần thiết để cảm nhận sự gia tăng và tốc độ tuyệt vời của bạn.

 

Robert.- Đúng vậy, vâng, đó là nó. Sự tương phản khiến bạn đạt được những nhận thức nhất định, mặc dù bạn đã biết mọi thứ như thế nào. Như Swarúu đã nói, nếu bạn ở trên rất cao, bạn thậm chí không cảm thấy như bạn đang đi chuyển, bởi vì không có sự tương phản, bạn không có trải nghiệm, bạn chỉ biết điều đó ở mức độ tinh thần, nhưng có sự tương phản mang lại cho bạn khả năng sống với nó, vì vậy tất nhiên, bạn đã biết rằng bản chất của bạn luôn theo bạn. Nhưng chỉ bằng cách thay đổi môi trường sang một thứ gì đó mới, bạn mới có thể thực sự chạm vào trải nghiệm này.

 

Swaruu.- Vâng.

 

Robert.- Vì vậy, Swarúu đã phải trải qua những cuộc phiêu lưu này khi bạn thực sự sống với kết quả của mình.

 

Swarúu.- Các khóa học quân sự, chẳng hạn như có một cuộc chiến tranh để kiểm soát thời gian. Rõ ràng là nó không phù hợp để sử dụng trong quân đội.

 

Robert. - Siêu rõ ràng.

 

Swarúu.- Chỉ dành cho những bước nhảy chiến thuật nhỏ, như không chiến, chẳng hạn như có tàu địch phía sau bạn và nhảy tới đằng sau tàu đó lúc này nó đang ở vị trí bị nhắm bắn, nhưng tại sao lại tự làm phức tạp nếu bạn cũng có thể thực hiện thao tác "Immelmann*" của Đức hoặc động tác "Rắn hổ mang" của Nga với kết quả tương tự.

 

* Các động tác nhào lộn trên không, chuyển động Immelmann (còn được gọi là lộn ngược đầu, hoặc đơn giản là Immelmann) là một động tác nhào lộn trên không dẫn đến bay ngang theo hướng ngược lại ở độ cao lớn hơn.

 

Robert.- Cảm ơn bạn rất nhiều, nó là siêu dễ hiểu. Bạn có muốn thêm điều gì đó vào động tác hoặc chiến lược quân sự?

 

Swarúu.- Luôn luôn có nhiều hơn nữa.

 

Robert.- Vâng, đó là ý tôi, luôn luôn có nhiều hơn thế.

 

Swarúu.- Nhưng nếu bạn muốn, chúng tôi sẽ để nó ở đây ngay bây giờ hoặc như bạn thấy.

 

Robert.- Đó là một chủ đề rất thú vị Swarúu, có lẽ từ Thao túng vào lúc này là ổn, nhưng chúng ta có thể phát triển một cái gì đó nhiều hơn về chiến thuật quân sự, bởi vì bạn chỉ mới nói hai câu, trong đó vâng, chúng ta phải nói thêm nhiều hơn, nó có vẻ là một chủ đề riêng biệt, nhưng có lẽ, nó đã vô dụng với tất cả mọi thứ đã nói ở trên.

 

Swarúu.- Người ta nói rằng du hành thời gian được sử dụng để thay đổi kết quả trong một cuộc xung đột, chẳng hạn như du hành để giết Hitler trước khi ông ta nắm quyền, nhưng nó không có ảnh hưởng gì hết, đó là điều hư cấu. Bạn không cần phải tin tôi, chỉ cần nhìn vào nó với logic ở trên, hoặc mở rộng logic đó từ khái niệm rằng nếu thời gian chỉ là kết quả của nhận thức cá nhân, tất cả các chiến lược và quân sự đều sụp đổ.

 

Robert.- Ngoài ra, tất cả mọi thứ bạn đã nói cho đến nay về Điều hướng sao và Cơ chế biểu hiện có một khuôn khổ khác. Mọi thứ đã được giải thích cho đến khi chúng tôi hiểu được điểm này.

 

Swarúu.- Vâng, nó là khía cạnh cá nhân, đạo đức và nhận thức của sự thăng tiến tinh thần.

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://youtu.be/XBP7VH2xYu8

https://www.sociedadtaygeta.com/manipulacion-temporal-cambia-tu-pasado/

https://swaruu.org/transcripts

 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.