Chương 6: Đào Thoát Từ Atlantis
Tôi tìm thấy vài ví dụ về những người thoát khỏi thảm họa gây nên sự hủy diệt của Atlantis. Dù những biến động này đã lan ra toàn thế giới, nhưng họ vẫn không chết. Nhiều người đã vượt biển đến các nước khác, cố gắng bảo vệ cách sống của mình trong một môi trường hoàn toàn khác biệt. Sau đây là một ví dụ:
Marie là y tá làm việc trong một đơn vị sản khoa ở bệnh viện. Cũng như những người khác, cô đến văn phòng của tôi ở Huntsville năm 2004 để tìm câu trả lời cho những vấn đề bản thân. Tuy nhiên, phiên làm việc không cho ra cuộc sống bình phàm thông thường, mà dường như cũng không có mối liên hệ nào với cuộc sống hiện tại của cô ấy. Khi rời khỏi đám mây, cô ấy nói mình đang lênh đênh giữa đại dương.
Đây có nghĩa có một số khả năng khác nhau: một sinh vật biển, một người đang bơi, hoặc một người đến ngày chết của mình và họ đang chết đuối. Tuy nhiên, giọng nói côlại không lộ ra chút sợ hãi nào —— nếu đây là ngày cô ấy chết.
Khi nhìn quanh, cô thấy mình đang ở trong một chiếc thuyền nhỏ. “Biển bây giờ yên bình. Tôi cảm thấy nó sẽ trở nên tồi tệ hơn trước khi nó yên bình trở lại. Tôi thấy nước ở khắp nơi quanh mình. Không có gì khác ngoài nước. Đây là một chiếc thuyền bằng gỗ, không lớn lắm, có thể chứa ba bốn người. Tôi cảm thấy chúng tôi đang ở ngoài biển.
Chúng tôi không nắm chắc về nơi mình sẽ đến. Chúng tôi chỉ ít nhiều trôi dạt. Tôi nghĩ chúng tôi có mái chèo, nhưng chúng không có có tác dụng gì nhiều —— với kích thước của thuyền và kích thước của biển. Chúng tôi trôi theo dòng, và ít nhiều nó sẽ đưa bạn tới nơi nó muốn bạn đến.”
D: Bạn không cố gắng đi đến một nơi nào xácđịnh?
M: Tôi cảm thấy chúng tôi đang rời khỏi nơi nào đó, đang cố gắng tìm kiếm một nơi an toàn.
D: Bạn có biết bạn đang đi đâu không?
M: Không, bất cứ nơi nào thuyền đưa chúng tôi tới. Chúng tôi không có lựa chọn. Có một người khác trên thuyền. “Tôi cảm thấy đó là một ngườibạn khắng khít. Một người đồng hành gần gũi. Tôi không xác định là nam hay nữ. Đó là một người mà tôi có mối quan hệ gần gũi”. Cô ấy thấy mình là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng vải thô buộc với đay lưng.
D: Bạn đang làm gì trên thuyền?
M: Tôi cảm thấy chúng tôi phải rời đi. Và... Tôi cảm thấy tôi đến từ Atlantis hay Lemuria. Hòn đảo của chúng tôi sẽ không còn nữa, chúng tôi phải rời đi trong khi vẫn còn thời gian.
D: Bạn nghĩ sẽ an toàn với một con thuyền nhỏ?
M: Tôi không có nhiều lựa chọn. Nhiều người khác đã rời đi. Chúng tôi tình nguyện đi thuyền nhỏ hơn, để những người khác lấy thuyền lớn hơn. Họ chắc chắn sẽ an toàn hơn. Đó là điều mà chúng tôi biết sẽ xảy ra, rằng chúng tôi phải rời đi. Và chúng tôi cho phép những người khác rời đi trước tiên.
D: Có chuyệngì xảy ra khi bạn rời đi?
M: Nó đã diễn ra một thời gian. Chúng tôi biết thế giới của mình sẽ không còn nữa.
Rồi chúng tôi cố gắng để chuẩn bị cho điều đó. Và mang theo những thứ chúng tôi cần. Chúng tôi không muốn toàn bộ nền văn minh chấm dứt, vì vậy chúng tôi mang theo ký ức về nó. Một số thông tin, một số đồ tinhthể có thể giúp chúng tôi trong thế giới mới.
D: Có phảilà những thứ bạn đã sử dụng?
M: Vâng, chúng là một phần của nền văn minh chúng tôi. Đó là những thứ hữu ích mà chúng tôi có thể mang theo, nếu chúng tôi cần chúng để thiết lập một cuộc sống mới.
D: Công việc của bạn,nghề nghiệp của bạn là gì?
M: Tôi ở trong đền thờ. (dừng lâu) Tôi đã dành thời gian để học hỏi về việc sử dụng năng lượng và làm cho thế giới chúng tôi trở thành nơi tốt hơn cho các hình thể khác nhau. Tôi đã làm việc với việc trị liệu và giúp đỡ người khác. Tôi không phải một trong những người nổi bật. Tôi vẫn còn là một học viên, nhưng tôi đã có tiến bộ. Tôi đang học, nhưng tôi cũng giảng dạy. Tôigiúp đỡ người khác.
D: Một người nữa ở trên thuyền cùng bạn, đó cũng là học viên?
M: Cũng ở trong đền thờ với tôi, làm việc bên cạnh, giống như một trợ lý.
D: Bạn đangđược dạy, và bạn đangsử dụng năng lượng?
M: Vâng. Tinh thể, và sử dụng năng lượng. Và cách để tạo ra sự vật, cách thay đổi tình trạng, cách chữa trị, cách giúp đỡ những người đã bị mất cân bằng. Tôi có thể làm những điều này, nhưng tôi đã không hoàn thiện nó. Tôi vẫn đang học tập về sự kết hợp của một tâm trí và sự hiện diện của năng lượng. Bạn có thể thay đổi nó, và giúp mang nó vào một hình thể vật lý. Sau đó nó có thể được sử dụng cho lợi ích của tất cả. Các sự hiển hiện được sử dụng trong cộng đồng,thậm chí cho sử dụng cá nhân,hoặc những người theo phương pháp này có thể sử dụng.
D: Thật tốt khi bạn làm việc với sự tích cực.
M: Vâng. Tôi đã trở nên giỏi hơn. Tôi đã có thể ảnh hưởng đến các kiểu thời tiết nếu cần thiết. Một lần nữa, sự quan tâm của tôi tập trung nhiều hơn vào giúp đỡ người khác. Các bệnhtrạng về thể chất và tinh thần của họ.
D: Họ sẽ đến tìm bạn ở đền thờ? (Vâng) Bạn làm thế nào chữa trị cho họ?
M: Đôi khi chúng tôi sẽ sử dụng tinh thể. Đôi khi chỉ sử dụng thao tác của năng lượng thông qua cách chạm. Đôi khi chúng tôi thậm chí không nhất thiết phải chạm vào họ, chỉ cần dùng tay mang năng lượng đến cho họ.
D: Vậy những tinh thể này rất mạnh.
M: Vâng. Chúng sẽ khuếch đại năng lượng mà bạn gửi đi, làm cho năng lượng mạnh mẽ hơn.Đôi khi chúng sẽ giúp biến đổi năng lượng thành tích cực.
D: Bạn nói bạn đang kiểm soát các khuôn mẫu thời tiết. Tại sao bạn muốn làm điều đó?
M: Nếu chúng tôi có một khoảng thời gian quá hạn hán và không có nước. Hoặc nếu có bão đe doa tiêu diệt chúng tôi ở đâu đó. Chúng tôi có thể cố gắng thay đổi năng lượng để nó không tàn phá nhiều như vậy. Có nhiều bất ổn trong khu vực. Có rất nhiều người có năng lực tiêu cực. Vì vậy bạn cố gắng làm cân bằng.
D: Trong cùng một vùng mà bạn đang sống?
M: Vâng. Có những người đang thử nghiệm mặt tối của năng lượng và sức mạnh. Và họ đãtạo ra sự hỗn loạn. Họ đã gây ra bất ổn trong rất nhiều người ởđó.
D: Vậy cũng có thể sử dụng năng lượng theo cách tiêu cực.
M: Vâng, đúng vậy. Đó không phải là cái cách mà năng lượng đã được chú định.
Nhưng vì có quá nhiều thực thể hay năng lượng, các khuôn mẫu tư tưởng của các thực thể đã làm thay đổi nó. Họ học cách làm điều đó. Có những lực lượng tiêu cực tạo ra mọi vấn đề các loại.
D: Bạn có nghĩ họ biết đó không phải là cách để sử dụng nó hay không?
M: Có rất nhiều người không tiến bộ. Họ không hiểu được cái cách mà sự vật nên vận hànhtheo đó.
D: Bởi vì gieo nhân nào gặt quả nấy, phải không?
M: Đúng vậy.
D: Bạn không thể làm gì để giúp chống lại sự tiêu cực?
M: Chúng tôi đã làm nhiều thứ để chống lại nó, nhưng cuối cùng nó vẫn trở nên quá áp đảo. Có nhiều rung động và năng lượng tiêu cực đã được gửi ra, nhiều người bị cuốnvào đó hơn. Chúng tôi trở nên sợ hãi. Cuối cùng chúng tôi không còn có thể làm được gì tại thời gian địa điểm đó nữa. Vì vậy, chúng tôi phải làm những gì chúng tôi cảm thấy sẽ là cách tốt nhất để bảo tồn tri thức và phương pháp của mình. Đó là lý do nhiều ngườiquyết định ra đi,lên thuyền rời khỏivà mang theo những thứ màmình có thể.
D: Bạn đã thấy cái gì sắp xảy ra, mà khiến bạn quyết liệt làm điều gì đó?
M: Vùng đất chúng tôi sống đang tan rã. Có nhiều trận động đất. Và nó sẽ bị kéo xuốngđại dương. Chúng tôi biết mình không thể ngănchặn điều đó.
D: Vậy đã có động đất xảy ra?
M: Vâng. Chúng tôi biết đó chỉ là vấn đề thời gian trước khi có một cõi giới hoàn toàn mớitồn tại. Một số ngườitrong chúng tôi sẽ rời khỏi thân thể vật lý của họ. Những người khác sẽ cố cứu vãn một số tàn dư của thế giới cũ, và mang nó vào trong thế giới mới.
D: Bạn có nghĩ những người đang sử dụng sự tiêu cực sẽ ngừng lại khi họ thấy nhữnggì đang xảy ra không?
M: Họ say sưa với khả năng thay đổi mọi thứ, thay đổi nó bằng sức mạnh. Họ không quantâm. Có một số người cũng dự định ra đi bằng thuyền.
D: Bạn có biết họ đang làm gì với năng lượng tiêu cực không? Họ đã sử dụng nó cho điềugì?
M: Họ cố gắng chuyển mọi người ra khỏi ánh sáng.Cố gắng chuyển mọi người ra khỏi những điều tích cực —— chỉ sợ hãi và nhìn thấy những điều tiêu cực. Họ muốn mọingười ở dưới sự kiểm soát của họ. Như vậy, họ sẽ là người lãnh đạo của mọi người, và sẽ có nhiều người sợ hãi và chỉ lắng nghe họ.
D: Bằng cách sử dụng sự sợ hãi. (Vâng) Nhưng một phần trong số họ cũng cố đào thoátkhi nhìn thấy những gì đang xảy ra.
M: Vâng. Nó đã đi quá xa. Đất đai và khu vực không còn có thể chịu thêm sự chia năm xẻ bảy nữa. Nó không thể tồn tại lâu hơn nữa, nó sẽ chìm xuống biển.
D: Bạn nói những chiếc thuyền lớn hơn đã rời đi. (Vâng) Rất nhiều người biết điều gì sẽ xảy ra. Sau đó bạn và trợ lý của bạn đã lấy thuyền nhỏ hơn. Và bạn mang theo một số tinh thể?
M: Chúng tôi có tinh thể và một số cuộn giấy. Một số giáo lý hoặc thông tin mà chúng tôi muốn bảo tồn. Nhiều người có bản sao. Nhiều người mang nhiều thứ theo hơn với hy vọng một số trong chúng tôi sẽ thành công lưu giữ. Không phải mọi người đều đi theo cùng một hướng. Tất cả chúng tôi đều cố đi theo những hướng khác nhau. Một lần nữa, với hy vọng chúng tôi sẽ có thể tiếp tục với những bài học, những lời dạy, những thôngtin mà chúng tôi có.
D: Vậy là không ai trong số các bạn thực sự biết mình đang đi đến đâu. (Tạm dừng) Bạn trước kia chưa từng đến những nơinày?
M: Một số người có đi. Chủ yếu bằng thuyền, nhưng họ cũng có thể ghé thăm trong giấc ngủ. Họ cũng có thể đi bằng thuật bay. (Thiền (meditation)? Nghe như: levitation(thuật bay)) Họ có thể di chuyển theo cách đó. Họ không nhất thiết phải đi bằng thuyền theo cách vật lý. Nhưng thời điểm này có nhiều năng lượng và sức mạnh chia năm xẻ bảy —— gần như thể một cơn bão ghê gớm dữ dội —— chúng tôi không thể sử dụng một số phương thức đi lại đó. Chúng tôi phải đi bằng thuyền.
D: Nhưng cũng có thể là do bạn không thể mang những thứ này theo nếu đi bằng hìnhthức tinh thần.
M: Đúng vậy.
D: Bạn phải mang đồ vật theo cùng.
M: Các thông tin được bảo tồn vĩnh viễn trong cõi giới ether, và trong các cõi giới cao hơn ở trên, nhưng nếu chúng ta không mang những vật thể này theo, sẽ không dễ truy cập trong hình thể vật lý.
Họ không nhìn thấy điều đã xảy ra với lục địa vì họ đã ra ngoài biển. Họ chỉ muốn trốnđi, tới bất kỳ nơi nào dòng chảy mang họ đến.
D: Bạn có đem thức ăn theo không?
M: Vâng, có một số. Chúng tôi phân phối nó. Chúng tôi đã học được cách tồn tại bằng một số lượng rất nhỏ, chúng tôi muốn kéo dài tối đa, vì không thể biết được baolâu nữa mới tới bờ.
D: Bạn mang loại thức ăn nào theo?
M: Giống như một dạng năng lượng nén. Đó là một loại ngũ cốc. Và bánh nhỏ mà chúng tôi có thể ăn. Nước của chúng tôi, dĩ nhiên là rất có giá trị, và chúng tôi chỉ cần nhấm nháp món đó. Bởi vì chỉ có thể mang theo chừng đó, nên chúng tôi cố gắng không sử dụng mái chèo nhiều. Chúng tôi cố gắng bảo tồn năng lượng của mình. Chúng tôi ngủ nhiều nhất có thể. Chúng tôi ăn càng ít càng tốt.
D: Điều đó hợp lý. Bởi vì khi ngủ bạn không sử dụng nhiều năng lượng.
M: Đúng vậy.
D: Thực phẩm có vẻ không bị hư hỏng.
M: Nó giữ được trong thời gian dài.
D: Bạn đã ra ngoàibiển bao lâu?
M: (Tạm dừng) Tôi không chắc là ngày hay tuần. Nhưng có vẻ là một thời gian rồi. Chúng tôi có thể đánh dấu lên thuyền mỗi ngày đã qua.
D: Nhưng nó vẫn giống như ngày này tiếp sau ngày nọ.
M: Đúng vậy. Đặc biệt là khi bạn ngủ rất nhiều. Rồi bạn thức dậy và ngủ lại.
Tôi chuyển ông ta tiến tới để xem chuyện gì xảy ra, bởi vì ông ta có thể trôi nổi trên đại dương trong một thời gian dài.
D: Bạn có tìm thấy một nơi để dừng chân không?
M: Vâng, chúng tôi đã làm được.Có rất nhiều người đang đứng và quan sát khi chúng tôi lên bờ, tự hỏi chúng tôi đến từ đâu, và trong một chiếc thuyền nhỏ như vậy. Chúng tôi nghĩ là đang ở... có vẻ như là ở Ai Cập, nơi chúng tôi đã cập bờ. Những ngườiđứng xung quanh, họ có làn da sẫm màu hơn.
D: Các bạn có thể hiểu được nhau không?
M: Chúng tôi có thể giao tiếp bằng thần giao cách cảm, nhưng ngôn ngữ thì có một rào cản.
D: Họ có thể hiểu bạn bằng thần giao cách cảm?
M: Một số người có thể, nhưng chúng tôi có thể hiểu họ nhiều hơn là họ có thể hiểu chúngtôi.
D: Có chuyện gì xảy ra trên mảnh đất nơi họ sinh sống?
M: Đã có nhiều cơn bão, và sự biến đổi của mùa. Họ biết điều gì đó bất thường xảy ra —— họ sợ nó. Các vùng biển không ổn định, thời tiết bất thường đối với họ. Và rồi có những người đến bằng thuyền nhỏ và trông có vẻ khác biệt, điều này khiến họ càng thêm nghi ngờ.
D: Bạn có nói với họ những gì đang xảy ra không?
M: Chúng tôi không chia sẻ kiến thức tổng quát về những gì đã xảy ra với tất cả mọi người. Chúng tôi chỉ nói mình đã mất nhà và đi thuyền rất lâu để đến đây. Hình như cómột người ở đó có thể thông dịch. Nhưng chúng tôi không nói với những người mà mình tiếp xúc về câu chuyện tổng quát của toàn bộ thử thách. Họ không đủ hiểu biết về toàn bộ nền văn minh mà chúng tôi đến từ đó.
D: Nền văn minh của họ không phát triển cao như bạn?
M: Vâng.Nó không giống của chúng tôi.
D: Họ có cho phép bạn ở lại không?
M: Có. Chúng tôi rất kỳ quặc và họ tò mò. Họ cho phép chúng tôi đến.
D: Kế hoạch của bạn bây giờ là gì?
M: Các kế hoạch trước mắt là phục hồi, có được một số thực phẩm, nước và nơi trú ẩn trong một thời gian. Có một người đàn ông đưa chúng tôi vào và cho phép chúng tôiở lại với anh ta.
D: Nhưng những gì bạn mang theo vẫn còn? Tinh thể, sách cuộn và thông tin.
M: Vâng, vẫn còn. Chúng tôi bọc chúng trong... giống như một miếng vải. Nó có lẽ giống một bó chất liệu mà chúng tôi bọc những thứ đó bên trong. Chúng tôi sợ rằng chúng có thể bị phá hủy, hoặc ai đó sẽ ăn cắp chúngnếu họ nhìn thấy.
D: Nếu họ biết chúng là gì.
M: Vâng. Chúng tôi giấu chúng trong một hangđộng.
D: Bạn có nghĩ mình sẽ dạy kiến thức này choai đó không?
M: Chúng tôi khá chắc chắn rằng có nhiều người ở đây. Có những người thầy, hoặc có fagists (phát âm) (?) mà chúng tôi có thể chia sẻ những điều này. Khi chúng tôi nhậnra có thể tin họ được,thì chúng tôi có thể từ từ chia sẻ những điều này với họ.
D: Chuyện đó sẽ tốn thời gian. Và bạn lúc này có thời gian, phải không?
M: Vâng.
D: Ít nhất bạn đã tìm được một nơi để ở. Bạn không biết những người khác có tìm đượchay không.
M: Đã có báo cáo rằng những người khác đã cập bờ ở những nơi khác, nên chúng tôi biết một số người ở các khu vực khác cũng đến được bờ. Một số người chúng tôi khôngnghe được tin tức. Nhưng chúng tôi biết đã có những người sống sót khác.
D: Chuyệnnày cho thấy kiến thức sauđó sẽ không biến mất.
M: Đó là một tin mừng khi nghe thấy cũng có những người khác. Rằng chúng tôi không phải những người duy nhất sống sót. Trách nhiệm là tiếp tục mang lấy thông tinvà những món quà này.
Tôi đưa ông ta đến một ngày quan trọng trong cuộc đời đó để có thể biết tiến triển câu chuyện.
M: Chúng tôi đã tìm thấy một nơi lưu trữ các tinh thể và sách cuộn. Chúng tôi cảm thấy bây giờ mình đã có thể nghỉ ngơi, mà không cần lo lắng về hạnh phúc của họ mọi lúc. Chúng tôi đã chia sẻ một số thông tin, nhưng những người này không sẵn sàng cho tất cả. Vì vậy, chúng tôi phải lấy nhữngthứ này và cất chúngđi bây giờ.
Khi tôi hỏi nơi họ giấu chúng, ông ấy trở nên e dè. Tôi phải thuyết phục rằng tôi khôngphải là mối đe dọa, rất an toàn khi nói với tôi.
M: Nó được cất giữ... bên trong một kim tự tháp. Nhưng nó hầu như là một loại liên chiều kích của khu vực lưu trữ. Không phải một khu vực có thể được tìm thấy trừ khi bạn biết làm thế nào truy cập vào nó. Bạn sẽ không dễ dàng nhìn thấy nó, hay biết nó có ở đó. Sẽ tốn một số năng lượng nhất định để khiến các món đồ trở nên đáng chú ý. Để chúng xuất hiện. Các món đồ là vật lý, nhưng chúng được lưu trữ trong một... một khu vực với... nó giống như chúng ở đó, nhưng bạn không thể nhìn thấy chúng. Nó giống như một không gian liên chiều kích. Một cái hộp mà chúng tôi đã đặt chúng vào rồi đóng lại. Chỉ một số năng lượng nhất định mới có thể mở cửa cho nó, sau đó chúng sẽ có thể nhìn thấy được.
D: Đây có phải làmột thứ không gian liên chiều kích mà bạn biết cách tạo ra?
M: Tôi đã được một số người sống sót khác giúp đỡ, cuốicùng chúng tôi gặp nhau. Bằng cách làm việc cùng nhau, chúng tôi có thể tạo ra không gian này.
D: Vậy nó khôngphải là một nơi vật lý bên trong kim tựtháp.
M: Đó là một nơi vật lý, nhưng nó giống như là vô hình. Nó ở đó. Và miễn là nó được niêm phong... ngườita không thể chỉ đi ngang và nhìn thấy nó. Phải cần một năng lượng tinh thần, tri thức, thậm chí cả một số biểu tượng nhất định, một số biểu tượng là cần thiết để mở nó ra.
D: Giống như bạn đặt nó trong một bức tường?
M: Vâng, tương tự như vậy. Giống như bên trong một trong những khối đá lớn. Nó ở đó, nhưng bạn không thấy có đường nào vào được bên trong của nó. Không có dấu hiệu cho thấy nó ở đó.
D: Khôngcó cách nào mở nó một cách vật lý.
M: Đúng vậy. Bạn không thể mở nó, phải thực hiện bằng năng lượng. Đó phải là một khuôn mẫu tư tưởng nhất định, phải có đúng người với các biểu tượng. Họ phải mang những biểu tượng trong trường năng lượng của mình —— đó là cần thiết để mở khóa đá.
D: Đó không phải làbiểu tượng vật lý mà họ biết?
M: Trước khi đầu thai. Trước khi vào sống ở đây, họ đã nhận thức được điều đó, và các biểu tượng đã ở trong trường năng lượng của họ.
D: Vậy chúng đã được đặt ở đó trước khi người đó nhập thế?
M: Vâng. Và đôi khi họ phải kiếm được chúng. Họ phải học những điều nhất định hoặc trải qua những khảo nghiệm nhất định để những biểu tượng này hoạt động. Để chúng được kích hoạt. Để chúng làm việc. Vì vậy có thể, nếu đúng người ở đúng chỗ vào một thời điểm nhất định, mà không có gì có thể xảy ra, thì tức là họ vẫn cần học thêm. Nhưng hiện tại nếu họ đã đạt được những thứ nhất định trong cuộc đời này. Nếu họ đã trải qua những khảo nghiệm nhất định cho thấy ý định đích thực của họ, ý định tốt của họ, thì nó sẽ kích hoạt các biểu tượng này trong trường năng lượng của họ. Vànếu họ đến đó, thì họ sẽ được phép mở nó ra. Để biết đi đâu. Và với những suy nghĩ tinh thần của họ, nó sẽ như một chiếc chìa khóa mở ra. Và có nhiều những ứng viên thế này. Córất nhiều, trong trường hợp một người thất bại.
D: Điều đó hợp lý. Khi người ta nhập thế, họ có những biểu tượng nhất định được đưa vào... tinh thần, hào quang hay bất cứ cái gì?
M: Vâng, tất cả chúng ta đều mang theo. Đôi khi chúng ta bổ sung cho nhau, hoặc chúng ta nhận ra nhau. Chúng ta không nhìn thấy chúng bằng đôi mắt vật lý của mình, nhưng cơ thể chúng ta biết điều đó, hoặc trường năng lượng của chúng ta biết điều đó. Và chúng ta có thể có những cảm giác nhất định. Có một sự biến động hoặc thu hút, hoặc cảm giác hạnh phúc.
D: Vậy những biểu tượng này là rất quan trọng. (Vâng) Những biểu tượng này được tạo ra ở cõi tinh thần? (Tạm dừng) Tôi tự hỏi chúng đến từ đâu. Ai quyết định đưa chúng vào...Tôi đoán là trường hào quang, vì thiếu một từ tốt hơn?
M: Chúng là một phần của tâm trí phổ quát. Trí tuệ phổ quát. Và chúng trùng với kế hoạch cuộc đời của chúng ta trước khi chúng ta đầu thai. Chúng giống như chìa khóatrong suốt cuộc đời của chúng ta. Nếu chúng ta đi đến một điểm hoặc một nơi xác định, nếu chúng ta gặp một cá nhân nào đó, và chìa khóa phù hợp với lỗ khóa. Hoặc hai biểu tượng hợp nhất. Hoặc các biểu tượngđối lập. Chúng sẽ giúp chúng ta biết mình nên làm gì. Đôi khi nó có thể mở khóa ký ức. Đôi khi nó có thể kích hoạt một phản ứng bên trong giúp chúng ta đưa ra quyết định, và thay đổi cuộc sống của chúng ta, phong cách sống của chúng ta, quyết định cuộc sống của chúng ta. Vì vậy, chúng gần giống như một hệ thống hướng dẫn nhỏ. Tại một thời điểm xác định nó có thể được kích hoạt và giúp chúng ta biết phải làm gì, làm lúc nào.
D: Nhưng đây là những thứ mà một người thông thường không biết, và chúng tôi khôngnhận thức về nó.
M: Nhưng tất cả chúngta đều có chúng.
D: Và bình thường bạn không thể nhìn thấy hoặc biết chúng đang ở đó.
M: Một số ngườicó thể, nhưng hầu hết chúng ta không thể nhìn thấy bằng mắt mình.
D: Bạn chỉ có cảm giác, bản năng.
M: Vâng, vâng. Đó là nó.
D: Điều đó rất quan trọng. Và có nghĩa là các biểu tượng rất quan trọng đối với tâm trí phổ quát.
M: Đúng vậy. Đó là một ngôn ngữ phổ quát.
* * *
Điều này đi kèm với thông tin mà tôi đã nhận được và báo cáo trong những cuốn sách khác. Các ET truyền đạt bằng các biểu tượng chứa các khối thông tin và khái niệmcó thể được chuyển giao một cách tinh thần. Nó cũng phần nào giải thích các báo cáo gửi đến tôi từ những người nhận được một loạt các biểu tượng đi vào tâm trí họ. Một số người báo cáo rằng họ nằm trên ghế trong phòng khách của mình, nhìn thấy một chùm ánh sáng đi qua cửa sổ có chứa nhiều hình học và các biểu tượng khác. Chùm ánh sáng này tập trung vào vùng trán họ. Những người khác báo cáo một sự cưỡng chế ngồi hàng giờ vẽ các biểu tượng hoặc thiết kế bất thường. (Nhiều người đã gửi cho tôi bản sao các bản vẽ của họ, và thật đáng ngạc nhiên là chúng nhìn giống nhau) Các ET đã nói với tôi rằng các biểu tượng Vòng Tròn Trên Đồng Lúa Mì cũng chứa các khối thông tin. Người quan sát không cần phải ở trong vòng tròn để nhận được nó. Chỉ cần nhìn thấy các biểu tượng trong tạp chí hay báo… là đủ để tải về thông tin. Họ đã báo cáo về những cách tải xuống khác nhau. Họ nói đó là ngôn ngữ của họ. Người nhận nó không nhất thiết phải hiểu nó. Nó được cấy ghép vào tiềm thức của người đó ở tầng thứ tế bào. Mục đích là cuối cùng họ sẽ cần thông tin, họ sẽ có nó và thậm chí không biết nó đến từ đâu. Điều đó mang lên một câu hỏi: nếu chúng ta đầu thai với một khuôn mẫu biểu tượng in lên linh hồn, hào quang chúng ta —— bất cứ cách nào nó được thực hiện, vậy sự tải về từ ET là thêm vào khuôn mẫu này hay kích hoạt nó? Ông đã nói khuôn mẫu này thay đổi khi người ta trải qua những trải nghiệm cuộc sống.
* * *
D: Tôi biết có rất nhiều kim tự tháp ở Ai Cập. Bạn đã đặt chúng trong một kim tự tháplớn?
M: (dừng) Tôi nghĩ nó nằm trong chân của Nhân sư, thay vì bản thân kim tự tháp. Tôi cũng tin là vậy. Có rất nhiều đường hầm và căn phòng trong đó. Tôi nghĩ nó đã được đặt vào —— nếu tôi nhìn vào Nhân sư —— có thể, tôi tin rằng, là chântrái.
D: Các đường hầm này cũng đi dưới kim tự tháp?
M: Vâng. Rất nhiều trong số chúng đi dưới các kim tự tháp.
D: Nhưng hầuhết mọi người không biết làm thế nào để truy cập vào chúng?
M: Chỉ những người nhập môn nhất định, tư tế, một số hoàng tộc nhất định. Người phổ thông không biết. Có những tin đồn rằng chúng tồn tại, bởi vì chúng phải được xây dựng. Và luôn có những thông tin rò rỉ ra ngoài. Nhưng người thông thường không biết rõ chi tiết. Họ chỉ nghe đồn chúng có tồn tại.
D: Nhưng nếu Nhân sư và kim tự tháp đã có khi bạn đến đó, có bao giờ bạn nghe thấybất kỳ câu chuyệnnào về việc ai đã xây dựng chúng không?
M: (Tạm dừng) Có. Tôi tin rằng nền văn minh —— mặc dù nó không tiến xa như chúng tôi —— đã nhận được một số trợ giúp từ ngoài hành tinh. Bởi vì mức độ trí tuệ chung của xã hội cụ thể đó không phải là phát triển cao. Người ngoài hành tinh đưa cho họ thông tin. Nhưng, một lần nữa, cho một phần nhỏ trong số những người ở đó. Không phải là tất cả mọi người. Và nhiều người trong số họ giống tín đồ nhiềuhơn là những nhà tư tưởng độc lập.
D: Bạn có từng nghe làm thế nào họ có thể xây dựng bằng những khối đá lớn như vậy không?
M: Nó đã được thực hiện bằng thao tác năng lượng. Nó đã được thực hiện với một loại thiết bị hấp dẫn. Làm bay lên. Hầu như không thể dùng cách vật lý để xây dựng chúng.
D: Ở nơi mà bạn đến từ đó, bạn có thể làm một cái gì đó tương tự vậy không?
M: Vâng. Mặc dù trong kiến thức chuyênmôn của tôi không có kiến trúc hay xây
dựng, nhưng tôi biết những điều cơ bản về vận dụng năng lượng. Và thuật bay. Hầu hết các học viên, người nhập môn, nhữngngười làm việc trong đền thờ đều biết điều này.
Đó là một phần của việc học. Thuật bay và sử dụng năng lượng.
D: Vậy đây là thứ mà mọi người đã được dạy.
M: Vâng. Và có những thứ rất tiên tiến trong những cái đó. Trong kiến trúc và tạo ra những thứ vật chất. Nó không chỉ là vật chất. Nó không chỉ là 3D. Đó là sự giao thoa giữa vật chất và những rung động cao hơn, gần với biểu hiện tinh thần hơn. Chúng không chỉ là vật chất.
D: Nhưng bạn nói những người sống ở Ai Cập không đủ phát triển để tự mình làm chuyệnnày.
M: Không. Có một số người tiên tiến hơn, và sẵn sàng lắng nghe. Và cởi mở hơn... thường là những người có trình độ học vấn cao hơn người phổ thông sống ở đó. Họ đã được cung cấp thông tin này với hy vọng nó sẽ giúp nền văn minh tiến bộ. Họ đã được liên lạc bởi những người ngoài Trái Đất—— những người quan sát. Những người kia đến và giúp họ những chuyện này. Và nhờ tri thức và nơi chúng tôi đến từ, chúng tôi cũng có thể giúp đỡ họ trong quá trình học tập và tiến triển.
D: Tại sao các kim tự tháp lại được xây dựng?Chúng có mục đích gì?
M: (tạm dừng) Chúng là những nguồn năng lượng rất gọn nhẹ. Chúng không giống tinh thể, nhưng gần như có thể khuếch đại và hỗ trợ trong việc tạo ra nhiều thứ bên trong kim tự tháp. Và bên trong rung động của kim tự tháp. Chúng là những trung tâm học tập, nhưng cũng giống như bước vào một chiều kích khác, bởi vì năng lượng mà chúng nắm giữ. Chúng có thể khuyếch đại, cũng thực sự truyền tải rung động và năng lượngtới các khu vực khác. Nó giống như một trường năng lượng hay lực lượng khổng lồ —— có lẽ không nhất thiết là một lực lượng. Nó là một trung tâm của nhiều sức mạnh và năng lượng.
D: Vậy đó là lý do những ngườingoài hành tinh muốn chúng được xây dựng?
M: Đó là một phần lý do chúng được xây dựng, hoặc chức năng của chúng. Các sinh vật ngoài Trái Đất chỉ muốn nhân loại tạo ra một thế giới hòa hợp hơn, hòa bình hơn —— một nơi hạnh phúc hơn để sống, chứ không phải là nghèo đói, đau đớn hay tuyệt vọng. Họ đã hy vọng chúng ta có thể sử dụng thông tin và những món quà này để mở rộng khả năng đó.
D: Phải là những người có tri thức về cách sử dụng nó.
M: Đúng vậy. Đó là lý do chỉ một số cá nhân được cung cấp kiến thức về sức mạnh của kim tự tháp, và khả năng mà chúng có thể hỗ trợ phát triển trong khu vực đó.
Nhưng cũng có khả năng sức mạnh đó —— cũng giống như Atlantis —— hướng về phía tiêucực.
D: Bị dùngsai.
M: Đúng vậy. (thở dài) Tự do ý chí, nó có thể được chuyển sang một trong hai con đườngtích cực và tiêu cực.
D: Đó là lý do nó có thể đi theo một trong hai hướng. Nhưng thay vì sử dụng cuộn sáchvà tinh thể, bạn đã quyết định giấu chúng ở nơi an toàn.
M: Vâng, người ta không sẵn sàng cho tất cả các thông tin. Và họ đã không sử dụng nó theo cách nó nên được sử dụng. Đã có sự lạm dụng sức mạnh ở một số khu vực, nơi nó có thể rất dễ dàng biến thành một Atlantis thứ hai —— nếu họ có được tri thức và sử dụng sức mạnh tuyệt đối.
Sau đó tôi quyết định đưa Marie đi đến ngày cuối cùng của cuộc đời người đàn ông, bởi vì tôi không nghĩ sẽ có gì khác để học hỏi sau khi ông ta cất giấu bí mật.
M: Tôi rất già. Cơ thể tôi vẫn ở trong tình trạng khá tốt, nhờ kiến thức về chữa trị và sử dụng năng lượng của mình, và những tư tưởng mà thầy nói với chúng tôi tạo thành thể vật lý. Nhưng cơ thể tôi đã già đi. Và rất mệt mỏi. Tôiđã sẵn sàng để đi.
D: Vậy là cơ thể không hư hại gì.
M: Đó là lão hóa. Nó đã thay đổi từ những ảnh hưởng của cuộc sống Trái Đất này. Không có sai lầm gì đáng sợ.
D: Bạn đã sống ở Ai Cập trong một thời gian dài?
M: Vâng.Tôi muốn nói có lẽ hơn bốn mươi năm.
D: Vậy bạn đã có thể vượt qua cùng một số kiến thức của mình.
M: Vâng. Tôi chia sẻ những gì tôi nghĩ là phù hợp để học tập. Những người đã được đào tạo theo các phương pháp. Nhưng một lần nữa, tôi đã không thể chia sẻ tất cả vì nó không thích hợp vào thời điểm đó.
D: Vâng, nhưng bạn đãlàm rất nhiều với cuộc sống của mình.
M: Tôi đã thử. Luôn có những quyết định sai lầm. Đôi khi bạn nói với người ta những sự vật hay dạy cho họ, và họ không... cũng giống như bất kỳ thời điểm nào trong cuộc sống của họ, người ta sẽ lấy nó —— một số sử dụng nó, và một số thì không. Còn một số dùng sai nó nữa.
D: Những chuyện như vậy ở khắp mọi nơi. (Vâng) Có ai ở với bạn vào ngày cuối cùng của cuộc đời không?
M: Không, tôi ở một mình. Tôi không sợ, nhưng tôi biết tôi đã sẵn sàng để đi. Sau khi ra khỏi cơ thể đến cõi tinh thần, tôi bảo ông ta nhìn lại cuộc đời vừa mới rời đi, xem ông ta có học được bài học nào hay không.
M: Tôi nghĩ tôi cần phải học về sự kiên nhẫn, bởi vì tôi luôn luôn ham học hỏi, nhưng tôi muốn học tập thêm. Tôi không bao giờ cảm thấy mình đạt đến điểm mà bản thân có thể đạt được. Tôi đạt được một mốc quan trọng, và nó không bao giờ là đủ. Tôi nghĩ tôi nên biết nhiều hơn, và biết nhanh hơn. Và đó là mộtbài học rất khó khăn.
D: Bạn có nghĩ bạn đã học được nó không?
M: Có ai có thể học được nó không? Đó là một điều khó khăn. Vâng, tôi đã học được cách trở nên kiên nhẫn hơn.
D: Bạn cũng có rất nhiều kiến thức.
M: Vâng, đó cũng là một phần khác của bài học. (thở dài sâu) Để học cách sử dụng và trao ra những kiến thức. Trách nhiệm đi kèm với nó. Nếu bạn được trao kiến thức đó, bạn phải học sử dụng nó một cách khôn ngoan. Đôi lúc người khác sẽ làm như vậy, và đôi lúc thì không. Và nếu bạn đưa sai người vào sai thời điểm —— đó có thể là tai hại. Còn nếu bạn trao nó cho họ vào đúng thời điểm, nó có thể mang lại kết quả tuyệt vời, rấttuyệt vời.
D: Nên bạn phải biết suy xét.
M: Đúng vậy. Và đó là một trách nhiệm lớn lao.
Tôi sau đó đã để thực thể rút đi và hợp nhập nhân cách Marie vào lại cơ thể để có thể nói chuyện với tiềm thức của cô ấy.
D: Tại sao bạn chọn cuộc đời đó cho Marie thấy?
M: Bởi vì nó rất giống với những gì cô ấy đang trải qua ngày hôm nay. Cô ấy đang trên lộ trình học tập. Cô ấy có những cơ hội lớn lao làm nhiều điều để thay đổi thế giớinày. Để giúp đưa thế giới mới vào. Đó là một trách nhiệm rấtlớn.
D: Nhưng ngoài mặt nó không thực sự xuất hiện sự tương tự.
M: Cô ấy có khả năng làm rất tốt trong thế giới này —— đó có liên quan đến việc sử dụng năng lượng và kiến thức của cô ấy từ tất cả những tiền kiếp. Cô ấy có thể trao đổivới nhiều người. Hoặc cô ấy sẽ làm vậy khi cô ấy có thể và đã sẵn sàng. Và nếu cô ấy không làm điều này vào đúng thời điểm, theo đúng trình tự, thì sẽ có rất nhiều điều giá
trị mất đi. Cô ấy cần hiểu vài thứ rất quan trọng: thứ nhất, kiên nhẫn là rất quan trọng —— tất cả mọi thứ sẽ đến khi thời điểm tới; thứ hai: khi cô ấy đạt được những sức mạnh và khả năng này, hãy sử dụng chúng một cách cực kỳ phân biệt. Và dù mong muốn giúp đỡ người khác không phải là sai, nhưng không phải lúc nào bạn cũng giúp họ bằng con đường dễ nhất. Đôi khi họ phải học cho bản thân mình. Và việc trao cho họ tất cả mọi thứ mà thoạt nhìn họ có thể sử dụng hoặc họ cần —— không phải luôn luôn là quyết định chính xác. Cô ấy phải trao cho họ, vào đúng thời điểm, có thể ít hơn những gì họ thực sự có thể sử dụng một chút.
D: Tri thức này đến từ đâu?
M: Sự hiểu biết mà cô ấyđã có, cái mà cô ấy đã học được từ tất cả những tiền kiếp. Và khi đến thời điểm chính xác, nó sẽ được trao cho cô ấy.
D: Nó sẽ trở lại, ý bạn là thế?
M: Vâng. Và điều này đã được an bày là một phần của cô ấy... của tôi, của siêu linh hồn, vào đúng thời điểm sẽ tiến vào, và mang theo những thiên phú. Những năng lượng và tri thức mà cô ấy cần để chuyển sang bước tiếp theo, tới cấpđộ tiếp theo.
D: Nhưng nhân cách hiện tại của cô ấy vẫn sẽ còn đó, phải không?
M: Vâng, còn rất nhiều.
D: Nó giống như một lớp phủ, hoặc sự dung hợp? Của cái mà có thông tin.
M: Đúng vậy. Nó chỉ là đượcsáp nhập vào sinh mệnh hiện tại của cô ấy.
D: Vậy thì cô ấy không bắt buộc phải học tập, hay theo bất cứ lớp học nào?
M: Vâng, cô ấy vẫn cần làm những điều đó. Nó sẽ giúp kích hoạt ký ức, cũng sẽ giúp cô ấy trong việc học lại. Đôi khi rất khó khăn để mang lại những khuôn mẫu tư tưởngnhất định đó. Và bằng cách học lại chúng với những mạch khác nhau của tâm trí cô ấy, nó sẽ trợ giúp cô trong cuộc đời hiện tại. Côấy được đào tạo từ cõi bênnày.
D: Cô ấy có một câu hỏi. Tại sao cô ấy bị say sóng? Cô ấy yêu nước và cá heo, nhưng lại bị say sóng như vậy.
M: Mức năng lượng của đại dương là rất cao. Nó tạo ra năng lượng vô cùng mạnh mẽ. Và vì cơ thể của cô, bản chất của cô, là một năng lượng chuyển đổi, cô có thể hấp thụ rất nhiều trước khi thể vật lý bắt đầu cảm thấy. Nó cũng liên quan đến khoảng thời gian dài đăng đẳng trên đại dương khi cô lần đầu tiên rời Atlantis. Thật căng thẳng khi ở trên đại dương. Và một lần nữa, mức năng lượng rất cao. Mặc dù cô có một số sức mạnh và khả năng bao quát các yếu tố, khả năng thay đổi năng lượngđể giữ cho đại dương không quá hung bạo, nhưng cô đã ở trong tình trạng suy yếu do thiếu nước và thứcăn.
D: Tổn thương của tình cảnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.