Vũ Trụ Xoắn : Quyển 2 - Chương 3

 

MỤC II TRI THỨC CỔ ĐẠI VÀ NHỮNG NỀN VĂN MINH BỊ MẤT

 

Chương 3: Người Mèo(Một Nhân Sư Khác Biệt)




Đây là một phiên làm việc cá nhân mà tôi đã tiến hành vào tháng 6 năm 2001, trong khi thành phố Kansas, bang Missouri tại Hộinghị Giáo hội Thốngnhất.

 

Trong kỹ thuật thôi miên của mình, tôi làm đối tượng tiến vào tiền kiếp bằng cách đưa họ xuống từ một đám mây trắng. Những ca trị liệu tiền kiếp bình thường có thể có những kết quả dễ dự đoán —— nhưng nó thường có kết quả không thể đoán được và bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra —— Đó là sự phấn khích trong công việc của tôi, bởi tôi không bao giờ biết người đó sẽ đi đến đâu. Trong trường hợp này, khi xuống khỏi đám mây, Jane rất ngạc nhiên và bối rối khi thấy mình ở Ai Cập. Cô có thể nhìn thấy các kim tự tháp, nhưng sự chú ý của tập trung nhiều hơn vào một ngôi đền mỹ lệ gần đó.

 

“Kim tự tháp ngày nay đã là phế tích. Chúng nhìn cũ kỹ hơn. Tôi đang thấy chúng trong bộ dạng của chúng hiện tại, nhưng tôi đã biết chúng trong lúc ấy, trước khi chúng trở thành phế tích. Tôi nhớ thời điểm chúng còn mới mẻ, sáng bóng và đẹp. Những họa hình thật tuyệt đẹp. Tôi có thể nhìn thấy họa hình trong phế tích trước khi chúng bị đập phá. Nó giống như nhà. Tôi biết những nơi này. Đây là khu vực thoải mái của tôi. Đó là lý do tại sao tôi đến đây.Vui phải không? Tôi sẽ trở lại vào lúc đó thay hiện tại.Trở lại khi chúng đã có, ôi ôi, thật tuyệt. Tôi có thể nhìn thấy những pho tượng vàng trong đền thờ. Tôi đặt mặt mình vào tượng vàng, con mèo vàng. Thật buồn cười vì vàng lại ấm áp như vậy. Có một loại năng lượng trong khối vàng đó. Tôi làm việc với các Pharaoh, tôi là một trong số ít những người được phép ở trong đền thờ. Tôi đã đi đến một ngôi đền nơi tôi cảm thấy tình yêu vĩ đại này. Tôi nhìn thấy tất cả. Ôi, Chúa lòng lành! Tất cả những người đó.”

 

D: Có người ở đó sao?

 

J: Không phải ở chỗ này. Họ không được phép ở đây. Đây là một trong số ít những nơi mà chỉ người được chọn mới được phép an tọa. Tôi đang cố thoải mái hơn ở đây, bởi vì phần nhận thức của tôi vẫn tiếp tục trồi lên nói, “Đây thật lố bịch!” Và tôi nói với nó, “Im đi!”

 

Điều này thường xảy ra khi người ta lần đầu tiên bước vào một cảnh tiền kiếp. Tâm trí ý thức cố gắng làm xao nhãng và xáo trộn. Bất cứ ai lần đầu tiên cố gắng thiền định đều biết chính xác cái cách mà tâm trí lảm nhảm và cố gắng ngăn chặn quá trình. Điều tốt nhất để làm hãy mặc kệ nó. Khi người ta đi sâu hơn vào tả khung cảnh, tâm trí ý thức tắt đi, không ai chú ý đến nó. Kỹ thuật thôi miên tôi phát triển được thiết kế để đẩy tâm trí ý thức sang một bên, không cho nó can thiệp. Bạn đóng nó lại và cho phép tiềm thức tự do cung cấp thông tin. Nếu không có thắc mắc và sự can thiệp của tâm tríý thức, thông tin sẽ thuần và chuẩn hơn.

 

D: Đừng lo lắng về phần đó. Chỉ cần cho tôi biết những bạn đang nhìn thấy.

 

J: Tôi cảm thấy những người khác không dám đến đây, bởi vì nó không an toàn cho họ, là do năng lượng. Đây là đền thờ của ánh sáng trắng. Đây là nơi tồn tại của nó ở cảnh giới này. Tôi cần phải đi vào ánh sáng đó. (từ lúc cô bước vào khung cảnh, tất cả đều được nói bằng một cảm giác sợ hãi và không tin tưởng) Và có một sự hiện diện như vậy trong ánh sáng đó.

 

Có rất nhiều sự kính sợ, tôi biết tôi phải kéo sự chú ý của cô trở lại việc miêu tả khungcảnh xung quanh,để chúng tôi thể tìm thấy địa điểm đang ở.

 

D: Khu vực đền thờ tách biệt với kim tự tháp không?

 

J: Khi trôi xuống từ đám mây, tôi đến ngôi đền này. Tôi thậm chí không nghĩ họ đã khám phá ra nơi này. Họ đang tiến gần hơn. Bạn đi qua các ngôi mộ —— đó nơi người chết đến. Nhưng đây là một ngôi đền nơi người sống đến. Và đây là nơi tôi sống. Đây nơi tôi làm việc. Đây là cái tôi được sinh ra nó.

 

D: Nhưng bạn đã nói đó những người khác?

 

J: Có những trợ thủ trong đó. Họ mang những người khác đến với chúng tôi —— làm việc đây, làm việc trongánh sáng. Họ đếnvới chúng tôi để được vấn. Thật buồn cười vì họ nghĩ chúng tôi là những người hiểu biết, nhưng hiểu biết chỉ đến thông qua ánh sáng. Và họ không dám bước đi trong ánh sáng.

 

D: Bạn nói ở nơi đó có rất nhiều năng lượng. Người bình thường không thể ở trong nănglượng đó?

 

J: Không thể nơi đó. Không thể trong ánh sáng trắng.

 

Tôi yêu cầu cô ấy miêu tả bản thân và cô ấy đã bối rối một lần nữa, vì cô ấy không xác định mình lànam hay nữ.

 

J: (bối rối) Tôi cứ tiếp tục đi. Một phút tôi cảm thấy như mình là nữ, nhưng sau đó tôi cảm thấy như mình là nam.

mặc một chiếcáo choàng trắng dài, nhưng không tóc. Cô đã cạo đầu.

 

J: Chúng tôi không muốn tóc gây trở ngại. Tôi hầu như cảm thấy tôi là phụ nữ, nhưng cũng không phải, vì chúngtôi tránh xa việc phân loại giớitính. (cười thầm)Nhưng tôi nghĩ cơ thể này bình thường được phân là nữ, vì tôi nghĩ tôi có thể cảm thấy ngực mình. Tôi thực sự, thực sự gầy, vì vậy không nhiều cho cơ thểcủa tôi.

 

Cô mang đồ trang sức phức tạp được miêu tả như một thứ bằng vàng và đá ôm lấy dướicánh tay và xoắnquanh cổ tay, kéo dài lên ngón tay.

 

J: Họ trang hoàng cho chúng tôi thật đặc biệt. (Cười) Điều này quan trọng đối với bọn họ hơn là đối với tôi. Những người đến để được trị liệu, họ thích loại trang hoàng này. Nó làm cho họ cảm thấy như họ đang... để xem? Chúng ta hiện tại gọi là gì? “Tiền nào của nấy” (Cười) Đó là lý do tại sao có một bức tượng mèo vàng, và họ làm đồ trangsức bằng vàng cho chúng tôi, bởi vì những người chế tác trang sức cảm thấy trong vàng có chứa gì đó. Nó giống như một tình yêu trong giả kim thuật vàng. Là nó! Trong giả kim thuật. Họ chế tác những đồ trang sức này cho chúng tôi. (Ngạc nhiên) Vàng trợ giúp. Chính là nó! Cách nó chiếu sáng. Đó là năng lượng thuần khiết truyền qua. Nănglượng đi qua vàng, như thế khi tôi chạm vào người khác để trị liệu, nó giữ họ không bị thương tổn.

 

D: Nếu bạn không vàng, họ sẽ bị thương tổn?

 

J: Vâng, nó giống như một bộ điều hòa từ ether vào trong vật lý. Khi đi vào ánh sáng, tôi cởi đồ trang sức ra, đôi khi tôi thậm chí cởi áo choàng luôn vì tôi không muốn có bất cứ thứ gì ngăn giữa tôi và sự không thể tin được đó. Sau đó tôi mặc lại áo choàng, đểche người khác khỏi năng lượng cơ thể mà tôinhận được.

 

D: Vậy bạn tạo ra nhiềunăng lượng hơn khi ở trongtrường năng lượng đó?

 

J: Ồ, không. Tôi chỉ mang lấy nó. Đó là cảm giác tuyệt vời. Nó vào trong bạn... vào các nguyên tử. Thật tuyệt vời.

 

D: không làm bạn đau, nhưng bạn phải che chắn nó.

 

J: Cho những người khác. Nó quá mạnh đối với họ. Giống như bạn chạm vào họ và họ “phốc” một cái biến mất (Cười) Không nhắm vào cá nhân. Đó là lý do tại sao tôi phải coi chừng họ.

 

D: Năng lượng này trong một khu vực của ngôi đền đó?

 

J: Vâng. Chúng tôi có đá của mình ở đó. Và những người mang năng lượng đó, khi chúngtôi đến gần khối đá đó, nósẽ trở thành sống.

 

D: Đá này đâu?

 

J: Người ta đi vào phía trước, có một sảnh nơi người thường có thể ở, và mọi người tập trung lại. Sau đó là một khu vực mà năng lượng bắt đầu thay đổi một chút. Sau đó,họ đi vào một khu vực khác, nơi họ đặt nhiều tác phẩm nghệ thuật và đồ trang sức vào tường. Và sau đó tới khu vực chúng tôi giữ khối đá tránh xa những người khác vì lý do an toàn. Có màn cửa để che khuất chúng.

 

Khi nghiên cứu, tôi thấy rằng những ngôi đền cổ ở Ai Cập được thiết kế theo cách cô ấy nói. Ngôi đền được coi là Nhà của thần linh chứ không phải là nhà của giới chức tư tế. Tư tế tối cao là Pharaoh —— người chỉ định các tư tế cao cấp và những người khác để thực hiện chức trách của ông ta cho các vị thần. Một ngôi đền điển hình có hai bộ phận: ngoại điện mà người mới nhập môn được phép đến, và nội điện nơi người ta có thể được vào sau khi đã chứng minh là xứng đáng và sẵn sàng để có được tri thức và thấu suốt cao hơn. Người cúng lễ không được phép vào sâu hơn sảnh ngoài —— nơi họ có thể để lại của lễ. Tượng thần được thờ nằm ở nội điện. Nhưng trường hợp ngôi đền trong ca hồi quynày thì một cái gì đómạnh mẽ hơn nằm chỗ đó.

 

Trong Jesus and the Essenes, cũng có một tinh thể khổng lồ trong thư viện ở Qumran, các học trò Essene đã hướng năng lượng của họ vào trong nó, và nó được hướng đạo bởi Master of the Mysteries. Jesus đã học cách sử dụng năng lượng này khi còn là một học trò ở đó. Tinh thể này cũng nằm trong khu vực được bảo vệ nên học trò sẽ không bị tổn thương khi đến quá gần. Điều này cũng tương tự như Chiếc Hòm Giao Ước được giữ trong Holy of Holies sau tấm màn trong Đền thờ ở Jerusalem. Chỉ có các tư tế trình độ cao mới có thể tiếp xúc cùng nó. Trong Keepers of Garden, Phil đã nói về một tiền kiếp trên hành tinh khác mà anh làm công việc hướng đạo năng lượng, nơi anh đã hướng đạo năng lượng mà được hướng đạo đến anh ta. Vậy nên, dường như ngày xưa đã có nhiều người có quyền truy cập vào những khối đá năng lượng tương tự, cũng như kiến thức về cách sử dụng và hướng đạo năng lượng chứa đựng trong chúng. Đây là một phần của tri thức cổ xưa mà chúng ta đã mất. Dường như đã đến lúc đưa thông tin này trở lại áp dụng trong thời đại chúng ta.

 

D: Người bình thường sẽ không đi vào phòng đặt đá.

 

 J: Không đi qua những khu vực đó. Không an toàn.

 

D: Họ khôngđược đào tạo để thể lấy năng lượng đó.

 

J: Đó là sự buông xả. Đó là những gì tôi đã làm việc rất chăm chỉ trong cuộc đời này, chỉ là để buông bỏ. (Một khải ngộ) Ồ, thật khó tin! Những người trong chúng tôi —— những người có thể làm việc với đá thiêng, chúng tôi đặt những mảnh của nó vào trong kim tự tháp cho các Pharaoh. Đó là lý do tại sao con người có thể mất mạng nếu họ đi vào những khu vực nào đó của kim tự tháp. Trên thực tế loại đá đó quá mạnh nên chỉ cần có một mảnh trong đó. Và những người đã đi vào các kim tự tháp sau này —— vào thời hiện đại —— những kẻ xâm lăng lăng mộ, họ nói về những lời nguyền. Không có lời nguyền nào cả. Đó là đá.

 

D: Nó chỉ là năng lượng, và nó có lẽ không tương thích với mọi người.

 

J: Vâng! Vâng!

 

D: họ nhận thức nó như một cái đó tiêu cực.

 

J: Nhưng xem, khối đá hiển hiện hóa bất cứ cái gì. Đó là bí mật của đá. Nếu trái tim họ không thuần khiết, thì họ có thể bị tiêu diệt, bởi vì họ đến gần năng lượng thuần khiết đó.

 

D: Họ hiểnhiện hóa cái họ sợ, bất kể gì. (Vâng) Điều đó nghe hợp lý.

Nhưng loại đá nào chính?

 

J: Thật buồn cười vì bạn nghĩ nó phải là một viên đá đặc biệt. Nhưng đó là một điều kiện kép: Tinh thể hoạt động tốt —— và rất khó để tìm ra một tinh thể tinh khiết tốt. Sau khi có tinh thể tinh khiết, bạn đưa nó vào trong năng lượng thiêng, điều này làm cho tinh thể trở nên đặc biệt. Không phải bản thân tinh thể là đặc biệt. (Cười thầm) Không buồn cười sao? Người ta hiện tại mua toàn bộ những tinh thể này, rồi nghĩ chúng đang giúp đỡ họ. (Cười thầm) Đó là năng lượng. Không phải là bản thân tinh thể. Đó là năng lượng thần thánh.

 

D: Nhưng giống như một viên tinh thể?

 

J: Ừm, không, đó là vật duy nhất có thể giữ được năng lượng ở thể vật lý, bên cạnh những thân thể đã đồng ý với năng lượng. Chúng tôi sử dụng các tinh thể lớn, bởi vì khichúng tôi đi vào nơi chung của mình mở ra năng lượng đó, tinh thể thuần khiết có thể giúp chúng tôi giữ năng lượng. Giống như pin năng lượng. Chúng tôi có thể lưu trữ năng lượng trong đó, sau đấy đi ra ngoài làm việc với người dân.

 

D: Bạn thể mang năng lượng theo sử dụng.

 

J: Vâng, và trao tặng nó. Sau đó cố gắng giúp họ thấy. Chúng tôi có thể cho họ một niềm vui thực sự tốt từ năng lượng —— nhờ thuật giả kim vàng trên vòng tay của tôi, họ sẽ không bị thương. Và rồi năng lượng đó ở lại với họ lâu hơn một chút. Tôi có thể chỉ chạm vào họ và họ nhận được sự tốt lành của nó, đồ trang sức giúp khuếch đại năng lượng lên, cũng che chắn họ khỏi chính bản thân họ, bởi vì năng lượng tinh khiết rạng ngời quá mạnh.

 

D: Năng lượng này đến từ đâu?

 

J: Từ những nguồn ánh sáng khác. Từ những tột cùng của nó. (Nhẹ nhàng) Nguồn ThượngĐế.

 

D: Làm thế nào được hướng đạo vào căn buồng đó? sẽ mọi nơi, phải không?

 

sẽ bị tán đi.

 

J: Khi đầu thai vào cảnh giới vật lý này, có những người trong chúng tôi có thể mang theo năng lượng —— làm một giao ước. Và chúng tôi thực sự có năng lượng đó bên trong mình —— có một thuật giả kim trong thân thể. Việc này gây cho cơ thể những thời gian khó khăn khi nhập thế. Đó là lý do thận của Jane ngừng hoạt động trong kiếp sống hiện tại, vì nó đã lọc nghiệp của linh hồn đó, tinh thần đó —— không có vấn đề gì, chúng ta đều phải những trải nghiệm xấu, bởi chúng ta muốn được toàn tri.

 

Nhưng những năng lượng đó là có tồn tại, chúng xâm nhập vào cơ thể trong một trạng thái rất mạnh mẽ, cần làm sạch rất nhiều. Cho nên, làm sạch quá nhiều, những quả thận không thể xử nó.

 

Jane đã vài bệnh trạng khi còn nhỏ gần như đã chết. đã trải qua nhiều tháng trong bệnh viện khi các bác chiến đấu với các triệu chứng khác thường xa lạ.

 

J: Đó là lý do cô ấy bị bệnh nặng và phải ở trong bệnh viện. Đó là do năng lượng mà cô ấy mang theo.

 

D: Nhưng năng lượng đó không phải đã bị bỏ lại cùng thân thể Ai Cập rồi sao?

 

J: Vâng, về mặt kỹ thuậtthì không. Đó năng lượng trắng trong ngôi đền trị liệu

— đó chính là nó, một ngôi đền trị liệu —— chúng ta có thể đưa năng lượng vào trong tinh thể, như thế năng lượng sẽ đi vào tiếp sinh lực cho chúng tôi nhanh hơn. Và điều này đã tạo ra một sự tích tụ.

 

D: Nhưng tôi nghĩ khi linh hồn rời khỏi cơ thể, năng lượng sẽ bị bỏ lại với thân thể và không được mang theo. Bởi vì cơ thể ở Ai Cập là người hướng đạo và làm việc với năng lượng đó.

 

Mối quan tâm đầu tiên của tôi là giúp chữa trị thân thể trong hiện thân hiện tại. Vì vậy, tôi cố gắng để chia tách hai nhân cách, như thế sự trao chuyển sẽ ngưng làm hại thể của Jane.

 

J: Vâng, nhưng chúng tôi ở đây là để mang lại năng lượng đó. Thực sự là tinh thần mang năng lượng đó. tinh thần đi cùng thể. Thế nên, tinh thần sở hữu năng lượng. Vậy nên nó là mức độ mà tinh thần sẽ ở trong cơ thể vật lý này. Tôi không nghĩ đó là kỹ thuật, nhưng thực sự là vậy. Ở Ai Cập, trong thời gian ở trong cơ thể đó, thuật giả kim của thể vật lý là một bộ phận thân thể. Nhưng hiện giờ —— đường, các chất gây ô nhiễm cơ thể trong thời đại vật lý, môi trường, không khí; ngay cả mặt trời cũng khác. Ở Ai Cập, bạn hầu như có thể ra ngoài và được ánh mặt trời chữa trị. Nhưng hiện tại trong cuộc đời này, córất nhiều rác trong khôngkhí thể hiện tại, khi nó ra ngoài chơi, và cố gắng tự chữa lành, không thể. Khi cơ thể này được phẫu thuật, thật khó để chịu đựng cơn đau. Cô ấy đã có thể nói, “Không, tôi đang rời khỏi cơ thể này. Tôi ra khỏi đây.” Nhưng cơ thể này thật may mắn, bởi vì nhóm hiện thân, cha mẹ, tình yêu. Tình yêu, đặc biệt là của người mẹ đối với cơ thể này. (Cười thầm) Ở cõi bên kia tôi cũng có thể nghe được bà ấy gọi tôi nhập thế. Và tôi chần chừ, bởi vì tôi biết cuộc sống này sẽ không vui vẻ.

 

D: (Cố gắng giúp cô ấy trở lại câu chuyện ban đầu.) Nhưng điều khiến tôi hứng thú là tinh thần có thể mang đến năng lượng đó.

 

J: Nhưng xem, tinh thần là gì, nó là một năng lượng. Tất cả chúng ta đều là một tia lửa của Thượng Đế.

 

D: Vâng. Nhưng cơ thể vật lý ở Ai Cập đã bày ra năng lượng đó, cũng biết cách làm việc với nó. Đó là lý do tại sao tôi ngạc nhiên —— năng lượng đó vẫn còn đi theo tinh  thần.

 

J: Chúng không phải thật sự tách biệt. Trong đại dương của tình yêu và lòng thương xót, đó là tất cả những ánh sáng trắng rạng ngời. Rồi chúng ta vỡ ra trong tia lửa nhỏ đó và nhập thế. Khi cô ấy tiến vào hiện thân ở Ai Cập, rất nhiều ánh sáng trắng đã đến cùng cô ấy. Và rồi chúng tôi muốn đưa ánh sáng trắng đó vào ngay lúc này. Khi chúng tôi làm điều đó, bởi môi trường... Ý tôi là, không phải là năng lượng kia khi đó và năng lượng này hiện giờ. Bởi vì tất cả là hiện tại. Nó chỉ là một sự tùy hứng, và đây là một phần của sự tùy hứng, bởivì môi trường, đó là vấnđề.

 

D: Nhưng bạn nói năng lượng xuất phát từ toàn năng —— Nguồn, nó đi vào và hướng đạo viên tinh thể này. Bạn đã được đào tạo để biết cách tạo ra năng lượng này hướng đạo nó?

 

J: Không, là bẩm sinh. Bạn đã học được nó. Nhưng nó không thể được giảng dạy trên cảnh giới này. Bạn mang theo nó từ những ngôi trường khác trên cảnh giới khác của mình.

 

D: Tôi tự hỏi có phải bạn cùng những người khác đã được dạy về cách dùng tinh thể tạo ra năng lượng ở nơi này không.

 

J: Không, khó khăn hơn đối với cha mẹ, bởi đứatrẻ chỉ làm những điều hiển nhiên —— những năng lực đó chỉ một điều hiển nhiên. Làm thế nào chúng tôi giải thích được điều này? Chúng tôi chỉ đơn giản là làm điều đó. Đứa trẻ chỉ là làm điều đó. Đó là do những đứa trẻ này phải rờixa cha mẹ những thứ vật lý, bởi thể đã làm mọi thứ. Nếu cha mẹ thấy được, họ sẽ bị hoảng loạn —— họ sẽ quá sốc. Bởi vì khi làm một đứa trẻ nhập thế, bạn chỉ làm điều đó. Và tại thời đại của kim tự tháp, khi đứa trẻ được sinh ra, mọi thứ đã xảy ra khi đứa trẻ còn rất nhỏ. Vì vậy, các bậc cha mẹ biết em bé đó sẽ được đưa đến ngôi trường này. Đến đền thờ, nơi những người giống vậy có thể nuôidạy nó, cha mẹbiết họ không có khả năng làm việc này.

 

Chuyện này cũng tương tự như trường hợp của Molly, được kể trong một chương khác, người có những khả năng đáng kinh ngạc trong kiếp này khi còn là một đứa trẻ rất nhỏ, khiến cha mẹ cô hoàn toàn sợ hãi.

 

D: Nó phải ở trong một môi trường khác. (Vâng.) Nhưng có những người khác cũng ở đó với bạn.

 

J: họ cũng đã sinh ra như thế.

 

D: họ đã được mang đến đây. Nhưng bạn nói ngôi đền này gần các kim tự tháp?

 

Bạn thể nhìn thấy chúng.

 

J: Vâng. Kim tự tháp đang tắt. Họ có đền thờ ở một chỗ cao, một nơi cao hơn. Bạn có thể nhìn ra ngoài, sẽ thấy được chỗ của các kim tự tháp.

 

D: Nhưng bạn nghĩ rằng ngôi đền đã được phát hiện rồi không?

 

J: Không. Đền đã tan thành cát bụi, vì đó là thời điểm của nó. Đó không phải là thời gian để nó được biết đến —— cũng giống như đó là thời kỳ dành cho các kim tự tháp.Và có điều gì đó về Nhân sư. Phần thân và sau đó là phần mặt. Thật buồn cười. Giống như ai đó đã biết. Nó giống như sự gắn bó của tôi với pho tượng mèo. Đền đã phải bị phân rã. Đó do tại sao họ xây dựng Nhân sư.

 

D: Ngôi đền trước tượng Nhân sư?

 

J: Vâng. đó lời nhắc nhở duy nhất được cho phép về ngôi đền đã bị phá hủy kia —— tượng Nhân sư. Nó đại diện cho người mèo. Họ gọi chúng tôi là người mèo, bởi vì chúng tôi có những con mèo bằng vàng và đám mèo đền. Đó là dành cho những người cần sự giúp đỡ của chúng tôi. Có những lúc họ không đến được đền thờ, vì vậy, chúng tôi sẽ đến với họ trong những con mèo.

 

D: Làm thế nào bạn làm được điều đó?

 

J: Bạn xem, mèo rất đặc biệt. Đó là lý do tại sao chúng có thái độ đó. (cười thầm) Chúng tôi có thể bắt chúng lên và giao tiếp với chúng theo cách tinh thần. Nếu bạn từngnói chuyện với một con mèo theo cách vật lý, chúng sẽ nhìn bạn như thể bạn bị khùng. Trừ khi bạn là một trong số chúng tôi, và rồi chúng hiểu. Chúng tôi sẽ giữ con mèo và nói chuyện với nó, sau đó gửi đi giúp đỡ một ai đó. Sau khi làm xong, chúng sẽ trở lại cho chúng tôi biết điều đã xảy ra. Đó do họ xây tượng Nhân sư với thân mèo —— hay tử. Tất nhiên, tử là con mèo to lớn nhất trong tất cả.Trong đền thờ chúng tôi cũng tử. Chúng những con mèo tốt nhất của chúng tôi.

 

Nhưng bạn biết đấy, nếu bạn gửi một con tử ra giữa đám đông, họ sẽ... (cười to)

 

D: Họ sẽ không thích nó. (Cô ấy vẫn cười vào hình vẽ tinh thần) Và rồi khi chúng trở lại, bạn đã có thể hiểu được cái mà con mèo...

 

J: Vâng. Bởi vì chúng tôi đã hình dung ra, và con mèo sẽ cho chúng tôi thấy chúng đã đi và cọ xát người đó. Và có lẽ người đó khai mở với con mèo, nên họ có thể giữ chúng giữ chúng. họ nhận được năng lượng chúng tôi đã gửi cho họ.

 

* * *

 

Từ bách khoa toàn thư: “Ở Ai Cập, mèo được giữ như thú cưng không chỉ vì sự hữu ích, còn vì vẻ đẹp, trí khôn và sự duyên dáng của chúng, đồng thời chúng cũng có liênquan đến các vị thần. Ở Ai Cập, chúng là thiêng liêng đối với chủ thần —— Ra, người đôi khi mang hình dạng của một con mèo, và Isis —— nữ chủ thần được miêu tả với tai mèo. Hơn nữa, người Ai Cập tôn thờ một nữ thần đầu mèo, Pasht, người có liên quan chặt chẽ với Isis, người ta tin rằng từ “puss”(từ lóng mèo) đã bắt nguồn từ cái tên này.

 

Các đền thờ mèo, cũng như các nghĩa trang mèo chứa hàng ngàn xác ướp mèo đã được khai quật ở những nơi khác nhau của Ai Cập. Nhiều loài động vật khác cũng thiêngliêng đối với người Ai Cập, nhưng ngoại trừ bò đực, không loài vật nào được thờ cúng trên khắp đất nước như mèo, chúng cũng đã trường tồn trong các văn bản kim tự tháp, đồ trang sức, đồ gốm và vật dụng củahọ.”

 

Có lẽ các nhà khảo cổ học đã không hiểu đầy đủ vai trò của mèo trong nền văn hóa  đó.

 

* * *

 

D: Có phải bạn đó khi ngôi đền phân rã không?

 

J: Không,tôi đã đó sớm hơn khi ngôi đền còn mới. Khi hoạt động với năng lượng. Khi tôi giúp đỡ họ. Nếu bây giờ quay trở lại, tôi chỉ có thể tìm thấy đống bụi đã từng là nó. Xem trong cấuhình.

 

D: Việc phá hủy đã được cố ý thực hiện?

 

J: Vâng. Người dân cần phải đi vào thời kỳ bóng tối.

 

D: những người sống đó lúc đó giốngnhư bạn đã hủy đền?

 

J: Không, nhưng tôi cho rằng họ nghĩ mình phải chịu trách nhiệm về điều đó. Chính bản thân năng lượng —— nguồn thần thánh, đã tức giận và nói, “Tốt, nếu các người không muốn tôi giúp đỡ nữa, thì tôi sẽ biến khỏi đó cho các người.” Và rồi nó đi mất. Người ta không còncần nó ở trên cảnh giới Trái Đất nữa. chỉ “vù” một cái.

 

D: “Nếu các người không muốn tôi giúp đỡ nữa” là sao? Thời đại biến đổi sau khi bạn  đã ở nơi đó?

 

J: Vâng. Con người tin vào vàng chúng tôi đeo nhiều hơn, nhiều hơn tin vào năng lượng mà chúng tôi đưa vào trong đó. Vì vậy họ bắt đầu làm ra những bức tượng,những bức tượngchết tiệt đó. họ cầunguyện với nhữngbức tượng ngớ ngẩn đó —— Họ cầu nguyện với khối vàng đó. Và họ nói: “Bây giờ, là vàng chữa cho tôi.” Chúngtôi đã cố gắng dạy họ rằng không phải vàng! năng lượng đã chữa cho họ, nhưng họkhông thể hiểu được. Trong cuộc đời đó, tôi đã quyết định cởi vàng xuống một lần và chữa trị một ai đó —— vì tôi có thể thấy được tương lai mà họ đang tiến đến. Tôi chạm vào họ, rồi họ chết —— là do quá nhiều năng lượng. Họ sau đó thậm chí còn nguyền rủa tôi. Họ nghĩ tôi đã giết họ. Họ kéo tôi ra và ném đá đến chết. Sau khi tôi không đeo vàng thất bại, những kẻ ngu ngốc điên rồ liền tin rằng thứ thật sự chữa trị chính là vàng. Họ không biết, tất nhiên. Họ không thể hiểu trừ khi họ có một đứa con   giống như chúngtôi. Mặc các cha mẹ cố gắnggiải thích, nhưngđã quá muộn rồi.

 

Phần về ngôi đền phân rã này nghe có vẻ giống những gì đã xảy ra với đền thờ Nhật Nguyệttrong câu chuyện Bartholomew Trụ Xoắn1.

 

D: Tôi cứ tưởngtuy năng lượng đã đi, nhưng tòa kiến trúc vẫn còn đó.

 

J: Là do những gì chúng tôi đã có thể làm được, nó giống như phân tử hóa Thượng Đế, trong một phương diện nào đó. Bêntrong từng mảnh nhỏ của đền đều năng lượng đó, đặc biệt trongkhu vực kia. Đây là do tại sao phải bị tanrã, bởi nếu người dân bước vào, họ sẽ bị giết chết. Và sau đó, họ đã lấy toàn bộ vàng đi, vàng vẫn thể chữa trị cho họ nhờ năng lượng có trong vàng.

 

D: Vậy đã làm được vài chuyệntốt.

 

J: Ồ, vâng. Nhưng chính bản thân ngôi đền, và mảnh thạch anh —— đá thiêng, đã biến thành bụi khi nó phân rã. (Một khải ngộ) Ôi, ơn trời! Khi bạn nhìn vào những hạtcát ở khu vực đó, bạn sẽ thấy những mảnh tinh thể nhỏ —— đó là những mảnh vỡ của đá thiêng. Đá phải bị nát thành cám để không giết thêm ai nữa.

 

D: Nhưng vẫn còn rất nhiều năng lượng trong khu vực đó, phải không?

 

J: Ồ, vâng! Và chúng ta gọi điều này là “là cái gì thì chính là cái đó”. Và khi sự thần thánh đồng đồng ý một cái gì đó, nó không chỉ thay đổi tâm trí của nó giống như con người làm. (Cười) Vâng, nólà cái thì chính là cái đó.

 

D: Vậy ngôi đền ở đó cùng thời với các kim tự tháp. J: Vâng, kim tự tháp là cổ nhất.

 

D: Nhân sau này?

 

J: Vâng, bởi vì sau khi đền thờ biến mất, dù người dân không hiểu việc làm của chúng tôi, nhưng họ vẫn rất biết ơn vàng. Và bí ẩn của người mèo đã trở thành một truyền thuyết. Các thầy tế không thể tiếp tục những gì chúng tôi đã làm, vì họ không biết mật của chúng tôi. Tạo ra một truyềnthuyết điều tốt nhất họ thể làm.

 

D: Họ lúcđó dùng nhữngkim tự tháp này làm gì?

 

J: Chúng giống như những vệ tinh của ngôi đền. Như tôi đã nói, chúng tôi lấy một ít mảnh đá thiêng từ đền thờ của mình đặt vào kim tự tháp, vì nó là để tôn vinh những người vĩ đại. Các Pharaoh vĩ đại. Và họ là vĩ đại. Họ là những người được chọn để làm việc với người dân. Các Pharaohđược sinh ra với những mật của họ —— giống như chúng tôi sinh ra với những bí mật của mình để chữa trị và giúp đỡ mọi người. Đền thờcủa chúng tôi năng lượng ngoại lai, các kim tự tháp thì năng lượng khác. Và năng lượng kim tự tháp có nhiều tiêu cực hơn. Đó là lý do tại sao nó vẫn tồn tại, vì nó có thể đồng hóa vào môi trường này khá là dễ dàng. Và đó là một cách để cố gắng mang và giải thích một số ngôi đền lớn. (Tạm dừng) Chúng tôi là những người đã sống sót qua Atlantis và sự hủy diệt của nó. Đó là nơi đầu tiên mà năng lượng đó được đưa vào, đó là nơi mà chúng tôi trước tiên học được rằng năng lượng phải được che chắn. Nó phải nằm trong ngôi đền đặc biệt đó, bởi vì đó là nơi đầu tiên sử dụng năng lượng thần thánh. Và ngay khi đám người điên bắt đầu nhận được những ýtưởng điên rồ của mình... bạn không thể để bất kỳ sự tiêu cực nào ở xung quanh sự thần thánh đó. Không phải là sự thần thánh sẽ chỉ vào nó và nói, “Ố ô ồ, đó là xấu!” Đây không phải là nó. Sự thần thánh không làm điều đó. Sự thần thánh vượt lên trên tốt xấu. Nhưng nếu bạn có sự tiêu cực và mang nó vào trong sự thần thánh một lần nữa, sự tiêu cực sẽ nhân lên gấp bội. Đó là phần không tưởng. Nó thậm chí không phải là ở thời kỳ Atlantis. Không phải họ đã tà ác. Không phải họ đã tàn độc, nhưng nó đã là khởi đầu của tiêu cực. Tôi đoán Nhất Thể Vĩ Đại nhận ra rằng chúng ta chưa học đủ để trở thành tích cực. Chính là tinh thần. Sự tiêu cực của tinh thần chưa hề dừng lại. chúng ta không thể ngừng dính dáng vàotiêu cực từ cơ thể này sang cơ thể khác.

 

D: Bạn chỉ mang thông tin từ kiếp này sang kiếp khác.

 

J: Vâng. Có những người thực tế đã được cho biết Atlantis đang đi đến hồi kết. Đối mặt với điều đó thật sự là một khó khăn cho chúng tôi, bởi vì chúng tôi tin mình có thể dạy. Và không phải là chúng tôi không thể dạy được. Thuật giả kim của các thân thể đang thay đổi.

 

D: Năng lượng đã trở nên quá mạnh?

 

J: Vâng. Tôi đã rời khỏi ngôi đền đó và bây giờ đi đến Atlantis cổ. Tôi có thể hiểu là sẽ tốt hơn nếu tôi đặt chân lên Atlantis, bởi vì, ồ, đó là quá đẹp. Tôi rất buồn khi họ nói rằng đã kết thúc.

 

D: Nhưng năng lượng đã bị lạm dụng Atlantis, phải không?

 

J: Ồ, vâng. Họ gọi nó là bước tiếp theo. Bạn có thể tưởng tượng được không? Họ gọi đó là bước tiếp theo. Tôi gọi nó là nhảy vách đá. Bởi vì chuyện gì xảy ra nếu tôi nhảykhỏi một vách đá “ạch”! Tôi đã học được gì? Tôi học được rằng tôi thể “ạch”.

 

Quan điểm của bạn thế nào? Nhưng họ nói rằng đó không phải là ạch, đó là rớt ngã. Học tập từ sự rớt ngã. Một lần nữa, chúng ta đang cố gắng nhìn một hướng, và chúng ta đang nói về sự tiến hóa. Đó là những gì chúng tôi đã cố gắng phát triển thành. Thuậtgiả kim của thân thể bắt đầu thay đổi. Thuật giả kim của thân thể chúng tôi sau đó... ôi, thân thể chúng tôi có thể làm được gì! Thân thể vẫn có thể làm được. Nhưng giả kim thuật bắt đầu thay đổi, và do đó năng lượng bắt đầu thay đổi. Sau đó, chúng tôi không thể đến gần sự thuần khiết. Chúng tôi phải tránh khỏi nó xa hơn và xa hơn. Đó là lý do hiện tại chúng tôi có thể trở lại thân thể đó. Điều đó vẫn ẩn trong đó dưới tầng tầng lớp lớp.

 

D: vẫn tri thức?

 

J: Vâng. Đó là lý do chúng tôi có thể nhìn vào nó và nói, “Được rồi, tôi sẽ chữa trị cái này.” (cười thầm) Đó là lý do mà cơ thể này có một thứ thực sự khó chữa khỏi ở phần này, ấy chỉ vào ấn đường mình) bởi không thể chấp nhận phần thần thánh đó.

 

D: Phần con mắt thứ ba? (Vâng)

 

Tôi muốn trở lại thông tin về Nhân sư.

 

D: Bạn đã nói về Nhân sư. Bạn nói rằng nó được tạo ra sau này để tưởng nhớ Người Mèo. Nó có khuôn mặt giống như bây giờ không?

 

J: Không,đó một khuôn mặt nữ. Họ đã làm lại sau này.

 

D: Đó là những tôi đã nghe. Người ta nói gương mặt ban đầu không giống.

 

J: Khuôn mặt ban đầu thật đẹp. Đó một phụ nữ. Đó một phụ nữ xinh đẹp, rất xinh đẹp. Ồ, tôi vừa thấy cái gì đó! Cái người mà họ đã ném đá? Họ khắc khuôn mặt cô  ấy trên đó.

 

D: Cuộc đời ban nãy?

J: Vâng. Tôi không thừa nhận họ nghĩ tôi đẹp như vậy. (cười thầm) Không có. Họ cảm thấy tội lỗi vì đã ném đá tôi. Họ đã ném đá tôi vì họ sợ tôi, vì tôi đã giết ai đó. Tôi chưa hề giết ai trước đó. Tất cả những gì tôi muốn làm là cho họ thấy vàng chết tiệt của họ khôngphải là thứ đã chữa trị chomọi người —— Cũng một cái khăn trùm đầu.

 

Tôi cũng đội một cái khăn trùm đầu khi chữa trị. phủ xuốngvai. Ồ, đó do tại sao phần vai phiền nhiễu tôi như vậy! Do cái khăn trùm chết tiệt mà ra. Nó quá nặng. Ôi, và đó là cảm giác tội lỗi của tôi. Chính là nó! Đó là lý do tại sao phần vai phiền nhiễu thể này, bởi tôi nghĩ tôi là nguyên nhân dẫn đến sự phá hủy của ngôiđền.

 

D: Dù đó không phải là lỗi của bạn. J: Ồ, không phải. Bây giờ tôi biết rồi.

 

D: Cái khăn trùm đầu trông như thế nào? Tôi đang cố gắng hình dung về khuôn mặt nguyênbản của Nhân sư.

 

J: Cái khăn trùm có một cái giống như cầu vai cong, nó đi lên rồi băng qua rồi nhô lên. Họ cố gắng làm cho nó giống như một vầng mặt trời xung quanh đầu. Họ đã cố gắng mô phỏng hào quang năng lượng mà chúng tôi đã nỗ lực tỏa ra. Nó phủ vừa đầu, ra đến vai, rồi xuống theo đường này, ra đến hai vuốt. Họ đặt phần đó lên thân con mèo. Nguyên bản, nó là mảnh vai của chúng tôi đến khăn trùm đó, bởi vì nó giống như một lớp choàng mà chúng tôi đặt lên. (Rõ ràng ở đây cô ấy chuyển sang và bắt đầu miêu tả lạicái khăn trùm của ấy) nhữngtrang sức trên đầu. lẽ giống

như kim cương, có thể nó giống như tinh thể —— nhưng phần đó đã được làm sạch và nó khảm vào vàng. Nó nặng khủng khiếp, đó là điều đáng nguyền rủa. Ký ức về nó đã gây ra đau vai trong cuộc đời hiện tại. Một nguyên nhân đau nhức khác là bởi vì tôi luôn nghĩ rằng mình đã gây ra sự phá hủy của ngôi đền. Móng ló ra từ vạt phần vai của cái khăn trùm. giống như, nếu bạn để con mèo xuống rồi đặt lớp choàngtrên đầu nó, như thế móng sẽ ló ra ở vạt vải. Nhưng đây là một phần của lớp phủ trên cái khăn trùm  đó.

 

ấy làm động tác tay cho thấy mảnh vai xuống tận cổ tay, chỉ bàn tay ra.

 

J: Và đó là lý do đầu của Nhân sư sẽ lớn hơn rất nhiều, vì khăn trùm. Cũng là lý do tại sao bong rã, bởi vìmảnh choàng đó khôngthể chịu được thời tiết.

 

D: Họ cố ýthay đổi cái đầu, hay đã bị hư?

 

J: À, đó là một thứ nữ tính. Pharaoh, những gã với các kim tự tháp vẫn còn ở đó. Họ không mấy thích thú khi có cái thứ nữ tính to đùng ở đó. (cười thầm) Vì vậy, họ đã sửa trung tính hơn, bây giờ nó không xác định trông giống nam hay nữ.

 

D: Đúng thế. Đầu quá nhỏ so với thể.

 

J: Vâng, quá nhỏ cho cơ thể. Các Pharaoh làm nó nhỏ hơn, bởi vì họ muốn chúng tôi phai nhạt vào thời gian. Cơ thể là của một con mèo. Do đó họ cố đặt đầu người vào conmèo một cách tương xứng. Sau đó họ đã tính toán. Sáu mươi hai lần cái gì? Sáu mươi hai lần kích thước cơ thể của con mèo, có thể là tỷ lệ. Sáu mươi hai, cái gì đó như thế. Có lẽ đó là nó. Bạn đã nhìn thấy những cái mà Pharaoh đội trên đầu họ. Họ lấy nó từ lớp choàng của chúng tôi.

 

D: Người ta nói về cái đó bên dưới Nhân sư. Bạn biết về điều đó không?

 

J: Có lẽ đó là vài thứ của ngôi đền cũ của chúng tôi. Có thể ông ta đã xây dựng Nhân phía trên chỗ từng ngôi đền củachúng tôi? nó? Bí mật?

 

Trong suốt cả phiên làm việc, Jane dường như nhận được những thông tin làm cô ấy ngạc nhiên, cô ấy không mong đợi một cách hợp lý. Ngoài ra, nhiều câu trả lời của cô gần như thì thầm.Rất nhẹ, nhưng máy ghi âm có thể ghi lại.

 

D: Người ta nói thể cái đó bên dưới móng Nhân sư.

 

J: Dưới phần thân. Họ đã giữ một số bí mật của chúng tôi trong phần thân đó, trước khi đền thờ bị phá hủy. Bởi vì chúng tôi đã ghi lại một số học thức của mình. Những họcthức đã được giữ lại.

 

D: Bạn thể thấy nơi này đâu không?

 

J: Vâng, con mèo nằm trên đó. (cười thầm) Bạn đã bao giờ thấy thời điểm con mèo bắt được chuột và tự hãnh diện? Nó sẽ nằm trên con chuột. Đó là những gì Nhân sư đang làm. (Cười) Nó đang nằm trên chiến lợi phẩm lớn của mình, trên phần thưởng lớn của mình. Hai bàn chân, lẽ đó là đườngđể vào. Chắc chắn, chắc chắn, nó. Đó là nơi bạn đi vào. Tôi hầu như có thể nhìn thấy. Dưới móng có lối vào. Họ đã cố ý làm điều này, bởi vì ở ngôi đền nguyên bản của chúng tôi... nhớ tôi đã nói với bạn làm thế nào chúng tôi đặt cái phần năng lượng nhất vào phía sau không? Tôi nghĩ có lẽ họ đã giữ một số cáttừ ngôi đền đã bị phá hủy. (Cười) khôngai... (Cô ấy thấy điều này gây cười) thật đáng yêu. Họ đi xuống dưới hai cái móng, họ tìm lối vào, họ sẽ hoàn toàn phấn khích. Họ trở lại đó, họ tìm kiếm (cười)... bụi và cát. Và họ sẽ nói, “Vì cái này?” (cười)Họ sẽ nói, “Ồ, được rồi, chỗ này đã bị đột nhập.”

 

Đó chắc chắn sẽ là một cú sốc cho những người phát hiện, bởi vì họ không nhận ra tầm quan trọng và biểu tượng của cát gắn liền với năng lượng nguyên bản của ngôi đền trị liệu.

 

D: Họ đang hy vọng tìm được các ghi chép những thứ như vậy.

 

J: Có những ghi chép. Nhưng sẽ tốn thời gian giải mã, vì đó là ngôn ngữ bí mật của chúngtôi.

 

D: Nếu họ tìm được lối vào, một con đường trở vào trong khu vực đó không?

 

J: Mê cung? Tôi nghĩ họ đã làm nó thành một mê cung. (Tạm dừng) Tôi nghĩ không  nên nói.

 

D: Bạn không nên nói cái gì?

 

J: Vâng, những người không bị hủy diệt trong ngôi đền đã tức giận. Vì vậy, họ làm nơi này thành rất rất khó khăn. Họ không châm chước cho bất kỳ ai. Những thứ đã bị chôn vùi. Nhưng khi người ta vào đó, họ sẽ tìm thấy một ngôn ngữ hoàn toàn khác chưa từng phát hiện trước đây. Khác với ngôn ngữ họ thường nghĩ đã được dùng, bởi vì chúng tôi có phương thức riêng của mình —— đó cũng không phải phương thức riêng do chúng tôi tạo ra, mà là cái chúng tôi đã được truyền thụ. Thật tốt khi có thể ở trong đền thờ, vì đó là một cách sống khác biệt so với ở bên ngoài đền. Chúng tôi có ngôn ngữ riêng của mình. Chúng tôi có kỹ năng riêng của mình. Chúng tôi có những phương thức riêng của mình để làm tất cả mọi thứ. Nhưng nó phải khác đi, bởi vì năng lượng của chúng tôi đã rất khác. Và cũng giống như ở Atlantis, đó là để chúng tôi học tập nhiều thêm. Chúng tôi đã phải xây dựng đền thờ, bởi vì với những cuộc thảo luận của chúng tôi cùng sự thần thánh và những gì chúng tôi đang cố gắng học ở đây, chúng tôi cầu xin mình có thể tiếp tục dạy. Nhưng sự thần thánh nói, “Họ sẽ không học.” Chúng tôi nói, “Bạn phải cho chúng tôi một cơ hội.” Sự thần thánh đáp, “Được rồi, ở đây.” Đó là những gì nó đã làm. Và nó nói, “Nhưng bạn phải hoàn toàn tách biệt, hoàn toàn khác biệt, hoàn toàn...” Vì vậy, khi người khám phá đi vào trong đó, họ sẽ không hiểu những họ tìmthấy. Tôi thậm chí không biết phải là chữtượng hình hay không...

 

D: Những thứ chạm khắc?

 

J: Vâng, vâng. Tôi thậm chí không biết họ có hiểu được chúng không. Họ sẽ rất ngạc nhiên. Tôi chỉ thắc mắc liệu họ rốt cuộc có được phép bước vào đó không. Nhưng tôi đoán, với những điều đang đến, những điều sắp tới... (nhẹ nhàng) có lẽ. Họ sẽ rất bối rối. (Cười)

 

D: Bạn thấy, lối vào dưới móng khó tìm không?

 

do tôi cố gắng theo đuổi vấn đề này để nhận được nhiều chi tiết hơn, tôi đã có buổi nói chuyện với một người bạn về chủ đề này chỉ một tuần trước hoặc hơn. Cô ấy đang làm việc cùng các nhà điều tra ở Ai Cập với tư cách một nhà tâm linh, để cố khám phá những đường hầm ẩn giấu. Cô đã xuống và vào trong phần dưới móng, giữa Nhân kim tựtháp. Cô ấy đang lên kế hoạch trở lại để điều tra thêm.

 

J: Nó ẩn giấu khỏi mắt người. Rất hiển nhiên. Khôn ngoan mạnh mẽ, tôi nghĩ nếu đến đó, tôi chỉ có thể nói, “Bắt đầu đào ở đây, cậu trai.” Nó rất sâu. Người xây dựng dùng mọi biện pháp khiến mọi thứ trở nên thật phức tạp, nhưng không phải không thể vào.

 

Người xây dựng hiểu được logic thời đại này, bởi vậy, bọn họ gậy ông đập lưng ông. (cười thầm) Cho nên nếu muốn khai quật thông qua logic, sẽ chỉ đi càng xa ra. (cô cảmthấy thật buồn cười)

 

D: Nhưng khi xuống dưới đó, họ sẽ tìm thấy một cung.

 

J: Nó sẽ làm chậm chân họ lại, bởi vì có rất nhiều ngõ cụt khác nhau. Và có rất nhiều khu vực giữa chỗ móng và lưng.

 

D: Nhưng chỉ những người thích hợp mới thể tìm ra nó, phải không?

 

J: À, họ là những người đã hỏi. Họ đã yêu cầu có thể mang điều đó vào trong hiện tại, bởi vì sẽ mất rất nhiều thời gian để hiểu nó. Nó có thể không gây sốc cho họ, bởi vì những hình ảnh sẽ cho thấy thể thể chữa lành chính nó. Nhưng họ sẽ không hiểu.

 

Sau đó tôi hỏi những câu hỏi mà Jane muốn tìm hiểu. Đây là mục đích thực sự cho phiên làm việc. Tôi sẽ chỉ ghi ra những nhận xét liên quan đến câu chuyện. Phần còn lại lẽ không thích hợp.

 

Tôi hỏi tiềm thức làm thế nào cuộc sống ở Ai Cập liên quan đến những sự kiện trong cuộcđời hiện tại của cô ấy.

 

J: Trải nghiệm lớn là nhận ra rằng ngôi đền phá hủy không phải tại cô ấy. Vấn đề ở vai cũng vậy. ấy đã mang rất nhiều những thứ đó vào trong cuộc đời này.

 

Bây giờ chúng ta biết sự khó chịu có thể được lấy đi, bởi vì chúng ta đã tìm ra nguồn gốc của vấn đề.

 

J: Những gì cô ấy cần hiểu là sự thần thánh, vâng, có thể kiểm soát được. Và thỉnh thoảngkhi chúng ta đi vào vậtlý, chúng ta nghĩ mình chỉ đang cố gắng thử đó, nhưng không phải vậy. Cô ấy nghĩ mình nguyên nhân khiến ngôi đền bị phá hủy.

 

D: Cô ấy không liên quan đến chuyện đó, nhưng ấy bị ném đá.

 

J: Đó là thời điểm cho mọi người thấy không phải là vàng đã chữa trị. Nhưng sự thần thánh đã biết, và cô ấy đã được cho thấy mình sẽ bị ném đá vì điều này. Bây giờ tại saocô ấy lại quên điều đó? Ồ! Cô ấy quên vì nó thật khủng khiếp. Điều đó hợp lý. Nhưng đó là thời điểm ý thức thay đổi. Mọi người cần làm thay đổi đó. Ngoại trừ đó là một bước đi xuốnglớn lao. hàng ngàn người tham gia khi bị némđá, đó là một bi kịch lớn.

 

D: Vâng, nó đã như vậy, vì nhiều khả năng và việc vận dụng năng lượng đã bị thất  lạc vào thời điểm đó.

 

J: Và đó là lý do tại sao cô ấy đã giành được đặc ân để mang lại điều đó trong cuộc đời này.

 

D: Đây là lý do cô ấy bước vào cuộc đời này với rất nhiều năng lượng, cô ấy phải ở trong bệnh viện khi còn nhỏ. Để học cách đồng hóa năng lượng, để cơ thể có thể xử lý  nó?

 

Khi còn là một đứa trẻ sơ sinh, Jane đã phải ở lại bệnh viện trong nhiều tháng vì những triệu chứng bất thường mà các bác sĩ không bao giờ hiểu được. Rõ ràng đó là một thời kỳ đồng hoá để cơ thể có thể thích ứng với năng lượng cao mà cô ấy mang từ kiếp sống Ai Cập đến kiếp sống này. Nhưng điều này bây giờ cũng đã được truy nguyên từ cuộc đời ở Atlantis trước đó khi việc sử dụngcác năng lượng này phổ biến.

 

J: Sự thần thánh đã làm việc với con người để họ có những kinh nghiệm vượt-khỏi- bình-thường. Đó là tự nhiên. Quay trở lại thời kỳ Atlantis, nếu bạn không có năng lượng,thì tức là có điều gì đó không đúng đã xảy ra với bạn. Đó là một chuyện tự nhiên. Và những gì chúng tôi sau đó đã làm với nó ở Atlantis... chúng tôi bước vào tiêu cực. Rồi sau nhiều năm đi sâu, sâu hơn, sâu hơn, sâu hơn, sâu hơn, vào tiêu cực, bây giờ chúngtôi đã học được chỗ mà sự tiêu cực của mình sẽ đưa chúng tôi đến.

 

Jane đã được phép nhớ lại tri thức này để có thể dùng nó chữa trị trong kiếp sống hiện tại của mình. Năng lực có sẵn, chúng chưa bao giờ thực sự mất đi. Chúng đã chờ đợi trong trạng thái ngủ đông cho đến khi cô ấy đầu thai vào một cuộc đời mà cô ấy có thể sử dụng chúng. Sự hiểu biết về cách sử dụng những khả năng này sẽ xuất hiện trên bề mặt tâm trí ý thức của cô, và việc sử dụng những năng lượng nàycho công việc chữa trị của côsẽ trở nên rất dễ dàng và tự nhiên.

 

J: Họ đã xây dựng Nhân sư cho cô ấy, bởi vì họ yêu những gì cô ấy đã làm. Nhưng họ cũngsợ nó, đó là do họchôn những mật sâu ởbên dưới, vì họ cảmthấy ấy là người duy nhất biết được điều đó. Khi cô qua đời, đền thờ bị hủy gây ra một sự sợ hãi to lớn, và họ chôn những thứ đó thật sâu. Họ đã xây tượng Nhân sư để tôn vinh cô, cũng hy vọng sẽxoa dịu cô để cô khônglàm hại người dân nữa.

 

Người dân phải rất kinh hãi khi thấy ngôi đền bị phá hủy hoàn toàn và phân rã thành đống bụi nguyên tử. Dễ nhận thấy cách các sự kiện phi tự nhiên thể tạo ra các truyền thuyết, tượng đài và thần tượng để biểu trưng cho những gì xảy ra. Trong những năm sau đó, con người không có đầy đủ chi tiết về các sự kiện (vì các nhân tố phi tựnhiên của chúng), và những lời giải thích khác có thể được những người cầm quyền đưa ra —— Đặc biệt nếu họ muốn làm bất tín nhiệm các sự kiện nguyên bản. Đây là vai trò mà nhiều vị lãnh đạo và giáo sĩ đã làm trong suốt lịch sử, cũng là lý do tại sao phần lớn lịch sử Trái Đất của chúng ta (đặc biệt là thời cổ đại) đã bị thất lạc. Một phần công việc của tôi đưa những đoạn lịch sử này trở lại thời đại chúng ta.

 

* * *

 

Có một sự kỳ lạ và khá bất thường cho phiên làm việc này. Chúng tôi ở thành phố Kansas, Missouri, tham dự Hội nghị Giáo hội Thống nhất. Con gái tôi, Nancy và các con của nó đã ở khách sạn nơi hội nghị được tổ chức, bán sách của tôi tại một gian hàng. Khi hội nghị kết thúc, chúng tôi quay trở về Huntsville, lấy điểm dừng chân là nhà con gái Julia của tôi ở Lamar. Khi chúng tôi đang cố gắng tìm đúng đường để dẫn chúng tôi tới xa lộ ra khỏi thành phố, chúng tôi bị lạc và đi xuống một con đường không quen thuộc. Chúng tôi đi qua một ngôi đền Tam Điểm khổng lồ. Tôi đã hoàn toàn kinh ngạc khi thấy hai bức tượng rất lớn, mỗi cái ở một bên lối vào tòa nhà. Đó là hai bức tượngnhân sư đang nằm —— chúng có một khuôn mặt nữ cùng một cái khăn trùm bất thường phủ quanh đầu rũ xuống nửa lưng, qua vai và xuống đến cổ tay. Cả hai bức tượng đều giống nhau. Tôi sửng sốt và bắt đầu nói với Nancy về sự trùng hợp trong buổi hồi quy vừa hoàn thành. Chúng tôi lái xe qua vài khối nhà trước khi tôi bảo Nancyquay xe trở lại. Tôi muốn ra ngoàinhìn các bức tượng gần hơn,cũng muốn chụp vài bức ảnh. Chúng tôi lái trở lại và đỗ xe. Tôi ra ngoài đi vòng khắp mặt tiền đền, chụp ảnh các bức tượng từ mọi góc độ. Tôi muốn có bằng chứng trực quan và một cái gì đó đáng kể mà tôi có thể trình trong cuốn sách, cũng để hỗ trợ nghiên cứu của mình. Tôi tự hỏi tại sao hội Tam Điểm thành phố Kansas lại có biểu tượng nhân sư này. Nó chắc chắn khởi phát từ phiên bản truyền thống ở Ai Cập. Tôi biết tôi sẽ phải nghiên cứu bối cảnh của biểu tượng này. Hiện tại tôi cũng biết hồi quy có vài nền tảng trên thực tế, và tôi nên viết về nó. Ai biết tôi thể khám phá ra điều gì? Tôi cũng biết việc chúng tôi đi “sai” đường cũng không phải là sai.

 

* * *

 

Kể từ khi buổi hồi quy này, tôi đã cố gắng nghiên cứu tìm kiếm vài bằng chứng cho thấy một nhân sư nữ thực sự từng tồn tại, nhưng đều vô ích. Tôi đã tìm thấy tư liệu nói rằng một nhân sư khổng lồ thứ hai được cho là đã tồn tại ở phía đối diện của sông Nile, nhưng tôi cũng không thể tìm thấy bất kỳ điều gì khác về nó. Tôi được cho biết có rất nhiều nhân sư ở Ai Cập và một số có khuôn mặt phụ nữ, nhưng thường được mô tả với một đôi cánh. Một trang web cho biết, “Nhân sư Ai Cập hiếm khi được miêu tả là nữ. Trongtrường hợp này, tượng trưng cho nữthần Isis và/hoặchoàng hậu trị vì.”

 

Trang web này cũng cho biết, trong thời cổ đại, một ngôi đền Mặt trời từng tọa lạc phía trước Nhân sư lớn để nhận lễ vật dâng lên Mặt Trời. (Một lần nữa tham chiếu đến việc vàng đại diện cho Mặt Trời)

 

Cũng còn rất nhiều kim tự tháp kích cỡ khác nhau ở Ai Cập. Nhân sư chính và kim tự thápgần Cairo là những cái mà chúng ta quen thuộc nhất.

 

Nếu đã không thể tìm hiểu thêm gì về nhân sư cổ đại, tôi quyết định tìm hiểu lý do tại sao hội Tam Điểm ởthành phố Kansas lại đặttượng nhân nữ lối vào đền của họ.

 

Tôi đã gặp những kết quả đáng ngạc nhiên. Công trình tuyệt mỹ này Đền Scottish Rite tọa lạc ở 1330 Linwood Blvd. thành phố Kansas, bang Missouri. Nó được xây dựng vào năm 1928, Jorgen C. Dreyer là kiến trúc sư và người điêu khắc tượng nhân sư. Cuối cùng tôi đã có thể liên lạc với một người có thẩm quyền tại đền và ông ta bối rối bởi câu hỏi của tôi, “Tại sao các nhân sư ở lối vào của tòa nhà lại có khuôn mặt nữ?” Ông ta nói chưa ai từng hỏi câu hỏi này trước đây. Ông nói họ đi qua những bức tượng này mỗi sáng làm việc và chưa từng thắc mắc về nó. Nhưng, vâng, tại sao một trụ sở hội Tam Điểm, một tổ chức định hướng nam tính, lại đặt tượng nữ ở lối vào của họ? Ông nói tòa nhà bức tượng được coi là mộtbản sao y khuôn của trụ sở chính Scottish Rite ở Washington, DC. Nó được xây dựng vào cuối những năm 1800 trong thời Napoleon, khi kiến trúc Ai Cập ảnh hưởng mạnh đến các tòa nhà ở Mỹ.

 

Tôi đã lên mạng tìm thêm thông tin về tòa nhà này ở Washington, cái mà được xây trước cái ở thành phố Kansas, nhưng bí ẩn lại càng sâu sắc hơn. Chúng được coi là bản sao y khuôn của nhau. Kiến trúc tòa nhà thì giống, nhưng bức tượng thì không. Nhân sư hai bên bậc thang ở Washington là nam giới. Chúng không giống nhau, một mở mắt và một nhắm mắt. Chúng được cholà đại diện cho Trí tuệ và Sức Mạnh.

 

Tôi đã cố tìm thêm thông tin về nhà điêu khắc Jorgen C. Dreyer, để khám phá lý do ông khắc các bức tượng nhân sư nữ. Có thông tin về ông và tòa nhà, nhưng không phảivề động cơ của ông. Từ trang web của thư viện thành phố Kansas: “Các nhân sư đền Scottish Rite được hoàn thành vào năm 1928 và nặng khoảng 20.000 pounds mỗi con. Mỗi cái đầu nữ đặt trên thân sư tử có các chi tiết điểu sư mang một huy hiệu tượng trưng cho phẩm cấp Tam Điểm.” Tôi cố gắng tìm hiểu thêm bằng cách nghiên cứu báo chí về ngày hiến dâng tòa nhà năm 1928. Tôi nghĩ có thể có một thông tin đề cập đến lý do mà các pho tượngđược thiết kế theo kiểu này. Nhưng lại không gặp may mắn.

 

Kansas City Star không cho phép mọi người xem kho lưu trữ của họ nữa. Họ làm thế nào có thể mong đợi người dân nghiên cứu nếu chúng ta không có quyền xem các tập báo cũ?

 

Tôi cũng không gặp may trong việc tìm hiểu đề tài “Người Mèo”, ngoài việc biết rằng mèo đã được tôntrọng và tôn thờ ở Ai Cập.

 

Vì vậy, tôi quyết định đưa nó vào cuốn sách này —— dù tôi không thích để lại kết thúc đầu voi đuôi chuột. Có lẽ ai đó ngoài kia có câu trả lời và có thể chia sẻ chúng vớitôi.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.