Chương 25: Một Sinh Mệnh Năng Lượng Sáng Tạo
Cuộc tấn công ngày 11 tháng 9 năm 2001 tại New York và Lầu Năm Góc là bước ngoặt trong thế giới chúng ta. Nhưng đồng thời cũng có một sự thay đổi xảy ra trong công việc của tôi. Một bước ngoặt trong việc thu thập thông tin, và loại thông tin có thể thu được. Suốt cả năm 2001, điều này dường như đang xảy ra khi những sinh mệnh (hoặc bất kỳ ai) cung cấp các khái niệm phức tạp hơn. Họ dường như chỉ ra rằng thế giới đã sẵn sàng cho thông tin này. Đôi khi, tôi ao ước trở về những ngày đơn giản hơn lúc tôi tập trung vào tiền kiếp và nghiêncứu về lịch sử, nhưng điều này không xảy ra.
Tôi không bao giờ có thể trở lại những ngày đó, và sẽ phải tiếp tục tiến sâu vào cái chưa biết và chưa được khám phá trong siêu hình học.
Con gái tôi, Nancy và tôi, bị cuốn vào hỗn loạn xảy ra tại sân bay vào ngày 11 tháng 9 sau vụ tấn công. Tôi vừa phát biểu xong tại một hội chợ ở Bắc Carolina, và chúng tôi trải qua cả đêm ở nhà riêng. Chúng tôi thức dậy vào buổi sáng và gói ghém đi đến sânbay để về nhà trong ít ngày. Người phụ nữ này nhận được cú điện thoại cuồng loạn từ một người bạn bảo hãy bật TV lên. Cô ấy nói Lầu Năm Góc vừa bị đánh bom. Tôi ngạc nhiên, “Nhưng đó là trong sách của tôi! Ngoại trừ chuyện Nostradamus cho biết New York cũng sẽ bị đánh bom.”
Cô hét lên từ phòng khác, “Bạn nên vào đây thì tốt hơn. Đó là cả hai!” Chúng tôi kinh hoàng xem camera chuyển qua chuyển lại giữa hai sự kiện xảy ra đồng thời. Sau đó với sự không thể tin được triệt để, chúng tôi dõi theo tháp đôi sụp thành một đống đổ nát. Trong mười năm thuyết trình về các tiên đoán của Nostradamus, chúng vẫn luôn là một kịch bản “có khả năng”. Một điều mà tôi chân thành nghĩ rằng chúng ta sẽ có thể tránhđược. Bây giờ, dự đoán của ông diễn ra ngay trước mặt tôi, làm tôi chấn động tới cốt lõi bản thân mình. Chúng đã luôn là “có thể, khả thi, có lẽ”. Nhưng bây giờ, chúng đã có trong thực tại của tôi.
Sau khi con gái Nancy và tôi cố gắng thoát khỏi màn ảnh TV, chúng tôi biết mình vẫn phải đi đến sân bay, nơi chúng tôi bắt chuyến bay về nhà. Vào thời điểm đó, chúng tôikhông biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Khi chúng tôi lái xe thuê đến sân bay, radio phát tin rằng mọi chuyến bay trên khắp Hoa Kỳ đang bị tạm dừng, và các máy bay trên không đều được yêu cầu đồng thời hạ cánh. Các chuyến bay nước ngoài hoặc đang quay trở lại hoặc hạ cánh tại Canada. Đây là lần đầu tiên chuyện như thế này xảy ra ở Hoa Kỳ. Những ảnh hưởng thật đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn phải đi đến sân bay để tìm hiểu xem nên làm gì.
Khi chúng tôi tiếp cận sân bay Greensboro, nó trông như một trại quân đội hoặc cảnh sát đột kích. Có những rào chắn, xe cảnh sát và cảnh sát ở khắp nơi. Họ niêm phong lốivào. Chúng tôi dừng ngay lập tức, tôi có thể nói là cảnh sát rất căng thẳng và buồn bã. Họ cũng không có ý tưởng về những gì đang diễn ra như chúng tôi. Không ai biết mức độ của thảm họa này. Họ nói với chúng tôi rằng không có chuyến bay nào và chúng tôi sẽ phải rời đi ngay lập tức. Nhưng chúng tôi phải tìm ra chuyện để làm với chiếc xe thuê. Miễn cưỡng, họ để chúng tôi đỗ xe và đi vào trong. Thật kỳ lạ, sân bay hoàn toàn vắng tanh. Ngườiphụ nữ ở bàn cho thuê xe cho biết nếu trả xe, chúng tôi sẽ không thể thuê lại một chiếc nữa. Tất cả các khoản thuê đã bị đóng băng, mọi xe buýt Greyhoundcũng bị dừng lại. Cả nước lâm vào tình cảnh đình trệ bất ngờ. Tôi nhìn Nancy và con bé nói, “Con vẫn còn chìa khóa. Chúng ta lái về thôi.” Chúng tôi nói với họ sẽ trả xe khi về đến Arkansas. Họ không tranh cãi, đây là giải pháp hợp lý. Phải mất hai ngày lái xe đểtrở lại Arkansas. Suốt cả đường về đều ở trong một bầu không khí thế-giới-khác của các chương trình radio không ngưng không nghỉ.
Khi trở về nhà, tôi kiệt sức, có những tin nhắn từ một số đài phát thanh muốn tôi lập tức lên đài để nói về những lời tiên tri về các sự kiện của Nostradamus. Loạt sách của tôi, Conversation With Nostradamus, là những cuốn duy nhất phác thảo chi tiết sự cố. Ngày hôm sau, chúng tôi nhận được một cú điện thoại từ Bob Brown, người đã sắp xếp Hội nghị UFO ở Laughlin, Nevada, nơi tôi dự kiến sẽ phát biểu vào cuối tuần đó. Họ đã quyết định không hủy bỏ, mà tổ chức hội nghị bằng bất cứ giá nào, và họ sẽ bắt đầu lái xe từ Coloradođể thu xếp các thứ.
Họ nói một số người phát biểu đến từ châu Âu đã phải quay lại giữa chuyến bay và không thể tham dự. Không ai biết loại hội nghị nào sẽ được tổ chức. Nhưng do hoàn cảnh, ông muốn tôi thay đổi chủ đề bài giảng của mình từ UFO sang các lời tiên tri của Nostradamus. Ông nói tôi phải đến đó, ngay cả khi tôi phải lái xe. Ý tưởng đó đã không hấp dẫn tôi vì chúng tôi đã phải lái xe hai ngày để về nhà. Khi sắp rời đi vào thứ bảy, chúng tôi chỉ có chuyến bay duy nhất đến Las Vegas khi các hãng hàng không tiếp tục bay hạn chế.
Hội nghị đã không có sự tham dự dự kiến bình thường, nhưng mọi người đều nói rằng họ rất vui vì Browns tiên phong. Nếu không, tất cả chúng tôi đều đang ngồi ở nhàdán mắt vào TV xem những cảnh khủng khiếp kia lặp đi lặp lại. Ít nhất thì hội nghị đã cho chúng tôi một sự phân tâm, một cái gì khác để tập trung vào. Bài giảng này của tôi là một trong những cái khó khăn nhất mà tôi từng phải trình bày, bởi vì tôi phải nói về một thực tại mà trước đây chỉ là có khả năng. Nếu cái này đã trở thành sự thật, thì những cái khác mà đã tiên liệu về một cuộc chiến khủng khiếp sẽ như thế nào đây?
Đó là một tuần lạ lùng theo nhiều cách hơn là một. Điều thú vị là khi tôi có một buổi ở Memphis với Mary vài tuần trước, “họ” nói rằng tôi sẽ nhận được nhiều loại thông tin khác nhau. Đó là một cánh cửa mà trong quá khứ đã đóng lại với tôi, và nó sẽ mở ra;tôi sẽ được phép truy cập. Trongtuần lễ ở Laughlin này, tôi đã làm mười hai buổi cá nhân. Mười trong số đó chứa thông tin sử dụng trong các cuốn sách sau này, hoặc một thông điệp cho tôi (bao gồm cả một cái liên quan đến sức khoẻ của tôi). Những thông điệp này thường xảy ra vào cuối phiên, khi tôi hỏi tiềm thức có thông điệp gì cho thân chủ này không. Ngoài việc cho họ một thông điệp, nó cũng sẽ cho tôi biết một cái gì đó mà tôi cần biết. Dường như “họ” đang ngày càng lợi dụng trạng thái nhập thần của đối tượng để cung cấp thông tin cho tôi.
Nhiều phiên của tôi đã có những xoắn thú vị. Có vẻ tôi đang được cho thấy rằng tập trung vào tiền kiếp là không quan trọng như tôi nghĩ. Nó có giá trị trong việc tìm ranguyên nhân dẫn đến các vấn đề thể chất của thân chủ như bệnh tật, ám ảnh, dị ứng, và các vấn đề nghiệp quả. Nhưng tôi tin các thực thể đang kiểm soát nhiều những phiên này đã cố gắng gây ấn tượng rằng đã đến lúc phải chuyển sang một tầng thứ hiểu biết khác, vượt quá việc chỉ đơn giản là tái trải nghiệm tiền kiếp trong chiều kích này. Họ đã cố cho chúng ta thấy chúng ta còn nhiều hơn là một tinh thần có trải nghiệm trong cơ thể vật lý. Chúng ta cũng là thứ gì đó cao hơn nhiều, phức tạp hơn nhiều. Cuộc sống này chỉ là một điểm dừng trong hành trình của chúng ta, và không nhất thiết là điểm dừng quan trọng nhất. Rõ ràng, tầng thứ hiểu biết cao hơn này nghĩ rằng người mà tôi đang làm việc cùng đã sẵn sàng cho kiến thức này, để họ có thể hiểu cuộc sống của mình từ một góc nhìn khác và thêm vào một cõi giới của hiện hữu. Một số người có thể đã sẵn sàng cho việc này, nhưng đối với một số khác, hệ thống niềm tin của họ có thể quá khó xử lý. Tôi luôn nhắc bản thân trong khi thực hiện một phiên làm việc, rằng thân chủ không bao giờ được cung cấp thông tin cho đến khi họ đã sẵn sàng. Nếu tiềm thức của họ (màn hình) không nghĩ thân chủ đã sẵn sàng, thông tin sẽ không được hiển thị, hoặc màn hình sẽ chỉ để trống. Tôi không bao giờ chống lại điều này, vì tôi biết “họ” có trí tuệ nhiều hơn tôi.
Khi tôi bắt đầu làm việc với Jerry, một doanh nhân tham dự hội nghị UFO Laughlin, đã có một sự kiểm duyệt chặt chẽ trong tâm trí tiềm thức của anh ta ngay từ đầu. Gần như thể nó không chắc chắn anh ta có sẵn sàng để xem thông tin không. Tôi đã phải làm mộtsố thao tác trước khi anhđược phép có nó.
Trong hoàn cảnh bình thường, với kỹ thuật của tôi, người đó sẽ nhảy khỏi đám mây vào một cảnh (thường là ngoài trời), và bắt đầu bằng cách mô tả hoàn cảnh xung quanh. Phiên này thì khác, Jerry tự thấy mình đang đi qua một đường hầm. Ở cuối đường, anh thấy có một cánh cửa rất lớn đã chặn nó lại. Anh lập tức mô tả đó là một cánh cửa năng lượng, mặc dù anh không biết tại sao lại gọi nó như vậy. Anh ta tò mò muốn tìm hiểu cái gì ở phía bên kia, tôi hỏi chúng tôi sẽ mở cánh cửa năng lượng này ranhư thế nào. Anh nói nó được thực hiện bằng tâm trí. “Tôi đang cố phân giải nó, nhưng tôi chỉ có thể phân giải được một phần của nó. Góc dưới đã phân rã, nhưng tôi không thể vượt qua được.” Thất vọng, anh tuyên bố, “Tôi không thể vượt qua được. Tôi cảm thấy tôi chưa sẵn sàng. Các yếu tố sẽ không để tôi đi qua.” Khi anh ta nói vậy, cánh cửa biến mất, nên tôi đoán dường như anh ta chưa sẵn sàng để xem những gì đằng sau cánh cửa. Tiềm thức có một công việc tuyệt vời để bảo vệ chúng ta khỏi chính mình. Nó sẽ không cho phép anh ta nhìn thấy bất cứ điều gì anh ta không thể xử lý. Đây là những gì tôi nghĩ, thế nhưng tôi đã sai.
Sau khi cánh cửa biến mất, chúng tôi phải đi đâu đó tìm nơi thích hợp để Jerry thấy. Tôi hướng dẫn anh ta tìm nơi khác để tìm hiểu điều gì đó sẽ giúp anh ta hiểu được cuộcsống hiện tại của mình. “Chúng ta không phải đi qua cánh cửa đó nếu họ không muốn chúng ta làm vậy. Chúng ta có thể đi theo một hướng khác và tìm cái gì đó an toàn để bạn xem. Một cái gì đó có ý nghĩa với bạn và rất quan trọng.” Tôi đếm để đưa anh ta đến một cảnh, hỏi anh ta nhìn thấy gì. Đáng ngạc nhiên, anh ta thấy mình trên một tàu vũ trụ lớn.
J: Đó là một con tàu lớn, mà tôi cảm thấy nó đang sống. Nó không được làm bằng théphoặc kim loại.
D: Đang sống?
Trong công cuộc điều tra UFO của tôi, nhiều người đã báo cáo cảm thấy chiếc tàu mà họ đangở trên đó đang sống và bằng cách nào đó biết về họ.
J: Sống. Con tàu có ý thức. Nó có hình thể, nhưng họ không để tôi nhìn thấy nó. Chỉ là cănphòng khổng lồ này. Có một khu vườn trong đó.
D: Một khu vườn ở trongphòng?
J: (tự hỏi) Vâng! Nó giống như một cung thiên văn rừng, giống như trên Trái Đất. Nó có thực vật và nước. (anh ta thấy điều này rấthấp dẫn.)
D: Giốngnhư một nhà kính lớn?
J: Yeah! Có thác nước. Nơi này rất lớn. Ha! Họ có Trái Đất của họ. Nó nằm trong con tàu. Nó có nước. Nó có thực vật. Nó có... ha! Động vật. Nó cho phép chúng tôi di chuyển trong một thiếtlập yên bình.
D: Trần cũng phải cao, nếu có thác nước.
J: Bạn có thể nhìn xuyên qua trần nhà. Nó trong suốt. Bạn có thể thấy các hệ sao. Và nó được bao bọc. Nó có khí quyển riêng.
D: Động vật có phải là loại trên Trái Đất không?
J: Chúng tôi có thể tạo ra bất cứ động vật nào chúng tôi muốn. Được rồi, chúng tôi tạo ra cái này. Nó được tạo ra bởi một tâm trí nhóm. Nhóm đang du hành trên chiếc tàunày. Ha! Nó thật thú vị.
D: Nhưng bạn nói con tàu dường như được tạo ra từ cái gì đó sống?
J: Vâng, vâng. Nó có ý thức riêng của nó. Chúng tôi đã tạo ra con tàu này bằng tâm trí nhóm. Vì vậy, chúng tôi có thể du hành với những suy nghĩ và môi trường mà chúng tôi cảm thấythoải mái. Đó là cáchnó được thực hiện.
D: Giống như mang một mảnh của hành tinhtheo họ.
J: Vâng. Một số những ký ức đẹp nhất chúng tôi có, chúng tôi mang theo mình. Đó là cáchnó được thực hiện. Đó là những gì chúng tôi làm. Nó làm cho chuyếnđi dễ chịu
hơn.
D: Đây có phải chỉ là mộtphần của con tàu?
J: Chúng tôi tạo ra các khu nhà ở sống. Và chúng tôi có thể nói chuyện với họ. Chúng tôi có thể giao tiếp với họ. Và nó cho phép chúng tôi du hành.
D: Giao tiếp với khu nhà ở?
J: À, bằng năng lượng. Bản thân con tàu là sống. Tôi đang cố xem chúng tôi trông như thế nào. (Anh ấy đang tìm kiếm mọi điều tuyệt vời và thú vị này. Anh ấy rất thích thú). Được rồi, chúngtôi là năng lượng. Tất cả chúngtôi đều là năng lượng, nhưng chúng tôi có thể tạo ra bất kỳ hình thể nào chúng tôi muốn. Chúng tôi có thể tạo ra các thân thể có bất kỳ hình dạng,kích cỡ, chiềukích nào. Tất cả đều bằng tâm trí.
D: Bạn trông như thế nào nếu bạn là năng lượng thuần?
J: (dừng, như thể đang nhìn) Chúng tôi có thể thay đổi màu sắc. Tất cả các màu tím. (Cười) Giống như một trò chơi. Chúng tôi đang thay đổi màu sắc và năng lượng để chơi một trò chơi.
D: Bạn có một hình thể?
J: Chúng tôi có thể lấy các hình thể chúng tôi chọn. (Ngạc nhiên) Ha! Chúng tôi có thể lấy hình dạng của quả bóng, khối vuông, tam giác. Chúng tôi có thể lấy hình dạng của động vật. Giống như một trò chơi lớn. Chúng tôi có ý thức tách biệt, nhưng tất cả chúng tôi đều kết nối.
D: Và bạn đang ở trong hình thể bình thườngcủa bạn?
J: Chỉ là năng lượng. Năng lượng ý thức. Nó trông giống như một sự dệt, năng lượng lượnsóng.
D: Và nó có thể có bất kỳ hình thể nào nó muốn, chỉ để chơi trò chơi?
J: Vâng. (Cười) Tôi sẽ bị chửi!
D: Vậy tại sao bạn lại tạora con tàu này?
J: Tôi đoán đó là ảo giác mà chúng tôi thích. Vì vậy, đó là cách chúng tôi du hành, trong một nhóm. Và chúng tôi tạo ra con tàu. Chúng tôi có thể dựng thác nước. Chúng tôi có thể thả những cái hồ. Chúng tôi có thể có cá. Chúng tôi có thể thay đổi... bây giờ nó rất rực rỡ. Màu sắc thực sự sáng, phát quang, lân quang.
D: Màu sắc của sinh mệnh?
J: Vâng, và nó bao quanhnhững con vật. Chúng tôi có thể thả bươm bướm ở đó. Chuồn chuồn. Thả chim chóc. Thật ngạc nhiên. Nó tạo ra Trái Đất bằng tâm trí chúng tôi. Duy chỉ nó là một con tàu.
D: Bạn đang tạo ra nó giống như nơi bạn xuất xứ?
J: Chúng tôi đã đến nhiều nơi. Vậy nên, những thứ mà chúng tôi từng thưởng thức, chúng tôi có thể mang vào bằng tâm trí nhóm của chúng tôi và chia sẻ với nhau. Vì vậy, để giải trí cho chính mình, chúng tôi mang theo những thứ khác nhau; những ký ức chúng tôi cóvề những nơi chúng tôi đã đến.
D: Nó là vật lý và rắn?
Anh ấy không trả lời. Anh ấy đang thưởng thức những gì mình nhìn thấy.
J: Được rồi, đó là những kim tự tháp.
Anh bắt đầu di chuyển đôi tay của mình theo nhịp điệu và duyên dáng chuyển động qua không khí.
D: Bạn đang làm gì vậy?
Đã có một khoảngdừng dài khi anh ta tiếp tục di chuyểntay mình qua không khí.
J: Chúng tôi đang sáng tạo.
Anh ấy thích nó. Biểu hiện của anh ấy là hạnh phúc thuần túy. Đã có một quãng dừng dài khi anh thưởng thức cái anhđang làm.
D: Bạn đang sáng tạo cái gì?
J: Thế giới. Những hành tinh. Chiều kích. Hệ sao. (Cười) Chúng tôi ra ngoài và chúng tôi sáng tạo. (Một biểu hiện của niềm vui thuần túy.)
D: Nhưng trên hành tinh nhà của bạn, ở đó như thế nào?
Anh ta thực sự không muốn nói chuyện. Anh ấy đang vui vẻ. Cuối cùng anh trả lời, “Nó đã được làm ở đó bằng tâm trí nhóm. Nó không phải là một cá nhân. Nó được thực hiện với tâm trí nhóm.”
D: Tất cả các bạn phải cùng nhau hành động?
J: Vâng, nó giống như một gia đình của những linh hồn sáng tạo cùng nhau. Và chúng tôi sử dụng tâm trí của mình. Nó giống như một trò chơi tạo ra những vũ trụ xinh đẹp này. Những ngôi sao. Và chúngtôi đang làm điều đócùng nhau.
Anh lại bắt đầu duyên dáng di chuyển tay mình.
D: Hành tinhnhà của bạn là một thế giới vật lý? Một thế giới đặc chắc?
Hiện tại tôi đã đủ kinh nghiệm với việc nói chuyện cùng các sinh mệnh năng lượng để biết rằng không phải tất cả thế giới đều có tính vật lý và đặc chắc như chúng ta suy tara người. Có nhiều khả năng khác nhau thách thức trí tưởng tượng.
J: Không, không, không phải. Đó là một chiều kích khác. Nó không nằm trong chiều kích của bạn. Nó khác nhau về hình thức, hình dạng, màu sắc. Nó không đặc chắc. Nó thay đổi liên tục. Đó là những hình tượng, biểu tượng, dạng hình và màu sắc khác nhau.
D: Ở nơi bạn sống, dù bạn đang ở trên tàu hay hành tinh nhà, bạn có phải dùng bất kỳ loại thực phẩm hoặc đồ dinh dưỡng nào không? Bất cứ cái gì để giữ cho bạn sống? (Không, không) Cái gì giúp bạn sống?
J: Chỉ là năng lượng. Chúng tôi có thể tạo ra và có thân thể, nếu chúng tôi chọn.
Chúng tôi du hành bằng ý nghĩ. Để khám phá và sáng tạo. Chúng tôi đi đến những nơi khác nhau bằng tâm trí. Và đó là một trò chơi. Nó giống như những đứa trẻ có niềm vui.
D: Nhưng những gì bạn tạo ra, nó có còn tồn tại sau khi bạn rời đi không?
J: Trong một số chiều kích, nó tan rã. Trong một số chiều kích, nó đi vào vật lý. Chúng tôi có khả năng làm vật lý ở các chiều kích thấp hơn. Và trong các chiều kích khác, nó chỉ là các biểu tượng. Các nguồn năng lượng thô nhận lấy hình dạng và hình thể khác nhau.
D: Và chúng không còn đặc rắn?
J: Không, chúng tôi có thể làm cho nó đặc chắc.
D: Tôi nghĩ nó giống như một hình ba chiều, có lẽ nó sẽ tan biến và mờ dần sau khi bạn đã chơi với nó xong.
J: Chúng tôi có thể đi đến những hành tinh đã thành hình. Chúng tôi có thể đi xuống. Chúng tôi có thể trở thành một với bất kỳ thứ gì chúng tôi muốn, cây cối, thú vật và trải nghiệm chúng. Bằng tâm trí. Chúng tôi có thể mang năng lượng của mình vào trong những tạo vật, nhữnghình thể đặc rắn đó. Nó giốngnhư một trò chơi. Như trẻ con.
D: Nhưng bạn không ở đó luôn? Bạn chỉ trải nghiệm nó?
J: Vâng, chúng tôi chỉ trải nghiệm nó và tiếp tục như một nhóm. Chúng tôi du hành như một nhóm.
D: Nhưng bạn được phép đi vào các thứ và vật thể khác? (Vâng) Tôi nghĩ động vật và con người có linh hồn.
J: Chúng ta có linh hồn. Vâng. Chúngta có linh hồn.
D: Nhưng bạn có được phép tiến vào thân thể có linh hồn khác không?
J: Với sự cho phép của nó, vâng.
D: Vì nó biết bạn sẽ không xâm chiếm hoặc ở lại. Đócó phải ý bạn không?
J: Đúng thế. Chỉ để trải nghiệm. Chúng tôi không xâm chiếm. Chúng tôi tôn vinh linh hồn đó. Chúng tôi phải có sự cho phép.
D: Chỉ để trải nghiệmnó, và sau đó bạn tiếp tục.
J: Vâng. Đây là khoảng liên chiều kích. Chúng tôi có thể đi vào mọi chiều kích. D: Điều này có nghĩa là bạn rất tiến hóa?
J: Không có từ ngữ hay khái niệm cho điều đó. Nó chỉ là hiểu biết.
D: Ý của tôi là, bạn đã trải qua cuộc sống thấp hơn và tiến triển đến trạng thái này? (Ngừng lâu) Bạn có từng hóa thân với thân thể vật lý không?
J: Vâng, có thể nếu chúng tôi chọn.
D: Tôi đang cố gắng để hiểu cách nó được thực hiện. Bạn có tiến hóa đến trạng thái này sau khi hoàn thành các kiếp sống và nghiệp của mình không? Hay nó hoạt động
như thế nào?
J: Đây là một hành tinh đặc biệt.
D: Bạn đến từ đâu?
J: Nơi chúng tôi ở. (cười thầm) Trái Đất. Đó là một hành tinh đặc biệt. Đó là nơi gặp gỡ cho các linh hồn khác nhau, và các nhóm khác nhau từ các khu vực khác nhau, các chiều kích khác nhau. Nó giống như một nơi nghỉ mát để đến và tham gia với các nhóm của linh hồn đến từ các khu vực và chiềukích khác.
D: Nó khác với những nơi bạn đã từng ở?
J: Vâng. Tất cả chúng tôi đều trải nghiệm nó. Đó là một nơi đặc biệt. Nơi tụ họp của các linh hồn. Đây là cái tốt nhất. Mọi người đều biết về nơi này.
D: Có gì khác biệt về nó?
J: Năng lượng tình yêu của nó.
D: Ồ, không tìm được ở những nơi khác?
J: Không phải như thế. Đó là cổng dành cho Tạo Hóa. Đó là kết nối. Nó trải nghiệm mọi thứ.
D: Và điều này là không thể ở những nơi khác?
J: Vâng, nhưng không giống nơi này. Nó giống như Shangri-La trên Trái Đất. (Cười) Vâng,đó là Trái Đất.
D: Tôi nghĩ có lẽ bạn phải có sự cho phép để làmviệc sáng tạo này.
J: Chúng tôi được phép. Nguồn, Tạo Hóa vĩ đại. Ngài trải nghiệm... nó trải nghiệm thôngqua chúng tôi.
D: Bạn có được gọi là một Người Đồng Sáng Tạo không?
J: Vâng, dĩ nhiên.
D: Họ cho phép bạn sáng tạo, nhưng bạn nói một số sẽ tan rã.
J: Nó giống như vẽ một bức tranh, rồi sau đó vẽ một bức tranh khác trên nó. Bạn có thể xóa hoặc đè lên nó, cải cách, tái tạo.
D: Vậy, đó là một điều thay đổi liên tục, ý bạn là thế?
J: Có thể, vâng.
D: Với Trái Đất, nếu bạn sáng tạo ra một cái gì đó, nó vẫn còn chứ?
J: Trái Đất có, nhưng nó cũng thay đổi. Trái Đất là một ý thức nhóm.
D: (Anh ấy lại đưa tay lên một cách duyên dáng) Với tất cả những chuyển động tay này, bạn đang tạo ra cái gì, khi bạn đang nói chuyện với tôi?
J: Tôi đang cố gắng nhớ.
D: Làm thế nào để làm điều đó?
J: Toàn nghĩa của nó.
D: (Tôi xem những chuyển động duyên dáng liên tục của anh ấy.) Có phải những cử độngtay cần thiết để tạora những thứ kia không?
J: Nó hoạt động thông qua cơ thể. Thức tỉnh cơ thể. Để nhớ ý thức. Tôi không nghĩ tôi phải biết điều này. Để nhớ nó. Vâng. Đó là cánhcửa.
Anh đã đề cập đến cánh cửa năng lượng mà ngay từ đầu anh không thể phân giải. Anh nghĩ thông tin bị chặn lại khi anh không được vào. Nhưng rõ ràng, tiềm thức đã tìm ra một cách khác để cho anh ta hiểu biết.
D: Nhưng nếu bạn đã đi qua, đó phải là thời điểm, bằng không bạn sẽ không được phép nhớ lại nó. (Vâng) Điều đó có nghĩa là nó quan trọng. Nhưng bạn có nhớ bạn đã làm như thế nào không, bạn cần nhóm, phải không?
J: Vâng, nhóm rất quan trọng.
D: Bạn không thể làm nó một mình?
J: Tôi không muốn. Một phần của trải nghiệm là sáng tạo cùng nhau. Thưởng thức cùng nhau. Một mình sẽ cô đơn, vì vậy chúng tôi đến với nhau như một nhóm, và chúngtôi thích đoàn thể của nhau. (cười thầm) Chúng tôi giải trí lẫn nhau. Vì vậy, đó là một phần của ý thức nhóm, là chúng tôi có thể giải trí lẫn nhau. Vì vậy, không có sự nhàm chán. Đó là sự thay đổi liên tục và sáng tạo. Và ngưỡngmộ công việc của người khác.
Những linh hồn khác, những nhà sáng tạo khác. Chúng tôi đi đến những nơi đã được tạo ra. Và như một bức tranh, chúng tôi thưởng thức những nơi đó, xem những gì ngườikhác đã tạo ra, những linh hồn khác.
D: Bằng cách đó bạn không bị cuốn vào vật lý và nghiệp,đúng không?
J: Bạn có thể nếu bạn chọn. Đó là một phần của trò chơi. Một phần của niềm vui. Trải nghiệmcàng nhiều điều khác nhau càng tốt.
D: Nhưng ở nơi bạn đang ở bây giờ, bạn không có nghiệp, đúng không?
J: Trên tàu, tôi không có. Nhưng tôi có thể. Có những cách khác nhau để trải nghiệm nó. Bạn có thể nhận lấy các hình thể và trải nghiệm nó.
D: Vậy nghiệp quả được tạo ra bởi vì bạn đang tương tác với người khác? (Vâng) Tôi đangcố gắng để hiểu nó hoạt động như thế nào.
J: Các nhóm khác đã đến khu vực này, và tương tác với nhau. Họ chọn lấy một hình thể, sáng tạo hình thể kia, và chơi các trò chơi. Đó đều là ảo giác khi đó là trò chơi, nhưng điều quan trọng là phải chơi nó. Bởi vì chúng ta có được trải nghiệm tình yêu và cảm xúc. Thị giác, hương vị, tất cả những cảm giác không được tìm thấy ở những nơi khác. Nó rấtđộc đáo.
D: Ý bạn là ở những nơi khác, và trên hành tinh của bạn, đặc biệt không có cảm xúc?
J: Một số có chúng, vâng. Một số làm, một số thì không. Một số chỉ là năng lượng thô. Các hình dạng, các biểu tượng. Trái Đất là độc nhất bởi vì nó có nhiều sự đa dạng hơn. Bởi vì đó là một nơi tập hợp. Không phải do bất kỳ một nhóm nào hình thành nên và tạo ra. Nó đã được nhiều nhóm thành hình và tạo ra, làm cho nó trở nên độc đáo. Đó là tất cả đượcthêm vào tất cả. (cười thầm) Nó giống như mộtbức tranh nhóm.
D: Họ đều có chuyện gì đó để làm với nó? (Vâng, vâng.) Nhưng để có cuộc hành trìnhở đây, bạn phải làm hành trình trong một con tàu. Trong một lớp bọc các loại.
J: Vâng, đó là để giữ cho nhóm ởvới nhau.
D: Bạn không thể du hành như năng lượng?
J: Vâng, chúng tôi có thể tách khỏi nhóm nếu chúng tôi chọn, và đi hành trình của riêng mình. Nhưng chúng tôi có thể kết nối lại với nhóm, bởi vì chúng tôi luôn liên hệ.Chúng tôi có thể du hành như quả bóng của ánh sáng, và đi đến những nơi khác nhau. Đôi khi một mình, thông thườnglà với những linh hồn bạn bè thân thiết.
D: Nhưng nếu không có lớp bọc xung quanh mà bạn đã tạo ra, các bạn không thể giữ nó lại với nhauđược?
J: Vâng, đó là khái niệm về nhóm.
D: Năng lượng sẽ ít nhiều phân tán nếu bạn không giữ nó lại với nhau?
J: Vâng, đúng vậy. Chúng tôi đã chọn để đến với nhau như một nhóm, và du hành cùng nhau.
Khi nói chuyện với các sinh mệnh năng lượng khác, họ cũng nói với tôi giống vậy. Tôi nghĩ nếu đã là năng lượng thuần, thì họ có thể tự du hành một mình. Tại sao họ cần một con tàu để đi? Họ nói với tôi rằng nó giữ năng lượng của họ được chứa đựng. Nếu không, nó sẽ phân tán và lẫn với năng lượng khác xung quanh. Tôi cũng nghe những người khác nói Trái Đất được coi là nơi nghỉ mát, nơi mà sinh mệnh đến để trải nghiệm cảm xúc và kinh nghiệm khác nhau. Họ muốn có một cuộc phiêu lưu và sau đó trở về “nhà”. Họ phải cẩn thận không để bị cuốn vào trải nghiệm đến mức gây ra nghiệp và bị quy kết phải ở lại đây. Nhiều người trong số những du khách này phải tiếp tục là những ngườiquan sát khách quan, điều đó rấtkhó khăn.
D: Và bạn tạo ra niềm vui của mình dọc theo đường đi bằng cách làm con tàu theo bất kỳ cách nào bạn muốn.
J: Vâng. Giống như xem một cái TV khổng lồ hoặc màn hình trung tâm, chỉ có chúng tôi mới tạo ra nó. Và đó là trò chơi, để làm những thứ khác nhau. Đôi khi sáng tạo ra,đôi khi thưởng thức những sáng tạo của người khác. Nhưng Trái Đất là rất đặc biệt. Nó giống như một kết nối rất mạnh mẽ với Nguồn.
D: Tại sao bạn nghĩ nó có một kết nối mạnh mẽ?
J: Nó gần giống như trái tim của Thượng Đế, tôi nghĩ đó là cách tốt nhất để nói. Của cái chúng ta, như các chủng tộc hình người nhìn Thượng Đế, hoặc Tạo Hóa. Nhưng đó chỉ là trên vật lý. Tôi đoán có lẽ trong tâm trí của chúng ta, đó là cái chúng ta đã tạo ra, là Nguồn, đến Nguồn.
D: Làm thế nào bạn nhận thức Nguồn?
J: Chúng ta là Nguồn. Chúng ta là một phần của Nguồn. Đó chỉ là năng lượng. Đó là suy nghĩ. Nó có thể lấy một hình dáng,nhưng nó có thể kết nối với chúng ta.
D: Bạn có hiểu biết nhiều hơn về điều này không, bởi vì bạn không có một cơ thể vật lý?
J: Vâng. Chúng tôi nhận thức. Chúng tôi biết. Sự hiện diện ở đó. Chúng tôi có thể chỉnhvào.
D: Nhưng Trái Đất gần với Nguồn hơn, vì sự đa dạng?
J: Đó là bởi sự tụ hợp. Những linh hồn. Tất cả các linh hồn. Đây là nguồn của nó. Điểm kết nối. Nó giống như một gia đình thiên hà đến với nhau. Có một bức vẽ lớn ởđây.
Anh tiếp tục thực hiệnchuyển động tay duyên dáng trong suốt phiên.
D: (cười thầm) Dường như bạn thật sự thích thú với trải nghiệm sáng tạo này, phải không?
J: Trài nghiệm, vâng.
D: Bạn có xa hành tinh nhà trongmột thời gian dài không?
J: Tôi không thể cảm nhận được một hành tinh nhà. Tôi chỉ cảm nhận được nhiều nơi tôi đã đến.
D: Không phải là nơi bạn muốn trở về? Bạn thích đi từ nơi này sang nơi khác.
J: Vâng. Tôi không cảm nhận được một nơi, một khởi đầu. (dừng) Tôi đang cố gắng xem có một nơi chốn không.
D: Nơi bạn xuất xứ.
J: Vâng. Tại một thời gian, có hình thể. Ban đầu không có hình thể. Nó chỉ là năng lượng.
Đây là cách nó được mô tả trong Kinh thánh: Ban đầu Thượng Đế dựng nên trời đất. Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực.Thượng Đế phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng. Sáng thế ký 1: 1-3
D: Nhưng,như bạn đã nói, bạn có một linh hồn cá nhân.
J: Vâng. Đó là một sự hiểu biết. Đó là một sự kết nối. Đó là sự tách biệt, và vẫn là một phần thuộc về. Đó là một điểm kết nối. Nhưng nó là sự tách biệt, nhưng nó là ý thức, nhận thức.Nó đang kết nối với một Nguồn.Và nó cũng tách biệt khỏi.
D: Và đó là cái gì đó muốn trải nghiệm.
J: Vâng, vâng. Tôi không thể nhìn thấy nó, nhưng nó chính là ở khắp mọi nơi. Đó là một phần của chúng tôi.
Anh vẫn đang sử dụng chuyển động tay. Tôi cho rằng chúng tôi có thể ở lại với cảnh đó lâu hơn, nhưng tôi đã hết vấn đề để hỏi một sinh mệnh năng lượng đang bận rộn thưởng thức sáng tạo. Vì vậy, tôi quyết định làm những gì tôi thường làm. Tôi đưa anh ta tiến tới trong cuộc đời đó đến một ngày quan trọng, khi có một chuyện xảy ra. Tôikhông có ý tưởng về cái sẽ là một ngày quan trọng đối với một sinh mệnh năng lượng phi vật lý.
D: Bạn thấy gì? Điều gì đang xảy ra?
J: Jesus sinh ra.
D: Ồ? Nói tôi nghe đi. Có phải bạn đang xem điều đó không?
J: Từ phía trên.
D: Bạn thấy gì?
J: (dừng) Đó là một cảm giác. Một cảm giác. Tôi có thể nhìn thấy nó, nhưng đó là một cảm giác. Là một cảm giác rất đẹp. Đó là một sự kiện rất đặc biệt. Tôi không rõ vềlý do, nhưng đó là một sự kiện đặc biệt.Rất đặc biệt. Tôi đang nhìn từ phía trên.
D: Những người khác ở với bạn?
J: Vâng, nhóm ở đây. Đó là một thời gian rất đẹp. Tôi đang quan sát. Tôi đang cố để hiểu. Tôi không rõ tại sao nó lại quan trọng và đặc biệt. Được rồi. Đó là năng lượng tìnhyêu đang được tạo ra trong một cách rất đặc biệt. Bạn có thể trải nghiệm nó. Nó rất đặc biệt. Đó là liên chiều kích. Nó cần thiết trên nhiều chiều kích. Tất cả chúng tôi đều ở đây. Có một cuộc tụ họp. Chúng tôi có thể trải nghiệm nó thông qua linh hồn của những sinh mệnh trên hành tinh, hoặc chúng tôi có thể quan sát từ phía trên. Nó rất đặc biệt.
D: Bạn nói nó giống như tình yêu được làm cho hiển hiện?
J: Vâng. Trong cái cách nam/nữ của Trái Đất đang là tách biệt, là nhịnguyên. Đó là Thượng Đế đi vào nam/nữ. Nó đến từ một nguồn cao hơn. Nó đến từ Nguồn. Nó rất đặcbiệt. Từ quan điểm này, chúng tôi có thể nhìn nó từ một điểm thuận lợi lớn hơn. Điều đó rất chí mạng.
D: Tại sao lại chí mạng?
J: Tôi không biết. Đối với hành tinh, tôi đoán, nhưng không phải đối với chúng tôi. Chúng tôi tách biệt. Nhưng đó là với hành tinh. Tại sao nó lại đặc biệt? Chính là tình yêu. Nó mang tình yêu đến cho hành tinh theo một cách chưa bao giờ được trải nghiệm. Ở dạng người. Nhưng nó vượt trên nhiều chiều kích. Nó ảnh hưởng đến nhiều chiềukích trên hành tinh. Nhưng nó giống như một cổng.
D: Một cổng? Ý bạn là gì?
J: Tôi đang cố hiểu. Tôi không biết tại sao. Đó là điểm kết nối cho các linh hồn. Sinh mệnh. Thiên thần. Nó thu hút tất cả chúng sinh, tất cả sự sáng tạo ở đó. Đó là nơi để trải nghiệm tình yêu đang được tạora theo cách đặc biệt.
D: Đấy là lý do tại sao nó thu hút mọi người xem nó. Họ muốn trải nghiệm cảm giác đó?
J: Vâng. Có những sinh mệnh thiên thần. Có những ET. Các chủng tộc khác nhau. Tất cả đều đang trải nghiệmnó. Đó là... (xúc cảm) không có từ cho nó. Chỉ là đặc biệt!
D: Họ chỉ muốn ở đó để trải nghiệm cảm giác và cảm xúc.
J: Vâng, cảm xúc.
D: Vâng, đó là điều đặc biệt và khác biệt. Vâng, tôi sẽ yêu cầu bạn rời xa ngày đặc biệt đó, dù nó là thứrất quan trọng. Một sự kiện đặc biệt. Tôi muốn bạn di chuyển —— tôi không biết sẽ đi xa thế nào —— nhưng tôi muốn bạn chuyển đến lúc bạn ngưng làm sinh mệnh năng lượng.
Tôi thường để thân chủ đi vào ngày cuối cùng của cuộc đời, khi họ chết. Nhưng tôi không nghĩ việc đó ở ca này là khả thi, vì vậy tôi cố gắng suy nghĩ làm thế nào diễn tảđiều đó. Năng lượng thì không có giới hạn tồn tại như cơ thể.
D: Bạn có bao giờ đạt đến một điểm khi bạn cảm thấy cần phải ngừng làm sinh mệnh năng lượng và trở thành một loại sinh mệnh khác không?(Điều này rất phức tạp.)
J: Tôi đã nhận lấy rất nhiều kiếp sống, nhiều cuộc sống.
D: Tôi nghĩ một sinh mệnh năng lượng sẽ không chết. Nó sẽ tiến hóa. Đó có phải là một cách để an bày nó không?
J: Thiên về trải nghiệm những khái niệm khác nhau.
D: Sau đó, chúng ta hãy di chuyển đến khi bạn, như một sinh mệnh năng lượng, quyết định đi vào vật lý và vẫn ở đó. Chúng ta có thể đi đến điểm đó và xem điều gì xảy ra không? Đó trông thếnào? Điều gì xảy ra vào thờiđiểm đó?
J: Vậy nên, tôi chọn và lựa cái nào tôi muốn chọn.
D: Bạn quyết định rằng mình muốn đi vào một thể vật lý thay vì một hình thể năng lượng?(Vâng) Đã xảy ra chuyện gì làm bạn quyết định rời khỏi hình thể năng lượng?
J: Đó là một trải nghiệm mới. Đó là điều chúng tôi đã chọn để trải nghiệm. Ai đó khác đã tạo ra các hình thể này, vì vậy chúng tôi đã chọn trải nghiệm chúng. Chúng tôi đã không tạo ra chúng, nhưng chúng rất hấp dẫn.
D: Bạn nghĩ rằng sẽ thú vị khi trở thành vật lý?
J: Chúng tôi có thể nếu chúng tôi chọn, vâng. Nhưng có những người khác giám sát các linh hồn. Đó là với sự cho phép.
Đấy là những gì tôi đang tìm kiếm. Từ những năm nghiên cứu về luân hồi thông qua hàng ngàn người, tôi biết chắc chắn có các quy tắc và quy định. Có một cái gì đó giống như một ban trưởng lão, master và người hướng dẫn trên cõi tinh thần mà theo dõi và quản lý sự nhập thể vào cơ thể con người. Chuẩn bị cho mọi cơ hội. Tôi thực sự vui mừng vì có ai đó trông coi những gì đang xảy ra. Nó phải là một nhiệm vụ khổng lồ.
D: Vậy, bạn không làm điều đó một cách ngẫu nhiên. Bạn phải có sự cho phép để thực hiện chuyển đổi này, thay đổi này?
J: Vâng, vâng. Để có thể ra lại được. (Cười) Bạn có thể muốn ở lại. Vì vậy, có một cách giải phóng linh hồn ra lại, như vậy chúng tôi sẽ không bị mắc kẹt ở đây quá lâu.Một quá trình nhập cảnh/xuất cảnh.
D: Bạn có nghĩ sẽ dễ bị mắc kẹt không?
J: Có thể. Chúng tôi phải có thể ra lại được. Có quá nhiều trải nghiệm. Không chỉ ở đó. Những việc khác để làm. Những thứ khác để trải nghiệm. Những cái khác để sáng tạo. Chúngtôi không muốn bị mắc kẹt trong mộtthể vật lý.
D: Nhưng có những sinh mệnh khác đã cho phép bạn.
J: Vâng, có một số người phụ trách. Vâng, những người giám sát.
D: Rõ ràng có những người quản lý mọi thứ, nói nhưvậy.
J: Vâng, vâng. Tôi đang cố gắng xem họ trông như thế nào. Họ có tàu riêng. Vâng, họ được kết nối. Đó là một phần của Nguồn. Nó chỉ phụ trách hành tinh này.
D: Họ phải đồng ý khi một số năng lượng vàlinh hồn đến?
J: Vâng, nếu không sẽ là hỗn loạn. Có một trật tự kiểm soát, và mục đích. Phải có mục đích.
D: Vậy, lần đầu tiên, khi bạn bước vào cơ thể vật lý là như thế nào?
J: Đó là cảm giác mới, cảm xúc mới. Một trải nghiệm mới. Nhiều hình thức khác nhau, tôi thấy. Nhiều cơ quan khác nhau?
D: Trẻ sơ sinh hay gì? Hình thức mới, cơ thể mới?
J: Đầu tiên, chúng tôi trải nghiệm chính là đi vào thực vật, động vật khác nhau.
Đây đi kèm với những gì tôi đã báo cáo trong sách Between Death and Life. Khi một linh hồn lần đầu tiên trải nghiệm cuộc sống trên Trái Đất, họ thường không vào cơ thể người ngay lập tức. (Mặc dù tôi cho rằng điều đó có thể xảy ra.) Họ phải bắt đầu ở tầng thứ cơ bản để hiểu là vạn vật thì như thế nào. Một khi bạn đã có trải nghiệm khí, đá, thực vật và động vật, bạn hiểu được sự liên kết của tất cả sự sống. Thực tế là mọi thứ đều sống, và mọi thứ đều là một. Sau đó, khi linh hồn đã sẵn sàng để trải nghiệm một cơ thể con người, nó mang sự hiểu biết này ở tầng thứ linh hồn. Vấn đề của chúng ta bây giờ trong thế giới của mình, là đưa những ký ức này trở về tầng thứ ý thức. Nên chúng ta có thể một lần nữa bắt đầu tôn vinh Trái Đất của mình như một sinh mệnh sống.
J: Đó là một phần của quá trình sinh ra. Nó sẽ đi vào một hình thể. Một hình thể đượcchọn. Nó được tạo ra.
D: Và những người giám sát quyết định bạn đi vào cái nào?
J: Vâng, chúng tôi quyết định cùng nhau. Nóđược quyết định trước những gì một
người muốn trải nghiệm. Loại hình thể sống nào. Khó khăn là bạn bị mắc kẹt trong một hình thể. Và thật khó cho linh hồn khi cảm thấy bị mắc kẹt trong một hình thể. Nó rất hạn chế. Một số chọn không làm điều đó, vì họ không muốn từ bỏ tự do của mình. Điều đó thật đáng sợ đối với một số người. Đó là điều chưa biết. Đó là một rung động thấp hơn. Nó có những điều chúng ta chưa từng trải nghiệm. Năng lượng tối. Bạn biết đấy, có một mặt tối. Nó được trình bày để cho phép chúng ta trải nghiệm những điều mới mẻ và khác biệt. Nó độc đáo. Và nó cho phép chúng ta tiếp xúc với các mặt tối, năng lượng tối, rung động thấp hơn. Vâng, đó là một hình vẽ cho một số người trải nghiệm điều đó.
D: Bạn đã tiến vào hình thể của một đứa trẻ, một sinh mệnh mới đang được phát triển?
J: Tôi không thể nhìn thấy hình thể trông như thế nào.
Anh ta dường như không thoải mái, như thể cảm thấy một điều gì đó không quen thuộc và hơi phiền não. Tôi phải nhắc rằng anh ta đã tình nguyện có trải nghiệm này. Những người giám sát sẽ không cho phép điều đó xảy ra nếu họ nghĩ đó không phải điều đúng đắn để làm.
J: Nó tốt. Đó là điều tôi mong đợi.
D: Có phải bạn nghĩ nó sẽ là như thế không?
J: Vâng, bởi vì chúng tôi vẫn kiểm soát được đến mức độ nào đó. Và ý thức đến một mức độ nào đó. Và trong hình thể đó, chúng tôi vẫn có một ý chí riêng của mình. Vìvậy, đó không phải là xấu. Đó là một loại hứng thú. Đó là một thứ để trông đợi. Đó là một thách thức. Đó là một kiểu sáng tạo khác với những gì chúng tôi quen thuộc. Và có một hình thể.
D: Bạn có nhiều kiểm soát không, khi bạn đã ở trong cơ thể?
J: Chúng tôi vẫn thần giao cáchcảm. Chúng tôi vẫn có thể kết nối với cõi bên kia.
Chúng tôi vẫn nhận thức. Và chúng tôi ở đây để trải nghiệm. Như những người khác đã chọnđến ở cùng thời điểm này.
D: Bạn có thể ảnh hưởng đến ý thức của cơ thể mà bạn hiện đang ở bên trong không?
J: Vâng. Không có nhiều nhận thức và khả năng để sáng tạo. Có luật. Có một số điều đượcthiết lập tại chỗ mà chúng ta phải tuân theo.
D: Các quy định nhất định?
J: Vâng, đó là quá trình sinh ra và lớn lên. Và người ta phải đồng ý với điều đó trước khi tiến vào cơ thể. Quá trình phải được đồng ý. Nhưng đó là năng lượng nhóm mà nắm giữ hình thể với nhau. Nó không phải là một trải nghiệm linh hồn, mà là một trải nghiệm nhóm.
Đây là đi cùng với linh hồn là một nhóm thay vì một thực thể đơn lẻ, và trải qua nhiềuđiều hoặc kiếp sống cùng lúc. (Xem các chương sau).
D: Quy định nào bạn phải đồng ý khi tiến vào cơ thể vật lý đó?
J: Đi với sự phát triển hiện tại của chủng loài. Tiếp nhận cái sẽ là một hình thể động vật. Và đó là một ý thức mà động vật không có. Một nhận thức. Và dù thế nào đi nữa. Chúng tôi đã nhận thức được nhau.
D: Ở tầng thứ khác?
J: Vâng. Những nhân loại khác, chúng tôi đã nhận thức những linh hồn này trước khi họ nhận lấy thể vật lý. Giờ đây,việc liên lạc với họ rấtkhó khăn. Nó thật lạ. Ở trong hình thể bị hạn chế. Tuy nhiên, giống như chơi một trò chơi mới. Nó đã được thao tác cơ thể. Hình thể.
D: Bạn có thể thoát khỏi nó một cách dễ dàng rồi quay lại sau đó không? (Có thể) Có quy tắc và quy định nào về việc đó không?
J: Vâng, có những khoảng thời gian cụ thể. Vĩnh cửu. Lúc đầu, không có ý tưởng về nhữnggì bạn sẽ làm. Bạn sẽ trải nghiệm điều này ngay bây giờ. Không có bài học.
D: Không có nghiệp.Không có bài học. Chỉ bắt đầu tươi mới.
J: Chính xác. Nó giống như một bảng vẽ mới để vẽ của riêng bạn... bất cứ điều gì bạn muốntrải nghiệm.
D: Nhưng cuối cùng bạn đã tích lũy nghiệp? Đó có phải một trong những điều xảy ra khi bạn đi vào thân thể vật lý không?
J: Tôi đã cố gắng để hiểu và tôi... ồ, tôi không hiểu nó. Tôi đang cố gắng để tìm ra những gì là nghiệp, hoặc tại sao....tôi không nhìn thấy nó, tôi không cảm thấy nó.
D: Có lẽ đó là một cái gì đó đến theo thời gian.
J: Tôi không thể hiểu nó.
D: Nhưng dù sao thì bạn cũng đã đồng ý ở trong thể vật lý một khoảng thời gian nhất định. (Vâng) Và tuân theo các quy tắc và quy định nhất định. Vì vậy, đó là một loại trải nghiệm khác, phải không?
J: Vâng, đó là giới hạn. Đó là cảm xúc, đó đều là cảm xúc. Đó đều là những cảm giác. Nhưng tình yêu là ở đó. Nó vẫn ở đó. Vì vậy, năng lượng tình yêu là sự bảo đảm. Đó là kết nối với Nguồn.
Tôi nghĩ chúng tôi đã tìm thấy mọi thứ có thể từ quan điểm hạn chế của một tinh thần năng lượng đồng sáng tạo bước vào cơ thể nhân loại vật lý để trải nghiệm cho lần đầu tiên. Vấn đề lớn nhất dường như là không tạo ra nghiệp lực mà có thể cột tinh thần với cõi giới Trái Đất, mà giữ nó không trở lại với sự tồn tại sáng tạo tự do không giới hạn của nó. Có lẽ đó là vấn đề lớn nhất đối với tất cả chúng ta. Chúng ta đến đây để trải nghiệm những điều mình cho làmới mẻ và thú vị. Sau đó, đời sống áp đảo và chúng ta bị mắc kẹt trong cơ thể, luật nhân quả và cân bằng được thực hiện giữ chúng ta không trở về được. Bước đầu tiên giải phóng linh hồn để nó có thể trở về với Nguồn, là hiểu biết về lý do tại sao linh hồn đến đây ngay từ đầu, và để cởi bỏ những trói buộc.Phần lớn điều này có thể được thực hiện thông qua việc hoàn trả nghiệp cũ, và cố gắng không tạo thêmnữa. Với sự hiểu biết, phóng thích.
Tôi bảo năng lượng tinh thần kia trở lại nơi nó thuộc về và gọi ý thức của Jerry thay thế nó. Sau đó, tôi yêu cầu nói chuyện với tiềm thức của Jerry, vì tôi biết mọi câu trả lời đều ở đó, và đấy là nơi tôi có thể áp dụng liệu pháp và tìm giải pháp cho các vấn đề củacá nhân. Khi tiếp cận được với tiềm thức, tôi đã hỏi nó tại sao lại chọn cuộc đời lạ lùng này cho Jerry nhìn thấy,trong khi có nhiều cái khác có thể chọn.
J: Để hiểu được tất cả. Để thấy bức tranh lớn.
D: Đó là một khái niệm khác để anh ấy khám phá, phải không?
J: Vâng. Đó là một cái gì đó bên trong anh ta mà anh ta hiểu ở một tầng thứ khác, nhưnganh ta không biết một cách có ý thức. Và bây giờ anh ta biết.
D: Lúc đầu, anh ấy nghĩ mình sẽ không được nhìn thấy nó. Nó dường như đã bị chặn.
J: Vâng, chỉ một phần đã được nhìn thấy. Sau đó, nó đã được quyết định tiết lộ thông tin.
D: Liên kết gì với cuộc sống hiện tại của anh ta?
J: Đảm bảo và hiểu. Một mục đích. Một kết nối. Để hiểu hành tinh này, và tại sao nó lại đặc biệt. Để hiểu làm thế nào nó có thể được thao tác. Về nhóm, tâm trí nhóm. Nó liên quan đến tâm trí nhóm. Jerry đã vận dụng năng lượng mà không hiểu tại sao mình lại làm nó, và nó có thể được dùng làm gì.
D: Đây có phải là cố giải thích cho anh ấy cách anh ấy có thể làm điều đó? Hoặc nó đến từ đâu?
J: Vâng. Nó được làm với trái tim. Trái tim là quan trọng.
D: Tiềm thức cố cho anh ta thấy cáigì?
J: Đó đều là năng lượng, nhưng nó có các hình thể khác nhau cho các mục đích khác nhauđể trải nghiệm những điều khác nhau. Không có đúng hoặc sai. Chỉ trải nghiệm. Chỉ sáng tạo. Không phán xét. Chỉ cần tận hưởng. Đó là niềm vui của sự sáng tạo.Trong việc vận dụng sáng tạo, vận dụng năng lượng, hòa hợp với nhóm và toàn thể. Toàn thể làsự sáng tạo.
D: Tiềm thức đã cho Jerry biết anh ta có thể sử dụng nó trong cuộc sống của mình bây giờ?
J: Vâng, anh ấy biết.
D: Anh ấy muốn biết nên làm gì với cuộc sống bây giờ. Bạn có thể nói với anh ấy không?
Đây là câu hỏi phổ biến nhất mà mọi người muốn hỏi khi họ có phiên. Mục đích của họ làgì? Tại sao họ ở đây,và họ phải làm gì?
J: (anh ấy cười khúc khích) Anh ấy được cho một khung vẽ trắng, một cây cọ và khay màu.Có tất cả các màu sắc. (Cười)
D: Điều đó có nghĩa là bất cứ điều gì đi từ đây ra? (Anh ấy cười) Anh ta sẽ có một cuộcphiêu lưu.
J: Tất cả các màu sắc.
D: Và đây là một điều quan trọng để anh ấy biết hôm nay. Những tiền kiếp không quantrọng bằng việc học về kết nối năng lượng này.
J: Vâng. Điều thú vị là, đó là một bức tranh nhóm. Và có những người khác với cây cọ của họ. (Cười)
D: Ồ, Jerry sẽ có những cuộc phiêu lưu kì lạ khi khám phá nó. Đây rất quan trọng để anh ta thấy, và bây giờ cố gắng hiểu.
Sau đó tôi đưa Jerry trở lại với ý thức đầy đủ. Khi anh thức dậy, chúng tôi thảo luận về phiên làm việc bất thường. Anh ta đồng ý rằng sẽ có rất nhiều điều để suy nghĩ. Nósẽ là thú vị cho anh ta để xem làm thế nào có thể áp dụng khái niệm thao tác năng lượng này với lĩnh vực kinh doanh của mình. Dường như mọi thứ bây giờ có thể trở nên khả thi khi anh hiểu cách sử dụng nó.
Nhiều phiên làm việc của tôi giờ đâytập trung vào những người tìm ra liên hệ linhhồn đích thực của họ thay vì khám phá những tiền kiếp. Sự hiểu biết về tiền kiếp vẫn còn quan trọng đối với những vấn đề trong cuộc sống hiện tại. Nhưng rõ ràng tiềm thức cùng người hướng dẫn và master của chúng ta ở cõi bên kia quyết định đã đến lúc chúng ta phải biết thêm về nguồn gốc của mình. Những nguồn gốc này không chỉ dừng lại ở Trái Đất, mà còn từ một nơi tuyệt vời hơn —— nơi chúng ta là một với nguồn và thích thú giúp nó sáng tạo. Trong phiên làm việc được báo cáo trong một cuốn sách của tôi, tôi được nghe kể rằng bài học quan trọng nhất để học khi sống trong thân thể làviệc chúng ta có thể vận dụng năng lượng. Một khi chúng ta nhận thức được điều đó, chúng ta có thể tạo ra bất cứ thứ gì mong muốn trong cuộc sống của mình. Tôi cho rằng một cách để nhắc nhở chúng ta về khả năngnày là để chúngta nhớ về một thời giantrước Trái Đất, khichúng ta có khả năng vận dụng năng lượng và sáng tạo.
* * *
Linh hồn phân mảnh để trải nghiệm cơ thể vật lý. Khi nó nhận thức được toàn bộ nó, nó sẽ tập trung như một sinh mệnh năng lượng có thể tạo ra bất cứ điều gì nó muốn.
Khi nó phát triển vượt lên đó, nó có thể ở nhiều nơi cùng một lúc. Dù mỗi người chúng ta đều có khả năng này, nhưng chúng ta không nhận thức về nó, và không thể khi chúng ta đang ở trong thể vật lý, bởi những hạn chế của thân thể. Trong trạng thái tiến bộ kia, nó hoàn toàn nhận thức được mọi thứ. Dù vậy, một điều xuất hiện từ công việc của tôi, rằng linh hồn đôi khi cần phải phân mảnh và rời khỏi trạng thái mong muốn caođể tập trung vào một trải nghiệm đơn. Một chu kỳ liên tục hay tìm kiếm thêm kiến thức? Như chúngta đã thấy, nếu linh hồn có cả một phần ký ức về cái tôi lớn hơn của nó, điều này dẫn đến sự chán nản, cô đơn và cảm giác tách biệt trên tầng thứ ý thức. Tiềm thức biết tại sao điều này lại xảy ra, nhưng ý thức thì không vì nó phải duy trì sự tập trung và chú ý vào cuộcsống mà nó đang sống. Bằng không sẽ quá hỗn loạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.