Vũ Trụ Xoắn : Quyển 1 - Chương 6

 

CHƯƠNG 6 


LỤC ĐỊA ATLANTIS





Một bí ẩn quan trọng đã trêu ngươi tâm trí của con người qua nhiều thời đại là sự tồn tại của nền văn minh Atlantis. Nhiều người đã gọi nó chỉ đơn thuần là một huyền thoại, nhưng nó vẫn tồn tại. Tôi thì luôn nghĩ rằng kể cả một huyền thoại hay truyền thuyết cũng phải được căn cứ trên một cơ sở nào đó có thật, và tôi đã kiểm chứng hết lần này đến lần khác trong các nghiên cứu của mình.

 

Khi các đối tượng nghiên cứu của tôi đang chìm trong trạng thái thôi miên sâu nhất, chúng tôi có thể tiếp cận đến tiềm thức theo nhiều cách. Tôi đã phát hiện ra rằng tất cả các kiến thức đều đang có sẵn trong tiềm thức. Thường thì một người được tiếp nhận các thông tin trực tiếp từ các tiền kiếp, và trong nhiều lần họ được đưa đến những nơi có thể tiếp cận thông tin, và giải thích thông tin cho họ. Điều này thường xảy ra khi người ta được đến thăm Thư viện tâm linh. Trong dinh thự tuyệt vời này tất cả kiến thức đều được lưu trữ ở đó, và tất cả sẽ được tồn tại ở đó, và được chứa trong mọi chủ đề liên quan. Đây là nơi yêu thích của tôi trong cõi tinh thần vì tôi luôn có thể tìm thấy những kiến thức “đã biến mất”. Nơi này thường được quản lý bởi một người giám hộ có nhiệm vụ sàng lọc những người muốn tiếp cận và tìm hiểu mục đích tiếp cận của họ là gì. Tôi đã được thông báo rằng tôi được phép tiếp cận bất cứ thứ gì tôi muốn vì tôi đã chứng minh được bản thân mình bằng cách ghi chép lại thông tin trung thực nhất có thể mà không bị bóp méo hoặc thay đổi. Tất nhiên có những thông tin tôi không được phép tiết lộ vì tư duy con người hiện tại không thể xử lý được các thông tin này. Mặc dù tôi nhận thấy đã hơn hai mươi năm trôi qua, nhưng những thông tin đó đã bị cấm tiết lộ từ những ngày đầu tôi bắt đầu nghiên cứu. Tôi hy vọng rằng tư duy của con người cuối cùng cũng đã tiến bộ đến mức có thể hiểu được những khái niệm phức tạp.

 

Trong nhiều năm, đã có một chủ đề ở mức độ sâu của quá trình thôi miên sâu mà tôi có nhu cầu hỏi càng nhiều càng tốt. Khi tôi được tiếp cận với kiến thức, tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội hỏi về nó. Thông tin trong phần này xuất hiện từ hơn mười lăm năm nay. Tôi đặt nó qua một bên và không ngừng tích lũy thêm thông tin cho đến giờ này mới đưa vào cuốn sách.

 

Sẽ có một số thông tin về chủ đề Atlantis thoạt nhìn có vẻ mâu thuẫn. Nhưng tôi không đồng ý vì tôi nghĩ rằng nhiều đối tượng nghiên cứu của tôi đã chứng kiến sự tồn tại của nó vào những thời điểm khác nhau. Tôi nhận ra rằng Atlantis không phải là một lục địa, một thành phố hay một nơi chốn. Đó là cái tên được đặt cho cả thế giới vào thời điểm đó. Cái tên đã gắn liền với phần phát triển nhất của nền văn minh. Nhưng cả thế giới không ở cùng một cấp độ, giống như chúng ta đang sống ở thời điểm hiện tại. Nền văn minh đáng chú ý này đã tồn tại hàng nghìn năm, vì vậy nó đã trải quan nhiều thay đổi khi nó tiến tới những tiến bộ cao nhất mà nhân loại có thể đạt được, và sau đó đi vào giai đoạn suy thoái dần dần. Người ta chỉ có thể nhìn vào lịch sử thế giới của chúng ta trong khoảng một đến hai ngàn năm qua để so sánh. Thế giới của chúng ta cũng đã trải qua vô số thay đổi và tiến bộ, nhiều cái tốt và nhiều cái không tốt.

 

Tôi đã được bảo rằng rất nhiều, nhiều người đang sống hiện tại cũng đã sống vào thời Atlantis. Chúng ta đã quay trở lại vào thời hiện tại vì nhân loại một lần nữa đang tiến tới giới hạn có thể nhấn chìm thế giới của chúng ta xuống cùng một vực thẳm như Atlantis. Thời gian vận hành như một vòng xoáy đã đưa những hậu quả tương tự đến thời hiện tại của chúng ta và chúng ta cũng đang đi theo một con đường tương tự. Chúng tôi đã trở lại để đảm bảo rằng nhân loại không mắc phải những sai lầm tương tự nữa. Sống trong thời gian hỗn loạn này chúng ta có thẻ trả được nghiệp mà thường phải cần đến mười kiếp. Vì vậy tất cả chúng tôi đã tình nguyện có mặt ở đây trong thời gian này.

Brenda đã cung cấp cho chúng ta thông tin về Atlantis trong những ngày cực thịnh của nó trước khi bắt đầu suy thoái.

B: Lịch sử của Atlantis trải dài hàng ngàn năm. Chúng ta có thể bắt đầu bằng cách chỉ ra cho bà cách mà mọi thứ phát triển nói chung. Sau đó khi bà muốn biết thêm các chi tiết, chúng ta có thể sắp xếp và cung cấp cho bà nhiều khía cạnh khác nhau của lịch sử.

 

D: Đây là phải là nền văn minh tiên tiến đầu tiên trên hành tinh nay hay có những nền văn minh khác trước đó?

B: Cũng khó nói vì phải kéo dài về phía trước rất là xa. Có vẻ như trước khi Atlantis xuất hiện, nền văn minh chính trên Trái Đất này là từ cộng đồng thiên hà giúp đỡ nhân loại. Họ đã giúp Atlantis phát triển để nhân loại có thể phát triển nền văn minh của riêng mình. Để cuối cùng nhân loại có thể gia nhập cùng cộng đồng thiên hà. Họ rất buồn khi Atlantis bị hủy diệt vì lúc đó nhân loại đang trên đà gia nhập cộng đồng thiên hà. Và khi nó bị phá hủy thì nó đã khiến cho nhân loại bị ảnh hưởng và sụp đổ, lùi xa đến mức họ không thể gia nhập cộng đồng thiên hà được nữa.

 

D: Cô muốn bắt đầu từ đâu? Tôi luôn thích làm theo thứ tự. Như vậy dễ cho tôi hơn.

B: Vâng. Như tôi vừa mới đề cập thì chính các cộng đồng thiên hà ở nhiều nơi khác nhau đã giúp khởi tạo Atlantis. Họ đã theo dõi loài người và cố gắng giúp họ tiến hóa, nhưng về cơ bản họ vẫn ẩn thân. Con người đang làm những việc cơ bản như nông nghiệp và họ đã có lửa, đang xây dựng những thành phố đơn giản. Và họ cảm thấy con người đã đủ tiến bộ để tiếp nhận và xử lý kiến thức về việc có những giống nòi khác ngoài con người. Họ nhận thấy có một nhóm ở Atlantis là tiến hóa nhất. Nhóm người này có nền văn minh phát triển cao nhất trong việc sản xuất hàng hóa, nghệ thuật, văn học và những thứ khác. Một kiểu người rất bận rộn. Họ quyết định bắt đầu giúp những người này phát triển nền văn minh hơn nữa. Họ có một cách để kích thích những người này đưa ra các phát minh với tốc độ nhanh hơn. Họ biết dạng năng lượng có lợi cho suy nghĩ sáng tạo. Và họ đã kích thích tư duy con người bằng năng lượng này. Khi họ thấy nó hiệu quả, họ bắt đầu triển khai với các trung tâm văn minh khác trên thế giới, nơi đã nổi dậy các nền văn minh khác. Bà muốn có thông tin cụ thể về Atlantis nên tôi muốn thử đề cập với bà câu chuyện này.

 

D: Altantis có phải chỉ là một nơi?

B: Nó khởi nguồn ở một nơi rồi nền văn minh phát triển đã ảnh hưởng lan rộng ra. Và khi đó Atlantis được coi là những nơi mà nền văn minh này lan rộng đến chứ không chỉ là phần đất ban đầu được gọi là Atlantis. Nền văn minh này lan rộng đến nỗi bất cứ ai ở trong vùng ảnh hưởng của nó đều được coi là một phần của Atlantis.

 

D: Vậy chúng tôi gọi nó như thế có đúng không?

B: Đó là một cái tên hay. Nó được điều chỉnh so với cái tên ban đầu. Bà biết là khi một nền văn minh lan rộng ra trên một khu vực rộng lớn, các phương ngữ khác nhau từ ngôn ngữ chính cũng bắt đầu xuất hiện. Và trong phương ngữ phát triển ở phía nam, tên này được phiên âm gần như Atlanta, nghĩa là đã có sự thay đổi nhiều trong cách phát âm. Nhưng nó cũng gần như chính xác nên…Đó là một sự tiến hóa trực tiếp và nó không có vấn đề gì về cái tên so với nền văn minh mà tôi đang nói đến.

 

D: Cũng có những nền văn minh khác nhưng cô muốn trao đổi về nền văn minh này vào thời điểm này.

B: Bà có vẻ muốn biết thông tin về nền văn minh này. Nên tôi sẽ đề cập đến các nền văn minh khác nữa. Các nền văn minh này đều có sự phát triển ổn định. Atlantis đi trước một chút vì họ phát triển trước. Các nền văn minh khác cũng bắt đầu phát triển vì vậy tất cả các nền văn minh đều hoạt động. Điều này là cần thiết cho sự tiến hóa của loài người. Để nền văn minh được tiếp tục tiến hóa. Loài người là một giống người tốt đẹp. Nói chung là họ hạnh phúc, có các đặc điểm tốt. Họ khỏe mạnh về tình cảm cũng như thể chất, điều này khiến cho họ trở thành một giống loài khá ổn. Không phải là sáng sủa một cách cần thiết mà là ý nghĩa đẹp tương đối. Ngôn ngữ của bà rất khó tìm ra các từ chính xác để mô tả.

 

D: Tôi biết. Tôi đã từng nghe điều này trước đây. Họ có màu sắc hay đặc điểm chung nào nổi bật không?

B: Cũng không hẳn. Lúc đầu thì có, và sau đó họ lan rộng ra và tương tác với những người khác. Mọi thứ trở thành một hỗn hợp rất giống như ở đất nước bà bây giờ. Đôi khi họ có thể nói về tổ tiên ban đầu của họ, tổ tiên của họ đến từ đâu, bằng màu da của họ. Nhưng điều đó không quan trọng lắm với họ nên họ không quá lo lắng về việc này. Về cơ bản họ bắt đầu với tóc vàng/đỏ với một ít tóc nâu. Với màu da ô liu nhạt, giữa màu ô liu nhạt và màu kem. Và thường thì có mắt màu xanh hoặc hạt dẻ. Và sau đó họ trở thành những người có tóc vàng hoặc đen, mắt nâu, da sáng, da đen, hay hỗn hợp. Và họ dường như cao lớn hơn và thân hình đẹp hơn.

 

D: Tôi muốn có một hình dung về tâm lý.

B: Họ không phát triển nền văn hóa dựa trên kim loại như thời đại của bà. Họ tin vào việc sử dụng các vật liệu gần với điều kiện ban đầu khi tìm thấy. Nên họ sử dụng nhiều đá và đất sét cho các công trình xây dựng. Khoa học của họ phát triển trực tiếp với việc điều khiển năng lượng, nên họ có thể sử dụng thuần thục mọi dạng năng lượng, gồm cả những thứ như lực hấp dẫn. Do đó họ có thể xây các toà nhà với các khối đá khổng lồ mà hiện nay bà không thể làm được với nền tảng và tư duy trong thời đại của bà.

 

D: Họ không cần dùng máy móc hay thiết bị gì sao?

B: Đúng rồi. Vì không cần thiết. Họ biết cách sử dụng các năng lượng này bằng cách sử dụng những dụng cụ tưởng chừng như thô sơ và bình thường. Họ biết cách điều chỉnh các luồng năng lượng khác nhau và khiến chúng tương tác theo cách mà sẽ làm cho những việc đó xảy ra theo ý muốn của họ. Điều đó có vẻ mơ hồ với ngôn ngữ của bà, nhưng đó có thể là điều tốt nhất mà tôi có thể nói.

D: Họ có cần dùng đến nhiều người để làm những việc này?

B: Tùy thuộc vào việc gì. Thường thì một người có thể làm được với các công cụ bằng tay nhưng phải được sự đồng ý của tất cả bọn họ để năng lượng được chảy theo hướng tích cực.

 

D: Mọi người không cần phải tập trung hay gửi năng lượng?

B: Không. Nhưng nói chung họ phải đồng ý, để họ không cản trở việc sử dụng năng lượng nếu họ không đồng ý với việc đang làm. Giống như quan điểm của bà về suy nghĩ tích cực. Bà không cần phải tập trung quá lớn để suy nghĩ tích cực. Mà nó là một tư duy chung mà ta phải nỗ lực đạt được. Trong quá trình tìm hiểu về những năng lượng này và cách vận dụng chúng, họ đã phát triển năng lực tư duy của mình đến đỉnh cao. Rất nhiều thứ mà nền văn minh của chúng ta phụ thuộc vào đơn giản là không cần thiết trong nền văn minh của họ. Những thứ như điện thoại, thủ tục hành chính của chính phủ, cả 2 thứ này đều được làm trực tiếp vì họ có thể giao tiếp thông qua thần giao cách cảm. Và bất cứ khi nào có việc gì đó cần làm và cần sự đồng ý của tất cả mọi người, họ chỉ cần thông qua thần giao cách cảm để có sự đồng ý. Và gần như ngay lập tức điều đó sẽ loại bỏ nhiều vấn đề mà chúng ta gặp phải trong thế giới hiện đại.

 

D: Đó có phải là cách duy nhất họ giao tiếp không, chỉ thông qua tâm trí?

B: Không. Họ cũng giao tiếp bằng miệng nhưng thường thì kết hợp cả hai. Và họ coi đó là điều hiển nhiên. Họ không bao giờ thực sự phân biệt được liệu họ đang giao tiếp bằng miệng hay bằng tâm trí, vì họ thường kết hợp cả hai.

 

D: Đó là thứ họ phải học hay nó đến một cách tự nhiên?

B: Tất cả con người đều có xu hướng tự nhiên về điều này. Nó đã được đưa vào khi lai tạo, nhưng để phát triển nó lại là một vấn đề. Ví dụ, tất cả con người nói chung đều có tay với năm ngón. Đôi bàn tay này là những công cụ cực kỳ khéo léo và họ có thể làm được những việc đòi hỏi thao tác rất tinh vi, nhưng chỉ khi bà phát triển các cơ và sử dụng tay thì mới sử dụng được. Nó giống như khả năng ngoại cảm. Tất cả con người đều có năng lực tâm linh, nhưng chỉ có một cách duy nhất để phát triển nó là họ phải dùng nó.

 

D: Điều này đến hoàn toàn tự nhiên với mọi người?

B: Không, họ phải phát triển nó. Nó chỉ được coi là một phần của quá trình trường thành bình thường, nhưng họ có ý thức cao hơn so với những người bình thường. Họ coi đó là một phần bình thường của sự phát triển trong một đứa trẻ, phải triển các kỹ năng cơ bắp cũng như năng lực tâm linh. Họ đã không lờ đi những dấu hiệu giống như ngày nay chúng ta đang làm. Nó ở đó chờ được phát triển nhưng họ phải làm việc với nó, giống như họ phải học để biết đi. Khả năng đã luôn ở đó nhưng phải mất một thời gian để nhận ra nó luôn ở đó. Con người ban đầu dựa vào các kỹ năng này để sống sót nhưng không ai nhận ra là họ đang làm gì. Sau đó khi họ trở nên văn minh hơn, nhiều khi họ quên mất, nhưng nó vẫn ở đó. Và khi nền văn minh của họ phát triển với sự giúp đỡ của cộng đồng thiên hà, họ nhận ra thứ đó có thể phát triển được. Khoa học của họ đã chỉ ra rằng họ phải là một tổng thể hài hòa để hòa hợp với vũ trụ nói chung. Và đây là một phần của chính ta. Và nếu nó không được phát triển, ta sẽ không cân bằng và không thể là một khối hài hòa. Một vài trường hợp hiếm hoi là khi một người bị ốm, năng lực tâm linh của họ sẽ giúp họ xác định vị trí họ bị mất cân bằng so với mức năng lượng cơ bản của vũ trụ. Và họ sử dụng năng lực tâm linh theo nhiều cách trong những chi tiết nhỏ nhất của cuộc sống. Không thể liệt kê hết tất cả. Chúng tôi sẽ ở đây trong một thời gian dài chỉ để chỉ ra các cách khác nhau mà năng lực tâm linh của họ có thể ứng dụng được. Tâm linh thì khéo léo hơn nhiều so với tâm trí, dù nó hoạt động thông qua tâm trí. Đó là một khía cạnh khác của bộ não so với tâm trí. Tâm trí và tâm linh là hai khía cạnh khác nhau hoạt động thông qua cơ quan được gọi là não. Một là cơ bản và chăm sóc các nhu cầu thiết yếu của cuộc sống, và cái còn lại là thêm các chi tiết vào và hoàn thiện nó. Nó có thể rất chính xác và làm những điều mà tâm trí sẽ không làm được vì chưa được mài dũa.

 

D: Có phải đa số người dân trên thế giới thời đó đã được phát triển theo cách này?

B: Những người trong nền văn minh. Những người ở vùng lạc hậu hơn thì không phát triển tốt về mặt tâm linh. Họ chỉ dựa vào gần như là bản năng.

D: Họ có một chính phủ hoặc cái gì giống vậy không?

B: Lúc đầu thì có nhưng sau đó nó đã được thay đổi khi nền văn minh phát triển, vì mục đích ban đầu của chính phủ đã trở nên lỗi thời vì năng lực tâm linh. Vì vậy chính phủ dần thay đổi và chuyển sang mục đích khác. Họ sử dụng cấu trúc kiểu tổ chức để ứng dụng tốt hơn ở những nơi khác, như một tổ chức nghiên cứu.

 

D: Cộng đồng nghiên cứu? Nó đã được nghĩ đến trong thời đó?

B: Nó không thực sự được xem là như vậy bởi vì việc nghiên cứu đang được thực hiện chủ yếu dựa trên những điều huyền bí và tâm linh. Và vì vậy nó được coi là nhiệm vụ cá nhân. Bất cứ khi nào mọi người có thông tin chi tiết về sự việc, họ sẽ báo cáo cho những người tổ chức này, để họ có thể tiếp tục theo dõi sự việc và xem nó phù hợp như thế nào với bức tranh toàn cảnh, vì họ coi mọi sự kiện đều phù hợp. Và họ sẽ thu thập tất cả các sự kiện này lại với nhau và sắp xếp chúng vào bức tranh toàn cảnh, để hiểu rõ hơn về bản chất của vũ trụ. Việc này cần sự tham gia của tất cả mọi người. Nó rất phức tạp và cần có tổ chức. Vì vậy cấu trúc chính phủ ban đầu đã được sử dụng.

 

D: Họ có lưu trữ hồ sơ không?

B: Có, họ phải lưu trữ rất nhiều hồ sơ. Do bản chất của nền văn minh này họ đã không có máy tính nhưng họ có cách lưu trữ thông tin bằng cách sử dụng năng lượng cơ bản của vũ trụ, để họ có thể khai thác bằng năng lực tâm linh. (Có lẽ tương tự như cách chúng tôi đang thu thập thông tin). Đó là cách lưu trữ chính của họ, và đó là lý do tại sao các nhà khảo cổ của bà không thể tìm thấy bất cứ thứ gì. Thông tin của họ vẫn được lưu trữ ở đó và sẵn sàng được tiếp cận. Họ đã có những sản phẩm giống như giấy để dạy bọn trẻ đọc và minh họa cách phát triển khả năng tâm linh và các thứ khác. Nhưng nó đã mục nát từ lâu.

 

D: Tôi nghĩ các nhà khoa học đang mong đợi tìm ra thứ gì đó được viết ra hoặc chạm khắc hoặc thứ gì đó lưu trữ giống như vậy.

B: Vâng. Bản lưu trữ vẫn ở đó, nhưng trên phương diện ngoại cảm. Nó được sắp xếp có tổ chức và được lưu trữ và sẵn sàng để sử dụng. Và nó sẽ mang lại lợi ích to lớn cho thế giới của bà. Nó giống như các lưu trữ của Akashic, nhưng không hoàn toàn, vì các bản lưu trữ của Akashic là một phần của vũ trụ. Họ lấy khái niệm đó và nhận thấy nó có thể được sử dụng để thiết lập một loại lưu trữ khác. Nó tồn tại trên một cấp độ năng lượng.

 

D: Tôi đã nghĩ về các kim tự tháp hoặc tương tự thế. Để có thể tiếp cận được kiến thức ở một nơi thực tế.

B: Không. Tuy nhiên, các kim tự tháp và các loại cấu trúc cự thạch (làm từ các tảng đá) là dành cho những người ở cõi giới cao hơn - mà tôi đang đề cập đến những thứ như vòng tròn đá bí ẩn ở châu Âu – là những thiết bị giúp tập trung năng lượng, để họ có thể tiếp cận. Vì năng lượng phải được tổ chức và tập trung để được sử dụng cho mục đích này.

 

D: Nếu ai đó đã đến một trong những địa điểm cổ đại này, họ có thể truy cập nó không?

B: Họ có thể. Một số vòng tròn đá không được tinh chỉnh như trước, đơn giản là vì quá trình điều chỉnh thời gian.

 

D: Ý cô là bầu trời và Trái Đất thay đổi?

B: Đúng vậy, và giờ chúng hơi lệch nhau. Nhưng những cái khác có sự liên kết năng lượng mặt trời mạnh mẽ vẫn sẽ hoạt động. Ví dụ, kể từ khi Atlantis sụp đổ, trung tâm tập trung chính bây giờ là các kim tự tháp Ai Cập. Và chúng vẫn có sự liên kết hoàn hảo, giống như khi mới được xây dựng, do đó sức mạnh của chúng không hề suy giảm. Đó là lý do tại sao mọi người đã gặp phải ảo giác khi ở lâu trong một số phần bên trong của kim tự tháp. Chính vì đó là tâm điểm tập trung của năng lượng. Và bạn sẽ bị điếc, câm, mù, chậm phát triển, để không thể tiếp nhận những hình ảnh này. Có những cấu trúc cự thạch tương tự trên Atlantis. Nếu các nhà khảo cổ học tìm thấy bất cứ thứ gì, đó sẽ là những cấu trúc cự thạch này, nhưng chúng không còn kết nối nữa. Chúng đã bị hư hại nặng tại thời điểm Atlantis bị phá hủy, và sự liên kết của chúng bị xáo trộn. Các nhà khảo cổ học sẽ tìm ra chúng thẳng hàng với Mặt trời tại một thời điểm, sử dụng sự tồn tại của các kiến trúc cự thạch chưa bị phá hủy để ưu tiên. Chúng giống như một máy tính bằng đá khổng lồ, sử dụng các dòng năng lượng tự nhiên của Trái Đất và không gian xung quanh. Và tập trung chúng theo những cách nhất định để có thể sử dụng các mức năng lượng khác nhau của vũ trụ.

 

D: Cô nói người Atlantis không dùng kim loại?

B: Rất ít kim loại vì họ phát hiện ra rằng một thứ gì đó càng được sản xuất và thay đổi hình dạng so với lúc ban đầu thì nó càng không hài hòa với vũ trụ và càng mất nhiều sự rung động. Và nếu ta lấy một thứ gì đó từ Trái Đất và sử dụng nó mà không làm thay đổi đáng kể cấu trúc phân tử của nó, nó sẽ vẫn phù hợp với các cấp năng lượng, và có thể dùng cho mục đích này. Do đó họ có xu hướng sử dụng nhiều đá trong cấu trúc của mình, vì đây là những khối rắn của Trái Đất được cắt ra và chuyển đến một nơi khác mà không bị nóng chảy giống như khi ta làm để tinh chế kim loại.

 

D: Vậy tất cả các công trình của họ, thậm chí nhà riêng đều được làm từ đá.

B: Đá hoặc đất sét hoặc gỗ, và các thứ. Một số đồ đạc trong nhà được chạm khác từ đá. Tôi dùng từ “chạm khắc” vì đó là ngôn ngữ của cô, nhưng từ đó không đúng lắm khi mô tả về quy trình. Khi họ lấy đá ra khỏi mặt đất, có một cách để tạm thay đổi các trường năng lượng của nó để trở nên linh hoạt như đất sét. Và họ có thể tạo hình đá giống như nặn đất sét, thành bất cứ thứ gì họ cần. Và sau đó họ trả lại trường năng lượng của nó như bình thường và nó sẽ lại cứng như đá. Họ có tất cả các tiện nghi bình thường của cuộc sống mà bạn hằng mong đợi ở một cộng đồng văn minh.

 

D: Thức ăn thì sao?

B: Chỉ là sự cân bằng thức ăn thông thường. Trong quá trình học về năng lượng, họ đã học được cách giữ cân bằng trong việc ăn uống của mình. Điều này đã loại bỏ nhiều vấn đề y tế mà nền văn minh của bà gặp phải, các bệnh khác nhau do ăn uống không cân bằng. Vì vậy hầu hết mọi người sẽ ăn chủ yếu là rau, chế độ ăn nhiều chất xơ và rất ít thịt. Họ không quá cực đoan như một số người ăn chay trong thời đại của bà vì cơ thể cần protein và họ không muốn chỉ ăn toàn trứng. Vì vậy họ giết thịt khi cần. Một số linh mục cao cấp hơn không thấy cần phải ăn, vì họ có thể khai thác năng lượng và hấp thụ những gì cơ thể họ cần trực tiếp từ vũ trụ, thay vì gián tiếp thông qua thức ăn. (Đây là cách một số người ngoài Trái Đất tồn tại). Đó là một kỹ thuật rất tiến bộ. Ngay cả những người tiến bộ về mặt tâm linh nói chung như Atlantis thì cũng chỉ có những người tiến bộ nhất mới làm được điều đó một cách thường xuyên.

 

D: Động vật của họ có giống như những loài có mặt trên Trái Đất hiện nay không?

B: Về cơ bản thì chúng giống nhau. Những gì mà các nhà khảo cổ học thời đại của bà coi là nền văn minh sơ khai, là nền văn minh đầu tiên có nông nghiệp và động vật thuần hóa, thực ra là những người sống sót từ nền văn minh cũ đã sụp đổ này. Họ đang cố gắng xây dựng lại nền văn minh từ những mảnh đất còn sót lại. Đó là nơi bắt nguồn của các loài động vật thuần hóa, gia súc, dê, cừu, lạc đà, và một số loài ngựa. Các giống khác nhau và chúng trông khác nhau nhưng đó là vì con người luôn tiến hành lai tạo có chọn lọc để thay đổi diện mạo của động vật. Nhưng về cơ bản thì chúng là cùng loài động vật. Ví dụ như sự khác nhau giữa bò sữa và bò thịt.

 

D: Họ có loại phương tiện giao thông nào không?

B: Ồ có. Loại phương tiện giao thông mà họ đã từng dùng đi vào truyền thuyết của thời đại bà như những tấm thảm ma thuật. (Tôi bật cười ngạc nhiên). Về cơ bản, họ có thể bay mà không có vấn đề gì, vì họ biết cách vận dụng năng lượng và trọng lực. Và vì vậy họ thực hiện hết việc di chuyển bằng cách bay. Nếu đôi khi họ muốn mang theo thứ gì đó mà không cần phải mang vác chúng, thay vì sử dụng năng lượng thêm để bay riêng từng cái, họ sẽ lấy một tấm thảm hoặc thứ gì đó mà cả người và đồ vật cùng ngồi lên và cùng bay.

 

D: À ha, giống như Nghìn Lẻ Một Đêm.

B: Đúng rồi. Họ đã học cách áp dụng năng lượng để làm nhiều việc, và bao gồm cả việc di chuyển trên bề mặt Trái Đất. Nếu họ chỉ đi một đoạn ngắn và không muốn dùng năng lượng, họ sẽ dùng động vật. Và vì họ có thể khai thác năng lượng này nên họ không cần phát triển ô tô hay máy bay. Cộng đồng thiên hà rất mừng về điều này. Năng lực này được xem là tốt nhất của chủng tộc của chúng ta. Và đó sẽ là một trong những đóng góp mà chúng ta có được cho cộng đồng thiên hà. Bởi vì các hành tinh khác đã phát triển thông qua việc sử dụng máy móc và phương tiện.

 

D: Giống như chúng ta đang có ở thời đại này.

B: Vâng. Và cộng đồng thiên hà có phần lo ngại rằng lần này chúng ta chưa phát triển được năng lực tâm linh nhưng họ biết những khả năng này đang chờ được phát triển. Và họ nhớ nền văn minh trước đã phát triển như thế nào. Nếu chúng ta không thành công trong việc khai thác năng lực tâm linh này, chắc chắn họ sẽ thúc đẩy chúng ta và giúp chúng ta “khám phá” ra nó, theo cách mà họ đã làm trong quá khứ. Loại năng lượng này được sử dụng chủ yếu cho vận chuyển cá nhân trên những quãng đường dài, và vận chuyển các khối đá, hoặc những thứ như vậy. Có những nhà tâm linh trong nền văn minh ngày nay có thể làm được điều này, nhưng họ đang ở những khu vực biệt lập với thế giới. Một số người ở sâu trong rừng rậm Ấn Độ. Nhưng năng lực nổi bật nhất thuộc về các Lạt Ma ở vùng núi cao Tây Tạng. Họ đã có thể bảo tồn nó vì họ ở những nơi rất biệt lập. Họ ít bị ảnh hưởng nhất từ sự sụp đổ của Atlanstis. 

 

D: Họ có gì để giải trí không?

B: Ồ có. Đó là nhu cầu cơ bản của con người. Tùy thuộc vào nền văn minh, và nền văn hóa riêng của họ. Ví dụ, ở Atlantis, một thứ phổ biến là một số người sẽ gắn các dải màu lên cánh tay của họ hoặc lên quần áo. Sau đó tất cả họ sẽ bay xung quanh để tạo thành các mô hình màu sắc rất đẹp với dải màu bay phía sau. Và bọn trẻ rất thích xem cái này. Họ làm bất cứ thứ gì họ có thể nghĩ ra. Họ có kịch và âm nhạc. Họ có xu hướng thích các buổi biểu diễn trực tiếp hơn nhưng nếu họ muốn xem thứ gì đó không có ở địa phương vào thời điểm đó, họ có thể điều chỉnh tâm linh đến nơi biểu diễn và xem nó bằng năng lực tâm linh. Nó có vẻ giống như TV ngày nay.

 

D: Có vẻ như họ đã phát triển về mặt tâm linh rất tốt.

B: Vâng, nhưng sự sụp đổ của Atlantis khiến họ rất sợ hãi. Tương đương với một chấn thương tâm lý. Giống như khi một cá nhân bị chấn thương tinh thần nghiêm trọng khi còn trẻ và nó ảnh hưởng đến suốt quãng đời còn lại của họ, trừ khi họ nhận thức được để vượt qua và giải quyết đó. Toàn bộ nhân loại cũng bị như vậy. Ngoài ra, cái cách mà Atlantis bị phá hủy, cách mà tâm linh ở nguồn bị phá hủy, nó khiến cho mọi người rơi vào trạng thái kiệt sức tạm thời về tâm linh. Nó giống như vô tình ta thấy một vụ nổ quá gần và mắt bị mù tạm thời.

 

D: Và điều này ảnh hưởng đến nhân loại trong nhiều thế hệ.

B: Vâng. Khả năng tâm linh vẫn còn đó, nó chỉ bị tê liệt một chút. Rồi nó dần dần bắt đầu có cảm giác trở lại. Và không mất nhiều thời gian như ta nghĩ. Nhưng có thể nhân loại nói chung đã ghi nhớ điều này trong tiềm thức và họ tránh việc phát triển năng lực tâm linh trong vài nghìn năm vì sợ họ sẽ bị thiêu đốt một lần nữa.

 

D: Điều này hợp lý. Chà, họ ở trong hình thái phát triển đó lâu chưa?

B: Vâng, đó là động lực chính cho nền văn minh của họ. Họ sử dụng đá thạch anh để tập trung một số loại năng lượng nhất định để liên lạc với cộng đồng thiên hà. Họ có thể làm điều đó về mặt tâm linh nhưng để giúp khuếch đại năng lượng tâm linh thì họ phải dùng một số loại đá thạch anh đặc biệt. Khoa học của họ về đá thạch anh rất tiến bộ.

 

D: Cô nói họ sử dụng để liên hệ với cộng đồng thiên hà?

B: Vâng, để liên lạc tầm xa. Họ sử dụng đá thạch anh thay vì lấy đi năng lượng của mọi người từ năng lực tâm linh. Vì không phải tất cả cộng đồng thiên hà đều hiểu với cách này, nó giống như ta đang nói chuyện với một người khiếm thính. Ta phải sử dụng một hình thức khác để giao tiếp.

 

D: Và họ có thể hiểu cách giao tiếp qua đá thạch anh?

B: Vâng. Và họ sẽ sử dụng năng lượng được tạo ra từ đá thạch anh để tương tác với cộng đồng thiên hà. Năng lượng này bổ sung và tương thích với cả nền văn minh của họ và các nền văn minh khác nhau của cộng đồng thiên hà.

D: Một người có thể làm điều này hay cần cả một nhóm người?

B: Một người cũng có thể làm điều đó vì các tinh thể đá thạch anh này có thể hút nhiều loại năng lượng và các trường năng lượng khác nhau của Trái Đất. Chẳng hạn điện từ trường, trọng lực, ánh sáng mặt trời, và những thứ khác. Tùy thuộc vào loại năng lượng mà các tinh thể đá thạch anh này hút vào sẽ được dùng cho các mục đích khác nhau. Có nhiều dạng đá thạch anh khác nhau cho các mục đích khác nhau. Và một số loại đá thạch anh được sử dụng đặc biệt cho một số loại năng lượng nhất định.

 

D: Chúng có được chạm khắc hoặc tạo hình theo một kiểu nhất định nào không?

B: Cấu trúc phân tử của chúng, ma trận, mạng tinh thể của cấu trúc phân tử sẽ phải được thiết kế theo một cách nhất định. Và nhiều khi hình dạng bề mặt cũng sẽ ảnh hưởng. Nhưng họ bắt đầu với cấp độ phân tử và làm điều tương tự như cách họ làm với các khối đá. Họ thay đổi trường năng lượng để có thể thiết kế lại mạng tinh thể của các phân tử để nó có thể tập trung năng lượng theo một cách nhất định. Rồi sau đó thiết lập lại các trường năng lượng cho nó.

 

D: Vậy đây là cách họ tạo các hình dáng nhất định cho các mục đích khác nhau?

B: Không phải hình dáng! Mà là cấu trúc bên trong. Cấu trúc phân tử của đá thạch anh. Và sau đó, vâng, họ sẽ thay đổi bề mặt của đá thạch anh để có hình dáng mà nó cần phải có. Nhưng điều quan trọng trước hết là cấu trúc phân tử bên trong phải chính xác, không thì ta có thể tạo ra rất nhiều hình dạng mà không hiệu quả.

D: Tôi tưởng nó có liên quan gì đó đến các mặt hoặc hình dạng khác nhau.

B: Đầu tiên phải có cấu trúc phân tử chính xác. Giống như cấu trúc của một bông tuyết, mà ta phải chuyển nó thành các mức năng lượng vô hạn. Và phải làm tất cả những hình dạng này một cách chính xác nếu không sẽ không mang lại hiệu quả tốt.

 

D: Kích thước lớn bé của viên đá thạch anh có quan trọng không?

B: Tùy vào việc nó được sử dụng để làm gì thì ta cần biết nó lớn như thế nào hoặc hình dạng của nó như thế nào. Nhưng mối quan tâm chính vẫn là cấu trúc phân tử. Và họ có thể kiểm soát hình dạng phân tử của những tinh thể này, đó là lý do tại sao khoa học tinh thể của họ tiến bộ như vậy. Và lý do vì sao họ có thể sử dụng đá thạch anh cho nhiều mục đích khác nhau. Vì chúng có cấu trúc phân tử được kiểm soát cụ thể, cũng như kiểm soát được hình dạng và kích thước của chúng.

 

D: Tôi đã luôn nghĩ kích thước càng lớn thì càng mạnh.

B: Không cần thiết. Có một tinh thể mà có thể tập trung một loại năng lượng đặc biệt chỉ dài khoảng 7 centimet (3 inches) và rất mảnh. Nó dạng thấu kính, nhọn cả hai đầu. Và nếu ta nhìn kỹ, nó có hình dạng của sao năm cánh hoặc giống như thế. Và nó chỉ rộng khoảng 3 phân (1/8 inches) ở chỗ to nhất. Nó rất mảnh nhưng lại là một tinh thể mạnh mẽ vì loại năng lượng mà nó hút được. Tôi không tìm thấy thông tin về cách nó được sử dụng để làm gì nhưng tôi có thấy hình dạng của tinh thể này.

 

D: Tôi hiểu. Sau đó cần phải biết năng lượng mà ta muốn và những năng lượng khác nhau thì để làm những việc gì.

B: Chính xác. Tôi nghĩ bà đã bắt đầu hiểu ra. Họ có các tinh thể khác nhau để tập trung các loại năng lượng khác nhau cho các mục đích khác nhau. Ví dụ, họ có một số loại đá thạch anh có thể tập trung tia vũ trụ, bức xạ cực tím và ánh sáng các ngôi sao để tạo ra ánh sáng vào ban đêm. Và những tinh thể này cũng có thể sử dụng nhiệt hồng ngoại từ cơ thể để tạo ra ánh sáng vào ban đêm. Các nhà khảo cổ học của bà đã phát hiện ra một số các tinh thể này ở rừng rậm Trung Mỹ. Chúng đã không được duy trì trong nhiều thế kỷ nhưng vẫn phát sáng vào ban đêm, nhưng không rõ ràng như trước đây. Đối với các nhà khảo cổ học thì chúng chỉ là những quả cầu đá đơn giản. Họ không hiểu chúng dùng để làm gì hoặc hoạt động như thế nào vì đây là một loại đá thạch anh chuyên dụng. Họ đã tìm thấy những quả cầu có kích thước khác nhau. Và đã có những tin đồn về việc chúng phát sáng vào ban đêm. Đó là lý do tại sao có thể tìm thấy chúng ở khắp mọi nơi. Những nơi họ tìm thấy, chúng được sử dụng để cung cấp ánh sáng vào ban đêm. Giống như hầu hết các nền văn minh khác, cuộc sống vẫn diễn ra vào ban đêm và ta cần một nguồn ánh sáng nhân tạo.

 

D: Có giống như những ngọn đèn đường khổng lồ chiếu sáng các thành phố không?

B: Vâng. Đèn đường, đèn nội thấy, đèn chiếu sáng, tùy loại ánh sáng cần thiết. Và cũng có những loại đá thạch anh tỏa nhiệt làm ấm ngôi nhà. Vì vậy họ không phải chặt phá rừng để đốt lửa. Thay vào đó họ có thể sử dụng những tinh thể này và để gỗ trong các khu rừng làm đồ nội thất, hoặc đơn giản là để phát triển rừng thành nơi cung cấp oxy cho không khí.

 

D: Họ sử dụng loại nào cho ánh sáng trong gia đình?

B: Các viên đá bi. Nhiều kích cỡ. Và họ đã tìm thấy chúng ở mọi kích cỡ ở Trung Mỹ. Có thể bà chỉ nghe đến những cái lớn, nhưng họ cũng tìm thấy những viên nhỏ có kích thước bằng quả cầu bowling hoặc nhỏ hơn một chút, có thể cầm bằng hai tay.

 

D: Đó là đá nhưng cô vẫn gọi chúng là đá thạch anh?

B: Như tôi đã nói, các nhà khoa học của bà gọi chúng là đá vì chúng xuất hiện với hình dạng viên đá nhưng chúng là một loại đá thạch anh chuyên dụng.

D: Tôi nghĩ đá thạch anh mà cô nói là loại có thể nhìn xuyên qua.

B: Một số nhìn được còn một số thì không. Chúng được gọi là đá thạch anh không phải vì hình dạng bên ngoài mà đơn giản là vì cấu trúc phân tử của chúng. 

D: Tôi hiểu. Vậy những quả cầu nhỏ được dùng để chiếu sáng ngôi nhà?

B: Đúng. Có một cái bệ nhô ra từ tường để đặt các quả cầu. Hoặc một loại giá đỡ trên trần nhà giống như để đặt đồ trang sức bằng đá của bà. Có thể nói nó sẽ trông như thế này, nhô ra khỏi trần nhà, nơi họ đặt một quả cầu này, hoặc nhiều hơn, tùy vào kiểu sắp xếp mà họ muốn.

 

D: Đá thạch anh dùng để sưởi ấm có giống như vậy không?

B: Chúng có cấu trúc khác và vì vậy xuất hiện với hình dạng khác. Chúng có hình dáng gần như kiểu bà hiểu về đá thạch anh vậy. Và chúng có nhiều màu sắc khác nhau tùy theo cách họ muốn để trang trí nội thất trong nhà. Và họ có thể làm một điều với những quả cầu ánh sáng mà bà chưa từng nghĩ tới. Vì các quả cầu có các kích cỡ khác nhau, họ tìm ra một số quả có kích thước rất nhỏ với chiều ngang chỉ từ một đến hai inch (3 đến 5 centimet). Và họ làm thành những thứ rất đẹp mắt để trang trí cho ngôi nhà vừa là nguồn cung cấp ánh sáng.

 

D: Có một điều có thể đi ra khỏi Atlantis nhưng nó gợi lên điều gì đó trong cuốn sách tôi đã viết về Chúa Jesus trong He lived at Qumran (Jesus and the Essenes). Họ có một nguồn sáng bí ấn. Có vẻ giống thế này. Cô có biết điều này không?

B: Có vẻ như nguồn sáng là từ các đá thạch anh còn sót lại từ đầu khi nó được truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác. Vì họ không còn kiến thức để tạo ra nhiều thứ này nữa nên họ rất giữ gìn chúng.

 

D: Họ nói rằng họ đến từ Các thế giới Cũ, những người đã sống rất nhiều năm trước đó. Có nhiều thứ đến từ họ.

B: Vâng. Chúng được truyền lại và sử dụng từ thế hệ này sang thế hệ khác. Và họ truyền lại kiến thức về cách duy trì những tinh thể này vì chừng nào họ còn duy trì được thì thực tế là chúng còn có thể tạo ra ánh sáng mãi mãi. Bảo trì chúng cũng đơn giản.

 

Tôi đã làm việc với Phil trong nhiều năm và thông tin anh ấy cung cấp đã được đưa vào nhiều cuốn sách của tôi. Thay vì đến Thư viện Tâm linh, anh ấy đã thu thập thông tin từ Hành tinh Ba ngọn tháp, nơi dường như là một kho lưu trữ tất cả kiến thức. Thường thì một nhóm gồm mười hai thực thể sẽ cung cấp các mảnh thông tin bị mất hoặc anh ấy sẽ được xem các khung cảnh và cố gắng giải thích với sự trợ giúp của các thực thể này.

Chúng tôi đã truy cập thông tin này bằng cách sử dụng phương pháp thang máy, hơn là phương pháp đám mây đã rất hiệu quả với phần lớn các đối tượng nghiên cứu của tôi. Phil sẽ hình dung anh đang ở trong một thang máy trong một tòa nhà văn phòng và sẽ dừng lại ở tầng thích hợp để có thể truy cập vào bất kỳ thông tin nào mà chúng tôi đang tìm kiếm. Trong trường hợp này chúng tôi đã thảo luận về khả năng tìm thấy thứ gì đó về Atlantis. Không quan trọng là dùng phương pháp gì nhưng có thể truy cập được thông tin mới là phần quan trọng.

 

Thang máy đã dừng và tôi hỏi anh ấy xem anh ấy thấy gì khi cửa mở.

P: Có đèn sáng lung linh. Đó là năng lượng ở cấp độ mà chúng ta đang làm việc. Và tôi đi xuyên qua ánh sáng. Tôi có thể thấy xuất hiện một tàu bay, hoặc một con tàu đang bay, bay trên cánh đồng cỏ xanh. Nó có hình dạng hơi nhọn ở phía trước và bầu dục hơi hướng về phía sau. Và đủ chỗ cho hai người ngồi. Có những con tàu khác trên bầu trời có nhiều chỗ hơn. Ở phía xa từ chỗ của tôi, một thành phố lấp lánh dưới ánh mặt trời. Đây là một trong nhiều thành phố vào thời này.

 

D: Anh có biết chúng ta đang ở đâu không?

P: Điều này đã thảo luận trước rồi. Các câu hỏi liên quan đến thời gian trên Trái Đất. Còn đây chỉ đơn thuần là một thành phố trên cái mà lúc đó được gọi là lục địa Atlantis. 

Có vẻ mâu thuẫn khi anh ta nhìn thấy tàu bay trong khi Brenda không nhìn thấy những thứ này. Như đã nói, nền văn minh này tồn tại hàng nghìn năm, trải qua nhiều thay đổi và tiến bộ. Vào thời điểm này, rõ ràng họ đã phát triển các thiết bị cơ khí và chuyển sang lĩnh vực công nghệ. Chúng tôi cũng đã phát hiện ra những thay đổi khác.

 

D: Anh có thể cho biết chiếc tàu bay đó được làm bằng gì không?

P: Nó là hợp kim nhôm, rất giống với hợp kim đang được sử dụng ngày nay.

D: Anh có thể nói sức mạnh của nó đến từ đâu không?

P: Bằng cái được gọi là sức mạnh đá thạch anh. Có những tia năng lượng tinh thể trên đất liền hướng tới nhiều nơi khác nhau của lục địa. Và con tàu này đơn thuần là tự sắp xếp trên tia này và được chiếu dọc theo nó. Tương tự như khái niệm về đường cao tốc đang được sử dụng trên khắp đất nước của bà ngày nay.

 

D: Cũng có những con tàu rời hành tinh hoặc du hành trong không gian?

P: Vâng, tuy nhiên, chúng không được làm theo kiểu này. Có những người được phép có năng lực này. Tuy nhiên, họ là các linh mục hoặc các linh mục cấp cao, được liên lạc với những người thuộc các ngôi sao. Đây không phải trải nghiệm phổ biến trong người dân. Những người có tư cách đạo đức và hiểu biết cao nhất được phép trải nghiệm điều này như một phần của quá trình học hỏi và tiến hóa tâm linh của họ. Đó không phải là kiểu trải nghiệm để giải trí. Đó là một trải nghiệm để học tập.

 

D: Ngày nay liệu còn có những phần nào của lục địa nguyên thủy vẫn tồn tại trên cạn không?

P: Các phần lục địa của Atlantis thực sự đang trồi lên trở lại, và một lần nữa sẽ trồi lên trên bề mặt. Tuy nhiên tại thời điểm đó không có cái gì được gọi là các phần của mặt đất khô hạn ban đầu. Không có gì cụ thể.

D: Tôi đã từng nghe kể rằng một phần của nước Mỹ là từ Atlantis.

P: Điều đó không chính xác như cách chúng ta nhận thức. Bà hỏi về vùng đất thuộc về Atlantis vĩnh viễn, trong khi toàn bộ lục địa nước Mỹ trên thực tế là một phần của đáy đại dương lúc đó.

 

D: Anh có biết Atlantis ban đầu nằm ở đâu trên bản đồ địa lý của chúng ta ngày nay không?

P: Nó ở Đại Tây Dương. Có những khu vực tại thời điểm đó nằm trên và nằm dưới nó. Có những khu vực ngày nay nằm trên mặt đất vào thời điểm đó rồi bị chìm xuống trong một thời gian, kể từ đó được hình thành lại. Có những khu vực vào thời điểm đó bị ngập nước giờ đã trồi lên trên mặt đất. Đã có nhiều sự thay đổi trên Trái Đất kể từ thời kỳ đó. Nhiều khi là cái này hay cái khác, là đất liền hay đại dương.

 

D: Vậy phần lớn lục địa bây giờ đang ở dưới nước.

P: Đúng rồi.

D: Phần còn lại của thế giới thì sao? Atlantis không thể là lục địa đông dân duy nhất.

P: Có nhiều nền văn minh khác nhau của các dân tộc ở trong một khu vực cụ thể. Một cấu trúc xã hội, không khác với những gì ta có trên hành tinh này nay. Có nghĩa là có nhiều kiểu và tầng lớp khác nhau. Có những người thuộc tầng lớp lao động thấp kém hoặc nghèo nàn. Và sau đó nói theo khía cạnh kinh tế là tầng trung và thượng lưu.

 

D: Nhưng có những lục địa khác ngoài Atlantis?

P: Chính xác. Có những khu vực, không phải lục địa, theo nghĩa là chúng được đặt hoặc gán cho một tên hoặc địa điểm cụ thể. Vào thời điểm đó, khu vực có dân số hàng đầu được gọi là “Atlantis”. Tuy nhiên, cũng không chính xác khi nói rằng đó là khu vực duy nhất đông dân vào thời điểm đó. Đó là nơi trưng bày hoặc trung tâm của nèn văn minh vào thời điểm đó.

 

D: Các khu vực khác không có tên.

P: Chính xác. Không cần thiết phải kết hợp những thứ mà sau này thế giới gọi là “chính quyền thế giới”

D: Họ có tiến bộ về văn hóa như lục địa Atlantis không?

P: Có những nơi mà công nghệ có phần vượt trội hơn. Tuy nhiên, về mặt đạo đức, không ai vượt qua được khu vực Atlantis. Đó là thành tựu đỉnh cao của nền văn minh vào thời điểm đó. Vào thời điểm đó trên hành tinh, nó là hình ảnh thu nhỏ của công cuộc tìm kiếm sự thật .

 

D: Phải chăng loài người đã tồn tại một thời gian dài khi Atlantis phát triển đến mức độ này?

P: Đã có nhiều thế hệ trước đây. Sự tiến hóa của các biểu hiện tâm linh ở mức độ cao, thậm chí cao hơn cho đến nay.

 

D: Tôi đã tự hỏi đây có phải là sự tiến hóa cao nhất mà con người đạt được vào thời điểm đó hay không.

P: Đúng rồi, và từ dạo đó. Đối với tư cách đạo đức trên hành tinh của bà ngày nay vẫn còn một khoảng xa nữa để đạt đến đỉnh cao của thành công.

D: Tôi đã nghĩ có thể có các nền văn minh khác trước đó mà chúng ta chưa biết.

P: Thực sự có những nền văn minh và lục địa khác trước văn hóa Atlantis. Tuy nhiên, không có ai vượt qua được những gì được tìm thấy ở Atlantis thời đó, tôi nói một cách nghiêm túc từ quan điểm đạo đức và tư cách.

 

D: Vậy có nền văn minh nào mà đã rất phát triển rồi lại bị sụp đổ trước khi lục địa Atlantis hình thành không?

P: Có, giống như cát của sa mạc đã làm thay đổi vận mệnh của con người. Vì luôn có những tiến bộ sẽ làm ưu việt nền văn hóa đến một mức độ khác với những nền văn hóa còn lại. Qua nhiều hình thức có thể được coi là “bất hạnh” vì những nền văn hóa này dường như không bao giờ thiết lập được một chỗ đứng vững chắc so với các nền văn minh tại thời điểm đó. Và do đó liên tục có sự sụp đổ rồi xây dựng lại rồi lại sụp đổ. Cho đến khi đột nhiên có những tiến bộ vượt bậc như của lục địa Atlantis. Trước đó cũng đã có nhiều nền văn hóa tiến bộ hơn về mặt tinh thần của Atlantis. Tuy nhiên, không có gì xảy ra trong bối cảnh toàn bộ dân số. Có những cá nhân ở các nền văn hóa khác thông qua sự siêng năng và rèn luyện đã đạt đến mức độ nhận thức đó, cao hơn người dân của Atlantis. Tuy nhiên, ở đây chúng ta đề cập đến nhận thức chung của mọi người. Có nghĩa là, văn hóa hay người dân nói chung đã đạt đến vùng nhận thức cao. Và có những nền văn hóa trước người Atlantis có tính chất đạo đức cao hơn nhưng lại không có cùng loại hình văn hóa hoặc sự liên kết về tâm linh. Nó mang tính cá nhân hơn nhiều.

 

D: Nhưng mỗi lần nhân loại phải bắt đầu lại từ một cấp độ rất thấp?

P: Luôn có những người có nhiệm vụ bảo vệ kiến thức, vì đó là một bí mật được bảo vệ một cách đáng ghen tị. Kiến thức được bảo vệ với nhiều sự tôn kính trang nghiêm. Tuy nhiên, không phải ai cũng tiếp cận được. Và sẽ luôn có những người có tiêu chuẩn đạo đức cao hơn, là những người giữ gìn kiến thức.

 

D: Vậy Trái Đất đã thay đổi, các lục địa trỗi dậy và biến mất, trước thời của Atlantis.

P: Chính xác. Đó là vì nhiều trận đại hồng thủy tự nhiên trên hành tinh. Trong khoảng thời gian đó, Trái Đất vẫn đang điều chỉnh và ổn định một cuộc sống lâu dài và thịnh vượng hơn. Trái Đất thời điểm đó có phần hơi trẻ hơn bây giờ và còn nhiều bất ổn hơn.

 

D: Các nhà khoa học của chúng tôi có xu hướng nghĩ rằng không có sự xuất hiện của con người trong những ngày đầu.

P: Không phải vậy, vì đã có những người trong những ngày mà các nhà khoa học tin là hoàn toàn không có sự sống. Tuy nhiên, họ đơn giản là không có quan điểm nhận thức cần thiết để xác nhận sự tồn tại của những người này. Vì với mỗi sự thay đổi, những người tồn tại trước đó đều bị xóa sổ, đến nỗi nền văn hóa của họ bị biến mất không dấu vết. Không phải bản thân các dân tộc bị tàn sát đến mức không còn người, mà là không còn dấu vết nào về thành tựu của họ. Đơn giản là vì sự tàn phá của các trận đại hồng thủy kéo theo sự thay đổi của Trái Đất.

 

D: Vậy thì luôn có một số người sống sót.

P: Chính xác. Vì họ luôn biết sự thay đổi sắp xảy ra. Và những người đã được hòa hợp và có nhận thức sẽ chuẩn bị, và sẽ sống sót và tiếp tục. Luôn có mức độ nhận thức chỉ ra rằng thành tựu lớn nhất có thể đạt được trong lịch sử nhân loại là những gì ở thời hiện tại. Điều này đã trở nên phổ biến trong suốt lịch sử loài người. Có rất nhiều nền văn minh trước đó không may có cùng quan điểm này. Đó chỉ là bản chất của con người.

 

Tôi đã những buổi hồi quy về những thời kỳ mà toàn bộ các nền văn minh đã bị phá hủy bởi những thay đổi mạnh mẽ ủa Trái Đất. Đôi khi bởi sóng thần, đôi khi bởi núi lửa phun trào tạo ra những bức tường bùn và mảnh vụn. Tôi đã được biết rằng những điều này có trước Atlantis và nhân loại không hề biết về những thành tựu tiến bộ của họ. Các nhà khoa học không có hồ sơ về chúng vì bất kỳ bộ hài cốt nào đều được chôn dưới nước hoặc các ngọn núi của Trái Đất. Thế giới của chúng ta giống như một bà già không ngừng nghỉ và lúc nào cũng quay tròn.

 

Tôi trở lại với những gì Phil đang quan sát.

D: Anh nói anh có thể thấy một thành phố ở xa?

P: Chính xác. Những người giữ kiến thức đang sống hoặc xuất phát từ thành phố này. Các Đức Chúa Trời Elohim (tiếng Hebrew - đạo Do Thái) của người xưa, những người gìn giữ các quy luật vật lý đạo đức của sự thật. Đó là hình thái cao nhất của nhận thức về các quy luật tự nhiên và vật lý của loài người, kết hợp với nhận thức tâm linh.

 

D: Vậy những người có cái gọi là năng lực tâm linh này chỉ là một số người trong toàn bộ dân số?

P: Không phải vậy, người dân ở thành phố này đã có nhận thức cao. Như thể bản thân thành phố  này chứa đựng một loại năng lượng nào đó, dường như nâng cấp những người sống ở đây lên những tiềm năng lớn hơn nhiều so với những người bình thường ở nơi khác trên đất nước.

D: Điều gì khiến cho thành phố này tỏa sáng?

P: Đó là từ các tinh thể tự nhiên, từ các vật liệu xây dựng cấu thành nên. Nó giống như thể bê tông mà ngày nay thế giới của bà đang sử dụng là một dạng đá thạch anh kết tinh.

 

D: Anh đang ở thành phố nơi anh có thể quan sát xung quanh?

P: Có một thái độ gì đó hơi miễn cưỡng khi đi gần thành phố. Giống như tôi là người không có năng lượng cao nhất và không được phép đi vào, vì nó sẽ gây ra thiệt hại đáng kể cho toàn thể vật chất và tinh thần. Mức năng lượng của thành phố này cao đến mức nó sẽ quá tải cho những người không quen với kênh năng lượng này. Và do đó nó có một biện pháp phòng ngừa gì đó mà chúng ta thấy được từ xa. Vì nguồn năng lượng quá mạnh để tiếp cận tại thời điểm này.

 

D: Tôi trân trọng những điều anh đang nói. Chúng tôi sẽ không làm bất cứ điều gì có hại cho anh ở bất kỳ hình thức nào. Anh vẫn nhận được thông tin bằng cách quan sát từ xa?

P: Chính xác. Có những người nhận thức được sự hiện diện của chúng ta trên vành đai, và có thể truyền thông tin này cho chúng ta mà không gây ra bất kỳ sự xáo trộn vật lý nào. Cũng có những người nhìn thấy trong tâm trí của họ rằng có điều gì đó cần học được từ sự tiếp xúc này. Nên họ sẽ đi đến thành phố này theo một thế lực vô hình nào đó. Ở đó, họ sẽ cảm nhận bằng trực giác mối liên hệ với những người từng là Người Quan sát Sự thật. Và với những người đã liên lạc với các cá nhân này. Và sự hiệp thông sẽ được tiến hành, xác lập sự thật cho những người đi tìm kiếm.

 

D: Nhưng chúng ta thực sự đến từ tương lai. Họ có thường nói chuyện với những người đến từ những thời điểm khác nhau không?

P: Luôn có khả năng bắc cầu được gọi là rào cản thời gian, vì theo nghĩa chân thực nhất thì không có rào cản nào như vậy. Luôn có thể liên hệ với những người ở bậc cao hơn này một cách đơn thuần hoặc bằng suy nghĩ. Không có rào cản cho suy nghĩ. Phần lớn họ hài lòng khi bà cố gắng tiếp cận, vì những người ở trình độ tư duy cao hơn cho phép bà làm điều này. Vì nếu không phải như vậy thì nó đã không được phép.

 

D: Vâng, tôi luôn tìm kiếm kiến thức. Và chúng ta lùi lại một chút để anh cảm thấy an toàn và được bảo vệ, tôi muốn hỏi anh vài câu về thành phố.

P: Sẽ có kiến thức an toàn cho phương tiện (ám chỉ cơ thể của Phil/thân chủ) mà chúng ta tham gia, và cho sứ mệnh chung, như bà thường gọi. Đó là đưa thông tin này chuyển tiếp đến khoảng thời gian của bà.

D: Nếu năng lượng của thành phố này mạnh như vậy, những người không sống trong thành phố sẽ ra sao? Họ có được phép vào thành phố không?

P: Nhưng ta đã nói trước đó, có những người không thể đến gần thành phố. Tuy nhiên, mức năng lượng cao đến mức theo trực giác họ sẽ không tiến đến gần được, vì họ biết rằng đây là khu vực vượt quá giới hạn. Nhận thức về điều đó ở cấp độ cao hơn sẽ cho ta biết họ không nên tiếp cận sâu hơn nữa để không gây hại cho chính mình. Đó là một nhận thức bẩm sinh và trực quan. Không cần có lính canh hay trung tâm điều hành, vì những người thích hợp khi nhận thức được điều này sẽ không cảm thấy cần phải quay đi. Đó là một cơ chế an toàn tự động, sẽ loại bỏ những người không có bản chất cao hơn.

 

D: Đây có phải là thành phố duy nhất thuộc loại này tồn tại vào thời điểm đó không?

P: Đó là một trong nhiều thành phố. Mỗi thành phố có đặc điểm độc đáo trong năng lượng cụ thể. Kiến thức và trình độ của người dân cũng có phần độc đáo riêng. Tuy nhiên, các thành phố nói chung đều rất giống nhau ở chỗ cùng một kiểu, các mức năng lượng phổ biến trong suốt.

D: Vậy mỗi thành phố này được sử dụng cho các mục đích khác nhau?

P: Chính xác, có các yếu tố vật lý, các yếu tố của tính cách chẳng hạn. Và có những nhận thức về bản chất tâm linh, các yếu tố tâm linh. Có những thành phố sẽ tích hợp các yếu tố.

 

D: Loại thành phố này được sử dụng cho mục đích gì?

P: Đây là loại về sức khỏe và bản chất, hoặc nhận thức về sự kết hợp giữa thể chất và tinh thần để duy trì sức khỏe và cân bằng của nhận thức về thể chất và tinh thần.

 

D: Họ có cung cấp cho anh những thông tin về các loại hình xây dựng không? Anh nói chúng được làm từ tinh thế.

P: Trong cấu tạo có các bột có tính chất kết tinh, dù trông như thể là các tinh thể riêng biệt. Giống như tòa nhà được làm từ các vật liệu đá thạch anh, tòa nhà giống như một bộ phận tiếp nhận các tinh thế.

D: Ban đầu tôi nghĩ nó được làm hoàn toàn từ những viên đá thạch anh khổng lồ.

P: Không phải vậy, chúng có bản chất dạng bột, như thể các hạt riêng lẻ có tính chất kết tinh.

 

D: Dù sao tôi cũng không nghĩ rằng anh có thể tìm thấy những tinh thể lớn đến vậy. Nhưng bột này được trộn với thứ gì đó để làm thành các bức tường?

P: Chính xác. Chúng được trộn với một thành phần cơ bản hoặc vữa để kết dính với nhau thành thể rắn. Chúng được đổ ở dạng bê tông và để đông cứng. Chúng có kiểu tự sưởi với năng lượng từ nhiệt độ của ánh nắng mặt trời chiếu lên vào giữa trưa.

 

D: Các tòa nhà có lớn không?

P: Có những công trình có thể lên đến vài chục tầng, có lẽ ba mươi tầng, nếu cần thiết. Có kiến thức cho việc xây dựng những tòa nhà này. Các công trình thương mại và công nghiệp, rồi không gian văn phòng. Các lĩnh vực mà kiến thức và thông tin được đồng hóa và phân phối, nhiều như bà đang có trong xã hội ngày nay.

 

D: Vậy tất cả các tòa nhà trong thành phố đều được xây từ cùng một nguyên liệu?

P: Cả thành phố là một thể duy nhất, để toàn bộ thành phố và những cư dân bên trong được bao phủ bởi năng lượng này.

D: Nhưng các thành phố bình thường tren hành tinh không được xây dựng từ vật liệu này?

P: Các thành phố nhỏ hơn được xây dựng bằng các vật liệu thông thường như đất sét và đá và gỗ vốn rất phổ biến thời kỳ này.

 

Điều này có vẻ giống với thành phố mà Brenda đã nói.

D: Điều đó giải thích tại sao thành phố này lại tạo ra một mức năng lượng khác.

P: Chính xác. Giống như bản thân thành phố phản ánh tinh thần tâm linh cao hơn của toàn bộ cư dân.

 

Anh ta mô tả các đồ nội thất, nhưng chúng được làm bằng vật liệu tương tự chúng ta ngày nay. Cũng không có gì khác thường về con người và quần áo của họ, ngoại trừ việc họ chủ yếu mặc áo chẽn hoặc áo choàng.

P: Bản thân việc chiếu sáng được thực hiện với năng lượng từ đá thạch anh, nên các tinh thể để chiếu sáng sẽ phát ra năng lượng ánh sáng, nhưng ánh sáng có màu hơi xanh. Vào thời điểm đó, có những tinh thể khi bị kích thích bởi năng lượng vũ trụ sẽ phát ra hoặc chuyển năng lượng đó thành ánh sáng vật lý. Nó đơn giản giống như bộ chuyển đổi năng lượng.

D: Có phải sàn và tường cũng làm bằng vật liệu đá thạch anh?

P: Chính xác. Như thể toàn thành phố được xây dựng bằng vật liệu này.

 

D: Có phương tiện nào khác ngoài con tàu anh đã thấy trên bầu trời?

P: Có nhiều phương tiện dành cho việc di chuyển. Nhiều kiểu tiện ích, trái với bản chất của việc vận tải. Trong xây dựng và xây dựng lại, có những phương tiện cần thiết để vận chuyển các tải trọng lớn của vật liệu đi một đoạn xa.

 

D: Những phương tiện mà anh nói được sử dụng cho vận tải trông như thế nào?

P: Nhìn bề ngoài có thể được mô tả như một chiếc tàu con thoi. Ý tôi là giống như con tàu hai chỗ ngồi mà tôi đã mô tả trước đó. Nó có hình thon kiểu quả trứng khi nhìn từ bên dưới và hơi lớn hơn ở phía sau so với phía trước. Các chỗ ngồi ở phía trước. Có chỗ để quan sát khu vực xung quanh, bên dưới và bên trên. Vào thời điểm đó, không có nhu cầu vận tải cơ học ma sát như thế giới ngày nay. Chủ yếu dựa vào tính chất hấp dẫn. Năng lượng này được cung cấp bởi các tinh thể. Cần phải tăng năng lượng đầu ra để bù đắp cho tải trọng. Điều này có thể đến từ các tinh thể truyền động để kết hợp các năng lượng đầu ra, nhằm có đủ tải trọng để đẩy hoặc kéo.

 

D: Ý anh là nó phải có nhiều đá thạch anh nhỏ tùy vào tải trọng mà nó phải kéo hoặc đẩy đúng không?

P: Chính xác. Có nhiều loại đá thạch anh phổ biến được sắp xếp để tổng năng lượng của chúng là bội số của một dạng duy nhất. Nhìn chung những tinh thể này là tự nhiên. Tuy nhiên, chúng được sản xuất theo một đặc điểm nhất định để có thể định hướng được sản lượng năng lượng của chúng.

 

D: Anh nói những thứ này được cấp năng lượng bởi các tia năng lượng được chiếu ra từ một nơi nào đó giống như đường cao tốc?

P: Chính xác. Với các chuyến vận tải đường dài, có các cột mốc năng lượng đá thạch anh. Một bộ tản nhiệt năng lượng đá thạch anh sẽ được căn chỉnh sao cho đường dẫn đến một cột mốc khác đặt ở một điểm xa nào đó. Sau đó nó chỉ đơn giản là công việc sắp xếp thủ công sao cho tàu hoặc thiết bị vận chuyển đi dọc theo các cột mốc năng lượng này. Và sau đó được điều khiển hoặc đẩy dọc theo cột mốc. Điều này là cần thiết để chuyển hướng năng lượng, để một người có thể tiến tới hoặc đi lùi lại, đến điểm này và điểm khác. Nó chỉ đơn giản là vấn đề sắp xếp lại các tinh thể, các đơn vị đẩy, sao cho lực đẩy đi theo hướng này hay hướng kia. Các chùm tia hoặc cột mốc đủ rộng để nhiều tàu có thể sử dụng và có thể di chuyển theo các hướng ngược nhau. Đó không phải là các chùm tia hẹp và mảnh như ta từng hiểu mà là một khoảng cột mốc rộng rãi.

 

D: Vậy những cột mốc này được đặt ở nhiều nơi trên hành tinh?

P: Không có quá nhiều trên hành tinh, vì kiến thức và nhận thức cần thiết để sử dụng loại hình vận chuyển này không phổ biến trên toàn bộ hành tinh. Nó được đặt ở khắp lục địa, tại nhiều điểm chiến lược hoặc quan trọng khác nhau, không phải ngẫu nhiên. Vì có những khu vực cần những chùm tia như vậy, và các khu vực khác thì không. 

 

D: Vậy các phương tiện trong thành phố được vận hành khác nhau?

P: Trong thành phố có sẵn năng lượng nên không cần cột mốc hoặc chùm tia. Năng lượng có sẵn trong bầu không khí xung quanh hoặc năng lượng xung quanh đủ mạnh để khiến những con tàu này có thể bay theo bất kỳ hướng nào mà nó muốn.

D: Chúng có thể dùng năng lượng từ các toà nhà đá thạch anh và từ thành phố.

P: Chính xác.

D: Và nếu muốn đi ra khỏi thành phố thì phải dùng các loại phương tiện khác.

P: Chính xác.

 

D: Còn về thông tin liên lạc trong thành phố thì sao?

P: Là thần giao cách cảm. Không cần có điện thoại theo ý nghĩa mà chúng ta đang có. Các cư dân có khả năng thần giao cách cảm một cách tự nhiên, và họ nhận thức được, và có thể giao tiếp với bất kỳ ai họ muốn bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, cũng có nhưng thứ được gọi là “máy móc”, những thứ gần như là máy tính của bà. Đây là các thiết bị phân phối và tích lũy kiến thức và thông tin. Chúng được dùng chủ yếu trong thành phố, để truyền thông tin chính xác hơn.

 

D: Con người có thể giao tiếp trong khoảng cách xa bằng thần giao cách cảm không?

P: Khá chính xác. Có những người có thể giao tiếp giữa các khu vực khác nhau trên hành tinh. Không cần phải sử dụng các hình thức giao tiếp nhân tạo. Không cần giới hạn chỉ giao tiếp trong hành tinh, có khả năng giao tiếp với những người ở các hành tinh nhất định, chỉ bằng các phương tiện thần giao cách cảm. Kiểu giao tiếp này vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay và được công nhận.

 

D: Được kích hoạt lại, ở một mức độ nhất định.

P: Chính xác.

 

D: Mọi người trên hành tinh cũng có khả năng giao tiếp đó?

P: Không hẳn. Có những người không quan tâm lắm. Có lẽ họ cảm thấy không cần hình thức giao tiếp này và họ không quan tâm đến việc học kỹ năng này có cần thiết hay không.

 

D: Vậy cả hành tinh không tiến hóa cao đến mức đó.

P: Chính xác. Có nhiều người muốn cống hiến và kiến thức sẽ có điều kiện để tiếp cận hình thức giao tiếp này. Giao tiếp không phải là trọng tâm của việc tìm kiếm kiến thức. Nó không phải là đích cuối cùng.

D: Tại sao họ lại giao tiếp với các hành tinh khác?

P: Có những thông tin để hiểu rõ hơn về một người, với sự tôn trọng dành cho họ và cho những người khác. Nó được tạo ra nhờ sự tiến bộ của nhận thức xã hội của cư dân. Sự hiểu biết đầy đủ hơn về các chức năng xã hội ở cấp độ hành tinh.

 

D: Những người từ các hành tinh khác liên lạc với họ khi họ đã tiến hóa đến trạng thái phù hợp?

P: Không phải vậy. Đó chỉ đơn giản là một vấn đề của sự tiến hóa của nhận thức, sao cho nhận thức của những người trên hành tinh này sớm đạt đến mức mà họ có thể nhận thức được nhiều hơn so với mức ở hành tinh của họ. Nhận thức của họ được mở rộng và tăng lên nên họ nhận thức được sự liên lạc giữa các hành tinh khác.

 

D: Vậy họ có các tiếp xúc vật lý với người từ các hành tinh khác không?

P: Có, như ta từng nói trước đây. Có những người được ban cho khả năng liên lạc trực tiếp hoặc gặp gỡ trực tiếp với những người từ nơi khác.

D: Vâng, anh nói rằng một số người được đi ra khỏi hành tinh.

P: Chính xác.

D: Vậy người từ hành tinh khác có đến đây không?

P: Có. Vì người ta cho rằng có thể trao đổi kiến thức có lợi cho cả hai bên. Để việc học được đầy đủ và hoàn thiện hơn.

 

D: Anh có biết liệu việc giao tiếp đã diễn ra trong một thời gian dài trước khi họ nhận thức được nó hay không?

P: Ở một số khu vực khác trong vũ trụ việc liên lạc diễn ra rất lâu ngay cả trước khi hành tinh cô đặc lại. Tuy nhiên, nhận thức của một bộ phận dân cư cụ thể đã tiến hóa cho phép việc giao tiếp giữa nhưng người ở hành tinh khác với họ.

 

D: Tôi tò mò liệu những người từ hành tinh khác có đến Trái Đất trước khi họ được chú ý hay chưa.

P: Có một khoảng thời gian trước khi người Atlantis xuất hiện, đã có những chuyến viếng thăm cho phép nhận thức về hành tinh này ở các khu vực khác của vũ trụ. Không phải ai cũng biết rằng hành tinh đã phát triển theo cách như vậy. Và người ta thấy rằng khi sự tiến hóa đến mức cuối cùng là mức thần giao cách cảm được thiết lập trong những sinh vật còn lại trên hành tinh, những người không di chuyển, để sớm có thể liên lạc trực tiếp với những cư dân của hành tinh mới phát triển này.

 

D: Có những loại máy móc khác trong thành phố không?

P: Cũng có các kiểu giao tiếp của máy móc, cũng như việc lưu trữ và truy xuất thông tin. Có những loại máy móc ở mức độ đảm bảo cho sự thoải mái của chính họ. Có các máy móc để bảo quản thực phẩm và các mặt hàng quần áo, vân vân, để giữ sức khỏe, giữ trạng thái sạch sẽ và cao cấp.

 

D: Một thuật ngữ thú vị “máy móc bảo quản”. Tôi nghĩ đến tủ lạnh của chúng tôi. Nhưng nó không giống như vậy nếu có liên quan đến quần áo.

P: Chúng ta nói ở đây trên một phạm trù rộng, và không quá nhiều trong một khái niệm đơn lẻ. Nó thực sự rất giống với khái niệm về cái tủ lạnh và máy giặt rất phổ biến trong xã hội ngày nay.

D: Vậy tôi cho rằng luôn có nhu cầu cho những thứ như vậy.

P: Chính xác. Nhu cầu được sạch sẽ và bảo quản đã phổ biến với con người trong nhiều thế kỷ.

 

D: Có động vật trong thành phố không?

P: Trong thành phố đá thạch anh này để động vật đi lang thang khắp đường phố là không thích hợp như thường thấy ở một số khu vực khác trên lục địa vào thời điểm đó. Động vật sẽ không thể thích ứng với năng lượng cao của thành phố.

 

D: Tuổi thọ của mọi người có giống như tuổi thọ của chúng ta không?

P: Nó ngắn hơn mức phổ biến trong khung thời gian ngày nay. Tuy nhiên, không phải do sức khỏe kém. Sống trong năng lượng này làm giảm tuổi thọ phần nào. Tuy nhiên, sự tích lũy kiến thức lên đến mức người ta học được trong một thời gian ngắn hơn rất nhiều mà đúng ra mất rất nhiều năm trong những kiếp sống tiếp theo. Giống như quá trình học tập được tăng tốc. Và sống với năng lượng, các cơ thể vật lý được sử dụng nhanh hơn và nhiều hơn so với những người bên ngoài. Bệnh tật và sức khỏe kém thường thấy ở những nơi khác của hành tinh, không tồn tại ở loại thành phố này.

 

D: Vậy những người khác trên hành tinh có tuổi thọ khác so với những người sống trong thành phố.

P: Chính xác. Những người sống ở các thành phố năng lượng có tuổi thọ hơi ngắn hơn mức được coi là trung bình. Thường trung bình là trong độ tuổi bốn mươi và năm mươi. Những người sống bên ngoài có trật tự cao hơn và có ý thức về sự sạch sẽ, chế độ ăn uống tốt hơn thì có thể sống đến sáu mươi hoặc bảy mươi tuổi. Tuy nhiên, có nhiều người sống sơ khai hơn với tuổi thọ ít hơn.

 

D: Tôi nghĩ phần lớn điều này cũng liên quan đến tiến bộ y học nữa.

P: Chính xác. Nó chỉ đơn giản là một mức nhận thức quyết định tuổi thọ.

 

Tôi quyết định kết thúc buổi thôi miên vì tôi cảm thấy chúng tôi đã tìm hiểu đủ về thành phố đá thạch anh. Tôi hỏi liệu tôi có thể quay lại vào lúc khác và lấy thông tin về kiến thức và khả năng của họ.

P: Chúng tôi sẽ cố gắng cung cấp cho bà thứ phù hợp nhất vào thời điểm đó. Chúng tôi mong rằng bà hiểu yếu tố phù hợp là nguyên tắc cấu thành trong mỗi phiên làm việc. Có nghĩa là có thể điều phù hợp với phiên này sẽ không còn phù hợp với phiên tiếp theo.

 

D: Có phải nó tùy vào năng lượng nào trả lời câu hỏi?

P: Tùy theo năng lượng của bối cảnh chung, vì có rất nhiều người tham gia vào nỗ lực này, không chỉ riêng bà, có ảnh hưởng đến sự vận hành chung. Chính tổng thể này là tổng các điều kiện của năng lượng tạo thành yếu tố thích hợp. Chúng tôi sẽ bảo vệ anh ấy trong những nỗ lực để anh ấy hiểu được bản thân, cũng như cuộc sống của anh ấy, đã luôn riêng biệt. Đôi khi mọi người cảm thấy rằng họ chính là cuộc sống của họ. Trên thực tế, cuộc sống của một người thực sự là phần mở rộng của bản thân mỗi người. Ở đây cuộc sống được xác định trong các khía cạnh văn hóa xã hội, chứ không phải theo nghĩa vật chất. Kinh nghiệm sống thì là của mỗi người. Và vì vậy người ta tham chiếu qua chính những trải nghiệm của cuộc đời họ. 

 

Đây là một phiên khó khăn với tôi. Dường như có một nguồn năng lượng tỏa ra từ Phil mặc dù anh không ở gần thành phố. Nó khiến tôi hơi đau đầu, và làm rối loạn dòng suy nghĩ và thắc mắc của tôi. Tôi đã rất khó để tạo câu hỏi và tập trung. Cũng thật kỳ lạ khi tôi rời phiên này đến căn hộ của John để thực hiện một phiên về Nostradamus, tôi lại có một trải nghiệm kỳ lạ khác. Đây là ngày mà Imam độc ác đã tấn công tôi bằng năng lượng của hắn. Điều này đã được báo cáo trong Conversations With Nostradamus, tập II. Hai lần trong một ngày tiếp xúc với một loại năng lượng kỳ lạ. Có phải là ngẫu nhiên?

Thông tin tiếp tục đến từ Phil trong một phiên khác khi tôi đang đặt các câu hỏi về Earth Mysteries (Trái Đất Bí Ẩn)

 

D: Tôi đang tổng kết về lịch sử của Atlantis. Họ nói rằng người dân của Atlantis đã tiến hóa một khả năng tâm linh tuyệt vời. Rằng họ có thể làm nhiều điều với tâm trí của họ mà người dân thời đại của chúng ta không thể làm được. Anh có thể cho tôi biết những khả năng mà người dân Atlantis có ở mức độ tâm linh không?

P: Có những thứ tồn tại rõ ràng hơn là những gì mà bà gọi là người Atlantis. Mọi người đã hòa hợp hơn với hơi thở của sự hiện diện, và có thể nhận thức tốt hơn. Tài năng của những người này được thúc đẩy nhiều hơn bởi sự ham học hỏi, trái ngược với mong muốn kiếm tiền. Đó là những gì bà tìm thấy trong xã hội của bà tại thời điểm này như cách mà bà xác định.

 

D: Điều gì họ làm được mà chúng ta không thể làm được ngày nay?

P: Không có gì đã làm được mà không thể làm được ngày nay. Tuy nhiên, có lẽ phần lớn những người trên hành tinh này đang thiếu động lực. Có nhiều người đang cố gắng lấy lại những kiến thức đã mất đó.

 

D: Nhưng họ có sức mạnh gì mà chúng ta đã mất?

P: Khả năng biến hình đã không còn được sử dụng và bị lãng quên. Đó là khả năng thay đổi sự tồn tại của một người từ một sinh vật cụ thể này đến một sinh vật cụ thể khác. Nó chỉ đơn giản là một vấn đề lắp ráp lại các cấu trúc nguyên tử của một người để xác định chặt chẽ hơn với một nhóm hài hòa các nguyên tử đã được thiết lập và xác định khác. Khả năng để làm điều này liên quan nhiều đến việc chấp nhận các mô hình cuộc sống hơn là những gì thường được biết đến ngày nay. Khái niệm được đưa ra là trong quá trình hình thành một hành tinh vật chất thì có những thỏa thuận giữa các năng lượng tạo thành hành tinh này, rằng các năng lượng sẽ như vầy như vầy. Và các năng lượng khác sẽ như vầy như vầy. Có một thỏa thuận rằng đá sẽ là đá và cây sẽ là cây. Điều này hài hòa với nhu cầu và mong muốn của các năng lượng cá thể. Tuy nhiên, có những người có khả năng thay đổi thực tại đã được chấp nhận của họ để sau đó có thể tự mô phỏng mình thành một sinh vật hoặc thực tại khác. Điều này không vi phạm luật chung mà chỉ đơn thuần là một kiểu áp dụng luật chung. Có nhiều người có khả năng làm được điều này trên hành tinh của bà ngày nay, những người đang sợ hãi tài năng này. Họ phần nào nhận thức được điều đó, và nhận thức về khả năng làm được điều này. Nhưng họ bị ràng buộc bởi nhiều kiểu sợ hãi và trung thành khác nhau nên họ từ chối thừa nhận sự tồn tại của một tài năng như vậy. Tuy nhiên nó đã rất phổ biến trong những ngày của Atlantis.

 

Đây là lần đầu tiên tôi nghe về một khái niệm như vậy ngoài phiên bản của Hollywood. Tôi muốn xác minh nó.

D: Ý anh là thay vì linh hồn nhập vào cơ thể của một con vật, họ lại thay đổi cơ thể hiện có của con người thành hình dạng của một con vật, và trở lại?

P: Chính xác. Nó chỉ đơn giản là điều chỉnh lại sự hài hòa tổng thể của một hình dạng cụ thể. Như vậy sau đó nó trở thành một dạng tồn tại tổng thể khác.

 

Đó là những tần số rung động khác. Để thay đổi tần số rung động của một người từ rung động của một cái cây sang một hòn đá sẽ chỉ đơn giản là một sự điều chỉnh. Có những thực thể có thể làm được điều này theo ý muốn, cho một số mục đích. Tuy nhiên, người ta thấy rằng trong những ngày của Atlantis, trước khi sụp đổ, nhiều người sử dụng tài năng này để gây ra nhiều sự tàn phá và tổn hại. Không chỉ với những người xung quanh mà cho chính họ. Thứ tự và sự hài hòa cao hơn của khả năng này đã bị loại bỏ vì lợi ích của cá nhân. Và do đó tài năng này đã biến mất.

 

D: Tại sao một người nào đó lại muốn làm việc này? Nghe như một trò chơi.

P: Không có trò chơi nào trên đời mà không cần dạy dỗ. Tuy nhiên, có những “trò chơi” có thể được sử dụng theo cách không lành mạnh. Rồi sẽ đến lúc những trò chơi đó gây ra chết chóc và suy thoái, và nó không còn là trò chơi mà chính là trách nhiệm đối với hậu quả của các cá nhân liên quan.

 

D: Nhưng làm thế nào mà sự biến chất, chuyển đổi các dạng khác nhau lại gây ra chết chóc và sự suy thoái?

P: Hành động lừa dối và phản bội không phải là không có trong thời đó. Và do đó ta có thể thấy một cách rõ ràng rằng sự nghịch ngợm này đã trút thảm họa xuống một nền văn minh bởi những cá nhân có thể thay hình đổi dạng và bắt chước người đó; ngay cả trong cuộc đời của ta nếu ta đem chính bản thân mình đại diện cho một người khác và gây ra những trò nghịch ngợm lên chính cuộc đời người đó vậy. Khi một người đưa việc này đến mức độ chéo giữa loài này sang loài khác thì sẽ có nhiều người trở nên bối rối không biết đâu mới là danh tính thực của họ. Và do đó sẽ trở nên lạc lõng không biết họ thực sự là gì và là ai.

 

D: Vậy ý anh là họ đã sử dụng sai mục đích.

P: Chính xác. Các mục đích mà những tài năng này được trao cho đã bị loại bỏ ở mức báo động. Và do đó người ta thấy rằng khả năng này nhất thiết phải bị loại bỏ để ngăn chặn sự hủy diệt toàn diện cho nền văn minh nói chung.

 

D: Điều này có gắn với các truyền thuyết về nửa người nửa thú không?

P: Đúng rồi. Ví dụ như Minotaurs. Có những người có thể thay đổi và trở thành sinh vật mà họ hóa thân, nhưng vẫn giữ lại được đặc điểm của họ là sinh vật khác. Và sau đó trở nên bối rối vì không biết họ là ai trong hai người, và vì vậy họ giữ lại một phần của cả hai. Khả năng này sau đó đã bị thoái hóa thành sự nhầm lẫn về danh tính của cả thực tại và sự hiện diện, đến mức có nguy cơ mất danh tính chung của tất cả các loài. Do đó, người ta thấy rằng việc vượt qua danh tính này sẽ không được phép nữa.

 

D: Tôi cũng đã nghe nói rằng họ có thể làm điều này với người khác mà không cần sự cho phép của họ.

P: Để thực hiện được điều này, nhận thức của mỗi cá nhân là điều cần thiết, không chỉ về thời điểm mà anh ta đến, mà còn là những thời gian tiếp theo. Do đó, nhất thiết phải có nhận thức về tiềm thức của quá trình, để kích hoạt được nó. Chúng tôi thấy rằng đã có những trường hợp được hướng dẫn về cách thay đổi cá nhân này thành đặc điểm đó. Và sau đó được hướng dẫn thêm về cách thay đổi cá nhân đó thành một cá nhân khác, và danh tính ban đầu bị mất. Người ta thấy rằng đây là một cách để xóa đi một người, để thay đổi một người thành một thứ ít đe dọa hơn hoặc tập trung hơn.

 

D: Nhưng điều này thực sự sẽ đi ngược lại các quy luật đạo đức và cả các quy luật của vũ trụ.

P: Kỹ thuật rõ ràng đi đôi với luật pháp. Sẽ không thể làm được điều này nếu luật chưa được thiết lập. Thực tế điều này xảy ra, cho thấy rằng nó đã được công nhận như luật. Tuy nhiên, ý nghĩa đạo đức của những hành động như vậy mâu thuẫn trực tiếp với điều lệ lập ra cho hành tinh này vào thời điểm sự sống được ban tặng, để sự tiến hóa được phát triển mà không bị cản trở. Người ta thấy rằng sự đột biến chéo này cản trở tiến trình và vì vậy họ đã bỏ nó đi.

 

D: Còn điều gì khác có thể làm với tâm trí thời đó mà hiện nay chúng tôi đã mất hoặc không phát triển năng lực đó nữa không?

P: Có rất nhiều, rất nhiều tài năng khác nhau, như cách bà gọi. Tuy nhiên, chúng chỉ đơn giản là sự nhận biết các sự thật về vũ trụ phổ quát. Theo thời gian, con người sẽ lại nhận thức được và có khả năng sử dụng chúng -- vì thiếu một điều kiện tốt hơn - những thực tế này.

 

D: Một trong những điều mà tôi từng nghe là họ bắt đầu lạm dụng năng lực của họ và các quy định của vũ trụ. Đó là một trong những lý do khiến họ phải dừng lại.

P: Chính xác.

 

Phần này đến từ một phiên khác và tôi không chắc liệu đó có phải là điều tương tự hay không.

D: Một lần khi chúng tôi nói chuyện, họ nói rằng ngay từ khi các linh hồn lần đầu tiên đến Trái Đất để cư trú trên các cơ thể, họ đã nhập vào cơ thể của động vật. Và tôi tin rằng anh đã từng nói với tôi rằng điều này không được phép xảy ra nữa. Vậy điều gì đã xảy ra? Tại sao nó lại bị cấm?

P: Họ đã có một số cơ hội để trải nghiệm chuyển đổi, như cách bà gọi. Hoặc có lẽ đơn giản là, việc cấy ghép ý thức và nhận thức vào cơ thể động vật, để một loài động vật sau đó sẽ nhận thức và có ý thức của con người, như cách bà gọi. 

 

D: Ý anh là các loài động vật nhận thức tốt hơn bây giờ?

P: Chúng tôi chỉ muốn nói rằng các cơ thể động vật đã có nhận thức và ý thức về cơ thể động vật mà bà gọi là “con người” vào thời điểm đó. Không phải là bản thân các loài động vật đã bị thay đổi, nếu nói theo quan điểm vật lý nghiêm ngặt. Tuy nhiên, nhận thức, ý thức, cái khác biệt giữa động vật và con người, đã được trao cho động vật vào thời điểm đó. Nó chỉ đơn giản là một sự hỗ trợ nhận thức để hòa nhập vào cơ thể động vật.

 

D: Điều này có làm cho con vật cư xử khác đi không?

P: Xét về khía cạnh tâm linh thì nhận thức không thay đổi nhiều nhưng được phép trải nghiệm cuộc sống của một cơ thể động vật hoặc một dạng sống khác. Giống như ý thức của bà được phép nhập vào một con vật. Bản thân bà, nhận thức của bà sẽ không bị thay đổi nhiều. Bà vẫn giữ được danh tính của mình. Tuy nhiên, biểu hiện về thể chất của bà sẽ khác. Bà sẽ nhận thức là mình đang trong cơ thể động vật.

 

D: Ta sẽ bị giới hạn bởi những gì con vật có thể làm.

P: Thông qua những giới hạn vật lý của phương tiện động vật thì đúng.

 

D: Tôi đã đặt câu hỏi về sinh lực sống của các loài động vật ngày nay và tôi được trả lời là nó đã khác.

P: Chính xác. Không có ý thức hoặc nhận thức hoặc cùng mức thông minh như bà đang sống. Tuy nhiên bản thân nó là một con vật hoặc một sinh lực, nó không có cùng năng lượng với ý thức của bà.

D: Vậy nó khác so với những ngày ban đầu?

P: Không khác nhiều so với trí thông minh trong cơ thể động vật của bà. Nó chỉ đơn giản là trí thông minh được trao cho nhiều hơn một dạng cơ thể vật lý vào thời điểm đó.

 

D: Vậy đó chỉ là một thử nghiệm?

P: Chính xác. Trong lĩnh vực trải nghiệm, luôn có nhu cầu về cái mới và cái chưa từng được trải nghiệm trước đây. Do đó điều này đã được phép. Những người đang phục vụ hành tinh này vào thời điểm đó đã được phép thực hiện những biến đổi này, để cho phép những trí thông minh đó trải nghiệm cuộc sống trong một môi trường vật chất thông qua nhiều kiểu biểu hiện vật lý khác nhau. Người ta thấy rằng điều này có thể nâng cao khả năng thể hiện bản thân ở mức độ thể chất. Những khả năng biểu hiện thêm vào này sẽ cải thiện trí thông minh để mà -- tôi thấy điều này rất khó dịch, vì không có khái niệm nào được đưa ra ở cấp độ này. Tuy nhiên, mục đích của việc này là để học.

 

D: Vậy điều này đã xảy ra khi các linh hồn đầu tiên đến Trái Đất?

P: Không đúng, nó đã diễn ra rất tốt sau khi các mầm sống đầu tiên được gieo trên hành tinh. Tuy nhiên nó là cấp độ tiến bộ cao của sự cư trú trên hành tinh, trong trải nghiệm của người Atlantis, với các mức độ nhận thức cao về các nguồn sống.

D: Tôi đã nghĩ có lẽ không có bất kỳ con người nào vào thời điểm thí nghiệm này được thực hiện mà chỉ có các con vật thôi.

P: Không đúng. Vì nếu không việc chuyển đổi này sẽ không xảy ra theo cách đó, vì phải có con người phát triển trước đó. Đó là kinh nghiệm hóa thân của con người. 

 

D: Vậy vào thời điểm đó, anh nói người Atlantis nhận thức tốt hơn?

P: Chính xác. Họ cực kỳ ý thức về nguồn lực sống, và tác động của sinh lực trong con vật hoặc các cơ thể vật lý. Cứ như thể đây là một môn khoa học được đưa lên tầm cao. Và vì vậy họ được phép thử nghiệm với nhiều phương tiện hơn để hiểu rõ hơn về trí thông minh hoặc nhận thức trong cơ thể động vật. Nó đơn giản là một phần thưởng. Tuy nhiên nó đã bị lạm dụng và sử dụng sai mục đích, đến mức các biểu hiện của động vật làm vẩn đục bể chứa gen. Nó tạo ra sự xáo trộn về sự hài hòa của biểu hiện vật lý. Nếu thí nghiệm này được giữ ở mức quy tắc đạo đức cao nhất, nó sẽ cho phép nhiều biểu hiện trí tuệ cao nhất ở nhiều dạng khác nhau của đời sống động vật. Tuy nhiên, việc thí nghiệm không hài hòa khiến nó thất bại.

 

 

D: Có một điểm tôi đang cố gắng hiểu. Họ chết trước rồi nhập vào cơ thể động vật hay họ làm điều này khi họ vẫn đang ở trong cơ thể người?

P: Nó có thể được thực hiện đồng thời. Vì nó đã chỉ ra rằng nhận thức có thể được chuyển từ phương tiện (thân xác) này sang phương tiện khác. Giống như một người đang thiền và rời cơ thể mình để đi sang một người khác. Và sau đó đặt mình vào cơ thể vật lý của động vật khác.

D: Tôi nghĩ nếu họ làm điều này như một thí nghiệm, họ sẽ chết và sau đó trở lại như một con vật, như một sự di cư thật sự.

P: Có những trải nghiệm mà những người từ bên kia thế giới đã hỗ trợ những người chưa có cơ thể vật lý. Và như vậy có những trường hợp mà sự hóa thân được phép diễn ra. Tuy nhiên, không phải theo nghĩa cổ điển của sự tái sinh, như cách mà bà đang sống trên hành tinh này bây giờ.

 

D: Vậy khi đó người Atlantis đã rất phát triển về tinh thần và trí tuệ, họ làm điều này như một thí nghiệm.

P: Sẽ chính xác hơn nếu nói rằng họ nhận thức nhiều hơn chứ không phải quá nhiều về mặt trí tuệ, chỉ đơn giản là đầu óc phát triển hơn. Vì dường như có một sự khác biệt ở đây. Có những người có thể không có trí tuệ cao nhất nhưng lại rất ý thức. Và có những người có thể ở cấp độ thiên tài nhưng lại chỉ mở năm giác quan. Không thể có sự phân biệt khác nhau giữa thành tích tốt hơn hay cao nhất.

D: Tôi tưởng có lẽ họ đã rất phát triển.

P: Người này không cần phải ngang hàng với người kia.

 

D: Tôi đang cố hiểu cho đúng, vậy tôi có thể nói một số điều ngây thơ, nhưng dường như họ đang chơi một trò chơi?

P: Không đúng. Việc này không có chỗ cho sự phù phiếm. Nó thực sự là một nỗ lực nghiêm túc về sự khám phá. Hoặc để miêu tả chính xác hơn, nghiên cứu nghiêm túc về hậu quả của việc trí tuệ sống ở dạng động vật hoặc dạng vật lý.

 

D: Nhưng ít nhiều họ có thể chiếu nhận thức của họ vào con vật. Sau đó, họ có thể trở lại cơ thể của mình khi họ muốn.

P: Trong những trường hợp đó là đúng. Và có lẽ trong nhiều trường hợp đó là sự di chuyển trí thông minh từ dạng này sang dạng khác.

D: Một sự di chuyển hoàn toàn?

P: Nó đúng ở một số khía cạnh. Tuy nhiên, có nhiều khác biệt nhỏ không thể đưa ra vào lúc này. Chúng tôi nhận thấy có sự thiếu hiểu biết đầy đủ về hậu quả vật lý của nhận thức đồng thời ở cấp độ này vào thời gian này. Tuy nhiên, có những trường hợp mà một người chọn rời khỏi cơ thể vật lý của mình để sống trong cơ thể có bản chất thấp hơn hoặc khác biệt.

 

D: Nhưng trong những trường hợp đó họ không trở lại cơ thể ban đầu.

P: Chính xác.

D: Vậy cơ thể ban đầu của họ có chết không?

P: Nó có thể trở thành nơi sinh sống của một trí thông minh khác. Cứ như họ đổi chỗ cho nhau.

 

D: Nhưng nó không thể có trường hợp trí thông minh của con vật xâm nhập vào con người đúng không?

P: Không, vì ban đầu con vật không có trí thông minh. Trí thông minh thuộc bản chất tinh thần, đơn giản là thử nghiệm hình dạng mới của các hình thức biểu hiện vật lý.

Rõ ràng điều này phải do trí thông minh mong muốn, và động vật không thể tiến bộ đủ để có sự mong muốn để trao đổi cơ thể. Và như tôi đã khám phá trong cuốn Between Death and Life (Giữa cái sống và cái chết), linh hồn của động vật khác với con người vì chúng giống với tinh thần nhóm của đàn kiến hoặc đàn ong hơn.

 

D: Anh nói việc này tạo ra sự bất hài hòa?

P: Chính xác. Vì đã có sự kết hợp của những dạng sống khác nhau trong các nhóm chung. Và do đó đã có những đột biến. Chính vì vậy mà các dạng thật hoặc…thật khó để dịch khái niệm này, vì lại không có sự hiểu biết chính xác về thực tại các dạng sống cư trú trong các cơ thể vật chất, vào thời điểm này. Do đó, chúng ta phải dùng các khái niệm đã có: các khối công trình có sẵn, để miêu tả càng giống cái chúng ta nhận thức càng tốt. Nói cách khác, chúng tôi sẽ sử dụng kiến thức sẵn có của bà vào lúc này. Tuy nhiên, chúng tôi có cảm giác rằng bà có thể thấy bức tranh được miêu tả sẽ không chính xác như chúng tôi muốn. Và vì vậy, chúng tôi phải hy sinh một phần, để chuyển tải những gì gần nhất với sự thật. Chúng tôi yêu cầu bà cũng phải hiểu rằng chúng tôi không cho phép điều này được dịch lại một cách có thể gây sai sót hoặc gây hiểu lầm. Do đó, một số lĩnh vực mà chúng ta chưa thể nói được vì đơn giản là thực tế không có gì có thể truyền đạt được dựa trên những khái niệm đã có. Với các nỗ lực chuyển tải cơ sở khái niệm này, vì bản chất có sẵn, sẽ bị chuyển tải thành một bức tranh không chính xác và gây hiểu lầm.

 

D: Chỉ cần làm tốt nhất có thể. Tôi trân trọng những gì anh đã trao cho tôi.

P: Chúng tôi sẽ yêu cầu bà nêu ra những gì bà cần biết

 

D: Chà, anh nói họ có thể gây đột biến lên cơ thể…

P: Các cơ thể bị đột biến chứ không phải họ đột biến. Có sự khác biệt giữa các khía cạnh về vật chất và tinh thần ở đây. Nói cách khác, các cơ thể sẽ biểu hiện hoặc phản ánh điều đã hoặc đang thuộc về bản chất linh hồn. Vì người ta biết rằng thể chất chỉ là sự phản ánh của tinh thần. Và khi trộn chéo những năng lượng tâm linh này, đã có sự đột biến hoặc phản chiếu chéo giữa thể chất và tinh thần.

 

D: Tôi đã nghĩ rằng sau khi họ sống trong các cơ thể, họ đã lai tạo với các con vật khác và đó là ý của anh về sự đột biến.

P: Chính xác. Tuy nhiên, quan trọng là phải hiểu được rằng bản thân việc sống chung không phải là yếu tố quyết định duy nhất dẫn đến các đột biến này. Một người được trải nghiệm và đồng hóa dạng sống của một loài động vật, sau đó chuyển vào phương tiện là một dạng động vật khác, vượt qua các ranh giới đặc biệt của các khía cạnh vật lý mang theo các đặc tính hoặc sự đồng hóa một dạng thành một dạng tiếp theo. Và tại đây, các đột biến đã phát sinh.

 

D: Tôi đã nghe rằng động vật bình thường không thể lai tạp với loài khác. Và tôi nghĩ đó là ý anh đề cập đến sự đột biến.

P: Ý chúng tôi muốn nói ở đây là sự truyền đạt ý tưởng rằng biểu hiện vật lý một lần nữa chỉ là sự phản ánh theo nghĩa tâm linh. Vì vậy nếu một nửa của một sự phản xạ đi kèm với một nửa của một biểu hiện khác thì ta sẽ thấy một sự đột biến.

 

D: Vậy bằng cách đó nó đã ảnh hưởng thế nào đó đến gen…

P: (Gián đoạn) Chính xác, vì gen di truyền hoàn toàn bị ảnh hưởng thông qua tâm linh. Do đó có thể giải thích rằng biểu hiện của con người là biểu hiện của tâm linh. Và hình dạng vật chất hình thành xung quanh các biểu hiện này đơn giản là phản xạ hình thức đó của một tâm hồn con người. Và vì vậy, hình dạng con người được tìm thấy ở nhiều nơi khác nhau của vũ trụ, đơn giản vì thực tế đây là một biểu hiện quen thuộc. Hình dạng con người được biểu hiện dưới hình dạng con người, được đặt ở đây trên hành tinh này hoặc hành tinh khác. Có các kiểu biểu hiện khác. Những biểu hiện không phải của con người nhưng có thể nhận thức được, mà họ thể hiện trên hành tinh này, sẽ thể hiện theo một cách khác không quen thuộc và có thể đáng sợ. Nói một cách đơn giản hình dạng con người là một dạng biểu hiện mà tinh thần được phản ánh trong vật chất.

 

D: Điều này đem đến hai luồng câu hỏi. Chúng có thể biểu hiện cả hai hình thức. Liệu điều này có thể giải thích được một số truyền thuyết về những sinh vật kỳ lạ nửa người nửa thú không?

P: Chính xác. Thực sự đã có biểu hiện chéo này. Làm đục dòng nước.

D: Đó là ý của anh về sự bất hài hòa?

P: Chính xác.

 

D: Vậy sẽ có những sinh vật thật sự vật lý.

P: Chính xác. Họ đã bị bỏ rơi trong chính xã hội của họ. Vì có những người tự cho mình là thuần chủng và coi thường những sinh vật mà họ gọi là có biểu hiện “kém thuần chủng”. Và phần nào trở thành một xã hội phân cấp như ở Ấn Độ ngày nay. Có những người được coi là có bản chất cao cấp hơn và có những người được xem là thấp kém hơn.

D: Vậy sẽ có những hình dạng như nửa người nửa ngựa, và những hình dạng khác với tự nhiên, liệu họ có thể sinh sản ra loài của họ được không?

P: Không, vì họ không có mã gen di truyền. Họ chỉ đơn thuần là những biểu hiện tâm linh chứ không có biểu hiện bên trong và bên ngoài của một sinh vật như bà có bây giờ. Có những chủng tộc sinh vật có thể là người hay động vật.

 

D: Vậy họ là một chủng.

P: Chính xác.

 

D: Vậy có vẻ như có rất nhiều câu chuyện về các loài khác nhau.

P: Chính xác. Vì có nhiều kiểu lai tạp chéo này. Có nhiều kiểu. Tuy nhiên, chúng không thuộc về cái mà bà gọi là “một loài” sinh vật. Để giải thích thêm về điều này có lẽ chúng tôi cần cung cấp cho bà một khái niệm ngắn về sự hội nhập tâm linh này. Trong biểu hiện vật lý hay con người, có những năng lượng ở trong con người hoặc bản thân là con người. Chúng tôi nói ở đây theo đúng nghĩa tâm linh, không tính đến bất kỳ thành phần vật chất nào. Đây là những năng lượng của con người. Trong biểu hiện vật lý, những năng lượng này của con người xuất hiện ở dạng vật chất như bà biết là hình dạng con người. Thực tế đây chỉ là biểu hiện của cái thuộc về tinh thần. Hình dạng con người, nói một cách vật lý thì chỉ đơn thuần là một biểu hiện của năng lượng đó, là con người. Sinh lực đặc biệt của con người chuyển xuống cấp độ vật chất thành dạng con người. Có những dạng năng lượng đó, ví dụ với thứ mà bà gọi là “cỏ”. Một ngọn cỏ chỉ đơn giản là phản ánh vật chất của thứ năng lượng của phiến cỏ. Vì vậy bà thấy có nhiều dạng năng lượng. Và các dạng năng lượng khác nhau này chuyển dịch khác nhau về các mức vật chất. Vũ trụ được tạo ra từ năng lượng. Vũ trụ vật chất chỉ đơn giản là một biểu hiện hoặc sự phiên dịch của những năng lượng cao hơn này. Vì vậy bà thấy đấy, thực tế của vũ trụ là dựa trên năng lượng tâm linh. Vũ trụ vật chất không gì khác hơn là một phản ánh hoặc phiên dịch của vũ trụ có bản chất tâm linh. Do đó khi một người lấy năng lượng tâm linh và chuyển nó xuống thành một biểu hiện vật chất, ta có được những gì được coi là dạng vật chất, được phản ánh hoặc chuyển dịch đơn giản năng lượng tâm linh ngẫu nhiên của nó. Nên khi ta nhìn quanh và thấy những dạng vật chất này, ta thực sự không thấy gì ngoài sự phản xạ và sự phiên dịch. Có những phản xạ hoặc phiên dịch dựa trên, hoặc bắt nguồn từ những năng lượng mà chúng là một phần hoặc phản xạ lại nó. Vì vậy trong quá trình chuyển đổi, người ta tìm thấy sự pha trộn của những năng lượng này. Năng lượng đặc biệt của ngựa hòa với năng lượng biểu hiện của con người. Và trong sự trộn lẫn này, biểu hiện sau đó một cách tự nhiên sẽ trở thành một phần ngựa và một phần người.

 

D: Vậy theo cách đó -- anh đang sử dụng nhân mã làm ví dụ -- họ sẽ thường trông giống nhau. Đây là lý do tại sao chúng ta có truyền thuyết về người nửa ngựa này?

P: Chính xác. Tuy nhiên, tỷ lệ trộn không nhất quán. Có thỏa thuận chung rằng đây là nửa ngựa hay nửa người. Tuy nhiên, không có luật hay mệnh lệnh nào yêu cầu phần con người phải mọc lên từ cổ ngựa. Các biểu hiện không giống nhau trong mọi trường hợp nhưng tương tự nhau.

 

D: Vậy các truyền thuyết chỉ chỉ ra một sự khái quát.

P: Chính xác.

D: Vậy những câu chuyện về nàng tiên cá và nửa người nửa chim, đều đến từ những sự kiện thực tế này.

P: Chính xác.

D: Vậy vào thời điểm đó những sinh vật này đã đi lang thang trên Trái Đất nhưng như anh nói, họ bị coi thường.

P: Chúng tôi sẽ không nói rằng họ đã đi lang thang trên Trái Đất vì họ không phổ biến khắp các cộng đồng trên hành tinh. Thực tế, họ đã bị khoanh vùng hoặc tách biệt thành những khu vực diễn ra thí nghiệm. Ở những khu vực mà nền văn hóa đã đạt đến trạng thái nhận thức cao để những thí nghiệm này có thể thực hiện.

 

D: Đây là lý do tại sao các truyền thuyết này dù nhiều hay ít vẫn tồn tại trong một số nền văn hóa nhất định cho đến ngày nay.

P: Chính xác. Nhiều người đã biết trải nghiệm này trong suốt quá trình phát triển của hành tinh. Tuy nhiên, các biểu hiện vật lý thực tế phần nào được địa phương hóa cho hiện thân của người Atlantis.

 

D: Vậy những câu chuyện về ma thuật, với các cá nhân, phù thủy thuộc loại nào đó có thể biến con người thành động vật?

P: Có lẽ điều này được chỉ ra chính xác hơn trong lĩnh vực tưởng tượng và mong muốn. Mong muốn có nhiều quyền kiểm soát cuộc sống của một người. Trong khoảng thời gian đó, ma thuật đã khá phổ biến trong nhận thức của con người, mong muốn có nhiều quyền kiểm soát hơn đối với môi trường vật chất. Và do đó những câu chuyện này cho thấy có khả năng con người thực sự có quyền kiểm soát nhiều hơn đối với môi trường của họ. Đó đơn giản là một biểu hiện của nhu cầu thể hiện sự uy nghiêm của một con người trước các yếu tố môi trường. Và vì vậy, khi kể và tin các câu chuyện này, câu chuyện đã được sống gián tiếp qua người kể. Sau đó họ có thể tưởng tượng họ có một số sức mạnh ma thuật và có thể kiểm soát môi trường vật chất của mình nhiều hơn. Cũng không khác so với thời đại ngày nay khi sử dụng khoa học trong việc kiểm soát môi trường vật chất. Một lần nữa, là nhu cầu kiểm soát các yếu tố.

 

D: Vậy với các trường hợp ở Atlantis, là có những người muốn trải nghiệm những loại thực tế này.

P: Chính xác.

D: Và anh nói sau đó chúng đã bị cấm?

P: Họ thấy điều này gây ra nhiều lộn xộn hơn là lợi ích. Nên các mức năng lượng cao và xa hơn đã ra lệnh cấm, vì lợi ích của giống nòi và vì lợi ích của chính các cá nhân ở mức năng lượng đang muốn trải nghiệm đó.

 

D: Vậy điều này đã gây ra sự bất hòa cho tinh thần, năng lượng đang sinh sống? Bằng cách nào đó nó đã bóp méo nhân cách hoặc tinh thần của họ.

P: Chính xác. Sau đó người ta cho rằng -- chúng tôi đang tìm cách dịch cho chính xác -- khi các đột biến trở lại với tinh thần, thì không được phép có bất kỳ biểu hiện nào như thế này nữa. Đơn giản đây không phải là một phần thưởng thích hợp vào thời điểm đó và lệnh cấm này tồn tại đến ngày nay. Lệnh cấm đó đã bị bỏ đi vào một số thời điểm. Tuy nhiên, xem xét tình hình của hành tinh này vào thời điểm này, có vẻ như nó sẽ không xảy ra nữa trong tương lai gần.

 

D: Nhưng ký ức vẫn tồn tại sau khi Atlantis bị phá hủy và đó là lý do tại sao chúng ta có các truyền thuyết này?

P: Chính xác. Nó đã được viết lại, và được truyền lại cho các thế hệ tiếp theo. Và sự thay đổi qua nhiều thế hệ khiến nó trở thành huyền thoại.

 

D: Sự bất hòa đó có tạo thêm nghiệp cho linh hồn không?

P: Có lẽ theo nghĩa mà nghiệp có thể được hiểu là bất hòa, hoặc có lẽ bất hòa có thể được hiểu là nghiệp. Người ta cần phải giải quyết sự bất hòa này làm cho năng lượng của họ thẳng lại. Theo nghĩa này thì nó có thể được coi là nghiệp. Còn với cảm giác của chúng tôi trong bối cảnh của bà, nghiệp là đại diện cho các sự bất hòa và sự lệch lạc của các năng lượng, cần được xác định lại thông qua kinh nghiệm. Chúng tôi cảm thấy khái niệm nghiệp chướng, như được hiểu là không chính xác trong mô tả này vì nó không phải là một kiểu đáp trả. Chúng tôi cảm thấy cách hiểu về nghiệp chướng thời điểm này là một trong những kiểu tác động như là trừng phạt và đây thực sự là một nhận thức hoàn toàn sai lầm. Đơn giản là khi tạo ra cái mà người ta gọi là nghiệp “xấu”, cách đơn giản là đối phó với những năng lượng đã trở nên lạc nhịp hoặc méo mó. Và vì vậy chúng tôi cảm thấy sẽ chính xác hơn khi nói rằng một người giải quyết nghiệp chướng của mình chính là đang điều chỉnh lại năng lượng của mình.

 

D: Vậy việc lạm dụng năng lực này có phải là một phần nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ của Atlantis không?

P: Sẽ chính xác hơn nếu nói rằng đây là một phản xạ của những điều kiện dẫn đến sự sụp đổ. Không phải điều này là nguyên nhân trực tiếp. Tuy nhiên, những điều kiện trước đó đã góp một yếu tố hoặc một biểu hiện gây ra sự sụp đổ cho nền văn hóa này, là kiểu điều kiện này hoặc trải nghiệm này.

 

D: Có một câu hỏi nữa tôi muốn hỏi trước khi quên mất. Sinh lực này rõ ràng đã ánh hưởng thay đổi diện mạo của động vật về mặt di truyền, bằng cách điều khiển các gen hoặc một cách nào đó. Điều đó có nghĩa là chúng ta có thể kiểm soát cấu trúc tế bào của mình sao?

P: Chính xác. Bà có thể hiểu rằng sự kiểm soát này không lớn ở mức độ có ý thức. Biểu hiện vật lý là sự thể hiện chính xác năng lượng mà ta đang có. Và do đó ta không thể tự do thay đổi hình ảnh phản chiếu của mình. Ta có thể thay đổi năng lượng của mình, điều này sẽ gây ra sự thay đổi liên quan đến phản xạ của ta. Tuy nhiên, ta không thể thay đổi phản xạ của mình trong gương được. Ta có thể thay đổi diện mạo của mình, nghĩa là cơ thể và hình ảnh phản chiếu của mình sẽ thay đổi theo cách tương tự. Tuy nhiên, ta không thể chỉ thay đổi phản xạ mà không thay đổi nguồn gây ra phản xạ. Cần hiểu rằng vật chất chỉ là một sự phản xạ. Để thay đổi phản xạ, ta phải thay đổi nguồn gốc tạo nên phản xạ đó.

 

D: Ý anh là ta không thể thay đổi ngoại hình của mình.

P: Sẽ có thể xảy ra giống như trước đây đã từng được phép. Ví dụ, để kết hợp năng lượng của một ngọn cỏ với năng lượng của con người --điều này nếu được phép --hiệu ứng có thể là một con người có cỏ thay vì có tóc.

D: (Cười thầm) Tôi có thể hiểu những chuyện này đến từ đâu. Họ tưởng tượng những điều này có thể xảy ra.

P: Hoàn toàn có thể xảy ra. Tuy nhiên, có được phép hay không lại là một chuyện khác.

 

D: Nếu chúng tôi kiểm soát được di truyền, chúng tôi có thể thay đổi ngoại hình của mình để trông giống một loài người khác.

P: Quan trọng là phải hiểu rằng sẽ chẳng có giá trị gì nếu thay đổi phản xạ chỉ đơn thuần là vì lợi ích của thay đổi phản xạ. Giá trị của một thí nghiệm như vậy nằm ở việc kết hợp các năng lượng tạo ra phản xạ. Bà phải thấy rằng giá trị thực sẽ nằm ở một cấp độ cao hơn so với việc đơn giản tạo ra những phản xạ thú vị.

 

Tôi nhận thấy qua sự tồn tại lâu dài của Atlantis, con người đã phát triển trí óc họ ở mức độ cao hơn nhiều. Cùng với sự tò mò trong khoa học nhằm khám phá ra những gì có thể, đã đem sự pha trộn của các loài đi xa hơn nữa. Những người tiến bộ về mặt khoa học này dường như đang cố giải mã những bí mật của sự sáng tạo, điều này nghe có vẻ đáng ngại như ngày nay. Có thể những thí nghiệm xoắn được gây ra bởi việc quá nhàm chán khi chúng ta đạt đến đỉnh cao khám phá những giới hạn của trí óc. Sau đó thay vì sử dụng nó cho những mục đích sáng tạo và có lợi thì họ đã lạm dụng những quyền năng này theo cách không có lợi.

 

Khi tôi đưa John vào trạng thái xuất thần sâu, anh ấy luôn có thể truy cập vào Thư viện kỳ diệu trong cõi tinh thần, đặt tại khu vực Ngôi Đền Trí Tuệ (Temple of Wisdom). Hầu hết thông tin anh ấy cung cấp trong nhiều cuốn sách của tôi đến từ kho lưu trữ này. Như mọi khi bước vào tòa nhà, chúng tôi được chào đón bởi người giám hộ của Thư viện, người muốn biết ý định của chúng tôi và thông báo cho chúng tôi về những quy định.

 

D: Anh ấy có thể tìm bất kỳ thông tin nào từ các cuốn sách hay bất kể chúng là gì về lục địa Atlantis không?

J: Có. Anh ấy nói rằng chúng ta có rất nhiều nghiên cứu về Atlantis. Anh ấy nói bà có thể đi vào phòng xem.

D: Là cái gì?

P: Anh ấy đưa tôi vào căn phòng khác này và giống như một phòng xem. Giống như vì bà chỉ tập trung vào Atlantis, và tất cả các hình ảnh sẽ xuất hiện. Chúng ở trên các bức tường.

 

D: Giống như một màn hình trên bức tường?

J: Không thực sự giống một màn hình. Nó bao quanh ta và tôi đang xem nó. Ồ, đẹp quá, một thành phố đẹp. Màu vàng. Trông như đang phát quang, như thể ánh sáng phát ra từ bên trong các bức tường của thành phố. Và trời tối, và các vì sao đã khuất. Trăng tròn tuyệt đẹp. Và có vẻ họ biết cách sử dụng năng lượng của mặt trăng. Nó rất đẹp. Tôi đang ở giữa khung cảnh này. Và tôi bắt đầu nhìn thấy mọi người. Tôi đang tiến đến gần hơn. Mọi người cũng đẹp lắm.

 

Anh ấy nói khi tỉnh dậy rằng thành phố nhìn từ xa được sắp xếp giống như một kim tự tháp. Một tòa tháp trung tâm hoặc điểm cao nhất, và các tòa nhà còn lại xung quanh hoặc gần điểm này thì tăng dần chiều cao. Có nhiều đường dốc với các cấp độ khác nhau,

 

D: Mọi người trông như thế nào?

J: Ồ họ giống chúng ta, nhưng họ giống những ngôi sao điện ảnh. Họ đều có hàm răng hoàn hảo và mái tóc đẹp. Họ thử nghiệm nhiều kiểu tóc và màu tóc và kiểu dáng khác nhau.

 

Sau đó anh có nói rằng tóc họ còn có nhiều phần có màu khác nhau và màu sáng như chim: đỏ, vàng, xanh và xanh lam. Và tóc được bện lại và xoăn để tạo nhiều kiểm tóc khác nhau. Tôi nhận xét rằng nó khá giống với phong cách punk ngày nay như anh ấy phản đối và nói rằng họ không trông quá hoang dã. Điểm này thì khác, họ đẹp theo cách riêng của họ một cách rực rỡ.

 

J: Có vẻ như họ đang mặc … áo choàng, nếu đó là từ đúng. Không, không phải áo choàng, họ mặc giống như áo chẽn và áo choàng. Và chúng phát quang. Ý tôi là, quần áo của họ có thể thay đổi màu sắc. Giống như những dải màu tuyệt đẹp được dệt vào trong vải và ở những ánh sáng khác nhau thì chúng sẽ có những màu sắc khác nhau. Khi ta nhìn vào một bộ quần áo, chúng có thể có màu hồng và khi nhìn một cách khác thì lại có màu xanh nhạt. Và nhìn lại lần nữa thì lại thấy là màu tím. Màu sắc thay đổi lung linh. Quần áo thật lộng lẫy. Và tôi cũng thấy họ có nhiều loại trang sức khác nhau, với những viên ngọc thạch anh.

 

D: Còn thành phố thì sao? Anh có nghĩ tại sao các bức tường lại tỏa ra ánh sáng không?

J: Tôi không biết. Một số tòa nhà thực sự lớn. Một số thì trông như phiên bản đền thờ Hy Lạp của chúng tôi. Có những công trình trông rất hiện đại như ở thế kỷ 20. Một số thì có hai mươi ba mươi tầng.

 

D: Họ đi lền các nhà cao tầng đó như thế nào nhỉ?

J: Có những đường dốc có thể di chuyển được. Ta đi vào một đoạn dốc và đến được nơi cần đến. Chúng là những đọan dốc nhưng không biết làm thế nào để mô tả. Những tòa nhà này không được xây như cách chúng ta đang xây và cần thang máy. Họ xây từng tầng một. (Anh ấy khó mô tả). Các tầng so le nhau từng tầng. Và các tòa này không phải chỉ là một tòa nhà. Những tòa nhà khác nhau có những đoạn đường dốc nối ở giữa. Và những đoạn dốc này có điện. Chúng giống như thang cuốn nhưng bằng phẳng. Chúng chuyển ta đi rất nhanh  đến những nơi mà ta cần đến.

 

D: Có phương tiện giao thông gì trong thành phố không?

J: Có. Có nhiều phương tiện đi lại. Có những điều máy bay giống điếu xì gà. Và có những chiếc ô tô cũng trông như điếu xì gà. Nhưng cơ bản thì họ dùng nhiều những đoạn dốc này để di chuyển quanh thành phố.

D: Xe của họ có giống chúng ta ngày nay với các bánh xe không?

J: Không, chúng không có bánh xe. Chúng giống như ca nô.

D: Nó chạy bằng gì?

J: Chúng chạy bằng năng lượng mặt trời và thạch anh. Năng lượng mặt trời đổ qua thạch anh.

 

D: Còn máy bay thì sao? Chúng có cánh không?

J: Không, không có cánh. Chúng không giống máy bay của chúng ta tí nào. Thực ra chúng giống như một điếu xì gà lớn. (Cười to). Và chúng có cửa sổ ở giữa. Và dường như nó hoạt động nhờ vào một viên thạch anh to ở đầu. Nó hút năng lượng từ thứ gì đó giống như một cái tháp. Giống như một cái neo giúp tàu đi lên và đi xuống. Vậy nên nó cũng được tiếp năng lượng tại điểm dừng.

 

D: Nó không thể đi xa được đúng không, nếu nó cần nạp năng lượng từ đó?

J: Ồ nó có thể đi cả hàng ngàn dặm. Nó trữ năng lượng mặt trời trong pin mà con tàu nạp vào.

D: Họ có thiết bị liên lạc nào không?

J: Họ không cần có điện thoại. Họ nói chuyện qua thần giao cách cảm.

D: Nhưng ở khoảng cách xa thì sao? Họ cũng làm theo cách đó được à?

J: Vâng. Tôi không thấy đài phát thanh hoặc ti vi hoặc thứ gì giống như thế. Họ không cần. Họ có giải trí. Họ thích âm nhạc. Và có các đấu trường. (Anh dừng một lúc và đột nhiên thở hổn hển). Ôi Chúa ơi! Thật kinh khủng! Họ thực sự là những người độc ác.

 

Đây là dấu hiệu đầu tiên cho thấy có gì đó khác biệt. Cho đến thời điểm này, mô tả của anh rất giống với những người khác. Rõ ràng không phải mọi thứ đều là thiên đường. Như tôi nói trước đây, Atlantis đã tồn tại hàng nghìn năm, và có lẽ John đang nhìn thấy nó như thế nào trong thời gian bắt đầu suy thoái. Con người và thành phố xinh đẹp tráng lệ, nhưng vẫn ẩn chưa một bí mật đen tối và xấu xí.

 

J: Có những điều thực sự tàn nhẫn đang diễn ra. Giống như những người được gắn vào cơ thể động vật. Họ đưa chúng vào trong các đấu trường và bắt chúng đấu với nhau. Giống như các đấu sĩ La Mã.

D: Những sinh vật đó trông như thế nào?

J: Tôi có thể thấy một sinh vật. Anh ấy là con người nhưng trên một cái lưng của con ngựa. Anh ấy có bốn chân và thân của một người đàn ông. Và anh ấy ở giữa lưng của anh ấy. Giống như anh được ghép vào. Và không có đầu ngựa mà chỉ là một khoảng trống.

 

D: Tôi nghĩ tôi hiểu ý anh. (Nghe có vẻ như anh ấy đang mô tả một nhân mã). Các sinh vật khác trông như thế nào?

J: Ồ, có …giống như một con báo đốm…mặt của một con báo đốm nhưng hai chân sau của con người. Phần sau lại giống như cơ thể người. Ồ, thật đáng sợ. Giống như đây là những lỗi di truyền. Và họ đang đối xử rất độc ác với chúng.

 

D: Chỉ có hai kiểu sinh vật đó?

J: Ồ, không, có hàng chục kiểu. Tôi muốn nói rằng có ít nhất một trăm đến hai trăm. Chúng đều ở trong đấu trường này. Chúng đều đang đấu với nhau, và đang có một trận chiến sinh tử. Và những người đang ngồi xung quanh, họ không vỗ tay hay la hét hoặc làm gì tương tự. Giống như chỉ để mua vui cho họ.

D: Anh có thấy bất kỳ sinh vật kết hợp nào không?

J: Có. Có một sinh vật khác trông giống như một con bò. Nó có sừng và mặt của một con bò, và thân của một con bò, nhưng chân là chân người. Những sinh vật này trông rất kỳ cục. Còn những thứ khác. Có một thứ trông giống như một con rắn với khuôn mặt người. Và còn có…Ồ! Một con vật trông giống như hươu cao cổ có khuôn mặt của con người.

 

Anh ta có vẻ khó chịu khi quan sát những sinh vật kỳ lạ này.

D: Tôi không muốn gây khó chịu cho anh vì những tò mò của tôi.

J: Không, nó không phải là khó chịu, mà chỉ là những lỗi di truyền. Họ không thể sinh sản, vậy đó là lý do để cho chúng chết đi. Giống như đây là một môn thể thao mà những người này rất thích thú. Những người này thật độc ác.

 

D: Tôi nghĩ nếu họ có khả năng thần giao cách cảm thì họ sẽ hiểu và dịu dàng hơn với chúng. Không phải sao?

J: Không. Thực sự tôi có cảm giác rằng họ đang rất tự hào và họ coi thường các sinh vật khác. Họ coi tất cả các loài khác trên Trái Đất là những con vật khủng khiếp.

D: Anh có nghĩ rằng họ đã tập hợp các sinh vật này và đưa chúng vào đây để chúng chiến đấu với nhau?

J: Họ làm điều này định kỳ vì họ luôn có thể thử nghiệm trên một nhóm mới.

D: Những sinh vật này có vũ khí gì không, hay chúng chỉ tấn công lẫn nhau? Tôi đang nghĩ đến các đấu sĩ.

J: Không, chúng sử dụng bản năng tự nhiên. Và mọi người thấy thích thú khi xem điều này, nhưng họ không hề vỗ tay hay thể hiện bất cứ điều gì. Họ không la hét hoặc thể bất kỳ cảm xúc gì. Họ thích xem nó. Nó thú vị với họ.

 

D: Có vẻ khó hiểu khi họ đang giải trí mà không thể hiện cảm xúc gì.

J: Vâng, họ không thể hiện cảm xúc. Thật là khác. Những người này không phải những người tử tế. Ý tôi là họ lạnh lùng lắm. Họ là người vượt trội. Họ thực sự chán ghét các dạng sống khác. Bây giờ họ đang đi vào đấu trường. Và họ có những thứ như súng nhưng được làm từ thạch anh. Và họ đang chĩa vào trái tim của những con vật còn lại.

 

D: Những con không giết lẫn nhau?

J: Vâng, và họ đang giết chúng. Có một chùm sáng phát ra và tập trung ngay xung quanh trái tim của chúng. Giống như một tia laser trừ việc nó là chùm sáng chứ không phải tia laser. (Nghe ghê tởm). Và bây giờ tôi bị đưa đến một nơi khác nơi họ đang tạo ra những con vật này. Những người này tập trung trước một bản vẽ. Có một con vật trong một cái chuồng tách biệt, và họ đang hình dung một khuôn mặt của người đàn ông trên con vật này. Họ đang nhìn vào bức vẽ một con vật có khuôn mặt người và họ đang dùng trí óc họ để thể hiện khuôn mặt này trên con vật. Họ đang tập trung. Và đó là cách họ học để làm. Có một con vật trong đó. Giống như một con chó. Thật đau đớn cho con vật khi phải trải qua điều này. Đây là lý do tại sao tôi nói họ thật tàn nhẫn. Có bốn người đang làm việc này, một phụ nữ và ba nam giới. Họ đang tập trung tổng lực vào việc tạo hình mặt người cho con vật này trong chuồng.

 

D: Và họ có thể làm điều này với tâm trí của họ?

J: Vâng. Họ có thể tập trung cao độ để làm việc này. Nhưng sự tập trung của họ là vào việc tái cấu trúc khuôn mặt của con vật. Họ tập trung nghiên cứu cấu trúc tế bào trên khuôn mặt con vật, và con vật đang phải chịu đau đớn.

D: Họ làm việc này giống như một thí nghiệm kiểm soát tâm trí?

J: Chà, có lẽ vậy. Nhưng họ cũng đang cố gắng tìm một số loại thú cưng, giống như chúng ta có chó và mèo ngày nay. Một thú cưng có các đặc điểm giống người.

D: Có máy móc hoặc bất cứ thứ gì trong phòng để hỗ trợ việc này không?

J: Có, nó giống như thủy tinh thạch anh. Và có những hòn đá, nhưng loại đá dễ uốn. Ý tôi là giống như cao su. Ta có thể uốn cong nó và thao tác. Đá được sử dụng trong nội thất của căn phòng.

 

 

D: Viên đá có phải là một phần của máy móc không?

J: Không. Nó chỉ được dùng để đặt trong phòng thôi. Thay vì chúng ta có những bức tường được sơn màu thì họ dùng đá dễ uốn để trang trí.

D: Vậy thạch anh là phần của thứ gì đó mà họ đang sử dụng.

J: Vâng, họ có thạch anh ở khắp mọi nơi. Các tinh thể thạch anh lớn và nhiều màu sắc khác nhau. Và tôi thấy một bảng điều khiển với các viên thạch anh. Và rồi ánh sáng phát ra từ các cụm thạch anh như những ngôi sao trên trần nhà.

D: Có ai vận hành máy móc không?

J: Họ làm việc đó bằng trí óc nhưng họ hút các viên thạch anh.

D: Tôi không biết anh có thể tiếp cận với kiến thức này không nhưng, khi họ thay đổi con vật thành nửa người nửa vật, nó có ảnh hưởng đến con vật theo cách nào không? Cách nó nghĩ và hoạt động?

J: Chà, con vật ghét việc này vì nó bị đau. Rất đau.

 

D: Ý tôi là điều này có làm cho con vật có thêm các đặc điểm của con người không?

J: Có, chúng có nhiều đặc điểm của con người hơn mặc dù không thực sự là những phẩm chất tốt

D: Tôi đã tự hỏi điều này sẽ ảnh hưởng như thế nào đến sinh lực, tinh thần bên trong con vật.

J: Lý do họ thấy có thể thử nghiệm trên những con vật này, là vì chúng là dạng sống thấp hơn, và họ có sinh lực vượt trội hơn. Thái độ của họ đối với thế giới động vật là “Chúng tôi vượt trội hơn nên chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì chúng tôi muốn”.

D: Nhưng chẳng phải điều này sẽ làm cho con vật bớt mặc cảm hơn sao?

J: Họ không cố gắng giúp phát triển các con vật. Họ không nghĩ các con vật có linh hồn. Họ có linh hồn và họ nghĩ họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn vì họ là thần. Họ là các vị thần. Họ có thể làm nhiều thứ. Họ có thể tạo ra và tái cấu trúc khuôn mặt con chó đó để nó trông giống như con người.

 

D: Nhưng không có mục đích gì đúng không? Chỉ để đưa ra đấu trường và cho chúng giết chóc lẫn nhau.

J: Không, họ sử dụng một số sinh vật này để làm nô lệ. Họ tin rằng chúng thuộc dạng sống thấp nên không sao.

D: Họ chỉ muốn chúng trông giống con người hơn. Giống như họ đang chơi trò chơi.

J: (Cau mày) Tôi không nghĩ họ đang chơi trò chơi. Họ không phải là những người tử tế. Tôi không thích họ.

 

D: Chà, tôi không muốn gây khó chịu cho anh khi anh thấy những thứ như vậy.

J: Ồ, thật đau đớn khi thấy những con vật tội nghiệp này giết chóc lẫn nhau. Nhưng chúng luôn đau đớn vì cấu trúc cơ thể của chúng đã bị xáo trộn.

D: Có vẻ như nó đi ngược lại quy luật của vũ trụ, môi trường khi làm điều như vậy.

J: Đó là lý do tại sao Atlantis bị phá hủy. Người Atlantis được mô tả là những người hoàn hảo. Có thể họ đã làm chủ hoặc hoàn thiện nghệ thuật biến đổi gen. Không còn thách thức nào nữa. Nên họ mạo hiểm với việc thay đổi và kết hợp gen của họ với động vật. Đó là một thử thách mới trong những cuộc phiêu lưu.

 

D: Anh có thấy bất cứ thứ gì khác mà một người có thể làm với tâm trí của họ không? Có thể không phải kiểu hủy diệt đó mà các năng lực khác mà họ có?

J: Có. (Thở hổn hển). Họ có thể khiến một người đạt cực khoái rất dễ dàng chỉ cần nghĩ về nó. (Anh ấy thấy điều này khá thú vị). Đó là những điều họ thích làm, chào hỏi, nói chuyện và yêu nhau. (Cười lớn). Đó là một trò chơi mà họ chơi. Họ có thể ảnh hưởng đến những sinh vật khác trên hành tinh. Họ có đầu óc siêu việt và họ nghĩ họ là giỏi nhất, và mọi thứ là để phục vụ họ. Kết quả là họ coi thường những dạng sống thấp hơn. Đó là lý do tại sao họ thử nghiệm trên động vật như vậy.

 

D: Họ có sử dụng trí óc cho những thứ liên quan đến xây dựng không?

J: Ồ, có. Họ có thể tạo ra các thành phố bằng năng lực trí óc. Họ có thể nâng vật nặng và dịch chuyển chúng.

D: Bay lên? Chà, đó là một đặc tính tích cực.

J: Họ tự cho mình là trung tâm. Tôi đoán đó là những gì tôi định nói. Mọi thứ phải nghe lời họ.

 

D: Tôi cũng quan tâm đến loại đá dễ uốn.

J: Đó là một loại đá mà họ dùng để xây dựng các thành phố, và những đường dốc điện.

D: Đá đó có xuất hiện trong tự nhiên giống như vậy không?

J: Tôi thực sự không biết. Tôi đang hỏi đây. Tôi đang được chỉ cho là đó là loại đá đã được xử lý bằng thí nghiệm trí óc, để có thể dễ uốn. Họ là những người rất, rất thông minh. Vậy mà họ lại coi khinh các dạng sống khác. (Dừng). Ồ, thật kinh tởm! (Anh ấy ngắt lời một cách dứt khoát). Tôi không muốn ở đây! (Một biểu hiện của sự ghê tởm).

D: Được rồi. Tôi cũng không muốn anh ở lại. Anh có thể đi ra khỏi thành phố đó. Những người còn lại trên lục địa cũng sống ở những thành phố như thế hay ở trong các nhóm nhỏ?

 

Tôi đang cố gắng lôi anh ta ra khỏi thứ gì đó gây khó chịu khi chứng kiến.

J: Không, một số người đang sống ở vùng nông thôn. Họ sống trong những ngôi nhà đẹp và họ có những khu vườn đẹp. (Ngạc nhiên). Không có côn trùng như chúng ta có. Tôi để ý là họ không có côn trùng. Họ có thể ở ngoài và không có côn trùng làm phiền họ.

 

D: Anh có biết tại sao không?

J: (Ngạc nhiên) Họ đã tạo ra nhiều loài côn trùng độc hại trong các thí nghiệm của họ. Tôi không thích chúng. Họ cũng ăn thịt đồng loại. Tôi thấy bữa tiệc mà họ đang ăn một người khác.

D: Anh có nghĩ đó là một con vật không?

J: Không, không phải là một con vật. Họ bắt một người đàn ông và ăn anh ta. Đây là bên ngoài thành phố. Có một bữa tiệc. Họ đi đến sân bay. Và họ bắt một người trong những người ở đó và nấu chín và ăn thịt anh ta.

D: Ôi Chúa ơi! (Tôi muốn đổi chủ đề). Chà, còn những con côn trùng độc hại thì sao? Anh nói rằng họ đã làm những thí nghiệm?

J: Vâng. Đây là lý do tại sao Atlantis phải sụp đổ vì họ đang lạm dụng sinh lực. Họ làm điều đó để sáng tạo. Tôi có cảm giác họ không phải là những người tốt. Tôi không muốn ở đây. Tôi muốn đi khỏi đây.

 

D: Được rồi. Nếu nó khiến anh phiền não, anh không nên ở đó nữa.

J: Tôi muốn đi chỗ khác. Bà thấy đấy, họ có thái độ sống kiêu ngạo thực sự. Rằng họ là Đấng tối cao, và tất cả những thứ khác là để phục vụ cho lợi ích của họ. Họ không coi trọng sinh lực. Đó là lý do tại sao họ bị phá hủy.

D: Tôi trân trọng những gì anh phải chứng kiến và kể cho tôi nghe. Tôi không muốn làm phiền anh.

J: Thứ làm phiền tôi là việc ăn thịt đồng loại. Thật vô nghĩa. Và tôi đoán đây là lý do tại sao chúng ta vẫn còn ăn thịt đồng loại trên thế giới. Nhưng họ đang làm điều rất vô nghĩa với sự thúc đẩy của thời điểm này.

 

D: Nếu anh không thấy thoải mái ở đó, ta nên rời khỏi phòng xem?

J: Nó trống không rồi. Tôi luôn nghĩ rằng người Atlantis là những người tử tế có năng lượng cao và những thứ như vậy. Và không phải. Họ tiến bộ, đúng, nhưng họ rất, rất là kiêu ngạo và không tôn trọng những dạng sống thấp hơn. Đó là những điều mà tôi không hiểu. Họ thật vô lý. Họ biến đổi những con vật và khiến chúng đau đớn và họ làm điều đó chỉ vì họ muốn.

 

D: Có thể là họ chán.

J: Có vẻ giống như khi họ bắt người đàn ông này. Nhóm người này đi đến sân bay và bắt người đàn ông kiểu thổ dân này. Giống như chúng ta đi đến New Guinea bây giờ.

D: Vậy họ có người bản xứ trong thời gian đó.

J: Đúng. Và họ đến nơi của người bản xứ để bắt anh ta và nấu anh ta rồi ăn thịt anh ta. Và tôi nghĩ điều đó thật là vô lý.

D: Có lẽ mọi thứ tiến bộ quá nên họ thấy chán. Và đây là những môn thể thao mà họ thích và thấy giải trí.

J: Có thể. Tôi đoán họ nghĩ thế.

 

D: Tâm trí của họ đã phát triển đến mức không còn gì thách thức họ được nữa, nên họ muốn thử các thứ khác.

J: Người thủ thư đang nói chuyện với tôi, phần lớn người trên Trái Đất nghĩ rằng người Atlantis là một nhóm người có năng lượng cao. Nhưng tại sao lục địa của họ lại bị phá hủy? Đó là vì họ đã sử dụng sai sinh lực và họ phải bị phá hủy.

 

D: Điều đó có ý nghĩa hơn rất nhiều so với một số điều khác mà ta đã từng nghe.

Đã có thêm thông tin trong một chuyến thăm khác đến phòng xem của Thư viện.

J: Tôi đang đi vào Thư viện. Tôi đang ở chỗ người giám hộ của thư viện. Anh ta nói, “Tôi ở đây để phục vụ và giúp đỡ anh”. Và tôi đang được hỏi, “Yêu cầu của tôi là gì?”

D: Trước khi chúng ta hỏi về thông tin của Atlantis và được cho xem phòng xem. Và nó thật đáng lo. Chúng tôi muốn tìm một số thông tin liên quan đến sức mạnh tích cực của họ nếu có thể.

J: Vâng. Anh ta nói hãy vào phòng xem. Anh ấy bối rối vì anh ấy nghĩ những thông tin chúng ta cần là sự sụp đổ của Atlantis và tại sao nó lại sụp đổ.

 

D: Chúng ta sẽ xem nó vào lúc khác.

J: Anh ta nói rằng đây là lý do tại sao thông tin gây nhiễu cho phương tiện, vì nó là một trong các lý do dẫn đến sự sụp đổ. Anh ta nói về cảm giác công bằng. Và khi một người sử dụng sự tiêu cực của một người khác quá mạnh sẽ thu hút sự tiêu cực. Và đây là khi mà cuối cùng nền văn minh Atlantis sụp đổ.

 

D: Mặc dù rất đáng sợ nhưng chúng ta cảm ơn anh ấy đã cung cấp thông tin. Lần này chúng ta muốn xem bất cứ thứ gì về khả năng chữa bệnh của họ thời đó, để xem họ đã đạt được những đỉnh cao nào với những loại năng lực đó.

J: Anh ta cho tôi xem căn phòng thạch anh tuyệt đẹp này. Có hàng ngàn viên thạch anh khắp căn phòng. Gần giống như những tấm kính mờ nhưng chúng đều được làm từ thạch anh mà họ sản xuất. Họ trộn một loại keo mà họ đã khám phá ra, với cát, và tạo ra những viên thạch anh hoàn hảo nhất. Nhưng có một thiết bị đặc biệt. Gần như trông giống sinh học. Anh ấy đang cho tôi xem khu vực tuyệt vời này với các ánh sáng màu khác nhau. Có màu xanh lá cây, xanh dương, đỏ, tím, vàng, cam và trắng. Và mỗi màu này đại diện cho một bộ phận khác nhau cần chữa lành. Màu trắng là để chữa lành thể phách (etheric body) và thể vía (astral body). Màu xanh lá là để chữa lành cơ thể vật lý. Màu xanh lam để chữa lành cơ thể cảm xúc. Màu đỏ là để chữa lành nhân quả. Đây là tất cả các thể khác nhau của con người. Ngồi vào trong những tia màu này, trong sự hài hòa và trình tự của chúng, người ta sẽ được chữa lành khỏi bất kỳ vấn đề nào bên trong. Ngoài ra còn có các thiết bị thạch anh được sắp xếp theo các mẫu khác nhau xung quanh một tấm phản mà ta nằm lên. Nó giống như một loại bàn đá nhưng rất thoải mái. Có một lớp vải mỏng nhưng rất bền bọc lên. Giống như một trong những chiếc chăn thời đại không gian có màu kim loại bạc. Nhưng nó khác vì có cảm giác như bọt khi ta nằm lên. Chiếc giường này di chuyển bên dưới những màu sắc khác nhau này. Và các màu sắc phải theo đúng trình tự. Nếu thực hiện không đúng trình tự, nó có thể gây ra bệnh tật, vì vậy phải theo một trình tự nhất định. Nhưng anh ta vẫn chưa cho tôi xem trình tự. Anh ta nói nó không quan trọng lúc này. Anh ta nói đây là phòng bệnh cao cấp nhất ở Atlantis và được dùng để chữa bệnh cho những người thuộc tầng lớp quý tộc hoặc chính phủ cầm quyền ưu tú. 

 

D: Không phải cho người bình thường.

J: Không. Anh ta nói họ có những nơi tương tự cho người bình thường. Nhưng đây giống như một bệnh viện cho giới thượng lưu giống như ở đất nước và thời đại của bà.

D: Vậy các bệnh đơn lẻ không cần được điều trị?

J: Việc chữa lành cho toàn bộ cơ thể phải được điều trị. Không chỉ cơ thể vật chất mà cả tình cảm, tinh thần, tất cả những điều này cần phải được chữa lành.

 

D: Nếu ta bị thương hoặc bị ốm thì không được xem là một triệu chứng riêng biệt.

J: Không. Việc này chủ yếu là để hỗ trợ phát triển tâm linh và chữa lành những sai sót trong quá khứ và những thứ như vậy. Nó giống như một kiểu trị liệu tâm lý. Anh ấy chỉ cho tôi các khu vực mà người ta gắn xương gãy hoặc những thứ thuộc bản chất này. Và theo một cách nào đó nó giống như các phòng mổ thông thường của chúng ta, ngoại trừ việc họ đang sử dụng các dụng cụ như thạch anh tinh chế và mài sắc để đạt đến độ hoàn hảo như dao cạo.

 

D: Anh nói loại công cụ mà anh nhìn thấy trong phòng, để chữa lành các cơ thể khác nhau, gần như là sinh học. Ý anh là gì?

J: Vì nó trông sống động! Giống như nó đang sống. Nó là một thiết bị dạng máy tính nhưng giống như thứ gì đó thuộc về thực vật. Vì nó giống như có thể lớn lên và mở rộng ra, giống một cái cây có thể lớn lên. Và nó có màu xanh lục nhạt. Nhưng nó cũng có một bộ phận hiển thị bằng thạch anh lỏng giống như thứ gì đó trong tạp chí khoa học viễn tưởng. Nhưng có vẻ như nó có thể tự phát triển và sinh sôi.

 

D: Ai sẽ quyết định việc người nào được điều trị trong phòng này?

J: Con người thời đó rất ý thức. Đây là trung tâm nơi mà một người sẽ đến sau khi chào tạm biệt một mối quan hệ thân thiết. Đây là quá trình chữa lành cho nhiều thứ. Buồn. Họ là những người tiến bộ cao vào thời điểm này và biết về cơ bản các thao tác và động cơ của họ. Người ta không phán xét lẫn nhau.

 

Khi tôi đang tập hợp thông tin của cuốn sách này lại vào năm 2001 tôi đã có một mẩu tin nhỏ được cung cấp trong một phiên ở Memphis. Một phụ nữ đã mô tả một cỗ máy tần số được sử dụng ở Atlantis, sử dụng ánh sáng để điều chỉnh tần số nhằm đưa cơ thể vào trạng thái hài hòa để chữa bệnh. Nó được vận hành bởi trí óc con người và năng lượng thuần túy. Nó có thật và nó hiệu quả. Nhưng sau một thời gian, nó không được sử dụng nữa vì các nhà khoa học đã phát triển một loại máy khác mà họ cho là có hiệu quả hơn. Họ thích sử dụng các cỗ máy thạch anh mạnh hơn, nhưng làm biến dạng năng lượng. Các tinh thể được đựng trong hộp với một số loại chất lỏng. Ánh sáng chiếu qua các hộp tạo ra sức mạnh từ tâm trí của nhiều người trong phòng. Nó bị biến chất thành việc sử dụng sai mục đích (đặc biệt là tình dục) và tạo ra các hiệu ứng méo mó.

 

Khi người Atlantis biết thêm về việc sử dụng năng lượng và kiến thức của họ mở rộng hơn họ đã bị cuốn hút bởi việc sử dụng năng lượng. Họ đã khám phá ra những cách mới để thử nghiệm và kiểm soát nó. Họ đã lạc hướng trong việc sử dụng chúng cho những mục đích tích cực trong cuộc sống của họ như để chữa lành hay cân bằng. Khi năng lượng (được nhân lên bởi nhiều người tập trung và tăng sức mạnh) được sử dụng cho mục đích tiêu cực, nó bị lạc hướng và bị bóp méo thành hủy diệt. Nó trở nên mạnh mẽ đến nỗi tự điều khiển được. Và đây là một trong các lý do dẫn đến sự hủy diệt của Atlantis.

 

Chúng tôi tiếp tục có thêm thông tin khi trở lại với Thư viện.

J: Người giám hộ hỏi, chủ đề nào bà muốn thảo luận?

D: Chúng tôi vẫn quan tâm đến Atlantis. Tôi muốn hỏi một vài câu về thời của Atlantis, bất cứ khi nào họ hạnh phúc, trước khi nó sụp đổ. Khi nó ở đỉnh cao. Chúng tôi muốn biết điều gì đó về cuộc sống gia đình của người dân trong thời kỳ tốt đẹp của Atlantis. Anh có thấy điều đó không?

J: Có, anh ta đang cho tôi xem những bức ảnh về Atlantis.

 

D: Họ có các gia đình riêng lẻ và cấu trúc gia đình chứ?

J: Vâng, họ đã có các gia đình riêng. Các gia đình thực sự có kết nối với nhau. Con người sống trong một thời gian rất dài, vì vậy có rất nhiều người. Một gia đình có thể lấp đầy cả một thị trấn. Hoặc không phải là một thị trấn nhưng giống như vậy ở thời đại của chúng ta. Họ liên kết với nhau và mỗi thành viên trong gia đình đều rất quan trọng. Họ đều có các kỹ năng và kỹ thuật khác nhau để giúp đỡ lẫn nhau. Về cơ bản, mặc dù họ không sống kiểu cộng đồng như chúng ta hiện nay. Mọi người đều có không gian riêng, nhưng họ đều gặp nhau vào những thời điểm khác nhau để ăn uống, nói chuyện và những điều tương tự. Ngay cả vợ chồng cũng có phòng riêng hoặc khu vực riêng. Nhà của họ rộng rãi, có nhiều phòng cho mọi thành viên trong gia đình, và tất cả đều thông nhau như các sân trong. Tôi thấy sân và những người khác nhau. Tất cả đều kết nối nhưng cũng rất riêng biệt. Và tôi thấy những người già đang làm việc với trẻ em, và những người già này đã hàng trăm tuổi. Không chỉ là một trăm mà là hàng trăm tuổi. Và họ dường như thích làm việc với trẻ con. Và tôi thấy những người đó đang làm những việc khác nhau. Có những người đang thiền. Có những người đang làm các thí nghiệm khoa học và những thứ kiểu như vậy. Và họ đều có cảm giác về không gian riêng giống như phòng của họ nơi họ làm việc của họ. Ý thức về cá nhân là rất quan trọng với họ.

 

D: Và anh nói là họ đến ăn cùng nhau?

J: Vâng, họ đến với nhau nhiều lần để giải trí và ăn uống và nhảy múa và hát hò. Họ có các nhóm hoạt động với gia đình. Có những kỳ nghỉ và những thứ như thế nhưng cơ bản thì mọi người đều sống khá riêng biệt.

D: Vậy còn nghệ thuật và âm nhạc và những thứ như thế?

J: Ồ, vâng, họ có nghệ thuật tuyệt đẹp. Họ trộn các thạch anh trong đất với sơn, nên mọi thứ đều có khả năng phát sáng. Và những bức tranh có phong cách như hình xoắn ốc trong đó. Những vòng xoắn ốc nhỏ đã khiến chúng thật sự nổi bật. Và họ cũng có những nơi để sử dụng thạch anh cho âm nhạc. Nó giống như một số loại máy móc quay các tinh thể thành sợi xoắn ốc. Nó đi như thế này. (Chuyển động tay hình xoắn ốc). Và chúng là những loại nhạc cụ có dây. Họ lấy thạch anh và quay…không giống các loại thạch anh mà chúng ta có bây giờ, kiểu thạch anh đá. Ban đầu chúng là như vậy nhưng chúng đã bị đột biến trong các phòng thí nghiệm trên khắp các lục địa. Và họ quay chúng thành mức độ giống như một sợi dây xoắn ốc. Và sợi dây xoắn ốc này đã được sử dụng như một nhạc cụ như ghi ta của chúng ta hay thứ gì đó tương tự. Có nhiều loại nhạc cụ trông rất khác nhau. Có nhạc cụ dây. Có sáo. Và có những thứ được tạo ra từ những thứ dài khổng lồ như thạch anh. Tất cả đều được làm từ một loại vật liệu là thạch anh. Họ chơi ở những khu vực đặc biệt để tạo tiếng vang. Nó thực sự giúp mở trái tim và cơ bắp của họ vì âm nhạc quá đẹp. Rất thư giãn và thoải mái tinh thần. Làm cho ta cảm thấy bình yên. Và mọi người nhảy múa và ca hát. Và nhiều người quấn hoa quanh người. Và đó là cách họ nhảy với những dây và hoa, quấn lấy chúng. Không giống kiểu La Mã hay Hy Lạp cổ đại. Thực tế mọi người đều mặc những bộ quần áo sắc màu với đỏ và xanh lam, xanh lá cây và vàng. Và họ đang nhảy múa với những bông hoa và vòng hoa. Đó là sự kết hợp giữa âm nhạc tổng hợp và âm nhạc cổ điển. Các âm thanh rất giống nhau nhưng rất trong sáng. Không tổng hợp, không có phản hồi. Họ sử dụng nhạc trong các nghi lễ. Trong các nhà thờ --không phải nhà thờ, đền thờ mà họ đã có. Và về nghệ thuật. Nghệ thuật ở khắp mọi nơi. Mọi thứ đều được sơn vẽ rất đẹp. Giống như sơn lót. Sơn mà họ sử dụng giống như một chất rắn hơn là một chất lỏng. Một số sơn trên các thứ kiểu canvas và một số thì trên tường. Và các thứ khác được khắc một phần vào tường và sau đó được tô màu.

 

D: Anh có thấy loại nguồn sáng mà họ sử dụng trong nhà không?

J: Có những năng lượng từ tinh thể đá dễ uốn. Nó tỏa ra khắp mọi nơi vì vậy lúc nào cũng sáng. Nhưng họ dùng tay di chuyển lên xuống để làm cho ánh sáng rực rỡ hơn hoặc tối đi. Khi ngủ, để tạo sự yên tĩnh cho căn phòng, họ đặt tay xuống để phòng tối đi. (Tay anh di chuyển xuống từ từ). Về phía tường. Và sự rung động của chúng là nguyên nhân khiến bức tường trở nên tối tăm. Mọi thứ được kiểm soát bởi năng lượng của họ.

 

D: Còn về thói quan nấu nước hoặc ăn uống của họ.

J: Họ có những khu vực vườn lớn. Và họ có những sinh vật kỳ lạ chăm sóc tất cả những việc đó. Chúng làm việc trên các cánh đồng và các khu vườn. Chúng trông như những nhân mã và tiên cá và dê. Và thực phẩm được đưa vào bếp và được chế biến bởi những sinh vật này. Chúng làm tất cả các công việc trồng trọt, thu hoạch và hái quả. Và chúng được trả bằng thực phẩm. Hầu hết người dân Atlantis đều yêu quý chúng, giống như những nông dân yêu quý ngựa của họ và chăm sóc chúng rất chu đáo. Những sinh vật kỳ lạ này được đối xử như những con vật nhân từ. Vậy ở một số vùng của lục địa, các sinh vật này đã được tạo ra và được tôn trọng.

 

D: Tôi tò mò về những sinh vật đó. Họ đến từ đâu?

J: Chúng được tạo ra cho mục đích đó. Chúng đã được biến đổi gen.

D: Anh nói có cả tiên cá?

J: Đúng vậy, các tiên cá xuống nước và mang về những giỏ cá. Mọi người đến và họ cười và họ hát và vuốt ve những sinh vật này, hôn và ôm chúng, cho chúng biết rằng chúng được yêu thương và biết ơn về những gì chúng đang làm. Và các sinh vật này chuẩn bị thức ăn. Không phải tiên cá. Tiên cá ở lại dưới hồ vì cô ấy là loại nửa người nửa cá. Trong khi những nhân mã nhỏ nhắn mang về vô số giỏ thức ăn và trái cây và những thứ từ tự nhiên trong các cỗ xe, chúng mang vào nhà bếp trung tâm. Và có một sinh vật có phần trên là cơ thể người với các bàn chân dê. Và có một kiểu nhà bếp không khí, bếp không giống như bếp của chúng ta hiện nay. Dù nó có tủ để cất giữ đồ đạc. Nhưng về cơ bản, thực phẩm không được nấu nhiều vì chúng được chế biến sống, như trái cây được cắt lát hoặc gọt vỏ. Cá và những thứ như vậy được nấu chín rất nhanh. Có nhiều khu vực khác nhau. Giống như một loại lò vi sóng nhưng không phải lò vi sóng. Nó giống như một buồng thạch anh để bỏ những thức ăn cần nấu chín vào như cá. Tôi không thấy thịt. Tôi chỉ thấy cá và các động vật giáp xác như sò điệp và trai và những thứ tương tự. Và chúng chỉ được nấu chín đến mức vừa phải. Và sau đó họ ăn.

 

D: Có phải những sinh vật này được tạo ra để làm người hầu?

J: Vâng, chúng được tạo ra để làm người hầu cho con người. Nhưng chúng được yêu thương. Khi một con bị thương hoặc thứ gì như vậy, cả gia đình tập trung lại để tiếp thêm sức mạnh cho con vật bị thương đó. Chúng bị đối xử như người hầu nhưng được yêu thương. Giống như chúng ta đối xử với chó mèo, thể hiện tình yêu thương và chăm sóc chúng. Họ rất biết ơn những gì con vật này làm vì chúng được coi là giống động vật hơn con người. Các bộ phận cơ thể giống động vật hơn nhưng về cơ bản thì mặt giống con người.

 

D: Còn về hành vi hoặc trí tuệ của chúng?

J: Ồ chúng có thể nói chuyện và được hướng dẫn. Chúng biết nhiều thứ đơn giản nhưng không giống con người.

D: Chúng không thông minh như con người dù chúng trông giống một phần con người.

J: Chúng trông không thô thiển hay thứ gì tương tự. Chúng trông rất tự nhiên và được chăm sóc cẩn thận. Và chúng được trân trọng, và được yêu thương. Tôi thấy một người hầu dọn đĩa trái cây. Và người phụ nữ nhận lấy và hôn và xoa đầu nó vì ở vùng đầu có ít sừng. Và cô ấy xoa cặp sừng đó như thế này (cử động tay) và cô ấy nói, “Ồ cô thật tuyệt. Nhìn này, thật tuyệt. Trông nó rất đẹp. Mọi người sẽ thích nó. Và tại sao tất cả không ra đây và…” Và chúng đều ra và chúng đều được yêu thương bởi cả gia đình. Chúng được đối xử như một vật cưng yêu quý.

 

D: Những sinh vật này có thể sinh sản hay là duy nhất?

J: Không, chúng không thể sinh sản. Người ta mua chúng. Mỗi con là một cá thể, nhưng được bán trên thị trường đại chúng. Có những nơi họ đến mua những sinh vật này để chúng phục vụ họ.

 

Sau khi tỉnh dậy, John đã mô tả sinh vật trong bếp, là thứ cuối cùng mà anh ấy nhớ được. Nó có một khuôn mặt vừa giống bò vừa giống người. Như thể một người có cái mũi của một con bò và cặp sừng nhỏ mọc lên khỏi đầu. Nó đang mặc một bộ quần áo kiểu yếm che phần trên của cơ thể vì đó có vẻ là nữ.

 

Phil: Thạch anh có nhiều công dụng hơn những gì chúng ta biết ngày nay. Những điều chưa biết còn nhiều hơn những điều đã biết. Tuy nhiên, khi mức độ nhận thức của bà tăng lên để chấp nhận và thích ứng được với những thực tại này, thì các ứng dụng sẽ hiện ra. Có thể thấy thạch anh ở một dạng nào đó đã phóng đại và cường hóa năng lượng của con người. Chúng tôi thấy ở đây việc diễn dịch ra rất khó vì khái niệm năng lượng thực sự khó hiểu. Tuy nhiên, sự kết hợp của các năng lượng, cả con người và không phải con người là hoàn toàn có thể được và dễ dàng thực hiện với các tinh thể này. Chúng được sử dụng để làm chất pha trộn và phân tách, tùy vào hướng của năng lượng được cung cấp bởi người hoặc nhóm người sử dụng hoặc kiểm soát tinh thể này. Chúng là một bộ lọc, có tác dụng theo nhiều cách khác nhau, chỉ bị giới hạn bởi trí tưởng tượng của những người sử dụng chúng.

 

D: Khi anh nói về một viên đá lọc các tia vũ trụ, mục đích của việc cần lọc các tia vũ trụ là để làm gì?

P: Để lọc và lựa chọn, để tách biệt hoặc gộp lại. Có bốn lý do hoặc mục đích cụ thể. Các năng lượng cụ thể là phù hợp nhất. Mục đích là để lọc hoặc lựa chọn. Tập trung vào việc lựa chọn hoặc cô đọng các năng lượng vào một khu vực duy nhất. Các loại đá khác nhau có thể sử dụng cho từng loại năng lượng hoặc loại đá đặc biệt có thể sử dụng cho cả hai tùy vào mục đích. Các năng lượng vũ trụ là một nguồn năng lượng rất mạnh, còn nguyên sơ, mà hành tinh này vẫn chưa khám phá ra -- nguồn năng lượng thô dồi dào mạnh hơn hàng triệu lần so với bất kỳ nguyên liệu thô nào trên hành tinh này.

 

D: Vấn đề là có thể khám phá ra hay không.

P: Vấn đề là nâng cao ý thức để chấp nhận khái niệm và đồng thời mài giũa trách nhiệm để sử dụng nó. Năng lượng này đã từng phổ biến trên hành tinh này, nhưng vì thiếu trách nhiệm, kiến thức về nó đã biến mất.

 

D: Đó là vào thời của Atlantis?

P: Chính xác. Mất nhiều kiến thức vào thời điểm đó. Có nhiều sự lạm dụng với nhiều loại và dạng năng lượng khác nhau trong thời điểm người Atlantis. Vì ban đầu có sự hiểu biết về những năng lượng cấu thành vật chất. Sau đó đã có sự lạm dụng những hiểu biết này về những dạng năng lượng này.

 

Clara cũng nhận được thông tin từ một nơi nghe rất giống với Hành tinh Ba ngọn núi (Planet of the Three Spires) của Phil. Câu chuyện của cô ấy cũng là về một hành tinh với cấu trúc giống hình chóp kỳ lạ, và thông tin được chứa đựng trong toàn bộ hành tinh, giống như các thành phần của nó là một kho kiến thức. Nó cũng được mô tả giống như Phil. Clara cũng có tình cảm với nơi đây như là “nhà” giống Phil. Câu chuyện hoàn chỉnh về cách cô định vị nơi này đã được kể trước đó trong cuốn sách này.

D: Cô có thể nói cho tôi bất cứ điều gì về Atlantis? Đó có phải là một phần câu chuyện?

C: Atlantis bị chìm xuống biển.

D: Tôi muốn biết về nó trước khi nó chìm xuống biển. Đó là kiểu nền văn minh nào?

C: Rất tinh vi. Rất xanh. Công nghệ rất tiến bộ, vượt xa Trái Đất ngày nay.

 

D: Nền văn minh này tồn tại lâu không?

C: Một thời gian rất dài.

D: Cô có thể kể cho tôi một số tiến bộ công nghệ của họ không?

C: Họ có khả năng dịch chuyển và chuyển năng lượng thông qua thời gian và không gian theo cách tinh vi hơn nhiều so với công nghệ -- bà nói thế nào nhỉ? -- tiến bộ ngày nay. (Khó giải thích). Hừm, bà dùng từ gì để mô tả máy móc tiên tiến? Giống như máy tính và các thiết bị liên lạc. Thiết bị này rất nhanh. Nó thực hiện từng phút một. Thậm chí đến mức một số thông tin được thực hiện ở mức độ ngoại cảm.

 

D: Máy đó hoặc máy tính đó hoạt động như thế nào?

C: Nó hoạt động nhờ vào năng lượng mặt trời. Mọi thứ được thực hiện nhờ vào mặt trời. Mặt trời trung tâm vĩ đại.

D: Vậy họ không có điện như chúng ta ngày nay?

C: Có ở một thời điểm. Nhưng gần như những năm sau mọi thứ được vận hành bởi mặt trời trung tâm vĩ đại.

 

D: Đó có phải là Mặt trời mà chúng ta biết ở trên bầu trời hay cái gì khác?

C: Mặt trời mà bà biết.

D: Thiết bị đó có giống với những thứ chúng ta có ngày nay không?

C: Tinh vi hơn nhiều. Ta có những tấm pin mặt trời khổng lồ, và thiết bị năng lượng mặt trời lớn hơn nhiều so với những gì đã được dùng ở thời Atlantis. Thiết bị của họ tiến bộ để sử dụng theo cách hiệu quả hơn và không chiếm nhiều chỗ. Công nghệ của họ hòa hợp hơn với mặt trời trung tâm, nơi tỏa ra năng lượng. Chúng được kết nối với sức mạnh lớn hơn. Chúng được kết nối với các vì sao, và với sức mạnh từ các vì sao khác.

 

John đã nói rằng họ cũng biết cách sử dụng sức mạnh của mặt trăng.

Bartholomew cũng đề cập đến việc người cổ đại có kiến thức này.

C: Họ liên lạc với các sinh vật từ các hành tinh khác hoặc từ các vì sao khác. Và họ trao đổi thông tin thông qua liên lạc về những công nghệ mà họ sử dụng trong máy móc, máy tính và những tiến bộ khác.

 

D: Vậy những sinh vật khác từ các ngôi sao đã giúp họ?

C: Vâng. Đó là một nỗ lực hợp tác.

D: Tôi đã được kể rằng các nhà khoa học đã phát triển sức mạnh của trí óc để họ đạt được một số kết quả như vậy.

C: Chính xác. Trong quá trình phát triển tư duy, họ bắt đầu mở ra mọi khả năng, rằng thực sự có những sinh vật trên các hành tinh khác, và họ đã tiếp xúc một cách không giới hạn. Rồi họ có khả năng đó, bằng việc bỏ lối suy nghĩ hạn chế, cảm nhận và tin tưởng, để tiếp nhận các thông tin đến từ vũ trụ khác và từ các hành tinh khác. Và những hành tinh đó cung cấp thông tin cho họ theo cách trở nên rất thần giao cách cảm. Họ giao tiếp từ tâm trí đến tâm trí mà không cần liên lạc tầm xa như đường dây điện thoại. Và do đó, họ đã sử dụng khả năng ngoại cảm và nâng cao khả năng đó bằng cách giao tiếp với nhiều hành tinh. Việc này trở thành một cộng đồng toàn cầu chứ không tập trung một khu vực như của loài người.

 

D: Họ đã có thể hoàn thiện nhiều việc hơn. Ý cô là vậy? (Vâng). Tôi đã nghe nói rằng Atlantis không chỉ là một quốc gia mà còn là toàn bộ thế giới vào thời điểm đó.

C: Đó là thế giới được biết đến vào thời Atlantis tồn tại.

D: Có phải tất cả các phần trên thế giới được biết đến này đều tiến bộ không?

C: Không. Không phải tất cả. Có những khu vực còn sơ khai, nơi mà con người không mở tư duy để liên lạc. Toàn bộ hành tinh không được nâng lên mức cao hơn của tần số rung động. Có một số nơi và khu vực đông dân cư đã chọn cách không mở tư duy và chấp nhận một cách sống mới. Vì vậy họ trở thành những gì bà thường gọi là bị ruồng bỏ. Họ là những người không tin rằng có thể vượt qua được giới hạn của mình. Những người mà đã chọn sống một cuộc sống giới hạn, đã sống ở khu vực khác trên hành tinh đó. Trong khi đó những người mở rộng trái tim và tư duy của họ thì có một cách sống không giới hạn, bay bổng và tiến bộ. Và họ giao tiếp với tất cả các hành tinh.

 

D: Cứ như thể họ không có cùng điểm chung với nhau.

C: Chính xác.

D: Cô có thấy cộng đồng khoa học tiên tiến hơn sống ở đâu liên quan đến thế giới ngày nay không? Tôi biết thế giới đã thay đổi rất nhiều.

C: Thế giới đã thay đổi rất lớn. Thế giới đã biết vào thời gian đó gồm một khu vực mà bây giờ ta gọi là Đại Tây Dương.

 

D: Có bất kỳ tàn tích nào của nền văn minh đó để lại mà nhân loại có thể tìm thấy được không?

C: Chỉ ở mức thể phách (etheric).

D: Vậy không thể tìm được ở mức vật chất?

C: Thời điểm này nếu có khả năng con người mở rộng tư duy đủ để tin tưởng thực sự, một cách có ý thức, rằng có thể tìm thấy. Thì sẽ tìm thấy.

D: Một số người nghĩ rằng họ đã nhìn thấy những thứ dưới nước có thể là tàn tích của các thành phố, con đường và tòa nhà.

C: Không đúng. Những gì họ đang thấy là tàn tích của các nền văn minh mới hơn, từ thời Atlantis.

 

D: Tôi cũng được kể rằng các nhà khoa học Atlantis đã đạt đến mức họ làm các thí nghiệm vật lý. Cô có thấy điều gì giống như vậy không?

C: Thí nghiệm vật lý nào?

D: Di truyền hay những thứ như thế?

C: Mọi thứ đang trải nghiệm trên hành tinh này đều được thực hiện trong thời kỳ Atlantis. Tuy nhiên, nó đã được thực hiện nhiều thế kỷ trước khi Atlantis sụp đổ. Về mặt di truyền, họ đã nhân bản động vật. Nhưng họ thấy rằng đây không phải là điều thích hợp. Vì nó đã can thiệp vào ADN của con người, và con người có thể phải chịu đựng nhiều nếu họ tiếp tục. Nên họ đã dừng lại.

 

Vậy việc thí nghiệm di truyền được thực hiện bên cạnh việc sử dụng trí óc để tác động lên vật chất. Tôi không biết cái nào đến trước, hay cả hai đều diễn ra cùng một lúc.

Có vẻ như sự tò mò của họ không có giới hạn. Một dự âm từ quá khứ được lặp lại trong thời điểm hiện tại của chúng ta.

 

D: Đó chỉ là một thử nghiệm hay có một mục đích?

C: Đó là một thử nghiệm. Mục đích của họ là để xem có thể thực hiện được hay không. Và khi họ phát hiện ra rằng nó có thể thực hiện được, họ đã gặp nhiều khó khăn rắc rối với kết quả. Không như họ mong muốn, và vì vậy tốt nhất cho những người đưa ra quy tắc là họ nên ngừng làm điều đó.

D: Họ đã gặp phải những vấn đề gì?

C: Hình dáng xuất hiện không giống con người. Và có nhiều thí nghiệm -- nói thế nào nhỉ? -- giao phối? (Cô ấy đặt câu hỏi về từ này). Nhân bản chéo? Trộn lẫn. Và kết quả giống động vật hơn. Nó đảo ngược quá trình tiến hóa. Và bệnh tật xảy ra. Đây không phải là mục đích của hành tinh. Nên họ đã quyết định, tốt nhất cho hành tinh, là dừng lại. Dừng lại hoặc nó sẽ hủy diệt loài người.

 

D: Nghe có vẻ rất quyết liệt.

C: Rất quyết liệt. Rất là quyết liệt.

D: Nhưng thay vì chỉ thực hiện các nhân bản chính xác, họ bắt đầu trộn lẫn AND, các gen, chỉ để xem điều gì xảy ra? Ý cô là vậy?

C: Vâng. Tò mò. Thí nghiệm. Hãy làm thử và xem nó sẽ ra cái gì. Hãy làm thử và xem điều gì sẽ xảy ra. Trong thế giới thực vật, họ đã tạo ra các giống lai của các loại cây, loại rau khác nhau và họ nghĩ, “Chà, chúng tôi đã thành công với việc này. Tại sao lại không làm điều này với con người?”. Vì vậy họ bắt đầu thử. Và nó trở thành, “Ồ, chà, hãy xem bây giờ chúng ta có thể làm gì với cái này, cái này và cái này”. Và nó đã trở thành một thảm họa lớn.

 

D: Vậy khi họ bắt đầu nhân bản và trộn lẫn các gen khác nhau, cô nói nó trở nên giống động vật hơn là con người?

C: Cứ như thể họ đang đảo ngược quá trình tiến hóa. Nhưng nó trở nên rất kỳ cục và độc ác.

D: Vậy họ bắt đầu có được những sự kết hợp không như ý.

C: Và chưa từng có trước đây.

D: Nhưng rõ ràng là chúng đã sống sót. Chúng đã sống.

C: Chúng đã sống một thời gian. Và chúng đã rơi vào trạng thái mà bà gọi là “điên rồ”. Và sự hủy diệt xảy ra, bởi vì chúng trở nên giống như những con quái vật.

 

D: Tại sao chúng trở nên điên rồ? Ý cô là vì chúng không phát triển theo một quá trình bình thường dẫn đến ảnh hưởng tâm trí của sinh vật?

C: Một phần. Nhưng một phần là sự pha trộn giữa di truyền của động vật và con người. Và vì vậy chúng trở thành một thứ đồ chơi cho các nhà khoa học. Để xem chúng có thể đi đâu và làm gì. Bây giờ họ trở thành thánh, và tạo ra những thứ mà họ muốn. Điều này chưa từng có trước đây. Và thảm họa ngự trị.

 

D: Nhưng cô cũng nói là bệnh tật đã phát sinh.

C: Các căn bệnh chưa từng biết đến trước đây đã phát sinh.

D: Chúng đến bằng cách nào?

C: Vì sự pha trộn gen. Trộn thứ bị bệnh với thứ tốt. Và đó là …(Gặp khó khăn khi tìm từ ngữ). Thứ mà bà gọi là “cơ thể lạ” với loài người. Đó có thể là động vật hoặc bất cứ thứ gì của bất cứ loài nào. Đó là điều họ đã làm. Và do đó nếu một phần tử AND từ một sợi, hoặc một chủng loài, có một số loại bệnh, sẽ được đưa vào toàn bộ, và tạo ra một dòng bệnh hoàn toàn mới.

 

Đây có thể là một loại bệnh trên cơ thể vật chủ đã mang và không bị phát bệnh vì có cơ chế miễn dịch. Nhưng khi bị nhân bản chéo thì bệnh này bị đánh thức.

C: Căn bệnh này sẽ biến đổi và sau đó biến đổi thành một thứ khác. Và nếu một căn bệnh được đưa vào một sợi AND, và một căn bệnh khác cũng được đưa vào, sự kết hợp sẽ tạo ra một thứ có thể rất hủy diệt.

 

D: Vậy không chỉ cơ thể và ngoại hình vật chất và tư duy của những sinh vật này bị biến đổi mà bất cứ thứ gì -- ý tôi là -- như vi khuẩn, phân tử, cũng bị biến đổi và hình thành các căn bệnh khác nhau. (Vâng). Đã phát triển theo những cách chưa từng xảy ra trước đó.

C: Chính xác. Và nó lớn đến mức họ phải dừng tất cả các thí nghiệm, vì họ thấy nó tràn lan ra. Và nó có thể hủy diệt toàn bộ loài người

 

Vào những năm 1997, việc nhân bản chính thức một con cừu ở Anh đã được công bố. Sau phiên làm việc vào tháng 8 năm 1997, các nhà chức trách đã công khai thảo luận về sự nguy hiểm của nhân bản và tính đạo đức. Từ nghiên cứu của mình, tôi đã phát hiện ra rằng nhân bản con người đã từng được hoàn thiện. Có nhiều điều mà công chúng nói chung không nhận thức được. Có vẻ như mẩu thông tin đầu tiên đang bị loại bỏ (đặc biệt là với thông báo gần đây về việc nhân bản thành công khỉ [họ hàng gần nhất của chúng ta]) vì vậy chúng ta sẽ quen với nó khi có thông báo chính thức về việc nhân bản người.

 

Các nhà khoa học cho biết họ có thể nhân bản động vật và đưa gen người vào để tạo ra thịt ngon hơn và tạo ra một con vật tốt hơn. Gần đây, họ cũng bắt đầu đưa gen người vào những con lợn đặc biệt để nội tạng của chúng có thể cấy ghép được cho các ca của người.

 

Nếu con lợn hiến tặng có một số gen người thì cơ thể người chủ sẽ không từ chối nội tạng, vì thường thì cơ thể ta sẽ loại bỏ bất cứ thứ gì không phải của con người hoặc không tương thích. Một nhà khoa học đã đưa ra ý kiến phản đối rằng việc đưa và trộn gen người với gen động vật có thể tạo ra những căn bệnh lạ và sẽ bắt đầu lây từ động vật sang người. Ví dụ, con lợn mắc các bệnh riêng mà khi xử lý hoặc ăn thịt nó thì không bị lây. Nhưng các nhà khoa học lo lắng khi nội tạng được hiến tặng sẽ trở thành một bộ phận vĩnh viễn trong cơ thể người và máu chảy liên tục qua đó, thì điều gì sẽ xảy ra. Nó có thể mang mầm mống những căn bệnh này lây lan khắp hệ thống của vật chủ và biến đổi thành những căn bệnh không xác định. Quá nhiều mối quan tâm nên chương trình tạm thời bị dừng lại cho đến khi có thể nghiên cứu thêm.

 

Giống như lịch sử đang lặp lại. Nhân loại đang mắc phải những sai lầm giống như chúng ta từng gặp trong thời đại của Atlantis. Có thể đó là lý do tại sao thông tin này xuất hiện vào thời điểm này trong lịch sử của chúng ta. Một hồi chuông cảnh báo từ quá khứ.

D: Vậy các mầm bệnh không chỉ xảy ra trong các thí nghiệm di truyền. Nó bắt đầu lây lan sang các cộng đồng khác của loài người.

C: Nó được giới hạn trong di truyền học. Nhưng các nhà khoa học đã thấy rằng họ có nên tiếp tục hay không. Vì những sinh vật đó sau đó sẽ hòa nhập vào các cộng đồng khác. Và sau đó căn bệnh sẽ lây truyền khắp các nền văn minh. Và các quyền lực nói rằng không thể cho phép điều này xảy ra. Vì vậy nó đã bị phá hủy.

 

D: Những sinh vật được tạo ra, chúng vô sinh hay chúng có thể sinh sản?

C: Chúng không thể tự sinh sản. Chúng chỉ đơn giản là “vô tính” và không có cơ quan sinh sản.

 

D: Họ đã sử dụng những sinh vật này làm gì, từ ban đầu, trước khi nó vượt khỏi tầm kiểm soát? Họ có mục đích gì không?

C: Mục đích bắt đầu thí nghiệm này đơn giản là để xem có thể làm được hay không và nó đã đi quá giới hạn.

D: Và họ không sử dụng những sinh vật này để làm gì cả?

C: Những gì các sinh vật này có thể làm là họ đã dạy chúng như những người máy. Chúng hoạt động như những người máy nghe theo mệnh lệnh của các nhà khoa học. Chúng trở thành trợ lý của họ, hoặc bạn chơi cùng cho những người khác. Chúng được tạo ra để trở thành quản gia, người chăn cừu, hoặc bất cứ thứ gì. Khi họ thấy rằng, “Chà, chúng ta nên có mục đích cho việc tạo ra chúng”.

 

Đây có phải là những tôi tớ hiền lành mà John đã từng thấy?

C: Và rồi họ nghĩ, “Chà, tuyệt thật. Vậy chúng ta sẽ gộp tất cả những gen này với những loài động vật khác, để xem ra được thứ gì”. Và sau đó hỗn loạn đã xảy ra.

D: Vậy lý do chính để dừng thí nghiệm là họ sợ nó sẽ vượt khỏi tầm tay và dịch bệnh sẽ lây lan?

 

C: Đó là lý do duy nhất. Vì họ có thể thấy rằng cả nền văn minh sẽ bị hủy diệt hoàn toàn. Vì vậy thay vào đó họ hủy diệt hết các sinh vật đã được tạo ra.

D: Và cô nói rằng “nhân vật quyền lực” là những người đã bảo họ là họ phải làm điều đó. Ý cô là ai?

C: Chính phủ.

D: Vậy họ biết việc các nhà khoa học đang làm.

C: Vâng. Họ tán thành cho đến khi họ thấy việc này không thể tiếp tục. Nếu không tất cả nền văn minh sẽ bị hủy diệt.

D: Nó có thể lan rộng ra các cộng đồng khác mà ít nhiều cô gọi là “bị ruồng bỏ” không?

C: Ồ, có. Ồ, có.

 

C: Yes. It is possible. It did.

D: Vậy sau đó họ đã quây các sinh vật mà họ đã tạo ra và giết chúng?

C: Vâng, họ đã làm vậy. Không phải ồ ạt, nhưng theo một cách rất yên tĩnh và tinh tế như một cách tự nhiên. Để cộng đồng nói chung sẽ không bị hoảng sợ hoặc rơi vào tình trạng hoảng loạn. Vì vậy nó được giữ trong tầm kiểm soát. Công chúng nói chung không nhận thức được một số sinh vật kỳ dị xuất hiện từ các thí nghiệm. Giống như cách mà chính phủ của bà che dấu rất nhiều điều với công chúng. Đó là cách đã hoạt động ở thời Atlantis.

D: Tôi thường nghi ngờ rằng nhiều truyền thuyết về người nửa người nửa động vật có thể xuất phát từ thời gian đó. Có đúng không?

C: Vâng, có thể chứ. Đã là thế..

 

D: Vậy những sinh vật này, nửa người nửa động vật không tồn tại sau thời của Atlantis? (Không) Vậy các truyền thuyết đã đến từ lâu như vậy?

C: Vâng. Chúng có nguồn gốc từ thời Atlantis.

D: Vào thời của người La Mã, Hy Lạp và Ai Cập, cô có nghe những câu chuyện tương tự như vậy không. Vậy có sự xuất hiện của họ trên cơ sở thực tế nhưng là ở thời gian rất xa trước đó. Đúng không?

C: Rất lâu trước thời kỳ Ai Cập và La Mã được hình thành.

 

D: Nhưng đó là những phần của ký ức, và họ biến chúng thành huyền thoại.

C: Vâng, chính xác. Câu chuyện đã được lưu truyền nên nó là ký ức của nhiều ý thức.

D: Tôi đã luôn tin rằng trên thực tế, truyền thuyết đều dựa vào các cơ sở nào đó nếu ta lùi về quá khứ đủ xa.

C: Tất cả các câu chuyện đều thế. Nếu không có căn cứ thì từ đâu chúng trở thành huyền thoại? Một khi đã là huyền thoại, thì mỗi người lại muốn thêm một chút bí ẩn và sự rực rỡ của riêng họ vào câu chuyện, biến nó thành câu chuyện huyền thoại vĩ đại hơn và nhiều màu sắc hơn.

D: Nhưng tất cả đều phải bắt đầu từ đâu đó.

C: Luôn có sự khởi đầu.

 

D: Có thứ gì khác nữa mà các nhà khoa học từng làm và sau đó bị yêu cầu phải dừng lại không?

C: Đó là chuyện lớn nhất. Đó là điều quan trọng nhất mà bà đã hỏi và có vẻ thích hợp để đề cập vào lúc này.

D: Vì chúng ta đang bắt đầu chạm vào cùng một lĩnh vực. (Vâng). Tôi đã được kể rằng vào thời đại của chúng ta, ngày nay ở thế kỷ XX, có những nhà khoa học đang thử nghiệm tương tự. Cô có nghe gì về điều này không?

C: Đó là sự thật. Đó là sự thật. Họ đang ở giai đoạn đầu chơi với di truyền học. Và khi công chúng biết nhiều hơn, sẽ có một đợt nổi dậy. Nói rằng, “Điều đó là phi tự nhiên. Hãy để mọi thứ như vậy”.

 

D: Tôi thường nghi ngờ rằng họ đã đi xa hơn những gì họ đang cho mọi người biết.

C: Đúng. Họ sẽ thả từng phần thông tin nhỏ ở đây rồi ở kia. Và giống như trong thời đại Atlantis, thông tin bị che dấu. Trong thời đại ngày nay như bà thấy, họ đang cho phép rò rỉ thông tin ra ngoài. Chỉ đủ để công chúng không trở nên hoảng hốt. Và khi có đủ thông tin bị rò rỉ có chủ đích, bởi một số người từ bên trong, thì công chúng sẽ đứng dậy và nói, “Chúng ta không thể để chuyện này xảy ra. Nó không được xảy ra. Vì nó sẽ hủy diệt loài người như chúng ta biết”.

 

D: Lịch sử sẽ lặp lại.

C: Vâng. Nhưng nhờ thông tin liên lạc trong thời đại của bà, nhiều người sẽ nhận thức được nhanh hơn bằng cách nhận thông tin liên tục cùng lúc. Nếu họ biết những thí nghiệm này có thể hủy diệt thế giới, họ sẽ lên tiếng.

D: Các nhà khoa học ở thế kỷ XX đã bắt đầu kết hợp AND của các loài khác nhau chưa?

C: Rồi. Rất bí mật.

D: Cô có thể kể cho tôi nghe về điều đó? Tôi muốn biết chúng ta đã đi xa tới đâu. Tôi biết đây là một chủ đề khó chịu.

C: (Thở dài) Vào lúc này nói về chủ đề đó không thích hợp.

 

Chuyện này cũng xảy ra khi tôi muốn tìm hiểu sâu hơn trong Những Người Giám Hộ (The Custodians). Người ngoài hành tinh cho tôi biết nhiều thông tin nhưng có một số thông tin họ không tiết lộ, chủ yếu là vì ảnh hưởng của nó đến phương tiện (cơ thể của thân chủ) mà nó đang truyền tải. Nếu điều này xảy ra tôi cũng không thể ghi đè lên những chỉ thị này vì tôi cũng không muốn.

 

D: Được rồi. Nhưng tôi đã được kể rằng những người ngoài Trái Đất đang giúp chính phủ của chúng ta trong những thí nghiệm như vậy. Có đúng không? (Có) Họ có chấp nhận những gì đang xảy ra không?

C: Những gì người ngoài Trái Đất đang làm chỉ đơn giản là kiểm soát và giữ nó ở mức độ mà loài người sẽ không tự hủy diệt.

D: Bởi vì họ, nhiều hay ít, biết việc này sẽ xảy ra như thế nào đúng không?

C: Có, họ biết.

D: Tôi tự hỏi liệu các nhà khoa học loài người sẽ lắng nghe họ hay họ đã làm theo cách của họ?

C: Chúng tôi có nhiều cách để các nhà khoa học con người biết về những giới hạn.

D: Và tôi cho rằng những thí nghiệm này đang được thực hiện ở những nơi bí mật.

C: Vâng. Trên khắp hành tinh. Nhưng ít nhiều chúng tôi đang giúp giám sát để nó không hủy diệt Trái Đất.

 

D: Cô có nghĩ các nhà khoa học sẽ khiến mọi chuyện đi khỏi tầm kiểm soát?

C: Có thể lắm. Đây là hành tinh của tự do chọn lựa mà. (Cô ấy có vẻ không thoải mái).

D: Được rồi. Cô luôn bảo tôi khi nào thì cô không thể cung cấp thêm thông tin nữa và tôi tôn trọng điều đó. Trở lại với Atlantis, cô có thể kể cho tôi điều gì đã xảy ra lúc phá hủy không? Nó có phải là một sự kiện đã lên đến đỉnh điểm khiến nó chìm xuống không?

C: Tôi không thể nói điều đó hôm nay.

D: Tại sao?

C: Chưa phải là thời điểm thích hợp để nói về chuyện gì đã xảy ra. Có thể, trong tương lai, sẽ có lúc thông tin này được tiết lộ.

 

D: Được rồi. Nhưng sau khi sụp đổ thì có ai còn sống sót không?

C: Có nhiều thiệt hại về người thời điểm đó. Trái Đất đã được nối lại

D: Tôi tin vào việc gieo mầm, nên điều đó không làm tôi ngạc nhiên. Để tôi kể cô nghe về một lý thuyết mà tôi có và cô có thể cho tôi biết nó có đúng hay không. Tôi thường nghĩ rằng có thể có những người sống sót đã đến Ai Cập và Peru và những nơi khác trên thế giới 

 

C: Trong thời gian của Atlantis, chúng tôi đã tiếp xúc với con người ở Atlantis. Và trong mối hợp tác này các sinh vật từ Atlantis đã đến thăm các ngôi sao khác. Và một số sinh vật từ Atlantis, những người đã đến các ngôi sao khác, đã giúp gieo mầm cho khu vực Ai Cập ngày nay, và các khu vực khác. Vì vậy thông tin và các ký ức về Atlantis vẫn được tiếp tục. Huyền thoại bắt đầu, và đã được truyền đi trong những người từ Atlantis, sống trên các ngôi sao khác, trở lại, như những cây con ở dạng vật chất.

 

D: Nhưng cây con, ý cô là…đã lớn. (Vâng). Vì tôi biết ngay từ ban đầu, sự sống khởi nguồn từ giai đoạn tế bào và được tiến hóa.

C: Vâng. Nhưng không phải vậy vào lúc này. Có thể nói những sinh vật đó đã đặt một chuyến nghỉ phép từ Atlantis đến các vì sao khác. Và khi Atlantis biến mất trên Trái Đất, những khu vực khác trỗi dậy, và các sinh vật này trở về Trái Đất để khởi đầu cuộc sống. Nhiều sự mô phỏng Trái Đất phải đến từ các hệ thống khác vì sự sống đã mất đi quá nhiều ở Trái Đất. Đơn giản là vì vụ nổ đã khiến hành tinh bị biến mất. Và đó là tất cả những gì tôi có thể nói về điều này. Có lẽ vào một thời điểm khác, nếu thích hợp, và hội đồng sẽ công bố thông tin đó, và chúng ta có thể cho phép điều này.

 

Những gì Clara nói về việc con người được đưa đến các vì sao khác và quay trở lại sau trận đại hồng thủy nghe rất giống với thông tin mà tôi nhận được, được kể ở phần sau trong cuốn sách này. Đây là một kế hoạch khả thi để sơ tán một bộ phận nhân loại trong tương lai nếu cần. Rõ ràng nó đã xảy ra trong quá khứ, và có thể lịch sử sẽ lặp lại. Người ngoài hành tinh luôn nói rằng họ không để cho loài người bị hủy diệt. Quá nhiều thời gian và sức lực đã được đầu tư vào sự phát triển của chúng ta. Dù chúng ta không để ý đến họ thì họ cũng sẽ giúp chúng ta bất kể thế nào.

 

Tôi không lo lắng rằng Clara không thể cho tôi thông tin về sự hủy diệt của Atlantis vì tôi đã nhận được thông tin này từ các đối tượng khác. Tôi đã giữ tất cả những thông tin này trong hồ sơ của tôi nhiều năm cho đến khi tôi bắt đầu biên soạn cuốn sách này. Rồi tôi phát hiện ra rằng tôi thực sự có tất cả những gì tôi cần. Tôi đã thu thập từng mẩu từng mẩu thông tin trong nhiều năm.

 

Chúng tôi đã được cung cấp các manh mối rằng nền văn minh vĩ đại đã sụp đổ vì lạm dụng sức mạnh tư duy và nỗ lực để đi ngược lại cấu trúc đạo đức của vũ trụ bằng cách viết lại gen. Tuy nhiên tôi nghi ngờ rằng một thứ gì đó mạnh hơn đã can thiệp để tạo ra trận đại hồng thủy thực sự nhấn chìm Atlantis.

Thông tin này đến từ người thủ thư tại Thư viện tại cõi tinh thần.

 

D: Chúng ta có thể truy cập các hồ sơ về Atlantis lần nữa không? Tôi muốn biết về sự sụp đổ thật sự của Atlantis. Lần cuối anh ta đang nói với chúng ta về một số lý do nó bị hủy diệt, vì sự lạm dụng năng lực tư duy. Nhưng sự phá hủy thực tế diễn ra như thế nào? Anh ta có thể chỉ cho ta thấy bất cứ thứ gì về nó không?

J: Vâng, anh ấy đang cho tôi thấy những khe nứt sâu được tạo ra trên Trái Đất. Những vết nứt sâu, bởi những tinh thể này. Họ dùng năng lực thạch anh và truyền ánh sáng mặt trời vào lòng đất khiến nó bị áp lực. Và họ cũng cố gắng khai thác lõi nóng chảy của Trái Đất dẫn đến nhiều áp lực gây ra sự phá hủy cả hòn đảo. Họ đào sâu vào lõi nóng chảy. Và lõi nóng chảy đã nổ tung, và đó là lý do tại sao mọi thứ phát nổ.

 

D: Tại sao họ lại làm điều đó?

J: Họ đang tìm nguồn năng lượng khác, thay cho Mặt Trời.

D: Rồi họ sử dụng năng lượng Mặt Trời với thạch anh. Họ khoan vào lõi Trái Đất bằng cách nào?

J: Dùng sự tập trung cao độ và năng lực tư duy.

 

D: Họ đã phát triển tư duy của họ đến mức độ cao. (Vâng). Và rồi chuyện gì xảy ra? Anh nói họ tạo ra những khe nứt này trên Trái Đất từ cả hai nguồn, thạch anh và tư duy của họ?

J: Sao chổi cũng phần nào liên quan.

D: Anh ấy có biết tại sao không?

J: Không, anh ấy chỉ cho thấy là sao chổi đang ở trên bầu trời và báo trước rằng sự kiện này sẽ xảy ra. Các nhà khoa học đào sâu vào đá rắn đến mức lõi nóng chảy. Điều này gây ra một áp lực giải phóng rất lớn cho lõi Trái Đất. Nhưng nó cũng ảnh hưởng đến cả các hành tinh, và không chỉ các lục địa trên Trái Đất.

 

D: Ý anh là các hành tinh trong hệ mặt trời của chúng ta?

J: Đúng. Bởi vì điều này đã giải phóng rất nhiều năng lượng và đây là lý do tại sao Atlantis bị chìm.

D: Họ đang gây ra sự xáo trộn về những thứ mà họ không hiểu?

J: Họ không hiểu được sức mạnh đằng sau lõi nóng chảy.

 

D: Vậy sao chổi thực sự không liên quan đến chuyện này.

J: Không, nhưng có những người đang quan sát sự kiện này từ trên bầu trời.

D: Vậy chuyện gì đã xảy ra?

J: Nó đã gây ra các khe nứt. Và khiến cho lõi nóng chảy thoát ra, làm lệch thế giới, và đó là lý do tại sao nó bị chìm.

D: Giống một vụ phun trào núi lửa?

J: Vâng. Đó là một sự thay đổi của Trái Đất.

 

Sau khi tỉnh dậy John đã kể lại những gì anh còn nhớ được mà không được ghi lại trong băng. Như thường lệ, ký ức rõ ràng nhất là điều cuối cùng mà chúng tôi đã thảo luận.

J: Họ biết về chiêm tinh học. Họ làm chủ được nó. Các sao chổi đã xuất hiện cho họ cảnh báo rằng không nên tìm kiếm các nguồn năng lượng lung tung. Tuy nhiên họ vẫn tiếp tục đào sâu vào Trái Đất bằng cách sử dụng năng lực tư duy. Hãy tưởng tượng một mũi khoan đi sâu vào Trái Đất. Và khi nó chạm vào lõi nóng chảy, đã khiến một năng lượng khổng lồ được giải phóng. Điều đó đã gây nên những vụ phun trào núi lửa. Và giống như mọi thứ nổi lên trên bề mặt. Giống như các quả bóng nổi lên và vỡ tung lên bề mặt và sau đó…?

 

 

D: Tôi đã nghĩ nó giống như một ngọn núi lửa. nhưng rõ ràng nó còn mạnh hơn thế.

J: Ồ, vâng, nó mạnh hơn nhiều. Họ không nhận ra rằng họ có thể nhận năng lượng lớn như thế.

D: Ý anh là để chặn nó lại?

J: Đúng, nó quá mạnh. Giống như một ngọn núi lửa, nhưng gấp cả triệu lần. Nó xé toạc cả hòn đảo. Anh ta đã rất miễn cưỡng khi kể cho tôi. Tôi nghĩ anh ta không muốn mọi người có ý tưởng này để làm lại một lần nữa.

D: Đã có những cuộc nói chuyện về việc đào sâu vào tâm Trái Đất.

J: Vâng. Anh ấy thực sự rất khó chịu khi nói về nó. Tôi đã có thể hỏi sâu hơn nhưng nó giống như là “chủ đề đã hoàn thành, hồ sơ đã đóng”. Chừng đó là đủ.

 

Nhiều thông tin được phát hiện trong các phiên làm việc với Phil khi anh ấy được cung cấp các kiến thức về lịch sử từ Hành tinh Ba ngọn núi.

D: Anh có thể thấy điều gì đã dẫn đến sự sụp đổ của Atlantis không?

P: Có nhiều yếu tố kể cả rõ ràng và không rõ ràng. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy rằng yếu tố vật lý có thể giống với những gì bà đang hỏi. Sự sụp đổ gồm nhiều phần. Tuy nhiên, đau thương nhất là sự tàn phá của đất liền trong trận đại hồng thủy gây ra bởi núi lửa hoạt động. Phần lớn sự tàn phá này tăng lên bởi nhóm người thuộc giai cấp thống trị lúc bấy giờ. Con người đã được ban cho khả năng tự hủy diệt bằng cách sử dụng nhiều dạng năng lượng khác nhau. Có rất nhiều loại năng lượng khác nhau sẵn có. Và họ đơn giản là lạm dúng chúng đến nỗi những năng lượng này không còn hài hòa với hành tinh nữa.

 

D: Tôi băn khoăn không biết nguyên nhân là do hiện tượng tự nhiên hay do con người có một phần tác động đến sự phá hủy.

P: Phần lớn vụ sụp đổ là một hành động thiếu hiểu biết. Tuy nhiên, ở một mức độ nào đó, nhận thức về hậu quả đã có. Và những hậu quả đó đã bị bỏ qua để ủng hộ cái gọi là lợi ích tức thời của những hành động như vậy.

 

D: Nhưng anh nói họ sử dụng năng lượng và những loại năng lượng này là một phần nguyên nhân gây ra núi lửa phun và động đât?

P: Chính xác. Có những năng lượng thạch anh được tập trung để cắt các đường lực chính của Trái Đất. Có thể nói, chất keo giữ phần vỏ của Trái Đất đã bị cắt đứt. Và có sự bất hòa xảy ra dẫn đến sự phá hủy này. Và sau đó là trận đại hồng thủy.

 

D: Điều đó nghĩa là họ không mong đợi điều này xảy ra?

P: Có những người đã cảnh báo rằng những hành động như vậy sẽ gây ra phản ứng như vậy. Tuy nhiên, phần lớn những người đưa ra quyết định vào thời điểm đó đều mù quáng bởi ý thức của họ về việc không thể trả lời được các quy luật của tự nhiên và của Chúa. Và họ đã hành động theo cách gây ra sự hủy diệt.

D: Nói cách khác họ đang đùa với lửa.

P: Họ đang đùa với những thứ mà họ không nên làm. Không phải họ đang đùa với những thứ mà họ không nên có.

D: Vậy nó đã phản tác dụng và kết cục là phá hủy họ và thế giới của họ thời điểm đó.

P: Chính xác.

D: Tôi đã tự hỏi rằng nếu Atlantis là một nơi hoàn hảo và đang phát triển những khả năng to lớn như vậy thì điều gì đã dẫn nó đến thời điểm sụp đổ?

 

Brenda: Điều đã xảy ra là -- thứ tốt nhất mà tôi biết -- một thảm họa thiên nhiên không lường trước được. Và thảm họa này lan rộng đến nỗi kéo mọi thứ vào sự hỗn loạn. Có vẻ như điều chính đã xảy ra là, họ đang phát triển rất tốt và dường như có một nhóm nhỏ muốn có nhiều quyền lực hơn những gì họ nên có. Nhưng họ vẫn chưa thực sự phát triển bất kỳ sức mạnh to lớn nào. Cách mà Atlantis được định vị nằm trên hai mảng kiến tạo khác nhau. Và áp lực giữa hai mảng này đã đến mức xảy ra một trận động đất lớn. Ý tôi là, rất lớn, đến mức mặt đất tách ra, xuyên qua lớp vỏ, và magma và dung nham bắt đầu trào lên từ các khe nứt, không phải từ núi lửa mà là từ trận động đất lớn. Và rất ghê gớm nó ảnh hưởng đến toàn thế giới. Và nó khiến các tòa nhà ở cả hai lục địa sụp đổ. Nó phá hủy hoàn toàn Atlantis thành những mảnh vụn như chủ đề mà chúng ta đang bàn.

 

D: Tôi đã nghe một chuyện, và tôi không biết nó có đúng không. Rằng nhóm người muốn có quyền lực đã sử dụng viên thạch anh chính hoặc thứ gì đó và đây là một phần của nó.

B: Điều đó có lẽ đã góp phần vào sự dữ dội của trận động đất, bởi vì nó không ổn định và có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Và họ nghĩ rằng họ sẽ mày mò với những gì họ có thể làm, và khiến trận động đất trở nên tồi tệ hơn.

D: Vậy cô có thể thấy đó là lý do tại sao lục địa bị chìm xuống.

B: Không phải tất cả mọi thứ đều chìm. Nó chìm xuống nhưng trong nhiều thế kỷ sau đó, các con tàu không thể di chuyển trên đại dương do có các bãi bùn cản trở. Quá nông để các con tàu có thể di chuyển đi khắp nơi. Và khi các mảng tách rời nhau, các bãi bùn dần chìm xuống đủ sâu để các con tàu có thể đi qua mà không bị mắc cạn. Một số ghi chép về điều này đã xuất hiện trong biên niên sử hàng hải, rằng mọi người đã cố đi tới vì một cái gì đó không thể giải thích được.

 

Điều này có thể giải thích cho các bản đồ cũ và sự e ngại của các thủy thủ không muốn đi thuyền đi xa. Có rất nhiều câu chuyện kể về thời Columbus về những quái vật và những con tàu bị mất. Có thể đây là lý do đằng sau các truyền thuyết về những con tàu rơi ra ngoài rìa Trái Đất, vì khi chúng ra khơi và không quay trở lại, chúng thực sự đã rơi xuống. Những người ở nhà không thể biết họ có lẽ đã va vào bãi cạn và bị chìm hoặc mắc kẹt và chết đói.

 

Điều này cũng có thể giải thích cho truyền thuyết về Biển Sargasso hoặc Biển của những con tàu bị mất tích.

D: Khi xảy ra, nó có giống như con người ở trên đất liền bị chìm xuống?

B: Không, đó là sự nhầm lẫn và thảm họa, với đất đai rung chuyển như điên và các dòng dung nham chảy dài trên đường phố. Và nó rất kinh khủng và mọi người bỏ chạy ra biển và bơi ra biển để thoát khỏi dung nham và động đất. Và những người thoát ra biển thì bị chết đuối vì trận động đất lúc đầu gây ra sóng thần dội vào lục địa từ hai phía. Sóng thần quét qua những gì còn sót lại của lục địa và phá hủy mọi thứ mà trước đó còn trụ lại được từ dòng dung nham và động đất.

 

Tôi muốn thảo luận về một trường hợp mà tôi đã gặp ở New Orleans năm 2000. Một người đàn ông hồi quy về thời mà anh ta mô tả là Atlantis, nơi anh ta là thành viên của một nhóm các linh mục. Có một linh mục tối cao đang quản thúc họ, và họ đang sử dụng thạch anh để cố gắng chống lại những ảnh hưởng tiêu cực của một nhóm các nhà khoa học khác đang thống trị. Có vẻ như nhóm các nhà khoa học khác đang sử dụng sức mạnh tư duy và khả năng kiểm soát tư duy của họ theo những cách tiêu cực. Và họ cũng đang tiến hành các thí nghiệm theo những cách tiêu cực. Vì vậy nhóm linh mục này đang cố gắng chống lại sự tiêu cực bằng cách sử dụng thạch anh và hướng năng lượng để cố gắng chống lại các tác động tiêu cực được tạo ra. Nhưng các linh mục đang gặp vấn đề. Họ có một nhóm thạch anh và chúng phải được sắp xếp theo một thứ tự nhất định để tạo ra mức độ hiệu quả cao nhất, nhưng nó không hoạt động. Họ tiếp tục sắp xếp lại các viên thạch anh và sử dụng sức mạnh tư duy nhưng vẫn không thể hoạt động.

 

Mọi thứ trở nên tệ hơn và lục địa đang trải qua rất nhiều cơn địa chấn. Và họ biết rằng lục địa sẽ chìm. Tôi hỏi anh ấy làm sao họ biết chắc được, anh ấy nói vì những điều tiêu cực mà nhóm kia đang làm. Nó đang tạo ra sự mất cân bằng và việc mất cân bằng đã xảy ra quá nhiều. Điều này cùng với những thứ khác đang diễn ra đã tạo ra địa chấn. Và họ biết rằng lục địa, hòn đảo hay bất cứ thứ gì, Atlantis sẽ chìm. Vì vậy họ quyết định rời lục địa để đến một nơi khác.

 

Anh ta nói rằng họ lên tàu rời đi và mang theo cả nhóm của họ. Tôi đề nghị anh ta mô tả về những con tàu và chúng trông rất kỳ lạ. Anh ấy nói chúng giống như những cái bong bóng tròn lớn. Chúng khá lớn vì chúng có thể chứa được tới 50 người.

 

Khi họ đi trong nước, một nửa quả bóng nổi trên mặt nước và một nửa ở dưới. Một nửa ở trên thì trong và chúng ta có thể nhìn thấy được.

Người ta ở bên trong những quả bóng này và cấp năng lượng cho chúng nhờ thạch anh và sức mạnh tư duy. Họ mang theo thạch anh với họ, mỗi tàu đem một ít. Cả nhóm tập trung tư duy để tạo ra sức mạnh đẩy những con tàu bong bóng này vượt đại dương. Họ sẽ đến nơi mà sau này được gọi là Ai Cập.

 

Khi cả nhóm đến Ai Cập họ sử dụng thạch anh và xây dựng các khu để sinh sống. Họ không bao giờ biết chuyện gì đã xảy ra với lục địa vì họ không gặp ai sống sót và ra đi. Có những nhóm người sống ở đó, những người bản địa trong khu vực không có năng lực tâm linh tiến bộ. Vì vậy họ thậm chí không tham gia với những người bản xứ. Họ ở lại với tư cách là một nhóm linh mục, tiếp tục công việc của họ với một nền văn minh hoàn toàn mới, họ sử dụng thạch anh và kiểm soát bằng tư duy. Họ dự định tiếp tục sử dụng tiến bộ khoa học của họ.

 

Đây là một ví dụ bất ngờ về những người sống sót đã có thể thoát khỏi thảm kịch và mang theo kiến thức tiến bộ. Họ hy vọng sẽ tạo ra một nền văn minh mới mà không bị đẩy đến những cực điểm của nền văn minh trước đó. Ai sẽ biết được bao nhiêu người đã trốn thoát và đi đến các lục địa khác. Đây sẽ là lời giải thích cho việc xây dựng các tượng đài và dinh thự mà các nhà khoa học của chúng ta không thể giải thích được. Kiến thức đã có ở đó và có lẽ đã mất đi sau vài thế hệ. Khả năng này sẽ được khám phá trong chương tiếp theo.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.