Chương 11
Vũ trụ song song
Tôi đã được dẫn dắt vào cuộc thảo luận lạ lùng và sâu sắc này vào những năm 1980 khi khám phá cuộc đời của Tuin, một thợ săn, vốn là nền tảng cho cuốn sách The Legend of Star crash (Huyền thoại về tai nạn của các vì sao) của tôi. Trong kiếp đó, anh đã săn được và mang về làng một con vật rất dị thường. Một thứ mà người ta chưa từng thấy hoặc chưa từng được nghe kể về nó. Thầy cúng trong làng nói rằng đây là một sự kiện rất kỳ lạ và ông muốn nghe tường tận về các chi tiết của cuộc đi săn. Ông đã rất ấn tượng nên đã yêu cầu những người bán thịt và lột da phải chăm sóc đặc biệt khi mổ thịt con vật. Ông ta muốn có cái đầu của con vật, bảo quản và sử dụng nó cho các buổi tế lễ vào ngày đông chí. Các chi tiết mà Tuin kể ra cho thấy một trải nghiệm của câu chuyện huyền bí ở mức độ cao nhất. Một điều mà anh chưa từng trải qua trước đây, nhưng anh đã sẵn sàng để chấp nhận nó. Người ta không thể phủ nhận khi chứng kiến các bằng chứng từ hộp sọ và bộ da được bảo quản của con vật. Những mô tả kỳ lạ đến nỗi tôi cũng nhận ra đó không phải là một động vật đã từng sống trên hành tinh Trái Đất, ít nhất là trong lịch sử ghi chép lại. Một nhà động vật học cũng xác nhận những nghi ngờ này của tôi. Vậy nếu con vật không đến từ Trái Đất, thì nó đến từ đâu?
Sau khi Tuin chết và đầu thai, tôi đã có thể hỏi anh ấy nhiều sự kiện đáng tò mò liên quan đến ngôi làng của anh ấy. Trong trạng thái này, anh ấy đã có thể truy cập vào các kiến thức không được người bình thường chấp nhận. Tôi hỏi anh về việc tìm thấy con vật lạ kỳ đó. Câu trả lời anh ta đưa ra phức tạp đến mức tôi biết thông tin này không thể đưa vào cuốn sách đó. Tôi chỉ tóm tắt những chi tiết đơn giản nhất, bởi vì tôi nghĩ rằng câu chuyện phức tạp này có thể làm sai lệch mục đích của cuốn sách đó. Trong cuốn này tôi sẽ mô tả đầy đủ hơn. Tôi không thể giải thích gì thêm. Chỉ việc nghe về nó đã khiến tôi bối rối và choáng váng. Tôi đã cảm thấy rất bối rối suốt một thời gian. Thông tin đó quá lạ lùng với tôi đến nỗi nó làm tôi băn khoăn và tâm trí tôi hoàn toàn rối bời. Mặc dù khái niệm này có vẻ là một cuộc cách mạng, nhưng với một số người khác có lẽ nó khá đơn giản, với một người không gặp khó khăn khi nắm bắt các lý thuyết phức tạp. Nhiều người có lẽ sẽ nói rằng chuyện này không phải là một lý thuyết mới chút nào, nhưng với tôi nó mới và khiến tôi phải giật mình. Là như vậy. Tôi đã hỏi linh hồn của Tuin đã khuất xem liệu anh có thể giải thích được bí ẩn về con vật là lùng này hay không.
Beth: Đó là một điều hiếm khi xảy ra. Bà phải hiểu rằng vũ trụ của chúng ta không phải là duy nhất. Nhiều vũ trụ song song tồn tại dọc theo bên cạnh chúng ta, nhưng vì chúng dao động với tốc độ khác nhau nên mắt người thường không thể thấy được. Các vũ trụ giao nhau, nhưng thông thường các điểm giao nhau thường không tương thích. Vì vậy, cư dân của hai vũ trụ khác nhau không nhận thức được giao điểm. Có thể có một số thay đổi nhỏ mà một hoặc hai người có thể nhận thất, nhưng không phải thay đổi lớn. Tại thời điểm cụ thể này, hiếm khi xảy ra một giao điểm tương thích. Và khi Tuin đi săn, anh ấy đã ở trong điểm tương thích ở hai vũ trụ đồng thời mà không hề hay biết. Con vật mà anh ấy săn được là cư dân của một vũ trụ khác. Nhưng vì nó là một giao điểm tương thích nên anh ấy đã có thể vận chuyển con vật này về mà không phá hủy ma trận cơ bản của nó.
D: Ý anh là vũ trụ kia cũng là một vũ trụ vật chất?
Một chủ đề khác đã từng mô tả các vũ trụ năng lượng.
B: Vâng. Đó là một vũ trụ vật chất được xây dựng theo một ma trận cơ bản khác. Nhưng vì giao điểm này tương thích, mà trận của con vật không bị phá hủy khi nó được đưa đến vũ trụ này. Điều này rất hiếm khi xảy ra là vì vậy. Nếu giao điểm không tương thích, ma trận cơ bản của bất cứ thứ gì từ vũ trụ khác sẽ bị phá hủy và không tồn tại trong vũ trụ này.
D: Ý anh là gì? Nó chỉ biến mất hay sao?
B: Vâng. Nó sẽ tan vào hư không và giải phóng năng lượng vào thinh không.
D: Ai đó sẽ thấy nó như là một ảo ảnh hay một thứ gì đó tương tự?
B: Có thể lắm. Trong một số trường hợp nhất định, họ sẽ nhìn thấy nó, rồi nó dường như lung linh và biến mất vào hư vô.
D: (Tôi đang cố gắng để hiểu) Anh nói rằng vũ trụ khác đang tồn tại song song với vũ trụ này?
B: Đúng vậy, có vô số vũ trụ tồn tại song song với vũ trụ này. Và chúng đan xen như một tấm vải. (Thở dài) Từ ngữ này không đủ để mô tả.
D: Tôi đã được nói điều này trước đây.
B: (Tìm kiếm từ ngữ). Tôi sẽ phải sử dụng một số thuật ngữ không chính xác để cố gắng giải thích vấn đề này. Những vũ trụ khác nhau này --vũ trụ? vũ trụ, tùy theo vũ trụ nào - được đan xen như một tấm vải thành một vũ trụ khổng lồ, chứa đựng toàn bộ các sự tồn tại. Nhưng những vũ trụ này đang sống và vì vậy chúng luôn chuyển động và dịch chuyển, nên nó giống như một tấm vải sống động. Và khi chúng chuyển động và dịch chuyển, các mối quan hệ của chúng với các vũ trụ khác cũng luôn thay đổi. Và vì có vô số các vũ trụ, không bao giờ có một mối quan hệ giống nhau đến hai lần. Và để có một giao điểm tương thích, như ở lần xảy ra sự cố với Tuin, phải có một tập hợp tác biến cố rất bất thường xảy ra đồng thời. Vì nó rất hiếm khi xảy ra, không thể được biểu thị xác suất bằng phần trăm hay phần ngàn vì con số đó quá nhỏ. Và vì vậy vũ trụ này vẫn song hành với vũ trụ kia trong mối quan hệ với nó, nhưng bây giờ là một mối quan hệ khác khi đã dịch chuyển cùng với tất cả các vũ trụ khác qua hàng thiên niên kỷ, trong mối quan hệ khổng lồ của vũ trụ. Bà hiểu không?
Tôi lầm bầm rằng tôi đã hiểu nhưng thực sự tôi không hiểu. Khái niệm bất ngờ này rất phức tạp và tôi phải đau đầu mới cố theo kịp nó được.
D: Nhưng anh nói điều này đôi khi xảy ra mà mọi người không nhận ra?
B: Vâng. Vũ trụ này đang luôn luôn giao với các vũ trụ khác. Vấn đề là khi nào và ỏ đâu. Khi nào: mọi khoảnh khắc. Vũ trụ này, tại một số thời điểm, luôn luôn giao nhau với ít nhất một vũ trụ khác, nếu không muốn nói là nhiều hơn. Và vì có vô số vũ trụ mà chúng luôn giao nhau, nên nếu một số giao điểm diễn ra trên hoặc ở gần hành tinh này thì cũng dễ hiểu, và con người có thể quan sát được. Tuy nhiên, giao điểm có đủ độ tương thích để có thể quan sát trực tiếp hay bất cứ thứ gì hay không thì không phải là chuyện thường xảy ra. Thông thường đó là một thay đổi rất nhỏ mà những người có nhận thức bình thường sẽ không nhận thấy. Chỉ ai đặc biệt tinh ý mới nhận thấy sự khác biệt rất nhỏ này. Và nó dường như không có gì rung chuyển hoặc dấu hiệu gì quan trọng. Đó chỉ là một điều rất nhỏ mà có thể một hoặc hai người sẽ để ý, nhưng họ sẽ không nói về nó vì nó vốn chỉ là một việc nhỏ, và họ nghĩ rằng người khác sẽ phản bác rằng họ đã nhìn lầm rồi.
D: Anh có thể nói rõ hơn về những gì mà họ có thể trải nghiệm không?
B: Vâng. Ví dụ, một người đang đi dạo một ngày nào đó và họ nhận thấy có một cái cây này. Cái cây có một hình dạng đặc biệt và rất đẹp. Chỗ này là chỗ mà họ hay đi dạo hàng tuần hoặc lâu hơn, và họ phát hiện ra rằng cái cây không còn ở đó nữa. Hoặc có lẽ hình dạng hoàn toàn khác, nhưng không có gì thực sự có thể chứng minh theo cách này hay cách khác. Chỉ là chuyện nhỏ như vậy thôi nhưng đã khác trước rất nhiều. Điều đã xảy ra là, tại thời điểm mà cái cây ở đó, nó đã giao cắt với một vũ trụ khác và hiệu ứng này làm thay đổi cái cây hoặc phá hủy ma trận của nó dẫn đến nó không còn tồn tại. Hoặc có lẽ nó đang tồn tại ở dạng đã biến đổi trong vũ trụ khác.
D: Tuin nói rằng bất cứ khi nào anh ấy gặp con vật này, anh ấy đều có một cảm giác kỳ lạ. Anh ấy biết một điều gì đó bất thường đang xảy ra.
B: Đúng vậy, anh ấy rất tiến bộ về mặt tâm linh, và vì vậy anh ấy nhận thức được sự thật rằng anh ấy đang ở trong hai vũ trụ đồng thời, nhưng anh ấy không biết làm thế nào để diễn tả nó thành lời. Anh ấy không chắc về những gì anh ấy thấy. Anh biết những gì anh biết mà không thực sự biết những gì anh biết.
D: Vâng, anh ấy không biết chính xác nó là gì. Nhưng ý anh là điều này rất bất thường khi anh áy có thể mang con vật về làng?
B: Vâng. Anh ấy có thể đưa được con vật hoàn toàn vào vũ trụ của mình mà con vật không bị tan biến thành hư không là điều vô cùng bất thường. Nó hiếm khi xảy ra. Nó có xảy ra nhưng không thường xuyên.
D: Tất nhiên, mọi người thời điểm đó rất là đói. Có thể đó là một phần câu chuyện.
B: Vâng. Năng lực tâm linh của họ chắc chắn đã giúp biến đổi con vật.
D: Vậy nhiều năm sau đó, đầu và da của con vật đã được nhà thông thái sử dụng, vậy nó chắc chắn là một thứ vật chất. Vậy khi chuyện như thế này xảy ra, nó rất hiếm khi xảy ra gần những người sẽ nhận thấy nó?
B: Chà, nó xảy ra gần mọi người, nhưng thường thì những thay đổi rất nhỏ hoặc không đáng kể nên đa số mọi người không nhận ra. Mọi người có xu hướng chỉ thấy điều họ muốn thấy. Và nếu có chuyện gì khác xảy ra, họ không muốn thấy thì họ sẽ không thấy. Hoặc họ quá bận rộn nên không thấy.
D: Hoặc họ nghĩ đó là do họ tưởng tượng ra. Có bao giờ một con người có cơ hội bước qua một vũ trụ khác không?
B: Chuyện này lúc nào chẳng xảy ra. Nhiều khi một người đi bộ xuống đường sẽ đi xuyên qua một vũ trụ khác. Một số vũ trụ, đặc biệt là những vũ trụ nằm gần nhất với vũ trụ này, giống nhau đến mức thực tế giống hệt nhau. Vì vậy, đôi khi, bất cứ khi nào chúng chồng chéo lên nhau, con người có thể tạm thời bước qua vũ trụ khác rồi quay trở lại mà không phá hủy ma trận của chúng. Sự chuyển đổi vĩnh viễn như với động vật là rất hiếm. Và nhiều lần họ sẽ nghĩ khi ở trong một vũ trụ khác, “Chà, tôi chắc chắn điều này và điều tương tự đã từng xảy ra.” và ai đó nói, “Chà, không, điều đó chưa bao giờ xảy ra. Bà chỉ đang bịa ra thôi.” Và sau đó vài ngày, họ lại đề cập đến vấn đề này và một người khác nói, “Vâng, bà đã nói đúng, có chuyện đó đã xảy ra”. Chà, trong khoảng thời gian những ngày mà mọi người đều nói rằng điều đó đã không xảy ra, thì họ đang ở trong một vũ trụ khác nơi điều đó đã không xảy ra.
D: Điều này sẽ gây nhầm lẫn cho con người.
B: Vâng. Nó sẽ khiến họ nghĩ rằng họ đang tưởng tượng ra mọi chuyện. Và họ sẽ sớm gạt bỏ nó ra khỏi tâm trí và quên đi, để họ không nhận thức một cách có ý thức là họ đã ở trong một vũ trụ khác.
D: Nhưng có vẻ như các vũ trụ giống hệt nhau nếu có cùng một người ở cả hai phía.
B: Thường là có, và thường sẽ chỉ có một vài điều là hơi khác một chút.
D: Vậy điều này có nghĩa là tất cả chúng ta đều có một đối tác, hay nhiều hơn một đối tác, giống mình?
B: Vâng. Trong phần lớn các vũ trụ, chúng ta có một đối tác giống hệt nhau mà những trải nghiệm cơ bản sẽ rất giống nhau. Trong một số vũ trụ, chúng ta sẽ không có đối tác, nhưng hiếm khi chúng ta chạm trán với vũ trụ này. Khi chạm trán, chúng tôi đã có một trải nghiệm rất sốc. Khi ta gặp ai đó mà ta biết là ta biết, và ta biết ai biết ta. Và ta chào họ và họ nhìn chằm chằm vào ta như muốn nói. “Bà là ai? Tôi không biết bà. Tôi chưa gặp bà trước đây.”
D: Điều đó sẽ rất khó hiểu. Nhưng nó có thể xảy ra khi ta vượt qua rồi quay lại.
B: Vâng. Thông thường thì sự giao nhau chỉ diễn ra trong một khoảng thời gian rất ngắn, có thể là vài giờ hoặc lâu nhất là vài ngày. Nhưng đó thường chỉ là một lần vượt qua tạm thời. Và nói chúng những người vượt qua điểm giao nhau vẫn tiếp tục cuộc sống của họ, những hoạt động bình thường của họ. Họ không thực sự biết khi nào họ đã vượt qua và khi nào trở lại. Khoảnh khắc giao nhau rất mơ hồ. Nhưng một số người có thể nhớ đã có điều gì đó kỳ lạ xảy ra khi họ ở đó.
D: Họ chỉ nhận ra một chút lạ lùng hay sao?
B: Đôi khi họ thậm chí còn không nhận ra điều đó. Đôi khi họ chỉ nhận ra một chút gì đó, ví dụ, một số tòa nhà cụ thể tồn tại trong vũ trụ của họ. Và họ để ý rằng một ngày họ đi qua và không còn tòa nhà nào và chưa bao giờ có ở đó cả. Một vài ngày sau, họ lại thấy tòa nhà ở đó một lần nữa. Và đó là khi họ biết họ đang tạm thời ở một vũ trụ khác, nơi chưa từng có một tòa nhà nào được xây dựng tại vị trí đã có trong vũ trụ của họ.
D: Nói cách khác, các vũ trụ không hoàn toàn giống nhau.
B: Đúng rồi. Chúng không bao giờ hoàn toàn giống nhau. Luôn có ít nhất một điều khác biệt. Và một điều khác biệt là đủ để tạo ra một vũ trụ khác. Đôi khi nó có thể nhỏ như một hạt cát được định vị khác nhau trên một bãi biển đã đủ để nó là một vũ trụ khác. Và điều khiến nó trở nên phức tạp hơn nữa là luôn có những vũ trụ mới được tạo ra. Với mỗi hành động được thực hiện, có nhiều hơn một kết quả có thể xảy ra. Trong vũ trụ của bà, một kết quả được nhận ra, nhưng tất cả năng lượng của các kết quả khác phải đi đến đâu đó. Và như vậy những kết quả khác nhau này không được nhận ra trong vũ trụ của bà, khiến một vũ trụ khác ra đời với thực tế giống như vũ trụ của bà, nhưng kết quả cụ thể thì khác. Và từ đó vũ trụ tiếp tục phát triển theo hướng riêng của nó.
D: Ý anh là một người có thể khiến điều này xảy ra? Hoặc phải nhiều người?
B: Không, chỉ một người. Bất cứ điều gì. Lúc nào chả vậy. Vũ trụ khổng lồ đang liên tục phát triển. Và nó phức tạp vô cùng, đến mức mà người ta không thể nắm bắt được nó. Ví dụ, trong vũ trụ này, mũi của bà bắt đầu ngứa. Bây giờ bà có thể làm một vài động tác. Bà có thể dụi mũi hoặc gãi, hoặc cơ thể của bà quyết định hắt hơi. Tất cả ba điều đó sẽ xảy ra trong vũ trụ này. Giả sử bà quyết định hắt hơi, và bà hắt hơi. Tuy nhiên, năng lượng của hai kết quả có thể khác phải đi đến đâu đó. Và do đó, vào thời điểm đó, hai vũ trụ khác ra đời, trong đó có một vũ trụ, bà chà mũi, và trong một vũ trụ kia, bà gãi mũi. Và đó là điểm khác biệt duy nhất ở thời điểm này giữa hai vũ trụ đó và vũ trụ này. Và sau đó chúng tiếp tục phát triển. Và chúng sẽ hơi khác một chút nhưng vẫn rất giống với cái này.
D: Nghe có vẻ như nó sẽ rất phức tạp.
B: Đúng vậy.
D: Tôi luôn tin rằng chúng ta đến ngã ba đường nhiều lần trong đời. Rằng chúng ta quyết định làm một việc nhưng chúng ta có thể có một số quyết định khác đưa chúng ta đến một con đường khác. Điều này có nghĩa là quyết định kia cũng trở thành hiện thực.
B: Vâng, các quyết định khác cũng xảy ra, nhưng không ở trong vũ trụ của bà. Như bà nói, bà đi đến một ngã ba đường, và bà có một quyết định quan trọng. Và bà có thể làm bất kỳ một trong số những quyết định đó. Tùy vào việc bà làm, nó rất có thể quyết định cho hướng đi của phần đời còn lại của bà. Bà đưa ra quyết định để đi theo một con đường nào đó. Ngay sau khi bà đưa ra quyết định làm một việc cụ thể, năng lượng tiềm năng tích trữ đằng sau việc này sẽ khiến các vũ trụ khác ra đời, nơi mà tất cả các quyết định khác cũng sẽ xảy ra. Đến nơi mà bây giờ có những bản thể của bà khác nhau đang đi những con đường khác nhau, và cuộc sống của họ khác với bà bởi vì họ đã có một quyết định khác và họ đã đi sang một hướng khác. Và điều đó làm cho vũ trụ đó trở nên khác biệt, và đôi khi có những tác động có thể rất sâu rộng. Đến nơi mà trong một khoảng thời gian ngắn, đủ để ngạc nhiên, rằng vũ trụ đó rất khác với vũ trụ của bà.
D: Vâng, bởi vì cuộc sống của ta có thể đi theo một hướng hoàn toàn khác.
B: Và có ảnh hưởng hoàn toàn khác đến những người xung quanh bà. Đó là hiệu ứng quả cầu tuyết có tác động khác đến những người xung quanh họ, vân vân và vân vân.
D: Nhưng ta không thực sự phải chịu trách nhiệm cho các quyết định của mình.
B: Không, không. Bà đưa ra quyết định mà bà cảm thấy là tốt nhất cho mình. Trong hoàn cảnh của bà, nó có thể đưa ra được. Và những hoàn cảnh khác sẽ xảy ra khi các bên khác đưa ra quyết định tốt nhất cho những hoàn cảnh đó. Tuy nhiên, đôi khi bà đưa ra quyết định, và bà nhận ra rằng đã quyết định sai lầm, rằng bà đã không chọn được hoàn cảnh tốt nhất. Khi bà nhận ra điều này, điều gì đã xảy ra, là cái nhánh cụ thể này của cuộc đời bà tách ra khỏi vũ trụ khác, từ vũ trụ ban đầu. Và “bà” ban đầu đã quyết định đúng và thực hiện quyết định thay thế với năng lượng lưu trữ ở đó. Bà đã sống với nó và làm cuộc sống của bà xung quanh trở nên tốt nhất có thể.
D: Liệu có thể lấy lại được quyết định kia không? (Không) Không thể hợp nhất hai vũ trụ với nhau một lần nữa sao?
B: Không. Nhưng nó không có ý nghĩa như tính định mệnh như người ta vẫn thường nói. Bởi vì mặc dù bà đã quyết định sai thì bà vẫn có thể làm tốt nhất với quyết định đó. Bởi vì bà vẫn có những quyết định tiếp theo để tạo ra mọi khoảnh khắc trong cuộc đời, việc đưa ra những quyết định một cách khôn ngoan sẽ giúp cho cuộc đời bà đi đúng hướng mà bà mong muốn.
D: Vậy vẫn có thể xoay chuyển cuộc sống của ta đi theo hướng khác nếu ta muốn.
B: Vâng, bà sẽ ở trong một vũ trụ khác với vũ trụ thay thế mà bà đã đưa ra quyết định mà bà đã muốn thực hiện.
D: Chà, có vẻ như cơ thể vật lý của ta ở nhiều nơi vào nhiều thời điểm khác nhau. (Vâng) Nó có phải là một bản sao chính xác của cơ thể này không? Tôi đang cố gắng hiểu điều này với tư duy giới hạn của tôi.
Tôi bật cười một cách lo lắng. Điều này đang trở nên cực kỳ phức tạp và đáng lo ngại.
B: Ban đầu nó là một bản sao chính xác, nhưng sau một thời gian, các thay đổi khác nhau diễn ra. Ví dụ, trong một vũ trụ, bà có thể gặp một chấn thương mà bà không gặp phải trong vũ trụ này, điều này sẽ tạo ra sự khác biệt. Rất phức tạp. Điều khó nhất là cố gắng liên hệ bản thể của bà thay thế khác nhau trong các vũ trụ thay thế với con người thật cuả bà, linh hồn của bà. Đó là một điều khiến nghiệp chướng rất phức tạp. Vì sức kéo của nghiệp, bà phải trải qua mọi thứ ít nhất một lần để làm tròn trải nghiệm của mình và rèn luyện bản thân cao nhất, chân thật nhất. Vâng, trong mỗi cuộc đời, bà đang trải qua hầu hết mọi thứ cùng một lúc. Nhưng bà vẫn phải trải nghiệm tất cả các điều khác nhau theo tỷ lệ thích hợp để đi đến điểm trở thành một con người toàn diện. Do đó bà phải quay lại nhiều lần trong nhiều kiếp. Và bà sẽ tồn tại trong một số vũ trụ. Nhưng đó là cách nó xảy ra. Ngôn ngữ của bà không đủ để diễn tả.
D: Nhưng nếu tất cả những người khác đang sống những cuộc đời riêng biệt, và họ đều là những phần của chúng ta, thì tại sao chúng ta lại không biết về họ? Tại sao chúng ta lại không thể giao tiếp và biết họ tồn tại?
B: Bởi vì nó quá khó và quá phức tạp đối với trí óc hạn chế của con người để có thể chấp nhận những sự thật này. Quá sức chịu đựng. Có rất nhiều, rất nhiều khái niệm nằm ngoài những gì bà chấp nhận là thật mà bà không được phép biết đến, bởi vì chúng sẽ làm cho tâm lý con người trở nên hoàn toàn quá tải. Chỉ cần bà tập trung vào cuộc sống hiện tại và hoàn cảnh đang sống đã là quá đủ. Nhưng hãy lưu ý rằng, con người thật, linh hồn của bà, biết về mọi thứ liên quan đến các bản thể của bà đang làm và luôn dõi theo nó một cách hoàn hảo. Bà, với tư cách là một con người, không cần phải quá quan tâm đến sự phức tạp này.
Cảm ơn trời cho những phước lành nhỏ! Trong tất cả những thông tin phức tạp này, tôi đã được nhắc nhở về điều mà một đối tượng khác của tôi đã từng nói. Anh ấy nói rằng tôi sẽ không bao giờ nhận được câu trả lời cho tất cả các câu hỏi của mình, bởi vì một số kiến thức sẽ là chất độc hơn là thuốc chữa. Nó sẽ làm hại cho tôi hơn là khai sáng. Vì vậy tôi cho rằng con người sẽ không bao giờ có thể xử lý lượng thông tin đầy đủ từ tâm trí của Chúa.
D: Có vẻ khó hiểu khi nghĩ rằng một cái tôi khác của ta, một cái tôi vật chất, đang làm những điều mà ta không hề hay biết.
B: Đúng vậy. Bà có thể tự hỏi khi bà đi xuyên không đến một vũ trụ khác và bà đang tương tác với một nhóm người thay thế, những người bà tương tác có nhớ đến bà không? Tuy nhiên, khi bà vượt qua, bản thể của bà cũng đã vượt qua và do đó bà không bị lỡ mất điều này.
D: Tôi đã tự hỏi về điều đó, xem tôi có thể gặp chính mình không.
B: Không. Bởi vì khi bà vượt qua vũ trụ khác, nó sẽ tạo thành một khoảng không cần được lấp đầy và vì vậy bản thể của bà tự động vượt qua để lấp đầy khoảng không đó cho đến khi lực căng đến mức bà phải quay trở lại vũ trụ mà bà thuộc về nó.
D: Liệu những người khác có nhận thấy sự khác biệt nào không?
B: Có lẽ có. Một vài sai sót nhỏ, khác biệt nhỏ, thường là trong ký ức và những thứ như vậy. Họ có thể sẽ nói, “Bà có nhớ chuyện-như thế này xảy ra khi nào không?” Và bản thể của bà có thể nói, “Tại sao, không, điều đó không bao giờ xảy ra với tôi.” Và họ cuối cùng sẽ chỉ đưa nó vào phần lỗi của bộ nhớ.
D: Nếu bản thể của ta bị kéo qua khoảng không, nó cũng sẽ không biết nó đang ở trong một vũ trụ thay thế?
B: Không, trừ khi bà và bản thể của bà là một trong số ít những người đặt hai và hai với nhau, có thể nói như vậy, và nhận ra rằng, “Chà, không phải mọi thứ đều hoàn toàn đúng như nó lẽ ra như vậy. Có lẽ tôi đã ở trong một vũ trụ thay thế.” Và điều này làm cho mọi thứ trở nên thú vị, và sẽ giúp bà và những bản thể đồng hành của bà hiểu nhau, đó là bất cứ lúc nào bà cũng có thể trao đổi với một trong số các bản thể từ một trong những vũ trụ thay thế của họ. Nếu bà nói điều gì đó mà họ không nhớ, thay vì mất kiên nhẫn với họ, hãy nhớ rằng, với điều cụ thể này, có thể nó chưa từng xảy ra với họ hoặc chưa xảy ra. “Chà, tôi đang nói chuyện với một trong các bản thể của tôi. Trong một vài ngày …”
D: Những bản thể còn lại cũng có tính cách hoàn toàn khác sao?
B: Không, tính cách nói chung là giống nhau. Đôi khi có các khía cạnh khác nhau của nhân cách được phát triển khác nhau một chút do trải nghiệm khác nhau, nhưng thông thường thì tính cách về cơ bản là giống nhau. Bởi vì tính cách là một trong những thứ liên kết cơ thể vật chất của bà với con người thật của bà.
D: Tôi đã nghĩ rằng nếu mọi người gặp ai đó giống ta nhưng hoàn toàn khác thì họ sẽ nghĩ rằng điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra.
B: Đúng. Nhưng điều đó không bao giờ xảy ra, vì về cơ bản tính cách là giống nhau. Có thể có một số chi tiết khác nhau. Ví dụ, trong một vũ trụ, ai đó có thể thân thiện, hướng ngoại và rất hay nói. Tuy nhiên, bản thể thay thế của họ có thể vẫn thân thiện nhưng không phải là hay đi ra ngoài. Họ có thể nhút nhát hơn và không nói nhiều. Chỉ một thay đổi nhỏ như vậy thôi.
D: Vâng, và gia đình hoặc mọi người sẽ chỉ nghĩ, chà, anh ấy đang có tâm trạng hay có điều gì đó.
B: Chính xác.
D: Nhưng có bao giờ có một trường hợp mà hai bản thể gặp được nhau không?
B: Tôi không nghĩ chuyện đó có thể xảy ra.
D: Tôi đang nghĩ về những câu chuyện hoặc truyền thuyết mà chúng tôi đã từng nghe, như doppelangers. Nhìn thấy chính ta.
B: Vâng. Khi ta nhìn thấy chính mình như vậy, đó là khi hai vũ trụ đang giao nhau và ta vẫn đang ở trong vũ trụ riêng biệt của mình. Và ta thấy chính mình. Nhưng chuyện này không phổ biến lắm.
D: Có lẽ đó là lý do rất hiếm khi có ai đó kể về chuyện này.
B: Vâng. Thông thường những gì sẽ xảy ra là người khác sẽ nhìn thấy chính bà và sau đó kể lại cho bà.
D: Ồ. Tôi đã nghe về những trường hợp giống như thế. Họ sẽ nói, “Chúng tôi đã thấy bà ở nơi này nơi kia.” Và ta thì nói là, “Tôi không có ở đó. Tôi ở nhà cả ngày.”
B: Chính xác. Và ở nhà nhưng bản thể thay thế của bà ở một vũ trụ thay thế đã ra ngoài.
D: Điều đó có thể giải thích rất nhiều trường hợp kỳ lạ mà chúng tôi đã nghe nói đến. Nhưng trong trường hợp của Tuin, con vật hoàn toàn khác với bất cứ con vật nào trên Trái Đất thời điểm đó.
B: Vâng. Đó là một lý do khác tại sao rất hiếm khi ma trận của nó tồn tại và bị vượt qua vĩnh viễn, vì nó không có bản thể nào trong vũ trụ này. Ít nhất không phải trên Trái Đất. Bây giờ, có một khả năng trong trường hợp cụ thể đó, động vật có bản thể trong vũ trụ này, nhưng trên một hành tinh khác. Tại thời điểm đó, khi con vật vượt qua và ở lại trong vũ trụ này, bản thể của nó hoặc vượt qua vũ trụ khác hoặc nó không có tồn tại vào thời điểm đó.
D: Một con vật trên Trái Đất sẽ không vượt qua vũ trụ của nó sao?
B: Không, vì nó không phải là bản thể của con vật này.
D: Vậy nó phải là bản thể chính xác. Nhưng nó đã xảy ra vào thời điểm mà ngôi làng cần thức ăn và họ đã ăn thịt nó. Nó không làm hại họ theo bất kỳ cách nào. Rất thú vị, và cũng rất phức tạp.
B: Vâng. Tôi cảm thấy có lẽ tôi đã để lại một số ấn tượng sai lầm trong tâm trí của bà, vì sự bất tiện khi dùng ngôn ngữ của bà để mô tả.
D: Chà, có thể lắm. Những người khác mà tôi đã từng nói chuyện như thế này cũng nói rằng ngôn ngữ của chúng tôi không đủ để giải thích mọi thứ. Đôi khi họ phải rút ra những phép so sánh để giúp tôi hiểu.
B: Đúng. Hầu hết là không đủ. Chủ yếu là để lại những khái niệm cơ bản trong tâm trí bà.
D: Vâng, nhưng đôi khi đó là cách duy nhất để giải thích mọi thứ, dù không hoàn toàn chính xác.
B: Đúng vậy. Tôi không muốn bà cảm thấy tội lỗi hoặc năng lực của bản thân bị giới hạn chỉ đơn giản là vì những điều thay thế cũng đến. Tiếp tục sống cuộc sống của bà như cách bà đã luôn sống, bởi vì đó là cách tự nhiên của cả vũ trụ khổng lồ. Thực tế là khi bà sinh ra trong vũ trụ này, bà cũng được sinh ra trong một số vũ trụ khác. Và do đó, những hành động và quyết định mà bà thực hiện sẽ khiến một vũ trụ khác xuất hiện hoặc có thể thay đổi một vũ trụ khác. Điều này không phải để cảnh báo bà bởi vì điều này luôn xảy ra.
D: Nói cách khác đây là điều tự nhiên.
B: Vâng, và nó là một phần của việc giải quyết nghiệp chướng của bà. Nó không giống như tiền định. Bà và tất cả các bản thể thay thế của bà có quyền tự do lựa chọn các quyết định xảy ra trong cuộc sống của bà. Và mặc dù bà đưa ra một quyết định, điều đó không có nghĩa là bà phải tự động đưa ra một quyết định khác. Nếu một bản thể thay thế đưa ra lựa chọn khác, thì đó là do họ đã chọn. Đó là sự lựa chọn một cách tự do của họ. Và nó thường kết thúc một cách cân bằng như thế. Đôi khi bà và một bản thể thay thế chọn một quyết định và không chọn một quyết định khác. Rồi một vũ trụ khác sẽ ra đời để quyết định đó được lựa chọn, để giữ năng lượng được cân bằng. Bà hiểu chứ?
D: Tôi đang cố. Điều này sẽ cần thời gian để hấp thụ, tiêu hóa, và hiểu nó. Bất cứ khi nào tôi tiếp xúc với một ý tưởng mới thì điều này lại xảy ra. Tôi phải xem xét liên tục để hiểu được nó.
B: Bà vui lòng hỏi thêm câu hỏi khi đã hiểu. Quan trọng là bà phải hiểu được.
D: Tôi cảm thấy mình đang được dẫn dắt để cung cấp thông tin mà tôi nhận được đến với nhiều người.
B: Đúng, và quan trọng là bà phải hiểu một cách rõ ràng nhất có thể trong ngôn ngữ hạn chế của bà. Để khi bà chia sẻ cho những người khác họ sẽ hiểu một cách rõ ràng nhất chứ không bị hiểu lầm. Khái niệm cụ thể này có thể làm đảo lộn các thể chế tôn giáo trong vũ trụ của bà. Và có thể gây ra nhiều sự xáo trộn không cần thiết.
D: Anh cứ nói về những bản thể thay thế này. Liệu một bản thể sẽ có một nghề nghiệp khác hay không? Hay sẽ chỉ tương tự nhau?
B: Ồ, còn tùy. Nhiều khi sẽ không có gì lạ nếu các bản thể có nghề nghiệp tương tự nhau. Ví dụ, trong vũ trụ này, một người giỏi làm việc bằng tay nên họ làm nghề điện. Ở một vũ trụ khác có thể họ cũng đang làm nghề điện nhưng cũng có thể đang làm nghề khác mà họ có thể làm với đôi tay của mình. Họ có thể là một thợ thủ công hoặc làm đồ gỗ, hoặc đại loại như vậy. Hoặc nếu có ai đó đang là kỹ sư trong vũ trụ này, nhưng giả dụ họ có sở thích khác, ví dụ như âm nhạc. Họ rất đam mê âm nhạc nhưng nó chỉ là sở thích mà thôi. Vậy trong một vũ trụ khác họ có thể sẽ là một nhạc sĩ thay vì làm kỹ sư. Bất kể khuynh hướng cơ bản có sẵn trong tính cách của bà, vì tính cách về cơ bản là giống như trên các vũ trụ. Nếu đó là một tính cách đa diện và một người có khả năng làm được nhiều việc khác nhau, thì ở các vũ trụ khác, các bản thể của họ hoàn toàn có thể đang làm nghề gì đó khác so với công việc ở đây, vì năng lực đó cũng nằm trong tính cách của họ.
D: Ví dụ tôi đang là một nhà văn. Vậy có khả năng một bản thể khác của tôi vẫn có thể là một bà nội trợ mà không quan tâm gì đến viết lách?
B: Không, sở thích mở rộng bản thân vẫn ở đó. Tuy nhiên bà có thể không nhất thiết phải đi theo hướng viết văn trong một vũ trụ khác. Ví dụ, trong vũ trụ này, thay vì muốn trở thành một bà nội trợ, bà lại muốn mang đầu óc làm điều gì đó viên mãn hơn và bà đã trở thành một nhà văn. Nhưng trong một vũ trụ khác, bà cũng sẽ có tích cách cơ bản thôi thúc để bà không chỉ là một bà nội trợ. Bà muốn phát triển bản thân, và làm một điều gì đó khác, vì vậy bà có thể tham gia công tác tình nguyện. Hoặc có lẽ trong một vũ trụ khác, và có thể đã tham gia vào các hoạt động thủ công hoặc những thứ tương tự. Hoặc, tôi nhận thấy bà quan tâm đến những thứ tâm linh. Chà, trong một vũ trụ khác thay vì viết lách, có thể bà đã tham gia vào những thứ tâm linh và không nghĩ đến việc viết chúng ra mà thực hiện chúng.
D: Và khi tôi nghĩ về những lựa chọn thay thế khác nhau mà tôi đã có thể thực hiện, thì chúng đã trở thành hiện thực ở một nơi khác?
B: Vâng, nếu chúng không thực sự đã là một hiện thực ở nơi khác.
D: Ồ, điều này rất là phức tạp.
B: Rất phức tạp. Và tôi cảm thấy mạnh mẽ rằng bà sẽ không thể tiếp thu được nó lần này. Bà có thể sẽ phải quay lại và hỏi tôi nhiều câu hỏi hơn, không sao cả. Điều quan trọng là bà phải hiểu điều này một cách rõ ràng. Bất kỳ quyết định nào bà đưa ra đều đúng cả. Không có gì là một quyết định sai lầm. Sau này bà có thể cảm thấy rằng bà có thể đưa ra quyết định tốt hơn. Nhưng tại thời điểm quyết định bà đã đưa ra sự lựa chọn phù hợp. Và vì vậy đừng cảm thấy tội lỗi về cái gọi là sai lầm mà bà đã mắc phải trong quá khứ, vì không có gì gọi là một quyết định sai lầm.
D: Bởi vì mặt khác của quyết định đã tồn tại đâu đó.
B: Vâng, tất cả đều cân bằng. Và bất cứ khi nào một quyết định quan trọng xuất hiện trong cuộc đời bà, thường thì một số hình thức khác của quyết định đó đã xuất hiện trong một số cuộc đời thay thế của bà trong các vũ trụ thay thế khác. Và vì vậy, thông thường hầu hết các khía cạnh của quyết định sẽ được thể hiện trong kết quả cuối cùng. Đôi khi, một trong những khía cạnh sẽ không được thể hiện và do đó một vũ trụ mới sẽ ra đời để đại diện cho khía cạnh đó của quyết định. Bất cứ khi nào nó xảy ra, bà sẽ không nhận thức được điều này bởi vì nó là một điều kiện tự nhiên. Và cuộc sống của bà sẽ tiếp tục theo dòng đó và bà sẽ không nhận ra có thêm một người thay thế cho mình. Đó là một quá trình tự động và không có hiện tượng vật lý nào liên quan, vì ta không biết khi nào nó xảy ra.
D: Một số câu hỏi của tôi nghe có vẻ đơn giản và ngây thơ.
B: Đó là điều được mong đợi để làm cho bà hiểu. Bà phải bắt đầu từ đâu đó chứ.
D: Những tính cách thay thế khác này có liên quan gì đến các thành viên giống nhau trong gia đình không? (Có) Đó sẽ không phải là một gia đình khác, một người chồng khác hay con cái khác hay thứ gì đó tương tự.
B: Thỉnh thoảng. Thông thường nó cân bằng. Ví dụ, nếu tại một thời điểm nào đó trong cuộc đời, bà có sự lựa chọn giữa việc kết hôn với người đàn ông này thay vì người đàn ông khác. Và bà đã quyết định chọn một người, trong các vũ trụ khác, nhiều bản thể khác sẽ quyết định về cùng một người này. Và thường một số bản thể sẽ quyết định chọn người đàn ông thay thế. Do đó, vũ trụ của họ sẽ khác đi theo hướng đó vì một bản thể của bà đã quyết định chọn người kia. Và do đó, gia đình sẽ khác đi theo cách đó. Vì vậy, có những người có gia đình khác nhau, tổ tiên khác nhau do những quyết định khác nhau này. Nhưng đồng thời cũng có những vũ trụ khác, nơi những quyết định tương tự đã được đưa ra, và vì vậy những thành viên trong gia đình cũng sẽ tham gia vào.
D: Vậy nếu ta vượt qua một vũ trụ khác với một người chồng và gia đình khác chắc sẽ rất bối rối.
B: Vâng, đúng vậy. Nhưng điều đó không thường xuyên xảy ra, vì vũ trụ đó hoàn toàn khác nên khó có khả năng bà vượt qua nó thành công. Nó thường xảy ra với các vũ trụ mà có sự việc đều rất, rất giống, gần như giống hệt nhau, sẽ có sự giao nhau tình cờ dễ dàng nhất.
D: Điều này có liên quan gì đến độ rung không?
B: Có, rung động tăng lên, năng lượng tăng lên. Một vũ trụ nơi các quyết định tương tự nhau đã được thực hiện trong quá khứ. Giống như vũ trụ của bà, nơi mọi thứ trông rất gần giống nhau, chỉ có một số khác biệt nhỏ, rất tinh vi ở đây và ở đó, sẽ dễ dàng giao nhau hơn nhiều. Và sự giao nhau đó dẫn đến một cánh cổng mở cho bà đi qua. Bây giờ có thể có những sự cố mà vũ trụ này có thể giao với vũ trụ khác để bà có thể quan sát mọi thứ diễn ra, nhưng nó sẽ không phải một cánh cổng mở để bà đi qua, bà sẽ không thể tương tác với những thứ đang diễn ra.
D: Ta có thể thấy nhưng không thể đi qua?
B: Đúng. Ví dụ, bà có thể đang đi dạo vào một ngày và chứng kiến điều gì đó khác với những gì bà đã nhớ. Nhưng bà không thể bước qua để điều tra, chỉ có thể tiếp tục bước đi. Bà thắc mắc về nó và không có ai để có thể hỏi về nó. Đó là bà đã tương tác với vũ trụ đó. Bà chỉ đơn thuần quan sát một cái gì đó khác. Hoặc nếu có những người khác xung quanh, sẽ không có chuyện là bà có thể hỏi họ về nó. Hoặc nếu bà có hỏi, họ cũng dường như không nghe thấy bà vì cánh cổng không mở ra để bà có thể tương tác.
D: Giống một cái cửa sổ để ta có thể nhìn qua nhưng không bước qua được?
B: Đúng. Và bà sẽ không thể nói nơi mà vũ trụ của bà kết thúc và vũ trụ đó bắt đầu. Bà sẽ chỉ nghĩ rằng bà đang nhìn qua đường hoặc bà có thứ gì đó. Và ở đâu đó giữa bà và một nơi mà hai vũ trụ giao nhau.
D: Anh đã nói rằng đôi khi ta nhìn thấy một cái gì đó và nó bắt đầu trông lấp lánh và sau đó nó sẽ biến mất?
B: Đúng vậy, đó là khi giao điểm sắp kết thúc và các vũ trụ tách nhau ra. Điều này giúp giải thích nhiều sự cố của cái gọi là ma và ảo ảnh. Có một hiện tượng được gọi là Tam giác quỷ Bermuda. Khu vực đó, vì lý do nào đó, liên tục giao nhau với vũ trụ khác. Có một sự bất thường ở đó, khiến cho những cái máy bay bay vào vũ trụ khác. Và hầu hết ma trận của họ đều tan biến.
D: Vậy những người đó không còn tồn tại khi họ đi qua?
B: Đúng. Họ vượt qua tại điểm đó.
D: Và chiếc máy bay, tàu hoặc bất cứ thứ gì, tất cả đều tan biến? Không còn tồn tại trên bình diện khác?
B: Sau khi nó đi ra khỏi vũ trụ này vào vũ trụ khác, nó không còn tồn tại ở vũ trụ này nữa vì nó đã biến mất. Ở vũ trụ khác nó không thể tồn tại bởi vì các dao động không trùng khớp và các bản thể của họ vẫn ở đó. Vì vậy một số phải cho đi. Thường thì những cái gần đây vượt qua đã tan biến. Đôi khi cái khác tan biến nhưng không thường xuyên xảy ra. Đây là lời giải thích cho một số người nào đó đi ngang qua cánh đồng hoặc thứ gì đó, rồi biến mất trong không khí. Bản thể của họ vừa bước qua vũ trụ này và phải đi đâu đó. Và khi họ biến mất vào không khí, thường thì họ phải vượt qua vũ trụ khác hoặc ma trận của họ biến mất.
D: Nhưng đây là sự tan biến của cơ thể vật lý. Linh hồn không thể bị tổn hại theo bất kỳ cách nào đúng không?
B: Không, không. Chỉ là cơ thể vật lý.
D: bình diện tâm linh có được coi là một trong những vũ trụ song song không?
B: Có vô số vũ trụ trên bình diện vật chất, nhưng trên bình diện tinh thần thì về cơ bản tất cả đều là một vũ trụ. Chúng ta có thể tương tác với mọi thứ. Trên bình diện vật chất, một số người thực hiện nghiệp của họ bằng cách dẫn dắt một số cuộc sống luân phiên trong các vũ trụ song song khác nhau. Đặc biệt nếu họ muốn tìm hiểu một số chi tiết cụ thể của một khía cạnh cụ thể trong nghiệp của họ. Và những quyết định khác nhau mà họ đưa ra trong các vũ trụ khác nhau đã cân bằng theo cách để giúp đỡ nghiệp chướng của họ. Đôi khi, vì tất cả các vũ trụ này đều nằm trên một bình diện vật lý, các hàng rào bảo vệ giữa chúng bị hủy bỏ. Và người mà họ nói chuyện cùng đã qua khỏi vũ trụ này nhưng vẫn đang sống trong vũ trụ kia. Thật khó để giải thích.
D: Tôi đã nghĩ khi họ chết ở một vũ trụ, tất cả các bản thể của họ cũng chết.
B: Họ đều chết trong cùng một khoảng thời gian nhưng không nhất thiết phải cùng lúc. Tùy vào việc họ mất bao lâu để tìm ra khía cạnh đó của nghiệp, của các giải pháp thay thế cho khía cạnh này của nghiệp trong các vũ trụ khác nhau. Nó thường mất khoảng thời gian tương đương, nhưng không phải là một kết thúc rõ ràng bởi vì thời gian không có bất kỳ ý nghĩa nào về mặt này. Và vì vậy, đôi khi có một số khác biệt như vậy. Nhưng thông thường chúng sẽ không xuất hiện bởi vì không phải lúc nào những khác biệt này trùng hợp với việc các rào cản năng lượng bị tự vô hiệu.
D: Vậy nếu ta thấy ai đó và sau đó phát hiện ra họ đã chết vài tuần trước, có thể là ta đang thấy một bản thể thay thế?
B: Đúng. Một cách giải thích khác là đôi khi một linh hồn đã chết vài tuần trước đó và họ vẫn chưa thích nghi với bình diện linh hồn, đôi khi tiếng vang tâm linh của họ có thể đặc biệt thuyết phục hoặc đặc biệt tương thích với sự rung động vật lý.
D: Đủ vật chất để có thể ai đó chạm vào và nói chuyện với họ? (Đúng) Điều này cũng giống như khi Chúa Jesus làm cho chính Ngài hiện ra vừa đủ để mọi người có thể chạm vào Ngài. Khi Ngài được cho là đã trở lại sau khi Phục sinh.
B: Vâng. Khi Ngài quay trở lại lần đầu tiên, Ngài vẫn chưa hoàn toàn thích nghi với mức độ tâm linh. Và đó là lý do tại sao Ngài bảo những người đầu tiên muốn chạm vào Ngài thì đừng chạm vào Ngài vì Ngài vẫn chưa lên cùng Cha của Ngài. Tuy nhiên, sau này khi Thomas muốn chạm vào Ngài, Ngài đã thực hiện một số điều chỉnh khác để tiếng vang tâm linh của Ngài đến nơi Ngài có thể được chạm vào.
D: Điều này luôn gây bối rối. Nếu họ đã chết thì làm sao họ có thể sống được như vậy. Cũng có trường hợp của những người đi nhờ xe ma, họ thực sự lên xe, vừa cưỡi ngựa vừa trò chuyện với mọi người.
B: Vâng. Và rồi họ biến mất.
D: Điều đó có giống như thế này không? (Có)
Hàng loạt thông tin kỳ quặc này khiến tôi kiệt quệ về tinh thần. Tôi cảm thấy như thể não của tôi bị xoắn và uốn cong như một cái bánh quy. Chưa bao giờ có điều gì khiến tôi phiền não như trận tuyết lở này. Tôi biết sẽ mất một thời gian dài, nếu có thể, để tôi tiếp thu, phân loại và hiểu được. Có thể có những độc giả khác sẽ không gặp vấn đề tương tự như tôi để hiểu, và nó sẽ phù hợp với quan điểm của họ về thực tế, hoặc ít nhất đủ hợp lý để họ mở mang suy nghĩ tiến bộ.
Khi Beth thức dậy, điều duy nhất cô nhớ về buổi làm việc là một bức tranh tinh thần kỳ lạ. Cô ấy muốn nói với tôi về điều đó trước khi nó biến mất.
B: Hình ảnh các mô hình điện tử của nguyên tử, cho thấy các lớp vỏ electron khác nhau và đường đi của các electron, “rì rì” xung quanh theo mọi hướng. Bây giờ, những đường đi này của các election, thay vì là các sợi điện tử như trong hình, hãy hình dung chúng là các dải bạc. Và hãy hình dung điều này ở chính các mức của election, những dải bạc này rộng khoảng 6 cm (một phần tư inch). Và toàn bộ bức tranh khoảng 6 inch (khoảng 15 cm) xung quanh. (Cô ấy dùng tay để hiển thị kích thước).
D: Nó lớn hơn một quả bóng chày.
B: Có kích thước bằng một quả bưởi hoặc dưa đỏ. Và những dải bạc này rộng khoảng một phần tư inch đi xung quanh theo mọi hướng khác nhau. Lăn lộn và nhấp nhô một chút và di chuyển và liên tục dịch chuyển giống như nó chứa một vụ nổ của các dải bạc. Không có cách nào để đếm, một số vô hạn. Đó là hình ảnh trong tâm trí tôi.
D: Chúng quấn lấy nhau hay sao?
B: Vâng, có một cái như thế này và một cái khác chồng lên và cái khác chồng lên và cái khác chồng lên. (Chuyển động của tay). Và tất cả chúng đều đan xen và chồng chéo lên nhau. Và chúng dịch chuyển, và các mối quan hệ giữa chúng luôn thay đổi và dịch chuyển và các góc độ luôn thay đổi.
D: Đây có thể là một bức tranh trực quan khác mà họ đang cố gắng cung cấp cho tôi để tôi thấy cách các vũ trụ khác nhau đang vận hành. Họ nói về một tấm vải với các sợi đan xen vào nhau.
B: Vâng, và tôi cũng thấy các sợi chỉ đang làm việc.
D: Đó chắc hẳn là hình ảnh trong tâm trí của cô, nhưng họ không biết làm thế nào để giải thích, vì vậy họ chỉ cho tôi ý tưởng về một tấm vải vì nó đơn giản hơn để mô tả.
B: Vâng. Có lẽ chúng ta cần cả hai khái niệm để giải thích nó là như thế nào.
Thông tin về cùng một chủ đề đến từ nguồn khác.
D: Nếu mỗi người trong chúng ta đang sống ở các bình diện tồn tại khác nhau, thì đây có phải được gọi là cuộc sống song song không?
Phil: Điều đó chính xác. Theo nghĩa mà mỗi người của bà, tại thời điểm này trong cuộc đời, chỉ đơn giản là các khía cạnh của toàn bộ con người thật của bà. Bà là điểm chính xác của nhận thức. Tổng nhận thức của bà vượt xa bất cứ điều gì bà có thể bao hàm hay tưởng tượng ở cấp độ của bà. Do đó, dễ dàng nhận thấy rằng khi nhận thức của bà phát triển, khi bà mở rộng thực tế của bà về mức thang tâm linh, bà thấy rằng nhận thức của bà trùng với nhận thức của các cá thể khác. Như vậy ở cấp độ cuối cùng khi bà thực sự đang ở trên bình diện của Chúa, nơi tất cả là một. Nhận thức của bà ở cấp độ của bà chỉ đơn giản là một điểm chính xác được rút ra hoặc tập trung của toàn bộ nhận thức tâm linh đó. Và như vậy có thể thấy rằng ở các cấp độ khác nhau, nhận thức của bà sẽ thực sự trùng lặp với những cá thể khác, như vậy cuối cùng tất cả đều là một. Vì vậy tất cả các cuộc sống là đồng thời.
D: Anh đã từng nói đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
P: Chính xác.
D: Khi những thay đổi được dự đoán của Trái Đất xảy ra trên hành tinh của chúng ta, sẽ ảnh hưởng như thế nào đến các vũ trụ song song hoặc đan xen nhau?
P: Có những trải nghiệm ở các cấp độ cụ thể sẽ được trải nghiệm trên bình diện này. Tuy nhiên, trải nghiệm nói chung sẽ được chia sẻ ở cấp độ sâu hơn nhiều. Ở cấp độ chủng tộc cũng như cấp độ sâu hơn, cấp độ vũ trụ. Ngay cả bây giờ trải nghiệm trên các hành tinh khác và ở các khu vực khác trong vũ trụ của bà đang được chia sẻ bởi một khía cạnh sâu sắc hơn của bà. Một mức độ ngày càng cao của chính bà. Khi - và điều này một lần nữa ở cấp độ cá nhân --mỗi bản thể của bà trải qua quá trình chuyển đổi, mà cuối cùng mỗi người đều phải trải qua, thì bà sẽ thấy rằng có những người khác trên bình diện khác cũng đã trải qua quá trình chuyển đổi tương tự. Và họ sẽ có thể khuyến khích và cung cấp năng lượng để bà được hỗ trợ trong bất kỳ nỗ lực nào mà bà cần.
Thông tin thêm được đưa ra khi Beth đến thăm Thư viện trên bình diện linh hồn trong một phiên làm việc vào năm 1986.
B: Đã lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau trong Thư viện. Kiến thức đều ở đây, lấp lánh và lóe sáng và sẵn sàng để được nghiên cứu. Nếu câu hỏi được đặt ra ở một nơi khác tôi sẽ tự chiếu ở đó. Không có vấn đề gì.
D: Một lần tôi hỏi cô về UFO và tàu vũ trụ từ ngoài không gian. Và lúc đó cô trở nên rất khó chịu với tôi vì tôi không thể hiểu được khái niệm về các chiều không gian. (Vâng) Cô nói những con tàu này đến từ nhiều chiều không gian, và cô nói tôi khá dốt về chủ đề này. (Cười). Cô có thể khai sáng cho tôi không?
B: (Bực bội). Tôi sẽ cố. Một khó khăn là những ảnh hưởng của hành tinh nơi mà bà được sinh ra. Nó khiến bà tin chắc chắn về những gì bà coi là hiện thực, điều mà đôi khi ở mức độ này là sự cô đặc hoặc cứng đầu. Mà đôi khi là bực bội. Tôi sẽ cố gắng giải thích cho bà về các chiều không gian. Bà đang ở đâu, trên con đường của cuộc đời bà đang sống ở thời điểm này trong quá trình phát triển của bà, bà nhận thức về ba chiều một cách trực quan. Gồm chiều cao, chiều rộng, chiều sâu. Và các nhà khoa học của bà giả định rằng chiều thứ tư là thời gian, chiếm phần còn lại của chủ thể mà bà biết là nó ở đó nhưng không thể trực tiếp nhận thấy, vì ánh sáng truyền theo đường thẳng ở mức độ tồn tại của bà. Để thuận tiện, các nhà thông thái của bà đã gắn nhãn những chiều không gian này: chiều không gian thứ nhất, thứ hai, thứ bà và thứ tư, và giả sử rằng đó là tất cả các chiều. Từ hiểu biết hạn chế của họ về bản chất của vũ trụ và toán học liên quan, họ có thể lập ra các phương trình tính toán của họ. Tuy nhiên, có nhiều cách khách nhau để trải nghiệm “cái gì đó”. Và mỗi cách khác nhau này chứa đựng và bao hàm nhiều chiều không gian. Những chiều không gian này không nhất thiết là chiều dài, chiều rộng, chiều sâu và thời gian. Cách áp dụng nhãn dán này cho bốn chiều không gian trong khi thực sự có nhiều chiều không gian. Tới lúc này bà vẫn hiểu chứ? (Vâng) Sự kết hợp các chiều không gian khác nhau này chứa nhiều nhánh khác nhau của vũ trụ khổng lồ mà tôi đã từng mô tả cho bà trước đây. Bà có nhớ về vũ trụ và cách mà nó luôn luôn phân nhánh, phân chia và đan xen vào nhau do bản chất của thời gian?
D: Vâng. Và các vũ trụ song song đang đan xen vào nhau?
B: Chính xác. Những vũ trụ song song này không chỉ bao hàm các chiều không gian mà bà đã quen thuộc, mà còn bao hàm các vũ trụ song song khác với tất cả các chiều không gian khác mà ba chưa có cách nào nhận biết được. Những vũ trụ khác cũng chứa các sự sống thông minh, những dạng sống cao hơn đang làm việc trong các vòng tròn của nghiệp. Những sinh vật ở trong một số vũ trụ này tiến bộ hơn nhiều so với vũ trụ của bà về mặt tâm linh, tinh thần và trí tuệ. Do đó, nhiều người trong số họ đã khám phá ra cách đi từ vũ trụ của họ đến vũ trụ của bà bằng cách sử dụng một số thiết bị kỳ diệu, để thay đổi các chiều mà họ đang nhận thức. Và bằng cách thay đổi các chiều mà họ cảm nhận thành các chiều mà bà nhận biết được, nó sẽ tự động đưa họ vào vũ trụ của bà. Thật khó để mà giải thích được. Vì vậy, đó là lý do tại sao họ được cho là đến từ các chiều không gian khác nhau. Bởi vì vũ trụ của họ chiếm cùng một không gian, có thể nói như vậy, như vũ trụ của bạn, với một tập hợp các chiều khác nhau để không xảy ra va chạm. Rút ra một ví dụ để so sánh: Trong một khu vực vào một ngày sương mù, giống như có một làn hơi mỏng treo trong sương và một số giọt sương trên làn hơi và một lớp hơi nước trong sương mù. Bây giờ, làn hơi, sương, giọt sương và lớp hơi nước đều ở cùng một không gian, nhưng chúng vẫn tách biệt với nhau. Đây là cách nó diễn ra với các chiều không gian khác nhau. Ví dụ, tập hợp các chiều không gian có thể là làn sương mỏng. Một tập hợp các chiều không gian có thể là sương mù, và sương mù bao phủ toàn bộ làn sương mỏng, nhưng nó không va chạm với các làn sương này. Và tất cả những gì các sinh vật có thể nhận biết được là sương mù. Do đó, không thể nhận biết được làn sương mỏng và không va chạm với nó. Trong khi đó, tất cả những gì bà biết là làn sương và các sợi tạo nên làn sương đó. Bà không nhận biết được sương mù bao quanh và xuyên qua lớp sương và bao phủ từng sợi của làn sương. Và bà không nhận biết được những giọt sương đã đọng lại trên lớp sương mỏng đó vì nó nằm ngoài khái niệm của bà. Bà hiểu chứ?
D: Thật là khó. Các nhà khoa học trong thời đại của chúng tôi nghĩ rằng những UFO đã đến từ không gian vật lý giống như chúng ta đã biết.
B: Họ đến từ không gian vật lý nhưng không phải như bà đã biết. Họ thay đổi khái niệm của họ về thực tại để có thể trùng với thực tại của bà, để họ có thể xuất hiện trong không gian mà bà đã biết. Có một cách họ có thể đạt đến tốc độ tuyệt vời mà họ sử dụng để di chuyển là nhận biết một phần của cả hai vũ trụ, do đó họ có thể thu hẹp khoảng cách giữa các điểm. Điều mà tôi biết nghe có vẻ hoàn toàn khó hiểu nhưng đó là cách duy nhất để giải thích được bằng ngôn ngữ của bà. Khi tôi nhìn vào cái gọi là các mô tả “trực quan” của nó trong thư viện này, các khái niệm liên quan thường rất là thanh lịch và đơn giản như hầu hết các khái niệm lớn vốn là các khối xây dựng cơ bản của vũ trụ. Nhưng khi tôi bắt đầu cố gắng giải thích chúng bằng lời nói, thì nghe có vẻ phức tạp hơn nhiều so với thực tế. Bởi vì tôi đang cố gắng giải thích đó là cái gì và không phải là cái gì để có thể đưa ra một bức tranh tinh thần chính xác.
D: Tôi hiểu rồi. Nhưng những nhà điều tra cho rằng UFO đến từ các hành tinh khác nhau. Tôi không biết họ có hiểu khái niệm này không.
B: Họ cần phải rất rõ ràng về chủ đề này ở những khía cạnh khác nhau. Tôi chỉ sử dụng các nhãn dãn của bốn chiều không gian mà bà đang có. Ba chiều mà bà có thể cảm nhận bằng mắt thường là tất cả những gì bà có thể nhận thức được bằng năm giác quan của mình. Đơn giản là bà không có khái niệm nào trong tư duy hoặc trong ngôn từ để giải thích về các chiều không gian khác. Vì vậy, tôi đã không sử dụng bất kỳ nhãn dán nào cho chúng. Tuy nhiên, tôi sẽ nói điều này nếu có thể giúp bà hiểu được. Rằng cái mà bà xem là một phần của chiều không gian, gọi là “thời gian”, thực sự nó bao hàm nhiều chiều không gian. Thế giới và vũ trụ của bà không chỉ có bốn chiều. Nó bao gồm nhiều chiều hơn thế, nhưng những chiều khác được gộp lại dưới một chiều mà bà đã dán nhãn cho nó là “thời gian”. Đó là lý do tại sao những điều kỳ lạ thường xảy ra mà không thể giải thích được, do bản chất của các chiều không gian khác nhau này tương tác với nhau, mà bà mặc định đó là một chiều không gian. Vì vậy, đôi khi mâu thuẫn, vô lý khiến bà bối rối. Các bản chất khác nhau của các chiều không gian khác nhau mà bà gọi là “thời gian” là các chiều không gian phụ. Bà có khả năng nhận thức chúng, nhưng các nhà khoa học của bà cố gắng hợp thức hóa chúng vào các chiều đã có. Tuy nhiên, cơ thể của bà được trang bị để nhận thức về chúng, và chính sự nhận thức về các chiều không gian khác này làm phát sinh các thứ mà bà đã gán cho là “siêu năng lực”. Những siêu năng lực này thực ra không phải là bất cứ điều gì phi thường. Chúng phân bổ dọc theo những chiều không gian mà bà có thể nhận thức được như chiều sâu, chiều dài, chiều rộng. Những sức mạnh tâm linh này là việc bà điều chỉnh các chiều không gian khác mà bà đã gộp vào dưới khái niệm thời gian.
D: Đây là một chủ đề có thể sẽ tồn tại trong một thời gian khá dài.
B: Có thể. Trong vài phiên làm việc. Và tốn nhiều cuốn băng.
D: Cái chính là tôi có thể viết nó ra và để những người có thể hiểu nó, hiều về nó, ngay cả khi tôi có thể không nắm bắt hết được.
B: Những người có trình độ học vấn cao hơn có thể thấy khó hiểu hơn vì họ đã cố định những hiểu biết của họ.
Thông tin từ Phil trong một phiên làm việc vào năm 1996 ở Hollywood, nơi anh đang sống vào thời điểm đó. Tôi đã cố gắng gặp anh ấy từ khá lâu nhưng lịch trình đi lại của tôi không cho phép. Trọng tâm chính của tôi trong phiên này là thắt chặt một số đầu mối thông tin lỏng lẻo và tìm những phần còn thiếu mà tôi có thể sử dụng cho cuốn sách này. Phải mất nhiều năm thu thập các mẩu tin và mảnh ghép từ nhiều người trên khắp thế giới để đưa ra những khái niệm này và làm rõ chúng, tốt nhất có thể, với sự hiểu biết của mình.
Phil đến khách sạn của tôi sau giờ làm. Sau khi liên lạc lại vào vài tháng trước, chúng tôi bắt đầu làm việc. Khi anh ấy thư giãn trên giường, anh ấy bắt đầu nói trước khi tôi đưa ra những từ khóa. Tôi không phải sử dụng thủ tục như bình thường. Anh ấy đã bắt đầu từ trước khi tôi bật máy ghi âm. Điều này chỉ xảy ra một lần trước đây, trong những ngày đầu làm việc của chúng tôi khi chúng tôi tìm hiểu câu chuyện về sự gieo mầm của Trái Đất.
P: Bà là một người ghi chép, và bây giờ có những người sẽ tạo điều kiện cho nỗ lực này. Bà có thể hỏi bất cứ thông tin gì bà cần.
D: Tôi muốn tìm những người có thể cung cấp thông tin để so sánh, nếu có thể, để người bình thường có thể dễ hiểu hơn.
P: Chính xác. Như bà đã biết, chúng tôi luôn muốn làm điều này. Để sử dụng những ký hiệu đơn giản hóa của bà để truyền đạt các khái niệm trừu tượng mà chúng tôi muốn truyền đạt cho bà. Chúng tôi thấy rằng có lẽ tâm trí con người sẽ dễ dàng hình dung những điều quen thuộc hơn, trái ngược với việc cố gắng khái niệm hóa những gì trừu tượng. Điều này là cần thiết với cấu trúc độc đáo của tâm trí con người - và chúng tôi sẽ làm rõ nó ở đây, không phải nói bộ não mà tâm trí. Tiến trình tinh thần vốn kế thừa trong sự tồn tại của con người không phải quy ước. Chúng được sửa đổi phần nào so với tiêu chuẩn được chấp nhận của cái mà chúng ta gọi là “thực tế chung”.
D: Tôi đang tham gia vào một sự án, và tôi đang cố gắng hiểu nhiều khái niệm rất phức tạp. Anh có thể giải thích khái niệm về thời gian đồng thời?
P: Chúng tôi thấy thực tế hơi bị xuyên tạc trong trí tuệ thông thường của con người đang tìm cách xác định. Điều này vừa là trở ngại vừa giúp bà mong muốn hiểu rõ nó. Chúng tôi sẽ yêu cầu bà hình dung một cái đĩa nằm trên một mặt phẳng của nó, để ta có thể thấy được phần trên của cái đĩa.
D: Đang nhìn xuống nó?
P: Đúng rồi. Rồi ghi một điểm ở một khoảng cách nào đó từ tâm của cái đĩa này, dọc theo bán kính của một đoạn thẳng từ tâm đến chu vi hoặc cạnh ngoài của đĩa này. Sau đó, xoay cái đĩa và nhận thấy con đường đi của điểm nội tiếp này, dường như tiếp tục vô định theo một hướng. Chúng tôi sẽ nói điều này là vô hạn. Trong đó, hướng không bao giờ thay đổi, và điểm cuối chưa bao giờ gặp nhau. Bà chưa bao giờ gặp chính mình trên con đường này. Vì vậy, với người quan sát được định vị ở điểm này, không có kết thúc hoặc bắt đầu. Chỉ đơn giản là chuyển động theo hướng về phía trước. Rồi nhận ra rằng nhận thức này chỉ là do bà đang ở trên bình diện của hành trình này. Nếu bà chuyển bản thân ra khỏi bình diệnđó, hoặc ở quan điểm của một người đang nhìn từ trên xuống cái đĩa, trái ngược với người đang ở trên cái đĩa, nhận thức này sẽ rõ ràng. Sự khác biệt rõ ràng là thực sự có nơi bắt đầu và nơi kết thúc. Bất kỳ vị trí nào trên đĩa đều có thể được sử dụng làm tham chiếu, hoặc bắt đầu, hoặc kết thúc. Chỉ đơn giản là nó không rõ ràng khi nhìn từ vị trí ở trên đĩa. Khi một người dịch chuyển chính mình ra khỏi bình diện mà họ đang tồn tại hiển nhiên, thì thực tại thật sự sẽ hiển hiện.
D: Vậy cái người ở trên đĩa là cách mà chúng ta đang nhận thức về nó đúng không?
P: Đó là cách nó được nhận thức chứ không phải là cách bà nhận thức nó.
D: Vì chúng tôi nhận thức nó đang được thực hiện theo kiểu tuyến tính.
P: Chính xác. Nhận thức chỉ đơn giản là từ một điểm thuận lợi, không phải từ một thực tại. Chúng tôi nhận thấy rằng nhiều người trên bình diện của bà đang tìm kiếm xác định thực tế của họ bằng điểm thuận lợi của họ. Có những thực tại rộng lớn hơn nhiều không được chú ý, đơn giản là vì mọi người từ chối thay đổi điểm thuận lợi của họ. Đó là điều mà không phải một người bất chấp khả năng có thể làm được.
D: Tôi nghĩ một trong những điểm phức tạp mà chúng ta gặp phải khi đang cố gắng hiểu thời gian đồng thời, đó là ý tưởng rằng thay vì tiến triển mọi thứ theo kiểu tuyến tính, mọi thứ thực ra xảy ra cùng một lúc. Đó là cách chúng tôi xác định thời gian đồng thời.
P: Bản thân khái niệm này có phần không chính xác. Định nghĩa của bà về những việc xảy ra, tự nó, không hoàn toàn có thể hiểu được sự thật của sự tồn tại. Khi chúng ta nói “đang xảy ra”, chính ý tưởng đó đang xảy ra đang được xác định. Đang xảy ra ngay bây giờ, trái ngược với hiện tại, là điều không xác định. Nhận thức về việc đang xảy ra một lần nữa có phần hạn chế, theo định nghĩa của nó, từ “xảy ra” phải có cả khởi đầu và kết thúc. Chính định nghĩa của “đang xảy ra” chỉ ra sự bắt đầu của một số sự kiện và kết thúc của một số sự kiện. Do đó, chúng tôi sẽ muốn đề nghị bà bỏ cả hai điểm đầu và điểm cuối này. Và chỉ cần nhận ra rằng có cái gì đó. Do đó, tất cả đang tồn tại đồng thời, trái ngược với tất cả những cái đang xảy ra đồng thời.
D: Một trong những khó khăn mà tôi gặp phải là, trong thực tại của chúng tôi như chúng tôi nhận thức được, ta lớn lên từ một đứa bé, thành một đứa trẻ rồi thành người lớn. Và điều đó tuyến tính. Nếu tất cả đều cùng tồn tại một lúc, thì điều này được xác định như thế nào?
B: Có rất nhiều tình huống khác nhau trong cuộc đời bà, mà bà nhận thức một cách có ý thức theo cách riêng. Và ở đây chúng tôi đề cập đến khái niệm khác của chúng tôi, rằng các quá trình tinh thần của bà phần nào được sửa đổi so với thực tế chung được chấp nhận. Các quá trình tinh thần của bà, bản thân chúng xác định điều gì bà nhận thức được. Chúng chỉ cho phép một phần rất nhỏ của thực tại ở bất kỳ thời điểm nào. Có những người có thể nhìn thấy một phổ tồn tại rộng hơn nhiều, không có những yếu tố giới hạn, không có bắt đầu hay kết thúc, mà là tồn tại toàn bộ. Ở đây chúng tôi nói về những người có tầm nhận thức cao hơn và tiến bộ hơn rất nhiều. Tuy nhiên, những người trên bình diện của bà có thể hiểu được điều này và thậm chí trải nghiệm điều này theo một cách nào đó hoặc mức độ mở mang đầu óc của họ, có thể nói như vậy, để loại bỏ những rào cản của sự bắt đầu và kết thúc. Vũ trụ tồn tại. Nó không bắt đầu hay kết thúc. Nó chỉ đơn giản là tồn tại.
D: Nhưng trong thực tế của chúng tôi, chúng tôi thấy mình bắt đầu khi còn là một đứa bé và cơ thể phát triển và thay đổi dần. Điều đó không mâu thuẫn với ý tưởng về việc mọi thứ xảy ra đồng thời sao?
P: Trải nghiệm sinh ra rất giống với các khái niệm tinh thần, hoặc các chức năng tinh thần trong trải nghiệm của bà. Có một khởi đầu xác định và một kết thúc xác định, một sự sinh ra và cái chết. Và cuộc sống của bà được xác định bởi tất cả những điểm nằm giữa hai ranh giới. Nếu bà bỏ bản thân mình ra khỏi tập hợp những chu vi những điều đã được xác định này, và nhìn vào sự tồn tại toàn bộ của bà, bà sẽ thấy rằng “lằn ranh” sinh và tử chỉ đơn giản là định nghĩa chứ không phải thực tế. Linh hồn của bà đang tồn tại cả trong và ngoài “lằn ranh” mà bà mô tả là sinh và tử. Do đó, bà có một cái nhìn cao hơn và rộng hơn, thấy rằng bà vẫn tồn tại cho dù bà có còn sống hay không.
D: Vâng, đây là những điều tôi có thể hiểu được. Tôi chỉ không thể đặt nó vào trong chu vi thời gian đồng thời mà mọi thứ sẽ xảy ra cùng một lúc.
P: Sự tồn tại của các thuật ngữ như là “đang xảy ra” hoặc “bắt đầu và kêt thúc” phần nào đó được xác định, ở chỗ chúng khiến cho ta suy nghĩ về chúng. Chúng tôi sẽ đề nghị bà sử dụng các thuật ngữ khác, chẳng hạn như “sự tồn tại”, nghĩa là không phải đầu hay cuối, mà chỉ đơn giản là liên quan đến sự tồn tại của thực tế. Thực tế tồn tại. Nó không bắt đầu và nó không kết thúc. Định nghĩa của bà về thời gian đồng thời chỉ đơn giản là một nỗ lực để nhìn vào toàn bộ bức tranh trong một thuật ngữ hai chiều, điều này hơi khó hiểu, vì thực sự khái niệm này khó hiểu chứ không phải trong thuật ngữ của bà.
D: Chúng ta phải đối phó với các thuật ngữ mà tư duy chúng ta có thể hiểu được bằng tiếng Anh. Được rồi. Hãy chuyển sang một cái khác. Tôi đang cố gắng để hiểu khái niệm về các cuộc đời song song, thậm chí cả vũ trụ song song. Có thể đó là hai điều hoàn toàn khác nhau nhưng hãy bắt đầu với cuộc sống song song. Họ nói đây là những kiếp sống mà chúng ta đang trải qua cùng một lúc. Và một lần nữa khái niệm về thời gian lại xuất hiện. Nhưng các kiếp sống ở trong các khoảng thời gian khác nhau, và thậm chí có thể chồng lên nhau.
P: Đây thực sự là một khái niệm tương tự, trong đó thời gian song song và các vũ trụ song song thực sự là thời gian và vũ trụ đồng thời mà chúng ta vừa nói đến. Nó chỉ đơn giản là vấn đề tập trung sự chú ý của bà vào một khía cạnh cụ thể của khía cạnh tổng thể các trải nghiệm của bà. Chúng ta sẽ lại đề cập đến sự so sánh với một vòng tròn, trong đó, bất kỳ một điểm nào được xác định trên đường tròn đều có thể là điểm đầu hay điểm cuối. Nó không được định nghĩa bởi các đặc tính của cái này hay cái kia. Nó chỉ đơn giản là nó ở đó. Và hiểu rằng tất cả các điểm trên đường tròn đó tồn tại đồng thời trên đường tròn. Và không có bắt đầu cũng không có kết thúc, trong vòng tròn hay chính chúng, mà chỉ là được định nghĩa như thế. Chúng không phải là một điểm. Chúng chỉ đơn giản là một định nghĩa.
D: Chúng tôi tin rằng chúng tôi ở trong một cơ thể với một linh hồn và trải nghiệm cuộc sống đó. Nhưng nếu chúng ta cũng đang tồn tại, đang sống một cuộc đời song song nữa, thì điều này có thể được xác định như thế nào? Tôi đang nghĩ về một linh hồn ở trong một cơ thể tại một thời điểm xác định.
P: Thực tại của bà, bà, thực tại cá nhân của bà, có thể được xác định như một vòng tròn. Và, ở trong trạng thái nhận thức, chỉ có thể hiểu được điểm hoặc phân đoạn mà tâm trí bà có thể nhận thức được. Nhận thức của bà chỉ có khả năng nhận biết được những gì trực tiếp trước mắt. Không có nghĩa là bà không thể nhìn thấy bên ngoài cái mũi của mình, nhưng chúng tôi muốn sử dụng phép so sánh đó theo ý nghĩa của một bức tranh tổng thể. Tất cả những gì bà đang có và sẽ có đều nằm trên vòng tròn đó. Nhưng nhận thức của bà về điều đó chỉ đơn giản là nó đủ nhỏ để tâm trí có ý thức của bà có thể nhận thức được. Bà ở trên những bình diện cao hơn, nhận thức được sự tồn tại hoàn toàn của bà. Tuy nhiên, tâm trí có ý thức của bà, trên bình diện mà bà đang nói, chỉ có khả năng nhận thức những thứ xảy ra với tâm trí của bà mà thôi.
D: Tôi chợt có một suy nghĩ. Bất cứ khi nào tôi thôi miên và đưa một người đến những kiếp sống khác, có phải là một cách để thay đổi điểm quan sát không? Giống như chuyển kênh trên ti vi.
P: Điều đó hoàn toàn đúng. Nó thực sự là cùng một người hoặc năng lượng. Ý thức chỉ đơn giản là hướng về phía trước hoặc phía sau theo vòng tròn này. Điều này tồn tại. Nó không bắt đầu, nó không kết thúc. Nó chỉ đơn giản là tồn tại. Bà chỉ đơn thuần thay đổi trọng tâm hoặc quan điểm của mình từ một phần của sự tồn tại đó sang phần khác. Không có sự phá vỡ trong sự tồn tại. Nó liên tục và vô hạn theo một trong hai hướng. Tuy nhiên, bà có thể nâng cao nhận thức của mình để phù hợp với điều bà tìm kiếm. Kiến thức bà tìm kiếm sẽ được tìm thấy ở một phần khác của vòng tròn đó.
D: Vậy giống như thể tiềm thức có kiến thức, tổng hợp của tất cả các kiếp sống.
P: Tiềm thcs là tổng thể của tất cả các kiếp sống đó. Chính nó là vòng tròn. Ý thức chỉ đơn giản là di chuyển đến phần đó của vòng tròn mà bà tìm kiếm thông tin. Và sau đó liên hệ với cái nằm trong phần đó của vòng tròn. Chúng ta sẽ làm rõ, như trong câu hỏi của bà, rằng trong trường hợp sai lệch tâm thần hoặc bệnh tật khiến nhận thức bị bóp méo, thì việc chuyển sang một phần khác của vòng tròn có gây ra sự biến dạng trong nhận thức. Chúng tôi nói ở đây với giả định rằng các thực tế được thể hiện đúng sự thật, và không bị bóp méo qua lăng kính của sự ấn tượng sai lầm. Như vậy thì thực sự có thể. Ống kính hoặc tâm trí có ý thức, cần phải rõ ràng và không bị biến dạng, để thông tin từ các điểm khác nhau trên vòng tròn đều được thể hiện và…Chúng tôi thấy chỗ này khá khó để dịch từ ngữ, để có thể hiểu thông tin chính xác.
D: Vậy thì có vẻ như khái niệm của chúng ta về tiềm thức thực sự là sai lầm. Tiềm thức có quan hệ mật thiết với linh hồn hay tinh thần?
P: Thực ra không có sự khác biệt. Linh hồn và tinh thần giống hệt nhau. Tiềm thức, theo định nghĩa của bà, đơn giản là trí thông minh hoặc nhận thức của linh hồn đó. Theo định nghĩa của bà, nhận thức về linh hồn của bà được định nghĩa là tiềm thức. Thực tế là linh hồn của bà là nhận thức của bà. Đó là một trong những trở ngại trong việc tìm hiểu các thực tại của vũ trụ. Có phải nhận thức của bà là thực tại của bà. Không phải là bà nhận thức vũ trụ thông qua nhận thức của bà, thực tại của bà là nhận thức của bà. Bà là những gì bà nghĩ. Đó là thực tại thật sự của bà.
D: Chúng tôi nghĩ rằng tiềm thức giống như người lưu trữ hồ sơ, người bảo hộ của hệ thống cơ thể, và duy trì theo cách đó. Giống như người bảo vệ của cơ thể. Nhưng tôi đoán tôi đã không liên tưởng nó với việc là một linh hồn hay tinh thần thực sự.
P: Sự tồn tại của nhận thức xác nhận sự thật về bà. Bà nghĩ, nên đó là bà. Và đó là bà, nên bà biết điều đó. Vì vậy bà nghĩ, vì vậy đó không là bà.
D: Thông thường khi tôi liên hệ trực tiếp với tiềm thức và hỏi những thông tin về cơ thể, nó có vẻ rất khách quan và loại bỏ.
P: Các khía cạnh cảm xúc của sự sống trong một môi trường như bà đang ở, đòi hỏi phải có một số loại giao diện, để hoạt động với các dòng thực tế xoay quanh bà. Những cảm xúc này cho phép thu nhận thông tin từ những thứ đang được xử lý xung quanh, được đồng hóa vào sự tồn tại của linh hồn bà. Để chuyển những sự tồn tại xung quanh bà thành một cách mà ý thức của bà có thể nắm bắt được.
D: Tôi nghĩ điều đó làm cho nó dễ dàng hơn một chút. Một câu hỏi khác cũng liên quan. Anh có thể cho tôi một mô tả hoặc định nghĩa của các chiều không gian khác đang tồn tại gần chúng ta, mặc dù chúng vô hình đối với chúng ta không?
P: Có nhiều chiều không gian xung quanh các khu vực thực tế xác định của bà. Chúng tôi sẽ đề nghị bà chọn cái mà bà cho là phù hợp nhất và xác định nó theo những thuật ngữ mà bà có thể hiểu được. Trên thực tế, có nhiều chiều, cả trên và dưới chiều sâu của nhận thức của bà. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa là cái này hay cái khác lớn hơn hay nhỏ hơn.
D: Họ nói rằng có nhiều chiều không gian tồn tại rất gần chúng ta, nhưng vô hình với chúng ta, và chúng rất giống với chúng ta. Điều đó có nghĩa là gì?
P: Bà có thể tiếp cận chúng, tuy nhiên, có lẽ không rõ ràng với bà. Có nhiều khía cạnh của các chiều không gian khác chồng lên nhau từ chiều này sang chiều khác. Và còn nhiều khía cạnh khác độc đáo đối với các chiều cụ thể đó. Có những lúc khi các trạng thái cảm xúc của bà khiến tâm trí bà mở rộng và tiến bộ về thế giới xung quanh. Ví dụ, nhiều người nhận thấy rằng việc ngắm hoàng hôn tại một thời điểm, hoặc một thời gian trong một ngày hoặc một năm cụ thể trong đời, sẽ mang lại cho họ cảm giác nhận thức khác biệt trong cuộc sống của họ. Một sự hòa hợp với thiên nhiên là khác biệt. Hoặc có lẽ theo tiếng địa phương của những người muốn trải nghiệm điều này, là để trở thành một với thiên nhiên. Họ đã hòa hợp ý thức của họ vào chuỗi đặc biệt cho tất cả các vũ trụ này. Do đó họ cảm thấy hơi thở của sự tồn tại của họ mở rộng đến mức họ cảm thấy mình đang ở nhiều chiều không gian cùng một lúc. Và thực sự là vậy. Họ nhận ra điều đó.
D: Vậy dường như nó đưa ra cùng một khía niệm về điểm tập trung của chúng ta. Các chiều không gian khác đều có ở đó, nhưng chúng ta không thể nhận thức được chúng vì điểm tập trung.
P: Chính xác.
D: Vậy có vẻ như ba chủ đề này giống nhau.
P: Chính xác. Bối cảnh chung của cuộc trò chuyện này thiên về nhận thức hơn là thực tế. Các thực tại của vũ trụ ở đó cho tất cả mọi nhận thức. Tuy nhiên, sự phát triển và hiểu biết của cá nhân người mà cố gắng hiểu nó ở bất kỳ điểm nào, sẽ quyết định độ sâu hoặc hơi thở hoặc độ cao mà họ có thể cảm nhận được những thực tại khác này.
D: Vậy khi họ nói về việc nâng cao nhận thức của chúng ta, điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ nhận thức về những thực tại khác này rõ hơn?
P: Chính xác.
Cuộc thảo luận tại một cuộc họp nhóm vào những năm 1980.
Q: Đôi khi chúng ta nghĩ về việc có nhiều khía cạnh khác nhau của bản thân, mà rất có thể chúng ta đang sống ở đây trên Trái Đất cùng lúc với chúng ta. Tần suất đúng cho điều này là bao nhiêu?
Phil: Phản hồi tức thì của tôi là, rất thường xuyên. Thường xuyên hơn nhiều so với những gì chúng ta biết. Trên thực tế, chúng ta càng đưa ra nhiều dự đoán trong các khái niệm đó, thì khả năng đó chúng ta có càng nhiều. Tuy nhiên, các khía cạnh của chúng ta có một cuộc sống riêng của chúng. Chúng tồn tại, và hầu hết thời gian không có ý thức về các khía cạnh khác của chúng. Chúng ta và những người khác.
Trong một phiên làm việc khác với Phil vào năm 1999.
D: Tôi đã thu thập thông tin về các chiều không gian khác nhau và tôi muốn mở rộng hiểu biết về điều này. Tôi biết, trong hạn chế của mình rằng, cac chiều không gian khác bao quanh hành tinh của chúng ta là các thế giới vật chất, với những con người vật chất sống trên đó. Nhưng chúng đang rung ở các tốc độ khác nhau và chúng ta không thể nhìn thấy. Anh có thể cung cấp cho tôi bất kỳ thông tin nào khác về điều này không?
Phil: Có một thực tại xoay vòng xác định ở chỗ không có cảm giác hữu hạn trong thực tại. Có nhiều sắc thái của thực tế được thể hiện theo những cách khác nhau. Tuy nhiên, nói rằng một chiều không gian là vật chất, trái ngược với tâm linh, thì hơi sai. Khái niệm này dường như đợc hiểu là vật chất khác với tinh thần. Nó chỉ đơn giản là cái mà bà gọi là “vật chất” có những đặc điểm nhất định, có phần tách biệt hoặc khác với cái mà bà gọi là “tinh thần”. Tuy nhiên, chúng là một và giống nhau. Chỉ đơn giản là một vấn đề có những khác biệt nhất định để phân biệt cái này với cái kia. Nếu bà định nghĩa thực tại thật sự của nước màu xanh khác với nước màu lam, bà có thể nói chắc chắn chúng không giống nhau. Tuy nhiên, rõ ràng là thành phần thực sự của mỗi loại là nước là hoàn toàn giống nhau. Chỉ đơn giản là có sự khác biệt giữa hai loại để mà phân biệt. Do đó bà có thể nói nước màu lam thực sự khác nước màu xanh?
D: Tôi đã nghe nói có những sinh vật khác sống ở những chiều không gian này. Chúng ta không thấy được chúng nhưng chúng đang sống ở trong cái mà được coi là một thế giới vật chất.
P: Chính xác. Giống như các sóng vô tuyến đều tồn tại cùng một lúc, và tất cả đều chứa các thông tin khác nhau, thực tế khác nhau, nhưng vẫn có thể cùng tồn tại trong cùng một không gian tại cùng một thời điểm. Chỉ đơn giản là một vấn đề của sự khác biệt về tần suất. Không có sự nhiễu sóng cho đến khi các tần suất chia sẻ cùng một tần suất tại cùng một thời điểm.
D: Điều này gây ra những gì chúng tôi gọi là “tĩnh” hoặc chồng chéo?
P: Đúng. Rắc rối.
D: Điều này có xảy ra với các chiều không gian?
P: Thỉnh thoảng. Nhưng may mắn thay, trong sơ đồ của mọi vật có những biện pháp bảo vệ ngăn chặn điều này. Tuy nhiên, đôi khi có xảy ra một sự chồng chéo.
D: Điều gì sẽ xảy ra nếu có chuyện đó?
P: Sinh vật từ các chiều không gian khác nhau có thể tương tác và nhận biết lẫn nhau thông qua nhận thức của riêng họ. Các giác quan, mà bà gọi là “năm giác quan” là các công cụ hòa hợp với các tần số ở mức độ tồn tại của bà. Những sinh vật sống ở các cấp độ khác của sự tồn tại có các cơ quan cảm giác hòa hợp với tần số tồn tại cụ thể của chúng. Nếu vì một lý do nào đó, các cấp độ nhận thức này trùng lặp hoặc có cùng tần số, thì các yếu tố giác quan của mỗi cấp sẽ được hòa hợp với cùng một tần số. Và những sinh vật trên mỗi bình diện sẽ nhận thức được nhau.
D: Liệu họ có biết đã có điều gì đó bất thường xảy ra không?
P: Có lẽ có nhưng cũng không cần thiết. Có những thay đổi nhỏ ở các chiều không gian. Giữa các chiều không gian liên tiếp, những thay đổi lớn hơn trở nên rõ ràng hơn. Như vậy nhiều sinh vật từ nhiều chiều không gian bị loại bỏ, nếu họ có thể hiểu rằng họ đang nhìn thấy, nhân ra thực sự có một điều gì đó rất kỳ lạ đang xảy ra. Tuy nhiên, vì những thay đổi nhỏ giữa các chiều, mỗi chiều kế tiếp sẽ hơi khác so với chiều kế tiếp. Có thể ban đầu mọi người sẽ không nhận thức được rằng họ đã tìm thấy mình ở một không gian khác.
D: Nhưng có thể quay đi quay lại.
P: Chính xác.
D: Chúng tôi đã nghe nói rằng đôi khi có những cánh cửa giúp ta dễ dàng đi từ không gian này sang không gian khác. Điều này có đúng không?
P: Có những khe hở rất hữu ích để cho phép những sinh vật có kiến thức và nhận thức, có thể hiển thị cái gọi là “cửa sổ”. Tuy nhiên, trong thuật ngữ của bà, không có một nơi xác định có thể xác định một hiện tượng đang tồn tại, bên trong hoặc chính nó, mà đang trạng thái tĩnh, rằng bà có thể tiếp cận bất cứ lúc nào một cách đơn giản bằng việc bước qua đó. Năng lượng có thể được điều khiển để tạo ra một cửa sổ. Tuy nhiên, đó không phải là một hiện tượng tự nhiên. Như bà đã biết, đã có một thí nghiệm được thực hiện bởi Hải quân, thường được gọi là “Thí nghiệm Philadelphia”. Đây là một ví dụ về thử nghiệm với các “cửa sổ” này. Có những sinh vật có khả năng tâm linh truyền từ chiều không gian này sang chiều không gian khác. Ví dụ tốt nhất của bà có lẽ sẽ là Chúa Jesus, người có thể tiếp cận nhiều cấp độ khác nhau. Sau khi thăng thiên, ông ấy có thể quay lại bình diện của bà một cách có ý thức và xuất hiện. Mặc dù ông ấy có thể không ở trên bình diện của bà, ông ấy vẫn có thể đến đó.
D: Ý anh là chính phủ đã tìm ra cách mở cửa sổ để đi tới đi lui, với Thí nghiệm Philadelphia? Hay họ đã tạo ra một cửa sổ?
P: Chúng tôi có thể nói rằng một cửa sổ đã được mở ra. Tuy nhiên, khả năng lấy lại không tốt như khi mở nó ra. Đã có những kết quả thảm khốc vì không thể vận dụng đúng hiện tượng này. Đó là một điều kiện tự nhiên theo nghĩa chung. Những bình diện này đơn giản là tự nhiên và phổ biến. Tuy nhiên, chính mức độ hiểu biết của bà ở thời điểm này mới khiến cho chúng hoặc khái niệm này hơi siêu nhiên. Không có gì có thể hơn được sự thật. Nó là cơ sở của thực tế, theo nghĩa phổ biến.
D: Nhưng chính phủ đã tìm ra cách để làm điều đó.
P: Có những người đang tìm cách để điều khiển những năng lượng này. Có một số người đã thành công ít nhiều. Tuy nhiên, vì thiếu nhận thức tâm linh, là thứ cần thiết, nên có lẽ họ vẫn chưa có một hiểu biết cơ bản thô sơ nhất về hiện tượng này.
D: Các thí nghiệm vẫn được tiếp tục chứ?
P: Chính xác. Tại thời điểm này, có thể vận chuyển được năng lượng hoặc vật chất qua các chiều. Tuy nhiên, những thực tại tâm linh cho phép hiện tượng này xảy ra vẫn chưa được hiểu rõ. Cơ sở của sự hiểu biết này cho đến thời điểm này là công nghệ. Thành phần tâm linh chưa được hiểu. Đã có những thử nghiệm không thành công. Và những người tham gia sau đó có phần kém hơn trước. Linh hồn hoặc tinh thần của họ có khả năng, hoặc có thể là nguồn lực, để chữa lành cho những nạn nhân của những thì nghiệm này khi họ đi qua chiều không gian mà bà gọi là bình diện “tâm linh”. Đã có trường hợp các cá nhân hoàn toàn bị lạc sang một chiều không gian khác, và về bản chất, họ bị mắc kẹt trong một không gian khác.
D: Làm sao họ có thể bị mắc kẹt nếu linh hồn có thể đi bất cứ đâu nó muốn và làm bất cứ thứ gì nó muốn.
P: Đó là các thành phần vật lý mà chúng tôi nói đến. Có những trường hợp cơ thể vật lý được chuyển hoàn toàn sang một không gian khác với linh hồn còn nguyên vẹn.
D: Ý anh là vậy. Vật chất bị mắc kẹt trong một không gian khác và không thể quay lại.
P: Chính xác. Sự hiểu biết của bà đủ để cho phép chúng tôi thấy được những gì bà đang mô tả. Và vâng, đúng là đôi khi chúng chồng chéo. Tuy nhiên, tại thời điểm này, một người nào đó trên bình diện của bà không thể thực hiện việc này một cách thường xuyên về mặt công nghệ. Trên thực tế, đó là một trong những điều mà bà gọi là “người ngoài hành tinh” có thể di chuyển qua lại những khoảng cách lớn. Chỉ đơn giản là vấn đề đi giữa các chiều và tìm ra những cánh cổng tồn tại ở trạng thái tự nhiên của chúng. Chúng tôi muốn xác định sự khác biệt giữa cái mà chúng ta đang mô tả như một cửa sổ với cái mà chúng tôi mô tả là một cánh cổng.
D: Vâng, tôi muốn biết sự khác biệt.
P: Trong bối cảnh mà chúng ta đã nói trước đó, một cửa sổ là một thiết bị cho phép một người truyền từ bình diện này đến bình diện tồn tại khác, đơn giản là vậy. Đây không phải là một thiết bị tự nhiên. Tuy nhiên, cánh cổng là một hiện tượng xảy ra tự nhiên giống như một đường hầm, trong đó cái mà bà gọi là “khoảng cách” trên một bình diện cụ thể có thể bước qua được. Người ta có thể đi qua một khoảng cách xa bằng cách bước qua những cánh cổng này. Tuy nhiên, các cánh cổng này nằm trên cùng một bình diện. Chúng không vượt qua các bình diện riêng biệt của thực tại. Khi một người đã đến đích cụ thể trên một bình diện, họ cần phải chuyển đổi qua bình diện mà họ muốn đến.
D: Đó là phần mà tôi đang bối rối. Điều này khác với các chiều không gian khác, nó nằm trên cùng một bình diện.
P: Các cánh cổng nằm trên cùng một bình diện. Chúng không vượt qua các bình diện khác. Có những cánh cổng trong chính các bình diện, tuy nhiên, các cảnh cổng không trải dài trên các bình diện.
D: Và điều này khác với việc đi qua lại giữa các chiều không gian.
P: Chính xác.
D: Tôi vẫn còn một chút bối rối về điều này. Nếu chúng ta đang nghĩ về cùng một bình diện tồn tại, thì liệu người ngoài hành tinh có phải đến từ một ngôi sao vật chất hay một phần của thiên hà ngoài kia không. Nhưng thay vì đi bằng tốc độ ánh sáng hay bất cứ điều gì như vậy, họ sẽ chỉ cần tìm một cánh cổng?
P: Chính xác.
D: Vậy họ đang ở trên bình diện vật chất của thực tại này, chứ không phải ở trong một chiều không gian khác. Họ chỉ cần tìm những cánh cửa để đi qua lại nhanh hơn.
P: Chính xác.
D: Tất cả những điều này khó hiểu với tôi, nhưng tôi có một ý tưởng. Lấy hành tinh Venus làm một ví dụ, trong chiều không gian “của chúng ta”, dường như không có sự sống nào ở đó. Có thể nào trong một thực tại “thay thế” hoặc một chiều không gian khác, có người sống ở đó không?
P: Ở mức độ trải nghiệm thực tế, sẽ không có ai sống ở đó. Tuy nhiên, ở các chiều không gian cao hơn, thật sự có nhiều dạng sống trên nhiều hành tinh chỉ đơn giản là ở mức độ thể hiện khác. Nó sẽ chỉ đơn giản là sự thể hiện, như cách nó thể hiện ở cấp độ của bà, không truyền đạt hoặc thể hiện bản chất của cái bà gọi là “tái tạo”. Ở các cấp độ thấp hơn, biểu hiện đó chỉ đơn giản là khí và đá. Tuy nhiên, tảng băng được coi là chỉ nhìn thấy một phần, người ta biết rằng toàn bộ biểu hiện của tảng băng không thể nhìn thấy được. Có thể nói, các mức độ mà ta nhìn thấy thực tại trên sao Kim chỉ là một phần của các mức độ có thể thấy trong nước. Có những phần của sự biểu hiện toàn phần mà bà không nhìn thấy được vì nhận thức của bà không thể hình dung được thực tại của các tầng tồn tại cao hơn.
D: Vậy trên một thực tế thay thế, một thế giới song song, có thể nói như vậy, có thể có một chủng tộc vật chất sống ở đó?
P: Chính xác. Và theo nghĩa tương tự với lý thuyết tảng băng trôi của chúng ta, chúng ta sẽ đưa tảng băng trôi lên trên các mặt phẳng tồn tại.
Khi Phil tỉnh dậy, anh ấy thảo luận về phần của phiên thôi miên mà anh ấy còn nhớ được.
P: Điều chính mà tôi nhận được là thực tế có một sự khác biệt giữa các chiều không gian. Nhưng trong một chiều không gian có nhiều mức độ nhận thức ngay cả trong một chiều không gian. Ví dụ, có những thứ mà chúng ta không nhận thức được ở chiều không gian này lại ít nhiều thấy được ở các chiều không gian khác. Nó giống như quang phổ của ánh sáng trong một ánh sáng trong không gian này, và chúng ta chỉ có thể nhận thức được một số phần nhất định của quang phổ. Nhận thức của chúng ta bị giới hạn trong một phần rất nhỏ của chiều không gian này. Chúng ta không hoàn toàn nhận thức được tất cả các yếu tố của không gian này và ít nhiều ở các chiều không gian khác. Và khái niệm về cánh cổng nằm trong một chiều không gian cũng như vậy. Ta có thể di chuyển những khoảng cách xa trong không gian này, nhưng không có các cánh cổng từ chiều không gian này đến các chiều không gian khác. Nhưng có những mức độ…nó gần giống như có các chiều không gian trong một chiều không gian. Có các cấp độ trong chiều không gian này có thể thay đổi đủ để khác với các cấp độ khác cũng trong chiều không gian này.
D: Kiểu như đọc quãng tám. Mỗi nốt sẽ là một chiều không gian, nhưng nó vẫn an toàn trong một quãng tám. (Vâng) Tôi thực sự trân trọng những giải thích của anh về cánh cổng thay vì cửa sổ.
P: Nước dường như là cách dễ nhất để giải thích cách chúng ta nghĩ về tinh thần và thể chất. Về cơ bản nó giống với thực tế chỉ ở một hình thức khác.
Chúng tôi đều đồng ý rằng chúng tôi đang còn phát triển và mở rộng đến mức chúng tôi có thể xử lý và hiểu được những thông tin phức tạp mà bây giờ chúng tôi chưa có thể hiểu được.
BÀI VIẾT XUẤT HIỆN TRÊN TRANG THE DAILY TELEGRAPH, Luân Đôn - Ngày 11 tháng 10 năm 1995
“CHÀO MỪNG ĐẾN THẾ GIỚI TIẾP THEO”
Bởi Tiến sĩ Michio Kaku
Lý thuyết về lực hấp dẫn của Einstein, mang lại cho chúng ta lý thuyết về Vụ nổ Big Bang và lỗ đen, đã được thử nghiệm một cách nghiêm ngặt nhất và được chứng thực bởi các màu sắc bay.
Trong ấn bản mới nhất của Physics Today, các nhà thiên văn học từ Harvard, MIT và Đài quan sát Haystack đã tự hào tuyên bố rằng họ xác nhận lý thuyết của Einstein với độ chính xác đáng kinh ngạc 0.04% bằng cách đo sự uốn cong của sóng vô tuyến từ chuẩn tinh 3C279 gần rìa của vũ trụ nhìn thấy. Nhưng có một số điều trớ trêu trong thông báo này. Mỗi sự thành công dường như chỉ làm nổi bật thêm một khoảng cách. Ngay cả khi các nhà khoa học tung ra những thử nghiệm chính xác hơn bao giờ hết về lý thuyết không gian bị biến dạng của Einstein thì chính Einstein cũng biết rằng lý thuyết của ông đã bị phá vỡ trong trường hợp của Vụ nổ Big Bang. Lý thuyết có bàn chân đất sét.
Ông nhận ra rằng thuyết tương đối là vô giá trị khi trả lời câu hỏi đáng xấu hổ nhất trong tất cả các ngành khoa học vũ trụ: Điều gì đã xảy ra trước Vụ nổ Big Bang? Hãy hỏi bất kỳ nhà vũ trụ học nào câu hỏi này, và họ sẽ giơ tay, đảo mắt và than thở: “Điều này có thể mãi mãi nằm ngoài tầm với của khoa học. Chúng tôi chỉ là không biết.”
Đó là câu trả lời cho đến tận bây giờ. Gần đây, một sự đồng thuận đáng chú ý đã được phát triển xung quanh cái được gọi là “vũ trụ học lượng tử”, trong đó các nhà khoa học tin rằng sự hợp nhất giữa lý thuyết lượng tử và thuyết tương đối của Einstein có thể giải quyết được những câu hỏi thần học khó khăn này. Các nhà vật lý lý thuyết đang lao vào nơi mà các thiên thần đang sợ hãi phải tìm đến.
Đặc biệt, một bức tranh mới hấp dẫn nhưng đáng kinh ngạc đang xuất hiện trong vũ trụ học lượng tử có thể tổng hợp một số thần thoại vĩ đại của đáng sáng tạo.
Có hai thần thoại tôn giáo thống trị. Theo niềm tin của đạo Do Thái - Thiên chúa giáo, vũ trụ có một khởi đầu xác định. Đây là giải thuyết Generis, trong đó vũ trụ được nở ra từ một Quả trứng Vũ trụ. Tuy nhiên, theo niềm tin Ấn Độ giáo - Phật giáo về Niết bàn, vũ trụ là vô tận, không bao giờ có bắt đầu, cũng như sẽ không có kết thúc.
Vũ trụ học lượng tử đề xuất tổng hợp khá hợp lý của những quan điểm có vẻ đối lập này. Ban đầu là Không có gì. Không có không gian, không có vật chất hay năng lượng gì. Nhưng theo nguyên lý lượng tử, thậm chí Không có gì là không ổn định. Không có gì bắt đầu phân hủy; nghĩa là, nó bắt đầu “sôi lên” với hàng tỷ bong bóng li ti hình thành và mở rộng ra nhanh chóng. Mỗi bong bóng trở thành một vũ trụ đang giãn nở.
Nếu điều này là đúng, thì vũ trụ của chúng ta thực sự là một phần của một “đa vũ trụ” lớn hơn nhiều của các vũ trụ song song, thực sự không có thời gian, như Nirvana. Như Steve Weinberg, nhà vật lý đoạt giải Nobel, đã nói: “Một hàm ý quan trọng là không có sự khởi đầu; rằng ngày càng có nhiều vụ nổ Big Bang lớn, để (đa vũ trụ) diễn ra mãi mãi - người ta không cần phải vật lộn với câu hỏi về cái gì có trước Big Bang. (Đa vũ trụ) đã luôn ở đây. Tôi thấy đó là một bức tranh rất hài lòng.
Các vũ trụ thực sự có thể bắt đầu tồn tại như một biến động lượng tử của Không có gì. Điều này là do năng lượng dương có trong vật chất cân bằng với năng lượng âm của lực hấp dẫn, do đó tổng năng lượng của bong bóng bằng không. Do đó không cần có năng lượng ròng để tạo ra một vũ trụ mới.
Alan Guth, người khởi xướng lý thuyết lạm phát, từng nhận xét: “Người ta thường nói rằng không có cái gọi là bữa trưa miễn phí. Nhưng bản thân vũ trụ có thể là một bữa trưa miễn phí.”
Và Andre Linde ở Stanford đã nói: “Nếu các đồng nghiệp của tôi và tôi đúng, chúng ta có thể sớm tạm biệt ý tưởng rằng vũ trụ của chúng ta là một quả cầu lửa duy nhất được tạo ra trong Big Bang”
Mặc dù bức tranh này hấp dẫn, nhưng nó cũng đặt ra nhiều câu hỏi hơn. Sự sống có thể tồn tại trên những vũ trụ song song này không? Nhà vũ trụ học Cambridge Stephen Hawking nghi ngờ rằng: ông tin rằng vũ trụ của chúng ta có thể tồn tại cùng với các vũ trụ khác, nhưng vũ trụ của chúng ta là đặt biệt. Xác suất hình thành những bong bóng khác này rất nhỏ.
Mặt khác, Weinberg tin rằng hầu hết các vũ trụ song song này có thể đã chết. Để có các phân tử AND ổn định, proton phải ổn định trong ít nhất ba tỷ năm. Trong những vũ trụ chết này, các proton có thể đã phân rã thành một biển electron và neutron.
Vũ trụ của chúng ta có thể là một trong số ít vũ trụ tương thích với sự sống. Trên thực tế, điều này sẽ trả lời câu hỏi lâu nay về lý do tại sao các hằng số vật lý của vũ trụ lại nằm trong một dải hẹp tương thích với sự hình thành của sự sống. Nếu điện tích của electron, hằng số hấp dẫn, v.v…thay đổi một chút, thì sự sống sẽ không thể diễn ra. Đây được gọi là Nguyên tắc Nhân học.. Như Freeman Dyson của Princeton nói: “Cứ như vũ trụ biết chúng ta đang đến.”
Phiên bản mạnh hơn của điều này chỉ ra rằng điều này chứng minh sự tồn tại của Chúa hoặc một vị thần toàn năng. Nhưng theo vũ trụ học lượng tử, có lẽ có hàng triệu vũ trụ đã chết. Do đó, thật tình cờ khi vũ trụ của chúng ta có những điều kiện tương thích với việc hình thành các phân tử AND ổn định.
Tuy nhiên, điều này mở ra khả năng có những vũ trụ song song gần như giống hệt vũ trụ của chúng ta, ngoại trừ một số sự cố định mệnh. Có lẽ George III đã không để mất các thuộc địa trong một vũ trụ giống như chúng ta.
Tuy nhiên, tôi có thể tính toán xác suất một ngày nào đó bạn có thể đang đi bộ xuống phố, rơi vào một cái lỗ trong không gian và đi vào một vũ trụ song song. Bạn sẽ phải đợi lâu hơn thời gian tồn tại của vũ trụ để có thể có một sự kiện như vậy xảy ra.
Như nhà sinh vật học J.B.S. Haldane nhận xét: “Vũ trụ không chỉ kỳ lạ hơn chúng ta nghĩ, mà còn kỳ lạ hơn những gì chúng ta có thể nghĩ.”
Tiến sĩ Michio Kaku là giáo sư vật lý lý thuyết tại Đại học thành phố New York và tác giả của Hyperspace: một Odyssey khoa học đi xuyên qua chiều không gian thứ 10 (Nhà xuất bản Đại học Oxford).
Có vẻ như những bộ óc khoa học vĩ đại nhất đã có ít nhất một phần của bức tranh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.