Từ Khi Chết Đến Đầu Thai - Chương 8

 

Chương 8 


Người hướng dẫn




Hầu hết mọi nền văn hóa trên thế giới đều có niềm tin vào các thiên thần hộ mệnh hoặc những linh hồn bảo vệ. Họ có thực sự tồn tại không?

 

S: Có những linh hồn hộ mệnh. Thường thì đó là những người mà ta đã có mối quan hệ thân thiết trước đây và họ đang ở trường học hoặc nơi nào đó trên cõi linh hồn. Họ đang giúp đỡ ta vượt qua giai đoạn học tập và giúp bảo vệ ta. Những người này đang phục vụ mục đích của họ trên cõi linh hồn.

D: Họ có được chỉ định cho người nhất định nào không?

S: Họ có thể chọn mối quan hệ cho riêng mình. Họ ở bên ta từ ngày ta được sinh ra.

 

D: Vậy ta không đơn độc khi bước vào cơ thể vật chất này.

S: Không có ai phải một mình. Sư cô độc là một bức tường ngăn cách bản thân của một người với những người khác. Luôn có những người khác ở đó để chia sẻ kinh nghiệm nếu ta muốn phá bỏ những bức tường và cho phép họ giúp đỡ.

 

D: Nếu họ không hóa thân thì họ giúp đỡ ta như thế nào?

S: Điều này hơi khó giải thích vì thiếu các hiểu biết về các cấp độ linh hồn. Nhưng ở cấp độ linh hồn cũng có nhiều việc phải giải quyết như ở cõi trần. Có những người mà, sau một lần hóa thân, phải trở lại trường học ở cõi linh hồn, và một số người trở thành giáo viên ở các trường học. Có nhiều cách khác mà họ có thể giúp đỡ, gồm cả việc hướng dẫn những người ở trên cõi vật chất.

D: Họ luôn dành sự quan tâm tốt nhất cho ta?

S: Vâng, hầu hết thời gian những người xung quanh ta sẽ bảo vệ ta. Ta phải học cách bảo vệ mình trước những người không như vậy.

 

D: Người hướng dẫn của riêng mình có đủ mạnh để bảo vệ ta khỏi những ảnh hưởng khác?

S: Có. Miễn là ta học được cách để những điều tốt đẹp bao quanh mình. Điều này sẽ giúp ta tránh xa những điều tiêu cực. Không có gì là tốt hay xấu; chỉ có những thứ tích cực và tiêu cực. Bất cứ trải nghiệm nào được học đều không bao giờ là tiêu cực.

D: Nhưng đôi khi rất khó để phân biệt được điều gì là tốt hay không. Làm thế nào để ta biết nếu có những ảnh hưởng khác đang cố gắng điều chỉnh ta đi theo hướng khác?

S: Bằng cách cởi mở bản thân ra để nhận thức được điều gì cuối cùng sẽ đến và những điều đang được gợi mở cho ta sẽ như thế nào. Tất cả, mọi thứ ta đều có thể thấy được. Và nếu ta thấy rằng mọi thứ sẽ diễn ra không như ý muốn, thì ta biết rằng sinh mệnh này không mang lại điều tốt.

 

D: Nhưng cô biết đấy, con người - họ có thể bị lừa.

S: Chúng ta không hoàn hảo. Nếu không chúng ta sẽ không cần phải tái sinh nữa.

D: Làm thế nào để ta biết rằng đó là người hướng dẫn đang cố gắng ảnh hưởng ta và ta sẽ không bị lừa?

S: Nếu ta nghĩ về chính mình trong cuộc sống hàng ngày, ta thường mâu thuẫn với chính mình về việc ta nên làm điều này hay điều kia. Ví dụ, trong chế độ ăn kiêng, khi ta có thể chịu thua sự cám dỗ của việc ăn một miếng bánh su socola. Phần mà ta đang thèm ăn bánh su sẽ đề nghị ta để được thỏa mãn. Tuy nhiên, phần cao hơn trong ta, nhận ra nhu cầu ăn kiêng, thì đang nói là, “Không, ta không nên ăn.” Nên ta có thể thấy luôn có sự phân chia bên trong mình. Người hướng dẫn của ta cảm thấy như thể họ là một phần của chính ta và là một phần mở rộng. Bằng cách này, ta biết rằng đây là phần khác của linh hồn ta đang nói. Nếu ai đó chỉ cho ta lời khuyên và ta cảm thấy do dự về điều đó, có lẽ ta phải xem lại xem lời khuyên đó xuất phát từ đâu. Nếu đó là từ người hướng dẫn của ta, ta sẽ cảm thấy nó rất đúng. Anh ta sẽ không bao giờ bắt ta làm điều gì, anh ta sẽ chỉ đề nghị. Nếu có sự tham gia của một lực thì chắc chắn không phải là một sinh mệnh tích cực bởi vì khi đó ý chí tự do của ta bị đè xuống. Ta đưa ra các quyết định một cách có ý thức và không phải được yêu cầu phải làm thế này hay thế khác, vì đó cũng là nỗ lực của con người. Những người hướng dẫn không phải đi bên cạnh như mọi người thường nghĩ. Họ có phần việc của họ và ta cũng có việc của mình. Đó là một thỏa thuận chung, sự đồng thuận, một mối quan hệ hợp tác giữa linh hồn và thể chất. Họ làm việc của họ còn ta làm việc của mình.

 

D: Có nhiều người nghĩ rằng những người đang đi cùng ta là người điều khiển.

S: Vâng và họ phải được hướng dẫn để hiểu rằng đơn giản là có sự chia sẻ trách nhiệm chung trong những vấn đề này. Nhiều quyết định được đưa ra hoàn toàn là của con người và dựa trên suy nghĩ của con người. Người hướng dẫn của ta cố gắng hỗ trợ ta bằng sự khôn ngoan và kinh nghiệm của họ. Nếu ta phân vân giữa quyết định của mình và của người hướng dẫn, thì không có gì sai cả; chỉ đơn giản là một sự lựa chọn. Họ chỉ ở đó để giúp đỡ hoặc hỗ trợ. Không bắt buộc ta phải tuân thủ nghiêm ngặt các hướng dẫn của họ. Họ chỉ đơn thuần là những trợ lý. Còn ta làm chủ số phận của mình.

 

D: Vậy những người hướng dẫn và trợ giúp tinh thần của chúng ta cố gắng tác động để ta làm điều đúng đắn.

S: Điều này cần được làm rõ. Tác động không phải là một từ chính xác. Những người hướng dẫn và trợ giúp không cố gắng tác động. Sự hỗ trợ hoặc khai sáng có lẽ là chính xác hơn. Điểm khác nhau giữa các từ này có vẻ rất nhỏ nhưng rất quan trọng. Trái đất là cõi của sự lựa chọn. Bạn hoàn toàn có quyền tự do lựa chọn. Nếu bạn cần sự hỗ trợ để lựa chọn, thì người hướng dẫn đến với mục đích đó. Họ chỉ đơn thuần là giúp đỡ và cố gắng làm rõ. Không giống như bạn là con rối bị điều khiển từ phía bên kia. Ta nắm chắc được số phận của mình trong tay. Họ là những người ngoài cuộc có thể hỗ trợ ngay lập tức và đang chờ đợi bất cứ khi nào ta yêu cầu sự trợ giúp. Họ không thúc đẩy ta vào một số định mệnh tưởng tượng; ta tạo ra số phận của riêng mình. Điều tương tự cũng nên có khi ta ở trong thể xác. Ta nên giúp đỡ lẫn nhau một cách không ích kỷ. Một số người cảm thấy rằng họ phải giúp đỡ mọi người dù họ muốn nay không. Ta không nên cảm thấy rằng mình phải giúp đỡ, dù trong trạng thái cảm xúc nào lúc đó. Ta nên giúp đỡ khi ta muốn; thì ta mới có thể đưa ra sự trợ giúp chất lượng nhất. Những gì chúng tôi dang nói với bà là: Xin đừng cảm thấy rằng ta phải luôn giúp đỡ mọi người. Chỉ nên cảm thấy cần giúp đỡ khi ta cảm thấy muốn giúp đỡ. Sự giúp đỡ khiên cưỡng còn tệ hơn là không giúp.

 

D: Đó có phải là lúc ý chí tự do nên thể hiện?

S: Chính xác là nó.

D: Cô đang nói rằng bởi vì chúng ta có ý chí tự do, chúng ta có thể tự do làm theo hoặc bỏ qua bất kỳ lời khuyên nào mà chúng ta nhận được? Và điều này phù hợp với cả linh hồn cũng như thể chất?

S: Đúng, nhưng hãy hình dung điều đó trước khi chúng ta rời khỏi vấn đề này. Nếu ta nhìn thấy một đứa trẻ đang chơi với một chai thuốc độc, ta sẽ tự nhiên chạy đến và lấy chai thuốc khỏi tay đứa trẻ, có phải không? Giả sử đứa trẻ đánh ta và đẩy ta ra và tiếp tục mở chai, ta sẽ làm gì?

 

D: Tôi sẽ tiếp tục.

S: Giải sử đứa trẻ cũng mạnh như bà?

D: Thì tôi sẽ nói rằng nó xứng đáng với điều nó nhận được.

S: Chúng tôi cũng vậy.

D: Vậy có thể có một người hướng dẫn để giúp chúng ta không làm tổn thương chính mình?

S: Đúng. Họ sẽ báo cho ta biết về một sự cố sắp xảy ra. Đó chỉ là sự hỗ trợ. Tôi có thể cho bà một ví dụ về những gì bà có thể nghĩ là một hướng dẫn. Trong khi lái xe, nếu một chiếc xe đang lao xuống đường mà ta không biết và xảy ra va chạm, thì đột ngột tay lái của bà có thể sẽ lệch sang trái và tránh khỏi đường nguy hiểm. Tất nhiên điều này không xảy ra nhưng nếu người hướng dẫn của bà được phép, họ sẽ làm điều đó. Bà chỉ đạo; còn họ thông báo cho bà.

 

D: Họ có làm điều như vậy khi xảy ra trường hợp khẩn cấp không?

S: Nếu cần thiết. Trước đây đã từng được thực hiện nhưng chỉ trong những tình huống khắc nghiệt. Tôi không được phép thảo luận chi tiết về việc này vì sẽ làm bà lo lắng trước những việc bà đang làm. Nhưng phần lớn bà cần biết rằng số phận của bà là do bà tạo ra. Một lần nữa, tôi nói rằng, sự giúp đỡ khiên cưỡng còn tệ hơn là không giúp đỡ.

D: Nhưng thật vui khi biết rằng chúng tôi có sự trợ giúp nếu chúng tôi cần.

S: Đúng vậy. Chúng tôi ở bên này thường thấy buồn cười trước sự nóng nảy và thiếu kiên nhẫn của con người. Điều này là do sự khác biệt trong thế giới linh hồn và thể chất. Trong thế giới linh hồn, một suy nghĩ cũng tốt như một việc được thực hiện. Suy nghĩ chỉ đơn thuần sẽ tạo ra được hiệu quả như mong muốn. Về mặt thể chất, mọi thứ không hoàn toàn dễ dàng như vậy; do đó con người phải học tính kiên nhẫn.

 

Vì một suy nghĩ trên cõi linh hồn khiến mọi thứ xảy ra ngay lập tức, nên điều quan trọng là trên Trái Đất, chúng ta có nhiều thời gian hơn giữa việc nghĩ và hiện thực hóa suy nghĩ, để chúng ta có cơ hội thay đổi suy nghĩ của mình. Nếu mọi thứ xảy ra ngay lập tức ở đây trong thế giới vật chất của chúng ta, có thể sẽ xảy ra nhiều vấn đề. Bởi vì bản chất của con người có nhiều khiếm khuyết (ích kỷ, đố kỵ, ghen ghét, v.v…), chúng ta có thể tạo ra sự hỗn loạn. Chúng ta không có tâm trí thanh khiết cho những dự định của mình, và họ đã nói trước đây rằng ý định là điều quan trọng nhất về những gì ta mong muốn trở thành hiện thực.

S: Mối quan hệ giữa người hướng dẫn và người được hướng dẫn là linh hoạt và thay đổi từ sự hóa thân lần này sang lần khác và ngay cả trong một lần hóa thân duy nhất, nếu cần thiết. Không có quy tắc cứng nhắc nào cho việc này. Phương tiện được quyết định bởi nhu cầu.

 

D: Những người hướng dẫn được chọn cho mọi người như thế nào?

S: Họ được chọn theo nhu cầu tại thời điểm đó trong cuộc đời của một người. Một số người có thể là người hướng dẫn trong suốt lần hóa thân đó. Những người khác có thể là tạm thời hoặc có thể đến và đi khi cần thiết. Trong suốt cuộc đời, ta có thể có những người hướng dẫn khác nhau. Chức năng của họ cũng thay đổi khi cuộc sống của ta thay đổi.

 

D: Có sự khác biệt nào giữa người hướng dẫn, người cố vấn và một linh hồn không? Tôi đã từng nghe đến những thuật ngữ này ở nhiều thời điểm khác nhau.

S: Những người hướng dẫn là những linh hồn. Một người cố vấn là một linh hồn cao cấp hơn một người hướng dẫn. Một người cố vấn phải có nhiều kiến thức và trải nghiệm hơn để chia sẻ. Một bể kinh nghiệm, có thể nói vậy. Một người hướng dẫn thì gần gũi hơn với một hóa thân thực tế. Chẳng hạn như một người mà gần đây đã có thể rời khỏi một lần hóa thân và vẫn quen thuộc với những sự phức tạp của cuộc sống vật chất. Một cố vấn thì thường đã rời khỏi sự hóa thân một thời gian và bị thu hút bởi thông tin. Các cố vấn thì đã tiến bộ trên nhu cầu nhập thể, trong khi đó những người hướng dẫn thì gần đây vẫn nhập thể. Nên mỗi người đều có khả năng thực hiện tốt công việc mà họ được giao. Một người hướng dẫn có thể biết nhiều hơn về thế giới vật chất. Còn một người cố vấn có thể biết nhiều chi tiết hơn.

 

Điều này nghe có vẻ giống như một giáo viên đi đến gặp giáo sư hoặc hiệu trưởng của trường đại học để có những lời khuyên cao hơn cho học sinh của cô ta. Giáo viên sẽ biết về cậu học trò một cách tự nhiên vì thân thiết hơn và ở bên cậu mỗi ngày. Giáo sư hoặc hiệu trưởng có thể không gần gũi với cậu học sinh nhưng có thể đưa ra lời khuyên vì họ có nhiều kiến thức và kinh nghiệm hơn. Hiệu trưởng cũng đã không còn tham gia nhiều với các em học sinh trong lớp trong một thời gian khá dài. Họ dễ bỏ qua các hoàn cảnh xung quanh hơn khiến cho các ý kiến của họ đưa ra khách quan hơn nhiều. 

Sau đó tôi hỏi liệu chúng tôi có thể tìm ra tên của những người hướng dẫn của chúng tôi không.

 

S: Họ sẽ nói chuyện với bà khi cần thiết hoặc có gì liên quan. Thực sự không có tên nào được sử dụng ở cõi linh hồn; chỉ có âm thanh, rung động và các màu sắc. Đặt tên là một thói quen đặc biệt của loài người. Nó khiến ta xác định dễ dàng. Nhưng đặt tên cho những người hướng dẫn có phần xúc phạm hoặc gây hiểu lầm vì những cái tên có một rung động và việc gắn một cái tên cho một người hướng dẫn có thể tạo ra những rung động sai. Nên tốt nhất là ta nên biết đến một người hướng dẫn bằng rung động hơn là bằng tên.

 

D: Cô nói ai cũng có thể trở thành một người hướng dẫn. Có cần phải mất nhiều thời gian để trở thành người hướng dẫn cho người khác không?

S: Tùy vào cách mà ta phát triển nghiệp của mình. Một số người có thể thực sự phát triển nghiệp của họ theo hướng tích cực và trở thành người hướng dẫn trong một hoặc hai chu kỳ của cuộc đời. Nhưng những người khác thì phải lâu hơn. Nó tùy vào sự phát triển của từng cá nhân. Đó thực sự là vấn đề của việc đạt đến một cõi linh hồn cụ thể. Khi đã đạt đến cõi linh hồn này, ta có thể là người hướng dẫn hoặc được ngồi trong một hội đồng (xem Chương 13), tùy vào cách mà ta cần phát triển tại thời điểm cụ thể. Khi ta ở các cấp độ linh hồn dưới cấp này, thì ta vẫn cần phải phát triển theo những cách khác và làm những việc khác để giúp đỡ, nhưng không trực tiếp như người hướng dẫn.

 

D: Tôi có nghe nói rằng một số người hỏi khi họ qua đời, “Tôi bây giờ có được phép hướng dẫn cho người khác không?” Và câu trả lời là, “Làm thế nào bạn có thể là một người hướng dẫn khi mà bạn vẫn còn cần một người hướng dẫn?”

S: Chà, luôn có những người tiến bộ hơn để giúp đỡ ta. Giống như một người lớn hướng dẫn cho một đứa trẻ vị thành niên và đứa trẻ vị thành niên lại giúp một đứa trẻ, và một đứa trẻ thì lại giúp một em bé mới biết đi tránh khỏi những rắc rối vậy.

D: Tôi nghĩ ta phải qua được một cơ số những trải nghiệm hoặc yêu cầu nhất định để có thể trở thành một người hướng dẫn.

 

S: Đúng là vậy. Khi ta đạt đến cấp độ mà ta có thể hướng dẫn cho một cá nhân trên cõi vật chất, thì ta đã đạt đến giai đoạn phát triển linh hồn đó, nơi mà ta có thể xử lý trách nhiệm đó một cách trưởng thành về mặt tinh thần mà không nóng nảy. Nhưng điều đó không có nghĩa là ta đã ngừng quá trình phát triển của bản thân bởi vì một người tiến bộ hơn vẫn đang giúp ta tiến bộ, trong khi ta lại giúp một người khác chưa tiến bộ. Đó là cách hoạt động của toàn bộ hệ thống.

D: Nhưng ta vẫn có thể mắc sai lầm nếu chưa sẵn sàng cho công việc, có thể nói như là hướng dẫn ai đó.

S: Nhưng ta đã sẵn sàng với công việc khi ta được giao công việc. Đó sẽ là một sai lầm về…không có sai lầm nào như vậy cả. Khi ta qua đời, các mẫu năng lượng hoàn toàn rõ ràng và ta có thể biết ngay một người nào đó tương thích, và họ phù hợp ở đâu, và đang ở cấp độ nào, và họ có thể làm gì. Và đó là lúc ta biết ta phải giao việc gì cho họ làm. Ta giao cho họ theo cái cách để giúp họ trưởng thành và phát triển để họ đạt được những khả năng mới.

 

D: Vậy không có sự phạm lỗi.

S: Đúng vậy. Vì đó sẽ là một lỗi của việc định vị, không chỉ là một lỗi về thứ họ có thể hoặc không thể làm. Nếu ta trao cho một người thứ gì đó vượt quá khả năng của họ, đó không phải là sai lầm của họ mà là sai lầm của ta.

D: Chà, họ luôn nói rằng ta có thể học được rất nhiều điều từ việc dạy người khác. Ai là người đưa ra những sự lựa chọn này? Cô đã nói rằng đó sẽ là một lỗi của những người đã bảo họ làm những điều này.

S: Tôi dùng nó như một phép ẩn dụ.

 

D: Tôi đang tự hỏi liệu có ai ở trên đó đang nói, “Được rồi, giờ thì đến lượt bạn quay lại và trở thành người hướng dẫn”, hoặc thứ gì đó như vậy.

S: Không. Vì ở đây mọi thứ đều là năng lượng, mọi thứ được thực hiện tùy theo cách phù hợp nhất với bạn về năng lượng. Ta làm việc để giúp đỡ mọi người, ta đang xây dựng năng lượng cho chính mình. Và khi ta đã tích tụ được một lượng năng lượng nhất định thì đó là lúc ta phải quay lại cõi vật chất, bởi vì cần có năng lượng để đi qua các rào cản và tiếp tục giải quyết nghiệp của mình một lần nữa từ cấp độ đó.

D: Vậy ta sẽ tự biết. Không có ai đó bảo ta rằng, “Chà, đây là lúc bạn phải làm gì đó.”

Trong xã hội của chúng ta, ta đã quá quen với việc có người phụ trách mọi việc. Vì vậy, tôi đã cố gắng đưa mọi thứ vào trong những rào cản đó.

 

S: Chính xác. Mọi thứ hoàn toàn là rõ ràng với mọi người, nên việc nói cho ai đó phải làm gì đó không phải là vấn đề bởi vì điều đó quá rõ ràng với bạn và với mọi người về nhu cầu của bạn cũng như những gì bạn có thể và bạn sẽ làm. Mọi thứ được nhìn thấy dưới dạng năng lượng. Rõ ràng là mọi suy nghĩ và ý định đều có năng lượng. Và khi đến lúc ta phải quay lại và đi vào cõi vật chất, đó là lúc hội đồng chung vào cuộc và xác định xem ta phù hợp với mẫu nào. Và điều đó quyết định việc ta được sinh ra khi nào và ở đâu trên cõi vật chất.

D: Vậy hội đồng có rất nhiều điều để nói về nó.

S: Không nhất thiết phải “nói” về nó; vấn đề chỉ là giúp đỡ, đảm bảo rằng năng lượng tiếp tục chảy theo cách mà nó cần. Khi ai đó cần quay trở lại cõi vật chất thì họ tái nhập lại mức năng lượng đó ở nơi họ cần theo cách tương thích với năng lượng của họ và năng lượng xung quanh, để đảm bảo rằng nó sẽ đưa họ tiếp xúc trở lại với những người mà họ đã có tiếp xúc trước đây trong các kiếp sống khác. Và đó là khi ta đến với các nghiệp liên quan.

 

D: Điều gì sẽ xảy ra nếu ai đó đã chuẩn bị xong và đã lên kế hoạch cho nơi họ phải quay lại nhưng cuối cùng họ lại đổi ý.

S: Dù vậy họ không đổi ý.

D: Điều gì sẽ xảy ra nếu họ quyết định muốn đợi hoặc họ không muốn quay lại vào thời điểm đó?

S: Thời gian để trì hoãn đã trôi qua khi ta thiết lập quy trình quay trở lại cõi vật chất. Trước khi ta quyết định bước vào cõi vật chất, ta có thể dành nhiều thời gian nhất mà ta muốn trên cõi linh hồn. Khi đến thời điểm ta quyết định quay trở lại cõi vật chất, khi ta đưa ra quyết định đó, mọi thứ đã bắt đầu chuyển động. Và từ đó bạn gắn với quyết định của mình bởi vì năng lượng của bạn đã bắt đầu chảy theo hướng đó, chuyển hướng trở lại cõi vật chất. Đó là một lực của vũ trụ mà một khi ta đã bắt đầu quá trình, ta phải tuân theo.

 

D: Tôi đã nghĩ đến những đứa trẻ sơ sinh; rằng có lẽ linh hồn của chúng đã quyết định thay đổi vào phút chót và không đi vào cuộc sống.

S: Không, điều xảy ra với những đứa trẻ chết lưu là cha mẹ đứa bé cần trải nghiệm điều đó trong cuộc đời của họ tại thời điểm đó để phát triển nghiệp của họ, vì lý do này hay lý do khác, tùy vào hoàn cảnh cá nhân.

D: Chà, tôi nghĩ cũng có lý, rằng có lẽ linh hồn chưa sẵn sàng và muốn chờ đợi hoặc đang cố thoát khỏi điều cam kết, có thể nói như vậy. Hoặc cũng có trường hợp khi những đứa trẻ chết lúc còn rất nhỏ - chỉ vài tháng tuổi.

 

S: Những người chết khi còn rất trẻ, trong những trường hợp đó, thường là những linh hồn đủ tiến bộ để thỉnh thoảng đi lên cõi vật chất, không nhất thiết là vì họ cần khám phá một khía cạnh về nghiệp của họ, mà là để giúp đỡ nghiệp của người khác. Họ làm điều đó để giúp họ vì từ một lý do nào đó, nghiệp của người khác sẽ được hưởng lợi, khi có một linh hồn cụ thể nào đó trong cõi đời của họ một thời gian ngắn.

D: Chỉ vài tháng!

S: Hoặc thậm chí vài ngày. Rồi linh hồn lại trở lại cõi linh hồn và tiếp tục những gì họ đang làm. Sau đó nếu họ cần quay trở lại cõi vật chất để giải quyết một kiếp sống khác của nghiệp, họ cứ tiếp tục làm như vậy. Nhưng đôi khi những linh hồn tiến bộ hơn sẽ tình nguyện đi đến cõi vật chất một thời gian ngắn để giúp tạo ra một cú thúc cho nghiệp của một linh hồn khác.

 

D: Tôi vẫn nghĩ rằng họ có một cái gì đó giống như một hợp đồng mà họ phải hoàn thành và họ do dự hoặc muốn gia hạn hợp đồng đó thì sao?

S: Hợp đồng là một từ xấu. Từ đó không áp dụng được chút nào. Bởi vì khi một linh hồn đưa ra quyết định, “Tôi muốn quay lại cõi vật chất,” thì họ sẽ chỉ đưa ra quyết định cho đến khi họ sẵn sàng. Nếu họ cảm thấy họ chưa sẵn sàng tuân theo quyết định đó, tại sao họ phải ra quyết định? Một khi đã quyết định, năng lượng của họ bắt đầu chảy theo hướng đó. Và nó phù hợp với mô hình tổng thể theo cách tiếp tục phát triển nghiệp của họ và phù hợp với mô hình tổng thể của vũ trụ.

 

D: Những linh hồn khác đã cho tôi những thông tin này. Tôi đoán chúng tôi đang cố gắng diễn đạt những từ này thành những thuật ngữ mà chúng tôi có thể hiểu được từ quan điểm của mình. Đó là lý do tại sao những từ này dường như được dùng. Họ cũng đang nhìn vào điểm này từ các quan điểm khác nhau, tôi cho là vậy. Và tôi có thể đã nói chuyện với những linh hồn không được phát triển cao cho lắm.

S: Có khả năng là vậy. Đôi khi, đến lúc các linh hồn ở cấp độ thấp hơn quay trở lại cõi vật chất, họ không nhận thức được năng lượng ảnh hưởng đến toàn bộ hệ thống như thế nào. Họ không nhận ra rằng việc họ đưa ra quyết định chính là một kiểu cam kết. Tôi sẽ thử một ví dụ minh họa. Trên thế giới của bà, bà có một loại hình giải trí gọi là trượt thác. Giống như khi đổ một ít nước ở đầu cầu trượt. Ta không thể thu lại cho đến khi nó chạm đến đáy của cầu trượt và chảy ra khỏi đó. Điều này giống như khi bước vào cõi vật chất một lần nữa. Khi ta đưa ra quyết định đi vào cõi vật chất giống như sẽ bắt đầu dòng chảy năng lượng và điều đó giống như khi ta đổ nước ra khỏi thùng ở đầu cầu trượt. Để thu hồi được nước về trạng thái cũ, tức là thu hồi năng lượng của ta ở cõi linh hồn, thì ta phải đi xuống hết đường trượt. Nói cách khác, ta phải đi theo suốt hành trình.

 

D: Ta không thể dừng giữa đường.

S: Đúng vậy. Không phải là tại vì ai đó đang dí súng vào đầu mình, có thể nói vậy, và bắt ta làm vậy. Đó chỉ đơn giản là một trong những quy luật của vũ trụ về cách mà năng lượng di chuyển. Một khi năng lượng bắt đầu đi qua mô hình này, năng lượng phải hoàn thành trước khi có thể được chuyển sang những thứ khác. Những linh hồn ở các cấp độ phát triển thấp hơn vẫn chưa nắm được tổng quan này, và vì vậy nếu họ đưa ra quyết định rằng họ đã sẵn sàng quay lại, và rồi họ bắt đầu có những suy nghĩ khác, họ có thể cảm thấy như là họ bị buộc phải quay lại, Không phải vì có ai đó bắt họ quay trở lại, mà chỉ đơn giản là họ đã tham gia vào quá trình trượt thác của cái cầu trượt. Họ phải đi xuống trước khi có thể được gom lại ở dưới chân cầu trượt, có thể nói như vậy.

D: Mọi thứ đã ở trong chuyển động.

S: Chính xác.

 

D: Vậy những câu trả lời này có thể là từ những người có trình độ phát triển thấp hơn.

S: Vâng, hoặc có lẽ họ cảm thấy bà có thể không hiểu câu trả lời từ cấp cao hơn. Rõ ràng là tôi sẽ nói chuyện một cách tự nhiên với nhiều linh hồn ở nhiều cấp độ phát triển. Nên câu trả lời của họ có thể không mâu thuẫn. Nó chỉ là sự thật theo quan điểm của họ.

D: Nhưng có những người trong cơ thể vật chất dường như không muốn ở đây. Họ rất tức giận.

S: Vâng, đây là những linh hồn đang gặp rắc rối với ác nghiệp và họ có phần ngoan cố. Và những linh hồn bị thu hút bởi nghiệp tiêu cực thường có phần tức giận về việc trở lại cõi vật chất vì họ tin rằng họ sẽ làm hỏng thêm nhiều thứ.

D: Đó là lý do tại sao tôi có cảm giác họ bị buộc phải quay trở lại và họ không muốn ở trong cơ thể.

S: Và cứ như thể họ đang chạy quanh cái vòng luẩn quẩn mà tôi đã đề cập trước đó.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.