CHƯƠNG 2
Sáng Tạo Gia Đình Thiên Hà
“Ta là
Ra, kẻ mà thời gian bắt đầu từ đó.
Ta là trục của
một bánh xe,
Một ngôi
sao ban ngày lơ lửng trên biển vô tận. Ta
không phải vụ mùa; ta là hạt giống. Ta không phải đàn Lyre; Ta là bài hát.
Ta sẽ không khuất bóng.”
—— Cuốn sách của
Sự chết Ai Cập, dịch
bởi Ellis
Khi đi qua Lăng kính của Lyra, sự phân mảnh đầu tiên đã tạo ra một nhóm sinh mệnh có thể gọi là Đấng Sáng Lập. (1)
[(1): Các thuật ngữ khác như Người Quan Sát, Vĩnh Hằng, Gương Phản Chiếu và Người Gieo Hạt đã được các cá nhân khác sử dụng và đều thích hợp]
Đấng Sáng Lập thể hiện ý thức nhóm của cái mà cuối cùng đã trở thành nhân loại. Họ có thể phóng chiếu đến một mật độ bốn rất cao, nhưng trạng thái tự nhiên của họ là phi vật lý. Khi chia tách khỏi phần của Toàn Thể mà đi qua Lăng kính của Lyra, họ vẫn giữ lại một ký ức, ví như giấc mộng, về ý tưởng của hợp nhập và mục đích của sự phân mảnh. Chính họ là những người hòa âm cho sự tiến hóa của nhân loại. Họ đóng vai trò của nguyên mẫu cha mẹ, trong sự cân bằng phân cực nam và nữ.
Các Đấng Sáng Lập trở nên nhận thức về thiết kế được chọn khi họ phân mảnh khỏi Toàn Thể. Từ bản thiết kế này họ biết rằng “trẻ con” mang các mã hoá của “cha mẹ”. Vì họ đóng vai trò của cha mẹ, nên trách nhiệm của họ là ảnh hưởng đến sự phát triển của ý thức mới được tạo ra. Khi làm điều này, họ trở thành thiết kế, bắt đầu hiểu và sống nó, biết rằng điều này sẽ mã hóa những phân mảnh tương lai.
Các Đấng Sáng Lập bắt đầu hiểu các khuôn mẫu năng lượng tự nhiên của thực tế phân cực được tạo ra. Họ biết rõ rằng ý thức nhóm mới được phân mảnh này liên giao diện với các thực tại cụ thể (nghĩa là mật độ) trong ba điểm chính: [1] Một điểm thuần tích cực; [2] Một điểm thuần tiêu cực; [3] Điểm hợp nhập của cả hai. Tất cả tương tác xảy ra trong các đường nối liền mỗi điểm với nhau, và rất ít khía cạnh của ý thức tồn tại bên trong các điểm thuần tính. Nhận thức này truyền cảm hứng để họ hiểu được một mô thức thực tại phân cực, đó là một điều hứng khởi và mới mẻ đối với sự hiểu biết của họ. Mô thức, như nó xuất hiện đối với họ, được hiển thị dưới đây trong một sơ đồ 2D.
Cả hai cực tiêu cực lẫn tích cực đều hướng tới hợp nhập
Khi ngẫm nghĩ về mô thức, họ bắt đầu hiểu được cơ chế làm thế nào ý thức đã phân mảnh sẽ tái hợp trở về qua Lăng kính của Lyra. Mô hình tuyến tính ở trên có thể được thay đổi để mang lại mối quan hệ bộ ba của bản mẫu. Đây là minh hoạ:
Bộ ba này đại diện cho những khả năng của quá trình hợp nhập. Các nền văn minh tự nhiên di chuyển ngẫu nhiên (theo luật của sự hỗn độn) trong bản mẫu bộ ba cho đến khi đạt đến sự cân bằng năng lượng.
Nếu một nền văn minh hay ý thức lựa chọn hợp nhập (sẵn sàng phát triển từ cả hai cực), chúng sẽ tự nhiên di chuyển tới điểm hợp nhập, thúc đẩy bởi đà của cả hai cực. Điều này có thể được xem như một hình thức cho phép của sự hợp nhập. Mặt khác, khi nền văn minh hoặc cá nhân từ chối hợp nhập, bản mẫu sẽ mở rộng để phù hợp với sự phủ nhận đối cực của chúng. Bản mẫu mở rộng sẽ không được chỉ ra ở đây vào thời điểm hiện tại.
Khi họ tin rằng họ đã sẵn sàng, các Đấng Sáng Lập bắt đầu sự phân mảnh khác. Cũng giống như một phần của Toàn Thể đã trở nên tò mò và sáng tạo cõi giới này từ những suy nghĩ của nó, Đấng Sáng Lập mô phỏng “cha mẹ” họ và dùng năng lượng suy nghĩ tạo ra sự phân mảnh của chính họ. Sự phân mảnh xảy ra xa và rộng; ý thức cá nhân đã nảy sinh từ nhận thức nhóm của các Đấng Sáng Lập và bắt đầu khám phá vũ trụ. Bởi sự phân mảnh này, mọi sinh mệnh tồn tại trong gia đình thiên hà được trình bày ở đây đều là một phần của Đấng Sáng Lập.
Có vô số các mảnh vỡ và các hành trình khám phá. Một số mảnh vỡ này đã phát triển thành những nền văn minh đóng góp một phần trong sự phát triển của Trái Đất. Một số có điểm tham chiếu trong thực tại được biết đến của Trái Đất sẽ được khám phá trong các chương tới.
Khi các Đấng Sáng Lập phân mảnh, một số người cho phép năng lượng của họ tập hợp hóa đủ để nhập vào một thực tại vật lý. Các Đấng Sáng Lập đã chọn những hành tinh có thể hỗ trợ sự sống hình người. Sau đó, họ nhẹ nhàng hướng dẫn những phân mảnh này thành một sự tồn tại vật lý mật độ ba hoặc bốn. Sau khi thời gian đã trôi qua, những phân mảnh trở nên quen với sự tồn tại vật lý, và sự trợ giúp từ Đấng Sáng Lập (những người vẫn tồn tại với số lượng nhỏ) trở nên ít cần thiết hơn.
Khu vực được định cư đầu tiên sau sự phân mảnh của các Đấng Sáng Lập nằm trong vùng lân cận chung quanh chòm sao Lyra. Hầu hết gia đình thiên hà có liên kết di truyền với Trái Đất đều có gốc rễ trong hệ sao Lyra. Chính ở đó đã xảy ra nỗ lực hợp nhập đầu tiên. Các Đấng Sáng Lập nghĩ rằng nó sẽ dễ dàng và có thể dự đoán được; thế nhưng thay vì như vậy, dạng sống hình người trải dài theo số mũ cho đến khi một tấm thảm cực kỳ phức tạp được dệt ra. Các sợi chỉ của tấm thảm bắt đầu rối tung lên cho đến khi căn nguyên của sợi chỉ rốt cuộc chìm mất trong mê cung đầy màu sắc từ thiết kế của tấm thảm.
Sau đây là các nhân vật chính được hiển thị trong tấm thảm này từ quan điểm của Trái Đất:
·
LYRA:
Khu vực tổng thể cho “sự chào đời” của chủng tộc hình người. Tất cả các chủng tộc hình người trong gia đình thiên hà
chúng ta đều có gốc rễ di truyền kết nối với Lyra. Đây là biểu tượng chiếc đàn lyre mà bài hát của nhân
loại được chơi trên đó.
·
VEGA:
Một ngôi sao trong chòm sao Lyra. Các hậu duệ của Lyra —— Vega đã sinh ra một chủng tộc của những sinh mệnh biểu
hiện đối cực với Lyra trong cả niềm tin lẫn hành động của họ. Giữa các chủng tộc Lyra và Vega thường xuyên
có xung đột.
· HÀNH TINH APEX: Một hành tinh trong hệ sao Lyra, là nỗ lực đầu tiên để tạo ra một xã hội hợp nhập.
·
SIRIUS:
Một nhóm sao bộ ba, được biết đến trong thần thoại Trái Đất như Dog Star (Sao Chó). Sirius là một trong những khu vực
đầu tiên được sinh mệnh từ nhóm Lyra tới định
cư. Sirius thể hiện năng lượng của khuôn mẫu bộ ba và kéo dài tiến trình
hợp nhập. Có một lượng lớn các loại ý thức
khác nhau nhập thế vào hệ sao này.
·
ORION:
Đây là “chiến trường” chính dành cho thử thách hợp nhập phân cực, được gieo giống từ Sirius cũng như Lyra và Vega. Có
một kết nối trực tiếp với Trái Đất sẽ được khám phá trong các chương sau.
·
PLEIADES:
Tách ra bởi nhánh Lyra, nhóm này là kết nối di truyền chính của Trái Đất từ các nguồn ngoài
Trái Đất.
·
ARCTURUS:
Một nguyên mẫu hoặc lý tưởng bản thân tương lai của Trái Đất, Arcturus hỗ trợ chữa trị ý thức cá nhân và hành
tinh. Rung động của nó chủ yếu là mật độ sáu, được gán cho vương
quốc thiên thần.
·
ZETA
RETICULI: Nền văn minh này liên quan mật thiết với Trái Đất.
Reticuli là nhóm cơ bản chủ mưu các
cuộc bắt cóc (hoặc gọi chính xác hơn là “tạm giam” vì nhóm này luôn trả lại người bị bắt cóc), các chương sau sẽ nói nhiều hơn về nhóm này.
Mặc dù một số nền văn minh này chồng chập lên nhau và có thể không xuất hiện một cách tuyến tính, dưới đây là một bản dịch tuyến tính so sánh sự tiến triển của các nền văn hóa khác nhau.
Một khi người ta hồi phục từ cú sốc ban đầu về ý tưởng rằng người ngoài hành tinh có liên quan gì đấy đến di sản của Trái Đất, thì đó thực sự có vẻ là một lời giải thích hợp lý. Tại sao chủng tộc nhân loại tự tin một cách vị kỷ rằng nó một mình chịu trách nhiệm về quá khứ di truyền của Trái Đất? Trên Trái Đất, các chủng tộc đã “phát hiện” các chủng tộc mới và bắt đầu hợp nhập với họ. Có lẽ trước khi điều đó xảy ra, chủng tộc này chưa từng biết chủng tộc kia vẫn đang tồn tại. Mô hình này có thể đúng với vũ trụ cũng như Trái Đất. Cần phải tìm thấy bao nhiêu bản vẽ tàu tên lửa cổ và phi công của chúng trước khi con người có thể vượt qua những e sợ về việc khám phá quá khứ của Trái Đất?
Câu hỏi rõ ràng nhất là: Nếu người ngoài hành tinh đang ở ngoài kia, tại sao họ không đưa bản thân ra ngoài ánh sáng? Một câu trả lời có thể được tìm thấy trong cái cách tiếp cận mà con người dùng để nghiên cứu nhân chủng học trên Trái Đất. Các nhà khoa học không diễu hành thẳng vào văn hóa “bộ lạc nguyên thủy” và vẫy máy ảnh cùng thiết bị của họ.
Những kiểu đồng hóa văn hóa đó đôi khi mất nhiều thập kỷ để thực hiện. Trong mắt của chính mình, nhân loại có vẻ đã đủ “văn minh”. Nhưng đối với một chủng tộc đã đạt tới du hành vũ trụ thậm chí cả sự thống nhất toàn cầu, nhân loại dường như có vẻ thật sự nguyên thủy. Có lẽ họ đang chờ đợi, trốn trong bụi rậm, chỉ cho phép một vài con người nhìn thấy mình cho đến khi tín hiệu họ không phải một mối đe dọa ra đến toàn xã hội.
Điều gì xảy ra nếu tín hiệu họ đang ở đó không bao giờ ra đến xã hội? Nếu thế giới loài người tiếp tục lờ đi bằng chứng và hy vọng nó sẽ biến mất vĩnh viễn? Đối với nhiều người ngoài hành tinh, đây có vẻ đang là trường hợp của họ. Tất cả mọi phương pháp không đe dọa dường như đã không thành công đến tận ngày nay. Kế hoạch trò chơi cơ bản xuất hiện trong vài thập kỷ gần đây dường như thâm thúy hơn nhiều trong tiềm năng đánh thức nhân loại. Một số vị khách của Trái Đất đang sử dụng sự sợ hãi. Đôi khi xã hội công nhận sự tiêu cực nhanh hơn nhiều so với sự tích cực, khuôn khổ của chính con người giờ đây có lẽ bắt đầu được sử dụng để đồng hóa Trái Đất với thực tại đã bị từ chối trước đây của nó. Đánh thức bằng sợ hãi —— khá thô bạo ở đấy. Có lẽ điều đó giải thích sự quan sát càng ngày càng tăng của các vụ bắt cóc ngoài Trái Đất như một phương pháp đánh thức nhân loại đến một thực tại lớn lao hơn.
Ở mức độ phát triển của loài người, một mô hình cho sự tiến hóa tự nhiên của hành tinh chưa được hình thành. Có vẻ như rõ ràng một nền văn minh sẽ không thể đạt đến vũ trụ và bước nhảy không gian/thời gian nếu nó chưa thể giải quyết xung đột của mình ở cấp hành tinh. Việc mở rộng ý thức cần thiết cho một bước nhảy vọt như vậy có thể phụ thuộc vào toàn thể thống nhất. Nếu toàn bộ không được hợp nhập và cân bằng, các nỗ lực có thể không có kết quả. Nhân loại có thể đang gặp phải giới hạn này ngay bây giờ, với rất nhiều nỗ lực phóng tàu vũ trụ không thành công cũng như hạn chế ngân sách của các chương trình không gian. Trái Đất chỉ là chưa sẵn sàng. Nhân loại muốn chạm đến các ngôi sao, nhưng lại thường không thể chạm đến tay người hàng xóm nhà mình.
Kết nối ngoài Trái Đất là quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn là phát triển quan điềm toàn cầu. Sự mở rộng sẽ xuất phát từ hành động —— đòi hỏi trách nhiệm đối với Trái Đất của chính bản thân nhân loại. Những người ngoài hành tinh sẽ không can thiệp để dọn dẹp mớ hỗn độn của loài người. Trái Đất đang bước vào giai đoạn trưởng thành và đã bị đá ra khỏi tổ. Nó sẽ phục vụ nhân loại để giải phóng tình trạng nạn nhân của nó, tuyên bố quyền kế thừa thần thánh của nó và tạo ra thiên đường trên Trái Đất. Người ngoài hành tinh chỉ có thể nhắc nhở nhân loại về tiềm năng không giới hạn của bản thân mình. Sự giao tiếp của họ (và nhận thức của chúng ta về di sản của Trái Đất) có thể được so sánh với việc treo một củ cà rốt. (2). Nếu chủng tộc nhân loại muốn củ cà rốt đó, có lẽ họ phải làm những điều cần phải làm để có được nó —— thống nhất và hợp nhập.
[(2): Nếu bạn treo một củ cà rốt trước ai đó hoặc cho họ một củ cà rốt, bạn cố gắng thuyết phục họ làm cái gì đó bằng cách tặng họ một phần thưởng.]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.