Teal Swan Transcripts 352
Làm thế nào để tin tưởng bản thân - Hội
thảo đồng bộ hóa Melbourne
15-06-2018
Teal
Swan:
Xin chào!
Người phỏng vấn: Ồ. Xin chào. Nó thực sự vừa xuất
hiện trong đầu tôi, khoảng mười lăm phút trước thôi. Làm sao tôi có thể tin tưởng
chính mình?
Teal
Swan:
Tôi đang đưa vào đây một chút thay đổi thú vị. Xin lỗi mọi người. Tôi sẽ giải
thích về sự tin tưởng bản thân trong một phút nữa, nhưng tôi muốn bạn tự hỏi
mình một câu: Bạn có nên tin tưởng chính mình không?
Tôi có thể nói
chắc rằng không ai trong lĩnh vực này sẽ hỏi bạn câu này đâu.
Người
phỏng vấn:
Thật sao?
Teal
Swan:
Điều gì xảy ra nếu câu trả lời vừa là “có” vừa là “không”?
Người
phỏng vấn:
Ừ thì... chắc đây là cuộc chiến của tôi, tôi nghĩ vậy, vì tôi cảm thấy mình nên
tin tưởng chính mình. Nhưng rồi... ừm... tôi cũng không biết.
Rồi, đúng rồi.
Nhưng chính xác là ở thời điểm nào? Bởi vì tôi nhận được nhiều, kiểu như, mấy
thứ mà... bạn làm tôi bật cười.
Ý tôi là, vậy
thì lúc nào bạn sẽ không tin chính mình? Tình huống đó sẽ trông ra sao?
Teal
Swan:
Tôi thích cuộc trò chuyện này ghê.
Người
phỏng vấn:
Tuyệt. Vậy thì đi sâu vào luôn đi.
Teal
Swan:
Để tôi giới thiệu với bạn về tư duy của một triết gia.
Người
phỏng vấn:
Ok.
Teal
Swan:
Trong tiến trình trưởng thành của ý thức, ta có thể gọi triết học là một trong
những bước tiến này, bạn phải đến một điểm mà bạn luôn để cánh cửa mở rằng:
mình có thể sai hoàn toàn.
Người
phỏng vấn:
Vâng. Và tôi đồng ý với điều đó.
Teal
Swan:
Tôi thực sự đang trở nên hơi gay gắt với bạn đó. Giống như tôi đang dạy cho bạn
những gì tôi biết. Và tôi có thể nhìn thẳng vào bạn mà nói: tôi biết điều đó
100%. Nhưng nếu tôi không để ngỏ là thừa nhận rằng mình có thể hoàn toàn sai,
thì bạn không bao giờ nên tin tưởng tôi với tư cách một người thầy cả. Đó là điều
nguy hiểm nhất bạn có thể làm.
Bạn có hiểu tại
sao không?
Người
phỏng vấn:
Không.
Teal
Swan:
Bởi vì không có một sinh thể nào trong sự tồn tại này có thể nói cho bạn điều
mà họ không biết rằng họ không biết.
Người
phỏng vấn:
Bạn dễ thương ghê. (cười)
Teal
Swan:
Đây là kiểu tính cách “giáo sư lập dị” của tôi.
Người
phỏng vấn:
Tuyệt lắm. Tôi đang hòa nhịp. Tôi chỉ không biết phải nói gì thôi. Thật bất ngờ
quá.
Teal
Swan:
Ngồi đây và tôi đang nói với bạn về cái “không biết”.
Người
phỏng vấn:
Thật ra, cả ngày hôm nay đối với tôi cũng vậy, thành thật mà nói. Nhưng bạn
không cần đi sâu vào chuyện đó đâu. Được rồi, tôi phải tự kìm mình lại thôi.
(cười)
Teal
Swan:
Tôi nghĩ đây là lần đầu tiên tôi bị cười không ngừng ngay trên sân khấu.
Người
phỏng vấn:
Cơ chế đối phó, chịu thôi. Nó không ổn đâu. Đó là cách tôi đối phó. Xin lỗi.
Tôi trở lại rồi. (cười) Ôi trời. Tôi quên mất câu hỏi của mình rồi. Không.
Teal
Swan:
Không có sinh thể nào trong sự tồn tại này có thể tính đến cái mà họ không biết
rằng họ không biết. Không một ai. Tôi muốn trở nên rất mạnh mẽ ở chỗ này, vì những
người đang ngồi trong khán phòng, rõ ràng là bằng việc có mặt ở đây hôm nay,
các bạn đang ở đỉnh cao của tư tưởng.
Chính Nguồn, cái
mà ta vẫn gọi là Thượng Đế, cũng có tiềm thức. Nếu không thì bạn đã không tồn tại.
Nguồn đang nhận biết về chính mình thông qua mọi sinh thể trong sự tồn tại,
nghĩa là Nguồn chưa hoàn toàn biết hết về mình, nghĩa là vẫn còn những thứ mà
Nguồn không biết rằng mình không biết. Vậy nên, không có sinh thể nào trong sự
tồn tại, kể cả ý thức tập thể, biết được những gì nó không biết rằng nó không
biết. Do đó, bạn không thể hoàn toàn tin tưởng chính mình.
Người
phỏng vấn:
Tôi hiểu.
Teal
Swan:
Điều chúng ta cần làm với tư cách con người là giữ lấy điều đó, cũng giống như
cách một triết gia giữ lấy khái niệm rằng họ có thể luôn luôn sai.
(Teal đưa cho
người phỏng vấn 2 viên đá, mỗi tay một viên)
Vậy thì, trong
tay này, tôi không biết những gì tôi không biết, vì thế tôi không thể hoàn toàn
tin tưởng chính mình. Còn ở bàn tay kia, tôi tin tưởng chính mình.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Đó là cuộc sống mới của bạn.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Nghe khó nhỉ.
Người
phỏng vấn:
Ờ thì... tôi không hiểu. Tâm trí logic của tôi kiểu như: gì cơ?
Teal
Swan:
Nhớ lúc trước tôi có nói về “bất đồng nhận thức” không?
Người
phỏng vấn:
Có.
Teal
Swan:
Và bất đồng nhận thức chính là sự tiến triển của ý thức con người.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Chúng ta phải có khả năng phát triển năng lực để nắm giữ hai mặt đối lập.
Người
phỏng vấn:
Ok.
Teal
Swan:
Nghĩa là cùng lúc bạn tin tưởng chính mình.
Người
phỏng vấn:
Bạn cũng không tin chính mình.
Teal
Swan:
Nghe như mâu thuẫn, nhưng thật ra đó là một chân lý bổ sung. Giống như bạn ở
trong căn nhà, nhưng bạn luôn để cửa nhà mở.
Người
phỏng vấn:
Và đó chính là cái mà tôi... tôi cũng không hiểu sao. Bạn biết đó. Xin lỗi. Tôi
sẽ không đi sâu vào đâu. Đừng bận tâm. Xin lỗi nha.
Teal
Swan:
Đi sâu vào cái gì?
Người
phỏng vấn:
À không. Ý tôi là cái câu đó... họ hay nói “đèn thì sáng nhưng không có ai ở
nhà”. Tôi không hiểu sao nó lại hiện ra trong đầu tôi. Bạn từng nghe chưa?
Teal
Swan:
Chưa.
Người
phỏng vấn:
.“Đèn thì sáng nhưng không ai ở nhà.” Bạn ở nhà nhưng cửa mở.
Teal
Swan:
Đúng rồi, bạn ở nhà nhưng cửa mở. Bạn có thể ở trong nhà mà cửa vẫn mở. Mà đó
không phải cách tôi được nuôi dạy. Nhà tôi thì khóa chặt hết.
Ai cũng muốn ăn
cắp đồ của bạn. Cha mẹ cứng nhắc. Tôi thương họ, nhưng cũng ghét họ cùng lúc.
Teal
Swan:
Đó, chính là bất đồng nhận thức.
Người
phỏng vấn:
Chuẩn rồi. Hai mặt đối lập là thật đó.
Teal
Swan:
Tuyệt. Đây có thể là buổi nói chuyện hay nhất luôn. Tôi cảm nhận được. Bạn có
hiểu ý tôi khi nói rằng phải giữ khái niệm “có thể bạn không nên tin bản thân”
đồng thời với việc tin bản thân không?
Người
phỏng vấn:
Tôi hiểu. Nhưng mà, tôi có thể... tới mức nào... tôi có thể đi sâu đến đâu
trong chuyện đó? Tôi nghe bạn, và tôi hiểu bạn nói gì. Và tôi đoán, công bằng
mà nói, tôi cũng không thực sự hiểu tại sao tôi lại hỏi bạn câu hỏi này, vì tôi
nghĩ đó như một món quà cho tập thể. Và tôi cũng không có ví dụ cụ thể nào về
lúc tôi cần tin hay không tin bản thân.
Bạn chỉ cần hành
động, rồi chuyện gì xảy ra thì xảy ra.
Teal
Swan:
Không.
Người
phỏng vấn:
Không hả?
Teal
Swan:
Bởi vì dựa trên những trải nghiệm trước đó trong đời bạn, thường thì những thôi
thúc bạn nhận được ở bất kỳ khoảnh khắc nào cũng có thể dẫn đến một quyết định
tệ hại nếu bạn đi theo con đường đó với triết lý ấy.
Người
phỏng vấn:
Ờ thì...
Teal
Swan:
Bạn chỉ làm bừa thôi. Đó chính là cách tôi thành ra say xỉn và có bầu.
Người
phỏng vấn:
Ôi trời. Tôi không thể...
Nhưng mà giờ bạn
hạnh phúc chứ?
Teal
Swan:
Tôi hả?
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Người
phỏng vấn:
Cái đó chưa bao giờ xảy ra với tôi. Vậy
thì bạn đang nói gì vậy? Bạn làm tôi rối tung lên. Bạn đang giỡn đúng không?
Teal
Swan:
Đúng rồi. Tôi đang giỡn đó. Tôi từng đưa ra những quyết định còn tệ hơn vậy nhiều.
Người
phỏng vấn:
Ừ. Tôi hiểu. Tất cả chúng ta đều từng vậy cả.
Thật sự rất vui.
Tôi rất mừng vì bạn đang thích năng lượng của tôi.
Teal
Swan:
Có chứ. Tôi thật sự thích năng lượng của bạn đến mức khó mà tập trung được.
Người
phỏng vấn:
Tôi biết mà. Đó là một ngày trong đời tôi đó, thật sự luôn.
Teal
Swan:
Nó như một sự giải tỏa lớn.
Người
phỏng vấn:
Tuyệt quá.
Teal
Swan:
Được rồi. Tôi sẽ… tôi có thể gọi thêm một người nữa không? Gracie, lên đây nào.
Người
phỏng vấn:
Tôi thích cái quần của bạn đó, trông rất thoải mái. Không, tôi nghiêm túc đấy.
Tôi không nghĩ mình có thể mặc nổi quần đỏ đâu. Nó rất hợp với bạn.
Teal
Swan:
Được rồi. Về niềm tin vào bản thân. Bạn biết đấy, tôi đã giải thích rằng ý thức
bị tách ra. Tôi đã chỉ cho bạn thấy sự tách rời bởi xấu hổ.
Khi bạn cắt đứt
khỏi phần con người bạn đang tức giận. Điều chúng ta phải chấp nhận về bản thân
là chúng ta về cơ bản là một tập hợp vô số phần bị vỡ vụn. Cách tốt nhất để
hình dung về chính mình, về mỗi người, là bạn giống như một bức tranh với nhiều
mảnh ghép. Đó chính là thực tế về ý thức của bạn.
Vậy nếu bạn là một
bức tranh nhiều mảnh ghép, điều đó có nghĩa bạn có nhiều phần khác nhau, mỗi phần
đều có cảm xúc riêng, thường mâu thuẫn, nếu không thì chúng đã chẳng bị tách
ra. Việc thiếu niềm tin vào bản thân chính là vấn đề trong mối quan hệ giữa những
phần bên trong đó.
Hãy tưởng tượng
rằng bạn là một phần trong con người mình, và người này cũng vậy. Vấn đề niềm
tin bản thân nảy sinh khi hai phần đó không thể quan tâm đến lợi ích tốt nhất của
nhau. Bạn sẽ thấy điều này diễn ra. Tôi đã cho ví dụ kiểu như: tôi đã uống say
và mang thai ngoài ý muốn.
Hãy thử xem nó sẽ
diễn ra thế nào. Tôi muốn bạn nhập vai thử nhé.
Người
phỏng vấn:
Ừ, được.
Teal
Swan:
Được rồi. Bạn sẽ… tôi muốn bạn đóng vai một người ngoan ngoãn.
Người
phỏng vấn:
Thật sao?
Teal
Swan:
Hay bạn muốn đóng vai còn lại?
Người
phỏng vấn:
Thôi, không sao. Tôi làm được.
Teal
Swan:
Thật ra, để Gracie làm sơ đi. Còn bạn thì không phải là người ngoan hiền nữa,
mà là người thích ý tưởng quan hệ không bảo vệ và uống say xỉn.
Người
phỏng vấn:
Ừ, được.
Teal
Swan:
Phần kia thì phản đối. Thế nên bạn sẽ thấy mối quan hệ này trông thế nào.
Và chuyện này thực
sự đang diễn ra trong bạn. Tôi biết bạn biết cảm giác này. Nếu nó không hiện ra
bằng lời trong đầu, thì ít nhất bạn biết cảm giác như bị xé làm đôi trong một
tình huống nào đó.
Gracie: Bạn
cần một cái dây an toàn cho ngực đó.
Người
phỏng vấn:
Không, tôi không cần. Tôi muốn quan hệ.
Gracie: Bệnh
lây qua đường tình dục đấy.
Người
phỏng vấn:
Gớm quá. Sẽ không xảy ra với tôi đâu. Chẳng có gì xảy ra với tôi bao giờ.
Gracie: Người
ta vẫn nói vậy.
Người
phỏng vấn:
Tôi thậm chí không biết nói gì. Tôi chỉ muốn vui vẻ thôi. Sao phải nghiêm túc
thế?
Gracie: Vì
hậu quả đó. Bạn sẽ mang thai mà không có cha cho đứa con. Không có tiền.
Người
phỏng vấn:
Nghe thì đau lòng thật, nhưng nhiều người vẫn vượt qua mà.
Gracie: Xin
lỗi, tôi không biết phải nói gì nữa.
Teal
Swan:
Bạn có tin cô ấy không?
Người
phỏng vấn:
Tôi cảm thấy cô ấy có lỗi. Nhưng cô ấy đang phá hỏng hứng thú của tôi. Tôi chỉ
muốn tự do, sống giấc mơ của mình. Còn cô lại khiến tôi nhớ đến mẹ tôi.
Dù mẹ tôi chưa
bao giờ nói những điều đó. Vì khi bạn là người di dân thì chẳng ai nói về chuyện
tình dục, bởi bạn chỉ có thể quan hệ sau khi cưới. Nhưng đúng là thế đó, bạn hiểu
tôi mà?
Teal
Swan:
Ừ.
Người
phỏng vấn:
Bạn hiểu tôi nói gì rồi đó.
Teal
Swan:
Vậy bạn có tin cô ấy không?
Gracie:
Không. Cô ấy không nghĩ đến hậu quả.
Teal
Swan:
Được rồi, vậy giơ tay nếu bạn nào từng hành động bốc đồng và thấy mình giống vậy?
Người
phỏng vấn:
Tôi không biết. Tôi chỉ muốn đi uống rượu, kể cả là tối thứ Tư.
(Khán
giả):
Thì ai rồi cũng chết thôi mà.
Người
phỏng vấn:
Ồ, hay đó. “Bạn chỉ sống một lần”.
Teal
Swan:
Vậy tại sao hai người lại không tin nhau?
Người
phỏng vấn:
Ừ thì vì có những góc nhìn và kết quả khác nhau.
Teal
Swan:
Cách diễn đạt đó cũng hay đấy.
Người
phỏng vấn:
Ừ, xin lỗi. Tôi hư mà.
Teal
Swan:
Bạn đang chơi một trò chơi “tổng bằng 0”. Nếu cô ấy thắng, bạn thua. Nếu bạn thắng,
cô ấy thua. Nếu cô ấy thắng, bạn sẽ ở nhà, khoác cái chăn Snuggie. Nếu bạn thắng…
Người
phỏng vấn:
Tôi sẽ có khoảng thời gian vui vẻ.
Tôi đùa thôi.
Nhưng dù thế nào thì nó cũng là một trải nghiệm, đúng không? Tôi đang đóng vai
“luật sư của quỷ” thôi. Xin lỗi.
Teal
Swan:
Bạn hiểu tại sao điều này không tạo ra sự tin tưởng không?
Người
phỏng vấn:
Nói lại đi. Xin lỗi, tôi chỉ đang giả vờ cãi lại thôi.
Teal
Swan:
Được rồi. “Trò chơi tổng bằng 0” chính là nơi niềm tin chết đi.
Người
phỏng vấn:
Ok.
Teal
Swan:
Niềm tin nghĩa là bạn có thể dựa vào ai đó để họ hành động vì lợi ích tốt nhất
của bạn. Đó là nghĩa trực tiếp nhất của từ “tin tưởng”. Bạn thấy là trong tình
huống này không hề có chuyện đó, đúng không?
Người
phỏng vấn:
Không. Tôi không thấy vậy.
Teal
Swan:
Bạn không thể dựa vào sự thật là phần kia sẽ hành động vì lợi ích tốt nhất của
bạn, đúng chứ?
Người
phỏng vấn:
Ừ thì tôi đâu có biết cô ấy. Hay đó cũng là tôi? Tôi lạc mất chính mình rồi. Làm sao tôi tin bản
thân đây?
Teal
Swan:
Tôi đang cho thấy một sự phân tách.
Người
phỏng vấn:
Ừ, đúng là có sự phân tách.
Teal
Swan:
Bạn muốn đi nhậu, còn cô ấy thì muốn bạn đeo đai trinh tiết. Cái đai trinh tiết
đó có liên quan gì đến lợi ích tốt nhất của bạn không?
Người
phỏng vấn:
Không.
Teal
Swan:
Và việc bị lây bệnh tình dục cũng chẳng hề vì lợi ích tốt nhất của cô ấy.
Người
phỏng vấn:
Không.
Teal
Swan:
Vậy thì hai bạn đã chứng minh rằng mình rất tệ trong việc tận dụng lợi ích tốt
nhất của nhau. Các bạn không thể xem lợi ích tốt nhất của đối phương như một phần
của chính mình. Đó mới là liều thuốc giải.
Người
phỏng vấn:
Ờ, tôi hiểu rồi.
Teal
Swan:
Nên, sự tin tưởng bản thân thật sự là học cách xem tất cả các phần bên trong
mình như là một phần của chính mình, để rồi có thể đưa ra quyết định tận dụng hết
lợi ích tốt nhất từ tất cả các phần đó.
Người
phỏng vấn:
Ờ, quan hệ tình dục an toàn?
Teal
Swan:
Ừ. Đó sẽ là một ví dụ. Đôi khi bạn có thể tìm ra một lựa chọn thứ ba tuyệt vời,
giống như bạn vừa nghĩ ra.
Người
phỏng vấn:
Như cái gì?
Teal
Swan:
Tôi sẽ quan hệ với nhiều người đàn ông, nhưng tôi sẽ mang bao cao su. Lúc đó
người kia sẽ nói: “Ừ, tôi có thể tin bạn.”
Bạn đang tận dụng
lợi ích tốt nhất của tôi, và bạn thì kiểu: “Ừ, tôi cũng tin bạn. Bạn cho phép
tôi quan hệ.”
Người
phỏng vấn:
Kiểu như một giải pháp ở giữa vậy.
Teal
Swan: Không.
Người
phỏng vấn:
Không à. Tôi hiểu sai rồi. Xin lỗi.
Teal
Swan:
Tôi không muốn bạn nghĩ đến giải pháp ở giữa. Các bạn có xem video tôi đăng hôm
nay chưa? Muốn biết nó tên gì không, cho những ai đến đây thay vì đi xem? Nó
tên là “Sự cân bằng chết tiệt”.
Người
phỏng vấn:
Trời ơi. Bạn có biết chuyện đó khó khăn với tôi thế nào không? Tôi cung Thiên
Bình. Tôi tưởng mục đích của tôi là tìm sự cân bằng. Bạn hiểu ý tôi không?
Teal
Swan:
Tôi hiểu, nhưng hôm nay tôi đã phá nát cái khái niệm đó rồi.
Người
phỏng vấn:
Ừ, tôi biết. Tôi sẽ xem video đó.
Teal
Swan:
Bạn nên xem.
Người
phỏng vấn:
Thú vị đó. Tôi sẽ xem, Teal.
Teal
Swan:
Nếu bạn cố tiếp cận kịch bản này, tức là liên quan đến những khía cạnh bị chia
tách bên trong bạn, mà bạn tiếp cận nó bằng thái độ cố tìm một giải pháp ở giữa
hay một sự cân bằng, thì điều sẽ xảy ra là bạn sẽ đòi hỏi sự thỏa hiệp.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Mà chẳng bên nào sẽ thấy vui vì điều đó cả. Nó giống như: “Bạn chịu một chút
đau đớn vì mối quan hệ với tôi, và tôi cũng chịu một chút đau đớn vì mối quan hệ
với bạn. Ôi trời, tôi yêu mối quan hệ này biết bao.” Nó luôn là về việc tìm điểm
chung.
Bạn hiểu ý tôi
khi nói “tìm điểm chung” chứ?
Người
phỏng vấn:
Thật ra không. Tôi nghĩ tôi vẫn bị kẹt ở chỗ “giải pháp ở giữa”, mà tôi thật sự
cần...
Teal
Swan:
Bạn cần phải buông bỏ toàn bộ điều đó ngay bây giờ.
Người
phỏng vấn:
Tôi cần... Ừ. Cái đó rõ ràng là một thứ đã ăn sâu lập trình trong tôi lúc này.
Mà tôi sẽ giải phóng nó.
Teal
Swan:
Rồi. Giờ hãy thử cùng tôi. “Giải pháp ở giữa” trong mối quan hệ này nhé.
Người
phỏng vấn:
Ừ. Trong mối quan hệ của chúng ta?
Teal
Swan:
Giả sử tôi là đàn ông.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Tôi thật sự muốn bạn làm vợ và làm mẹ.
Người
phỏng vấn:
Sự kháng cự là có thật. Xin lỗi.
Teal
Swan:
Giữ nó lại đi, đó chính là điều tôi muốn.
Người
phỏng vấn:
Ừ, hay đó.
Teal
Swan:
“Giải pháp ở giữa”.
Người
phỏng vấn:
Rồi. Tôi không biết nó đi xa tới mức nào...
Teal
Swan:
Tôi giỏi đóng vai này lắm.
Người
phỏng vấn:
Ừ. Vậy là bạn muốn tôi làm vợ bạn?
Teal
Swan:
Ừ.
Người
phỏng vấn:
Và kiểu như nấu nướng, dọn dẹp cho bạn?
Teal
Swan:
Bỏ ý nghĩ ấy đi.
Người
phỏng vấn:
Không, nghe buồn nôn quá. Tôi không nên nói vậy. Nhưng ừ, tôi có sự kháng cự với
điều đó. Tôi sẽ cưới bạn nhưng bạn phải nấu ăn và dọn dẹp.
Teal
Swan:
Và điều đó khiến bạn thấy ổn chứ?
Người
phỏng vấn:
Không. Tôi không biết nữa.
Teal
Swan:
Nếu tôi nấu ăn và dọn dẹp cho bạn, thì bạn sẽ phải thỏa hiệp về chuyện con cái.
Tôi muốn có con ngay. Bạn có thấy vấn đề của “giải pháp ở giữa” chưa?
Người
phỏng vấn:
Có. Tôi thật sự phải...
Teal
Swan:
Để ở trong mối quan hệ này, bạn phải chịu một chút đau đớn và tôi cũng vậy.
Người
phỏng vấn:
Đây là lý do tại sao tôi độc thân suốt sáu năm qua.
Teal
Swan:
Tôi tin được đó. Nhưng không phải chỉ vì điều này. Không phải chỉ vì điều này.
Người
phỏng vấn:
Vậy là vì cái gì?
Teal
Swan:
Nếu tôi nghĩ về thế giới dưới góc độ “giải pháp ở giữa”...
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Thì tôi sẽ không bao giờ hẹn hò đàn ông cho tới hết đời.
Người
phỏng vấn:
Ừ, hiểu rồi.
Teal
Swan:
Bạn có thấy tại sao không?
Người
phỏng vấn:
Vì bạn không muốn đau đớn.
Teal
Swan:
Không. Và cũng chẳng có lý do gì để đau đớn cả. Hơn nữa, nó khiến bạn không thể
tìm được người nào thật sự hợp với mình.
Người
phỏng vấn:
Ừm.
Teal
Swan:
Khi bạn tìm thấy sự tương thích thật sự, thì sẽ không có “giải pháp ở giữa”.
Người
phỏng vấn:
Nó chỉ đơn giản là phù hợp.
Teal
Swan:
Không. Bạn sẽ nói: “Tôi muốn xem phim.” Và họ sẽ nói: “Trùng hợp ghê, tôi cũng
vậy.”
Người
phỏng vấn:
Vậy là hai người lúc nào cũng song hành?
Teal
Swan:
Ừ thì, bạn có thể tìm thấy mối quan hệ như vậy.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Rồi bạn sẽ nói: “Tôi không muốn có con.” Anh ta cũng sẽ nói: “Thực ra tôi cũng
vậy.” Nó sẽ không phải kiểu mặc cả.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Với “giải pháp ở giữa”, bất kể là trong mối quan hệ nội tâm hay mối quan hệ bên
ngoài, bạn đang tự đặt mình vào tình thế phá hủy hoàn toàn mối quan hệ.
Bởi vì nếu tôi
chịu một chút đau đớn vì bạn, thì tôi sẽ oán trách ai?
Người
phỏng vấn:
Tôi?
Teal
Swan:
Chính xác.
Người
phỏng vấn:
Tôi thích điều đó. Cảm ơn.
Teal
Swan:
Tôi lẽ ra có thể đi sâu hơn nữa...
Người
phỏng vấn:
Tôi sẽ rất thích điều đó, nhưng ừ, tôi nghĩ giờ tôi có thể đọc được suy nghĩ của
bạn rồi.
Teal
Swan:
Bài học bạn rút ra là gì?
Người
phỏng vấn:
Tôi sẽ độc thân suốt đời. Không. Không. Không. Không. Không. Có nghĩa là “Không
cần sự cân bằng”. Và tin tưởng nhưng đừng quá tin bản thân. Vậy ổn chưa? Xác nhận
giùm tôi đi, Teal.
Teal
Swan:
Ý tôi muốn nói với các bạn là thế này: Học cách tin tưởng bản thân, học cách
thanh lọc những mối quan hệ bên trong lẫn bên ngoài, đó chính là công việc cả đời
của bạn. Học cách cảm nhận để có thể hành động dựa trên cảm xúc, đó là một khía
cạnh khác của sự tin tưởng bản thân. Đó chính là công việc của đời bạn. Rất
quan trọng để phát triển sự tin tưởng bản thân.
Cũng rất quan trọng
để luôn chừa cánh cửa mở cho khả năng là bạn không nên tin bản thân mình. Thấy
chưa? Nó không mâu thuẫn. Nó có vẻ vậy, nhưng nhiều thứ trong vũ trụ này tưởng
như mâu thuẫn nhưng thực ra lại bổ trợ lẫn nhau. Bạn có muốn biết tại sao không?
Người
phỏng vấn:
Tôi rất muốn biết tại sao.
Teal
Swan:
Bởi vì khi bạn chừa cánh cửa mở cho khả năng “có thể tôi không nên tin bản thân
trong khoảnh khắc này”, thì bạn trở thành người đáng tin cậy nhất. Đó là điều xảy
ra. Bạn hiểu tại sao chưa?
Người
phỏng vấn:
Tại sao? À, vì bạn luôn chừa cánh cửa mở. Tức là bạn có cái đối cực đó.
Teal
Swan:
Bạn đã bao giờ gặp ai đó tin tưởng bản thân mình 100% nhưng bạn biết chắc họ
sai chưa?
Người
phỏng vấn:
Tôi là ai mà dám nói họ sai?
Teal
Swan:
Ý tôi là có những lúc bạn thật sự biết. Kiểu như trong lĩnh vực chuyên môn của
bạn chẳng hạn. Chuyên môn của bạn là gì?
Người
phỏng vấn:
Ờ, tôi không biết. Chưa ai từng hỏi tôi điều đó.
Teal
Swan:
Rồi. Vậy thì giả sử vũ trụ vừa hiện xuống và bảo: “Hãy nói cho tôi biết một điều
mà bạn giỏi nhất.” Thì nó là gì?
Người
phỏng vấn:
Làm người khác cười.
Teal
Swan:
Không ai nghi ngờ điều đó.
Được rồi, vậy ta
hãy lấy ví dụ này. Tôi có thể dùng nó. Giả sử có ai đó chuẩn bị lên diễn một tiết
mục hài độc thoại.
Họ nói với bạn:
“Đây là trò đùa tôi sẽ dùng. Tôi tin bản thân hoàn toàn. Khán giả chắc chắn sẽ
cười.” Và bạn biết chắc điều đó sẽ không xảy ra.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Thì người đó có lẽ không nên tin bản thân vào lúc đó. Đúng không?
Người
phỏng vấn:
Ờ, tôi không biết trả lời sao, vì tôi khá là... Giờ tôi lại lạc qua nhiều chuyện
khác. Tôi vốn là người hay khích lệ, nên tôi thường chỉ nói: “Cứ làm đi, bạn là
chính bạn thôi.”
Teal
Swan:
Điều đó cũng được, nhưng đó là một chủ đề khác.
Người
phỏng vấn:
Ừ.
Teal
Swan:
Một trong những trải nghiệm đáng sợ nhất, có thể tôi không phải người duy nhất
nghĩ vậy, tôi đoán nhiều người khác cũng đồng ý, đó là khi ai đó hoàn toàn tin
chắc rằng mình đúng.
Người
phỏng vấn:
Rằng họ đúng.
Teal
Swan:
Và tôi biết rằng điều đó không đúng. Không phải kiểu “tôi nghĩ vậy”, mà là tôi
thật sự biết.
Người
phỏng vấn:
Nhưng làm sao bạn biết rằng bạn biết?
Teal
Swan:
Vì bạn thật sự biết những gì bạn biết. Còn cái bạn không biết thì bạn không biết.
Bạn hiểu ý tôi không?
Người
phỏng vấn:
Rồi.
Teal
Swan:
Đây chính là cách mà bất kỳ chuyên môn nào cũng vận hành. Nó là một cảm giác
đáng sợ. Và hầu hết các cuộc chiến trên hành tinh này đều nổ ra từ nguyên nhân
đó. Thế nên chừa cánh cửa mở cho khả năng “tôi không biết, có thể tôi không thể
tin bản thân”, đó là cách rất, rất, rất an toàn.
Tôi thật sự muốn
mọi người an toàn đến mức đó, vậy để chúng ta có thể ngừng quá cứng nhắc. Tôi
nghĩ tôi đã trả lời xong rồi.
Người
phỏng vấn:
Ừ. Tôi cũng thấy là xong rồi.
Teal
Swan:
Cảm ơn vì đã mang lại tiếng cười.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=00wFumT3IWE
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.