Teal Swan Transcripts 304
Cắt những sợi dây vô hình (Cách gỡ bỏ sự
ràng buộc và thao túng trong các mối quan hệ)
14-10-2017
Yêu nghĩa là xem
một điều gì đó như chính bản thân mình. Và khi ta làm vậy, trạng thái gắn kết
là điều không thể tránh khỏi. Khi đã xem một thứ là chính mình, không thể nào
ta lại không quan tâm đến nhu cầu của nó, không thể không hiểu và đáp ứng những
nhu cầu đó. Nhưng hãy thành thật mà nói, hầu hết chúng ta không lớn lên trong một
môi trường như vậy.
Nếu ta có may mắn
được như thế, thì quả thật là vô cùng hiếm hoi, và có lẽ chẳng cần xem video
này, trừ khi ta muốn xem để giúp những người khác trong đời mình, những người
thật sự nên xem nó. Còn đối với phần lớn chúng ta, những người không được lớn
lên trong kiểu môi trường ấy, thì chẳng ai xem ta là một phần của họ. Không ai
thật sự quan tâm đến lợi ích tốt nhất của ta, cũng chẳng ai thật sự đáp ứng nhu
cầu của ta. Với những người đủ “may mắn” rơi vào hoàn cảnh đó từ thuở nhỏ, thì
chúng ta hình thành sự kết nối giống như cách một con nhện giăng tơ để bắt ruồi.
Người không được yêu thương sẽ cảm thấy mình không xứng đáng được yêu vì con
người thật của mình.
Họ sống trong một
bầu không khí xấu hổ thường trực bên trong. Vì vậy, tình yêu như một món quà trở
nên không thể tin được. Ý nghĩ rằng ai đó đơn giản chỉ muốn kết nối với ta là
điều không thể tin. Ý nghĩ rằng ai đó muốn cho ta vì họ hạnh phúc khi thấy ta hạnh
phúc là điều không thể tin. Thay vào đó, ta phải “đổi chác” để có được tình
yêu.
Tình yêu của ta
trở thành một sự trao đổi hoàn toàn mang tính giao dịch. Và ta thậm chí không
nhận ra điều đó đang diễn ra. Ta nghĩ rằng đó là tình yêu. Nhưng đây là lúc sự
thật trở nên trần trụi: nếu lòng tự trọng của ta đủ thấp, ta sẽ không tin rằng
mình có điều gì giá trị để cho đi, đủ để người khác muốn cho lại mình thứ gì
đó. Thế là bản chất trao đổi của ta trượt xuống dốc không phanh, đến mức ta cảm
thấy mình phải “gài bẫy” người khác để có được thứ mình cần.
Ở nhiều gia đình
trên thế giới, bất kể thuộc nền văn hóa nào, cha mẹ nuôi dạy con không bằng
tình yêu, mà giống như cách nhện bắt ruồi. Để bạn hiểu được cách điều này diễn
ra, tôi sẽ lấy ví dụ từ những nền văn hóa có đặc điểm này rõ rệt nhất: văn hóa
Á Đông và văn hóa Ấn Độ.
Lấy văn hóa Ấn Độ
làm ví dụ: nói một cách khái quát, con người ở đây không được nhìn nhận như những
cá nhân độc lập, có ý chí tự do và mục đích riêng, tồn tại để được yêu thương
và tự do theo đuổi con đường của mình. Thay vào đó, họ được xem là tài sản của
gia đình và xã hội; và chỉ riêng việc sinh ra đời đã mặc định rằng họ mang ơn
gia đình và xã hội, phải trả ơn bằng cách đảm nhận những vai trò và danh phận
đã được định sẵn cho mình.
Trong những gia
đình như vậy, cha mẹ thường tin rằng họ đang hy sinh tất cả vì con, nhưng thực
tế họ chẳng hy sinh gì cả. Họ chỉ khoác lên bộ mặt “hy sinh” để giam hãm con
cái trong cảm giác xấu hổ và tội lỗi, khiến con thấy mình mắc nợ cha mẹ. Những
gì cha mẹ cho đi luôn kèm theo những sợi dây vô hình. Họ luôn cho để lấy lại. Họ
thực hiện một “giao dịch” mà đứa trẻ chưa bao giờ đồng ý ngay từ đầu.
Họ đặt con mình
vào trạng thái mắc nợ, cho con cái chỉ để rồi nhận lại từ chúng. Bất cứ khi nào
con làm điều gì khiến họ không hài lòng, “khoản nợ” - tức những gì họ đã làm
cho con, sẽ bị mang ra nhắc lại, để ép con từ bỏ ý chí tự do và quay lại khuôn
mẫu mà cha mẹ muốn. Những bậc cha mẹ này bỏ thời gian cho con, thậm chí từ bỏ ước
mơ của mình, để có được cảm giác mình là người tốt và được xã hội khen ngợi.
Theo cách đó, họ trở thành những “người tử vì đạo” tự phong.
Họ cho con cái
mái nhà để ở, cho con ăn uống nhằm đảm bảo khi mình già sẽ được con chăm sóc. Họ
cho con cơ hội để bản thân được nâng cao địa vị. Họ nói: “Cha/mẹ yêu con, nhìn
xem cha/mẹ đã làm cho con biết bao nhiêu.” Nhưng thực tế, điều đó không hề giống
tình yêu, vì nó vốn không phải là tình yêu. Đó là một mạng nhện mà con cái bị mắc
kẹt bên trong.
Bạn không cần
thuộc hai nền văn hóa trên mới có thể rơi vào kiểu gia đình như vậy. Điều xảy
ra ở đây là: mỗi lần đứa trẻ nhận một điều gì từ cha mẹ, mà nó không thể không
nhận vì nó phụ thuộc vào họ, một sợi dây vô hình lại được gắn vào. Đến khi trưởng
thành, những sợi dây ấy chằng chịt khắp nơi, khiến họ bị kiểm soát chặt chẽ, và
sẽ phải trả giá đắt nếu không tuân theo.
Tình yêu mang
tính giao dịch và mạng lưới méo mó mà nó giăng ra đã trở thành một “đại dịch”
nhân loại ngày nay. Nó tồn tại ở bất cứ gia đình rối loạn nào, nơi có sự hiện
diện của một người ái kỷ và một người phụ thuộc. Đây không phải là một mái ấm
tình yêu.
Thật buồn cười
khi tôi bước vào những gia đình kiểu này và thấy trên tường treo tấm bảng (ít
nhất là ở Mỹ) ghi: “Ngôi nhà này tràn đầy yêu thương.” Thật ra, ai đó nên gỡ tấm
bảng xuống, cạo chữ đi, viết lại thành: “Ngôi nhà này tràn đầy sự thao túng” rồi
treo nó lên như biểu tượng của gia đình.
Tôi đã nói rất
nhiều về sự thao túng và nguyên nhân của nó trong một video khác mà tôi thực sự
khuyến khích bạn xem, có tên là “Đáp Ứng Nhu Cầu Của Bạn” (Teal Swan Transcripts 173).
Một trong những
vấn đề lớn nhất của việc lớn lên trong kiểu tình yêu giao dịch là ta tin rằng
chẳng có kiểu tình yêu nào khác tồn tại. Điều này trở thành nền tảng cho cách
ta xây dựng các mối quan hệ. Ta thậm chí không nhận ra có gì sai.
Chúng ta tiếp cận
hầu hết các mối quan hệ trong đời như thể chúng là một thương vụ làm ăn. Nhưng
thực tế, nó méo mó hơn nhiều, vì những “sợi dây” gắn kèm ở đây là vô hình. “Nếu
tôi làm điều này, thì họ sẽ làm điều kia.” Cả đời ta chỉ là sự trả qua trả lại.
Trong kinh
doanh, điều này là bình thường, tôi cho bạn cái này, bạn cho tôi cái kia, và nó
minh bạch. Chính sự minh bạch này khiến mối quan hệ làm ăn lành mạnh hơn. Ngược
lại, trong đời sống riêng tư, sự không minh bạch của kiểu “hợp đồng ngầm” này mới
khiến nó nguy hiểm. Có vô số “điều khoản” không hề được viết ra. Bạn bị mắc kẹt,
bị đặt vào thế mắc nợ mà chưa từng đồng ý ngay từ đầu.
Bây giờ, đây là
lúc mọi thứ trở nên cực kỳ đau đớn. Những biểu hiện của tình yêu ngay lập tức bị
đồng nhất với cảm giác mắc nợ ai đó. Mà mắc nợ, bị ràng buộc vào một khoản nợ,
thì chẳng vui chút nào, vì đó là một vị thế phụ thuộc. Ở đó không hề có sự bình
đẳng. Vì vậy, chúng ta sẽ tự nhiên né tránh nó bằng mọi giá.
Luật chơi, nếu
ta đang ở trong kiểu quan hệ mang tính giao dịch này, là phải giữ cho người
khác mắc nợ mình, chứ không phải ngược lại. Người mắc nợ chính là kẻ bị mắc kẹt
trong mạng nhện, chịu sự kiểm soát của con nhện. Bạn sẽ thật sự cảm thấy tồi tệ
hơn khi ai đó càng yêu thương bạn. Mỗi việc họ làm cho bạn lại khiến bạn cảm thấy
bị quấn chặt hơn, bị mắc kẹt sâu hơn trong mạng nhện, ít tự do hơn, mắc nợ nhiều
hơn, và cuối cùng cảm giác rằng bạn phải từ bỏ ý chí tự do, mong muốn và nhu cầu
của mình để trả món nợ đó. Đây là lúc “chấn thương do sự vướng mắc” trỗi dậy và
bạn phải rút lui để giữ gìn cảm giác về ý chí và bản sắc của mình.
Tại thời điểm
này, bạn sẽ hoặc là đẩy người kia ra xa, hoặc phải tạo ra một tình huống để trả
hết nợ, nhằm đưa họ trở lại vị trí mắc nợ bạn. Bạn làm điều này vì từ nhỏ đã học
rằng yêu đồng nghĩa với bị giam cầm. Nếu bạn nghĩ ví dụ mạng nhện chỉ là cách
Teal nói quá lên để người nghe dễ hình dung, thì hãy nghĩ lại. Trên bình diện
năng lượng, đây thật sự là kiểu quan hệ đang diễn ra.
Con nhện hoặc
đơn giản là bắt được con ruồi vì nó bay vào lưới, giống như một đứa trẻ ngây
thơ được sinh ra trong một gia đình, hoặc nhện tìm cách dụ ruồi vào, giống như
cách ai đó trao một thứ gì đó cho người khác. Nhưng trong cả hai trường hợp đều
có “sợi dây” kèm theo. Dù thế nào, con ruồi cũng bị dính vào mạng, và con người
cũng bị mắc kẹt như thế. Sau đó, nhện bắt đầu hút dưỡng chất từ ruồi.
Đây là giai đoạn
mà người kia thỏa mãn nhu cầu của mình thông qua “giao dịch cưỡng ép”. Họ lấy
những gì họ tin là họ xứng đáng, nhưng vốn dĩ người kia chưa từng đồng ý trao đổi
điều đó. Ví dụ, một người mẹ có con và quyết định rằng bà cần đứa con trở thành
vận động viên chuyên nghiệp để bà có được địa vị và sự công nhận thông qua nó.
Giao dịch ở đây là bà sẽ bỏ thời gian chở con đi học, chi tiền cho các lớp đào
tạo để con trở thành điều đó. Đứa trẻ chưa bao giờ đồng ý với giao dịch này,
nhưng bất cứ khi nào con thể hiện ý chí tự do, bà sẽ nhắc rằng nó đang mắc nợ
bà.
“Mẹ đã bỏ bao
nhiêu tiền của và thời gian cho con để con được như vậy. Con thật ích kỷ.” Cảm
giác tội lỗi khiến đứa trẻ tiếp tục theo đuổi con đường thành vận động viên
chuyên nghiệp. Người mẹ “ăn” vào sự thành công và địa vị của mình thông qua đứa
con, đứa con bị mắc kẹt trong mạng nhện của bà chỉ vì nó được bà sinh ra và không
có bất kỳ nhu cầu nào.
Tôi cũng sẽ giải
thích thêm một mô thức phổ biến khác nếu chúng ta ở trong kiểu tình yêu mang
tính giao dịch này. Nếu lòng tự trọng của ta thấp đến mức không tin mình có thể
mang lại điều gì đủ giá trị để có một giao dịch thật sự công bằng, thì ta sẽ tiến
thêm một bước nữa: nhận ra rằng cách hoàn hảo nhất để khiến ai đó mắc nợ mình
là “cứu” họ. Thế là ta trở thành “người cứu tinh” thường trực. Vì không thể được
yêu vì con người thật của mình, ta phải làm một điều gì đó để cứu họ.
Vấn đề là: khi một
người được cứu, họ tự nhiên sẽ khá lên. Sẽ đến lúc họ bắt đầu hồi phục, đứng vững
trở lại. Khi ta ở trong vị thế này, ta sẽ lo sợ mất họ. Vậy ta phải làm gì? Ta
phải khiến họ mắc nợ mình lần nữa. Nếu không, họ sẽ rời bỏ ta. Ta không có gì đủ
giá trị để giữ họ lại, nên ta tạo ra một tình huống khiến họ cần được cứu lần nữa.
Và khi ta lại cứu
họ, ta khiến họ mắc nợ mình lần nữa. Ta đang tạo ra một chuỗi tình huống để họ
nợ ta hết lần này đến lần khác. Đây là một kiểu quan hệ giao dịch rối loạn
khác. Bạn sẽ thấy mô thức này lặp đi lặp lại trong các gia đình có người nghiện
rượu hoặc nơi một người phụ thuộc kết hôn với người có bệnh tâm thần. Khi người
kia bắt đầu cải thiện, điều đó khiến người phụ thuộc sợ hãi, và họ tạo ra những
tình huống gây tái phát nghiện hoặc bùng phát bệnh để làm sụp đổ người kia.
Đây là một trong
những lý do khiến việc hồi phục trở nên cực kỳ khó khăn với người bị kẹt trong
mô thức này. Nếu ai đó cố phá hủy một người không có vấn đề tâm lý hay nghiện
ngập, điều đó sẽ không hiệu quả, người kia sẽ nhận ra mô thức ngay và rời đi.
Nhưng người đã có vấn đề thật sự thì không thể, vì họ mang trong mình một căn bệnh
thật sự. Kiểu phụ thuộc tuyệt vọng này là cảm giác gần nhất với “sự đảm bảo” rằng
họ sẽ không bao giờ bị bỏ rơi. Họ tin rằng bị bỏ bởi một người không có vấn đề
là điều tất yếu, vì họ không có gì để trao đổi ngoài việc đáp ứng nhu cầu của
người kia, và họ đã học được rằng họ không thể được yêu vì chính bản thân mình.
Nếu bạn lớn lên
trong kiểu gia đình như thế, điều mà bạn chưa nhận ra, và tôi hy vọng bạn sẽ nhận
ra hôm nay, là “luật chơi” trong các mối quan hệ của bạn là: làm cho người khác
mắc nợ mình. Chúng ta phải duy trì kiểu quan hệ giao dịch. Nhưng thứ đang phá hủy các mối quan hệ của bạn
và cả khả năng cảm thấy hạnh phúc của bạn, đó là bạn đặt người khác vào những
“hợp đồng” mà họ chưa bao giờ đồng ý, và bạn không nhìn ra điều đó. Đây là những
thỏa thuận ngầm, vô thức, kèm theo “sợi dây” ràng buộc.
Một lý do bạn
không trực tiếp nói ra những hợp đồng hay kỳ vọng ngầm này là vì bạn không ý thức
được chúng. Ngoài ra, đâu đó sâu bên trong bạn, phần bạn nhận ra điều đó biết rằng
nếu nói thẳng ra, chẳng ai đồng ý cả. Vậy nên nhu cầu của bạn sẽ không bao giờ
được đáp ứng. Thế là bạn buộc phải lấy nó mà không cần họ biết hay đồng thuận.
Ví dụ:
- Bạn nhanh
chóng tìm cách đáp ứng nhu cầu của ai đó để đảm bảo mình không thể bị thay thế.
Đây gọi là “móc câu” một người.
- Bạn từ bỏ điều
gì đó trong cuộc sống với kỳ vọng họ cũng từ bỏ điều tương tự cho bạn.
- Bạn dành cho họ
sự âu yếm với kỳ vọng họ sẽ đáp lại.
- Bạn cho họ sự
tự do và khoảng cách với mong muốn nhận lại điều đó.
- Bạn trả tiền bữa
ăn để tránh mắc nợ và thay vào đó khiến họ nợ bạn.
- Bạn giúp họ
lúc khó khăn để đảm bảo sự trung thành và gắn bó.
- Bạn tặng quà để
đổi lấy sự biết ơn hoặc đảm bảo họ sẽ không nói xấu bạn.
Bạn luôn tính
toán “sổ nợ” trong đầu.
Ví dụ, bạn tặng
ai đó món quà để chắc chắn họ sẽ không bao giờ nói xấu mình. Về cơ bản, bạn
đang mua lòng trung thành. Nhưng họ không biết món quà đồng nghĩa với việc đó.
Họ không hề nói: “Ồ, điều này có nghĩa là tôi sẽ luôn nói dối để bảo vệ bạn và
không bao giờ nói xấu bạn.” Họ chưa bao giờ đồng ý với giao dịch đó. Vì vậy,
khi họ nói xấu bạn, bạn lập tức thấy bị phản bội.
Sự phản bội thực
chất là sự phá vỡ một hợp đồng ngầm, nhưng hợp đồng này chỉ tồn tại trong suy
nghĩ của bạn, chứ họ chưa bao giờ đồng ý. Làm vậy sẽ khiến bạn ôm mối hận cả đời.
Về cơ bản, bạn đang làm lại chính xác điều mà cha mẹ từng làm với bạn khi bạn
còn nhỏ. Vai trò đã đảo ngược , giờ bạn là “cha mẹ”, giam hãm “đứa trẻ” trong
món nợ mà nó không hề biết mình mắc phải chỉ vì nhận điều gì đó từ bạn.
Và có lẽ điều tệ
hại nhất của kiểu quan hệ giao dịch này là: khi bạn cảm thấy ai đó đã sai hoặc
phản bội mình vì giao dịch không công bằng, thì cách duy nhất để giữ cảm giác
mình là “người tốt” (do gốc rễ xấu hổ sâu kín) là tin rằng người kia đã đối xử
bất công với mình. Bạn phải duy trì trạng thái cảm thấy bị đối xử tệ để thoát
khỏi cảm giác xấu hổ cốt lõi. Bạn đầy giận dữ mà phần lớn là không thể bày tỏ,
vì tính chất của mối quan hệ này.
Tôi muốn bạn thấy
rằng, nuôi dạy con cái vốn không nên như thế này. Trong một gia đình lành mạnh,
cha mẹ hiểu rằng đứa trẻ không hề yêu cầu được sinh ra, đó là quyết định của
cha mẹ. Vũ trụ đã trao cho họ một món quà quý giá, vốn dĩ không thuộc về họ, mà
họ chỉ được giao phó trách nhiệm chăm sóc và giúp món quà ấy đi theo con đường
định mệnh của nó.
Đứa trẻ giống
như một món quà để “mở ra”, khám phá bản chất, mục đích, khát vọng và động lực
của nó. Mối quan hệ này là một quan hệ hợp tác, không phải độc tài. Vũ trụ tin
tưởng giao món quà tuyệt vời này cho cha mẹ với hy vọng rằng sự hợp tác sẽ mang
lại sự mở rộng và tiến hóa tâm linh cho cả hai. Đứa trẻ được nhìn nhận như một
phần của cha mẹ, từ đó truyền cảm hứng để cha mẹ thể hiện tình yêu qua sự âu yếm,
quà tặng, thời gian chất lượng, hành động quan tâm và lời trân trọng.
Khi những biểu
hiện tình yêu này được trao đi, chúng không nhằm lấy lại điều gì. Chúng được
trao vì cảm giác thật sự hạnh phúc khi thể hiện tình yêu với người mình yêu. Bạn
không cần bất kỳ động cơ hay phần thưởng nào khác.
Làm một điều gì
đó tốt đẹp cho họ sẽ giống như đang làm điều gì đó tốt
đẹp cho chính mình, khi bạn đã xem ai đó như một phần của chính mình. Và mọi
sinh vật, kể cả trẻ em, đều sẽ tự nhiên thể hiện tình yêu khi chúng cảm nhận được
sự đáp lại, điều mà một đứa trẻ luôn cảm nhận được. Cả cha mẹ và con cái đều được
tự do, và vì thế, họ được tự do yêu thương nhau và thể hiện tình yêu ấy với
nhau. Đứa trẻ không cần phải làm gì cho cha mẹ, hay trở thành một điều gì đó
cho cha mẹ, để cha mẹ cảm nhận được tình yêu này. Đây chính là kiểu tình yêu mà
bạn từng mong muốn nhận được từ cha mẹ, và cũng là kiểu mối quan hệ yêu thương
mà bạn vẫn luôn khao khát, một tình yêu không kèm theo những “sợi dây vô hình”
ràng buộc.
Có một mối quan
hệ không ràng buộc bởi “những sợi dây vô hình” phụ thuộc rất nhiều vào việc bạn
nhận thức được những giả định và kỳ vọng vô thức mà mình đang mang theo. Vì lý
do này, tôi khuyên bạn hãy xem video của tôi có tựa đề “Lời khuyên quan hệ vô
giá: Kỳ vọng và giả định” (Teal Swan
Transcripts 257).
Việc tiếp theo bạn
cần làm là nhận thức được những “bản hợp đồng” mà bạn đang ngầm ký kết với người
khác ở cấp độ tiềm thức trước khi bạn thực sự mong họ chấp nhận chúng.
Hãy tự hỏi: Khi
nào bạn thật sự muốn cho đi một điều gì đó mà hoàn toàn không nghĩ đến việc sẽ
nhận lại?
Hãy chú ý đến cảm
giác phản bội và bất công mà bạn cảm thấy trong các mối quan hệ, đặc biệt là
khi cảm giác đó xuất hiện. Phản bội, một lần nữa, là việc phá vỡ một “bản hợp đồng
ngầm định”.
Câu hỏi đặt ra
là: “Đó là hợp đồng nào?”
Hãy nhớ rằng
trong giao dịch kinh doanh, lý do thường mất nhiều thời gian để đạt thỏa thuận
là vì các bên phải trao đổi qua lại cho đến khi đồng ý về hợp đồng. Và tôi đảm
bảo với bạn rằng một công ty sẽ bị kiện ngay lập tức nếu họ lén đưa vào một điều
khoản mà bên kia không hề đồng ý. Vì vậy, chúng ta cũng không thể mong các mối
quan hệ tình cảm của mình suôn sẻ hơn nếu ta cũng đang làm điều tương tự.
Giờ tôi sẽ nói
thế này: Những “hợp đồng” có ý thức trong một mối quan hệ, kiểu “Tôi cho bạn
cái này và bạn cho tôi cái kia”, tuy vẫn gây đau đớn, nhưng ít nhất sẽ tốt hơn
gấp mười lần. Bởi khi ý thức được đó là một giao dịch, cả hai bên đều đồng thuận.
Tuy nhiên, điều
bạn thật sự mong muốn không phải vậy. Điều bạn thực sự muốn là được yêu thương.
Điều bạn muốn là có ai đó cho bạn một điều gì, hay thể hiện tình yêu với bạn,
chỉ đơn giản vì họ vui khi làm điều đó cho bạn, vì họ đã xem bạn như một phần của
chính họ.
Hãy để ý đến cảm
giác khó chịu, cảm giác như mình bị lệ thuộc hoặc mắc nợ khi ai đó làm điều tốt
cho bạn. Cảm nhận áp lực phải “trả lại” để được tự do. Và đây là điều tôi muốn
bạn làm: Hãy thề rằng bạn sẽ không làm gì cho ai nếu bạn đang mong chờ điều gì
đó đáp lại, trừ khi bạn sẵn sàng bày tỏ kỳ vọng ấy một cách thẳng thắn.
Điều này bao gồm
cả sự trân trọng. Tôi thực sự muốn nhấn mạnh điều này, vì đây là một trong những
dạng giao dịch phổ biến và được xã hội chấp nhận rộng rãi nhất. Chúng ta thường
ngầm mong rằng mình sẽ nhận lại lời cảm ơn. Nhưng tôi không muốn bạn cho đi bất
cứ điều gì nếu ngay cả điều đó cũng là mong đợi của bạn.
Tiếp theo, hãy
tìm trong bạn một nơi mà bạn có thể yêu thương điều gì đó đến mức xem nó như một
phần của chính mình, đến độ bạn chỉ đơn giản cảm thấy hạnh phúc khi thấy nó hạnh
phúc. Ban đầu, điều này không nhất thiết phải là một con người. Nó có thể là một
cái cây hay một con vật. Tôi muốn bạn trải nghiệm cảm giác thật sự cho đi một
điều gì đó chỉ vì bạn vui khi thấy đối tượng đó cảm thấy dễ chịu.
Bước tiếp theo
là bạn phải xây dựng ranh giới lành mạnh và cho đi trong khuôn khổ của những
ranh giới đó. Trong một mối quan hệ lành mạnh, không mang tính giao dịch, tình
yêu vô điều kiện luôn có chỗ cho ranh giới cá nhân. Và nếu có xung đột nhu cầu,
cuộc trò chuyện sẽ xoay quanh chính nhu cầu đó, chứ không phải “Bạn cần phải
nhường cho tôi”. Vì lý do này, tôi khuyên bạn xem video “Ranh giới cá nhân và sự
hợp nhất: Làm thế nào để phát triển ranh giới lành mạnh” (Teal Swan Transcripts 097).
Sẽ tốt hơn nếu bạn
thừa nhận với ai đó, hoặc với chính mình, rằng bạn hoàn toàn không muốn cho đi,
hơn là cho đi một thứ mà bạn không hề muốn. Điều đó tốt cho bạn, và cũng tốt
cho người kia. Hãy bắt đầu cho người khác những gì cha mẹ bạn chưa từng cho bạn,
hoặc những gì những người theo kiểu “tình yêu giao dịch” chưa từng cho bạn.
Giờ tôi sẽ giải
thích điều này: Những mối quan hệ dựa trên giao dịch không có lợi cho lòng tự
trọng của chúng ta về lâu dài.
Tại sao?
Bởi bạn sẽ nghĩ
gì về bản thân nếu cách duy nhất để bạn nhận được điều gì từ người khác là phải
cho họ một cái gì đó trước?
Tệ hơn nữa, bạn
sẽ nghĩ gì nếu cách duy nhất để đáp ứng nhu cầu của mình là gài bẫy người khác
vì họ không thể yêu bạn đủ để tự nguyện quan tâm đến nhu cầu của bạn?
Giờ, hãy để ý đến
những cách mà bạn gắn “dây ràng buộc” với chính bản thân mình.
Bạn có cho mình
một ngày nghỉ ngơi chỉ để ngày mai làm việc hiệu quả hơn không?
Bạn có chăm sóc
cơ thể với kỳ vọng rằng nó sẽ không bao giờ bệnh hay suy yếu không?
Bạn có cho phép
bản thân vui chơi với điều kiện sẽ làm việc để “xứng đáng” với nó không?
Bạn chỉ trân trọng
bản thân khi đạt được thành tích sao?
Hãy bắt đầu nhận
ra những “hợp đồng tiềm thức” bạn đang ký với chính mình. Chú ý cách chúng phản
chiếu các giao dịch mà bạn đã có với cha mẹ khi còn nhỏ, và tập luyện cách thể
hiện tình yêu với chính mình mà không mong chờ bất kỳ sự đáp lại nào.
Tình yêu vô điều
kiện, không kèm ràng buộc là kiểu tình yêu mà ta cho đi mà không hề nghĩ đến việc
sẽ nhận lại. Ta cho đi chỉ vì muốn thấy ai đó hạnh phúc khi được nhận. Yêu
thương theo cách này là hành động mở rộng bản thân, bao gồm cả những điểm dễ bị
tổn thương, vào vùng lãnh thổ cảm xúc chưa từng khám phá, với ý định rằng, bất
kể kết quả ra sao, ta vẫn muốn mang lại lợi ích cho người khác.
Khi hạnh phúc của
người khác trở thành hạnh phúc của bạn, đó là lúc bạn đã tìm thấy tình yêu vô
điều kiện. Kiểu tình yêu không ràng buộc này chính là trạng thái hạnh phúc tột
đỉnh mà chúng ta có thể trải nghiệm trên hành tinh này. Và tất cả sinh vật trên
trái đất đều xứng đáng được trải nghiệm tình yêu này.
Và hãy để nó bắt
đầu từ chính bạn.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=COw0wAGJDgY
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.