Teal Swan Transcripts 222 - Khi không có gì giúp bạn cảm thấy khá hơn

 

Teal Swan Transcripts 222


Khi không có gì giúp bạn cảm thấy khá hơn

 

26-03-2016





Chào các bạn.

 

Làm ơn giúp tôi một việc. Tôi muốn bạn nhắm mắt lại. Khi đã nhắm mắt, tôi muốn bạn nhớ lại thời thơ ấu của mình. Cụ thể, hãy nhớ lại những khoảnh khắc bạn từng cảm thấy xúc động trong tuổi thơ.

 

Hãy lướt qua ký ức tuổi thơ, những lần bạn từng giận dữ, buồn bã, tức giận, sợ hãi, phấn khích hay hạnh phúc. Những người xung quanh bạn lúc đó phản ứng như thế nào? Khi đã nghĩ xong điều đó, tôi muốn bạn nghĩ đến cách mà những người khác đã đối mặt với cảm xúc của họ khi họ trải qua những cảm xúc mạnh mẽ đó. Những người lớn xung quanh bạn đã xử lý cảm xúc của chính họ như thế nào? Mọi người phản ứng với chúng ra sao?

 

Cảm xúc có ý nghĩa như thế nào trong gia đình, nền văn hóa hay xã hội mà bạn lớn lên? Bạn đã được nói gì, hoặc những chiến lược kiểm soát cảm xúc ngầm nào được người khác xung quanh bạn sử dụng? Hãy rà soát lại từng cảm xúc trong tâm trí. Cảm xúc nào được xem là tốt? Cảm xúc nào là xấu?

 

Cảm xúc nào được chấp nhận? Cảm xúc nào bị xem là không thể chấp nhận? Tôi muốn bạn suy ngẫm về mối quan hệ của bạn với từng cảm xúc, và bạn đã học được mối quan hệ đó từ đâu. Mỗi cảm xúc mang ý nghĩa gì đối với bạn? Hãy nhìn vào cuộc sống hiện tại của bạn.

 

Những niềm tin hay chiến lược kiểm soát nào mà bạn vẫn đang sử dụng là sự phản chiếu hoàn hảo của cách bạn từng bị lập trình một cách vô thức để đối phó với cảm xúc thời thơ ấu? Tôi muốn bạn xem video của tôi trên YouTube có tiêu đề “Ý Nghĩa - Nút Tự Hủy” (Teal Swan Transcripts 184).

 

Khi bạn xem video đó, tôi muốn bạn suy nghĩ về cách mà khái niệm được trình bày trong video áp dụng trực tiếp vào cảm xúc. Bạn đã từng quyết định mỗi cảm xúc mang ý nghĩa gì?

 

Việc muốn cảm thấy dễ chịu là điều rất tự nhiên. Bản năng sinh tồn cơ bản là né tránh đau đớn và hướng tới khoái cảm. Bản năng này tự thân nó không phải là vấn đề. Nó không phải là nguyên nhân gây ra đau khổ. Nỗi khổ chỉ xuất hiện khi thay vì hướng tới niềm vui, ta lại kháng cự với nỗi đau. Và đó chính là điều mà chúng ta đã làm với cảm xúc.

 

Hãy tưởng tượng rằng phía sau đầu bạn có một công tắc nhỏ, giống như công tắc đèn, nhưng đây là công tắc kiểm soát. Thay vì bật tắt sáng và tối, nó chuyển giữa “tốt” và “xấu”. Bất cứ khi nào bạn gặp điều gì đó mà tâm trí bạn đã phán xét là “xấu”, vì bạn đã học điều đó từ kinh nghiệm quá khứ hoặc từ người khác, công tắc ấy sẽ bật lên. Khi nó bật lên, nó kích hoạt chế độ chiến hoặc chạy trong bạn. Nếu bạn nhận thức điều gì đó là xấu, bạn sẽ xem nó như một mối đe dọa.

 

Và bạn sẽ phản ứng với nó ở mức sinh lý giống như khi đối mặt với một con rắn hay một con bò đang lao tới. Bạn hoặc sẽ tìm cách trốn thoát, hoặc chiến đấu với nó. Trốn chạy hoặc chiến đấu với một điều gì đó chính là nỗ lực để kiểm soát điều đó, kiểm soát bản thân bạn hoặc kiểm soát những gì sẽ xảy ra tiếp theo. Vậy tại sao tôi lại nhắc đến điều này? Vì bạn đã phán xét một số cảm xúc là tốt hoặc xấu.

 

Điều đó có nghĩa là ngay khoảnh khắc bạn cảm nhận được cảm xúc đó, dù trong chính mình hay từ người khác, nó sẽ lật công tắc trong đầu bạn sang “xấu”. Và lập tức, bạn bắt đầu tìm cách kiểm soát cảm xúc đó. Bạn cố gắng chiến đấu với nó, hoặc trốn tránh nó. Những suy nghĩ ta nghĩ về cảm xúc đang trải qua khiến ta ngay lập tức chồng thêm cảm xúc lên cảm xúc, giống như đổ thêm dầu vào ngọn lửa đang cháy.

 

Dù bạn làm gì để cảm thấy tốt hơn, cũng đều không hiệu quả. Ví dụ, nếu hồi nhỏ bạn biểu hiện sự lo âu và cha mẹ bạn quay sang nói với vẻ bực bội: “Thôi đừng có nhát gan như vậy. Không có lý do gì phải hành xử như thế cả. Nào, thôi đi.” – bạn sẽ nhận được thông điệp rằng sự lo âu là xấu, và có thể là nếu bạn cảm thấy lo âu nhưng cha mẹ lại nói rằng không có lý do gì để như vậy, thì chắc hẳn phải có gì đó sai ở bạn.

 

Sau này, nếu bạn lại cảm thấy lo âu, công tắc kiểm soát của bạn sẽ bật lên vì bạn đã được lập trình để xem lo âu là xấu. Bạn sẽ bắt đầu sợ chính bản thân mình vì cảm thấy mình có vấn đề. Và vì thế, bạn sẽ cảm thấy lo âu về việc mình đang lo âu. Đó là dấu hiệu cho thấy công tắc kiểm soát cảm xúc của bạn đang bật. Bạn sẽ bắt đầu cảm thấy tồi tệ vì mình đang cảm thấy tồi tệ, đây chính là cảm xúc thứ cấp.

 

Ví dụ, bạn sẽ cảm thấy lo âu vì mình đang lo âu, hoặc tức giận vì mình đang tức giận, hoặc giận dữ vì mình đang lo âu, hoặc buồn bã vì mình đang hạnh phúc. Khi công tắc kiểm soát cảm xúc này được bật lên, vì bạn đã quyết định rằng một cảm xúc nào đó là xấu, nó sẽ lập tức kích hoạt xu hướng kiểm soát cảm xúc đó bằng mọi chiến lược kiểm soát mà bạn đã học trong suốt cuộc đời. Uống rượu, đọc sách, chạy bộ, ăn uống, chích heroin, đánh lạc hướng bản thân, viết lời khẳng định một cách ám ảnh, tập trung tích cực, tranh cãi và bác bỏ những suy nghĩ tiêu cực. Tất cả đều là nỗ lực để làm cho cảm xúc biến mất vì bạn đã phán xét nó là xấu. Và chính vì vậy mà những phương pháp tích cực thường không hiệu quả trong việc làm dịu cảm xúc tiêu cực.

 

Kiểm soát, theo định nghĩa, chính là sự kháng cự. Vì thế, ngay khi bạn dùng sự tập trung tích cực như một công cụ kiểm soát cảm xúc, nó sẽ trở thành một công cụ kháng cự, thay vì là sự chấp nhận hay tạo dựng một cách có chủ ý. Việc phán xét cảm xúc của bạn là tiêu cực không hề có ích. Để hiểu thêm cách xử lý cảm xúc tiêu cực, tôi muốn bạn xem video trên YouTube của tôi có tiêu đề “Lời kêu gọi đánh thức cảm xúc” (Teal Swan Transcripts 143).

 

Trước khi bạn cho rằng công tắc kiểm soát chỉ bật lên khi ta có cảm xúc tiêu cực, thì điều rất quan trọng là bạn phải hiểu rằng cảm xúc tích cực cũng có thể kích hoạt nó. Dù chúng ta có xu hướng chấp nhận cảm xúc tích cực nhiều hơn, nhưng vẫn hoàn toàn có khả năng bị điều kiện hóa chống lại cảm xúc tích cực. Để biết thêm về điều này, hãy xem video của tôi có tiêu đề “Khi Hạnh Phúc Là Một Điều Tồi Tệ” (Teal Swan Transcripts 139).

 

Cha mẹ hay người chăm sóc bạn càng cần kiểm soát cảm xúc của họ, và do đó, kiểm soát cảm xúc của bạn, thì họ càng kháng cự mọi cảm xúc, dù tốt hay xấu.

 

Đã đến lúc chúng ta nhận thức được khi nào công tắc kiểm soát cảm xúc bật lên trong tâm trí mình. Điều quan trọng là phải nhận ra khi nào ta đang vật lộn với cảm xúc, và rằng chính sự vật lộn ấy khiến ta mắc kẹt trong cảm xúc và không thể thoát ra. Nếu ta đã phán xét một cảm xúc là xấu và công tắc kiểm soát bật lên, thì càng cố thoát khỏi cảm xúc đó, ta lại càng bị kẹt trong nó. Nó giống như lún trong cát lún, càng vùng vẫy, càng chìm sâu.

 

Nếu bạn cảm thấy như chẳng có gì hiệu quả, và rằng bạn sẽ không bao giờ cảm thấy khá hơn dù có cố gắng đến đâu, đó là vì bạn đang tiếp cận cuộc sống từ góc nhìn rằng: “Tôi phải cảm thấy tốt hơn” – bởi vì cảm xúc tiêu cực là không chấp nhận được. Lo âu là không ổn. Giận dữ là không ổn. Buồn bã là không ổn. Đau buồn là không ổn.

 

Cách bạn cảm thấy là tệ và vì vậy nó phải thay đổi. Bạn suy nghĩ kiểu như: “Tôi đã làm gì để đáng chịu cảnh này?”, “Có gì sai với tôi?”, “Ước gì tôi không cảm thấy như vậy”, “Tôi không chịu nổi nữa”, “Sao tôi lại như thế?”, và điều tệ nhất: “Tôi không nên cảm thấy như vậy.” Khi bạn cảm thấy công tắc kiểm soát cảm xúc bật lên, điều rất quan trọng là phải tìm cách tắt nó đi để bạn không còn kháng cự lại cảm xúc đó nữa. Điều đó có nghĩa là, hãy tìm cách chấp nhận và cho phép cảm xúc mà bạn đang kháng cự được hiện diện. Hãy chất vấn quan niệm rằng cảm xúc này là tốt hay xấu.

 

Tự hỏi: “Mình đang gán ý nghĩa gì cho cảm xúc này?”, và bắt đầu tháo gỡ điều đó. Bản thân suy nghĩ và cảm xúc không gây ra khổ đau. Chính việc tin vào chúng mới khiến ta đau khổ. Nếu bạn đã phán xét một cảm xúc là xấu, hãy vượt ra khỏi khuôn mẫu ấy bằng cách tìm kiếm sự chấp nhận dành cho cảm xúc đó. Cảm xúc đó có điều gì tốt? Nó đang cố nói với bạn điều gì? Nó đang yêu cầu bạn thay đổi điều gì trong cuộc sống?

 

Hãy cho phép bản thân quay lại thời điểm mà bạn bị lập trình chống lại cảm xúc đó và tháo gỡ vết thương ấy. Để học cách làm điều này, hãy xem video của tôi có tiêu đề “Cách Chữa Lành Cơ Thể Cảm Xúc” (Teal Swan Transcripts 124).

 

Khi bạn đang trải qua một cảm xúc mạnh, không chỉ lo âu, mà còn xấu hổ vì đang lo âu, tôi muốn bạn đi sâu vào cảm giác xấu hổ vì đang lo âu đó, và dùng nó để kết nối với thời điểm bạn từng được dạy rằng cảm xúc đó là xấu, hoặc rằng có gì đó sai ở bạn vì bạn có cảm xúc đó.

 

Và đó chính là điểm mà bạn cần áp dụng quá trình chữa lành này. Nếu bạn muốn có thêm thông tin về cách giải phóng sự kháng cự đối với cảm xúc tiêu cực, tôi khuyên bạn hãy xem video trên YouTube của tôi có tiêu đề “Hãy Đón Nhận Cảm Xúc Tiêu Cực Một Cách Tích Cực” (Teal Swan Transcripts 095).

 

Những cảm xúc đau đớn chỉ trở thành mãn tính, ý tôi là kiểu mà bạn làm đủ mọi cách nhưng chẳng có gì giúp bạn khá hơn, khi công tắc kiểm soát được bật lên. Điều đó có nghĩa là ta đang kháng cự lại cảm xúc đó, và lúc này, không còn là cảm xúc gây ra nỗi đau, mà là sự kháng cự của ta với cảm xúc đó.

 

Đó chính là sự khác biệt giữa nỗi đau và khổ đau. Vì vậy, điều thực sự quan trọng là nhận biết công tắc kiểm soát trong chính chúng ta và làm mọi điều có thể để tắt nó đi. Vậy công tắc của bạn có đang bật không?

 

Chúc bạn một tuần tốt lành.

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

https://www.youtube.com/watch?v=IPzO5AC_Dlg

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.