Teal Swan Transcripts 119 - Bản ngã giả tạo và Bản ngã đích thực

 

Teal Swan Transcripts 119


Bản ngã giả tạo và Bản ngã đích thực

 

19-04-2014




Chào mọi người!

 

Sự bất lực trong việc thiết lập sự thân mật thực sự chính là gốc rễ của mọi vấn đề trong các mối quan hệ hiện nay, bao gồm cả mối quan hệ mà chúng ta có với chính bản thân mình. Thân mật là việc được biết đến và cảm nhận được người khác biết đến con người thật của mình trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Bạn có thể hình dung sự thân mật như việc tôi mang trọn vẹn con người thật của mình, và bạn cũng mang trọn vẹn con người thật của bạn, đến trung tâm của mối quan hệ. Và cả hai chúng ta đều được đón nhận, được chấp nhận, và được yêu thương, đúng như con người thật của mình, mà không cần phải sửa đổi nhau.

 

Tuy nhiên, có một vấn đề lớn: Tôi cần biết chính xác mình là ai để có thể đưa bản thân mình vào trung tâm mối quan hệ này. Và bạn cũng cần biết chính xác bạn là ai để đưa “bạn” vào trung tâm của mối quan hệ ấy. Và sự thật là... hầu hết chúng ta không thực sự biết mình là ai cả. Phần lớn chúng ta hoàn toàn không có khái niệm gì về con người thật của mình, bởi vì khi còn nhỏ, lớn lên trong những gia đình bất ổn, trong một xã hội loài người cũng đầy rối loạn, chúng ta đã bị khiến cho cảm thấy xấu hổ về Bản ngã đích thực của mình. Để có thể thích nghi với gia đình và xã hội, chúng ta đã tạo ra một Bản ngã giả tạo, và những Bản ngã giả tạo này giỏi đến mức ngay cả chúng ta cũng lầm tưởng đó là chính mình. Chúng ta gặp khó khăn nghiêm trọng trong việc phân biệt giữa Bản ngã giả tạo và Bản ngã thật. Chúng ta biết rằng có điều gì đó không ổn trong cuộc sống, nhưng lại không biết đó là gì, vì ta đã quên mất mình là ai.

 

Vì chúng ta đã quên mất con người thật của mình, nên chúng ta xây dựng các mối quan hệ dựa trên mọi thứ trừ sự thân mật. Chúng ta xây dựng mối quan hệ vì thấy nhau hấp dẫn... Chúng ta xây dựng mối quan hệ vì cả hai cùng thích bóng đá... Chúng ta xây dựng mối quan hệ vì nghĩ rằng người kia sẽ là một người chồng hay người vợ tốt... Chúng ta xây dựng mối quan hệ dựa trên những gì ta làm cho nhau... Và thế là, có điều gì đó thiếu vắng trong các mối quan hệ ấy. Chúng trở nên trống rỗng khi sự hưng phấn ban đầu lắng xuống. Chúng ta khao khát một người sẽ hiểu được cảm xúc của mình, trong khi chính chúng ta còn không hiểu được cảm xúc của mình. Chúng ta muốn có sự tin tưởng, trong khi lại không tin được chính mình. Chúng ta muốn sự trung thực, nhưng làm sao có thể trung thực với chính mình khi ta thậm chí còn không nhận ra rằng ta đang không thành thật với chính mình ngay từ đầu?

 

Xã hội có vô vàn những câu thần chú kiểu như: “Gia đình là tất cả”, “Cái gì đáng giá thì không dễ có được”, “Màu hồng là dành cho con gái”, “Tiền là cội rễ của mọi tội lỗi”...v.v. Những câu thần chú này là một phần trong chương trình lập trình của xã hội. Chúng được thiết kế để điều khiển hành vi của ta. Chúng được thiết kế để ghi đè lên Hệ thống Hướng dẫn Cảm xúc bên trong ta, bởi vì chúng ta bị thuyết phục rằng nếu ai cũng làm theo cảm xúc của mình thì xã hội sẽ rơi vào hỗn loạn!

 

Việc lập trình này diễn ra theo một cách rất đơn giản và cụ thể: Ngay từ nhỏ, nó dạy chúng ta rằng những gì ta nghĩ rằng mình thấy, thật ra ta không thấy. Những gì ta nghĩ rằng mình nghe, thật ra ta không nghe. Và quan trọng nhất, những gì ta cảm thấy, thật ra ta không hề cảm thấy.

 

Trước khi bạn bắt đầu phản ứng để bảo vệ tuổi thơ của mình, hãy xem một ví dụ tưởng chừng vô hại và phổ biến sau: Một đứa bé đang tập đi, bị té và đập đầu. Tất cả cảm giác bên trong đứa bé ấy đang nói rằng nó không ổn chút nào. Nhưng người lớn bế nó lên và nói: “Không sao đâu, chỉ là một cú va nhẹ thôi.” Ngay khoảnh khắc đó, không chỉ cảm xúc của đứa trẻ bị bác bỏ, mà nó còn học được rằng nó không thể tin tưởng vào hệ thống hướng dẫn bên trong mình. “Mình cảm thấy không ổn, nhưng mẹ nói mình ổn và không nên cảm thấy như vậy.” Để có thể tồn tại trong gia đình và xã hội, chúng ta phải thích nghi. Chúng ta phải trở thành một “kiểu người” nào đó.

 

Ví dụ: Một cô bé bẩm sinh mạnh mẽ, tự do, kiểu con trai, được sinh ra trong một gia đình danh giá ở miền Nam nước Mỹ. Nếu cô ấy đi theo hệ thống cảm xúc của riêng mình và sống thật với chính mình, thì cuộc sống sẽ vô cùng khó khăn. Cô sẽ trở thành nỗi hổ thẹn của gia đình, và sự thất vọng từ cha mẹ cô, từ góc nhìn của một đứa trẻ, sẽ đồng nghĩa với việc cô mất đi tình yêu của họ. Vậy là cô bắt đầu tạo ra một Bản ngã giả tạo. Một Bản ngã giả tạo yêu màu hồng, yêu Chúa Jesus, sưu tầm búp bê, và cư xử chuẩn mực theo khuôn phép xã hội. Cô cấu trúc toàn bộ lựa chọn trong cuộc đời mình xoay quanh những giá trị của gia đình. Cô chọn bạn đời dựa trên việc người đó có được gia đình chấp thuận hay không. Bây giờ, khi đã là người lớn, bên trong cô đang chết dần mòn, nhưng chẳng ai nhận ra điều đó.

 

Khi bạn hỏi cô là ai, cô sẽ trả lời rằng mình là một người có lễ nghĩa, mang giá trị miền Nam, có bộ sưu tập búp bê, yêu màu hồng và yêu Chúa Jesus. Cuộc đời cô đã trở thành bức tranh hoàn hảo về “thành công”, theo đúng mong đợi của cha mẹ và xã hội đặt lên cô từ lúc mới chào đời. Cô không biết rằng con người thật của mình không phải là người mà cô đang có. Cô không nhận ra rằng “tính cách” của mình chỉ là một sự thích nghi. Nếu ta không biết mình cảm thấy thế nào, muốn gì hay không muốn gì, thích gì hay không thích gì, thì ta không thể hiện diện thực sự trong các mối quan hệ, bởi vì người đang hiện diện trong đó không phải là ta, mà là Bản ngã giả tạo. Hy vọng duy nhất để tìm được sự thân mật, có được những mối quan hệ lành mạnh, sống một cuộc đời đáng sống, cảm thấy tự do và không phải “chết dần mòn” mỗi ngày, là từ bỏ Bản ngã giả tạo.

 

Hy vọng duy nhất của ta là tìm lại con người thật của mình. Phần lớn chúng ta đã quá sợ hãi để đặt câu hỏi về chính mình và về mọi điều mà ta nghĩ mình biết, về bản thân lẫn thế giới quanh mình, bởi vì ta đã bị thuyết phục rằng hậu quả sẽ rất khủng khiếp nếu ta phát hiện ra rằng sự thật không giống như những gì người khác muốn ta trở thành. Phần lớn chúng ta chưa bao giờ dám liều lĩnh sống thật với chính mình. Ta chưa bao giờ thấy rằng việc sống đúng với bản thân hoàn toàn xứng đáng, bất chấp mọi hậu quả, kể cả mất đi gia đình hay bạn bè...

 

Đây là ngã rẽ mà rất nhiều người trong chúng ta đang đứng trước... Và đây là ngã rẽ mà ta phải đến khi cam kết thực hành tâm linh, hay đơn giản chỉ là muốn cải thiện cuộc sống của mình. Liệu ta sẽ tiếp tục giữ lấy chiếc mặt nạ này, hay sẽ tìm ra mình là ai và dám thừa nhận điều đó?

 

Vì mục đích khám phá bản thân, tôi muốn bạn bắt đầu một việc thực hành. Hãy tưởng tượng rằng bạn vừa mới tỉnh dậy sau một cơn hôn mê, và hôm nay là ngày đầu tiên trong cuộc đời bạn... Bạn không biết mình là ai, bạn không biết mình tin vào điều gì, bạn không biết mình thích gì hay không thích gì. Giờ hãy đánh giá lại cuộc sống của bạn.

 

- Khi bạn ăn một món ăn, bạn có thích món đó không? Bạn thích điều gì ở nó? Bạn không thích điều gì ở nó?

- Khi bạn chọn quần áo để mặc, chúng khiến bạn cảm thấy thế nào?

- Nếu hôm nay là ngày đầu tiên bạn sống trên Trái Đất, và bạn không có bất kỳ định kiến nào về suy nghĩ của người khác về những bộ quần áo đó, bạn sẽ nghĩ gì về chúng?

- Khi bạn dành thời gian với ai đó, bạn có thực sự thích người đó không? Không quan trọng đó là người thân hay bạn từng tin rằng “Gia đình là mãi mãi”, điều bạn thực sự thích ở người đó là gì?... điều bạn không thích là gì?

- Khi bạn nhìn vào gương, bạn thật sự là ai? Bạn có phải là một nghệ sĩ? Không quan trọng là bạn đã từng vẽ bức tranh hay nhảy điệu nhảy nào chưa, bạn có phải là một người mẹ? Không quan trọng bạn có con hay không, bạn có phải là một người mẹ?

- Bạn tin điều gì về Vũ trụ này, hay về Thượng Đế? Hãy tạm gạt bỏ tôn giáo và những niềm tin của bạn. Không quan trọng bạn đã nói “Tôi là người Cơ Đốc” hay “Tôi theo đạo Hồi” cả đời, điều bạn thực sự tin là gì?

 

Và nếu câu trả lời là “Tôi không biết”, thì điều đó vẫn tốt hơn gấp triệu lần so với việc giả vờ rằng bạn biết.

 

Nó tốt hơn bởi vì khi bạn nói “Tôi không biết”, bạn đã mở lòng ra để đón nhận sự thật về con người thật của mình. Việc của bạn là khám phá. Việc của bạn là đánh giá lại những điều cũ. Và hơn hết, việc của bạn là thử những điều mới. Hãy bỏ người khác ra khỏi phương trình. Hãy chú ý đến cảm giác của bạn khi bạn nghĩ những suy nghĩ đó, khi bạn nói những lời đó, khi bạn làm những việc đó. Bạn có thể đã nghĩ rằng mình thích điều gì đó suốt cả đời, chỉ để phát hiện ra rằng bạn ghét nó. Bạn có thể đã nghĩ mình ghét thứ gì đó, để rồi khám phá ra rằng bạn thật sự thích nó. Bạn có thể đã nghĩ rằng mình muốn điều gì đó, để rồi nhận ra rằng bạn chẳng muốn nó chút nào. Bạn có thể phát hiện ra rằng mình muốn những điều mà trước giờ bạn chưa từng biết là mình muốn. Bạn có thể phát hiện rằng bạn không thích ai đó mà bạn từng nghĩ là mình thích.

 

Vấn đề là, bạn đã quá sợ hãi trước hậu quả của việc thừa nhận con người thật và cảm xúc thật của mình, đến mức bạn đã tạo ra một Bản ngã giả tạo. Bạn đã duy trì nó với sự chắc chắn tuyệt đối, và bây giờ là lúc để thay thế nó bằng con người thật của bạn.

 

Chúng ta cần sẵn sàng đặt câu hỏi với mọi điều mà mình nghĩ rằng mình biết về bản thân, để thực sự hiểu bản thân mình là ai. Và ban đầu, điều đó sẽ khiến ta cảm thấy chơi vơi, không bám víu, như thể ta đang đánh mất chiếc áo phao của mình vậy. Nhưng khoảng thời gian ta trôi nổi trong đại dương mênh mông, chưa rõ định hướng của cuộc đời này, hoàn toàn xứng đáng, nếu đổi lại là được chạm tới, và sống đúng với Bản ngã đích thực của chính mình.

 

Không còn tra tấn bản thân, không còn phải giả vờ, không còn cố gắng trở nên hoàn hảo, không còn được yêu thương vì một con người không phải là mình, không còn sự vô nghĩa, không còn sự trống rỗng...

 

Dù bạn mới 10 tuổi, 20 tuổi, 40 tuổi hay 80 tuổi, bây giờ chính là lúc để can đảm. Can đảm thừa nhận rằng có thể bạn chẳng thực sự biết gì về bản thân mình. Can đảm chất vấn mọi thứ mà bạn nghĩ rằng mình biết. Can đảm khám phá ra bạn thực sự là ai, và mang con người thật ấy ra ánh sáng, trước thế giới này.

 

Chúc bạn một tuần tuyệt vời!

 

 

 

Link gốc của bài viết

 

 

https://www.youtube.com/watch?v=xRsQ4CJEAYo

 

 

 

 

 

Theo dõi trên Facebook

 

https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/

 

DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG

 

https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.