Teal Swan Transcripts 106
Người hướng nội và người hướng ngoại
01-02-2014
Chào mọi người.
Video hôm nay sẽ nói về hướng nội và hướng ngoại. Khái niệm về người hướng nội
và hướng ngoại được khởi xướng bởi nhà tâm lý học huyền thoại Carl Jung. Ngày
nay, hướng nội và hướng ngoại được xem là những khía cạnh cốt lõi trong tính
cách con người. Nói chung, người hướng ngoại cảm thấy tràn đầy năng lượng khi
tương tác xã hội, trong khi những tương tác xã hội đó lại được người hướng nội
cảm nhận như một điều tiêu hao năng lượng.
Sau khi tham dự
một buổi tụ họp xã hội, người hướng nội cần thời gian để nạp lại năng lượng. Thế
giới phương Tây là một nơi khó khăn đối với người hướng nội bởi vì hướng ngoại
được xem là một phẩm chất đáng mong muốn, còn hướng nội thì không. Người hướng
ngoại thường nói năng thẳng thắn, có nhu cầu cao về môi trường kích thích, dễ bắt
chuyện và chủ yếu quan tâm đến những gì đang diễn ra ở thế giới bên ngoài. Trái
lại, người hướng nội mang tính suy tư, cần môi trường ít kích thích hơn, trầm lặng
và chủ yếu quan tâm đến thế giới nội tâm bên trong họ. Người lưỡng hướng thì ở
chính giữa, thể hiện sự pha trộn cân bằng giữa hướng nội và hướng ngoại.
Điều quan trọng
cần lưu ý là không ai trên thế giới này hoàn toàn hướng nội hay hoàn toàn hướng
ngoại. Thực tế, nếu ai đó hoàn toàn hướng nội hay hoàn toàn hướng ngoại thì có
lẽ họ sẽ phải vào bệnh viện. Không ai có thể tồn tại và hoạt động bình thường
trong trạng thái hoàn toàn hướng nội hoặc hoàn toàn hướng ngoại. Vì vậy, thực
chất, chúng ta đang nói đến một xu hướng, một xu hướng nổi trội trong cấu trúc
tính cách của mỗi người. Có rất nhiều lý thuyết về việc điều gì quyết định một
người sẽ trở thành hướng nội hay hướng ngoại.
Thay vì liệt kê
tất cả những lý thuyết đó, tôi sẽ trình bày quan điểm của riêng mình. Trước hết,
tôi sẽ bắt đầu từ góc độ thể chất. Khi tôi quan sát người hướng nội và hướng
ngoại song song, điều phân biệt họ chính là hoạt động của não bộ, cụ thể là ở vỏ
não. Người hướng nội có mức độ hoạt động ở vỏ não cao hơn nhiều so với người hướng
ngoại. Họ phản ứng với các kích thích bên ngoài nhanh hơn và mãnh liệt hơn.
Điều này có
nghĩa là gì? Nó có nghĩa là người hướng nội nhạy cảm hơn nhiều so với người hướng
ngoại, và vì thế, họ chỉ cần một lượng kích thích nhỏ là đã có thể bị quá tải
và choáng ngợp. Tốt nhất hãy hình dung họ như những dụng cụ cực kỳ nhạy cảm. Hệ
thần kinh của họ thực sự đang tiếp nhận và xử lý nhiều thông tin từ môi trường
bên ngoài hơn so với người hướng ngoại. Ngược lại, người hướng ngoại kém nhạy cảm
hơn với kích thích từ bên ngoài.
Họ không xử lý
nhiều thông tin như vậy, và điều này khiến họ có xu hướng tìm kiếm thêm thông
tin và kích thích. Trong tâm lý học, sự khác biệt này được gọi là “Cortical
Arousal” – sự kích hoạt vỏ não. Người hướng nội có mức kích hoạt vỏ não cao,
trong khi người hướng ngoại có mức kích hoạt thấp. Ở cấp độ năng lượng, xu hướng
tìm kiếm năng lượng từ bên ngoài so với tiếp nhận năng lượng từ bên trong chính
là điểm phân biệt cốt lõi giữa người hướng nội và người hướng ngoại. Người hướng
nội cảm thấy bị cuộc sống “tấn công”.
Vì vậy, họ dành
thời gian để tiếp nhận và xử lý làn sóng thông tin và kích thích từ bên ngoài.
Người hướng ngoại thì cảm thấy thiếu sức sống, và vì thế họ luôn tìm kiếm và tạo
ra những tình huống giúp họ cảm nhận được sự sống thông qua tương tác và kích
thích. Lưu lượng máu đến não bộ cũng khác nhau giữa người hướng nội và hướng
ngoại, cụ thể là các vùng khác nhau trong não được cung cấp máu. Nhìn chung,
người hướng nội có xu hướng chiếm ưu thế ở các luân xa trên, trong khi người hướng
ngoại lại chiếm ưu thế ở các luân xa dưới.
Như mọi điều
khác, hướng nội và hướng ngoại đều có mặt tích cực và tiêu cực. Ví dụ, nhìn
chung, người hướng nội ít tin tưởng hơn người hướng ngoại. Người hướng ngoại
thường kém nhận thức về bản thân hơn. Người hướng nội thường có trí tuệ cao hơn
và cảm nhận sâu sắc hơn. Người hướng ngoại thì thường cảm thấy hạnh phúc hơn với
cuộc sống vật chất và có lòng tự tôn cao hơn người hướng nội.
Người hướng nội
thường lấy năng lượng từ bên trong. Người hướng ngoại thường lấy năng lượng từ
bên ngoài. Tuy nhiên, lý tưởng nhất là nên có sự cân bằng. Có quá nhiều yếu tố
góp phần vào việc một người trở nên hướng nội hay hướng ngoại. Điều đó có nghĩa
là cả yếu tố bẩm sinh lẫn môi trường nuôi dưỡng đều đóng vai trò trong việc
hình thành xu hướng này.
Và như mọi điều
khác, hướng nội và hướng ngoại cũng có mặt tối (shadow side) của nó. Một người
hướng ngoại có thể thật sự tìm kiếm cảm giác kết nối xã hội tích cực, điều này
là sự hòa hợp; hoặc họ có thể tìm kiếm sự tương tác xã hội để tránh né việc đối
mặt với chính mình và cảm xúc thật của mình. Một người hướng nội có thể thật sự
đắm chìm trong nhận thức về nội tâm và cảm xúc chân thực, điều này cũng là sự
hòa hợp; hoặc họ có thể tìm đến sự cô độc để tránh né cảm giác dễ tổn thương
khi gần gũi người khác. Như thường lệ, đó là lý do vì sao người hướng nội và
người hướng ngoại thường bị thu hút lẫn nhau. Người hướng nội phản chiếu cái
bóng trốn tránh trong người hướng ngoại, và người hướng ngoại phản chiếu cái
bóng trốn tránh trong người hướng nội, buộc cả hai phải đối diện và chữa lành
những kháng cự đang gây ra sự mất cân bằng trong cách sống của mình.
Chúng ta đến với
cuộc sống này để tương tác với chiều không gian vật chất, đây là đặc điểm của sự
hướng ngoại. Đồng thời, đây là một mô hình học tập, để chúng ta có thể nâng cao
mức độ nhận thức về bản thân, đây là đặc điểm của sự hướng nội. Điều đó có
nghĩa là chúng ta đến đây để vừa hướng nội vừa hướng ngoại. Nếu bạn nghiêng hẳn
về một bên, điều đó cho thấy bạn đang có sự kháng cự đối với bên còn lại. Điều
quan trọng nhất khi là người hướng nội hay hướng ngoại không phải là biện minh
cho lý do tại sao mình như vậy, mà là phải nhìn thẳng vào những “cái bóng” có
thể đang khiến bạn nghiêng quá nhiều về một phía này hay phía kia.
Ví dụ, bạn có thể
tự hỏi: Tại sao tôi lại cần tương tác xã
hội? Hoặc Tại sao tôi lại tránh né sự
tương tác xã hội? Một số chuyên gia sẽ khiến bạn tin rằng hướng nội hay hướng
ngoại là một phần tính cách cố định, rằng đó đơn giản là con người bạn vốn dĩ
như vậy. Tôi thì không đồng tình với quan điểm đó. Bạn đến đây là để sống trong
trạng thái hòa hợp.
Và vì sống trong
sự hòa hợp có nghĩa là bạn vừa có tính hướng nội, vừa có tính hướng ngoại. Nếu
bạn nghiêng hẳn về một bên, đó là trạng thái mất cân bằng. Do đó, một phần của
quá trình mở rộng bản thân là kéo chính mình trở lại trạng thái cân bằng, để bạn
có thể tìm thấy điểm hài hòa giữa hai cực này. Điều này có nghĩa là, thay vì chỉ
đơn giản chấp nhận rằng bạn là người cô lập hoặc người nghiện xã hội, rồi sau
đó tìm cách bảo vệ giá trị của một trong hai thái cực đó, điều cốt yếu là bạn cần
khám phá một cách đầy đủ những nguyên nhân có thể đã khiến bạn nghiêng về một
phía. Đúng là có những ý định trước khi sinh, cũng như những trải nghiệm trong
bụng mẹ từ khi bạn chưa chào đời, có ảnh hưởng đến xu hướng hướng nội hay hướng
ngoại của bạn.
Nhưng việc bạn lựa
chọn bước vào một cuộc đời với xu hướng nghiêng về hướng nội hoặc hướng ngoại
chỉ là một mảnh ghép nữa trong bức tranh đối lập và trải nghiệm, thứ mà bạn đã
nhìn nhận là cơ hội để hỗ trợ cho hành trình mở rộng của chính mình. Tuy nhiên,
bạn không cần phải lo lắng quá nhiều về những yếu tố từ quá khứ ấy. Điều quan
trọng hơn là bạn cần nhận diện những yếu tố hiện tại, những niềm tin hiện tại,
có thể đang tiếp thêm năng lượng cho sự lệch cực trong xu hướng hướng nội hay
hướng ngoại của bạn. Bạn sẽ không bao giờ thực sự biết mình là ai cho đến khi bạn
đối diện với những “cái bóng” đó và buông bỏ những kháng cự mà bạn đang ôm giữ
bên trong. Tôi thậm chí còn dám nói rằng: bạn vẫn chưa thể biết chắc mình thật
sự là người hướng nội, hướng ngoại hay là một sự cân bằng giữa cả hai, cho đến
khi bạn buông bỏ được những kháng cự đối với những điều mà bạn đang tập trung
vào, hoặc những niềm tin mà bạn đang nắm giữ.
Chính những
kháng cự đang tồn tại bên trong bạn có thể là nguyên nhân khiến bạn dao động cực
đoan về một phía này hoặc phía kia. Hướng nội và hướng ngoại không phải là những
đặc điểm tính cách cố định. Con người hoàn toàn có thể, và thực tế là thường
xuyên, vượt qua những xu hướng này để theo đuổi mong muốn chân thực nhất của
mình. Nếu hiện tại bạn không hài lòng với việc mình là người hướng nội hay hướng
ngoại, thì điều thiết yếu là bạn cần học cách chấp nhận chính bản thân mình trước
tiên. Điều đó có nghĩa là: hãy tìm bất kỳ điều gì, bất kỳ suy nghĩ nào, có thể
giúp bạn cảm thấy tốt hơn khi là người hướng nội; hoặc bất kỳ suy nghĩ nào có
thể giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn khi là người hướng ngoại.
Sau khi bạn đã
làm được điều đó, hãy dành thời gian thật nghiêm túc để tự hỏi: Liệu tôi có đang hạnh phúc khi là người hướng
nội hoặc hướng ngoại không? Nếu bạn hạnh phúc khi là người hướng nội, thì
hãy tiếp tục như vậy. Nếu bạn hạnh phúc khi là người hướng ngoại, thì hãy giữ
trạng thái đó. Còn nếu không, bạn hoàn toàn có thể thực hiện những bước đi để
tìm về sự cân bằng. Một phần của sự thật mà chúng ta đến đây để nhận ra chính
là Sự Hợp Nhất.
Nếu sự hợp nhất
là chân lý tuyệt đối, thì thế giới bên ngoài là sự phản chiếu của thế giới bên
trong, và thế giới bên trong là sự phản chiếu của thế giới bên ngoài. Việc
nghiêng hẳn về một chiều, hoặc hướng ngoại quá mức, hoặc hướng nội quá mức, cho
thấy bạn đang không sẵn lòng thừa nhận chân lý này, hoặc đơn giản là chưa nhận
thức được điều đó. Cả nội giới và ngoại giới đều là sự phản ánh của cùng một loại
năng lượng. Chúng chỉ là hai tấm gương phản chiếu lẫn nhau. Gương phản chiếu của
chính năng lượng ấy.
Đó là lý do tại
sao việc kết nối với cả thế giới bên ngoài lẫn bên trong một cách cân bằng lại
vô cùng hữu ích.
Chúc bạn một tuần
mới thật tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=zB_Y_uVcHIQ
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.