Teal Swan Transcripts 082
Làm thế nào để nói không
07-09-2013
Xin chào mọi người!
Đối với rất nhiều người trong chúng ta, việc nói “không” thực sự rất khó. Vì vậy,
tôi nghĩ rằng sẽ rất đáng để làm một video về cách nói “không”.
Chúng ta sợ rằng
nếu nói “không”, mọi người sẽ từ chối chúng ta, chúng ta sẽ mất đi những cơ hội
vì người khác sẽ đóng cánh cửa trước mặt chúng ta. Chúng ta sợ bị xa lánh khỏi
một số nhóm hoặc một số người, sợ đối đầu và xung đột, sợ bị coi là thô lỗ, sợ
rằng mình sẽ trở nên tàn nhẫn và vô tâm. Nhưng trên hết, chúng ta sợ bị coi là
ích kỷ.
Khi còn nhỏ, hầu
hết chúng ta đều bị khiển trách khi thể hiện mong muốn độc lập của mình với cha
mẹ. Chúng ta học được rằng không nên ích kỷ. Chúng ta học rằng ích kỷ là xấu,
mà xấu thì đồng nghĩa với việc không được yêu thương. Và thế là chúng ta vô thức
đặt dấu bằng giữa việc không được yêu thương và việc ích kỷ. Kết quả là, những
ai có vấn đề này thường cảm thấy rằng mình không thể vừa có tình yêu vừa có thể
nói “không”.
Nhưng chúng ta
đang tự đặt mình vào con đường thất bại khi không bao giờ dám nói “không”, vì
điều đó đồng nghĩa với việc chúng ta đang sống cuộc đời của người khác, thay vì
sống cho chính mình. Mà như vậy thì không thể duy trì lâu dài được. Điều đó sẽ
gây tổn hại đến các mối quan hệ, sức khỏe và cả cuộc sống của chúng ta.
Rất thường
xuyên, khi ai đó nhờ vả, chúng ta nói “đồng ý”, dù sâu thẳm bên trong, chúng ta
không hề muốn làm điều đó. Chúng ta vẫn làm, và rồi cảm thấy khó chịu vì bản
thân đã đồng ý. Dù quyết định đó là do chính chúng ta đưa ra ngay từ đầu. Và sự
bực tức này tạo ra năng lượng tiêu cực. Mà năng lượng cảm xúc thì không bao giờ
biến mất, nó chỉ chuyển hóa. Nó đi vào cơ thể chúng ta và ăn mòn chúng ta từ
bên trong.
Điều khiến chúng
ta thực sự phẫn nộ là mỗi lần ai đó nhờ vả, chúng ta lại cảm thấy mình phải đưa
ra một lựa chọn: làm điều khiến mình hạnh phúc nhưng trở nên xấu xa và không
đáng yêu, hoặc làm điều mình không muốn và vẫn là người tốt, vẫn được yêu
thương. Chúng ta hình thành thói quen không bao giờ dám nói “không” chỉ vì khao
khát được yêu.
Những người
không thể nói “không” thường cảm thấy rằng họ phải làm điều gì đó cho người
khác thì mới xứng đáng được yêu thương. Có thể việc nghĩ đến việc nói “không”
khiến bạn khó chịu, nhưng hãy hiểu rằng: mỗi lần bạn nói “có” với ai đó, bạn
đang nói “không” với chính mình và với những ưu tiên của bản thân.
Vấn đề lớn nhất
khiến mọi người không thể nói “không” chính là cảm giác tội lỗi. Và tôi muốn
giúp bạn giải quyết điều này. Nhiều người trong số các bạn đã quen với cách
nhìn nhận không theo lối mòn của tôi về sự ích kỷ. Tôi đề cao việc tập trung
vào bản thân. Nhưng với những ai đang nghiện việc nói “có” và luôn trăn trở về
sự ích kỷ và vị tha, tôi sẽ sử dụng chính mô hình suy nghĩ của các bạn để tháo
gỡ cảm giác tội lỗi khi nói “không”.
Hầu hết chúng ta
không dám nói “không” vì không muốn bị coi là ích kỷ. Nhưng một cách để giảm bớt
cảm giác tội lỗi này là nhận ra rằng bạn không thể ngừng ích kỷ ngay cả khi bạn
cố gắng.
Lý do thực sự
khiến bạn luôn nói “có” và không dám nói “không” cũng bắt nguồn từ sự ích kỷ. Bạn
muốn nhận được tình yêu từ người khác. Bạn muốn được họ chấp nhận. Vì vậy, bạn
không làm điều đó vì họ, mà bạn nói “có” vì chính bạn.
Nhưng vấn đề là,
bạn nói “có” để nhận được tình yêu từ họ, nhưng bạn không thực sự kiểm soát được
việc họ có yêu thương bạn nhiều hay không. Và đây chính là công thức dẫn đến kiệt
sức.
Nếu bạn muốn học
cách nói “không”, bạn phải xác định được các ưu tiên của mình. Bạn không thể biết
mình muốn từ chối điều gì nếu bạn không biết mình muốn đồng ý với điều gì. Vậy
đâu là những điều trong cuộc sống mà bạn muốn dành sự quan tâm nhiều nhất? Những
điều nào mang lại cho bạn niềm vui lớn nhất?
Hãy lập danh
sách. Một số ví dụ có thể nằm trong danh sách này là: sức khỏe của tôi, tâm
linh, hôn nhân, con cái, kiếm tiền, dành thời gian cho bản thân mỗi tuần, tập
thể dục, đi học, hoặc sửa chữa nhà cửa.
Sau khi lập danh
sách này, hãy chọn ra ba ưu tiên hàng đầu của bạn. Nhưng ngay trên ba ưu tiên
này, tôi muốn bạn viết thêm một điều quan trọng: Chăm sóc bản thân và hạnh phúc
của mình.
Bởi vì hãy tin
tôi, nếu bạn không chăm sóc được chính mình trước tiên, thì không có điều gì
khác có thể suôn sẻ được.
Bây giờ, khi
nhìn vào danh sách này, bạn có thấy rằng cuộc sống của mình cần được sắp xếp lại
không? Hãy cam kết với bản thân rằng: Tôi sẽ không nói “có” với bất cứ điều gì
đi ngược lại danh sách ưu tiên này. Và tôi chỉ nói “có” với những điều phù hợp
với danh sách này.
Sau khi đã lập
danh sách ưu tiên, hãy tạo một danh sách những điều mà bạn muốn nói “không”. Việc
lập danh sách này có thể khiến bạn cảm thấy tội lỗi, nhưng đây là thời điểm để
bạn hoàn toàn trung thực với bản thân về những gì bạn thực sự muốn làm và những
gì trái tim bạn đang mách bảo rằng bạn không muốn làm.
Nếu bạn có thể
nói “không” với ai đó hoặc điều gì đó mà hoàn toàn không có hậu quả tiêu cực, bạn
sẽ nói “không” với ai hoặc điều gì? Có cam kết nào mà bạn đã thực hiện nhưng muốn
hủy bỏ không? Có dự án nào bạn muốn từ bỏ không?
Có mối quan hệ
nào bạn muốn chấm dứt không? Một buổi hẹn mà bạn muốn hủy? Hãy chọn điều quan
trọng nhất trong danh sách này mà bạn thực sự muốn từ chối và hãy nói “không” với
nó. Nếu đó là một cuộc hẹn, hãy hủy nó. Nếu đó là một dự án, hãy từ bỏ nó.
Hãy thực hiện bước
này để giải phóng bản thân khỏi gánh nặng. Hãy suy nghĩ về cách bạn có thể nói
“không” một cách dễ dàng nhất. Có thể là nói chuyện trực tiếp với ai đó. Có thể
là một cuộc gọi điện thoại. Có thể là một email hoặc một lá thư.
Hãy để bản thân
đi theo con đường ít trở ngại nhất. Đừng ép mình phải làm điều này theo cách
khó khăn. Việc nói “không” vốn dĩ đã đủ khó khăn với bạn rồi. Khi bạn đã nói
“không”, hãy dành thời gian để cảm nhận xem việc giải thoát bản thân khỏi cam kết
đó khiến bạn cảm thấy tốt hơn như thế nào. Và nếu bạn đã sẵn sàng, hãy tiếp tục
nói “không” với những điều còn lại trong danh sách của mình.
Bạn không bao giờ
nên nói “có” chỉ vì nghĩa vụ, trách nhiệm hay cảm giác tội lỗi. Nếu đó là động
lực khiến bạn nói “có”, thì điều đó chỉ dẫn đến hậu quả tiêu cực và tạo ra căng
thẳng nội tâm lớn. Và hãy nhớ rằng, càng luyện tập nói “không”, bạn sẽ càng dễ
dàng làm được điều đó. Việc không cam kết ngay từ đầu sẽ dễ dàng hơn nhiều so với
việc nói “có” rồi sau đó rút lại. Nhưng cần phải nói rằng, tiếp tục làm điều mà
bạn thực sự không muốn, trong khi lẽ ra bạn đã có thể nói “không”, chính là một
hành động tự hủy hoại bản thân.
Đó là kết quả của
sự thiếu yêu thương chính mình.
Một kỹ thuật đơn
giản mà bạn có thể áp dụng nếu bạn là người luôn nói “có”, đó là trì hoãn câu
trả lời. Khi bạn đã quen với việc luôn nói “có”, thật khó để ngay lập tức chuyển
sang nói “không” mà không cảm thấy tội lỗi. Trên thực tế, phản xạ tự nhiên của
bạn có thể là đồng ý mà không thực sự suy nghĩ xem bạn có muốn làm điều đó hay
không. Vì vậy, điều tốt nhất là hãy chuẩn bị sẵn một câu nói thay thế mà bạn sẽ
sử dụng thay cho việc nói “có” ngay lập tức.
Một trong những
câu hay nhất mà tôi tìm thấy là: "Để tôi suy nghĩ rồi trả lời bạn
sau."
Khi bạn nói câu
này, bạn đã làm giảm áp lực ngay lập tức. Bạn có thể đưa ra quyết định từ một
trạng thái bình tĩnh hơn, thực sự lắng nghe trái tim mình mà không bị áp lực từ
người đang mong chờ câu trả lời của bạn.
Bạn thậm chí có
thể nhờ bạn bè giúp đỡ nếu bạn gặp khó khăn trong việc đưa ra quyết định. Họ có
thể hỗ trợ bạn lắng nghe trực giác của mình và giúp bạn nhận ra liệu bạn thực sự
muốn nói “có” hay “không”.
Hãy nhớ rằng, việc
chăm sóc bản thân và mong muốn được hạnh phúc là lý do hoàn toàn chính đáng để
nói "không" với điều gì đó. Bạn có thể đưa ra lời giải thích khi từ
chối, nhưng bạn không cần phải biện minh cho quyết định của mình. Hạnh phúc của
người khác không phải là trách nhiệm của bạn. Và những người chỉ duy trì mối
quan hệ với bạn dựa trên việc bạn làm được bao nhiêu cho họ không thực sự là bạn
bè của bạn. Họ chỉ đang sử dụng bạn để lấp đầy khoảng trống hạnh phúc của chính
họ.
Hãy đặt mình vào
vị trí của người khác. Nếu những người xung quanh thực sự yêu thương bạn, hãy
thử nghĩ xem, liệu họ có cảm thấy vui vẻ không nếu bạn đồng ý làm một điều mà bạn
thực sự không muốn làm? Chúng ta đều biết câu trả lời là không. Chúng ta không
thích việc người khác làm gì đó cho mình mà họ không thực sự muốn làm.
Nếu bạn muốn đưa
ra một lời giải thích khi nói “không”, một cách tốt nhất là hãy nói về bản thân
mình. Những người muốn bạn nói “có” thường tìm kiếm sự công nhận. Khi bạn đồng
ý, họ cảm thấy được xác nhận và điều đó giống như được yêu thương. Vì vậy, khi
bạn từ chối, họ cảm thấy như bạn đang không yêu thương họ, và đó là lý do họ tiếp
tục gây áp lực để nhận được câu trả lời “có” từ bạn.
Nhưng khi bạn
làm cho lý do từ chối trở thành một vấn đề của chính bạn, bạn sẽ giảm bớt áp lực
cho họ mà không làm tổn thương cảm xúc của họ.
Ví dụ, thay vì
nói:
"Ai cũng đang nhờ tôi giúp đỡ gần đây, và tôi
không nghĩ rằng mình có thể làm thêm điều này cho bạn."
Bạn có thể
nói:
"Hiện tại tôi đang cảm thấy rất căng thẳng,
và tôi thực sự lo sợ rằng nếu nhận thêm việc này, tôi sẽ bị kiệt sức và trở nên
oán giận với bạn, dù biết rằng bạn không ép tôi làm điều đó, mà đó là quyết định
của tôi. Nhưng đây là một vấn đề mà tôi đang cố gắng khắc phục trong cuộc sống
của mình, và tôi thực sự muốn thay đổi nó."
Cách nói này khiến
vấn đề trở thành vấn đề của bạn, chứ không phải của người mà bạn đang từ chối.
Hãy chuẩn bị để
giữ vững câu trả lời “không” của mình nhiều lần. Có thể bạn sẽ phải nhắc lại
câu từ chối của mình nhiều lần.
Một cách hay để
giảm áp lực khi nói “không” là đưa ra một sự công nhận trước khi từ chối. Bởi
vì những người đang mong đợi câu trả lời “có” từ bạn thực chất đang tìm kiếm sự
xác nhận từ bạn, bạn có thể làm điều đó trước khi nói “không”.
Ví dụ, giả sử bạn
được mời đến một bữa tiệc...Hãy công nhận giá trị của bữa tiệc trước khi từ chối.
Ví dụ: "Ôi, tuyệt quá! Mình nghĩ đó sẽ là một bữa tiệc
rất tuyệt vời. Chắc chắn mọi người sẽ có nhiều niềm vui."
Nhưng sau đó, bạn
có thể tiếp tục với lý do từ chối của mình:
"Nhưng tối hôm đó mình có việc
khác phải làm" hoặc "Dạo gần
đây mình đã tham gia quá nhiều sự kiện và thực sự cảm thấy cần thời gian cho bản
thân."
Việc bạn đưa ra
một lời công nhận trước khi từ chối sẽ giúp đối phương không cảm thấy bị từ chối
một cách cá nhân. Họ sẽ không coi đó là một sự phủ nhận hay xa lánh từ bạn.
Trong tâm trí họ, bạn đã nói "không" với lời mời của họ, nhưng không
phải là từ chối chính họ.
Tuy nhiên, đây
không phải là lúc để nói dối. Nếu bạn thực sự không nghĩ rằng bữa tiệc đó sẽ
vui, đừng giả vờ khen ngợi nó. Đừng nói: "Chắc chắn đó sẽ là một bữa tiệc tuyệt vời, nhưng mình không muốn đi."
nếu trong lòng bạn thực sự nghĩ rằng: "Bữa
tiệc đó chắc chắn sẽ rất tệ."
Thay vào đó, hãy
tin rằng bạn có thể tìm ra điều gì đó để trân trọng về lời mời mà không cần nói
dối. Hãy tập trung vào những điều bạn thực sự đánh giá cao, thay vì cố gắng tạo
ra một lời khen giả tạo.
Nếu bạn đang đối
diện với một người đặc biệt cố gắng thuyết phục bạn nói "có", đây là
thời điểm tốt để nhắc nhở họ rằng: "Bạn
cũng không muốn xung quanh mình là những người làm những việc họ không muốn
làm, đúng không?"
Điều đó thật
kinh khủng, như thể bạn đang lôi kéo mọi người theo một cách gượng ép. Đây cũng
là thời điểm thích hợp để nói với họ rằng bạn thực sự muốn có một mối quan hệ tốt
đẹp với họ, một mối quan hệ dựa trên sự chân thành, chứ không phải trên nền tảng
của sự hy sinh bản thân.
Bạn không muốn
xây dựng một mối quan hệ dựa trên sự tự hy sinh, bởi vì cuối cùng, điều đó sẽ
chỉ dẫn đến sự oán giận.
Việc nói
"không" không chỉ áp dụng với người khác, mà còn với chính những ý tưởng
xuất phát từ sự tự căm ghét bản thân. Khi
chúng ta hành động từ sự tự căm ghét, chúng ta cảm thấy cần phải làm điều gì đó
để "xứng đáng" với tình yêu và các mối quan hệ trong cuộc sống của
mình. Chúng ta cảm thấy cần phải chứng minh rằng ai đó có lý do để yêu thương
hoặc duy trì mối quan hệ với chúng ta. Cứ như thể chúng ta xem việc làm cho người
khác là bảo hiểm cho tình yêu của họ dành cho mình. Chính vì thế, chúng ta tạo
thói quen hy sinh bản thân.
Trên thực tế,
không ai yêu cầu chúng ta làm điều đó. Chúng ta tự nguyện làm như vậy. Chúng ta
tự đưa mình vào vai trò "vị thánh hy sinh", cam kết với những điều mà
trong thâm tâm chúng ta biết rằng mình không muốn làm, thậm chí còn không ai
yêu cầu chúng ta làm điều đó.
Ví dụ:
- Chúng ta biết
rằng mình không có đủ thời gian để nhận thêm một dự án, nhưng vẫn đề nghị làm
nó.
- Chúng ta biết
rằng mình không thực sự muốn ai đó ở chung nhà với mình, nhưng vẫn đề nghị cho
họ ở lại, dù họ chưa hề mong đợi hay nhờ vả chúng ta.
Ban đầu, điều
này có thể khiến chúng ta cảm thấy tốt vì chúng ta nghĩ rằng mình là một người
tốt bụng. Nhưng cảm giác đó nhanh chóng biến mất, thay vào đó là cảm giác nặng
nề, chán nản và gánh nặng. Chúng ta bắt
đầu cảm thấy như bị ai đó áp đặt, nhưng thực tế chúng ta đã tự áp đặt lên chính
mình. Chúng ta tự dồn mình vào thế khó.
Chúng ta làm điều
này vì bốn lý do chính:
1. Chúng ta muốn
tránh cảm giác đau đớn khi chứng kiến người khác chịu khổ.
2. Chúng ta muốn
làm điều đúng đắn.
3. Chúng ta
không muốn cảm thấy tội lỗi hoặc ích kỷ.
4. Chúng ta muốn
duy trì kết nối với người khác để tránh bị bỏ rơi.
Kết quả là, chúng
ta đáp ứng nhu cầu của người khác bằng cách đánh đổi chính nhu cầu của mình.
Bề ngoài, chúng
ta có vẻ hài lòng khi hy sinh vì người khác, nhưng sâu thẳm bên trong, chúng ta
cảm thấy trống rỗng và bị bỏ rơi. Điều này dẫn đến sự tức giận và oán trách với
chính người mà chúng ta đã hy sinh cho.
Chúng ta thường
nói rằng mình không mong đợi điều gì từ họ, rằng mình không cần họ đền đáp.
Nhưng khi họ không bày tỏ sự biết ơn hoặc không đáp lại theo cách chúng ta mong
muốn, chúng ta cảm thấy tổn thương và bực bội.
Chúng ta bị mắc
kẹt. Chúng ta đã xây dựng danh tính của mình xung quanh việc giúp đỡ người
khác. Chúng ta nghĩ rằng mình không thể dừng lại, ngay cả khi điều đó khiến
chúng ta đau khổ, vì nếu làm khác đi, chúng ta sợ rằng mình sẽ trở thành một
người xấu. Chúng ta rơi vào một tình thế không thể thắng.
Đến một lúc nào
đó, chúng ta phải đối diện với sự thật rằng chúng ta cũng có nhu cầu của riêng
mình, và hơn thế nữa, chúng ta xứng đáng được đáp ứng những nhu cầu đó, cũng
như bất kỳ ai khác.
Trớ trêu thay, những
người luôn nói "có" như chúng ta thực ra không giúp đỡ người khác
theo cách mà chúng ta nghĩ. Thay vì thực sự giúp họ, chúng ta chỉ tập trung vào
sự bất lực của họ. Chúng ta nghĩ rằng mình là câu trả lời duy nhất cho những gì
người khác đang tìm kiếm. Chúng ta xem mình là vị cứu tinh của họ. Đây thực chất
chỉ là một sự thay thế cho giá trị bản thân đích thực. Đó là điều chúng ta đang
cố gắng đạt được từ việc giúp đỡ người khác.
Dù có thể căng
thẳng, nhưng ít nhất, nếu họ yếu đuối và tôi giúp họ, điều đó khiến tôi cảm thấy
mình mạnh mẽ. Ít nhất, nếu tôi là người luôn nói "có", nếu tôi là người
làm mọi thứ, tôi có thể tự củng cố niềm tin rằng mình là một người có giá trị. Nhưng
đây là một nhận thức sai lầm.
Chúng ta có giá
trị, nhưng giá trị của chúng ta không phụ thuộc vào những gì chúng ta làm cho
người khác. Nó cũng không nên được so sánh với những gì người khác có thể hoặc
không thể làm.
Sự thật là, người
khác sẽ tìm ra cách để có được những gì họ cần. Sự phát triển của họ đang được
thúc đẩy bằng cách để họ tự sắp xếp và đạt được điều họ mong muốn. Dù bằng cách
này hay cách khác, họ sẽ tự tìm ra con đường của mình.
Lý do duy nhất để
bạn giúp đỡ ai đó, chỉ nên là vì điều đó khiến bạn thực sự cảm thấy tốt về mặt
cảm xúc.
Bạn có muốn biết
cách để nhận ra rằng giúp đỡ người khác có thực sự làm bạn cảm thấy vui không? Đó
là bạn sẽ không cần họ phải nói lời cảm ơn.
Tập trung vào sự
bất lực của ai đó chỉ khiến bạn củng cố thêm sự yếu đuối của họ. Nếu bạn thực sự
yêu thương họ, bạn sẽ không nhìn họ theo cách đó.
Nếu chúng ta có
thể nói "không" với cảm giác thôi thúc hy sinh bản thân trong khoảnh
khắc, thì việc nói "không" với những điều mà chúng ta thực sự không
muốn làm sẽ trở nên dễ dàng hơn. Những điều này vốn chỉ tạo thêm căng thẳng
trong cuộc sống của chúng ta mà thôi.
Nếu bạn đang tự
hy sinh, như hầu hết những người luôn nói "có", thì bạn đang cố gắng
đạt được điều gì đó thông qua sự hy sinh đó.
Khi bạn đủ tỉnh
táo để nhìn nhận điều này, hãy tự hỏi bản thân: Mình đang cố gắng đạt được điều
gì từ sự hy sinh này?
Khi bạn tìm ra
câu trả lời, hãy tự hỏi tiếp: Làm thế nào để mình có thể tự mang điều đó đến
cho chính mình?
Có hai cách để
nói "không":
1. Nói
"không" từ trạng thái chống đối điều không mong muốn.
2. Nói
"không" để cho phép bản thân tiến về phía những gì mình thực sự mong
muốn.
Hạnh phúc của
chính bạn là điều quan trọng.
Nếu chúng ta nói
"không" từ trạng thái chống đối, điều mà chúng ta đang phản kháng sẽ
chỉ càng đến gần hơn. Đây là cách mà hầu hết mọi người vẫn sử dụng từ
"không". Nhưng nếu chúng ta nói "không" từ trạng thái cho
phép bản thân đi theo mong muốn của mình, thì điều đó sẽ mở ra không gian để
mong muốn của chúng ta đến gần hơn.
Vũ trụ không
quan tâm đến việc bạn dùng từ gì. Vũ trụ không phản ứng với từ
"không". Nó phản ứng với cảm xúc của bạn khi bạn nói
"không".
Chúng ta có thể
dùng từ "không" để thể hiện sự chống đối, hoặc dùng nó để tự do đi
theo điều mình thực sự muốn. Đó mới là cách nói "không" mà chúng ta
nên sử dụng.
Vậy nên, hãy dừng
lại vòng lặp này.
- Nói "không" không khiến bạn trở
thành người ích kỷ.
- Nói "không" không có nghĩa là
bạn sẽ bị từ chối.
- Nói "không" không có nghĩa là
bạn sẽ mất đi cơ hội.
Vũ trụ không
quan tâm đến ngôn từ bạn sử dụng. Nó chỉ quan tâm đến cảm xúc ẩn chứa phía sau
những lời bạn nói.
Nếu bạn có thể
tìm cách chấp nhận rằng bạn có quyền đi theo những gì mình thực sự mong muốn,
thay vì cứ nói "có" với những thứ mà bạn không muốn làm, những thứ
kéo bạn đi ngược lại với điều bạn khao khát, thì cuộc sống của bạn sẽ trở nên dễ
dàng hơn rất nhiều.
Bạn sẽ được bao
quanh bởi những người không ép bạn phải nói "có" chỉ để thỏa mãn bản
thân họ. Bạn sẽ không còn bị ngập trong vô số lời đề nghị khiến bạn cảm thấy tội
lỗi khi từ chối. Thay vào đó, bạn sẽ sống đúng với con người thật của mình,
ngay tại thời điểm này.
Chúc bạn một tuần
tốt lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=bCRxzjp0MNw
Theo
dõi trên Facebook
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH
SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.