Chương 31: Kết
Xuyên suốt công việc của mình, tôi nhiều lần được bảo chúng ta —— như con người, khôngphải là sinh mệnh có cảm tính duy nhất trên hành tinh này và xa hơn nữa.
Chúng ta tự lấy bản thân làm trung tâm mà nghĩ rằng mình là quan trọng nhất và mọi thứ đều xoay quanh mình, chủ yếu bởi vì chúng ta không hiểu sựsống đích thực là gì.
Tôi đã thấy rằng mọi thứ đều chứa đựng tinh thần, tia lửa của sự sống. Đó là bởi vì mọi thứ đều là năng lượng.Nó chỉ rung động ở một tần số khác(nhanh hơn hoặc chậm hơn). Trong nỗ lực hướng tới một hình thái tinh thần cao hơn của mình, chúng ta đã trải qua nhiều hình thức được gọi là “thấp kém” của sự sống. Chúng ta đã là khoáng vật, bụi, đá, cây cối và động vật trước khi nhập thể dưới hình dạng con người. Chúng ta là những tinh thần tò mò, cần phải trải nghiệm những điều này và học hỏi từ chúng trước khi sẵn sàng trải nghiệm những bài học trong một thân thể vật lý phức tạp hơn (dù đậm đặc hơn).
Tôi đã phát hiện ra rằng mọi thứ đều sống, bao gồm bản thân Trái Đất. Cô ấy có cảm giác, cảm xúc và nhu cầu, cũng giống như chúng ta. Ngay bây giờ, cô ấy đang trải qua đau đớn (theo những nguồn của tôi) bởi những gì đang được thực hiện với cô ấy. Theo các ET, chúng ta đang đạt đến điểm không thể cứu vãn, nơi không thể phục hồi những thiệt hại. Tại điểm đó, chúng ta sẽ thăng lên Trái Đất mới vì cái cũ không còn khả năng xử lý được áp lực. Nhưng nếu bản thân Trái Đất đang sống, nó có dừng lại ở đó không? Tôi được bảo rằng nó vượt lên trên điều này thậm chí còn xa hơn vào trong vũ trụ. Tất cả chúng ta đều là một phần của một sinh mệnh sống và hoạt động lớn hơn, mà chúng ta gọi là Vũ Trụ. Điều nàycó nghĩa là bản thân Vũ Trụ là một cái gì đó có tổ chức, khổng lồ, sống và có cảm xúc. Bạn có thể gọi đây là “cái gì đó” của Thượng Đế, nhưng nó còn phức tạp hơn thế nữa.
Tất cả mọi thứ tạo nên Vũ Trụ (sao, hành tinh, vv) có thể được coi là tế bào trong thân thể Thượng Đế. Các tế bào tạo nên cơ thể của “cái gì đó” khổng lồ. Và chúng ta không gì hơn là những tế bào nhỏ nhất trong quá trình lưu thông. Dù chúng ta có thể chỉ là thứ một-vài-phút, nhưng chúng ta không phải là không đáng kể, bởi vì trong quátrình tiến hóa và phát triển của mình, chúng ta có thể liên tục dâng lên qua các lớp mùn của sự sống.
Tôi được bảo quá trình luân hồi là cái gì đó ít được mong muốn hơn. Thông qua quá trình này, chúng ta liên tục qua qua lại lại giữa Trái Đất và thế giới tinh thần. Nó giốngnhư một trạm xử lý quy trình nơi chúng ta đến để đánh giá chính mình và quyết định quay trở lại để sửa chữa nghiệp. Mục tiêu cốt yếu là thoát khỏi lối mòn này và vượt lên trên vật lý. Người ta nói rằng chúng ta có thể đạt được điều đó khi vượt qua trạm giữ của thế giới tinh thần và đi thẳng đến những tầng thứ tinh thần cao hơn, nơi sự tích lũy nghiệp và việc sửa chữa nó không cần thiết nữa. Sau đó chúng ta có thể tiến triển theo một cách khác và không còn bị gánh nặng bởi cơ thể vật lý nữa. Đây là tất cả các phầncủa quá trình thăng lên. Tiến thẳng vào thế giới tiếp theo bằng cách nâng cao tần số và rung động của mình, bỏ qua nhu cầu phải chết và đi đến thế giới tinh thần.
Vũ Trụ là một sinh thể phức tạp cao sống trong nhiều chiều kích cùng một lúc, bao gồm các tầng và các lớp ý thức liên quan đến toàn bộ sinh thể khác bên trong đó. Nó có sức mạnh để cùng lúc tạo ra và liên quan đến tất cả những thứ này một cách riêng lẻ.
Đấy có thể là cái mà “họ” gọi là Tập Thể. Đó là như vậy bởi vì chúng ta đã cùng nhau suy nghĩ nó vào trong tồn tại bằng ý định. Vào một thời điểm nào đó trong quá khứ xa xôi, chúng ta đều là một. Tất cả chúng ta đều là một phần của Tập Thể, Nhất Thể, Mặt Trời Trung Tâm Vĩ Đại, Nguồn, Thượng Đế, bất cứ cái gì bạn muốn gọi. Nhiều người trong số các thân chủ của tôi nhớ lại sự tồn tại này trong khi nhập thần. Và luôn gây ranhững bất hạnh to lớn khi họ tách ra khỏi nó, bởi vì hợp nhất là sự an ủi và tình yêu vĩ đại. Họ không muốn rời đi, và cảm thấy một nỗi buồn lớn, một cảm giác chia tách khi họ buộc phải tiến vào vũ trụ.
Bởi vì Nguồn muốn trải nghiệm (sự tò mò không hoàn toàn là một đặc điểm của con người, có lẽ đây là nơi xuất xứ của mong muốn khám phá), tất cả chúng ta (là người đồng sáng tạo như một phần của Nguồn) đã giúp nó bắt đầu sáng tạo ra. Chúng ta đã giúp nó tạo ra từ hư vô (hoặc hỗn nguyên như được báo cáo trong một số truyền thuyết); và sao, hành tinh, đá, dòng chảy, thực vật, động vật cùng con người xuất hiện vào sinh mệnh. Sau đó, chúng ta quyết định (hoặc đã được bảo) đi và sống trong những thứ này rồi báo cáo lại với Nguồn xem chúng như thế nào. Người ta nói rằng tất cả không có gì ngoài ảo ảnh. Nếu điều này là đúng, thì nó sẽ được tổ chức cùng nhau bởi nhận thức tập thể của chúng ta. Chúng ta đã giúp nghĩ nó thành tồn tại và nhận thức tổng hợp của chúng ta giữ nó ở đó. Trong sách Between Death and Life, tôi được cho biết Thượng Đế có thể được coi như chất keo giữ tất cả mọi thứ dính với nhau. Nếu anh ta bãi công một phần giây, mọi thứ sẽ lập tức bốc hơi. Trong cuốn sách này chúng ta được cho biết giữa mỗi lần hít vào và thở ra chính là nơi Thượng Đế tồn tại. Nhìn từ quan điểm này, tất cả chúng ta một cách tập thể đềulà Thượng đế.
Những gì chúng ta cảm nhận như là xác thực, có thể không phải là vậy khi nhìn từ cõi tinh thần. Mọi thứ chúng ta có trong cuộc sống của mình và những gì chúng ta tương tác cùng được đưa vào thực tại vật lý vì chúng ta muốn nó ở đó. Điều này là có thể bởivì những suy nghĩ là thực; suy nghĩ là các thứ. Một khi đã hình thành, những suy nghĩ tồn tại mãi mãi, và càng được củng cố thì càng trở nên vật lý và đậm đặc hơn (thực hơn).
Đó là lý do tại sao chúng ta có thể thay đổi cuộc sống và hoàn cảnh của mình; bởi vì chúng ta mạnh hơn chúng ta nhận thấy. Chúng ta liên tục tạo ra thực tại của mình, vàchúng ta có khả năng thay đổi thực tại đó. Nhưng thường cần sức mạnh kết hợp của nhiều người để làm điều này, bởi vì những gì chúng ta tạo ra đã tăng trưởng rất lớn và mạnh mẽ —— nó đã lấy được sự sống cho chính mình. Có lẽ đây là lý do cho việc tạo raTrái Đất mới, bởivì cái chúng ta biết đến đã đạt tới điểmmà nó không còn khả năng được giúp đỡ hay thay đổi.
Trong ma trận của Vũ Trụ là tất cả những khối xây dựng của thực tại. Tất cả các khả năng và xác suất mà chúng ta có thể tạo ra từ đó. Chúng ta có thể có thiên đường hayđịa ngục trong cuộc sống của mình bởi vì chúng ta đủ mạnh để làm điều này, một khi chúng ta hiểu được quy trình và sử dụng tâm trímình để tạo ra nó. Nhiều trường điện có chứa các khả năng này bị gián đoạn bởi các ý định không đồng tình và các kết quả tiêu cực —— như nó có gần đây. Khi sự tiêu cực bắt đầu, nó có thể được củng cố bởi những người chấp nhận điều này như một thực tại, và sau đó nó đi vào hình thể. Một khi hiểu và sử dụng sức mạnh tâm trí của mình, chúng ta có thể dễ dàng có được bình an và tình yêu làm thực tại. Như Nostradamus đã nói trong cuốn sách của tôi về ông và những tiên đoán của ông, “Bạn không nhận ra sức mạnh tâm trí của chính bạn. Bằng cách tập trung vào thực tại mà bạn mong muốn, bạn có thể tạo ra nó. Năng lượng của bạn rải rác. Một khi bạn đã học làm thế nào để tập trung và định hướng nó, bạn có khả năng tạo ra phép lạ. Và nếu sức mạnh tâm trí của một người là mạnh mẽ, vậy thì hãy suy nghĩ về sức mạnh của tâm trí nhóm khi nó được khai thác. Sức mạnh từ việc tập trung tâm trí của nhiều người không chỉ là nhân lên, mà là bình phương. Sau đó các phép lạ thực sự có thể xảy ra.”
* * *
Có vẻ như chúng ta chọn các phần và kịch bản chung của vở kịch mà mình sẽ tham gia trong suốt mỗi cuộc đời. Tuy nhiên, những người khác cũng chọn phần của họ trong vở kịch. Nó giống như tham gia vào một vở kịch, nơi kịch bản được tạo ra khi nó diễn ra, và có thể thay đổi tại bất kỳ điểm nào để làm cho vở kịch kịch tính hơn. Đây là do tự do ý chí, và hành động của người này ảnh hưởng đến hành động của người kia. Trong suốt những cuộc sống Trái Đất, chúng ta có thể tạo ra và trải nghiệm nhiều loại cuộc sống khác nhau (vai diễn và nhân vật) như chúng ta mong muốn: danh vọng, giàu sang hay nghèo đói; sát nhân hay nạn nhân; tình yêu vĩ đại hay tuyệt vọng khổng lồ; chiếntranh hay hòa bình.... William Shakespeare hiểu điều này khi ông viết: “Toàn thế giới đều là một sân khấu, mọi người đàn ông và đàn bà chỉ đơn thuần là những diễn viên. Họ có lối ra và lối vào của bản thân, vàmột người đóng nhiềuphần trong thời gian của mình.”
Chuyện chúng ta thực hiện không quan trọng, nó chỉ tạm thời như một vở diễn sân khấu, và cuối cùng màn rèm kéo xuống. Sau đó, tất cả chúng ta rời đi và mang theo kýức của những trải nghiệm, đồng thời hy vọng mình đã học được những bài học. Chúng được hợp nhất vào trong cái tôi thực tại của chúng ta, cái tôi sau-sân-khấu của chúng ta, cái tôi quan sát của chúng ta, cái tôi linh hồn vĩnh cửu của chúng ta hoặc siêu linh hồn, cái chứa những ký ức và trải nghiệm này. Cuối cùng chúng được chuyển sang các ngân hàng lưu trữ máy tính cao nhất: Nguồn hoặc thực thể Thượng Đế. Không có gì trong vở kịch trở nên lãng phí, cho dù chúng ta đã đóng vai anh hùng hay phản diện.
Tất cả đều thêm vào kho kiến thức của vũ trụ. Cùng với những sáng tạo mới liên tục đượchình thành.
Mỗi lần một linh hồn trở lại nhà hát Trái Đất, họ đăng ký cho trò chơi hoặc vở diễn tiếp theo, được đưa cho một kịch bản mới với nhiều trang trống mà sẽ được các diễn viên lấp đầy khi vở kịch diễn ra. Hoàn toàn không diễn tập và mở cho tất cả các đề xuất và khả năng. Không có gì đúng hay sai khi các diễn viên đóng vai của họ. Đó đều là trải nghiệm, học các bài học, giải quyết nợ nghiệp, tạo ra những tình huống mới cho sự giác ngộ và học hỏi của người khác. Người ta nói rằng không ai là một hòn đảo. Mọi thứ chúng ta làm hay nói đều ảnh hưởng đến ai đó. Nếu chúng ta hiểu điều này, chúng tasẽ cẩn trọng hơn về những tác động của mình —— những lời nói và hành động của mình đối với người khác. Chúng ta sẽ ý thức hơn về cách những lời nói và hành động này được ghi lại vào Đại SảnhTri Thức.
Với mỗi cuộc sống mới mà chúng ta thường vẽ (thông thường là vô thức) trên kho kiến thức, chúng ta đã học được từ những bài học khác. Khi chúng ta áp dụng kiến thứcvào cuộc sống (vở diễn) hiện tại của mình, chúng ta hy vọng mình sẽ học được từ những sai lầm trong quá khứ và không lặp lại những sai lầm đó. Sau đó, thời điểm chúng ta cảm thấy mệt mỏi khi phải lên sân khấu và thử các kịch bản mới, chúng ta sẽ chọn nghỉ hưu,trở lại với Đạo Diễn Vĩ Đại, và cho phép những linh hồn mới (hoặc bướng bỉnh, học chậm) diễn các phần trong một thời gian. Đây là cái mà nhiều kháchhàng của tôi gọi là “về nhà”, là trạng thái tự nhiên mà linh hồn đã biết từ khởi đầu của nó, khi nó được tạo ra. Trạng thái mà nó đã biết trước khi bị cuốn vào thế giới vật lý, thế giới sân khấu, thế giới 3D của ảo ảnh. Thời gian này chúng ta hy vọng đạt được đủtrí tuệ và sự hiểu biết để cho phép mình tiến bộ theo những con đường khác trong các cõi giới khác của sự tồn tại. Khả năng là không giới hạn, và chúng ta không cần trở lại nhà hát này, ngoại trừ lúc có thể làm mộtngười quan sát hay hướngdẫn.
Chúng ta đang sống trong thời đại thú vị. Việc nghiên cứu các luật siêu hình học và luật vũ trụ không còn bị coi là quái dị. Nó đang lan rộng ra công chúng với tốc độ báođộng. Như thể nó đã ở ngay dưới bề mặt, chỉ là ngoài tầm tư duy suy nghĩ logic của chúng ta. Bây giờ nó đang nổi lên trong ánh sáng ban ngày để được nghiên cứu và phân tích. Nó không còn có vẻ quái đản lập dị, mà hoàn toàn bình thường tự nhiên.
Chúng ta đã ngăn không cho tâm trí mình theo đuổi lối suy nghĩ này quá lâu rồi. Đã đến lúc mở các cửa xả và để cho nó thay đổi cuộc sống chúng ta tốt hơn. Nếu mọi người nhận ra những suy nghĩ và hành động của họ ảnh hưởng đến bản thân, bạn bè cùng hàng xóm, cộng đồng cùng thành phố của mình, và cuối cùng là thế giới —— thông quanăng lượng tích lũy, họ sẽ học để theo dõi cuộc sống hàng ngày của mình và thế giới sẽ thay đổi. Nó phải vậy, bởi hiệu ứng tích lũy của năng lượng. Chúng ta đang bước vào một thế giới mới và sự tiêu cực cũ sẽ bị bỏ lại phía sau. Thông qua luật nhân quả, cái thực sự không kém gì “Quy Tắc Vàng” trong Kinh thánh, sẽ không có bạo lực và chiến tranh nữa. Chúng ta có thể thay đổi thế giới, mỗi người tại một thời điểm. Đây là những gì Jesus đã cố gắnggiảng dạy, và họ không hiểu. Tình yêu là câu trả lời, nóđơn giản như vậy.
Khi tâm trí chúng ta phát triển, muỗng thông tin đang được đút cho chúng ta sẽ càng ngày càng phức tạp hơn. Chúng ta không bao giờ có thể biết tất cả vì tâm trí chúng tasẽ không thể xử lý nó. Nhưng dường như tâm trí chúng ta đang được mở rộng để hiểu được các lý thuyết phức tạp hơn.
Nếu Alice Lạc Vào Xứ Thần Tiên đã thành công tìm ra một cổng đến chiều kích khác, câu hỏi bây giờ là: “Bạn muốn xuống cái hố thỏ đó bao xa?” Kiến thức có ngoài đó nhiều hơn chúng ta có thể tưởng tượng. Tôi là báo cáo viên, một nhà phiêu lưu. Tôi sẽ tiếp tục tích lũy thông tin và cố gắng trình bày nó với thế giới. Tôi không biết mìnhmuốn xuống hố thỏ bao xa. Tôi không có ý tưởng về độ sâu của nó, hay trên đường đi có bao nhiêu xoắn ốc và khúc cong. Tuy nhiên, tôi mời độc giả cùng tham gia với mìnhkhi tôi du hànhđến không gian của điều chưa biết và cố gắng tìm hiểu.
* * *
Chuyến phiêu lưu và hành trình sẽ tiếp tục. Không có sự dừng lại!
Trang Tác Giả
Dolores Cannon sinh năm 1931 tại St. Louis, Missouri, là một nhà thôi miên hồi quy và nghiên cứu tâm linh ghi lại kiến thức “đã mất”. Bà được giáo dục và sống ở St. Louischo đến khi kết hôn năm 1951 với một hải quân. Bà đã dành 20 năm tiếp theo để đi khắp thế giới như một người vợ điển hình của hải quân đồng thời chăm sóc gia đình mình. Năm 1970 chồng bà được giải ngũ và trở thành một thương binh, họ đã nghỉ hưu ở vùng đồi Arkansas. Sau đó, bà khởi đầu sự nghiệp viết lách của mình và bắt đầu gửi các bài viết cho nhiều tạp chí và tờ báo. Bà can dự vào thôi miên từ năm 1968, độc quyền các liệu pháp tiền kiếp và công việc hồi quy từ năm 1979. Bà đã nghiên cứu các phương pháp thôi miên khác nhau, từ đó phát triển nên kỹ thuật độc đáo của bản thân để giúp lấy được thông tin hiệu quả nhất từ thân chủ của mình. Dolores hiện đang dạy kỹ thuậtthôi miên độc nhất của mình trên toàn thế giới.
Năm 1986, bà mở rộng các cuộc điều tra của mình vào lĩnh vực UFO, và đã thực hiện các nghiên cứu tại chỗ về nghi vấn UFO hạ cánh đồng thời điều tra Những Vòng Tròn Lúa Mì ở nước Anh. Phần lớn công việc của bà trong lĩnh vực này là tích lũy bằng chứng từ những người hoài nghi là bị bắt cóc thông qua việc thôi miên.
Dolores là một diễn giả quốc tế, người từng giảng dạy ở tất cả các lục địa trên thế giới. Mười lăm cuốn sách của bà được dịch sang hai mươi ngôn ngữ. Bà đã nói chuyện với các khán thính giả trên đài phát thanh và truyền hình trên toàn thế giới. Các bài viết về/bởi Dolores đã xuất hiện trên nhiều tạp chí và báo chí Hoa Kỳ và quốc tế. Dolores là người Mỹ đồng thời là người nước ngoài đầu tiên nhận được giải thưởng “Orpheus” ở Bungary, cho sự tiến bộ cao nhất trong nghiên cứu hiện tượng tâm linh. Bà cũng nhận được giải Đóng góp nổi bậtvà Thành tựu trọn đời từmột số tổ chức thôi miên.
Dolores có một gia đình rất rộng lớn, những người giữ bà cân bằng vững chắc giữa thế giới “thực” của gia đình mình và thế giới “vô hình” trong công việc của bà.
Nếu bạn muốn liên lạc với Dolores về công việc của bà, các phiên làm việc cá nhân hoặc các lớp đào tạo của bà, vui lòng gửi đến địa chỉ sau. (Xin đính kèm bì thư trả lời đã dán sẵn tem và đề địa chỉ) Dolores Cannon,P.O. Box 754, Huntsville, AR, 72740, USA Hoặc gửi email cho bà ấy tại decannon@msn.com hoặc qua Website của chúng tôi: www.ozarkmt.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.