Vũ Trụ Xoắn : Quyển 2 - Chương 29

 

Chương 29: Linh Hồn Đa Diện




Trong Vũ Trụ Xoắn 1, tôi đã viết về sự phân mảnh linh hồn. Tôi đã trình bày với khái niệm rằng chúng ta là một phần của một linh hồn lớn hơn —— cái mà có thể phân mảnh hoặc chia tách chính mình, sống nhiều hiện hữu cùng một lúc.

Chúng ta không nhận thức được điều này bởi vì nó quá khó hiểu, và tâm trí nhân loại chúng ta sẽ không hiểu được nó. Nó đi cùng với khái niệm hay lý thuyết được trình bày trong Vũ Trụ Xoắn 1 về cùng lúc sống trong thực tại song song, và nhiều thực tại đang được tạo ra liên tục khi chúng tiếp tục phân kỳ. Tôi được cho biết tâm trí con ngườichúng ta sẽ không bao giờ có thể hiểu được toàn bộ của tất cả. Đó không phải do não của chúng ta, đó là do tâm trí nhân loại. Vì vậy, tôi được cho những ví dụ hoặc sự tương tự cung cấp một số thông tin mà chúng ta có khả năng xử lý. Tôi thích xem chúng như những bài rèn tâm trí thú vị. Chúng khiến chúng ta suy nghĩ, nhưng nếu không muốn tin vào hay nghiên cứu sâu hơn, chúng ta có thể chỉ coi chúng là những vật khơi nên tínhhiếu kỳ.

 

Khi được đưa cho những thứ tương đồng, tôi luôn có ấn tượng mạnh mẽ rằng chúng chỉ là teaser hoặc phần nổi của tảng băng trôi. Phần lớn thông tin, hoặc phần chìm củatảng băng trôi, sẽ mãi mãi được giấu kín với chúng ta chừng nào chúng ta còn tồn tại trong một xác phàm. Có lẽ một ngày nào đó chúng ta sẽ hiểu. Bây giờ, chúng ta phải hài lòng với thực tế là “họ” cho rằng chúng ta đã sẵn sàng tiếp nhận những điều cơ bản cần thiết để giúp chúng ta mở rộng khả năng hiểu biết trong tâm trí của mình.

 

Trong năm 2002, tôi nhận được thông tin về các khía cạnh linh hồn từ bán cầu bên kia thông qua các buổi trị liệu. lẽ chỉ vấn đề ngữ nghĩa thể đề cập đến điều tương tự như phân mảnh, mặc dù nó được gọi bằng một tên khác. Tôi sẽ cố gắng khámphá các khái niệm và xem coi một hay hai quytrình riêng biệt.

 

* * *

 

Phiên đầu tiên được thực hiện tại Minneapolis vào tháng 10 năm 2002 trong khi tôi đang có bài giảng cho Gary Beckman của Edge Expo. Michelle đến nhà riêng nơi tôi đang ở cho một buổi trị liệu.

 

Trong trạng thái nhập thần, cô ấy trôi xuống từ đám mây và thấy mình trong hoàn cảnh lạ lùng, trong cơ thể thậm chí lạ lẫm. Trời tối, thật khó để thấy đường, nhưng cô ấy nhận thức được một quang cảnh khô cằn. Không có thảm thực vật, mặt đất màu nâu bùn. Trong nhiều ca, khi thân chủ nhìn thấy môi trường xung quanh nghe giống thế giớikhác, thì nó thường đúng là như vậy. Tôi phải tiếp tục đặt câu hỏi và chuẩn bị cho bất kỳ câu trảlời nào.

 

Khi Michelle nhận thức cơ thể mình, cô phát hiện bản thân mặc áo khoác và quần làm bằng chất liệu bạc tương tự như giấy bạc. “Tôi nhìn tay tôi. Da là một sắc xanh lục.” Tôi hỏi cô ấy có bao nhiêu ngón tay. “Có ba ngón chính mà tôi sử dụng. Ngón út thật sự nhỏ. Tôi có ngón tay cái, nhưng tôi không bao giờ sử dụng cái bên trái, bởi vì nó không hoạt động đúng. Ngón cái ở tay phải hoạt động bình thường.” Cơ thể cô có cảm giác nam giới, nhưng ấy biết mình song tính. chỉ những sợi tócđen thưa thớt.

 

Sự chú ý của cô chuyển khỏi cơ thể khi cô nhận ra mình mang theo một số thiết bị trên lưng. “Đó là một gói nhỏ màu trắng. Hầu như giống một hộp đựng. Tôi đang quét dò mặt đất. Tôi phải tìm kiếm thứ gì đó. Hmm. Tôi không nghĩ bạn có thể trồng bất cứ thứ ở đây. Mặt đất quá mỏng.”

 

D: Bạn biết bạn đang tìm kiếm không?

 

M: Một nơi để trồng thực phẩm. Tôi đã được bảo đó có thể là một nơi tốt, nhưng hiện tại tôi không nghĩ vậy. Có vẻ quá khô cằn. Tôi không biết mình có ở đúng chỗ hay không. Không mọc gì nhiều. Chỉ có những bụi cây trông giống ngọc lam ngọc bích nhỏ. Làm thế nào tôi mô tả nó? Một loại giống cao su —— cảm thấy tôi hơi sợ hãi. Tôi khôngbiết phải làm gì.

 

D: Tại sao bạn sợ?

 

M: lẽ tôi sẽ không thể tạo ra một nơi sẽ dần dần thể nuôi sống người ta. Tôi không biết tôi thể hay không.

 

D: Đó công việc của bạn?

 

M: Vâng. Và tôi đã nói mình có thể. Tôi nghĩ tôi đã đánh giá quá cao mình. Tôi cảm thấytôi không làm những gì tôi nghĩ mình có thể làm.

 

D: Tại sao bạn chọn nơi này?

 

M: Tôi đã được các bậc trưởng lão hướng dẫn đến đây. Tôi nói với họ rằng tôi có thể tìm thấy chỗ. Nhưng tôi không... tôi có ở đúng chỗ không? Có lẽ tôi đã lạc đường. Có lẽtôi không làm những tôi đã được yêu cầu. Tôi cảm thấy mình bị lạc.

 

D: Đây phải nơi bạn sống không?

 

M: (nhấn mạnh) Không! Không, không phải. Tôi sống ở chỗ khác.

 

D: Làm thế nào bạn đến đó được?

 

M: Chủ yếu là suy nghĩ. Tôi phóng bản thân mình qua đó.

 

 D: Bạn không đến trong một vật thể hay bất cứ cái gì?

 

M: Không thực sự, không.

 

D: Bạn có thể lập tức vận chuyển chính mình qua đó, ý bạn là vậy? (Vâng) Có ai khác đi cùng bạn không?

 

M: Vâng. Có người khác ở đây. Họ đang đứng xem sau tôi. Họ tức giận. Họ cảm thấy giống tôi. Chúng tôi không hiểu tại sao mình lại ở đây. Chúng tôi nghĩ mình có tọa độđúng. Nhưng tôi không nghĩ rằng sẽ trồng được lương thực đây.

 

D: phải bạn trồng lương thực cho người của mình không?

 

M: Người của tôi ổn. Nhưng gia đình của tất cả các linh hồn... tất cả chúng tôi đều thốngnhất. Tất cả chúng tôi. một số gia đình không đủ thứcăn. đủ nhà ở.

 

trở nên cảm xúc bắt đầu khóc. Thật khó để hiểu cô ấy.

 

M: Có một số gia đình chúng tôi đang làm tổn thương lẫn nhau. (Khóc) Họ không cho nhauthức ăn. Một số người một số ngườikhông. (Những tiếng thở dài.)

 

D: Đó có phải một gia đình sống ở cùng chỗ bạn sống không?

 

M: Không,họ không phải. Nhưngtôi biết từ người khác.

 

D: Nhưng nếu đây không phải là trên hành tinh nơi bạn sống, thì làm sao bạn biết về họ?

 

M: Bởi vì chúng tôi du hành đến những nơi khác nhau. (Cô ấy vẫn xúc cảm, nhưng dịu xuống). Có nghĩa vụ phải thống nhất. Đó là điều chúng tôi muốn. Một số chúng tôi biết về nó, và một số thì không. Tất cả chúng tôi đều tham gia vào nhiều phần khác nhau nhằm giúp mang lại sự hợp nhất, như thế chúng tôi đều nhận thức. Như thế, tất cả chúng tôi mới có thể nhận ra mối liên kết của mình, và ngừng một số thực hành điên loạn.

 

D: Nơi bạn sinh sống, bạn có sự hợp nhất, nhưng bạn muốn giúp đỡ các hành tinh khác?

 

M: Vâng. Tôi đã nhìn thấy hai cái. Một là hành tinh nơi họ không đem thức ăn cho những người cần nó. Họ cần một môi trường khác. Một số các hành tinh này quá đông. Và bạn thấy trước rằng sự đông đúc sẽ tiếp tục đi đến một điểm mà ở đó sẽ có vấn đề. Ngaycả khi muốn chia sẻ, thì họ cũng không thể.

 

D: ý tưởng gì? Đi đến một hành tinh khác trồng thực phẩm?

 

M: (thở dài) Cho nên chúng tôi thể những nơi khác để mang các bài học đến. Nó không phải chỉ trên các hành tinh này.

 

D: Chuyện xảy ra sau khi bạn bắt đầu trồng lương thực?

 

M: Sau đó mọi người thể chọn nhập thể trên các hành tinh này.

 

D: Vậy bạn sẽ không di chuyển một cách vật từ những hành tinh đông đúc?

 

M: Vâng. Nhưng tôi biết chuyện xảy ra trên những hành tinh kia, và nó làm tôi rất buồn. Tôi đã thấy trước là có thể giúp giảm bớt một số chuyện đó, bằng cách có những lựa chọn khác về nơi để đi.

 

D: Vậy ý bạn là khi họ được đầu thai để giải quyết nghiệp của mình, họ sẽ không phải quaytrở lại nhữngnơi đông đúc đó? (Vâng)Nhưng bạn sẽ không cố gắngđể giúp những người vốn đã đó sẵn?

 

M: Không, chúng tôi không thể can thiệp.

 

D: Nếu bạn không thể di chuyển họ, điều duy nhất là cho họ một nơi khác, một lựa chọn thay thế khác. Vì vậy, công việc của bạn là tìm một nơi mà bạn có thể trồng lươngthực, bởi vì mọi người sẽ không đầu thai ở đó nếu không có thức ăn hoặc một phương pháp sống. (Vâng.) Làm thế nào bạn sẽ quản lý điều đó?

 

M: Đó là vấn đề. Tôi không biết phải làm gì. Tôi sẽ phải quay trở lại, và cố gắng làm lại điều này. Tôi không biết chuyện đã xảy ra ở đây. Đầu tiên thức ăn, nơi này dường như không có những gì nó được cho là có. Phải có một cách để bắt đầu trồng, và đây dường như không phải một môi trường tốt. Tôi có thể đã làm sai. Tôi nghĩ rằng tôi có tọa độ... Và có lẽ tôi đã không chú ý kỹ. Con số là rất quan trọng. Và hình dạng là rất quan trọng.

 

D: Ý bạn muốn nói tọa độ?

 

M: Vâng. Số và hình dạng thể chỉ tôi đi đúng hướng. Chúng thể vận chuyển tôi.Tôitiếp tục nhận được con số sáu hai bốn bốn (6244).

 

thể giật người đột ngột bất ngờ. Cô ấy cười, “Tôi chỉ đi hoàn toàn đột ngột!”

 

D: Tôi biết bạn đã giật người. Bạn đi nhanh như vậy, chỉ bằng cách nghĩ đến những con số đó?

 

M: Vâng. Tôi chỉ quay trở lại hành tinh mình, nơi tôi thuộc về. Trước khi tôi biết điều đó, tôi đã ở đó rồi. (Cười)

 

D: Vậy bạn phải có số và hình dạng để giúp bạn vận chuyển? (Vâng) Hình dạng như thế nào?

 

M: Có một cái tôi sử dụng phổ biến nhất mà có một cái nền, một đường thẳng. Và rồi nó đi qua một điểm, nó có hình dạng... Tôi thậm chí không thể giải thích nó bằng những từ thể hiểu được. Nhưng cong một chút, gần giống như mộtđóm nến, tôi đoán.

 

D: Giống như ngọn lửa?

 

M: (nhấn mạnh) Vâng! Nó đi lên giống như một tam giác, nhưng nó không phải là hìnhdạng đó.

 

D: Bạn vẽ hình dạng này?

 

M: Tôi nghĩ nó bằng tâm trí mình. Đó đều là trên cơ sở ý định. Và ý định cho phép bạn làm những gì bạn cần làm. Nhưng tôi cảm thấy bằng cách nào đó tôi không nhận được một thứ đúng. Và nó gây nhầm lẫn. Giống như tôi đã có điểm cuối ở một số nơi tôi không nên ở. Tôitưởng tôi đã xuống chính xác tọa độ.

 

D: Nhưng bạn nghĩ về một hình dạng, một thiết kế, và số 6244, rồi nó mang bạn trở lại nơi từ đó bạn đến?

 

M: Vâng. Lên đến sở nhà.

 

Trong chương 17, một người ngoài hành tinh đến các hành tinh và tiểu hành tinh khác thu thập mẫu đất. Chúng được phân tích để biết hành tinh này có khả năng hỗ trợsự sống hay không. Khác biệt người đó đã du hành trong phi thuyềnmột người.

 

D: Và bất cứ khi nào bạn đi lần nữa, bạn phải nghĩ về thiết kế đó?

 

M: Đó là con số khác nhau tùy thuộc vào nơi bạn muốn đi.

 

D: Vâng, bây giờ bạn đã trởlại nơi bạn thuộc về. Nơi đó nhưthế nào?

 

M: Đó là cảm giác an bình và thanh thản tuyệt vời. Tôi trước đó cảm thấy như ra khỏi khu vực thoải mái của mình. Năng lượng đó không có sự hòa hợp. Cảm giác căng thẳnghơn. Đó là lý do tôi cảm thấy mình trở nên nặng nề hơn.

 

D: Nơi này, ngôi nhà của bạn trông như thế nào?

 

M: (dừng) Thật khó để giải thíchbằng lời.

 

D: vật lý, đặc rắn?

 

M: Đúng. Nhưng nó không giống như nhiều hành tinh khác. Bạn có thể nhìn thấy nó, nhưng không có mật độ hành tinh kia có.

 

D: các tòa nhà thành phố không?

 

M: Thiên về cảm giác nhiềuhơn. Thiên về một sự được kết nối hơn.

 

D: Tại nơi đó, bạn có ăn thực phẩm không? (Không) (Điều này được nói như thể cô ấy đã rất ngạc nhiên.) Bạn dùng gì để sống?

 

M: Ánh sáng. Mặt trời.

 

D: Làm thế nào bạn lấy ánh sáng vào cơ thể mình?

 

M: Từ mặt trời. Nó làm cho tất cả. Đó là hạt nhỏ nhất, nhỏ nhất. Thậm chí không phải hạt. Đó là sóng. Dạng sóng. Chúng tôi đều hấp thụ nó. Nó ở đó cho tất cả chúng tôi.

 

D: Nhưng khi bạn trên hành tinh kia, bạn đã rời xa thứ đó.

 

M: Vâng. Tôi thực sự đã tập trung. Gần như đi vào cả hai thế giới. Nó rất khó khăn.

 

D: Bạn có thể cách xa ánh sáng rất lâu?

 

M: Không. Không lâu lắm.

 

D: Vậy, bạn cần nó để sống.

 

M: Vâng. Tôi là thế.

 

Điều này đã được báo cáo trước đây trong công việc của tôi. Một số ET sống dựa vào ánh sáng và trên tàu vũ trụ có các thiết bị tạo ra ánh sáng họ cần. Trong Legacy From the Stars, những sinh mệnh trong tương lai sống trong thành phố dưới lòng đất tắm ánh sáng. Tất cả những sinh mệnh đó đều nói rằng thứ ánh sáng giữ cho họ sống này, đến từ Nguồn.

 

D: Nhưng bạn đã tả một thể vật trên hành tinh kia.

 

M: Ồ, vâng. Chúng tôi cần phải có hình thể để đi đến những nơi khác nhau, để chúng tôi có thể ở đó. Phù hợp với môi trường.

 

D: Bạn thực sự trông như thế nào?

 

M: Thật khó để nhìn thấy tôi. Hmmm. Kỳ quái, tôi không thể giải thích nó. Đó thiên về cảm giác hơn một cái nhìn.Đó một... giống như từ ngữ không cần thiết.

 

D: Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng đó không phải là cõi tinh thần. Đây có phải một loại thân thể ánh sáng khác không? (Vâng.) Bạn sẽ quay trở lại với các trưởng lão và nói vớihọ rằng bạn có tọa độ không đúng?

 

M: Vâng. Tôi có thể nhìn thấy ông ta. Ông ấy có —— nếu bạn gọi đó là “ông ấy” —— một cái đầu tròn. Ông ấy có cổ dài mảnh, cánh tay dài mảnh. Ông ta chuyển-dạng. Ôngấy bắt đầu theo cách đó, và bây giờ ông ấy trông sáng hơn. Tùy thuộc vào những suy nghĩ, tùy thuộc vào những gì đang xảy ra, hình thể có một số biến thể. Tôi nói với ông những gì đã xảy ra. Ông ta cười với tôi, nói rằng niềm tự hào của tôi là trên đường đi, tôi quá chắc chắn rằng tôi đã biết, tôi đã quên mất các chi tiết. Ông ta không buồn.

 

D: Bạn nghĩ gì? Ông ta đúng không?

 

M: Vâng. Tôi đã nghĩ tôi biết mình đang làm gì. Nó giống như một chuyến đi thông thường, nhưng không phải vậy. Tôi đã không chuẩn bị. Hmm. Tôi đang cố gắng để nghe. (Tạm dừng) Tôi đã hạ cánh quá sớm. Tôi không thể diễn tả thành lời. Nó giống như quá mức. Tôi quá mức...

 

D: Vượt quá các tọa độ?

 

M: Vâng. Một số trong những điều này tôi dường như không thể giải thích. Bạn phải rất chính xác. khôngchỉ về tọa độ, con số. ý định bạn sử dụng với các con số.

 

D: Bạn sẽ thử lại lần nữa?

 

M: Không. Ông ấy nói rằng tôi đã tham gia quá nhiều với những gì tôi muốn xảy ra, để giúp đỡ, rằng tôi đã mất tầm nhìn của kế hoạch, nhiệm vụ. Ông nói những điều này xảy ra.

 

D: Kế hoạch, sứ mệnh là gì?

 

M: Giúp tìm những nơi nhập thể thay thế khác để giảm bớt gánh nặng cho một hành tinh. Tôi nên quan sát, nhưng tôi đã trở nên can dự vào hoàn cảnh củangười dân đó là can thiệp. Có một kế hoạch. Kế hoạch là quan trọng hơn. Không phải con người và sinh mệnh không quan trọng. Chỉ mọi thứ đều là tạm thời. Và bạn phải nhớ để giữ mọi thứ trong quan điểm. Và tôi đã có một thời giankhó khăn.

 

D: Bạn không nên dính vào cảm xúc với con người?

 

M: Vâng, tôi phải giữ tầm nhìn tổng thể. Và nhận ra rằng tất cả chúng ta chọn những điều này để học tăng trưởng. tôi đã bị cuốn vào cảm xúc. Tôi bị mất tầm nhìn.

 

D: Những người đó đã chọn trong tình huống đó.

 

M: Tôi không tin tưởng họ, rằng họ đang làm những gì họ cần. Nó rất phức tạp. Đó là một sự kết hợp của việc tin tưởng họ, tin tưởng kế hoạch, nhưng vẫn nhận ra rằngnhững thứ thay thế cần phải được phát triển.

 

D: Vậy đó không phải là sự can thiệp nếu bạn trồng lương thực trên một hành tinh khácđể họ đi đến?

 

M: Không phải, vâng. Nhưng tôi bị cuốn vào vở kịch, cảm xúc cản trở, vì vậy tôi khôngthể thực hiện kế hoạch. Tôi đã vướng vào.

 

D: Nhưng thật khó để không bị vướng vào, phải không?

 

M: Rất khó, rất vất vả.

 

D: Bạn không khả năng cảm.

 

M: Tôi không thể giữ được tầm nhìn tổng thể. Nếu có thể giữ tầm nhìn tổng thể, thì bạn thể làmđược. Tôi không thể làm được. Nó quá khó.

 

Việc tương tự xảy ra trong các ca khác, được báo cáo trong Legacy From the Stars, nơi mà thực thể từ hệ sao khác đã ở trên Trái Đất trong một nhiệm vụ, và họ đã quá dính dáng với người dân. Khi điều này xảy ra, họ phải luân hồi trên Trái Đất thay vì quay trở lại hànhtinh của mình. Bằng cách nào đó, họ đã tạo ra nghiệp.

 

D: Vậy ông ta quyết định không để bạn trở lại?

 

M: Vâng, tôi đã không thể làm được. Ông ấy nghĩ có thể tôi sẽ làm tốt hơn ở một vị trí khác. Điều đó đa phần là bạn không thể đi xuống và quan sát theo cách đó. Bạn cầnphải được tách khỏi.

 

D: Ông ta muốn bạn làm những việc khác?

 

M: Tôi đang... Tôi cần... Tôi mờ dần ... Nó giống như có gì đó xảy ra, nơi mà tôi đang mờ dần. Tôi không biết nó là gì. Nó không đáng sợ. Tôi không thể giữ sự gắn vào bản thân mình. Giống như tôi đang nổi. Tôi sẽ đi đâu đó khác.

 

Cơ thể cô đột nhiên giật một cái. Cô bật cười lớn tiếng. Tôi không thể hiểu cô ấy, bởi ấy đã cười.

 

M: Đó một động thái giật. (Cười lớn)

 

D: Vâng, tôi thấy bạn nẩy lên. Chuyện đã xảy ra?

 

M: Tôi nghĩ tôi đi qua một loại chân không. (Cô ấy nghĩ điều này thật khôi hài)

 

D: Bạn thấy gì? Bạn ở đâu?

 

M: Đó là ủy ban quy hoạch. Trên thực tế, đó không phải là những từ đúng, nhưng vì thiếu các từ ngữ tốt hơn.... Quyết định những gì tôi đang được làm bây giờ. Nhưng thật khó để thực hiện phần đó trong kế hoạch khi bạn dính dáng tình cảm. Tôi không nhận ra rằng sẽ rất khó khăn.

 

D: Vậy họ đang xemxét ghi chép của bạn?

 

M: Phải, để xem tiếp theo tôi làm gì mới tốt. Tôi cũng quyết định, nhưng phải cần một nhóm, bởi vì tất cả chúng tôi làm việc cùng nhau. Tôi đang được cho thấy một số thứ trong cuộc đời mà tôi sẽ vào.

 

D: Bạn sẽ đi đến một kiếp sống khác?

 

M: Vâng. Họ đang cho tôi thấy cuộc sống là Michelle. (Thở dài) Nó sẽ là một khó khăn. Tôi không thực sự háo hức. Ông ấy nói những trải nghiệm này sẽ giúp tôi, bằngcách hiểu những phần khác nhau của cuộc đời này. Nếu tôi có thể đặt nó vào từ ngữ. Tôi có thể cảm thấy nó hơn là chỉ nhìn thấy nó. Tất cả những trải nghiệm khác nhau là cần thiết để tôi có thể giúp đỡ hiệu quả hơn

 

D: Đây có phải là cuộc sống đầu tiên của bạn như một con người trên Trái Đất không?

 

M: Phần này của tôi, vâng. Nó phức tạp hơn nhiều. Nó nhắc tôi nhớ về một viên kim cương, và những phần khác nhau của viên kim cương. Các mặt khác nhau. Mặt này chưa từng ở đây trước đó. Hai mặt khác có. Tôi nghĩ linh hồn tôi có nhiều hơn một phần. Các phần khác nhau là các mặt/khía cạnh khác nhau.

 

D: Khía cạnh này thể biết về khía cạnh khác không?

 

M: (Ngạc nhiên) Có, họ thể! Họ sẽ biết. Họ sẽ thay phiên nhau trong cuộc đời này.

 

Họ không thể tự mình quản lý toàn bộ. Khía cạnh thứ nhất sẽ ở đó đến 10 tuổi. Khía cạnh thứ hai sẽ ở đó đến năm 21 tuổi. Sau đó khía cạnh thứ ba sẽ ở đó trong phần cònlại.

 

D: Tại sao phải có các khía cạnh khác nhau cho những phần khác nhau của cuộc đời? M: Đó là cách duy nhất có thể làm một cách thành công.

 

D: Sẽ quá khó trải qua đối với một khía cạnh nào đó. sẽ không thể?

 

đột nhiên khóc một cách xúc cảm. Cô không trả lời khi tiếp tục khóc nhiều hơn.

 

Đôi khi để người đó xả cảm xúc ra thì tốt hơn, vì vậy tôi cho phép cô ấy khóc, và sau đó nhẹ nhàng cố gắng để cô ấy nóichuyện với mình lần nữa.

 

D: Bạn sẽ đồng ý làm điều đó. (Vâng) Dù bạn đã thấy nó sẽ rất vất vả? (Vâng.) Tại sao bạn lại đồng ý điều đó?

 

M: (thở dài lớn, cô ấy tự kiểm soát được bản thân mình). Họ có thể giúp đỡ về sau. (Cô thở dài.)

 

D: Ít nhất bạn sẽ biết nó đi vào như thế nào. Không ai bắt bạn làm điều đó.

 

M: Không, nhưng nó là cần thiết.

 

D: Vậy, thể ý thức biết khi nào các khía cạnh khác nhau đi vào ra?

 

M: Không, không phải từ đầu. Chúng tôi vẫn nhận thức được thỏa thuận này, nhưng cũng không hoàn toàn. Đây là lần đầu tiên chúng tôi hiểu rõ những gì chúng tôi đangtrải qua.

 

D: Nhưng đây không phải một Walk-in.

 

M: Khác, bởi vì chúng tôi không tách biệt. Walk-in là một linh hồn tách biệt. Tất cả chúng tôi đều là một phần của toàn bộ.

 

D: Các bạn đều là một phần của cùng một linh hồn. Nhưng Michelle đã nói khi khoảngmười tuổi, cô ấy cảmthấy mình đã chết vào lúc đó.

 

Michelle có ký ức phần nào về một chuyện đã xảy ra ở tuổi đó. Mẹ cô qua đời khi Michellecòn rất nhỏ. đã đảm nhận vai trò người mẹ trong lúc họ sống với ngoại cô. Cả hai người phụ nữ đều bị xáo trộn tâm lý và cuồng bạo ngược trong đối đãivới Michelle bỏng. Đây nguyên nhân gây ra nhiều vấn đề trước đó của đã thành công khóa chặn trong ký ức của mình. Những phụ nữ thuộc về một nhóm Satan giáo đã tổ chức các cuộc gặp trong nhà của họ, mặc dù Michelle không nhận thứcnhững gì đang xảy ra. Cô ấy đã thấy rất nhiều điều mà tâm trí non trẻ của cô ấy đè xuống. Sự cố mà cô ấy không bao giờ quên là khi bị đưa vào một hòm gỗ. Cô ngạt thở, cảm thấy đã rời cơ thể của mình và nổi lên. Cô ấy nghĩ mình đã chết vào lúc đó, bởi vì những cảm giác rất mãnh liệt. ràng, ấy không chết, nhưng không ai trong gia đình từng nói chuyện gì đã xảy ra vào đêm đó. Trong nhiều năm, cô nghĩ những sự kiện mà cô nửa-nhớ chỉ là một phần trí tưởng tượng bệnh trạng của cô. Không ai trong gia đình từng đưa ra bất kỳ dấu hiệu về sự cuồng tín đã từng xảy ra này. Tất cả những ức, đặc biệt những nghi thức đã từng can dự, đều bị buộc trở vào tiềm thức. Đó có thể là cách duy nhất của tâm trí để duy trì sự tỉnh táo của Michelle. Đây là một trong những điều cô ấy đã yêu cầu tìm hiểu. Sự việc xảy ra với cái hòm là thực, hay chỉ là tưởng tượng của một đứa trẻ?

 

D: Điều gì xảy ra vào thời điểm đó? Có phải cô ấy đã rời khỏi cơ thể không? (Vâng.) Cô ấy biết về điềuđó được không?

 

M: Vâng, đã đến lúc cho cô ấy biết.

 

D: Hãy nói cho cô ấy biết chuyện đã xảy ra khi mười tuổi.

 

M: Cô ấy bị đưa vào hòm. Gia đình cô có một đời sống rất bí mật mà không được nói đến trong bất kỳ điều kiện nào.

 

D: Vậy thì cô ấy đúng về những cái nhìn thoáng qua của mình về điều đó? (Nhấn mạnh:Vâng!) Họ là nhữngngười rất bệnh, tôiđoán bạn sẽ nói vậy.

 

M: Rất! Rất, rất bệnh.

 

D: Đây do tại sao một khía cạnh chỉ thể lại cho đến mười tuổi?

 

M: Vâng! Nếu không, sẽ là quá khó khăn. Linh hồn không thể giải quyết nó.

 

 D: Có phải cô ấy đã chết khi bị họ đưa vào cái hòm đó?

 

M: Không theo nghĩa vật lý. Cô ấy đi qua đường hầm ánh sáng, nhưng vẫn giữ dây kết nối với cơ thể. Đây là thời gian để trao đổi thông tin, và để có được một sự hiểu biết về cuộc sống Trái Đất của cô ấy đến điểm đó. Việc tiến vào của khía cạnh mới là cần thiết để xảy ra. (Thở dài) mặt thứ nhất rấtmệt. Mười năm đầu tiên rất khổ sở.

 

D: Sau đó, cô ấy trao đổi thông tin với khía cạnh thứ hai để nó hiểu những gì đã xảy ra?

 

M: Vâng. Mặc dù đã có một sự hiểu biết, nhưng phải có sự trao đổi mạnh mẽ. Vì vậy mà nỗi đau... nếu toàn bộ tác động của những chuyện đã xảy ra trở lại với cơ thể, sẽkhông thể làm nó, theo cách có thể giúp đỡ sau đó.

 

D: Có phải đấy là lý do Michelle chỉ có cái nhìn thoáng qua trong những năm đầu tiên đó, bởi vì những ký ức còn ở với khía cạnh đầu tiên?

 

M: (nhấn mạnh: Vâng!) Khi cô nhớ lại, nó giống như xem một bộ phim, mặc dù có nỗi buồn. nhiều nỗi buồn cho khía cạnh đầu tiên hơn đối với những người liên quan. (Nhẹ nhàng)Ôi, gái đáng thương.

 

D: Vậy khi cô ấy trở lại, cô ấy có dễ dàng xử lý hơn khi là khía cạnh thứ hai không? (Có) Đó là cách duy nhất ấy có thểsống tiếp, tôi đoán.

 

M: Nửa thứ hai không phải là dễ dàng hơn.

 

D: Nhưng rồi khía cạnh thứ hai ở lại cho đến 21 tuổi. (Vâng.) Điều gì xảy ra ở tuổi 21?

 

M: Cô ấy kết hôn với Jerry. Họ không gắn kết chặt chẽ. Đó là một lựa chọn để kết thúc khuôn mẫu đó hơn là kết nối giữa các linhhồn. Đó là một cách để thoát khỏi khuôn mẫu của mối liên hệ với dì và bà của cô. Việc hoán đổi các khía cạnh đã giúp tái-khuôn-mẫu. Bởi vì... Tôi thậm chí không thể nói bằng từ ngữ. Không có mối liên hệ cảm xúc với Jerry. Mặc dù khó và buồn khi không có gắn kết, kiểu hôn nhân này đã được mong muốn, nó đã cho một thời gian để có thể phản ánh. Thậm chí không cần thiết phải bên anh ta. Nghe vẻ kỳ lạ, nhưng nó giốngnhư một khoảng thời gian nghỉ

ngơi.

 

D: Anh ấy chỉ là công cụ để phá vỡ khuôn mẫu và làm cô ấy thoát khỏi tình cảnh đó. (Vâng.)Vậy điều gì đã xảyra tuổi 21 khi khía cạnh thứ ba bước vào?

 

M: Đó là trong phòng ngủ. Tôi thấy mình nằm trên giường. Tôi nhớ những chiếc xe chạy. Tôi nhớ âm thanh. Tôi thực sự bị xáo trộn. Tôi thậm chí còn không biết mình có nên kết hôn với Jerry không. Mọi người nói với tôi rằng không ai biết chắc về việc kết hôn. Tôi rất buồn. Tôi biết tôi đã không ngủ. Nó giống như một trạng thái nhập thần. Một cảm giác trôi nổi. Vì vậy... trong lúc nhập thần, tôi rời đi. (Rất nhẹ, khó nghe.) Tôi cảm thấy nhưmình đang đi ngay bây giờ.

 

D: Bạn có thể chỉ nhìn vào nó. Bạn không phải trải nghiệm nó. Nhưng nó đã được thực hiện trong trạng thái nhập thần, ý bạn vậy?

 

M: Đối với tôi, nó dễ dàng hơn. Có rất nhiều bí mật trong ngôi nhà mà tôi đang sống. Dì tôi và những người khác biết điều gì đang xảy ra, nhưng họ không được phép nói vớitôi. Họ nghĩ sẽ tốt hơn nếu tôi không nhớ. Nhưng tôi luôn biết có điều gì đó không đúng. Tôi biếtbây giờ, họ đã che đậy nó, cố gắng để quétnó đi.

 

D: Khía cạnh thứ ba đã hoán đổi hoặc tham gia, hoặc bất cứ cái gì nó đã làm, trong trạngthái nhập thần? (Vâng.) Nhưng cũng trao đổi ức?

 

M: Vâng. Nó đã lấy đi kí ức, nhưng để lại rất nhiều đau đớn. Một số nỗi đau vẫn còn, bởi vì đó là một phần của quá trình học cách làm sạch.

 

D: Vì vậy, nó không thể mang đi tất cả mọi thứ.

 

M: Không,nhân cách sẽ tách ra và vỡ.

 

D: thể làm được điều đó sao?

M: Nó tách ra và vỡ? Vâng! Họ sẽ gọi nó là đa nhân cách. Sẽ là quá khó cho họ để giúp tôi. Sẽ quá khó khăn cho các hướng dẫn đến nếu tôi có nhiều nhân cách. Tôi phải ràng hơn nhiều.

 

D: Vậy đây là lý do thay thế, cho bạn thêm sức mạnh để kiểm soát những gì sẽ xảy ra sau đó. (Phải) Và nó đã phải trao đổi kí ức, nhưng giữ lại một số cảm xúc, bởi vì nếu không, nó sẽ không ý nghĩa.

 

M: Phải!

 

D: Bạn không thể lấy đi tất cả mọi thứ, không phải ở độ tuổi đó.

 

M: Đúng rồi.

 

D: Vậy thì khi Michelle tỉnh dậy, ấy cảm thấy khác biệt?

 

M: Vâng. Tôi cảm thấy “Tại sao tôi phải lấy gã này?” (Cười) Nhưng tôi vẫn làm thế.

 

D: Bạn cócảm thấy như một người khác không?

 

M: Vâng! Tôi cảm thấy! Tôi biết điều đó là sai đối với tôi ngay lúc đó. Nhưng tôi đã hỗn lộn.

 

D: Khía cạnh thứ ba là phần còn lại. (Vâng) Và sẽ vẫn còn? (Vâng) Nó ổn định hơn so với những người khác,và có thể xử chấn thương nhiềuhơn nữa.

 

M: vẻ kết nối nhiều hơn với kiến thức để giúp làm sạch.

 

D: Bạn đã nói trước khi cô ấy bước vào cuộc đời này, có hai khía cạnh, hai phần của cô, đã có cuộc sống Trái Đất.

 

M: Vâng. Đó các khía cạnh một hai.

 

D: Và thứ ba là cái mà không có tiền kiếp? (Đúng) Đó là cái đến trực tiếp hơn từ sinh mệnh ánh sáng. (Vâng) Vì vậy, bất cứ khi nào cô ấy nhớ đến tiền kiếp, chúng đều tới từ hai khía cạnh kia. (Vâng) Cái này thuầnkhiết hơn, nếu đó một từ đúng. Trực tiếp hơn?

 

M: Vâng, thể tiếp cận được nhiều kiến thức trực tiếp.

 

D: Đấy là lý do ấy thể thực hiện công việc của mình bằng năng lượng?

 

Michelle gần đây đã bắt đầu trị liệu bằng cách sử dụng năng lượng thông qua các phươngpháp thực hành.

 

M: Vâng. Nó đến làm điều đó để giúp đỡ mọi người. Cô ấy giúp mọi người nhìn thấy vấn đề. Bạn không thể chữa trị cho họ, vì vậy ấy chỉ một công cụ. Cô ấy thể điều hướng rất nhiều ánh sáng để giúp cơ thể nhớ lại sự hợp nhất mà họ từng có mộtthiên niên kỷ trước, như vậy họ có thể tái kết nối với nó. Cô ấy không phải làm hết việc chữa lành, bởi vì đó là một hành tinh tự do ý chí; họ phải đồng ý với nó. Và cô ấy muốn họ làmchủ vận mệnh của họ. Họ cần làm chủ chính mình; tự chữa lành chính mình.

 

Chúng ta cần con người thức tỉnh, và nhớ lại. Vì vậy, cô ấy giúp họ nhớ, và giúp họ chia tách khỏi cơn đau, để họ cóthể di chuyển trở lại trongánh sáng của mình.

 

D: Bạn có ý gì khi nói, mọi người đã lãng quên khi họ chia tách một thiên niên kỷ trước?

 

M: Chúng ta là mộtgia đình lớn. Tất cả chúng ta đều bình đẳng trong ánh sáng.

 

Một hiện tượng kỳ lạ xảy ra ở đây đã được máy ghi băng thu lại. Sự biến dạng điện tích lớn như tĩnh điện ổn định. Nó không dao động như tĩnh điện ổn định, chỉ là một sựcan thiệp điện ổn định. Nó kéo dài mười giây, và đánh tất cả âm thanh ra khỏi băng. Nó ngừng lại đột ngột như khi nó bắt đầu. Tôi không biết bất cứ điều gì bất thường xảy ra, nhưng máy ghi băng đã ghi nó lại. Tôi chép lại phần tiếp theo sau khi âm thanh dừnglại.

 

M: ... họ thậm chí tin rằng họ là xấu. Họ đã ở trong vật lý lâu đến độ họ quên đi ánh sáng của họ. Họ đã truyềnbá thành một cái đó không đúng sự thật.

 

D: Đây do tại sao đôi khi họ nghĩ rằng họ xấu?

 

M: Vâng. Cô ấy nhắc nhở họ rằng họ không phải những trải nghiệm, đây chỉ là những trảinghiệm họ phải có để giúp học hỏi.

 

D: Nếu họ học được gì đó, đó là điều quan trọng. (Vâng) Nhưng tại sao chúng ta đã chia ra hàng nghìn năm trước, nếu chúng ta một phần của cùng một gia đình?

 

M: Ah, cảnh đã ở bắt đầu công việc này hôm nay, và tôi không hiểu nó, vì vậy tôi cố không hiểu nó. Cách nó được cho thấy, tôi chắc chắn đó là tượng trưng, bởi vì tôi cần phải hiểu nó. Có quả bóng ánh sáng, và tất cả những người này đang thả ra quả bóng ánh sáng. Tôi đã suy nghĩ, tại sao chúng ta nhảy dù xuống? Giày trong bị tách ra để có những trải nghiệm này. Tất cả chúng ta cùng nhau là một phần của việc này. Tất cả chúng ta đều là một.

 

D: Chúng ta sẽ làm gì vớinhững trải nghiệmnày?

 

M: Một ngày nào đó chúng ta sẽ tái gia nhập. Nó sẽ được thỏa mãn nhiều hơn. Hãy xem tôi có thể có được cảm giác của nó không. Thật là khó cho tôi để phiên dịch điềunày. Tôi không biết tôi có thể nói những lời đó không. (Tạm dừng) Nó giống như những người đã từng chiến tranh. Bạn nghe về những người đã cùng nhau chiến đấu.

Và họ có một cảm giác kết nối khác bởi vì họ thực sự giúp đỡ lẫn nhau hoặc họ đã cùng nhau vượt qua. Và khi mọi việc đã xong, mối liên kết không bao giờbị phá vỡ này.

 

Chúng tôi đã một liên kết trước đây, nhưng chúng tôi đã không kinh nghiệm.

 

D: gần như một tình bạn chân thành, ý bạn là vậy?

 

M: Vâng, một liên kết gần gũi hơn. Tất cả chúng ta đều thực sự quan trọng với sự hợp nhất. Mỗi người chúng ta. Mỗi người đều có phần nhỏ riêng của họ về nó. Linh hồn họ sẽ tìm nó cho họ. Bạn kết nối với tất cả các phần của chính mình. Và tôi cảm thấy cuộc tái hội hợp của tất cả những người mà tôi đã bỏ lỡ. Và tất cả những linh hồn mà tôi đã biết trước đây. Giống như tất cả chúng ta thống nhất và di chuyển trở lại cùng nhau.

 

Cuộc đời Michelle chắc chắn đầy thách thức và sẽ tiếp tục như thế. Cô nghĩ mình không bao giờ muốn có con, nhưng lại đột nhiên quyết định nhận nuôi một bé gái. Khi cô bé lớn lên, rõ ràng có gì đó không đúng. Cô bé đã chín tuổi và được chẩn đoán là rối loạn lưỡng cực trong não. Đôi khi có những khoảnh khắc tỉnh táo, nhưng phần lớn thời gian cô bé mang tính bạo lực và tự hại. Michelle yêu cô bé, nhưng cảm thấy hoàn toàn bất lực. Chồng cô không thể chịu được thách thức và ly dị cô, để cô chăm sóc con gái một mình. Tiềm thức của Michelle cho biết đây là một thách thức mà cô đã đồng ý trướckhi bước vào. Cô đã được cho thấy tất cả điều này trong thời gian xem xét trước ban trưởng lão. Cô đã đồng ý học những bài học khó khăn trong cuộc đời này để hiểu làm thế nào làm nhân loại. Michelle chắc chắn đã không có một cuộc sống dễ dàng trong thời gian này. Thật đáng khen khi cô ấy dành thời gian dùng khả năng của mình chữa lành những người khác.

 

* * *

 

Khái niệm về linh hồn đa diện lại xuất hiện một tháng sau ở bán cầu bên kia. Như đã xảy ra với tôi trong công việc, khi một khái niệm mới được trình bày với tôi, nhiều thông tin đưa ra thường mở rộng theo lý thuyết thông qua khách hàng khác. Tôi cảm thấy hấp dẫn —— rằng ai đó hướng dẫn công việc của tôi quyết định chủ đề đưa ra mỗi giai đoạn phát triển của tôi. Và họ sử dụng trạng thái nhập thần của khách hàng để cung cấp thông tin. Không thể có lời giải thích khác, bởi vì khách hàng không biết những điều tôi đã làm việc với người khác. Trong mỗi phiên, tôi tập trung vào khách hàng cùng các vấn đề của họ, và không cần nói về các vấn đề hoặc các phiên của người khác. Thân chủ dường như chỉ đượcdùng như một phương tiện thu thập thông tin qua cho tôi.

 

Những người khác đã nói rằng tôi dường như thu hút khách hàng thích hợp mà có thông tin tôi cần. Bất cứ điều gì đang xảy ra, nó không phải là trên tầng thứ ý thức cómục đích.

 

Phiên này được thực hiện tại Úc khi tôi ở Sydney để giảng cho hội thảo Tâm Trí, Thân Thể, Tinh Thần (MBS) tháng 11 năm 2002. Tôi vừa đến sau khi có mặt tại Triển lãm Conscious Living ở Perth. Tôi đã được cho một căn hộ hai phòng ngủ thoải mái thay vì một phòng khách sạn bình thường. Nó bỏ qua Darling Harbour và có một bầu không khí rất tốt đẹp, cũng có thể đi bộ đến Trung tâm Hội nghị, nơi tổ chức hội thảo MBS. Như thường lệ, tôi đã sắp xếp các khách hàng từ danh sách chờ dài của mình. Tôi không biết vấn đề của họ là gì, hoặc lý do yêucầu phiên cho tới khi họ đến.

 

Cathie là một phụ nữ quyến rũ, thông minh trong độ tuổi 40. Cô ấy có rất nhiều câu hỏi, nhưng làm cô ấy tò mò nhất là một sự việc xảy ra vài năm trước. Cô đã trải qua một thời gian rất tổn thươngtrong cuộc đời mình, nơi mọi thứ đều sai lầm, bao gồm cái chết của chồng cô. Đòn cuối cùng là khi cô phát hiện mình bị ung thư vú. Hóa trị và xạ trị đã làm mất sức mạnh và giảm ý chí sống của cô. Cô mệt mỏi vì phải sống trong hoàn cảnh hiện tại. Cô đã chịu đựng đủ, và quyết định tự sát. Trước khi làm điều này, cô muốn nhìn thấy tất cả những người bạn của mình lần cuối. Kế hoạch của cô được thực hiện rất cẩn thận. Cô đã có một bữa tiệc Giáng sinh tại nhà và mời mọi người. Không ai biết lý do thực sự cho buổi tiệc, cô ấy không nói với ai rằng nó đã được tổ chức cho mục đích tạm biệt họ. Mọi người đều có một thời gian tuyệt vời và tận hưởng bản thân, cũng như ấy. đã thành công che giấu cảm xúc thực sự của mình, không ai ngờ muốn tự sát sau khi họ rời đi. Sau khi người khách cuối cùng rời khỏi, cô ấy rất thận trọng với kế hoạch còn lại của mình. Thay vào đó, một sự cố bất thường xảy ra đã ngăn cản nó. Cô ấy nghĩ mình đã rất thành công và tiếp tục vô cảm. Nhưng sau khi ngườikhách cuối cùng đi, ấy bắt đầu khóc không kiểm soát được. ý định rờikhỏi cuộc sống không hạnh phúc này và đi sang cõi bên kia. Cô đã có kế hoạch cẩn thận về phương pháp tự sát,nhưng bây giờ cảm thấy hoàn toàn cạn kiệt cảm xúc thể chất, và không thể theo qua. Cô quyết định tất cả có thể đợi cho đến ngày hôm sau, và đi ngủ.

 

Phần này từ những ghi chép của Cathie: “Tôi thức dậy lúc 3 giờ sáng. Tôi nằm sóng soài nhắm mắt và có thể thấy ánh sáng trắng ngời qua mí mắt mình, nhưng khi tôi mở mắt ra thì căn phòng ở trong bóng tối. Khi tôi nằm đó tự hỏi điều gì đang xảy ra, tôi nhìn thấy một ánh sáng lặn xuống và vào cơ thể tôi. Nó bay qua chân tôi và chạy đến đầu tôi làm tôi đầy ánh sáng. Tôi vẫn nhắm mắt nhưng bây giờ có thể nhìn thấy cơ thể mình là ánh sáng. Đồng thời, tôi cũng cảm thấy một làn sóng điện hoặc dòng điện mạnh mẽ xuyên qua thể tôi, một lần nữatừ chân đến đầu.”

 

Sáng hôm sau, cô cảm thấy hoàn toàn khác. Mọi thứ dường như mới mẻ, mong muốn tự tử và rời khỏi thế giới này đã hoàn toàn biến mất. Cô không biết chuyện gì đã xảy ra ngoại trừ cuộc đời cô đã hoàn toàn thay đổi vào đêm đó. Ngoài ra, bệnh ung thư đã thuyên giảm vì vậy cô không cần thêm các phương pháp điều trị đau đớn. Cô chỉ có thể đoán rằng có lẽ một trải nghiệm walk-in đã xảy ra. Theo kinh nghiệm của tôi, thông thường đương sự không hề hay biết về bất kỳ sự trao đổi nào khi nó diễn ra. Nhưng có lẽ có một lý do khiến Cathie nhận thức mình đã biết có xảy ra một điều kỳ lạ và bấtthường.

 

Đây là mối quan tâm chính của cô: tìm hiểu điều gì đã xảy ra vào đêm đó. Vì vậy, thay vì đi vào một tiền kiếp, tôi đã đưa cô trở lại bữa tiệc đêm đó. Tôi đưa cô ấy xuống khỏi đám mây vào ngày 17 tháng 12, năm 2000. Tôi thiết lập các giai đoạn để chắc chắn rằng chúng tôi đã đến ngày thích hợp, “Bạn đang có bữa tiệc với những người bạn đặc biệt này.”

 

Cô ấy đã làm gián đoạn tôi với một sự bùng nổ bất ngờ, “Tôi không có ở đó.”

 

 D: Bạn không có ở đó?

 

C: Không.Đó không phải tôi.

 

D: Bạn thể nói với tôi về ngày đó không?

 

C: Tôi không thể nhìn thấy nó.

 

Tôi không bao giờ để điều đó ngăn mình nhận được thông tin, bởi vì tôi biết tiềm thức có ghi chép của tất cả mọi thứ đã từng xảy ra với một người. Tôi hỏi nó có thể cung cấp thông tin không, Cathieđột nhiên vỡ òa bắt đầu khóc không kiểm soát được. Tôi biết tôi phải thuyết phục cô ấy nói chuyện để gỡ cô ấy ra khỏi cảm xúc. “Bạn thể cho tôi biếttại sao bạn lại xúc động không?”

 

C: (Nói vài lời giữa tiếng nức nở) Vâng... nó rất lớn... rất lớn.

 

 D: Cái gì rất lớn?

 

C: Hôm đó.

D: Nhưng bạn đã có một bữa tiệc tốt đẹp với tất cả bạn của mình, không phải sao?

 

C: (dịu xuống, vẫn thổn thức, nhưng giành được quyền kiểm soát bản thân mình)

 

Vâng... đó một bữa tiệc. (thổn thức) Thật buồn. (thổn thức) Thật quá buồn. (thổn thức) Đó là một bữa tiệc buồn. Bởi vì... đó là kết thúc. (thổn thức) Một bữa tiệc kết thúc. (thổn thức) đó là một bữa tiệc chào tạm biệt. (Khóc)

 

D: Cathie có xúc cảm vào ngày hôm đó không?

 

C: Cô ấy nói tạm biệt... với Lucinda. (thổn thức)

 

D: Ai là Lucinda?

 

Một số câu từ của cô đã bị tiếng nức nở chặn lại. Tôi cố gắng để hiểu người cô ấy đangnói về.

 

C: Cô ấy là linh hồn mà đã đến ở lúc sinh ra... và là người... đã đấu tranh rất nhiều. (khóc) người đã đau đớn đến thế. Bởi vì cuộc sống thật buồn.

 

Tất cả những điều này đều khó hiểu vì những tiếng khóc và cảm xúc liên tiếp.

 

D: Tại sao cô ấy phải đấu tranh?

 

C: (cuối cùng cô ấy đã đủ bình tĩnh để hiểu) À! Cô ấy đã đi con đường khó khăn. Cô ấy luôn luôn, luôn luôn đi trên con đường khó khăn.

 

D: Nhưng ấy đã chọn điều đó, phải không?

 

C: Vâng, cô ấy đã chọn. Cô ấy làm cho nó rất khó khăn. (thút thít) Cô ấy không biết con đường nào khác. ấy nghĩ đó đường duy nhất. rất khó khăn cho ấy, nhưng cô ấy cũng khiến người khác rất khó khăn. Cô ấy không nhìn thấy điều đó. Cô ấychỉ nhìn thấy nỗi đau của chính mình, không nhìn thấy nỗi đau mình gây ra cho người khác. Cô ấy đã gây ra cho mẹ mình rất nhiều đau đớn. Cô ấy đã gây ra nỗi đau cho những người trong cuộc đời mình —— Stephen, người cô lớn lên cùng. Họ bên nhau từ nhỏ, rồi họ thành người yêu. Và cô ấy đã bỏ anh ta, cô ấy đã gây cho anhta rất nhiều đau đớn. Cô ấy ích kỷ. Cô ấy chỉ quan tâm đến bản thân mình. (Một tiếng thở dài lớn. Ít nhất tiếng khóc đã ngừng lại.)

 

D: Cô ấy không quan tâmrằng mình đang làmtổn thương người khác?

 

C: Vâng. Cô ấy đã làm chuyện đó để khiến mình cảm thấy tốt. Cô ấy ích kỷ. Lucinda rất ích kỷ. Cô ấy muốn về nhà, vì cô ấy nhận ra rằng mình đã không thu được nó. Cô ấy nghĩ đây là một sự lãng phí thời gian.

 

D: Bạn đang trong một thân thể, ý bạn là, trong một cuộc đời?

 

C: (Một phát hiện) Oh! OK! Vì vậy, chuyện đã xảy ra là một người nào khác vào đến, được gọi là “Yanie”. Cô đến để giúp, và hướng dẫn Lucinda. Và Yanie đã ở bên cô ấy trong tháng vừa rồi. Yanie giúp cô học hỏi, bởi vì Yanie cao hơn, thông thái hơn. Cô ấy không có bản ngã. Và cô ấy giúp Lucinda, để Lucinda có thể rời khỏi. Và có thể học hỏimột số điều trước khi rời đi.

 

Điều này nghe có vẻ tương tự như các phần linh hồn, ngoại trừ việc Cathie chỉ ra tên họ. Có lẽ điều này giúp ấy hiểu và giải thích dễ dàng hơn.

 

D: Nhưng Lucinda đã không nhận ra cô ấy đang tạo nghiệp bởi cách mình đối xử với mọi người?

 

C: Cô ấy không biết về điều đó.

 

D: Cô ấy chỉ là một linh hồn ích kỷ. (Vâng) Lucinda có nói chuyện với Yanie trước khi cô ấy vào không?

 

C: Lucinda và Yanie đồng ý rằng họ sẽ làm việc cùng nhau. Lucinda muốn về nhà. Và cô ấy đã tạo ra căn bệnh ung thư như một cách để thoát ra, về nhà. Và rồi cô ấy có thểthấy mình đã lãngphí cuộc đời. Cô đã lãng phí hội trong thể này. Và ấy ghét điều đó. Cô ấy ghét điều đó! (xúc cảm trởi lại.) Cô ấy nhận ra mình đã lãng phí tất cả những năm đó. Cô ấy nhận ra mình đã không thu được bài học. Yanie nói rằng mình sẽ đến và làm việc với Lucinda một thời gian trước khi cô rời đi, để giúp cô học một số bài học. Và khi cô ấy trở lại, cô ấy sẽ đạt được điều gì đó. Yanie đã giúp cô thoát khỏi nỗi sợ hãi. Yanie giúp cô cân bằng hơn. Yanie giúp cô chuẩnbị đi.

 

D: Không có cách nào để Lucinda có thể ở lại được?

 

C: ấy không muốn.

 

D: Tôi đã tưởng tượng một khi ấy bắt đầu học những điều này từ Yanie....

 

C: Không, bởi vì thỏa thuận được thực hiện. Yanie muốn đến trong một thời gian. Và Lucinda đồng ý với điều đó; rằng mình sẽ đi. Và đó không phải là vấn đề. Cô ấy ổn thỏavề việc tôn trọng lời hứa đó.

 

D: Vậy Lucinda sẽ có thể tiến bộ ở cõi bên kia? (Vâng) Có vẻ như cô ấy chưa sẵn sàngcho cuộc sống vật lý.

 

C: Cô ấy không có ý thức. Cô ấy đã bị bản ngã áp đảo, bị cuốn vào vật lý, và những khoái lạc trong cơ thể. Cô ấy đã bị cuốn vào tiền bạc, tham lam, bản ngã và tình dục.Ah, và thậm chí nghiện. Rượu, thậm chí đã đi với điều đó.

 

D: Vậy, ấy đã trải qua tất cả những mặt tiêu cực của con người.

 

C: Vâng. Cô ấy không muốn ở đây, và ai đó muốn đến. Cô ấy đã đồng ý điều đó. Và thỏa thuận là Yanie sẽ làm việc với cô ấy trong tháng cuối cùng trên Trái Đất, để giúpcô ấy học hỏi một vài điều, để cô ấy có thể tiến lên cao hơn. Lucinda đã đồng ý rời khỏi vào thángMười Hai. Họ chọn ngày. Đó sẽ là tháng12 năm 2000.

 

D: Cô ấy nghĩ mình đang nói lời tạm biệt với bạn bè, cô ấy nghĩ mình sẽ chết vì bệnh ung thư.

 

C: Khi cô ấy đi, cô ấy biết cơ thể sẽ không chết. Ý thức Cathie biết đã đến lúc để chào tạm biệt, nhưng ý thức ấy không biết điều gì đang xảy ra.

 

D: Đó là lý do tại sao cô ấy đã có bữa tiệc với tất cả bạn bè và người thân. (Vâng, vâng.) Nhưng rồi khi Yanie bước vào, không cần một thể bị bệnh, phải không?

 

C: Không cần. Yanie bước vào. Cô ấy là một năng lượng khác. Yanie là một trong nhữngngười đầu tiên. Những năng lượng đầu tiên trên Trái Đất.

 

D: Cô ấy sẽ là mộtnăng lượng rất cũ, phải không?

 

C: Ồ, vâng. ấy người tiên phong. Một nhóm của họ đến, với một lực lượng mạnh mẽ, lên Trái Đất. Và họ là những gì mọi người nghĩ là thần, Horus. Họ đến như một hình dạng. Và khi họ đến đây, họ phải tìm kiếm thân thể. Và họ đã làm. Họ đi ra vàtìm thân thể. Đó là lúc bắt đầu. Và cô ấy đã trở lại vào năm 2000, bởi vì cô ấy cần mang năng lượngtiên phong đó lên lại hành tinh.Trái Đất cần phải tiêm một lượng năng lượng tương tự như vậy, cái mà đã đến từ lâu, cách đây rất lâu. Và đó là những gì Yanie đưa vào.

 

Đây cũng tương tự như Ingrid và năng lượng Isis quay trở lại Trái Đất để giúp đỡ. (Xem Chương 4.) Cả hai không có bất kỳ cuộc sống nào khác chính giữa và đã trở lại vì những sự kiện thế giớicần năng lượng đó vào thời điểm này.

 

D: Bạn có thể cho chúng tôi biết những gì xảy ra vào đêm đó khi sự trao đổi được thực hiện không? Đó điều mà Cathie muốn tìm hiểu.

 

C: Yanie bước vào. Cô đã ở đó vài tháng. Và họ đã bện lại.

 

D: Bện làgì?

 

C: Bên là ở... nó giống như một cái bím. (Tay chuyển động.)

 

D: Liên hợp?

 

C: Vâng. Nơi có hai linh hồn, và họ đang làm việc cùng nhau. Và đôi khi, một bên sẽ đảm nhận vai trò lãnh đạo khi khác thì bên kia. Đôi khi Cathie cảm thấy cái tôi.

 

Đôi khi cô ấy là Yanie. Đôi khi cô ấy là Lucinda. Rồi những ngày khác, cô ấy cảm thấy mình là một sinh mệnh thần thánh tuyệt vời. Và đó là những ngày mà Yanie chiếm ưu thế. Họ làm việc cùng nhau rất tốt. Nó giống như một điệu nhảy. Họ nhảy cùng nhau. Học tập, giảng dạy và học hỏi. Đó là một thời gian đáng yêu, bởi vì Lucinda cảm thấy côấy có một người bạn. Đẹp.

 

D: Một loại bạn khác.

 

C: Vâng. đã học được rất nhiều.

 

D: Vậy, hai linh hồn thể sống chung một thể cùng một lúc?

 

C: Vâng. Nhưng nó đã được một cứu trợ rất lớn khi Lucinda rời đi. Mặc dù, nó không phảilà hai linh hồn riêng biệt.Đó những phần của cùng một linh hồn.

 

D: Bởi vì rất khó để hai người chiếm cùng một không gian?

 

C: Họ rất khác nhau, vâng. Yanie thể tỏa sáng, cô ấy thể chính mình.

 

D: Bạn có thể giải thích những gì đã xảy ra vào đêm đó không? Cathie cho biết cô đã một cảm giác mạnh mẽ như vậy sau khi đi ngủ đêm đó.

 

C: Vâng. Điệu nhảy cuối cùng đã diễn ra. Đó là đêm của Lucinda với những người bạn đó. Yanie chỉ phía sau, ngay dưới nền. Lucinda...thật buồn cười. cảm thấy rất tê đêm đó.

 

D: Ý bạn là khôngnhạy cảm đó?

 

C: Tê, giống như cảm giác không có nhiều cảm xúc. Tê, cảm giác tê.

 

D: Mặc dù cô ấy đã ở với bạn bè mình.

 

C: Vâng. Ah, cô ấy biết đó là lời tạm biệt. Và cô ấy cần phải như vậy, bởi vì nếu cô ấy để những cảm xúc bị rạn nứt, sẽ báo động cho mọi người. Vàkhông cần phải làm điều đó. Họ không biết cô ấy sẽ rời đi. Và họ không cần biết, bởi vì nó không phải là một đám tang. (Cười) Nó chỉ là một bí mật. Cô ấy biết mình sắp đi, và không ai khác đêm đó cần biết.

 

D: ấy định chết, nhưng không nghĩa như vậy?

 

C: Cô ấy đã thay đổi ý định của mình, bởi vì Yanie muốn đến. Và cô ấy nói OK nếu Yanie lấy cơ thể. Đêm đó, cô nói lời tạm biệt của mình, rồi đi ngủ. Sau đó vào lúc 3 giờ sáng, cô và Yanie nhảy điệu cuối cùng của họ. Nó giống như một điệu Valse. Valse quay vòng. Sau đó Lucinda chỉ rời đi. ấy đã đi từ đó.

 

D: ấy đi đâu?

 

C: (khóc) Cô ấy đã đi... cô ấy đã gia nhập với bạn của mình. (thút thít) Người ta. Cô ấy đã về nhà. Thật là nhẹ nhõm. (Khóc)

 

D: ấy không bị phán xét đã làm những điều không thích hợp?

 

C: (khóc xúc động) Cô ấy được chào đón. (Khóc) Tôi nghĩ đó là tốt. Họ chào đón cô ấy trở lại.

 

D: Họ thể nhận ra cô ấy đã không sẵn sàng khi bước vào thể lúc đầu.

 

C: Vâng, cô ấy đã chọn một cuộc sống khó khăn. Cô ấy đã có một số khả năng hoàn thànhđể chọn một cuộc sống khó khăn.

 

D: Vậy, chuyện ấy đã tạo nghiệpvới những người khác không thành vấn đề.

 

C: À! Cô ấy đã phải làm điều đó. (Tạm dừng khi cô ấy cố gắng hiểu nó) Điều đó đã cân bằng nghiệp. Bởi vì —— tôi nhận được rằng Stephen đã —— (Rất sốc với những gì cô ấy đã nhìn thấy. Rên sợ hãi.) Ôi! Ôi! Stephen, chàng trai mà cô ấy biết, người mà cô ấy tổn thương rất nặng, anh ấy... anh ta đã chặt đầu ấy.

 

D: Trong một cuộc đời khác?

 

C: Ồ, vâng! Ôi! Thật tàn nhẫn! (thổn thức)

 

D: vậy, những ấy làm trả nghiệp bằng cách làm tổn thươnganh ta.

 

Cathie rên rỉ và trở nên rất xúc động. Những gì cô thấy là rất khó chịu. Sau đó, cô nhớ lại cảnh tượng này, và nói mình thấy rất rõ khuôn mặt anh ta. Anh ấy đầy ngất ngây khi nhìn cô bị giết. Điều đó làm ấy giật nẩy khi nhìn.

Với tư duy hợp lý của chúng ta, dường như cô ấy đã tạo nghiệp bằng cách làm tổn thương người thanh niên, Stephen. Nhưng từ cõi bên kia, toàn bộ hình ảnh có sẵn, rõ ràng mọi chuyện không chỉ là như vậy. Stephen đã tạo ra nghiệp tiêu cực trong cuộc đời khác bằng cách chặt đầu cô. Vì vậy, cô ấy làm tổn thương anh ta trong cuộc đời hiện tạilà danh chính ngôn thuận. Ít nhất “quả” này không kịch liệt như “nhân”.

 

D: Cô ấy cũng làm mẹ mình rất tổn thương, phải không?

 

C: Vâng. (Ngạc nhiên) Ồ! Mẹ cô ấy... đó là trả nghiệp trong cuộc đời này. Cuộc sống của mẹ cô. Mẹ cô đã rất thui chột, bà cư xử giống như con mình là hoàn hảo. Bà ấy làm tổn thương rất nhiều người bằng cách đó, bởi sự quá giáo điều và phán xét kia. Bà nghĩ con mình hoàn hảo. Và công việc của Lucinda là cho bà thấy rằng con mình không hoàn hảo.

 

D: Lucinda chắc chắn không hoàn hảo.

 

C: Không, đó là sự cân bằng. Một bài học cho mẹ cô. Dạy mẹ cô bớt phán xét. Và bớt thui chột hơn. Để khai thông mắt bà ấy. Để giúp bà nhìn qua một con mắt khác. Không phải hai mắt nhìn vật lý, mà là con mắt kia. (con mắt thứ ba)

 

D: vậy, những xuất hiện trên bề mặt đã tạo ra nhiều nghiệp xấu chọn một con đường khó khăn, thực sự là vì một lý do. Có nhiều hơn đằng sau nó. (Vâng) Thườngcó, nhưng chúng ta không thể nhìn thấy nó khi còn sống. (Vâng) Vì vậy, Yanie đã tiếp nhận thể. (Một tiếng thở dài nhẹ nhàng) Cathie nói ấy biết chuyện đã xảy ra vào tối hôm đó.

 

C: (Một phát hiện) Oh! Nó có nghĩa là. Cô ấy muốn biết, bởi vì cô ấy phải giúp đỡ mọi người. (Khóc một lần nữa) Cô ấy phải giúp mọi người hiểu điều này. Và nếu cô ấy không ý thức được —— rất nhiều người có những trải nghiệm này, và họ không ý thức về chúng. ấy phải biết. Đó công việc cho khía cạnh mới này. Cathie đã khai thông.

 

Giống như bạn đang giảng dạy rất nhiều người về cõi bên kia. ấy một công việc để dạy cho mọi người về điều này, về linh hồn. Về cơ thể này không phải là vật sởhữu. Đó là món quà cho Trái Đất. Mỗi cơ thể là một món quà cho vũ trụ. Và những linh hồn đi vào trong thân thể này, họ có quyền đó. Chúng ta nghĩ rằng chúng ta là cơ thể. Bản ngã của chúngta được gắn liền với thể. chúng ta nghĩ mình như vậy. Tôi là Cathie. Cathie là ai? Cathie thực sự là nhiều năng lượng đến cùng nhau để mang cuộcđời này đến một chiều kích không thể tưởng tượng được. vậy, cuộc đời này thể ảnh hưởng đến rất nhiều cuộc đời khác, để giúp mọi người phát triển có ý thức. Để giúp mọi người nắm lấy chương trình này, nơi những linh hồn thể đến đi. không được đóng cửa với nó. Và đừng quá ích kỷ trong việc sở hữu cơ thể. Chúng ta không sở hữu cơ thể. Cơ thể ở đây để phục vụ nhân loại. Gandhi không sở hữu thân thể đó. Cơ thể đó chỉ là một phương tiện. Rất nhiều linh hồn đã tham gia vào công việc mà Gandhi đã làm. Rất nhiều linh hồn đến và đi khỏi thân thể đó. Và ông ta biết. Ông ấy chào đónnó. Martin Luther King là một người khác. Không chỉ có một linh hồn mà còn nhiều linh hồn mang đến những tài năng khác nhau, mang đến những suy nghĩ mới. Mang phương tiện đó đến tầng thứ tương thích và tình yêu cao hơn. (Nhẹ nhàng) Ông ấy biết. Ông ta biết mình ở đây để làm gì.

 

D: Nhưng phần ý thức của người đó không nhận thức được điều gì đang xảy ra, đúng không?

 

C: Một số người có thể. Một số người có thể khai mở tâm trí của họ với nó. Cần có một sự kích hoạt để mở tâm trí. Và

một khi kích hoạt đã cháy, tâm trí có thể nắm lấy tất cả các loại hiểu biết. Và đó là công việc của Cathie. Cô ấy đốt mồi lửa khiến mọi người suy nghĩ. Và nó giúp mọi người mở mangtâm trí.

 

Chúng tôi được cho biết Cathie không chỉ nhận được một khía cạnh mới của linh hồn cô để tiếp tục cuộc sống này, mà cơ thể cô cũng đã được thay đổi thành một cơ thể mới. Rõ ràng, những thay đổi sẽ không thể nhìn thấy từ bên ngoài đối với những người khác.

 

C: Cathie mới rất khác. Cathie cũ đang trên lộ trình tăng tốc. Cô ấy đã có một cuộc sống rất khó khăn. Và người mới đến phải tìm ra khía cạnh của nghiệp cho những cuộc đời đó. Buông bỏ những thứ trong các tế bào của cơ thể. Tất cả những thứ bị mắc kẹt ở đó là từ những linh hồn cũ. Và những cái mới đã vào, đã giúp giải phóng nó khỏi các tế bào của cơ thể. Và đưa cô ấy vào một sự cân bằng đáng yêu, xinh đẹp. Sự hòa hợp và tình yêu.

 

D: vậy, Cathie mới không phải cùng một người lúc bắt đầu.

 

C: Rất khác. Rất rất khác. Và nó đã mang một vài sự khuyên giải linh hồn để làm việc với cuộc đời đó. Để đưa nó đến cấp độ mà nó đang bây giờ.

 

D: Nhưng điều này không thể xảy ra với sự trưởng thành của một người khi họ tăng trưởngvà học những bài học của họ?

 

C: Không, không phải điều này, không. Bởi vì phải mất một thời gian dài. Có rất nhiều người sống trên Trái Đất mà chết và họ đã không sống những bài học. Và một số người, khi trưởng thành, ngày càng trở nên bảnngã hơn, ngày càng sợ hãi hơn. rất nhiều nỗi sợ trên hành tinh này. Họ già đi và họ càng sợ hãi. Vì vậy, không thể nói rằngbình thường mọi người đạt được trí tuệ đó khi lớn lên. Nhiều người không đạt được sự khôn ngoan.

 

D: Tại sao khía cạnh linh hồn, Yanie, không thể chỉ duy trì?

 

C: Ồ, cô ấy muốn. Nhưng nó sẽ làm còi cọc sự tăng trưởng.

 

D: Tại sao vậy? ấy là một linh hồn rất tiến bộ.

 

C: (Một phát hiện) Oh! Công việc được giới hạn ở những gì cô ấy đang làm. Mang vào năng lượng mới. Giữ không gian cho chương trình để làm việc. Cô ấy là một linh hồn “cầm giữ”. Một linh hồn chuyển tiếp. Và vào thời điểm đó, chương trình vẫn đang được phát triển. Yanie thể trở lại, nếu cô ấy muốn. Cô ấy thể là mộtphần của chương trình này. Nhưng nếu cô ấy bắt đầu thì chương trình này không thể được đưa vào. Đây là một chương trình rất cao cấp của tăng trưởng nhanh. Nó gần như tức thời, sự tăng trưởng này. Và chương trình này đang đưa những người này vượt xa những gì chúngta hình dung ban đầu.

 

* * *

 

Khái niệm linh hồn bao gồm nhiều khía cạnh này một lần nữa nổi lên trong một phiên khác. Tôi sẽ chỉ gộp một phần thích hợp ở đây. Tôi có phiên tại hội nghị Walk-In ở LasVegas. Tôi đã nói với tiềm thức về những câu hỏi của Lucy.

 

D: Cô ấy muốn biết liệu cô ấy có phải một walk-in trong cuộc đời làm Lucy hiện tại không?Hay để cô ấy biết quan trọng không? Bạn quyết định.

 

Cô ấy đương nhiên quan tâm đến điều này bởi vì cô đã tham gia vào ban quản trị của tổ chứcnghiên cứu các walk-in và thamgia vào các hội nghị này.

 

L: Chúng tôi sẽ không gọi đó là walk-in. Chúng tôi có thể nói cô ấy thiên về một sinh mệnh không gian mà có nhiều hóa thân khác nhau bên trong một hóa thân. Tương đương cùng khái niệm con người có thể là “walk-in “. Đó không phải là một thuật ngữ chúng tôi sẽ sử dụng. Chúng tôi có thể nói rằng trong suốt khoảng thời gian sống của mình, cô ấy đã có những chuyến thăm bởi nhiều sinh mệnh linh hồn khác nhau trong linh hồn của chính cô ấy. Vì cô ấy là của một định hướng không gian. Nhiều sinh mệnh khônggian nằm bên trong bàn tay cô ấy.

 

D: Đây giống điều tôi đã được cho biết, về các mảnh của linh hồn không?

 

L: lớn hơn phân mảnh. Chúng tôi muốn nghĩ về chúng như các khía cạnh, hoặc các phầnphân đoạn. Khi bạn nghĩ về cấu hình của một ngôi nhà hoặc một tòa caoốc, nó có nhiều phòng, mỗi phòng đều là một phần của toàn bộ ngôi nhà. Và đó là cách linh hồn của cô ấy được sắp xếp. Mỗi phòng hoặc các phân khúc hoặc các mặt của linh hồn mang theo mình những ký ức khác nhau và các mối quan hệ không gian song song khác nhau. đó là lý do ấy có những trải nghiệm khác nhau.

 

D: Vì vậy, đó không phải là sự trao đổi của các linh hồn như chúng ta hiểu về một walk-in.

 

L: Đó là sự trao đổi của linh hồn nơi một người có thể rời đi và một người khác không bao giờ có thể xuất hiện nữa. Nhưng nó không qua quá trình chết. Không phải linh hồn đầu tiên ẩn dật hoặc chuyểnđến một thực thể hoàn toàn khác. Nó đang nằm ngủ, nhưng sẽ không được sử dụng lại.

 

D: Chúng tôi nghĩ một walk-in là linh hồn ban đầu ra đi và được thay thế bằng một người mà sẽ tiếp quản công việc.

 

L: Đó cũng là một khái niệm. Khái niệm tôi đang cho bạn có lẽ phức tạp hơn. Vì thực thể linh hồn này có quyền truy cập vào nhiều cấu trúc linh hồn khác nhau. Cô ấy có quyền truy cập vào mười ba. Và tất cả họ đều nằm bên trong linh hồn cô ấy. Đây không phải lànhững tính cách ngoại lai không hòa hợp.

 

* * *

 

Từ một thân chủ khác:

 

D: Cô ấy có một câu hỏi khá kỳ lạ đối với cô ấy. Tôi hiểu nó, nhưng tôi muốn xem bạn sẽ nói gì. Cô ấy nói mình có cảm giác, đôi khi, giống như cô đang tương tác với haingười phụ nữ khác ở New York. Có thật không? (Vâng) Điều gì đang diễn ra ở những thời điểm đó?

 

Linda: Họ là những linh hồn thay thế. Những mảnh của cô ấy sống và làm công việc của ấy trong các chiều kích khác.

 

D: Đó là những tôi nghĩ tôi đã được cho biết điều này trong công việc của mình.

 

Đó có chút phức tạp đối với một số người. Như thể một phần khác của cô ấy đi theo một hướng khác. Đó có phải là ý bạn không?

 

L: Chúng ta phải chữa lành tất cả các cấp độ, trong tất cả các chiều kích để đạt

được những gì chúng ta cần đạt được. Chúng tôi có sự giúp đỡ. Đó là những phần của cô ấy. Còn nhiều hơn nữa.

 

D: Họ tạo ra một cuộc sống khác với cuộc sống cô ấy đang sống. (Vâng.) Và đôi khi cô ấy đã liên lạc với họ.

 

L: Vâng. Côấy đến đó để tái điều chỉnh cho họ.

 

D: Họ có lẽ không biết về ấy, hơn nữa cô ấythực sự biết về họ.

 

L: Họ không nhận thức về cô ấy mọi lúc. Cô ấy xem họ. Họ có việc để làm.

 

D: Tôi vừa được đưa cho khái niệm này năm rồi; về sự chia tách chúng ta làm.

 

L: Bạn có nhiều phần.

 

D: Mọi người đều có, phải không? (Vâng.) Nhưng chúng ta không nhận thức về họ và đó là cách nó nên là.

 

L: Không. Các bạn sẽ sớm đến với nhau.

 

D: Vậy thì chúng tôi sẽ biết điều đang xảy ra?

 

L: Vâng. Tất cả chúng ta đều trở thành một. Và thời gian sẽ di chuyển về phía trước vào thời điểm đó.

 

D: Tôi đã nghe về việc nâng cao ý thức, sự thay đổi rung động và năng lượng. Đó có phải làý bạn không?

 

L: Vâng. Tất cả chúng ta sẽ tiến tới cùng nhau như một hành tinh khi ý thức của chúng ta trở thành một. Các lực lượng tiêu cực sẽ bị bỏ lại phía sau. Chúng ta sẽ mang theo mình những cái thể đến. Nhiệm vụ của chúng ta nâng cao tầng thứ ý thức của tất cả mọi người mà chúng ta gặp được. Và chữa lành họ. Bạn biết đấy, bạn đã thấynó rất rất nhiều lần. Đó là ý thức của con người để chuyển thành một ngọn lửa tích cực. Họ đang căn chỉnh. Họ đang trở thành nhận thức của nhau trong các chiều kích khác nhau. Họ sẽ thức tỉnh và trở thành một, và đi tiếp với nhau. Nó sẽ như nó là. Nó sẽ để lại nhữngtiêu cực phía sau. tạo ra cuộc sống mới của họ như là nhất thể.

 

* * *

 

D: Trong cuốn sách tôi làm bây giờ, tôi đang khám phá khái niệm rằng chúng ta, như con người, khôngphải một linh hồn hay tinh thần thể, mà những phân mảnh?

 

Ann: Đúng.

 

D: Bạn thể làm điều đó với tôi không?

 

A: Vâng. Bạn nhiều người khác đến từcác trụ khác nhau. nhiều nguồn Thượng Đế khác nhau mà thực sự được coi là một nguồn. Mỗi cái trong những vũ trụ đó đều có nguồn Thượng Đế cá nhân của riêng nó, để hiểu được tầng thứ của bạn trongcác trụ. Mỗi cái trong những nguồn này được chia thành các nguồn nhân khác, mà luôn luôn quay trở lại một nguồn chính. Mỗi người các bạn tạo ra các nguồn cá nhân của chính mình trong chính mình, bởi vì bạn đã chọn. Để hiểu được tầm cao của bạn trong nhận thức rằng bạn cần phải có trên tầng thứ này. Tầng thứ rung động này rất hạn chế đối với bạn. Và bởi vì bạn đã chọn điều này, bạn thực sự đã có một quyết định có ý thức để sống như một nguồn tách biệt, mặc dù bạn vẫn còn kết nối bằng một sợi đến nguồn chính.

 

D: Làm thế nào để chúng tôi nhận thức được nguồn chính này? Nguồn Thượng Đế này?

 

A: Nó luôn ở bên trong bạn. Tôi sẽ cho bạn biết cách đơn giản nhất để bạn hiểu. Để khai thác sử dụng thùytrán của đầu bạn. Cái bạn gọi “ấn đường”.Trong ấn đường này, bạn có một phần tử, và bạn tiết ra chất lỏng trong phần tử này. Và khi bạn tiết ra chất lỏng này, nó được truyền qua cơ thể, nó sẽ kích thích phần còn lại của cơ thể đến cấp độ cao hơn để bạn có thể chạm vào nguồn của bạn. Đây là nơi mà nguồn vẫn còn. nằm thùy trán của đầu bạn. Đó là nơikết nối của bạn, chuỗi của bạn, như bạn gọi là một“dây” được kết nối.

 

D: Cái mà chúng ta coi là con mắt thứ ba? (Vâng). Nhưng tôi đã cố gắng hiểu điều này vì tôi đang làm việc với những người nói rằng họ có những phân mảnh của họ ở khắp mọi nơi.

 

A: Vâng, đúng vậy. Đây là một phần của quá trình tư duy. Bạn được phép tạo ra một thực tại. Và trong thực tại này, bạn có thể sáng tạo ra cái khác. Và ở nơi khác kia, bạn thể tạo ra nguồn năng lượng mới, cái hoàn toàn từ cùng —— cái bạn gọi là “nguồn Thượng Đế”.

D: Đó do tại sao chúng tôi khó hiểu chúng tôi rất tập trung...

 

A: (gián đoạn) Không khó. Sẽ luôn có những người có nhiều hiểu biết tự nhiên hơn về những khái niệm này. Họ chỉ đơn giản là sẵn sàng để phiên dịch hơn. Bạn chỉ cần có quyền truy cập vào các cá nhân đó để dịch các khái niệm này thành một hình thức dễ hiểu. Nếu bạn yêu cầu những cá nhân này xuất hiện trong cuộc sống của bạn, họ sẽ đến, tự nhiên như một làn gió.

 

D: Đó là những gì tôi được cho biết, rằng chúng ta có những phân mảnh linh hồn ở khắpnơi, nhưng chúng ta không biết về chúng.

 

A: Chúng ta song sinh của nhau.

 

D: Giống như các bộ phận của nhau theo cách này?

 

A: Các bạn là vậy. Các bạn đến từ một nguồn. Điều gì làm bạn nghĩ rằng các bạn khônggiống nhau?

 

D: Quan điểm của con người chúng tôi là chúng ta là cá nhân riêng biệt? (Cười thầm)

 

A: Rất hạn chế.

 

D: Chúng tôi rất hạn chế.

 

A: Bạn đã lựa chọn. Chuyện bạn bị giới hạn không phải điều xấu. Bạn đã chọn để như vậy, bởi vì có những bài học mà bạn đi qua. Chúng tôi hiểu điều này. Khi chúng tôi nói chuyện qua cơ thể này bây giờ, chúng tôi hiểu được cá nhân này. Nó cũng vậy. Chúng tôi biết những điều này. Ổn thỏa.

 

D: Vâng, bởi vì đây là cách duy nhất con người có thể cảm nhận được. Và phần lớn trongsố này vượt quá các khái niệm của con người bình thường.

 

A: Đúng.

 

* * *

 

Cuộc sống này có thể so sánh với việc chơi một nhạc cụ trong một dàn nhạc lớn. Tất nhiên bạn không thể chơi tất cả các nhạc cụ cùng một lúc. Bạn chỉ có thể tập trung vàophần của mình trong bản giao hưởng tuyệt vời, mặc dù toàn bộ dàn nhạc và tất cả âm nhạc bao gồm toàn thể của người thật sự bạn.

 

* * *

 

Trong các bài giảng của mình, tôi thường được hỏi về sự khác biệt giữa linh hồn và tinh thần. “Chúng là cùng một thứ chứ? Những từ có thể thay thế cho nhau? Chúng có đề cập đến hai thứ riêng biệt không?” Lúc đầu, tôi không có câu trả lời đầy đủ, bởi vì những câu hỏi đã làm tôi bất ngờ. Vào thời điểm đó, tôi cũng cho rằng chúng là cùng một thứ. Chỉ là hai từ khác nhau đề cập đến sinh lực tiến vào cơ thể lúc sinh ra và rời đi khi cái chết đến với thể vật lý của nó. Tôi cho rằng đó là một phần của chúng ta mà là bất diệt từ thời điểm nó được Thượng Đế tạo ra. Và đó là phần bất biến nhất của chúng ta mặc dù nó chuyển từ cơ thể này sang cơ thể khác trong chu kỳ luân hồi và thay đổi khi thu thập thêm thông tin trả nghiệp.Trong các bài viết sớm nhất của mình, tôi đã viết về nó từ quan điểm mà cho rằng hai từ này có thể thay thế cho nhau, có liên quan đến cùng một điều đó chỉ là ngữ nghĩa tùy bạn muốn sử dụng từ này hay từ kia.

 

Bây giờ, sự hiểu biết và học hỏi của tôi đang gia tăng và mở rộng, tôi có thể nhìn vào câu hỏi này từ một quan điểm khác. Trong công việc của mình, tôi đã được bảo rằng khi Thượng Đế đưa tất cả các linh hồn vào sự sáng tạo, nó cũng tương tự như lý thuyết Big Bang. Chúng ta bắn ra như những tia lửa bé nhỏ của ánh sáng. Một số tia lửa này trở thành linh hồn nhân loại, một số đã trở thành thiên hà, hành tinh, mặt trăng và tiểuhành tinh. Sáng tạo đã bắt đầu từ đó tiếp tục mãi mãi, mở rộng mãi mãi. Nhiều người trong số các thân chủ của tôi đã thấy mình là những tia lửa cá nhân hoặc quảbóng ánh sáng khi được hỏi họ đến từ đâu và đã bắt đầu như thế nào. Bất cứ cơ thể nào họ tìm thấy trong số kiếp sống của mình trên hành tinhnày nhiều nơi khác đều chỉ là một bộ quần áo. Vật dụng để phục vụ cho mục đích và để có được việc làm. Tôi luôn luôn nói, “Bạn không phải là một cơ thể! Bạn có một cơ thể!” Chúng ta có xu hướng bỏ qua điều này, bởi vì chúng ta rất gắn bó với nó. Nhưng giống như một bộ quần áo, cuối cùng nó sẽ hư mòn và phải bị bỏ đi. Bạn “đích thực” là tia lửa ánh sáng. Bây giờ tôi có thể nhìn nhận cái này tương đương với “tinh thần”, bởi vì nó đi từ cơ thể này sang cơ thể khác. Tinh thần là sự biểu hiện cá nhân của linh hồn trong một hiện thân.

 

Vì vậy, nó có những hạn chế. Nó bị ràng buộc và tách khỏi “linh hồn” lớn hơn. Đó là trọng tâm của chúng ta trong cơ thể vật lý, và chúng ta đang bị chặn khỏi sự khônngoan to lớn của cái tôi lớn hơn của mình. Nó phải như vậy, hoặc chúng ta không thể tồn tại ở đây. Chúng ta sẽ hoàn toàn không có khả năng sống sót nếu chúng ta nhận ra rằng nhiềuhơn, chúngta đang bị ngănchặn khỏi chính cái tôi đại đó.

 

Tôi đã tìm thấy các ca (một trong đó được báo cáo trong Vũ Trụ Xoắn 1) mà các thân chủ muốn trở lại nơi họ cảm thấy yêu thương nhất, nơi họ cảm thấy như ở nhà, nơi màhọ theo bản năng một khát khao to lớn. Khi họ đến nơi này, tôi đã rất ngạc nhiên.

 

Đó không phải cõi tinh thần chúng ta đi tới sau cái chết thể xác. lớn hơn mở rộng hơn nhiều. Họ đã đi đến một ánh sáng tươi sáng, mỹ lệ, ấm áp và xoa dịu. Đấylà “nhà”. Họ nói khi ở đó, họ có một cảm giác đoàn tụ tuyệt vời, là một phần của một tổng thể, họ không bao giờ muốn ra đi lần nữa.

 

Đây được gọi là “Thượng Đế” —— để có một định nghĩa tốt hơn. Nó cũng được gọi là “Mặt trời trung tâm vĩ đại” mà từ đó tất cả sự sống bùng phát. Thân chủ luôn cảm thấyvui mừng khi họ tái hợp nhất với toàn thể —— ngay cả khi chỉ trong một thời gian ngắn trong suốt phiên làm việc. Khi bị đưa ra khỏi Nguồn để học các bài học và hiểu biết, họ cảm thấy một mất mát lớn lao, sự chia tách gần như không thể chịu nổi. Nơi chỉ có duy nhất Một, bây giờ họ đã chia tách. Đây là thứ mà mỗi người trong chúng ta đang bí mật muốn trở lại, mặc dù chúng ta không hiểu nó ở tầng thứ ý thức. Nhưng theo những thông tin mà tôi đã khám phá ra, chúng ta không thể trở lại đoàn tụ với Thượng Đế cho đến khi hoàn thành tất cả những bài học của mình và thu được mọi kiến thức chúng ta có thể có. Sau đó, số mệnh của chúng ta là trở lại và chia sẻ tất cả những gì chúng ta đã học được với Thượng Đế. Theo nghĩa này, chúng ta là những tế bào trong thân thể của Thượng Đế.

 

Để cố gắng giải thích các định nghĩa về linh hồn và tinh thần một chút nữa, tôi nghĩ nó có thể được xem như là một hệ thống bậc-thang. Nơi mà có Thượng Đế, Nhất Thể, Vạn Hữu, Đấng Toàn Năng, Nguồn, Tạo Hóa, nó tách ra thành một phần khác. Linh hồn nhóm, Siêu linh hồn, một phức hợp lớn hơn của năng lượng. Sống, nhưng trải nghiệm cuộc sống theo cách khác với cách nghĩ của chúng ta. Nó chứa quá nhiều năng lượng trong tổng thể của nó mà sẽ không thể chứa được trong cơ thể. Trong Vũ Trụ Xoắn 1, người ta nói rằng nếu tổng năng lượng của một cá nhân cố gắng đi vào phòng và trò chuyện với chúng ta, mọi thứ trong nhà sẽ bị phá hủy. Sức mạnh và năng lượng là bất tận. Như vậy linh hồn là sự kết hợp của số tinhthần nhân,cái là tất cả “bạn”.

 

Chúng ta cũng đang là một phần của “linh hồn” lớn hơn như chúng ta là sự hiện thân của Thượng Đế. Cũng có một vài nhóm linh hồn, làm phức tạp thêm suy nghĩ của chúng ta.

 

Rồi nó tách ra và trở thành những tinh thần cá nhân. Đây là mảnh nhỏ hơn mà chúng ta đang trải nghiệm tại thời điểm hiện tại. Phần chúng ta đang tập trung vào và được cho nhân cách. Đây là phần mà đi vào cõi giới tinh thần vào thời điểm cơ thể vật lý chết. Nó rõ ràng vẫn còn tính cá nhân cho đến khi nó có đủ kiến thức để tái kết hợp vào lại Siêu linh hồn. Mọi chuyệnnày quá mức hiểu biết cho phần lớn trí tuệ con người chúng ta, và chúng ta hài lòng nghĩ rằng một tồn tại này của mình đã là tất cả. Đấy là lý do tại sao chúng ta đưa ra những giải thích đơn giản cho điều không thể giải thích được.

 

Từ các thông tin trong chương này, có vẻ như trong trường hợp khẩn cấp, Siêu linh hồn sẽ tách hoặc gửi đi các khía cạnh của chính nó, và có những phần linh hồn khác đổichỗ. Như chúng ta có thể hiểu, đó là một sự sắp xếp yêu thương và chăm sóc, cá nhân không bao giờ bị đưa cho nhiều hơn mức độ nó thể xử lý, hoặc nhiều hơn số lượng nó đã đồng ý cố gắng xử lý trong một đời. Ít nhất những khái niệm này là những bàitập tư duy tốt, cho dù chúng ta có hiểu chúng hay không. Những khái niệm này là một số trong những điều mà tôi sẽ không bao giờ nghĩ tới nếu chúng không được trình bày với tôi thông qua một số thân chủ. Rõ ràng “họ” nghĩ chúng ta đã sẵn sàng để xử lý các ý nghĩa sâu sắc hơncủa cuộc sống.

 

Vì vậy, một lần nữa, có Thượng Đế, có những Siêu linh hồn khác nhau, những linh hồn tổng hợp nhỏ hơn, và những tinh thần cá nhân.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.