Chương 20: Người Thổ Dân
Đây là phiên làm việc với Lily – một nhà tâm lý học, được tổ chức trong Hội nghị WE (Walk-In trong Tiến triển) ở Las Vegas vào tháng 4 năm 2002. Nó chứng minh rằng cổng đã có một lịch sử lâu hơn chúng ta có thể tưởng tượng, và đã được tích cực sử dụng.
Khi ra khỏi đám mây, Lily thấy mình đứng giữa cỏ cao xa đến cuối tầm mắt. Tâm trí cô cung cấp địa điểm mà không cần hỏi.
L: Những cánh đồng cỏ dại cao như lúa mì. Và nó nói “Veldt, Úc”.
D: Đó là nơi mà bạn cảm thấy có thể là chỗ này?
L: Tôi cảm thấy là vậy. Chỗ này có cảm giác phẳng. Và có cảm giác là một phần của một khối đất lớn.
Cô được bao phủ bởi cỏ mà cô giả định là lúa mì, nhưng có cái gì đó chắc chắn không phù hợp với bối cảnh vụ mùa mà cô có thể nhìn thấy ở khoảng cách này.
L: Tôi cảm thấy khối đá nguyên khối lớn ở xa.
D: Bạn nói khối đá nguyênkhối có nghĩa là gì?
L: Một gò lớn. Đá. Được làm bằng đá, nhưng đá to hơn và phẳng hơn.
Tôi nghĩ nếu cô ấy nói về Australia, có lẽ đó là Ayers Rock nằm ở giữa lục địa. Điều này rất quan trọng vì nó đứng một mình trên địa hình phẳng và hoang vắng. Nhưng tôikhông muốn làm ảnhhưởng đến cô, vì vậy tôi đã hỏi về những ngọn núi khác.
L: Ayers. Họ nói Ayers. Nó chỉ tọa lạc một mình.
Thông tin tìm thấy trên Internet: Ayers Rock còn được biết đến bằng cái tên thổ dân “Uluru”. Đây là tảng đá nguyên khối lớn nhất thế giới, cao 318 m so với mặt sa mạc ở trung tâm Úc, với chu vi 8 km. Nó được coi là một trong những kỳ quan tuyệt vời của thế giới, nằm trên một điểm lưới chính của hành tinh giống như Kim tự tháp lớn ở Ai Cập. Tùy thuộc vào thời gian trong ngày và điều kiện khí quyển, khối đá này có thể thay đổi màu sắc đáng kể, bấtcứ cái gì từ màu xanh sang màu đỏ phát sáng.
Ayers Rock được coi là thánh địa và được tôn kính rất nhiều trong tín nhưỡng thổ dân. Những thổ dân tin rằng nó rỗng bên dưới, và có một nguồn năng lượng mà họ gọi là “Tjukurpa”, “Thời Gian Mơ”. Thuật ngữ Tjukurpa cũng được sử dụng để đề cập đến ghi chép của tất cả các hoạt động về một sinh mệnh tổ tiên đặc thù từ khi khởi đầu đến khi kết thúc hành trình của họ. Thổ dân biết rằng khu vực xung quanh Ayers Rock là nơi sinh sống của hàng chục sinh mệnh tổ tiên mà hoạt động của họ được ghi lại ở nhiều địa điểm riêng biệt. Tại mỗi địa điểm, các sự kiện đã diễn ra có thể được kể lại. Có rất nhiều hình vẽ đá cổ được tìm thấy trong khu vực. Một số đã được dịch và một số thì không. Các bức vẽ thường xuyên được trùng tu, với những lớp sơn chồng trên nhau, có niênđại từ hàng ngàn năm trước.
* * *
D: Khối đá màu gì?
Giọng cô bắt đầu thay đổi, trở nên đơn giản hơn, gần như nguyên thủy. Cô đã nói rất thậntrọng.
L: Tối. Màu nâu đỏ. Khi mặt trời chiếu vào, nó sẽ thiên về màu lửa đỏ nhiều hơn. Cô chắc chắn đang mô tả Ayers Rock.
D: Nhưng mặt khác, xung quanh bạn chỉ có đồng cỏ.
L: Lúa mì. Hay những gì trông giống cỏ cao. Cứng, cứng hơn cỏ.
D: Có dấu hiệu nào về nơi cư ngụ, nhà cửa hay bất cứ thứ gì không?
L: Ở đây thổ dân (có khó khăn với từ đó) những người sống gần đó. (nhấn mạnh) Người bộ lạc sống gần đó.
Tôi yêu cầu mô tả về bản thân. Cô ấy là một người đàn ông da nâu tóc đen, “tóc mặt rất nhỏ”, mặc “tấm da che thân và thắt lưng tôi”. Anh ấy ở tuổi hai mươi hay ba mươi,nhưng đó không phải là trẻ. Anh nói cơ thể mình “mạnh mẽ, mạnh mẽ như chiến binh. Dũng cảm, tôi dũng cảm.”
D: Bạn có đeo vật trang trí nào hay...
L: (gián đoạn) Hạt. Xung quanh cổ tôi. Một số loại sợi, với bùa kim loại cho sự dũng cảm và bảo vệ. Và trong tóc của tôi, bạn sẽ nhận thấy, tôn vinh. Ký hiệu tôn vinh trong cộng đồng.
D: Cái gì trong tóc của bạn tượng trưng cho điều đó?
L: Vòng xương, ngà và kim loại.
D: Có nối vào tóc của bạn không?
L: (Tạm dừng) Giống như một sợi dây chuyền trên đầu tôi. (Cô ấy đã nói rất đơn giản và sử dụng những từ mà thực thể quen thuộc) Tôi là... nơi trạng thái. Giống như người đứng đầu, nhưng không phải là người đứng đầu. Tôi nỗ lực và thu được điều này. (Bối rối) Bạn có thể... bạn không thể nhìn thấy tôi?
D: Không tốt lắm. Giống như có một tấm màn chia cách chúng ta.
L: Ngực củatôi lớn với niềm tự hào và cơbắp.
D: Đó là lý do tại sao tôi phải đặt câu hỏi, bởi vì tôi không thể nhìn thấy bạn rõ ràng. Bạncó liên quan đến điều đó không? (Có) Bạn có đồ trang trí nào khác không?
L: Vâng, da của tôi có vết rạch. Chúng tôi làm điều này như là vấn đề của khóa học trong độ tuổi trưởng thành và chứng tỏ ở tuổi dậy thì. Với mỗi lần giết chết động vật tự nhiên và những người định cư khác đến để làm hại chúng tôi. Nhưng chúng tôi tránh xa việc giết chết con người,vì đó là chống lại tín ngưỡngcủa chúng tôi.
D: Tôi thấy. Nhưng khi bạn giết một cái gì đó, thì bạn làm một vết rạch?
L: Vâng. Đó là một dấu hiệu củasức mạnh chiến binh.
D: Bạn làm vết rạch ở đâu?
L: Trên cẳng tay phải phía trên của tôi. Đôi khi cánh tay trái. Và ngực trên vú. Phía bên trên... cổ và ngực.
D: Đây là cách bạn nhận được bùa tôn vinh,thông qua các hành động bạn đã làm? Giống như giết thú vật?
L: Các vết rạch nhiều hơn cho mỗi thành quả. Bùa thiên về trở nên trưởng thành nhiều hơn trong nền văn hóa của chúng tôi. Nó là một chỗ danh dự và nhân phẩm. Bạn có nó từthời thơ ấu. Bạn biết bạn được mong đợi làm gì.
Những lời của cô đã được lựa chọn cẩn thận, như thể chúng lạ lùng và không quen thuộcvới thực thể. Cô đã nói rất thận trọng và trựctiếp.
D: Sau đó, bạn nhận được cái này như một dấu hiệu của việc đạt đến trạng thái đó. L: Vâng. Không phải tất cả mọi người trongbộ tộc đều có cơ hội này.
D: Nhưng bạn nói bạn giết những con vật bản địa.
L: Vâng. Đó là vai trò làm người của tôi. Tôi giết bằng giáo và tay.
D: Động vật sẽ rất nhanh,phải không?
L: Chúng tôi thông minh. Chúng tôi biết làm thế nào để theo dõi, truy vết động vật và tấn công vào đúng thời điểm. Chính xác là giết cái gì.
D: Nhưng bạn đã nói, đôi khi bạn phải giết người?
L: Khi người định cư đến để tiêu diệt đất đai hoặc người dân chúng tôi, chúng tôi đôi khi phải —— cha tôi nói với tôi nhiều về nó —— nhưng tôi cũng cảm thấy rằng tôi cũng đã làm như vậy. Đó không phải là điều tôi muốn làm —— gây tổn hại. Nhưng đôi khi bạn phải bảo vệ. Người của tôi.
D: Đó là sự thật. Những người định cư đến, họ cũng là những người da nâu?
L: Người da trắng. Và... và... (do dự, với một tiếng thở dài)... người phát sáng.
D: Bạn nói những người phát sáng nghĩa là gì?
L: (Anh ta có vẻ e ngại.) Bóng đèn. Họ giống như bóng đèn. Những người tỏa sáng và rạng ngời. (Cô ấy thở nhanh hơn.)
D: Những người da trắng trông giống như bạn và chỉ khác màu da? (Vâng) Còn nhữngngười kia thì có vẻ khác?
L: (bối rối và sợ hãi) Họ làm... cùng với những người phát sáng đang... (tìm kiếm từ) quay cuồng họ. Tâm trí... bộ não.. lực lượng đằng sau họ. Bong bóng phát sáng... những sinh mệnh phát sáng là những người phụ trách. Họ có sức mạnh.
Thật khó khăn, nhưng anh hài lòng rằng mình đã tìm ra những từ thích hợp. D: Tôi nghĩ ýbạn là những người da trắng làngười định cư.
L: Những người da trắng xuất hiện từ... (có khó khăn) tàu vũ trụ? Tòa nhà? Vật? Đi ra từ thứ phát sáng nơi có những sinh mệnh phát sáng.
D: Có nhữngsinh mệnh phát sáng ở đó, và người da trắng xuất hiện từ đó?
L: Vâng, những người da trắng xuất hiện. Và những sinh mệnh phát sáng, giống như ống nghiệm, hoặc ngô lớn trên thân, những sinh mệnh phát sáng trông giống như bắp ngô. Dài và thuôn.
D: Vậy, họ trông có vẻ khác với những người khác.
L: (Vui mừng vì cô ấy đã làm cho tôi hiểu) Vâng, vâng!
D: Vậy đó là thứbạn chưa từng thấy trướcđó.
L: Chưa bao giờ! Khủng khiếp! (thở lớn) Chúng tôi không thể đến đó. Họ đến từ rất xa trên bầu trời. Những người da trắng nói chuyện với chúng tôi, và giải thích cho chúng tôi.
D: Những người phát sáng, bạn có thể vẽ ra bất kỳ nét mặt hoặc các đặc điểm nào không?Hay là chỉ là sáng lên thôi?
L: Toàn sáng và dao động, và não. Toàn não. Biết, biết, biết, biết.
D: Ý của bạn là gì khi nói toàn não?
L: Họ toàn tri. Họ biết, họ thấy mọi lúc. Và như... máy tính, nhưng vẫn sống và có nhịp đập. Không có tay, không có chân, không có mặt. Tuy nhiên, màu sắc ở phần trêncùng của vỏ kén cao khác với phần dưới cùng của vỏ. Dưới cùng của vỏ kén là màu xanh lam, màu xanh dương óng ánh và màu xanh lá cây. Phần trên của vỏ kém trắng làchỗ não. Dài.
Rõ ràng thực thể đã miêu tả từ ngữ từ từ vựng hiện đại của Lily. Bằng không người thổ dân sẽ không có từ để giải thích những điều chưa biết mà anh ta đang cố miêu tả với tôi.
D: Nhưng bạn đã nói, những người này đến, và bạn không thể đến đó.
L: (Ngắt lời) Không! Không đi lên tàu. Không đi đếntàu.
D: Nó đáp xuống đâu?
L: Những vách đá, dưới những tảng đá. Xa khỏi đá nguyên khối, nhưng gần đá. Và không gần lúa mì. Người da trắng... họ đến với chúng tôi. Và họ giải thích. Ban đầu chúng tôi sợ. Chưa từng nhìn thấy màu trắng. Chúng tôi nghĩ họ bị bệnh. Họ không có máu trong người. Và không có tóc như chúng tôi. Không có tối. Không... không có thứgì giống như chúng tôi. Tất cả màu trắng. Không quần áo. Nhưng không... (khó khăn) không có thứ sinh sản. Không có những gì chúngtôi có.Anh rõ ràng là đề cập đến cơ quan sinh dục.
D: Họ có mắt như bạn không?
L: Vâng. Nhưng không chớp mắt. Không chớp mắt. Họ là những người da trắng, nhưng khác biệt. Nhưng không... cái mà bạn gọi là “giải phẫu học”. Không giải phẫu học.
D: Nhưng bạn gọi họ là “người định cư”, phải không?
L: Họ đến để giải quyết, kiểm tra, lấy đất, nói chuyện với chúng tôi, đưa con cái của chúng tôi làm việc với họ.
D: Ý của bạn là gì, mang trẻ con của bạn đi?
L: Quay trở lại tàu. Dạy, nói chuyện, đi lên và xuống, và đưa chúng trở lại.
D: Bạn cảm thấy thế nào về điều đó?
L: Họ nói nó ổn. Họ là những người tốt. Con cái chúng tôi muốn học. Chúng tôi cảm thấy ổn. (Anh ấy không có vẻ tự tin về điều đó.) Tôi không đi đâu cả. Không đi đến đó.Không đi đến đó. Tôi sợ. Sợ. Không biết thế nào... không biết thế nào.
D: Và những người da trắng đến và nói chuyệnvới bạn....
L: (gián đoạn) Họ phát sáng một chút. Một chút.
D: Nhưng họ giải thích điều gì sẽ xảy ra?
L: Vâng, họ nói mọi thứ đều ổn. Bình tĩnh, không sao, thỏa thuận này. Chúng tôi thỏa thuận rằng không có tổn hại, và trẻ em ổn. Chúng học. Và mang về công cụ. Giáo và đá. Đá, trơn, cong ở cuối ngọn giáo. Và... vòng tròn. Đĩa. Giúp phụ nữ làm hạt giống, ngô, bánh mì.
D: Những cái đĩa này được tạo ra từ đâu?
L: Đá, nhưng mềm, tròn và mịn. Và dễ gõ. Trên bàn và bát đá. Họ cho chúng tôi thấy làm thế nào để làm cho dễ dàng hơn. Rất ổn. Làm thế nào họ tạo ra, chúng tôi không biết.
D: Họ không cho bạn thấy làm thế nào để làm ra chúng?
L: Không, họ cho. Trẻ em có thể học, chúng tôi hy vọng.
D: Có lẽ đó là một trong những điều họ đangdạy chúng.
L: Trẻ em bỏ thời gian ở trên tàu. Và tới lui. Chúng tôi không nói nhiều về điều này.
D: Trẻ con không nói cho bạn biết điều gì xảy ra khi chúng trở lại?
L: (Anh ta có vẻ e ngại khi nói về nó.) Một hoặc hai đứanói, nhưng không nói nhiều. Chúng đi học và tiếp tục, và trở lại.
D: Nhưng trẻ em có muốn nói về nó không?
L: Chúng nói không. Quá nhiều cho đầu, não, để hiểu. Nỗi sợ. Làm nữ giới sợ. Phụ nữ sợ, nhưng tôi mạnh mẽ. Tôi có thể lấy một ít.
D: Bạn có con không?
L: Vâng,năm. Hai con trai đi lên tàu. Chúng thích.
D: Chúng đãđược dạy các thứ?
L: Vâng, đi du hành. Đi đến nơi xa, những địa điểm. Không phải ở đây. Chúng đi xa.
D: Chúngcó nói với bạn nơi chúng đã đi đến trôngnhư thế nào không?
L: Xa khỏi mặt trăng. Chúng nói rằng những sinh vật màu tím sống ở đó. Nhưng không giống nơi ở của chúng tôi, thế giới của chúng tôi. Tất cả các màu xanh lá cây vàthực vật nơi mà các loài sinh vật tím ở. Nóng bức. Nóng và ẩm trên da. Những sinh mệnh màu tím không có da giống chúng tôi. Nó giống như cao su. Họ là cái gọi là “lưỡng cư”. Sinh mệnh tím là loài lưỡng cư.
D: Điều đó có ý nghĩa gì đối với bạn?
L: Họ bơi lội và đi ngang hàng. Họ đã thu hút mình trong bụi bẩn. Họ trông giống như kỳ nhông lửa (salamander). Bạn có nhìn thấy chưa?
D: Tôi biết một con kỳ nhônglửa thì giống như thằn lằn.
L: Bơi nhiều hơn con thằn lằn. Và họ cũng đứng thẳng. Thằn lằn không phải là tiên tiến. Rất tròn, tính cao su. Không được định nghĩa, không cứng và nhọn như thằn lằn.Nhám hơn.
D: Bởi vì thằn lằn đôi khi có da nhám.
L: Đây thì mịn và tính cao su. Và họ cũng phát sáng, nhưng không nhiều như các sinh mệnh phát sáng trên tàu. Những người sáng ngời nhất. Sáng ngời nhiều.
D: Đây có phải nơi con trai bạn được dạy không? Hay chúng được dạy trên tàu?
L: Chúng đi nhiềunơi. Họ đã dạy trên tàu và ở nhữngnơi mà họ đi đến.
D: Chúng có nói những gì chúng được dạy không?
L: “Nhiều lời dạy, cha, cha sẽ không hiểu” Đó là những gì chúng nói với tôi. Chúng tử tế với tôi. Chúng nói rằng tôi sẽ không hiểu. Giống như, để trẻ con trong thế giới của bạn giải thích cho người già một trăm tuổi về máy tính. Tốt hơn là nói, “Cụ sẽ không hiểu.” Khônghiểu, vâng. Thế giới của bạn rất tiên tiến, như con tàu, vâng?
D: Tôi nghĩ thế.
Như vậy, bằng cách nào đó, người thổ dân có thể biết rằng trong thế giới nơi đối tác của mình – Lily đang sống, mọi thứ rất khác biệt. Rõ ràng, nó đã không gây bối rối cho anh ta. Tôi đã gặp chuyện này trong những ca khác, nơi tôi nói chuyện với người bản địa. Họ trực quan hơn và thường có thể thấy các chiều không gian khác mà không nhận thấybất cứ điều gì là không bình thường.
D: Nhưng trong cuộc sống của bạn, mọi thứ rất đơn giản?
L: Vâng, và tàu rất, rất xa. Họ đến từ rất xa trong thời gian. Họ du hành xa vào thời gian.
D: Đó là những gì con trai của bạn đã nói với bạn? (Vâng) Nhưng ít nhất bạn biết chúngkhông bị tổn hại.
L: Vâng, chúng yêu điều đó. Chúng muốn nhiều hơn nữa.
D: Họ đã cho chúng những hướng dẫn nào, về những gì chúng được dạy?
L: Dưỡng đất cho người bản địa. Làm cho nó trồng tốt hơn, cho đất. Làm cho đất thêm... (không chắc chắn) khô hơn, trồng đậu tốt hơn và cây thân lúa. Không hợp lý. Nhưng họ nói nó sẽ xảy ra. Tôi nói chúng tôi cần nước cho màu mỡ. Họ nói là khô. Họ cho chúng tôi thấy... chất lỏng trong ống. Nhưng nó không phải nước. Nó giống như thuỷ ngân. Nó trông giống hỗn hợp màu trắng bạc của các sinh mệnh tím. Bạn đổ nó vào đất khô cằn, và nó làm cho mọi thứ phát triển. Thật đáng ngạc nhiên!
D: Vậy bạn khôngcần nước?
L: Không cần. Và những người da trắng, họ chỉ cho chúng tôi cách trồng trọt và làm ruộng. (bối rối) Làm thế nào có thể? Nên họ giúp chúng tôi, và chúng tôi phát triển mạnh mẽ. Có thức ăn cho trẻ sơ sinh. Và họ đưa con cái chúng tôi đi chơi. Và... xem xét chúng.
D: Họ có cho bạn thấy làm thế nào làm ra chất lỏng này không?
L: Nó đếntừ con tàu. Từ hành tinh tím.
D: Vậy bạn không thể kiếm được nhiều hơn?
L: Không. Đó là trao đổi. Chúng tôi cho con cái mình học tập. Họ cho chúng tôi dung dịch ống nghiệm để phát triển nuôi trồng.
D: Nhưng bạn chỉ có nó khi họ cung cấp cho bạn. Bạn không thể làm ra cho mình. ‘
L: Chúng tôi có nó mãi mãi. Họ không đi xa.
D: Vậy họ sẽ ởlại và tiếp tục cho nó cho bạn.
L: Chúng tôi nghĩ vậy. Họ ở đây. Họ là nhữngngười rất tốt.
D: Có nước gần đó không? Bởi vì bạn cũng phải có nước để sinh sống.
L: Không đủ. Rất khô. Đó đôi khi là vấn đề.
D: Nhưng bạn nói rằng trước đây, đôi khi người của bạn đã giết những người định cư. Điềuđó xảy ra khi nào?
L: Ngay từ đầu. Khi họ lần đầu tiên đến. Chúng tôi không biết. Chúng tôi đã phạm sai lầm. Chúng tôi rất sợ hãi. Chúng tôi nghĩ họ đến để cướp con của chúng tôi đi. Và chúng tôi đã chiến đấu. Chúng tôi giết hai người. Và rồi chúng tôi theo dấu.
D: Đấy là hai trong số những người da trắng? (Vâng) Họ có cố gắng tự vệ không?
L: Khônggiống chúng tôi. Họ đưa họ lên tàu để chữa cho họ.
D: Vậy họ đã không chết?
L: Họ chết. Và sau đó họ... họ cho họ cuộc sống mới. (Ngạc nhiên) Họ cung cấp cho họ năng lượng mới trên cơ thể. (Không chắc chắn làm thế nào dùng từ nói điều đó.) Năng lượng linh hồn mới trên cơ thể đã chết. Từ đầu. Đi xuống và lấp đầy cơ thể. Và cơ thể nằm trên mặt phẳng trên tàu. Linh hồn đi vào phần trên cùng, sáp nhập, và mang lại sự sống một lần nữa.
D: Đấy là những gì họ nói với bạn?
L: Đấy là những gì tôi nhìn thấy qua con trai tôi.
Khi Lily tỉnh dậy, cô vẫn giữ hình ảnh tâm lý về cách nó đã được thực hiện. Cô thấy rằng những người ngoài hành tinh đã chết được đặt trên một tấm băng ca, và một ánh sáng trên cao như một vầng hào quang mang họ trở lại cuộc sống.
D: Vậy người của bạn giết họ bằng giáo?
L: Với chất độc trong mũi giáo. Có một loài thực vật chết người. Tôi nói chính xác đối với động vật lớn. Nếu bạn rạch trúng mũi giáo ở cổ. Thông qua tĩnh mạch. (Tay chuyển động cho thấy phía cổ. Có thể là tĩnh mạch cổ) Bạn giết.
D: Đây là cách bạn giết những con vật?
L: Động vật lớn.
D: Đây là cách một số người giết những người đầu tiên đến? (Phải) Họ phải rất kinh ngạc,phải không?
L: Không, họ biết hành tinh này là nguy hiểm. Không ai từng nói điều đó. Họ có kiến thức. Họ biết về chúng tôi. Họ nói rằng họ đã đến trước kia. (dừng) Một ngàn năm trăm. Họ đã đến trước đây.
D: Một ngàn năm trăm năm trước?
L: Năm một ngàn nămtrăm.
D: Người dân của bạn có bất kỳ truyền thuyết gì về loại người này không?
L: Vâng, trên đá. Bongbóng. Vòng tròn từ bầu trời.
D: Nó được vẽ trên đá?
L: Trên những vách đá mà họ đã quay trở lại.
D: Những người của bạn đã biết họ từ trước,nên vẽ những bức vẽ trên đá tảng?
L: Vâng. Và họ biến mất. Nhiều người biến mất, và họ không trở lại. Người dân chúng tôi. Từ trước thời cha mẹ tôi, trước cha mẹ của họ, trước cha mẹ họ nữa. Đây là truyền thuyết, bạn đã hỏi. Họ đến và nhiều người không trở lại. Họ đã đi vào đĩa, và không trởlại. Điều tương tự cũng đúng với người của bạn ở đất nước này.... (Tạm dừng, bối rối.)
D: Bạn có thể thấy tôi đang nói từ đâu?
L: Vâng, họđang cho tôi thấy. Bạn là như...du hành trong thời gian.
D: Vâng, đấy là những gì tôi thích làm. Và tôi học được nhiều thông tin theo cách này. Chúng tôi bị mất thông tin.
L: (Ngạc nhiên) Anasazi!Họ nói bạn biết Anasazi. Tương tự. Bạn hiểu chúng tôi.
Anasazi là một bộ lạc người Mỹ da đỏ sống ở Chaco Canyon bang New Mexico vào thế kỷ 14. Họ hoàn toàn biến mất, và không ai xác định rõ được nguyên nhân, mặc dù tàn tích của họ đã được nghiên cứu rộng rãi. Có phải anh đã chỉ ra rằng đã có một lời giải thích siêu nhiên?
D: Sau đó mọi người biết họ là nguy hiểm. Đó là lý do tại sao người dân của bạn giết họ, vì sợ họ sẽ lấy người đi như họ đã làm trong truyền thuyết?
L: Chúng tôi chỉ lo cho con cái của mình. Chúng tôi không nghĩ đến truyền thuyết. Chỉ có con của chúng tôi. Thật là đáng sợ. Hình vẽ thì không có vẻ đáng sợ. Bạn không bao giờ thấy bất cứ cái gì như thế này. Họ không có cơ thể và các bộ phậnnhư con người.
D: Ít nhất, bạn không giết những người xa lạ. Họ đã được đưa trở lại cuộc sống. Điều đó thật kỳ diệu, phải không?
L: Họ đã giết, và sau đó hoàn dương.Thuốc tốt.
D: Nhưng chung quy, bạn không muốn đi đến nơi mà con tàu đậu? (Không muốn) Bạn rất dũng cảm, nhưng không phải là loại dũng cảm đó.
L: Cha tôi nói với tôi, “Đừng đến gần tàu!” Những người khác đã không trở lại. Tôi có trách nhiệm với gia đình, và con tôi. Tôi không đi. Tôi vâng lời. Cha tôi nói, không đi.
Tôi phải bảo vệ gia đình tôi. Bây giờ tôi nói chuyện với những con người trắng. Không sợ hãi. Tôi không đi đến tàu. Người trắng nói ổn. Con tôi cho tôi thấy họ ổn. Con tôi giới thiệu tôi vớihọ.
D: Và họ đang học nhiều, và họ đang cho mọi thứ để người dân của bạn sử dụng.
L: Đối với vụ mùa của họ.
D: Điều đó có nghĩa là họ không muốn làm tổn thương bạn. Họ muốn giúp bạn. (Vâng)
Tôi quyết định đã đến lúc chuyển anh ta đến một cảnh khác khi anh lớn hơn để có thể thu thập thêm thông tin. Tôi chuyển anh ta đến một ngày mà anh ta coi là quan trọng, khi có chuyệnxảy ra. Cô ấy dường như đang nhìn một cái gìđó.
D: Nó là gì?
L: Nó là một cấu trúc. Nó trông giống như một nụ hoa đá, một tác phẩm điêu khắc bằng đá, một viên đá... hình kim cương, nhưng bầu, với màu xanh khác biệt và... màu lam sậm trên chu vi, màu xanh lục và trắng —— trắng nhờ nhờ —— trắng chạy qua đá. Tôi đang phải đối mặt với cái này. Nó cao. Nó cao hơn người.
D: Nó nằm ở đâu?
L: Trong đất. Bị mắc kẹt trong đất.
D: Có phải nó đã ở đó trước đấy không? (Không) Có ai đó làm ra nó, điêu khắc ra nó hay gì đó?
L: Tôi không... Tôi không ở trên vùng đất quê nhà. Câu trả lời nàylà một bất ngờ.
D: Ồ? Bạn không ở nơi bạn đang sống?
L: Vâng, tôi... ở thế giới khác.
D: Làm thế nào bạn đến đó được?
L: Tôi không biết. Tôi cảm thấy không thoải mái. Ở đây tối đen. Nó không quen thuộc.
D: Tôi không muốn bạn cảm thấy không thoải mái. Bạn sẽ nói chuyện với tôi, và khôngđể nó làm phiền bạn nhé?
L: Vâng. Không có gì giống như những cái tôi biết. Nó là... như đá vỏ chai. Cao hơn tôi. Lớn hơn tôi. Nó có hình dạng như một chiếc lá lớn đứng thẳng. Ở giữa bắt đầu nhô ra, sau đó trở nên mỏng hơn một lần nữa ở phía trên. Và đó là đá! Và tôi đi tới cái này. Và đó lànhững gì tôi nhìn thấy khibạn đưa tôi đến đây.
D: Có bấtkỳ tòa nhà nào xung quanh không,hay nó ở đó một mình?
L: Không có, không có kiến trúc. Nhưng bạn hỏi, tôi nghe và cảm nhận được một đườnghầm. Đường hầm đá. Ah! Tôi hỏi. Tôi đang ở bên trong Trái Đất.
D: Đó là lý do tại sao rất tối?
L: Vâng. Rất khác biệt.
D: Khi bạn hỏi như thế, bạn có thể nhận được câu trả lời? (Vâng) Thật tốt. Làm thế nào bạn đến được nơi này?
L: Họ đã để tôi ở đây. (Một sự khải ngộ.) Tôi đi qua cánh cửa. Họ nói, trong ngôn ngữ của bạn là “cổng”.
D: Ở nơi bạn đang sinh sống?
L: Gần. Gần nhữngvách đá.
D: Bạn nói bạn sẽ không đi đến gần tàu.
L: Không gần tàu. Gần, nhưng xa. Không có tàu. Gần những vách đá. Hình như có một lối đi.
D: Họ có đưa bạn đến đó không?
L: Anh ấy cho thấy con đường. Tôi đã tự đi. Tôi đi bộ qua cánh cổng. Cửa tối.
D: Cánh cổng trôngnhư thế nào khi bạn nhìn thấy nó lần đầutiên?
L: (Ngạc nhiên) Một cái bóng! Nó giống như một đường thẳng hoặc một cái bóng trong khối đá đỏ. Bạn đi đến nó, và bạn bước chân của bạn để đi qua, rồi bạn biến mất. Rồi tôi nhìn thấy khối đá này trước mặt tôi. Nó giống như một vị thần. Tôi nghĩ nó... Tôi tin rằng đólà một vị thần.
D: Có ai ở với bạnkhông?
L: Không,tôi không thấy họ.
D: Họ chỉđể bạn đi qua. Bạn định làm gì?
L: Tôi đang nhìn xung quanh... tìm ánh sáng. Tìm người khác. Và tìm cách trở về.
D: Bạn cóthể quay lại và trở về theo cách bạn đã đến?
L: Tôi không thấy gì ngoài bóng tối với một chút ánh sáng. Đường hầm.
D: Không phải là con đường bạn đã đến?
L: Không, tôi đi bộ, bước một bước, rồi tôi ở đây. Tôi không biết tôi đã đến thế nào.
D: Bạn không thể tìm thấy lối đi mà bạn đã đi qua?
L: Không, tôi không thể. Tôi cảm thấy tôi cần phải nhìn và ở chỗ bức tượng này. Để nhận điều gì đó. Hoặc tại sao tôi ở đây? Phải vì một lý do gì đó. Bạn có biết cái này là cái gì không?
D: Không, không có gì tôi quen thuộc. Tôi cũng bối rối như bạn.
L: (Ngạc nhiên, một sự khải ngộ) Kiến thức ở đây. Tôi nhận được kiến thức từ khối đá này. Tôi nhận được kiến thức từ việc đứng ở đây trước hòn đá, và chạm đầu của tôi lên khối đá. Đứng lên gần nó, và đặt trán của tôi áp lênđá.
Việc mô tả một viên đá kỳ lạ có kiến thức sâu rộng và nằm dưới lòng đất nghe có vẻ tươngtự như hai trường hợp mà tôi đã viết trong những cuốn sách khác. Trong The Custodian, John Johnson được đưa từ phòng khách sạn ở Ai Cập tới một căn phòng dưới đất, nơi có một tảng đá khổng lồ giữa phòng chứa đựng kiếnthức tuyệt vời mà anh ta đã được trao cho, nhưng không thể giữ lại hoặc lặp lại. Trong Legacy From the Stars, có một ca đề cập đến một tảng đá tương tự nằm trong một thành phố ngầm trong tương lai khi khí quyển Trái Đất bị nhiễm độc đến mức sống trên bề mặt là bất khả thi. Những người sống sót phải sống dưới sự quản lý của một loại hiện hữu dưới lòng đất kiểu tổ kiến. Trong một căn phòng, có một khối đá to lớn nơi mà người ta có thể tiếp cận bất kỳ kiến thức nào họ muốn bằng cách đặt tay lên nó, hoặc để trán của họ áp lên nó. Mỗica đại diện cho kiến thức được lưu giữ bằng cách nào đó trong đá.
D: Giống như phép thuật?
L: Giống như thẩm thấu.
D: Những kiến thức nào đi qua bằng cách đó?
L: Khoa học. Các vấn đề học thuật.
D: Bạn có hiểu nó không? (Ngạc nhiên: Vâng!) Mặc dù nó khác với nơi bạn xuất xứ?
L: Đó là cách để xuyên qua thời gian mà không đi trêntàu.
D: Tôi thấy. Bạn có nghĩ đây là cách mà con trai bạn được dạy không?
L: (ngạc nhiên) Tôi không biết! Tôi nghĩ chúng học được trên tàu. Cảm thấy cái này mới mẻ.Tôi không biết có ai biết về điều này không. Cảm thấy bí mật.
D: Nhưng họcho phép bạn đi đến đó, phải không?
L: Họ không ngăn tôi lại. (Tạm dừng) Tôi không biết họ có cho tôi xem không, hay các con tôi có cho tôi xem không. Tôi không biết liệu họ có biết tôi đang ở đây không.
D: Nếu bạn nhận được thông tin từ khối đá đó, bạn sẽ làm gì?
L: Du hành.
D: Ý của bạn là gì?
L: Tôi muốn trở lại và tìm những người dân của tôi mà đã rời khỏi đây. Tôi muốn manghọ về.
D: Những người trong truyền thuyết?(Vâng) Bạn nghĩ đó là khả thi?
L: Vâng. Tôi cảm thấy tôi có thể lấy nó từ đá. Và nếu tôi mang người dân về, thì tôi có thể chết trong an bình.
D: Bạn có nghĩ đá sẽ nói với bạn không?
L: Đó là hy vọng của tôi. Và đưa tôi đến đó. Tôi có cảm giác. Tôi không biết làm thế nào có khả năng, nhưng tôi cảm thấy bằng cách làm việc với đá, tôi có thể tìm thấy những người dân của tôi.
D: Bạn có nghĩ điều đó sẽ nguy hiểm không?
L: Không nguy hiểm hơn những gì tôi đã làm. Xuống đây đến đường hầm.
D: Nhưng nếu tìm thấy họ, thì làm sao bạn có thể mang họ trở về?
L: Tôi muốn thử. Tôi trước kia không nghĩ. Tôi thử.
D: Bạn đã nghĩ về điều này trước đây, về việc tìm kiếm mọi người?
L: Không. Nhưng bây giờ tôi cảm thấy muốn kết nối, tìm kiếm, thu thập họ lại.
D: Vậy, bạn khôngthực sự lo lắng về việc bạn sẽlàm sao ra khỏiđây.
L: Tôi sẽ... đi về phía trước. Tôi muốn đi vào khối đá.
D: Bạn nghĩ rằng bạn có thể hợp nhất với nó? (Vâng) Cho tôi biết điều gì xảy ra. (Tôi nhấn mạnh với cô ấy rằng cô ấy đã được bảo vệ.) Cảmthấy gì?
L: Tôi là ánh sáng. Tôi sáng lên. Tôi... Tôi là Mặt Trời vĩnh cửu.
D: Khi nàođiều đó xảy ra?
L: Tôi hợp nhất với đá. Tôi ấn đầu của tôi vào đá, rồi cơ thể vào đá. Và tôi đang ở đây bây giờ. Tôi là ánhsáng. Tôi... giống như một ngọnlửa. Tôi có thể đi bất cứ đâu.
D: Bạn nói bạn đã “ở đây”. Đây là đâu?
L: Tôi đứng trước hòn đá.... trong đường hầm. Và bây giờ tôi... không ở đâu cả. Tôi là ánh sáng. Tôi là năng lượng.
D: Bạn không còn cơ thể mà bạn đã có? (Không còn) Bạn cảm thấy thế nào về điều đó?
L: Tôi cảm thấy tuyệt vời. Tôi không muốn trở lại. Tôi muốn tìm người, nhưng tôi khôngmuốn trở lại cơ thể của tôi. Quá nhỏ. Quá... hạn chế.
D: Quá giới hạn?
L: Vâng. Thứ này lớn. Bây giờ tôi có lẽ biết những gì con trai tôi biết.
D: Những gì chúng không thể nói về. Bạn nói điều gì đó về Mặt Trời?
L: Tôi cảm thấy tôi là Mặt trời.
D: Phát sáng, ý bạn là gì?
L: Và lớn.
D: Lớn và rực rỡ. Điều đó rất quái lạ, phảikhông?
L: Không cảm thấy lạ. Cảm thấy như tôi đã ở đây trước kia.
D: Bạn sauđó không hoài niệm cơ thể.
L: Không,tôi không muốn cơ thể.
Đây có phải là chuyện đã xảy ra với những người mà đã biến mất khỏi bộ tộc? Có lẽ họ cũng vấp vào cánh cổng gần vách đá này. Cánh cổng cũng ở gần đó, nơi con tàu luôn xuất hiện. Có lẽ người ta liên kết sự biến mất của họ với những sinh mệnh bí ẩn. Có lẽ nhữngsinh mệnh kia đãsử dụng cánh cổng này đểđi lại giữa các thế giới.
D: Cảm giác như thế nào?
Giọng của Lily thay đổi và trở lại bình thường, không còn là thổ dân tìm kiếm những từ đúng, và nói một cách thận trọng. Nhân cách đó dường như đã bị bỏ lại phía sau, vànhân cách thật xuất hiện.
L: Cảm thấy vinh quang. Nó cảm thấy... giống như các thiên thần khiêu vũ. Tôi có thể cảm nhận được tất cả các sinh mệnh khác. Tôi có thể cảm nhận được tất cả sự thôngminh. Tôi không còn thất học nữa. Tôi biết tất cả.
D: Nhanh chóng như bạn bật công tắt. Đó có phải là ý bạn không?
L: Vâng. Cơ thể và cuộc đời của tôi khi làm người đó là nam giới, thất học, nguyên thủy, không văn hóa. Anh ấy là một người tốt, nhưng anh ấy... nguyên thủy. Tôi là cùng một người, tôi nghĩ. Nhưng tôi không còn cảm giác nam hay nữ. Tôi cảm thấy mọi thứ. Tôi cảm thấy mình có thể biết được bất cứ điều gì bởi sự tồn tại.
D: Đó là một cảm giác tuyệt vời, phải không?
L: Đó là phương thức của nó.
D: Vậy đó là một nơi hoàn hảo.
L: Vâng, nhưng nó không phải là một nơi. Nó ở khắp mọi nơi. Nó không có bức tường.Tôi vô hạn. Tôi khôngmuốn trở lại cơ thể đó và sự giới hạnđó.
D: Trong trạng thái hiện tại, bạn có thể biết điều gì đang xảy ra. Bạn có hiểu thêm về những người trắng kia không? Và những gì đã xảy ra với người dân của bạn tại thời
điểm đó?
L: Sinh mệnh trắng là những người du hành không gian. Họ đi khắp thiên hà xa rộng, tìm kiếm những nền văn minh có cái gì đó để cung cấp, cái gì đó có thể phát đạt, cho cả hai. Đó là sự trao đổi bình đẳng. Họ là những sinh mệnh tốt. Họ đã làm việc này hàng thiên niên kỷ qua, trong những thế kỷ vô tận. Họ là những người du hành không gian.
D: Thế còn những người phát sáng thì sao? Họ khác với những người da trắng.
L: Họ giống như... những sinh mệnh năng lượng mà là chúng tôi bây giờ. Chứa trong một bọc tế bào, một màng, sau đó có thể cho phép họ đi cùng với nhóm, giống như một đoàn tùy tùng. Bằng không sẽ rất khó khăn để chứa năng lượng miễn phí. Vì vậy, nó là một cái màng để đi du hành, giống như một bộ đồ phi hành gia.
D: Đây là hai loạisinh vật tách biệt.
L: Vâng. Họ đi cùng nhau. Các sinh mệnh màng không gian, hoặc chúng tôi trong bọc,hoặc bộ đồ, là những người giám hộ. Các chỉ huycủa nhiệm vụ.
D: Vậy, họ không thực sự tương tác với người dân.
L: Không.Chúng tôi là toàn tri, toàn thị.
D: Vậy đó là lý do tại sao có hai nhóm riêng biệt. Nhưng họ đã làm việc này trong hàng ngàn thiên niên kỷ. Và nó không phải là tiêu cực, bởi vì họ đang cố gắng giúp đỡmọi người.
L: Chắc chắn rồi. Đó là cách của vũ trụ. Giáo dục con người và thúc đẩy họ. Và không can thiệp trừ khi đó là mong muốn, và yêu cầu. (Tạm dừng) Còn những người lưỡng cư bạn hỏi.Cô ấy hẳn đã đoán được tôi cũng sẽ hỏi về họ.
D: Vâng,những người có da màu tím?
L: Vâng. Họ có nội tạng vàng bên trong. Trường năng lượng của họ bên trong là tia vàng kim. Và vẻ ngoài màu tím của họ cho phép họ đối phó với khí hậu, và thở trong không khí.
D: Đấy chỉ là những nhu cầu ở nơi họ sinh sống. Loại cơ thể phù hợp cho nơi đó.
L: Vâng. Nơi họ sống là một hành tinh đỏ. Rất mang tínhkhí thể.
D: Nhưng con của bạn ở nơi khác đã được đưa đến đó để có thể học những điều này.
L: Ồ, vâng, nhữngngười lưỡng cư quan tâm đếnviệc nhìn thấy conngười.
D: Họ cũng tò mò về chúng ta?
L: Vâng. Bé trai thích ốc sên, thằn lằn và cá. Vì vậy, nó không đáng sợ với chúng.
D: Và đây là những thứ mà người của bạn đã khắc trên đá?
L: Không, điều đó không được nói đến. Họ chỉ khắc những cái đĩa trên bầu trời, và những con người trắng đi vòng quanh. Nhưng chúng tôi không biết rằng điều này là có thật. Vào thờiđiểm đó, chúng tôi không biết câu chuyện là gìvà thực tế là gì.
D: Nhưng đã có một khoảngthời gian dài giữa những chuyến thăm của họ.
L: Vâng. Một thỏa thuận khác. Không cần phải quay lại từ bốn đến năm trăm năm Trái Đất. Để lấy mẫu đất, kiểm tra và điều tra xói mòn. Hiểu được các điều kiện khí quyển, và mang về các mẫu DNA của con người.
D: Bởi vì mọi thứ sẽ mất nhiều thời gian để thay đổi. (Vâng) Vì vậy, họ cách một thời gian sẽ trở lại để kiểm tra mọi thứ. (Vâng) Họ không ở đó liên tục. (Vâng) Những sinh mệnh này.
L: Đúng.
Tôi tiến hành liệu pháp, bởi vì, sau tất cả, đó là mục đích của phiên làm việc. Một số trong này là cá nhân và chỉ liên quan đến Lily, vì vậy nó sẽ không được gộp trong cuốn sách này.
D: Tôi biết nơi bạn ở cũng là một chỗ kỳ lạ, nhưng dường như bạn có tất cả kiến thức. Bạn có biết người được biết là Lily không? (Có) Ở nơi đó bạn biết trong một kiếpsống tương lai bạn sẽ là Lily? (Vâng) Bạn cóthể truy cập thông tin về cô ấy không?
L: Tôi tin chúng ta đang ở trong một không gian tốt cho kiến thức. Tại sao chúng ta không thử? Và nếu không thể truy cập, chúng ta có thể yêu cầu sinh mệnh toàn tri đến. Họ có thể hỗ trợ nỗ lực này, bởi vì nó thuộc quyền hỏi của cô ấy. Mọi thông tin đều có sẵn, ngay cả đối với bạn, nếu nó thích hợp. Chỉ khi đương sự, linh hồn, ước ao điều đó. Sau đó, họ có thể truycập vào nó, nếu đó là đúng thời điểm.
D: Vâng. Thời gian luôn rất quan trọng.
L: Và chúng tôi không có ý làm bạn sợ khi chúng tôi nói “chúng tôi”, vì chúng tôi có nhiều khía cạnh của linh hồn.
D: Vâng, tôi hiểu khi bạn nói “chúng tôi”. Tôi đã nói chuyện với bạn rất nhiều lần.
L: Cảm ơn bạn.
D: Vì vậy mà điều đó không làm phiền tôi. Đó là khi tôi biết tôi có thể tìm thấy thông tin hữu ích. Cuộc sống của người đàn ông ở đất nước kia. Tôi gọi nó là “mất” thông tin.
L: Hmm, bạn là mộtnhà khám phá.
D: Vâng, tôi là báo cáo viên,nhà nghiên cứu.
L: Chúng tôi muốn nghĩ về bạn như một nhà khám phá về tâm trí và cõi giới thiên thể.
D: Tôi thích ghép lại tất cả những mẩu chuyện nhỏ mà tôi chưa từng nghe đến.
L: Bạn đã nghe rất nhiều.
D: Vâng, nhưng tôi luôn tìm kiếm thêm.
L: Bạn nhắc nhở tôi về tôi, nếu tôi đã ở trên Trái Đất, lấy tất cả những kiến thức này và làm nó phát sáng xung quanh bạn như một quầng sáng.
D: (cười thầm) Đó là lý do tại sao tôi viết sách. Tôi cố gắng trao nó cho người khác, để họ có thể hiểu.
L: Bạn làm việc tốt.
D: Vâng, hãy xem chúng ta có thể tìm thấy vài câu trả lời cho Lily không. Cô ấy cũng có một tâm trí tìm kiếm, một tâm trí đang thắc mắc. Bạn có thể cho chúng tôi biết về cô ấy không?
L: Sẽ có một sự thay đổi lớn. Và quá trình chuyển đổi sẽ gập ghềnh. Cô ấy sẽ cảm thấy nó như là phản bội. Nhưng cô ấy phải trải qua điều này, như cô ấy đã làm như tôi khi tôi đi qua ngưỡng cửa đến Địa ngục, và đó là đến Thiên đàng. Điều này cho thấy cô ấy có quyền truy cập vào mọi chiều kích. Và cô ấy biết điều này. Cô ấy có quyền truy cập tuyệt vời vào các thế giới khác, và cô ấy biết điều này. Cô ấy có thể sử dụng điều này làm lợi thế của mình. Tất cả chúng tôi đều ở đây để trợ giúp cô ấy. Cô ấy có thể thực hiện những gì bạn cho là phép thuật, nếu cô ấy cho phép đi và tin tưởng nó. Khi cô ấy còn bị kìm nén dưới niềm tin rằng không có gì hơn thế này trong sự nghiệp của mình, cô ấy sẽ không mở rộng tới cấp độ tiếp theo của cô ấy, điều này được xây dựng dựa trên sự nghiệp.Nhưng đưa cô ấy đến một bước nhảy vọt lượng tử về phía trước, như tôi đã làm khi tôi bước lên trước tảng đá lớn. Mục đích toàn cầu của cô là hòa hợp với vũ trụ. Cô ấy sẽ tham gia vào một dự án lớn, tương tự như thí nghiệm tuyệt vời. Cô ấy đã đồng ý làm điều này trên các khía cạnh khác. Cô ấy sẽ được khai thác và tăng tốc thông qua quá trình này.
D: Bạn có ý gì khi nói “thử nghiệm tuyệtvời”?
L: Có một thử nghiệm lớn của những ý chí đang tranh đấu trên hành tinh Trái Đất tại thời điểm này. Có rất nhiều bệnh tật, nhiều bất ổn, xung đột dân sự, nhiều chiến đấu. Cô ấy là một trong những sứ giả đã đến đây để mang lại hòa bình, sự hòa hợp và trọn vẹn cho hành tinh này bằngcách làm việc với nhữngngười mà cô ấy tiếp xúc. Bằng cách cống hiến tình yêu của mình, cô làm mọi người chấp nhận điều đó và kích hoạt những sinh mệnh để liên lạc với ánh sáng đó. Khi ánh sáng tiếp tục phát triển trên hành tinh, các lực lượng sẽ trở nên cân bằng hoặc hài hòa to lớn hơn. Có rất nhiều chiến binh hay chiến sĩ của ánh sáng, những người đang chiến đấu cho sự cân bằng này, thang âmkhải hoàn của công lý này.
D: Tại sao nó lại được gọi là “thí nghiệm tuyệt vời”?
L: Đó là phép ẩn dụ. Vì không có kết quả chung cuộc, chỉ nhìn qua xác suất, như bạn đã biết. Không có kết quả chung cuộc. Anh ta đã nói với bạn. Nhất thể vĩ đại. Bạn biết điều này. Bạn biết anh ta là ai. Và cô ấy cũng hiểu điều này. Có thể tiềm năng của hành tinh này là tự hủy. Đó là một tiềm năng to lớn. Nhưng cũng có một tiềm năng tuyệt vời —— có lẽ to lớn hơn —— nó sẽ đến với một trạng thái cân bằng và sự im lặng. Và có những người cần phải làm điều họ phải làm ở cả hai bên của bánh xe cân bằng này. Điều này không đủ cụ thể. Vài thông tin đang được trao cho cô ấy để có thể có một chút khách quan từ quan điểm của con người. Và cho cô ấy một vài góc nhìn, vì cô ấy vẫn còn trong cơ thể con người vào lúc này. Mặc dù có một sự mở đầu tâm linh cho côấy, và có cơ hội để cô ấy rời khỏi Trái Đất trong vòng hai năm, nếu cô ấy chọn làm như vậy. Đó sẽ hoàn toàn là quyết định của cô. Cơ thể vẫn sẽ còn.
D: Ý của bạn là gì, cơ thể vẫn còn?
L: Cô ấy sẽ không trải qua quá trình chết. Cơ thể vẫn còn trên hành tinh, và cô ấy, bản chất của côấy, sẽ rời đi.
D: Vậy cơ thể vẫn còn sống?
L: Vâng, đúng vậy.
D: Làm thế nào nó còn sống nếu bản chất của cô ấy. ?
L: Với một bản chất linh hồn mà sẽ đi vào để trụ giữ năng lượng của cơ thể nguyên vẹn. Thêm nhiều thông tin về việc trụ giữ những linh hồn trong chương 28.
D: Nhưng điều này sẽ xảy ra nếu cô ấy quyết định để chuyện đó xảy ra.
L: Vâng. Và có thể là, sau khi hoàn thành hai năm nhiệm vụ, nếu tất cả đều phù hợp với nhiệm vụ thiên hà hai năm, cô ấy có thể sẽ không ở lại Trái Đất vào thời điểm đó.
D: Tuy nhiên, đó là quyết định của cô ấy.
L: Hoàn toàn là quyết định của cô ấy. Cơ thể vẫn sẽ còn. Nó lành mạnh và nguyên vẹn. Và chúng tôi không thấy lý do để tin rằng sẽ có bất kỳ cái chết nào đến với cơ thểnày. Có nhiều việc phải làm trên hành tinh này. Cô ấy là một sinh mệnh đa chiều.
D: Vâng, và tôi đã nói chuyện với những sinh mệnh đa chiều khác, vì vậy tôi không ngạcnhiên.
L: Vâng, họ thích làm việc với bạn. Bạn không nghĩ họ ngu ngốc. Và vì vậy, cô ấy muốn bạn biết thông qua chúng tôi và các nhóm của chúng tôi, và các nhóm chúng tôi làm việc cùng, rằng chúng tôi đang phục vụ bạn khi và nếu điều đó sẽ phục vụ bạn, và sẽ phù hợp hoặc thú vị.
D: Tất cả các bạn vẫn tiếp tục đến và cho tôi thông tin. Tôi đánh giá rất cao điều này và tôn trọng nó. Đó là lý do tại sao tôi tự coi mình là báo cáo viên, người tích trữ thông tin.
L: Bạn còn hơn thế nữa. Bạn là một hoa tiêu tuyệt vời của thời gian và không gian.
Bạn là một không gian là chính bạn, và bạn biết điều đó. Và cô ấy nhìn thấy một không gian tốt lành đang ở trong bạn.
D: Tôi đang nghĩ đến thông tin chúng ta đã có trước đây về người thổ dân. Tôi có đượcphép sử dụng thông tin đó không?
L: Vâng! Cô ấy cho phép.
D: Bởi vì tôi đặt những thứ này lại với nhau như những câu đố ghép hình. Và tôi luôn luôn tìm kiếm những điều màtrước đây tôi chưa từng nghe đến.
L: Nếu bạn cần nhiều mảnh ghép hơn cho câu đố của bạn, bạn có thể gọi chúng tôi bất cứ lúc nào, nhân danh truyền bá kiến thức. Trạng thái mà bạn đã giúp cô ấy trong việc tiếp cận với sự toàn thể, Toàn Tri, và đã phục vụ cả hai bạn, phải không? (Vâng) Chúng tôi muốn đặt một gợi ý trong tâm trí con người của cô ấy bây giờ. Vì vậy, chúng tôi sẽ làm điều đó với sự đồng ý của bạn. Chúng tôi muốn cô ấy biết rằng cô ấy có thể truy cập chúng tôi bất cứ lúc nào. Rằng cô ấy có thể giúp tự mình chữa lành những nỗi sợ hãi và trong sự thấu hiểu và trí tuệ. Nhưng cô ấy cần nhớ là phải hỏi, như bạn đã hỏi thế này. Không có gì đáng sợ trong sự nghiệp của cô ấy. Nó chỉ sẽ đi theo nhịp điệu thoải mái cho cô ấy.Cô ấy không cần vội vàng vào bất cứ thứ gì, nhưng nó đang xảy ra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.