Chương 10: Kiếp Sống Trong Thân Thể Phi Nhân Loại
Phiên làm việc này được thực hiện tại Clearwater, Florida, khi tôi có mặt tại Hội Chợ Thế Giới vào tháng 10 năm 2002.
Là nhân loại, chúng ta quen với suy nghĩ (một khi chúng ta chấp nhận khái niệm về luân hồi) rằng chúng ta chỉ trải nghiệm những tiền kiếp làm con người. Niềm tin này rất hạn hẹp, như tôi đã khám phá ra từ nghiên cứu của mình. Cuộc sống dưới bất kỳ hình thức nào cũng có một bài học để dạy chúng ta. Đó là tất cả những gì về cuộc sống ở trên Trái Đất; đến trường học Trái Đất và học những bài học. Bạn không thể lên lớp cho đến khi hoàn thành khóa học của mình ở thời điểm hiện tại.
Tất nhiên, bài học thu được từ việc làm người phức tạp hơn nhiều so với đời sống làm đá hay ngô bắp, nhưng chúng đều sống động và rung động ở những tần số khác nhau.
Trong Legacy From the Stars, tôi đã đưa một người nam trẻ tuổi trở về cuộc đời đầu tiên của mình ở trên Trái Đất, nghĩ rằng đó có thể là người hang động hay thứ gì đó tương tự. Nhưng thay vào đó, anh ta đã đi đến thời kỳ Trái Đất vẫn đang nguội xuống để có thể hỗ trợ sự sống, núi lửa còn đang phun trào dung nham và khói độc vào trong không khí —— Đó không phải một môi trường lành mạnh cho sự sống phát triển. Người thanh niên tự thấy mình là một phần của khí quyển,nhiệm vụ của anh cùng nhiều người khác là giúp làm sạch ammonia và các loại khí độc khác; như thế sau khi nguội xuống, Trái Đất sẽ trở nên hiếu khách khi sựsống phát triểntrong giai đoạn đầu tiên.
Dù không có cái mà chúng ta coi là “thân thể”, nhưng anh ta vẫnsống và nhận thức được nhiệm vụ của mình, anh ta chắc chắn có một cá tính và nhìn sự vật từ quan điểm độc đáo của riêng mình, thậm chí thỉnh thoảng còn rút thời gian “làm việc” ra để vui chơi bằng cách đi vào và ra khỏi dung nham đang chảy để trải nghiệmcảm giác đó.
Tôi đã khám phá và báo cáo trong sách Between Death and Life rằng chúng ta phải trải nghiệm sự sống dưới mọi hình thức trước khi bước vào giai đoạn của nhân loại.
Điều này có một mục đích mà tâm trí chúng ta không nhận thấy được —— Nó là để cho chúng ta thấy rằng tất cả sự sống là một, và chúng ta đều được kết nối với nhau trên một tầng thứ linh hồn sâu hơn. Chúng ta là những tinh thần đầu tiên, và có nhiều cuộc phiêu lưu khác nhau khi chúng ta tiến lên bậc thang của tất cả tri thức, để trở lại và trở thành một với Tạo Hóa.
Vì vậy tôi không ngạc nhiên khi một thân chủ báo cáo cuộc sống phi nhân loại. Tiềm thức chọn một người mà nó nghĩ họ cần phải thấy điều đó vào thời điểm thích hợp này trong cuộc sống của mình, khi họ đang tìm kiếmcâu trả lời.
Một số kiếp sống phi nhân loại đã được báo cáo với tôi là: kiếp sống làm một thân bắp hưởng thụ phơi nắng và lắc lư trong những làn gió nhẹ; kiếp sống làm đá mà thời gian trôi qua chậm chạp đến ngạc nhiên; kiếp sống làm voi ma mút cảm thấy cơ thể sung sướng và nặng nề; kiếp sống làm chim khổng lồ cảm thấy sự bảo vệ của nó dành cho trứng, cũng cảm thấy sự thân thiết với đồng loại; kiếp sống làm khỉ khổng lồ cảm thấy bình an và mãn nguyện với những con khác trong nhóm của mình, chỉ sở hữu những cảm xúc đơn giảnnhất, đầu đàn là một con khỉ già mà chúng mong muốn chăm sóc cho mình, khi đương sự chết đi, có rất nhiều sự hỗn loạn trong nhóm, và chúng đã đẩy đẩy cái xác thử làm cho đương sự thức dậy.
Tất cả những đời sống này đều quá đơn giản so với con người, nhưng chúng có những phẩm chất riêng biệt cho thấy chúng là những sinh vật sống và sinh mệnh có tri giác. Có lẽ nếu hiểu được điều này đồng thời nhận ra mình đã từng trải qua những giai đoạn đó, thì chúng ta sẽ quan tâm đến môi trường và hành tinh của mình tốt hơn; nhậnra rằng tất cả chúng ta đều kết nối vớinhau trên một tầng thứ linh hồn sâu rộng hơn.
Phiên làm việc với Rick này là ví dụ khác về thân chủ đi vào kiếp sống phi nhân loại bất thường và bất ngờ. Khi ra khỏi đám mây, Rick đã bối rối vì không thể hiểu mình là gì và đang ở đâu. Thông thường, thân chủ xuống từ đám mây rồi thấy mình đứng trên một cái gì đó vững chắc, và những ấn tượng sẽ tiếp tục sau đó. Những người hoài nghi nói rằng thân chủ sẽ tưởng tượng ra một cảnh để làm hài lòng nhà thôi miên. Tuy nhiên, Rick không cảm thấy cái gì bên dưới chân mình saukhi anh chạm đến bề mặt, điều đó chỉ gia thêm sự hỗn loạn của anh ấy. Tôi bảo anh ấy tin tưởng vào những ấn tượng đã đến.
R: Vâng, giống như tôi đang nhìn lên. Đó là một bầu trời xám xịt. (Bối rối) Thẳng trước mắt khi tôi nhìn lên. Và tầm nhìn ngoại vi của tôi là... thật khó để mô tả. Nó thật mờ. Tôi cảm thấy chân mình không phải chống đỡ bất cứ trọng lượng nào.
Tôi hướng dẫn anh ta để những cảm giác trở nênrõ ràng hơn.
D: Nhìn bên phải của bạn và xem những gì ở ngoại vi. (dừng lâu) Nó sẽ bắt đầu trở nên rõ ràng, thay vì bị mờ. (Tạm dừng) Tin tưởng bất kỳ điều gì đến. Ấn tượng đầu tiên.
R: Được rồi, bây giờ có nhiều màu hơn. Nó sáng hơn, như mặt trời mọc. Và có thể như nước.
D: Giống như mặt trời trên mặt nước?
R: Vâng, hay giống... bạn có bao giờ nhìn thấy mặt trời dưới nước chưa?
D: Chưa, nhưng tôi đoán việc đó có thể.
R: Nó giống như...Ồ, tôi cảm thấy như tôi đang ở dưới nước.
Đây là một sự bất ngờ. Tôi không xác định là anh ta đang bơi hay có lẽ chúng tôi đã tiến vào thời khắc cuối cùng của kiếp này và anh ta chết đuối —— có nhiều khả năng.Nhưng tôi không bao giờ có thể dự đoán được điều thực sự mà anh ấy trải qua. Đây là lần đầu tiên.
R: Đó là màu tím xanh. Nhìn lên xuyênqua mặt nước, bên phải của tôi cũng giống như mặt trời mọc trên mặt nước, nếu nhìn dưới nước. Hmmm. Chỉ những màu sắc luânchuyển và bập bềnh, giống như sóng nước bóp méo ánh sáng. Và đó là màu vàng, giống như vào buổi sáng, khi những tia sáng này đi vào trong nước. Đó là lý do tại sao không có hình thể. Tôiđang ở trong nước.
D: Đó là lý do bạn cũng không cảm thấy trọng lực. (Vâng) Bạn có nhìn thấy gì ở một hướngkhác không?
R: Không, không thực sự. Chỉ tối hơn. Đối diện, bởi vì mặt trời đang lên theo hướng này.
D: Mặt trời nghe có vẻ rất đẹp khi được lọc qua nước. (Vâng) Nước cảm thấy như thế nào trên cơ thể bạn?
R: Hmm. Tự nhiên. Không có sợ hãi, chỉ cảm thấy rất thoải mái.
D: Nhận thức về cơ thể củabạn. Cơ thể của bạn như thế nào?
R: Nó nhẵn. (Anh ấy thấy hài hước) Tôi không biết. Nó giống như một chú cá heo. (Nhẹ nhàng) Làm sao có thể? Nhưng, vâng, đó là những gì tôi nhìn thấy. Tôi thấy cá heo. Giống như tôi đang ở bên ngoài nhìn vào nó, hoặc tôi đang nhìn vào một con khác. Nhưng tôi không ở trên lưng nhìn lên, mà là ở trên bụng nhìn lên. Giống như tôi đang ngủ, kiểu vậy. Chỉ nằm đó trong nước. Di chuyển lên và xuống. Một con mắt có thể nhìn thấy mặt trời, con mắt kia thì có thể nhìn thấy bóng tối. Và tôi cũng có thể nhìn lên trên mà không cần phải quay đầuvà chuyển động. Toàn cảnh từ đông sangtây.
Cá heo hoặc sinh vật biển nhìn cảnh như thế nào, và phạm vi tầm nhìn của chúng là gì? Chúng ta có thực sự biết không? Có lẽ chúng có thể nhìn thấy một phạm vi rộng hơnvới đôi mắt nằm ở hai bênđầu. Chắc chắn là theo cách đó.
D: Thật thú vị. Bạn nghĩ có con cá heo nào khác ở đó không?
R: Tôi nghĩ vậy. Hoặc tôi đã thấy. Tôi đang di chuyển vào và ra, nhìn quanh. Bởi vì tôi đã ở trong và sau đó tôi di chuyển ra ngoài để xem cơ thể trông như thế nào. Vậy nên, tôi nghĩ đó là cơ thể của tôi. Nó nhẵn. Mềm. (tin chắc) Tôi là một con cá heo. Thật yên bình. Thật đáng ngạc nhiên.
D: Cảm thấy tốt lành khi ở trong nước?
R: Vâng, cảm thấy tự do, không hạn chế. Bạn có mọi thứ bạn cần ngay tại đó.
D: Chỉ là tự do trọn vẹn trong nước. (Vâng) Bạn làm gì với thời gian của mình? Tất nhiên,bây giờ bạn nói bạn đang ngủ.
R: Ngủ. Bây giờ là lúc để làm gì đó nên tôi tỉnh dậy. Chúng tôi chỉ tồn tại... chúng tôi chỉ sống thôi! Không có kế hoạch. Có ăn. Chỉ cần ăn. Nhưng ngay bây giờ có vẻ như... khi chúng tôi trôi nổi và sau đó... thật khó liên hệ. Không có công việc. Không phải làm gì đó. Khác hơn là chỉ cảm giác. Và để cảm nhận —— tôi không biết —— tốt đẹp, thực sự. Điều này hơi kỳ lạ với tôi bây giờ.
D: Tại sao lại kỳ lạ?
R: Bởi vì tôi không thể đặt nó vào đúng ngữ cảnh. Tôi không thể dán nhãn nó. D: Chỉ cần cố gắng hết sức. Bạn ăn cái gì?
R: Ồ, cá khác.
D: Bạn có thể hít thở trong nước?
R: Vâng. Không khí. Thật kinh ngạc! (Tạm dừng) Tôi đang nhìn thấy một cái gì đó. Tôi đang nhìn những căn nhà ở... trên bờ.
D: Bạn lúc này đang ở trên mặt nước?
R: Kiểu vậy. Một loại. Từ một bên. Đầu của tôi ở trên mặt nước, tôi có thể nhìn thấy chúng. Chúng giống như các lều lán. Giống như những thứ hoang dã, với mái cỏ. Tôi chỉtự hỏi đó là ai? Nó là gì?
D: Bạn đã bao giờ nhìn thấy nhân loại chưa? (Chưa) Bạn trước đó có từng nhìn thấy bờ chưa? (Chưa. Chưa.) Hầu hết là ở ngoài biển? (Vâng)
Rõ ràng anh đang trở thành và nhận dạng cá heo nhiều hơn. Câu trả lời của anh ta chậmvà đơn giản.
D: Và bây giờ bạn có thể trông thấy ranh giới nơi nước dừng lại? (Vâng)
Tôi đã sắp xếp các câu hỏi nhắm tới một sinh vật rất đơn giản. Tôi nghĩ nó sẽ không hiểu được những điều quá phức tạp. Nó đã chứng minh nó là một sinh mệnh tri giác hoặc cảm giác.
D: Cảm thấy như thế nào về những thứ đó?
R: Tò mò.
D: Biết có một ranh giới trong nước hay gì đó?
R: Vâng. (Anh ấy gặp khó khăn trong việc tìm kiếm từ ngữ.) Đó là... tại sao... nó là gì vậy? Nó khác. Tôi cảm thấy như tôi điđâu đó khác.
Một khoảng lặng dài. Rõ ràng anh ta gặp khó khăn trong việc tìm kiếm những từ thíchhợp trong não của cá heo.
R: (Ngừng lâu khi anh ấy nói vấp) Đó là... chỉ là... tôi không biết. Tôi không hiểu nó. Tôi không hiểu những gì... những gì nó làm ở đây. Cái gì... tại sao tôi ở đây. Và tại sao tôi lại làm nó. Đó là một cái gì đó mới. Và tôi không hiểu nó. Tôi không biết. Tôi hiểu những thứ nơi tôi đã ở. Tôi không hiểu cái này. Tôi không biết nó là gì. Nó khác biệt.
Rõ ràng làm một sinh vật biển, anh không nhìn thấy gì ngoài nước. Bây giờ anh có thể thấy rằng biển có ranh giới, và lều lán là cái mà anh không quen thuộc, vì vậy không có cách nào để mô tả nó.
D: Nhưng bạn nói bạn có cảm giác bạn nên đi đâu đó khác?
R: Vâng, trong một khoảnh khắc ở đó tôi cảm thấy như mình nên được đi.
D: Ý của bạn là gì, đi đâu đó khác?
R: Giống như là ra khỏi. Giống như di chuyển nhanh.
D: Khỏi nơi của những lều lán?
R: Không, ra khỏi...nơi tôi đang ở. Tôi. Tôi là.... (dừng)Ngoài thân thể đó?
D: Nói cho tôi biết chuyệngì đang xảy ra. Cảm thấy như thế nào?
R: Tôi bối rối. Bởi vì tôi có thể nhìn thấy cơ thể đó. Cái... cá heo đó. Và rồi giống như tôi muốn rời khỏi đó. Hoặc muốn đi đâu đó khác. Tôi cảm thấy như tôi đã di chuyển nhanh trong một khắc. Rồi nó dừng lại, bởi vì nó làm tôi giật mình. Nhưng tôi muốn trở lại đó. Tôi thích ở trong cá heo, nhưng tôi không... nó đã quá... (có khó khăn) lộn xộn... quá khác biệt? Tôi không thể liên quan đếnnó.
D: Nhưng nếu muốn, bạn có thể đi đâu đó khác. Bạn có thể đi bất cứ nơi nào bạn muốn đi. Chúng ta đang tìm kiếm cái gì đó phù hợp và có ý nghĩa. Vậy hãy di chuyển đến nơi đó. Nói với tôi điều gì đang xảy ra khi bạn di chuyển. Bạn thấy gì khi đi đến đâu đó khác phù hợp và quan trọng để bạn biết về nó?
Rick sau đó thấy mình làm thủ lĩnh một nhóm người trong kiếp sống cổ đại. Anh ta có rất nhiều trách nhiệm và cảm thấy mình đã phản bội họ khi dẫn họ vào một cuộc chiếnmà không thể giành chiến thắng —— nó thỏa mãn cái tôi của anh ta hơn là đem lại lợi ích cho người dân. Anh ấy vẫn mang tội lỗi đó vào kiếp sống hiện tại, điều này giải thích cho rất nhiều vấn đề sức khỏe của anh. Đây bao gồm các vấn đề trước kia, vì anh đã chết do rơi xuống vách đá và hấp hối đau đớn trong nhiều ngày vì gãy lưng. Những ký ức vẫn còn trong cơ thể hiện tại của anh như một lời nhắc nhở để không thiếu trách nhiệm trong kiếp sống này.
Sau đó tôi liên lạc với tiềm thức để chúng tôi có thể nêu thắc mắc của anh. Cái chính mà tôi quan tâm là lý do anh ta thấy được cuộc đời làm cá heo hay sinh vật biển.
D: Tại sao bạn cho anh ta thấy cuộc đời đó?
R: Bởi vì đó là ngoài hành tinh. Bởi vì đó là một nơi nào đó mà gốc rễ thực sự của anh ta ở đó. Anh đã được biến đổi theo một cách để trải nghiệm “nhân loại” từ gốc rễ của hóa thânđầu tiên đó.
D: Đó là hóa thân đầu tiên của anh ta trên Trái Đất?
R: Không. Đó là một nơi khác không có nhân loại. Chỉ có sinh mệnh các loại.
D: Những loại sống trong nước?
R: Vâng. Đó là lý do anh ta trải qua thời gian di chuyển nhanh. Vì anh tò mò và tự hỏi sẽ như thế nào ở nơi đó, bờ biển đó. Khung cảnh mà anh đã thấy chính là cây cối và các lều lán. Đó là lý do anh ta không hiểu nó. Đó là khung cảnh về một nơi anh ta chưa từng thấy.
D: Vậy đó không phải một nơi vật lý trong thế giới nước của anh ấy?
R: Đó là một nơi mà anh ta tò mò về nó. Anh ta tò mò muốn biết sẽ như thế nào khi ra khỏi nước. Vì vậy, anh muốn có trải nghiệm đó.
D: Và điều này đã dẫn anh ta đầu thai làm sinh mệnh nhân loại?
R: Sau cùng là vậy. Đây là gốc rễ thật sự của anh ta. Đó là nơi mọi thứ bắt đầu trên hành trình này đối với anh ta.
D: Trong thế giới nước.
R: Từ thế giới nước.
D: Bạn đã nói rằnganh ta đã được biền đổi?
R: Vâng. Sự biến đổi của anh ta diễn ra qua một loạt các quy trình. Chuyển đổi rung động. Được hỗ trợ bởi những người vẫn đang trợ giúp cho hoạt động tinh thần vô hạn của hành tinh. Thử nghiệm đã được tiến hành trong nhiều thiên niên kỷ. Họ đã chọn và hỏi. Họ đã tìm kiếm gốc và rễ mà có thể được sử dụng và sửa đổi cho trải nghiệm nhân loại.
D: Nhưng linh hồn, tinh thần không thể chỉ đến và vào cơ thể nhân loại thôi sao?
R: Nó phải được sửa đổi. Có sự không tương hợp giữa linh hồn, năng lượng, bản chất của sinh vật dưới nước đó. Trước khi đến với trải nghiệm nhân loại, những sửa đổi nàylà cần thiết để sinh vật hiểu đúng về cảm xúc, hoặc bản năng —— cái đã được lập trình vào trong con người.
D: Tôi hiểu. Vậy là quá khó khăn —— hoặc không thể —— để anh ta trực tiếp từ sinh vật dưới nước thành một sinh mệnh con người.
R: Đúng vậy.
Đây cũng tương tự như Estelle đến từ loài bò sát và có sự biến đổi cơ thể con người của mình để thích ứng với các loại năng lượng khác nhau.
D: Sau đó anh khởi đầu một loạt kiếp sống trên Trái Đất. (Vâng) Và đó là lý do bạn cho anh ta thấy cá heo ngay từ đầu. (Vâng) Cả cuộc đời anh ta đã tự hỏi tại sao bản thân lại quan tâm đến UFO và ET. Đây có phải là lý do không? (Vâng) Mặc dù tôi nghĩ anh ấy hình dung nó đa sắc thái như phim điện ảnh. (cười thầm) Vậy là khác, phải không?
R: Tương tự, nhưng khác. Có những chương trình được thiết lập trên khắp vũ trụ. Tất cả các loại vật liệu. Hãy nói là, tất cả các nguồn được xem xét cho trải nghiệm này. Điều đó xảy ra với nguồncơ bản của anh ấy —— các sinh vật của thế giới nước. Có những người khác cũng từ các nhóm khác nhau, tất cả cùng ở trong này.
D: Vậy nên, nó khôngnhất thiết giốngnhư anh ta suy nghĩ —— tàu vũ trụ các loại. Màcó thể có nhiều loại khác nhau?
R: Vâng. Nhưng những người này chắc chắn tham gia vào việc vận chuyển. Việc sửa đổi và thử nghiệm.
D: Sự điều chỉnh của cơ thể.
R: Trong hàng ngàn năm.
D: Vậy nên, họ đã có thể giúp điều chỉnh cho những người muốn tiến vào cơ thể nhân loại.
R: Họ là cần thiết. Mục đích ban đầu là để trải nghiệm. Ý định ban đầu đã được những người khác cấp cho và tạo điều kiện. Trong phạm vi mà anh ta đã được an trí ở đây.
D: Tôi hiểu. Từ khi ở trong cơ thể nhân loại Rick này, anh ta có liên hệ gì với họ không?
R: Phi vật lý. Trong giấc mơ của mình. Trong trạng thái phi vật lý của mình. Khi hành thiền, khi anh ngủ.
D: Anh ấy đã ra khỏi cơ thể?
R: Vâng. Khi anh ấy cảm thấy rất lạnh hoặc rất nóng. Đó là sự chuyển dời.
D: Ý bạn là khi anh ta ra khỏi cơ thể?
R: Vâng. Hoặc khi anh ta nhập vào. Khi nhập vào cơ thể vật lý của mình, anh ta trở nên nóng. Khi ra ngoài,rời khỏi vào thân thể ánh sáng của mình, anh trở nên mát mẻ.
D: Và anh ta không nhớ điều này.
R: Anh ấy trở nên ý thức nhiều hơn về sự bất thường của những giấc mơ bình thường của mình. Anh ta đang thử nghiệm những gì có thể được gọi là “xem từ xa”. Nó đến vàomột thời điểm nhất định khi anh ấy đang tĩnh lặng. Nó khôngxảy ra thường xuyên, nhưng anh ta biết. Anh ta nên luyện tập thường xuyên hơn. Anh ta sẽ có thể nhìn thấy sự kiện rõ ràng, cả trong quá khứ, hiện tại, và tương lai tiềm năng. Khả năng này sẽquan trọng khôngchỉ đối với anh ta mà còn những người muốn sự bảo vệ.
* * *
Đây cũng tương tự một ca khác của tôi vài tháng trước khi làm việc với Rick. Một phụ nữ đến gặp tôi khi tôi đang ở Memphis. Cô ấy quá ốm —— giống như bộ xương biết đi. Cô ấy nói với tôi mình gần như đã chết ba lần. Các bác sĩ nói có gì đó không đúng với mọi cơ quan trong cơ thể cô, họ ngạc nhiên rằng cô vẫn còn sống. Tất nhiên, cô ấy đã có nhiều đau đớn và khó chịu, cũng rất không hài lòng với cuộc sống của mình. Cô rất muốn câu trả lời, nhưng khi chúng đến, đó lại là điều cô ấy chưa từng mong đợi. Cô hồi quy đến một kiếpsống vô tư, tuyệt vời khi làm một sinh vật biển tương tự cá heo. Cô rất thích cuộc sống của mình —— bơi trong môi trường hoàn toàn tự do mà không gặp rắc rối. Sau đó, đã đến thời gian cô ấy rời cuộc đời đó —— Dù một người có hạnh phúc đến đâu trong một cuộc đời nào đó, thì chung quy những bài học đã được học và không còn thu hoạch được gì bằng cách ở lại đó nũa. Đã đến lúc tinh thần chuyển sang những bài học sâu sắc và phức tạp hơn —— tinh thần phải tiến lên. Vì vậy, cô đã được làm cho rời đi và bắt đầu hóa thân nhân loại của mình. Cô ghét bị buộc vào cơ thể nhân loại vớinhững hạn chế của nó. Cô mong muốn sự tự do của nước, nhưng nó thì không phải. Vì vậy, trong sự chán nản tuyệt vọng của mình, cô đã cố gắng hủy diệt cơ thể hiện tại để có thể thoát ra khỏi nó. Điều này dĩ nhiên là cô không biết trên tầng thứ ý thức, nhưng đó là nguyên do của nhiều vấn đề sức khỏe. Nhưng cô ấy không được phép thoát ra theo cách này. Cô ấy chỉ đang làm cho bản thân khổ sở bằng cách không thích ứng cơ thể của mình. Có nhiều liệu pháp để khiến cô ấy nhìn thấy nguyênnhân của bệnh tật.
Một lời giải thích kỳ lạ, nhưng nó cho thấy sự quyến luyến mà một người có thể có đối với mộtcuộc sống tự do thoải mái, không phức tạp.
Khi tôi gặp lại cô ấy một năm sau đó, cô ấy dường như đã tăng cân và không có nhiều vấn đề sức khỏe. Cuối cùng, cô đã thực hiện điều chỉnh bằng quyết định ở lại thế giới này cho đến khi học xong bài học. Nói đến cùng, nếu bạn thoát ra quá sớm vì bất cứ lý do gì, thì bạn phải quay lại để hoàn thành bài học. Bạn không bao giờ dễ dàng thoát được khỏi nó.
Cũng có một ca được báo cáo trong Vũ Trụ Xoắn 1 về một thanh niên trẻ tuổi đến từ Úc, người đã trải qua những thời gian vô tận làm một tinh thần tự do trôi nổi trên mộthành tinh xinh đẹp. Anh ta không có nghĩa vụ hoặc trách nhiệm gì, chỉ là một cuộc sống vô tư của sự hưởng thụ thuần khiết. Anh nhiều lần được đưa cho cơ hội rời đi và tiến triển trong một hình thức khác, nhưng anh tận hưởng chính mình và không muốn đi. Vì vậy, số phận (hoặc sức mạnh hay bất cứ ai chịu trách nhiệm cho những thứ này) cuối cùng đã nhúng tay vào đưa ra quyết định thay cho anh ấy. Anh ấy bị hút khỏi hành tinhđó như một chiếc máy hút bụi hút miếng khăn giấy —— Đó là cách anh mô tả nó. Và anh ta rất không tình nguyện được an trí vào trong cơ thể vật lý. Vào đầu phiên lúc vừa nhìn thấy hành tinh xinh đẹp của mình, anh ta trở nên rất xúc động. Anh ấy khóc và gọi đó là “nhà” mình, mọi ký ức về việc sống ở đó trong an lạc và hòa hợp trọn vẹn tràn vào. Anh lập tức nhận ra hành tinh này, cũng cảm nhận được bi thương trong lòng khi bị bắt rời đi. Bởi vậy, thật có khả năng mang theo ký ức về một nơi hoàn toàn hạnh phúc sẽ khiến sâu trong lòng chúng ta cảm thấy loáng thoáng đau xót. Cho dù đó là một tinh thần tự do trong một thế giới tươi đẹp, hay một sinh vật biển không bị giới hạn trong thế giới nước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.