Chương 20: Chăm Sóc Người Của Mình
Judy là một nhà trị liệu có rất nhiều vấn đề sức khỏe, đó cũng chính là trọng điểm buổi thôi miên của chúng tôi. Cô ấy có một lịch sử của những vấn đề từ thời thơ ấu phát sinh từ cha mẹ, cũng là nguyên nhân khiến cô ấy tràn ngập sợ hãi, suy nghĩ cũng thường chuyên chú trên sự vật tiêu cực. Tôi hoài nghi những thứ đó có thể là nguyên nhân gây nên tình trạng thân thể cô, nhưng thôi miên lần này lại bất ngờ rẽ một vòng.
Sau khi Judy tiến vào thôi miên, cảnh tượng tối đen một mảnh, tôi cho rằng cô ấy về tới một buổi tối nào đó của tiền kiếp (tình huống này đôi khi xảy ra), nhưng cô ấy lại nói: “Tôi ở một nơi rất tối. Hiện tại không phải buổi tối, nhưng nơi này rất tối. Tôi không muốn bật đèn. Tôi không muốn thấy nó. Tôi không muốn thấy cái ở đó.” Tôi cam đoan với cô ấy, cô ấy không cần phải thấy bất cứ cái gì cô ấy không muốn thấy. Nhưng tôi tiếp tục hỏi, để thông tin bắt đầu lưu động. “Đó là một căn phòng. Có đèn ở đó. Họ đang tiến hành gì đó, nhưng tôi không muốn qua đó. Tôi không muốn nhìn. Tôi thấy chuyển động. Như một chùm sáng. Trong phòng có một nơi có ánh sáng, rất sáng. Chùm sáng này... Tôi không muốn mở mắt ra.”
Dolores: Nếu không muốn nhìn thì bạn không cần nhìn. Bạn có thể dùng một cách khác nhận biết chuyện này. Bạn đang ởchỗ nào trongphòng?
Judy: Ở chính giữa ánh sáng. Phòng rất tối, nhưng chính giữa có ánh sáng, tôi nằm ngay giữa ánh sáng. Cảm thấylạnh, lạnh như sắt thép.
Dolores: Nhưng bạn nói bạn cảm thấy trong phòng còn những ngườikhác?
Judy: Họ ở ngoài ánh sáng. Tôi không muốn thấy họ. Họ làm tôi rất sợ.
Dolores: Không sao. Bạn biết bạn không phải một mình. Tôi ở đây cùng bạn. Chúng ta chỉ thấy chuyện bạn sẵn sàng nhìn thấy. Bạn mấy tuổi?
Judy: Bốn tuổi.
Dolores: Vậy bạn còn rất nhỏ. Tôi không trách bạn vì bạn không muốn nhìn. Bạn làm sao tới được nơi này?
Judy: Không biết. Tôi vốn đang ngủ, sau đó tỉnh lại. Họ khiến tôi sợ. Họ có bàn tay kỳ quái, mặt cũng rất kỳ quái, tôi không muốn nhìn họ.
Dolores: Vậy là bộ dạng họ không giống chúng ta. Bạn không cần nhìn. Nhưng tay họ có chỗ nào kỳ quái?
Judy: Ngón tay vừa dài vừa cong. Cong cong. Họ đang chạm vào tôi. Tôi không muốn họ chạm vào tôi. Một người đặt tay họ lên tay tôi. Chạm vào tay tôi. Tôi không biết cô ấy muốn làmgì!
Dolores: Lúc cô ấy chạm vào tay bạn, bạn có cảm giác gì?
Judy: Ướt lạnh. Dính dính. Sờ rất quái lạ. Đầu to, ngón tay thật dài.
Dolores: Bạn có nói chuyện cùng họ, hỏi họ hay không?
Judy: Không.Cô ấy muốn tôi nói chuyện. Cô ấy muốn tôi nói chuyện.Chạm vào tôi muốn tôi nói chuyện, nhưng tôi sợ cô ấy. Cô ấy muốn tôi nói chuyện cùng cô ấy, nhưngtôi không muốn.
Dolores: Tại sao bạn gọi là “cô ấy”?
Judy: Không biết. Cô ấy chính là nữ giới.Cảm thấy giống vậy.
Mỗi lần gặp phải tình huống thế này, tôi sẽ bảo thân chủ hỏi những thực thể, cũng để cho bọnhọ trả lời, bình thường sẽ cóđược đáp án.
Dolores: Ừm, bạn biết mà, nói chuyện cùng cô ấy có thể sẽ rất thú vị. Có lẽ chúng ta có thể phát hiện chuyện này rốt cuộc là sao. Đó là một ý kiến hay, phải không? Sau đó chúng ta có thể biết. Chúng ta luôn sợ hãi cái mình không hiểu và không biết. Bạn cho rằng cô ấy muốn nóichuyện với bạn?
Judy: Tôi nghĩ vậy. Cô ấy biết tôi rất sợ. Tôi cảm thấy cô ấy là muốn bảo tôi không cần phải sợ. Cô ấy muốn làm tôi cảm thấy an tâm hay gì đó, nhưng tôi không tin cô ấy. Có lẽ họ chỉ muốn lừa tôi. (thì thào) Tôi rất hoang mang.
Dolores: Chúng ta hỏi cô ấy vài vấn đề đi, có lẽ sẽ có ích. Hỏi cô ấy tại sao bạn lại ở chỗ này. Xem cô ấy trả lời bạn thế nào.
Judy: Cô ấy nói tôi bị bệnh. Họ đang thử giúp tôi. Trong thân thể tôi có cái gì đó hư hỏng.
Dolores: Bạn có biết mình bệnh gì không? (Không) Hỏi cô ấy thân thể bạn bị hỏng cái gì.
Judy: Cô ấy đặt hai tay lên dạ dày tôi, nhưng tôi không biết. Cô ấy không phải thật sự đang nói chuyện. Tôi không biết phải giải thích làm sao. Cô ấy chỉ tay và tôi liền biết ý của cô ấy. Côấy chỉ bụng tôi.
Dolores: Bạn có muốn cô ấy giúp bạn chữa bệnh không?
Judy: Nếu không đau thì được.
Dolores: Nói với cô ấy chỉ cần không đau thì có thể chữa trị giúp bạn. Cô ấy nói như thế nào?
Judy: Sẽ không đau. Những người khác đang tới. Cô ấy sẽ không rời khỏi, nhưngnhững người khác đang tới chữa trị cho tôi.
Dolores: Họ đang làm cái gì?
Judy: Có thứ gì đó đang hạ thấp. Tôi không biết đó là gì. Có thứ gì đó sắp xuốngtới. Kim loại. Ở trên bụng tôi. Tôi khôngcảm thấy gì.
Dolores: Vậy cô ấy chính là nói thật với bạn phải không?
Judy: Vâng. Không đau.
Dolores: Cảm giác như thế nào? Judy: Dịch lỏng nóng nóng.
Dolores: Bạn có thể tìm những người khác hỏi một vài vấn đề không? Có thể một trong số họ sẽ biết nhiều hơn?
Judy: Tôi cảm thấy tôi không thể làm họ nói chuyện với tôi. Cô ấy là người duy nhất sẽ nói chuyện với tôi.
Dolores: Có lẽ họ quá bận?
Judy: Có lẽ vậy. Tôi không biết. Nhưng cô ấy không có vấn đề. Cô ấy không phảingười xấu.
Dolores: Họ còn muốn làm chuyệngì khác không?
Judy: Cảm thấy giống như họ đang mở tôi ra, nhưng tôi không biết. Trên bụng tôi có một đường kéo xuống phía dưới, nhưng tôi không hiểu. Tôi không cảm thấy gì cả. Nhưng đó là mở, cái đường. Giống như họ đang mở cái gì đó ra.
Dolores: Hỏi cô ấy họ đang làm cái gì, như vậy bạn mới có thể hiểu rõ.
Judy: Tôi nghe “sửa chữa trục trặc”. Tôi không biết đây là ý gì. “Sửa chữa trục trặc”
Dolores: Tại sao họ phải làm chuyện này?
Judy: Quá nhiều ngược đãi, quá nhiều đau khổ. Tôi không biết, tôi chính là nghe như vậy. Tôi không biết đây nghĩa là gì. “Quá nhiều ngược đãi, quá nhiều đau khổ”,tôi không hiểu.
Dolores: Tại sao họ phải làm chuyện này với bạn? Họ quen biết bạn sao?
Judy: Được phân công. Được phân công? Tôi nghe “được phân công” giám sát. Được phân công, giám sát.
Dolores: Nghe có vẻ nếu họ đang chăm sóc bạn, họ hẳn là người tốt. Sau khi làm xong họ sẽ đưa bạn về nhà? (Vâng) Cho nên họ trông bạn. Họ giám sát bạn, như vậy lúc bạn có vấn đề, họ sẽ biết?
Judy: Đây không phải lần đầu tiên.
Dolores: Bạn trước kia cũng từng cần chữa trị sao?
Judy: Tôi không biết đây có phải lần đầu chữa trị hay không, nhưng không phải lầnđầu tiên tôi ở đó. Họ giám sát, trông coi.
Dolores: Nhưng có người trông coi và chăm sóc bạn là một chuyện tốt. Bạn tên gì?
Judy: Eleanore.
Lúc hỏi chuyện, dù Judy không nói đến thuở ấu thơ từng bị ngược đãi, nhưng tôi cho rằng cái chúng tôi thấy chính là một cảnh thời thơ ấu của cô ấy. (tôi dành ít nhất hai tiếng hỏi chuyện từng thân chủ, để có chút hiểu biết với họ trước buổi thôi miên) Hiện tại tình huống bất đồng. Đứa trẻ nhỏ tuổinày không phải Judy, mà là một cô bé tên Eleanore. Chắc chắn phải có nguyên nhân nên Judy mới trôngthấy cuộc đời này, vì vậy tôi phải lần theo tiếp.
Eleanore nói cô bé và ba mẹ ở trong một căn nhà lớn. Khi tôi hỏi họ có đối xử tốt với cô bé hay không, cô ấy trả lời “thỉnh thoảng”. Tôi cảm thấy không thể trực tiếp hỏi ra chuyện đáng sợ như ngược đãi trẻ em, đặc biệt là khi tình huống nghiêm trọng đến mức đã có tổn thương cần chữa trị. Tôi chuyển cô ấy tiến tới, tới lúc họ hoàn thành công việc chữa trị, hỏi cô ấy xảy ra chuyện gì. “Họ làm thế nào mang bạn trở về?”
Judy: Trắng. Tôi thấy ánh sáng. Chùm sáng. Cô ấy và tôi cùng đi vào ánh sáng,sau đó giúp tôi trở lại trên giường. Hơi đau, nhưng không sao.
Tôi chuyển cô ấy rời khỏi cảnh đó, tiến tới một ngày quan trọng khác, cũng hỏi cô ấy nhìn thấy cái gì.
Judy: Tôi đang nói tạm biệt với người của mình. Đó là người của tôi.
Dolores: Bạn là chỉ gia đình của mình?
Judy: Không phải, họ là người của tôi. Tôi là nữ hoàng hay công chúa của họ. Tôi vẫy tay với họ. Họ có hơn trăm ngàn người. Tôi đứng ở một chỗ cao cao nhìn xuống họ. Tôi phải rời đi một thời gian.
Dolores: Bạn phải đi đâu?
Judy: Một sứ mệnh? Một chuyện để giúp người của tôi. Nó sẽ giúp đỡ nhiều người họ hơn. Tôi đang vẫy tay với họ. Họ toàn bộ đều tràn ngập yêu thương. Tôi không muốn rời khỏi, nhưng tôi biết tôi phải làm. Là tôi lựa chọn rời đi. (cô ấy trở nên xúc động) Tôi có thậtnhiều tình yêu đối với họ.
Dolores: Bạn biết sứ mệnh của mình là gì không?
Judy: Trở lại nơi của khởi nguyên, hoàn thành chu kỳ.
Dolores: Nơi của khởi nguyên? Đây nghĩa là gì?
Judy: Chính là chỗ từ đó chúng ta đến.
Dolores: Bạn biết nơi đó trông như thế nào không?
Judy: Khó khăn, so với cuộc sống của tôi ở đây. Cuộc sống này tràn ngập niềmvui, sinh mệnh rấtmỹ lệ. Thật khó để trở lại khởi nguyên.
Dolores: Tại sao khó?
Judy: Thiếu thốn. Hạn chế. Thiếu ý thức. Nhiệm vụ khó khăn, nhưng cần phải hoànthành.
Dolores: Bạn nói bạn phải hoàn thành chu kỳ? Đó nghĩa là gì?
Judy: Vâng, chu kỳ. Mọi thứ đều có chu kỳ. Cần thiết phải hoàn thành để kết thúc chu kỳ. Cầntrở về khởi nguyên. Khởi nguyên thì cũ. Cũ. Năng lượngcũ. Những bài học cũ. Sự đảo chiều của ý thức cần thiết cho sự hoàn thành. Những mẩu đang thất lạc trong chu kỳ. Cần trở lại và lấp đầy những mẩu, thì chu kỳ có thể hoàn thành. Khởi nguyên đang thiếu những chu kỳ. Không thể hoàn thành, ai đó phải trở lại. Để hiểu, để lĩnh hội thông tin Nguồn, cần thiết phải trở lại khởi nguyên và hoàn thành chu kỳ.
Dolores: Nhưng bạn nói một vài mẩu đã bị thất lạc?
Judy: Từ chu kỳ mà đã bắt đầu, có những thành phần bị thiếu. Những thành phần cần thiết cho sự hoàn thành của hành trình. Thiếu mất những yếu tố để đến tổng thể.
Dolores: Để tìm những yếu tố thiếu mất đó, bạn phải tiến hành một nhiệm vụ khác?
Judy: Nhiệm vụ đã được định. Tôi rời đi bây giờ cho nhiệm vụ.
Dolores: Nhiệm vụ của bạn là gì?
Judy: Trở về Nguồn. Trục trặc. Trở về khởi nguyên.
Dolores: Khởi nguyên là thứ như thế nào? Nơi đó trông thế nào?
Judy: Đậm đặc. Năng lượng khó khăn. Vô cùng cũ. Cần tái đồng hóa năng lượng cũ. Những khuôn mẫu cũ. Tư duy cũ. Ý thức rung động thấp. Có một căn phòng với những lựa chọn sẵn có để đồng hóa những năng lượng thấp. Làm một sự lựa chọn. Nhữnglựa chọn có sẵn để hoàn thành chu kỳ. Những quyết định nhóm, liên can nhóm. Lựa chọn mục đích cơ bản của tôi, sự lựa chọn của tôi cơ bản nhưng liên can với nhóm cơ bản.
Dolores: Cho nên họ là đang giúp đỡ bạn? Cho bạn ý kiến?
Judy: Đúng, cho tôi ý kiến. Cho ý kiến rất rất nhiều lựa chọn; rất rất nhiều hạng mục. Hợp nhất ra một kế hoạch. Những dòng thời gian là quan trọng, nhìn xuyên những dòng thời gian là quan trọng. Hợp nhất chúng lại. Những phát xuất đặc thù đang được tìm kiếm ra, những phát xuất đặc thù đang đượcxem xét.
Những dòng thời gian khác nhau xuất hiện thời cơ cho những người để hoàn thànhchu kỳ, một lần có sẵn. Lựa chọn cuối cùng do tôi.
Dolores: Bạn là đang nhìn tất cả khả năng sao?
Judy: Đồng thời, phải. Cần thời gian ở trong những chiều kích này để hoàn thànhchu kỳ.
Dolores: Bạn biết những mẩu thiếu mất?
Judy: Chắc chắn. Các mẩu nhận biết. Chúng tôi nhận biết. Chúng tôi biết nơi tôi sẽ đến.
Dolores: Bạn nghĩ gì về những khả năng? Chúng nhìn có vẻ khó khăn hay đơn giản?
Judy: Không liên quan cùng nhiệm vụ. Khó khăn không có liên quan. Đó là cần thiết.
Dolores: Vậy nó không phải luôn luôn dễ dàng?
Judy: Chắc chắn. Lựa chọn rời khỏi nhà mình, rời khỏi người của mình, chỉ là khó khăn để rời khỏi tình bạn của họ. Nhưng lựa chọn hoàn thành chu kỳ là cần thiết, cũng là yêu cầu đối với tôi. Có nhiều lựa chọn để hoàn thành chu kỳ. Rất nhiều, chúng tôi đang thu hẹp xuống đến cái mà sẽ nhìn như một trải nhiệm trên nhiều tầng thứ.
Dolores: Chúng ta hãy xem lựa chọn cuối cùng là thế nào. Bạn đã thu hẹp tất cả những khả năng. Bạn cuối cùng quyết định cái nào?
Judy: Nhân loại.
Dolores: Bạn trước đó có từng tiến vào hình thể nhân loại chưa?
Judy: Tôi từng là nhân loại, nhưng với nhân loại mà nói, đó đã là chuyện rất xa xưa trước kia.
Dolores: Cho nên khoảng cách giữa hai lần là rất xa? (Chính xác) Bạn cho rằnglàm nhân loại một lần nữalà thích đáng?
Judy: Đó là tuyến đường đơn giản nhất để đạt thành mục đích. Nhân loại trải nghiệm tất cả hạng mục trong hành trình đặc thù này. Có nhiều hạng mục để chọn nên lựa chọn chính xác là rất quan trọng. Nhân loại trải nghiệm nó cho mục đích này. Đây là tuyến đường trực tiếp nhất.
Nếu cô ấy đã làm ra quyết định, tôi chuyển cô ấy đến lúc cô ấy tiến vào thân thể nhân loại, cũng hỏi cảm giác của cô ấy. Cô ấy cau mày.
Judy: Khít chặt. Co khít, rất khó điều hòa.
Dolores: Bạn nói điều hòa là ý gì?
Judy: Hình thể khó khăn. Chia thành các phần. Thích ứng hoàn cảnh khó khăn hơn dự tính.
Dolores: Bạn đang ở trong thân thể một em bé?
Judy: Trẻ sơ sinh. Trẻ sơ sinh bệnh rấtnặng.
Dolores: Làm sao vậy?
Judy: Những phát xuất cảm xúc, không thoải mái trên cảm xúc. Liên kết không thoải mái. Đứa trẻ sơ sinh đang khóc.
Dolores: Vậy bạn là có vấn đề khi thích ứng với thể vật lý. Nhưng đây là chuyệncần thiết để làm, đúng không?
Judy: Chính xác.
Dolores: Nếu bạn quyết định làm chuyện này, hiện tại nhất định phải kiên trì tiếp, đúng không?(Chính xác) Bạn không thể trở về cho đến khi tìm được nhữngmẩu thiếu mất?
Judy: Hoàn thành chu kỳ. Phải hoàn thành chu kỳ.
Dolores: Bạn nghĩ đó là một cuộc đời dễ dàng hay khó khăn? Judy: Đối với nhân loại mà nói, rất khó khăn.
Câu trả lời của cô ấy bắt đầu thưa dần đến khi không trả lời nữa. Tôi biết cô ấy đang đồng nhất nhiều hơn với thân thể vật lý mà cô ấy tiến vào, mà bộ phận hiểu rõ sự việc thì dần lui ẩn vào sau màn. Để có được nhiều đáp án hơn, tôi biếtlúc này nên gọi Siêuthức ra.
Dolores: Chúng tôi cho rằng cô ấy sẽ trở lại một tiền kiếp nào đó. Cô ấy thấy cô bé kia, họ đang trị liệu cho cô bé, sao lại như thế?
Judy: Tương liên vật chất để cô ấy hiểu. Vấn đề tiêu hóa của cô ấy ở cuộc đời này là bắt nguồn từ bên trong cấu trúc thời gian.
Dolores: Cuộc đời của Eleanore? (Đúng) Nhưng bọn họ đã phục hồi thương tổn rồi phải không?
Judy: Đến một mức độ. Có thêm những thương tổn được tạo ra xuyên dòng thờigian. Họ cố gắng chữa trị, nhưng không chữa trị được hoàn toàn.Eleanore gặp tổn hại rất lớn, ảnh hưởng lan đến dòng thời gian hiện tại. Cô bé chỉ sống đến tuổi vị thành niên. Có quá nhiều thương tổn. Cô ấy ở cuộc đời này cũng bị ngược đãi, không thể xử lý thích hợp. Sự can thiệp không hoàn toàn thành công.
Dolores: Nhưng nếu kiếp trước của Judy đã từng có trải nghiệm này, tại sao cuộcđời này phải trải nghiệm lại?
Judy: Không thể hoàn thành chu kỳ mà không có sự hợp nhất đầy đủ của hiểu biết về căn nguyên phát xuất.
Dolores: Cô ấy không hoàn thành tất cả chuyện nên học ở cuộc đời đó? (Chínhxác) Cho nên mọi thứ phải bắt đầu lại từ đầu?
Judy: Không phải hoàn toàn từ bắt đầu. Chỉ là của chu kỳ đó. Hoàn thành cục bộ. Không phải tất cả bài học đều cần được trình ra lại. Chỉ xử lý phần yếu ớt nhất trong cuộc đời đặc thù đó.
Dolores: Sau đó các bạn cho cô ấy thấy cuộc đời thứ hai lúc cô ấy rời khỏi người của mình, phải đi làm một quyết định. Là linh hồn tiến vào Judy hiện tại sao?
Judy: Chính xác. Đó là khởi nguyên đích thực của cô ấy.
Dolores: Cô ấy thấy phần còn chưa được hoàn thành?
Judy: Eleanore không hoàn thành. Cho nên linh hồn quyết định trở về kết thúc quá trình này.
Dolores: Nhưng cuộc đời này rất khó khăn cho Judy. Có rất nhiều thách thức.
Judy: Đúng. Cô ấy yêu cầu rất nhiều sự can thiệp để hoàn thành nhiệm vụ này.
Dolores: Hiện tại cô ấy có chút vấn đề thân thể vật lý, cũng lo lắng về chuyện này. Các bạn nói đó là kết quả của một kiếp sống khác.
Judy: Có một khu vực là kết quả của cuộc đời Eleanore. Những can thiệp không hoàn toàn thành công. Nhóm hồn này rất khó đồng hóa cùng nhân loại.Nhiệm vụ này rấtkhó khăn. Thân thể chịu tổn thương rất lớn.
Dolores: Đó là vì ngược đãi thời thơ ấu sao?
Judy: Chính xác. Một phầncủa nhiệm vụ. Mang sự hoàn chỉnh đến cho chu kỳ.
Mang đến sự nhận thức, ý thức cho rất nhiều người để vượt qua tình cảnh như thế.Những lựa chọn được làm tương tác trên nhiều tầng thứ một lần.
Dolores: Vậy cô ấy có nghiệp cần trả với những người liên quan khác, cha mẹ cô ấy không?
Judy: Có chút, nhưng không nhiều như số có thể nghĩ tới. Cô ấy đảm nhận một lượng lớn của cái phát sinh nhiều hơn lượngthực phát xuất trong thuật ngữ nghiệp. Cô ấy đã bắt đầu ý thức về đa tầng thứ, nhưng đó là nguyên nhân quấy nhiễu năng lượng của cô ấy trong hình thể này.
Tôi biết hiện tại nên nói đến vấn đề sinh lý của Judy, đây dù sao cũng là nguyênnhân chính của buổi thôi miên lần này. Tôi muốn cô ấy phóng thích chúng đến quá khứ nơi vốn là vị trí của chúng. Siêu thức đồng ý đây đã là thời điểmbuông bỏ. Thận và bàngquang của Judy đều có vấnđề.
Judy: Thận của cô ấy sinh ra vấn đề lúc đang tiêu hóa năng lượng cũ. Cô ấy phải bài trừ năng lượng cũ. Năng lượng cũ có thể nói là đang giữ chặt cô ấy,làm cô ấy không thể đi tới. Cô ấy chẳng khác nào bàn chân ở hiện tại, thân thể ở quá khứ. Thiếu sựhợp nhất giữa hai bên.
Dolores: Còn vấn đề về phổi?
Judy: Đó là nỗi buồn rời khỏi gia đình. Đau thương. Cô ấy mất thời gian quá lâu để hợp nhất và hoàn thành,lâu hơn cô ấy mong đợi. Buồn. Nhớ người của cô ấy, gia đình của cô ấy. Có rất nhiều hiểu nhầm. Bù ngập cơ thể. Cô ấy đã hoàn thành một lượng lớn, nhưng cô ấy nhận thấy khiếm khuyết, có một phần không hoàn chỉnh mà cô ấy mong muốn kết thúc.
Tiếp đó, Siêu thức chuẩn bị chữa trị bộ phận bị hư hỏng trong cơ thể Judy. Tôi trước giờ cảm thấy phần này rất hấp hẫn, tôimong muốn Siêu thức nói với tôi nó đang làm những gì. “Năng lượng đang được tiêu trừ. Đang đồng hóa.” Tôi biết Siêu thức có sức mạnh và năng lực, nhưng nó bỗng nhiên gặp phải vấn đề. “Những cơ hội tiêu trừ hữu hạn. Tắc nghẽn. Tổn hại. Đang làm việc.” Tôi hỏi tôi có thể tiếp tục hỏi lúc nó làm việc không, nó nói cóthể.
Dolores: Cuộc đời này của cô ấy có thường tiến hành chữa trị không? (Có) Cô ấy muốn biết cô ấy và cái chúng ta gọi là ET có liên quan không.
Judy: Những nhiệm vụ của cô ấy, chúng là một phần nhiệm vụ. Tương tác với những giống loài đó là cần thiết cho nhiệm vụ.
Dolores: Giống như họ cùng Eleanore.
Judy: Chính xác. Đó là phần tương tác của nhiệm vụ này. Trong tri giác thực nhất của cô ấy, cô ấy được lợi từ sự tương tác này. Nỗi sợ hãi của Eleanore tạothành một số vấn đề, nhưng những giống loài này không làm tổn thương cô ấy.
Tôi đã có hơn hai mươi lăm năm nghiên cứu lĩnh vực này, cho nên tôi biết cô ấy nói sự thật. Tôi chưa từng gặp phải ca nào bị thương tổn. Sợ hãi chỉ là phản ứng của nhận thức sai lầm đối với người hoặc sựvật mình khôngbiết.
Judy: Lúc ấy dù có chữa trị tổn hại, nhưng tổn hại hết lần này đến lần khác xảy ra. Không thể lần nào cũng chữa trị.
Dolores: Vậy hiện tại thì sao? Cô ấy nguyện ý buông bỏ, phóng thích tắc nghẽn, từ bỏ năng lượng cũ. Các bạn có thể giải quyết vấn đề của cô ấy không?
Judy: Đang phóng thích. Nhưng bụng của cô ấy vẫn nắm chặt nỗi sợ đối với chủngloài chưa biết.
Dolores: Như vậy chỉ cần cô ấy hiểu rõ họ trên thực tế là đang giúp đỡ cô ấy, tìnhhình sẽ có chiều hướng tốt.
Judy: Phải. Hoang mang đến từ thiếu ý thức. Tất cả nhiệm vụ đến khu vực này đòi hỏi những sự tương tác. Những chủng loài là nhân từ. Sử dụng nhân loại cho những mục đích của họ. Đó là một hiệp ước cộng đồng.
Không thể xử lý thông tin này. Họ họctập từ chủng loài nhân loại. Họ ở trong hợp đồng. Vẻ ngoàicủa họ thường bị hiểu lầm. Hiểu lầm rất lớn. Nhiệm vụ của cô ấy cũng bao gồm việc hoàn thành giữa hai chủng loài.
Siêu thức tiếp tục trị liệu cho thân thể Judy, nhưng liên tục gặp phải khó khăn. “Chúngtôi đang xử lý tổn hại vùng dạ dày. Đang thử xử lý vấn đề này. Đây là năng lượng cũ, tế bào cũ. Nối liền cùng quá khứ. Trong cơ thể có hơn một khuvực bị tổn hại như vậy. Thân thể rất khó chống đỡ bản thân.”
Dolores: Đây là lý do chúng tôi muốn chữa trị nó, để cô ấy có thể làm chuyện phảiđi làm.
Judy: Thời gian của cô ấy chưa tới. Cô ấy còn chưa hoàn thành nhiệm vụ của mình.Cô ấy sẽ không rời khỏi. Ýchí của cô ấy rất mạnh.
Dolores: Cô ấy sợ có thể mình sẽ chết.
Judy: Cô ấy còn rất nhiều công việc phải làm. Côấy sẽ chọn cái chết của mình. Có những thương tổn phức hợp xuyên suốt thể vật lý. Một số đến từ cuộc đời này, một số không. Chúng có quan hệ liên đới.
Dolores: Toàn bộ đều trộn lẫn vào nhau.
Judy: Chính xác. Hoang mang, cảm xúc cũ. Thử làm sạch. Cảm thấy hoang mang.Cô ấy hoang mang về việc mình là ai. Cô ấy xem mình là nhânloại, nhưng lại cảm thấy mình là một chủng loại khác. Cô ấy có một lần hợp tác cùng giống loài của mình. Cô ấy đang bài xích giống loài mình. Cô ấy đã bắc cầu khoảng cách giữa hai giống loài. Một phần nhiệm vụ của cô ấy là phải hoàn thành chu kỳ. Bắc cầu nối. Cô ấy cần một cây cầu giữa hai giống loài. Một cây cầu mạnh mẽ đang được hình thành. Chúng tôi đang xem xét. Có một hư tổn ở luân xa thứ năm, trườngnăng lượng của cô ấy. Đang tiêu trừ.
Dolores: Chúng tôi cho các bạn một lượng lớn công việc.
Judy: Chính xác. Chúng tôi đang đồng hóa, điều hòa. Tiêu trừ tắc nghẽn trên những tầng thứ phức hợp. Bắt ngang những bản sắc. Hoang mang, hoang mang trên chiều kích. Cô ấy không thể tiêu hóa lượng lớn của hiểu biết trên bản thân cô ấy. Cô ấy đang tận lực gia tăng ý thức của mình, đòi hỏi nhiều hơn. Thân thể không theo kịp gia tăng ý thức, tạo thành đau đớn, khó chịu, tan rã. Ý thức và thân thể cần hợp nhất. Hợp nhất tiến hành vào ban đêm. Không đồng hóa chính xác. Quá nhiều thông tin. Thân thể không theo kịp. Thân thể không đồng hóa chính xác. Thân thể trục trặc. Chúng tôi đang điều chỉnh. Không thuốc, không phẫu thuật. Đây là mong muốn cơ bản trên bộ phận của cô ấy. Trong hợp đồng. Chúng tôi đồng ý cô ấy có thể đồng hóa, yêu cầu đang được làm ra với những tầng thứ cao hơn để tạo ra lộ trình cho sự hoàn thành đồng hóa. Vẫn đang sửa chữa. Đây là ma trận thiếu mất. Đang tái tổ chức. Với việc hoàn thành tái tổ chức, toàn bộ những khuôn mẫu ma trận sẽ được hoàn thành. Tất cả sẽ được hợp nhất. Không đòi hỏi gắng sức. Tổn hại được tiêu trừ. Cô ấy phải chọn sống tiếp.
Dolores: Tôi nghĩ chỉ cần không có bất cứ khó chịu nào, cô ấy sẽ chọn sống tiếp.
Judy: Chính xác. Hợp đồng hoàn thành. Nhiệm vụ hoàn thành. Quan hệ liên chủng loài hoàn thành. Đang tiến hành sửa chữa ma trận. Đang kiếm quyền hạn tầng thứ cao hơn để hoàn thành.
Dolores: Họ sẽ trao quyền xử lý cho các bạn sao?
Judy: Đang chờ (dừng). Nhiệm vụ hoàn thành. Chúng tôi đã hoàn thành tất cả công việc đối với thân thể này. Cô ấy hiện tại được phép ngủ ngay. Ý thức của những tầng thứ thấp hơnsẽ được cho phép để cho thể vật lý chữa trị đầy đủ.
Dolores: Cô ấy cần ngủ, như vậy thân thể mớicó thể khôi phục sức sống và năng lượng vào ban đêm.
Judy: Hiểu rõ. Cô ấy ban đầu cần nâng ý thức lên, để hợp nhất. Hợp nhất hoàn thành. Cô ấy sẽ được phép hạ thấp sự nhận thức để có thể ngủ và phục hồi thân thể này để hoàn thành nhiệm vụ. Lấy cách nói của nhân loại, mọi thứ sẽ hoàn thành trong ba tháng. Cô ấy không cần dùng thuốc, sẽ không cảm thấy đau đớn, nhưng sẽ thấy một chút không dễ chịu. Cần thời gian ba tháng mới có thể hoàn thành. Cảm giác không dễ chịu sẽ càng ngày càng ít đi, cuối cùng thì biến mất. Cô ấy sẽ nhận thấy được. Cô ấy sẽ không cảm thấy đau, đau đớn biến mất. Cân bằng xuất hiện. Nguyên do cột sống cô ấy không thoải mái là ở chỗ DNA. Chúng tôi đang điều chỉnh, sửa chữa. Đây cũng sẽ sửa chữa các vùng khác của thân thể vật lý, cho phép thân thể tái tổ chức, tất cả hệ thống cơ quan hoạt động tốt nhất. Tắc nghẽn trong cột sống tạo thành trục trặc của các cơ quan, gây ra ảnh hưởng đối với cô ấy. Nhưng điều này đang được điều chỉnh. Cô ấy sẽ phát hiện hông mình đang cân bằng. Cô ấy sẽ có thể chống đỡ khung xương của mình.
Sau đó Siêu thức tuyên bố nó làm xong. Thân chủ tới tìm tôi thôi miên bình thường chỉ cần trị liệu một hai bộ phận cơ thể, nhưng ở tình huống của Judy, có rất nhiều nơi Siêu thức phải quan tâm. Nó mất thời gian tương đối lâu, hơn nữa cần chuyên tâm nhiều hơn. Tiếp theo nó tuyên bố. “Đây là lúc để cô ấy sống.”
Như thông thường, tôi hỏi nó có cấp cho Judy thông điệp hay không. “Chúng tôi chào đón bạn, hãy bình yên. Bạn là một, bạn được chờ đợi. Không cần gấp gáp. Cô ấy được vinh danh rất nhiều cho những thành tựu của mình trong việc hoàn thành nhiệm vụ của cô ấy. Cô ấy đã làm với lòng dũng cảm rất lớn, cô ấy được vinh danh. Kiểm tra thường xuyên hơn. Là một tầng thứ khác của ý thức. Cô ấy biết về điều đó. Chúng tôi vuimừng vì bạn đã giúp đỡ cô ấy.”
Dolores: Dưới sự giúp đỡ của các bạn, tôi giúp đỡ được rất nhiềungười. Không có các bạn, tôi không làm được.
Rất nhiều thân chủ có trải nghiệm nói với tôi, họ cũng gặp được người ngoài hành tinh đã vô cùng quan tâm và thương cảm với Eleanore bé nhỏ kia. Họ luôn miêu tả những sinh mệnh đó là: bác ái, quan tâm, có chứa một loại năng lượng nữ tính. Vì những sinh mệnh này có vẻ như luôn luôn trấn an nhữngngười mà ET trị liệu, nên tôi gọi họ là loại “y tá”. Mà nói đến người xám nhỏ hay ET thực tế đang làm trị liệu, thân chủ nếu không phải nói họ rất bận thì chính là vô cùng chuyêntâm vào chuyện họ đanglàm. Nhiệm vụ của “y tá” hình như là coi sóc thân chủ, khiến bọn họ cảm thấy thoải mái và an toàn. Dù thân chủ đều nói “y tá” rất xấu, nếp nhăn rất nhiều, nhưng lại phát ra sự mỹ lệ và năng lượng trấn tĩnh.
Ca này cũng cho thấy khó khăn của một linh hồn mới và thuần khiết sau khi tiến vào thân thể vật lý. Thân là trẻ em nhân loại, Eleanore rất sợ hãi sinh vật trịliệu cho cô bé, hoàn toàn không biết mình từng là một phần tử trong họ. Để có thể sinh sống và bảo trì lý trí ở thế giới này, ký ức đó phải bị xóa đi. Bởi vậy trong mắt của cô ấy, họ chính là ET, hơn nữa nhìn rất đáng sợ (đa số nhân loại đều khư khư ôm lấy quan điểm đó), mà không biết những ET đó chỉ đang chăm sóc và giám sát người của mình. Họ tuyệt đối sẽ không bỏ rơi một trong những tình nguyện viên của họ trên hành tinh kỳ quái tràn ngập thù địch này mà không hỗ trợ. Nhưng nỗi sợ sâu sắc đối với ET kéo dài đến cuộc đời Judy này, tạo thành vấn đề sinh lý nghiêm trọng của cô ấy. Ngược đãi ở đời trước cũng để lại tàn dư tế bào, cho nên nó được phức hợp và trở nên khó mà thuyên giảm. Cuộc đời này của Judy cũng bị ngược đãi khi còn nhỏ, dù cô ấy không nhắc đến với tôi trong suốt buổi hỏi chuyện. Mà tôi trước giờ thì vẫn luôn biết, nếu là thích hợp, Siêu thức sẽ đưa nó ra. Siêu thức biết mọi thứ về thân chủ, không có gì là bí mật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.