Teal Swan Transcripts 225
Hiệu ứng bắt kịp (Vì Sao Chúng Ta Thực Sự
Sợ Thay Đổi)
16-04-2016
Chào các bạn.
Chẳng cần phải
là thiên tài cũng có thể thấy rằng chúng ta rất kháng cự với sự thay đổi. Phần
lớn chúng ta xem thay đổi như thể đó là tai họa. Chúng ta thà bám lấy những điều
quen thuộc, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc tiếp tục chịu đựng nỗi đau.
Nói đơn giản, chúng ta không thể chịu nổi sự bất định. Tôi đã làm hẳn một video
về chủ đề này. Bạn có thể tìm xem trên YouTube với tiêu đề “Cách Đối Mặt Với Sự
Bất Định” (Teal Swan Transcripts 169).
Về cơ bản, bất định
là trạng thái khi một điều gì đó chưa được biết hoặc chưa được quyết định. Khi
điều gì đó chưa được biết hoặc chưa được quyết định, liên quan đến một hoàn cảnh
gây căng thẳng hay đau đớn, ta sẽ cảm thấy dễ tổn thương, lo lắng và bất lực.
Nhưng điều tôi
muốn vạch ra hôm nay là có một kiểu bất định đặc biệt chính là nguyên nhân sâu
xa khiến phần lớn chúng ta không muốn thay đổi. Và tôi sẽ hé lộ điều đó cho bạn.
Con người là một
loài sống theo bầy đàn. Điều này có nghĩa là, trong suốt quá trình tiến hóa, sự
sống còn và khả năng phát triển của chúng ta phụ thuộc vào việc là một phần của
cộng đồng. Chúng ta là loài xã hội. Chúng ta có những nhu cầu rất thật và không
hề biến mất khi trưởng thành, những nhu cầu đó phụ thuộc vào sự hiện diện của
người khác. Thực tế, hầu hết các nhu cầu cảm xúc đều liên quan đến sự kết nối với
người khác: như cảm giác được thấu hiểu, được nhìn thấy, được lắng nghe, được
thuộc về, được kết nối. Điều này có nghĩa là khi ta hình thành các mối gắn bó với
người khác, những mối liên kết ấy rất sâu sắc. Ta phụ thuộc vào chúng để không
bị đói khát về mặt cảm xúc.
Và theo quan điểm
của tôi, đói cảm xúc là mối đe dọa còn lớn hơn cả sự đói về thể xác đối với một
con người. Làm sao ta biết điều đó? Bởi khi ai đó trải qua một cú sốc tinh thần,
như đổ vỡ tình cảm, họ thường ngừng ăn uống. Họ sút cân rõ rệt. Họ bước vào trạng
thái "đói" cả về thể chất, điều này cho thấy sự đói cảm xúc có thể
còn được ưu tiên hơn sự sống còn về mặt vật chất.
Chúng ta đang sống
trong một vũ trụ có tính rung động. Mọi thứ bạn thấy đều là năng lượng và năng
lượng đó rung động. Chính tần số rung động của ta sẽ quyết định ta sẽ gặp điều
gì trong đời. Bởi vì vũ trụ này vận hành theo luật hấp dẫn. Nói chung, theo
dòng thời gian của một con người, tần số rung động của họ sẽ dần tăng lên.
Chúng ta đến
Trái Đất này để hòa hợp với sự mở rộng của chính vũ trụ. Vì thế, việc một cá
nhân trưởng thành thực chất chỉ là hình ảnh phản chiếu thu nhỏ của sự phát triển
đang diễn ra trong Ý thức Nguồn, hay "tất cả những gì đang hiện hữu".
Vậy, trong một vũ trụ vận hành theo luật hấp dẫn, ta biết điều gì? Ta biết rằng
ta chỉ có thể chia sẻ không gian, hay cùng tồn tại với những thứ có tần số rung
động phù hợp với ta. Điều này có nghĩa là gì?
Nó có nghĩa là:
nếu tần số rung động của ta thay đổi, ta có nguy cơ không còn tương thích rung
động với những gì từng phù hợp với tần số cũ của mình trước khi thay đổi. Ta có
thể không còn đồng điệu với những người mà ta hiện đang gắn bó trong tần số hiện
tại. Ta có nguy cơ mất họ. Ta có nguy cơ đánh mất sự kết nối. Điều đó kích hoạt
hệ thống bảo vệ bản thân dựa trên sự gắn bó của ta.
Ta thà giữ chặt
kết nối bằng mọi giá, còn hơn phải đối diện với sự cô lập, điều mà đối với một
con người vật chất là nỗi sợ tồi tệ nhất. Đó là một dạng tra tấn vượt quá cả
cái chết, bởi vì về bản chất, nó chính là cái chết. Ta thà giữ lấy sự kết nối,
dù điều đó đồng nghĩa với việc cắm neo trong dòng chảy của sự mở rộng và bị kẹt
lại ở nơi cũ, thường là trong nỗi đau tột cùng. Cốt lõi của sự bất định khiến bạn
không thể thay đổi, chính là nỗi bất định về việc: liệu những người và những điều
bạn đang gắn bó lúc này có còn phù hợp với bạn sau khi bạn thay đổi hay không.
Hãy nhìn vào câu chuyện mà bạn đang tự kể cho chính mình về những điều bạn sợ
thay đổi.
Tôi muốn bạn nhận
ra rằng ở gốc rễ của từng nỗi sợ đó, thực chất là nỗi sợ bạn sẽ mất đi sự kết nối
với ai đó hoặc điều gì đó mà bạn không muốn mất. Ví dụ, bạn có thể đến từ một
hoàn cảnh nghèo khó, và bạn không thực hiện những thay đổi để tạo ra sự sung túc
trong đời mình. Bạn có thể tự nói rằng bạn sợ thành công. Nhưng điều đó có thực
sự đúng không? Hay bạn đang sợ rằng nếu mình thành công, bạn sẽ bị gia đình, những
người cả đời xem thường người giàu, quay lưng, vì trong mắt họ, người giàu
"không phải là một phần của gia đình"?
Hoặc bạn có thể
sợ thay đổi cuộc đời mình bằng cách công khai với cha mẹ rằng bạn là người đồng
tính, vì bạn lo sợ họ sẽ từ chối bạn. Hoặc bạn có thể sợ chuyển đến một thành
phố khác vì một người thân trong gia đình cần bạn, và nếu bạn dọn đi, bạn sẽ cảm
thấy tội lỗi, vì khi còn nhỏ, "làm điều xấu" dẫn đến hình phạt như bị
phạt đứng góc hoặc bị cô lập, tức là mất kết nối. Bạn tin rằng việc dọn đi đồng
nghĩa với việc đánh mất sự kết nối với người đó.
Tôi đã đặt cho đặc
tính này của vũ trụ một biệt danh nhỏ. Tôi gọi đó là “hiệu ứng bắt kịp”. Về cơ bản, bất cứ khi nào bạn nâng tần số rung động
của mình lên một mức cao hơn bằng cách cải thiện cuộc sống, thì những người và
những thứ trong cuộc đời bạn sẽ buộc phải rung động theo kịp tần số mới mà bạn
vừa bước vào. Nếu không, họ sẽ dần biến mất khỏi trải nghiệm của bạn. Nhưng trước
khi bạn hoảng sợ, tôi có tin tốt: Vũ trụ đang mở rộng theo đúng ước muốn của bạn.
Vậy chuyện gì xảy
ra khi bạn yêu thương ai đó hoặc muốn giữ kết nối với họ? Bạn sẽ phát ra một mong muốn duy trì kết nối.
Và chuyện gì diễn ra? Vũ trụ, theo rung động, sẽ phản hồi điều mong muốn đó. Điều
này có nghĩa là: nếu bạn thay đổi, và nếu bạn thật lòng muốn giữ sự kết nối với
người đó, và người kia cũng mong muốn tiếp tục kết nối với bạn, thì mọi người,
sự vật, hoàn cảnh và trải nghiệm sẽ bắt đầu đổ về với họ để giúp họ “theo kịp”
với rung động mới mà bạn đang ở trong đó.
Vấn đề là: vũ trụ
có thể thực hiện điều đó bằng những cách rất nhẹ nhàng... hoặc cũng có thể cực
kỳ khốc liệt. Nói cách khác, khi bạn tiến về phía sự mở rộng, khi bạn thay đổi
để đến gần hơn với ước muốn hay sự cải thiện của mình, bạn cũng đang "tăng
nhiệt" cho ngọn lửa thúc đẩy sự phát triển của những người xung quanh.
Một thời gian
trước, tôi đang ở giữa một quá trình chữa lành sâu sắc. Đó là một giai đoạn
tích hợp. Và tôi đã đến một điểm mà tôi cảm thấy mình đang đứng trên bờ vực của
việc thay đổi rung động. Tôi cảm thấy mình sắp sửa thay đổi hoàn toàn góc nhìn,
thay đổi ranh giới, và trở nên không còn phù hợp về rung động với người bạn đời
hiện tại. Điều đó khiến tôi vô cùng sợ hãi. Tôi cảm thấy như, dù tôi luôn cam kết
với sự phát triển bản thân, nhưng vào khoảnh khắc đó, tôi như kéo phanh gấp lại.
Tôi bật khóc và nói: “Tôi không thể tiếp tục nữa. Tôi biết rõ điều gì đang đợi
mình ở phía bên kia của sự thay đổi này, vì tôi cảm nhận được mình đang không
còn phù hợp với những người, nơi chốn, hoàn cảnh hiện tại, và tôi không thấy được
họ sẽ thay đổi thế nào để theo kịp khi tôi thay đổi.”
Nói cách khác,
tôi biết rằng bằng việc thay đổi, tôi đang đối mặt với nguy cơ mất người bạn đời.
Và tôi không thể tiến lên được cho đến khi tôi thật sự đối diện và xử lý nỗi sợ
đó. Tôi buộc phải trở nên sẵn sàng, vì sự phát triển và hạnh phúc của chính
mình, chấp nhận khả năng sẽ mất người bạn đời, trước khi tôi có thể bước tiếp.
May mắn thay, tôi đang ở trong một mối quan hệ với một người đàn ông cũng cam kết
phát triển bản thân như tôi. Và anh ấy đã trao cho tôi “sự cho phép” để chấp nhận
rủi ro đó. Anh nói: “Đừng bao giờ kìm nén sự chữa lành của em chỉ vì anh. Anh
không muốn trở thành cái neo trong đời em. Hãy tin rằng anh sẽ theo kịp em.” Dù
vậy, điều đó vẫn khiến tôi vô cùng sợ hãi.
Nhưng tại sao
tôi kể bạn nghe câu chuyện này? Bởi vì, sau đó, anh ấy thật sự đã theo kịp tôi,
và anh ấy cũng thay đổi.
Nhưng tôi kể bạn
nghe câu chuyện đó là bởi vì tôi hiểu cảm giác đáng sợ ra sao khi bạn rơi vào một
không gian mà bạn biết rằng, bằng cách thực hiện một thay đổi tích cực, bạn
đang đánh cược với khả năng mất đi một ai đó. Và tin tôi đi, tôi đã có rất nhiều
trải nghiệm mà trong đó, khi tôi thay đổi, tôi thật sự đã đánh mất một số người,
những người không theo kịp rung động mới đó.
Phần lớn mọi người
nghĩ rằng được ở trong một mối quan hệ với một người thầy tâm linh sẽ là điều
tuyệt vời lắm. Nhưng điều họ không nhận ra là: nếu ai đó hoàn toàn cam kết với
sự phát triển, với nhận thức, với sự mở rộng, với việc cưỡi trên làn sóng thay
đổi dù nó đưa họ đến đâu đi nữa, thì dòng năng lượng đang chảy qua người đó mạnh
đến mức có thể "tăng nhiệt" lên quá cao cho sự phát triển của những
người xung quanh họ, khiến họ bị "phỏng" bởi chính ngọn lửa đó. Nó có
thể là một nỗi khổ đau thực sự khi bạn cứ liên tục bị buộc phải cố gắng đuổi kịp về rung động với người mình
đang ở bên, chỉ để có thể tiếp tục tương thích với họ.
Nhưng tôi cũng
muốn đưa ra một lời cảnh báo. Bản ngã con người, với bản chất so sánh và cạnh
tranh, rất dễ bị cám dỗ để sử dụng "trò chơi đuổi kịp rung động" này
như một cách để nuôi dưỡng cảm giác vượt trội. Vì vậy, tôi không muốn bạn bắt đầu
sử dụng "hiệu ứng đuổi kịp" này như một cái cớ để củng cố cảm giác
mình giỏi hơn người khác. Một người đang mở rộng không hơn ai cả. Họ chỉ đơn giản
là đã chọn cưỡi theo dòng chảy mở rộng.
Thay vào đó, tôi
muốn bạn dùng hiệu ứng theo kịp này để hiểu rõ điều gì đang diễn ra trong cuộc
sống của bạn khi bạn thay đổi, và tại sao bạn lại kháng cự thay đổi đến mức như
vậy.
Ngay cả người vô
thức nhất trên Trái Đất, người hoàn toàn không nhận biết về những động lực này,
cũng là một linh hồn tâm linh. Và vì thế, sâu trong tiềm thức của họ, họ vẫn biết
rằng: thay đổi đồng nghĩa với việc mạo hiểm đánh mất sự kết nối. Cho nên họ sẽ
kháng cự thay đổi một cách điên cuồng.
Thường thì, điều
chúng ta thấy, dù là người vô thức hay người có ý thức, là: nỗi đau của việc ở
lại trong hoàn cảnh hiện tại phải đạt đến mức tương đương với nỗi đau của sự bất
định khi có nguy cơ mất đi điều gì đó thì ta mới dám thay đổi. Nói cách khác, bạn
phải đến mức “không còn gì để mất” thì mới có thể thực hiện cú nhảy đó.
Nhưng để tôi cảnh
báo bạn một điều: vũ trụ này hoàn toàn không ngần ngại đưa ra quyết định thay
cho bạn. Bệnh nan y, trên thực tế, là về điều này. Đó là khi vũ trụ đặt bạn vào
tình huống: "Bạn không còn gì để mất nữa, vì vậy hãy thay đổi đi." Có
một câu nói cũ rằng: "Để có được điều bạn muốn, bạn phải buông bỏ điều bạn
không muốn."
Điều giác này giống
như bạn buông tay khỏi một gờ đá trên vách núi, với hy vọng sẽ có một gờ khác đỡ
lấy mình. Vậy nên hoàn toàn dễ hiểu tại sao ta lại né tránh chuyện đó bằng mọi
giá. Đây là mức độ bất định đầy dằn vặt. Nhưng nếu bạn đang sợ thay đổi, tôi muốn
bạn tự hỏi: Tôi đang sợ mất đi sự kết nối
với ai hay với điều gì nếu tôi thực hiện sự thay đổi này?
Vậy nếu ai đó
đang đau khổ vì hiệu ứng theo kịp trong vũ trụ này hỏi tôi thì tôi sẽ nói gì?
Tôi sẽ nói rằng:
sự kết nối mà bạn đang sợ đánh mất, thật ra, không thể so sánh được với sự kết
nối mà bạn sẽ có được ở phía bên kia của khoảng không bất định, nơi bạn đang
chuyển giao. Nhưng tôi hiểu là hiện tại bạn chưa có bằng chứng cho điều đó. Vì
vậy, tôi tin rằng khi thời điểm thích hợp đến, bạn sẽ đưa ra quyết định đúng đắn
cho chính mình.
Tôi cũng sẽ nói
rằng: nghịch lý thực sự của việc sống trên Trái Đất này là, ngay khi bạn sinh
ra, bạn đã vô thức cam kết với sự mở rộng. Đó là toàn bộ mục đích của cuộc sống.
Bạn không thể né
tránh dòng chảy của sự mở rộng. Bạn không được miễn trừ nó, vì bạn đã đến đây để
mở rộng. Khi bạn hình thành những mong muốn mới, hoặc khi bạn thấy rõ có điều
gì đó cần cải thiện, thì thực tế là bạn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc
đi theo hướng đó.
Bạn không cần
tin tôi, hãy nhìn vào cuộc đời mình. Những lần bạn biết mình cần thay đổi nhưng
không làm, hoặc khi bạn khởi lên một mong muốn nhưng lại quay đầu đi hướng ngược
lại, tự biện hộ rằng “tôi không thể có được điều đó”, bất cứ điều gì đi ngược lại
với hướng mở rộng đó, điều bạn học được là: bạn sẽ phải chịu đau khổ.
Bạn có thực sự
muốn sống cả đời mình trong nhà tù của nỗi đau ấy chỉ để đảm bảo rằng bạn sẽ
không đánh mất sự kết nối với ai đó? Liệu đó có phải là yêu thương họ không?
Hay khi bạn làm vậy, bạn đang vô tình ngăn cản cả sự phát triển, sự mở rộng, hạnh
phúc cao nhất và quá trình chữa lành của họ nữa?
Có lẽ vũ trụ
đang kêu gọi bạn thực hiện sự thay đổi này vì cả họ nữa, để bạn có thể gọi họ về
đúng với sự mở rộng của chính họ.
Bạn không muốn
có những mối quan hệ mà cả hai cùng giữ được sự hòa hợp trong khi cùng tiến về
phía trước sao? Không phải kiểu quan hệ mà ai đó nói rằng: "Tôi là như vậy,
và bạn phải giữ đúng rung động với tôi, dù điều đó có đúng với sự mở rộng và
phát triển của bạn hay không."
Bạn không muốn
có một người bạn đời có thể nhìn thẳng vào mắt bạn và nói: "Đừng kìm hãm sự
chữa lành, niềm hạnh phúc hay sự phát triển của người kia chỉ để ở lại bên bạn"
sao?
Điều tôi muốn
làm là “đuổi theo để bắt kịp bạn”, để chúng ta có thể chạy cùng nhau, phát triển
cùng nhau, trưởng thành cùng nhau. Bạn cũng không muốn trở thành kiểu người như
thế trong mối quan hệ của mình sao?
Điều quan trọng
là chúng ta phải nhìn vào cách mà chính ta cũng đang không làm điều đó với người
khác, cách mà có thể ta đang kìm hãm họ lại.
Bạn không muốn
là người có thể nhìn thẳng vào ai đó và nói: “Đừng kìm hãm bản thân chỉ vì tôi.
Hãy tin tôi sẽ thực hiện những thay đổi cần thiết. Và bởi vì cả hai ta đều muốn
tiếp tục đồng hành, hãy tin rằng những thay đổi của chúng ta sẽ giúp điều đó xảy
ra.”
Ở cấp độ ý thức,
không ai muốn ai phải kìm nén bản thân cả. Vậy nên, điều chúng ta cần làm là
cùng nhau nhìn sâu vào, và bắt đầu chữa lành chấn thương của mình quanh sự chia
ly, sự ngắt kết nối và sự cô lập.
Nhận thức là
thành phần cốt lõi của thay đổi. Chỉ cần bạn nhận ra được hiệu ứng theo kịp, và
hiểu rằng nó chính là lý do vì sao bạn không thực hiện những thay đổi cần thiết
trong đời, điều đó sẽ giúp bạn có thể nhìn thẳng vào nỗi sợ ấy, tìm ra cách hóa
giải nó, và cuối cùng vượt qua nó để có thể thực sự thực hiện những thay đổi sẽ
đem lại lợi ích lớn nhất cho cuộc đời mình.
Chúc bạn một tuần
an lành.
Link gốc của bài
viết
https://www.youtube.com/watch?v=pv7-6wkS9IA
https://www.facebook.com/Go-With-The-Earth-110516891516479/
DANH SÁCH TẤT CẢ CÁC BÀI VIẾT CỦA TRANG
https://gowiththeearth.blogspot.com/2021/10/tat-ca-sach-co-tai-blogs.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.